1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nơi tình yêu bắt đầu...!!?

Chủ đề trong 'Tình bạn - Tình yêu' bởi donnacalf, 23/09/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. hungdo3d

    hungdo3d Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/03/2002
    Bài viết:
    1.358
    Đã được thích:
    0
    Chẳng ai biết từ bao giờ những hình ảnh thân thương về một con đường, về cái ngõ nhỏ đã in đậm trong chúng ta đến vậy. Và dường như người ta chỉ nhận ra nó mỗi khi đi xa hoặc khi tóc dần điểm bạc. Tôi yêu quê hương tôi đâu bởi con đường rực nắng lúc nào cũng đầy hoa. Đôi khi đó chỉ là những kỉ niệm rất mộc mạc đơn xơ vẫn luôn hiện về. Cơn gió nhỏ hiu hiu của buổi cuối thu, cái chớm lạnh đến thấu da của những ngày Đông sớm. Con đường nhỏ vẫn ẩm ướt lầy lội gắn bó với tôi từ buổi cắp sách đến trường. Quê hương tôi đâu chỉ là mảnh đất mà tôi đã ở, đó là nơi gần gũi với tôi nhất, nơi có gia đình và những kỉ niệm ấu thơ bên những người bạn lối xóm. Tình yêu bắt nguồn từ đâu ư, từ cái chun bạn tôi cho tôi ngày nào. Chắc các bạn buồn cười lắm nhỉ, nhưng từ đó mà chúng tôi thân nhau đấy. Hay từ cái hôm tao và mày đánh nhau mà chẳng phân thắng bại. Chẳng ai có thể lấy cho mình một cái mốc, cũng như chẳng thể cụ thể hoá mà chỉ biết rằng tình yêu bắt nguồn từ tất cả những gì thân quen nhất với chúng ta từ thuở ấu thơ.
  2. akika

    akika Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/09/2004
    Bài viết:
    155
    Đã được thích:
    0
    Sóng bắt đầu từ gió
    Gió bắt đầu từ đâu
    Em cũng không biết nữa
    Khi nào ta yêu nhau?

    Tình yêu bắt đầu?
    Nếu không có sự bắt đầu, sẽ chẳng bao giờ có kết thúc. Như thế tốt hơn chăng?
  3. donnacalf

    donnacalf Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/07/2004
    Bài viết:
    406
    Đã được thích:
    0
    Gửi anh!
    Vô tình đọc " Nơi tình yêu bắt đầu...!!?" của anh.
    Từ lúc em biết đến TTVNOL thì đây là bài viết mà em ấn tượng nhất trong số vô vàn bài viết mà em đã đọc trong box TBTY. Bài viết của anh giản dị nhưng lại lấp lánh một tình yêu thương, một nỗi nhớ tha thiết dành cho gia đình và quê hương. Em luôn mong ước được sống trong không khí bình yên, hiền hòa ở làng quê với đồng lúa ngọt ngào, với rặng tre xanh mướt, với mùi bùn đất nồng nồng và dòng sông đầy ắp phù sa hiền hòa như những người dân quê lam lũ, chân chất mà vô cùng nồng hậu.
    Ước mơ ấy vẫn âm thầm trong lòng nhưng không biết tới bao giờ mới thực hiện được. Em sinh ra ở thành phố nhưng qua lời kể của ba từ nhỏ em đã yêu tha thiết miền quê, lớn lên tuy chưa có dịp về quê nội nhưng đã từng tận mắt ngắm những cánh đồng lúa bát ngát, đã từng được bước chân trần trên những triền đê đất đỏ để những bông cỏ lau cứ theo vào giấc ngủ và một khát khao được quay trở lại. Những vùng quê ấy cũng chưa hẳn là miền quê như lời ba kể vì đó chỉ ở ngoại thành nên vẫn còn mang nét gì đó của thành thị. Quê hương của ba nghèo hơn nhưng cũng đẹp hơn nhiều nhưng chỉ được đi dạo bên những cánh đồng mới gặt, được tận hưởng mùi đồng ruộng trong làn gió chiều mát rượi là đã cảm thấy hạnh phúc vô bờ.
    Đọc được bài viết của anh, nỗi khát khao ấy lại cháy lên mãnh liệt. Làng quê anh đẹp lắm và nơi ấy đẹp hơn nhờ tình cảm hết mực chân thành của anh. Em như được sống trong tiếng lao xao của rặng tre, của cánh đồng lúa mướt xanh với hương thơm ngào ngạt. Một không gian chiều với " hoàng hôn vàng óng " và mùi khói chiều lãng đãng dưới " ánh nắng đang nhạt dần trên sắc xanh của làng quê " - chỉ đơn giản thế thôi mà sao đầy mê hoặc. Em đã từng ra nước ngoài, một nước có tiếng là đẹp và sạch nhất thế giới nhưng với em, không thể sánh bằng vẻ đẹp đầy chất thơ ấy.
    Không chỉ đẹp một cách giản đơn mà khung cảnh ấy, không gian ấy đã chất chứa kỷ niệm của những vất vả, khó khăn, của những trưa nắng cháy, của những mùa nước lũ ngập ruộng đồng để người dân càng thêm cơ cực. Ba em cũng đã xa quê rất lâu nhưng tình cảm và tâm hồn vẫn luôn hướng về mảnh đất khô cằn đầy yêu thương ấy, dường như có thể làm tất cả mọi thứ cho quê hương mình, để những người dân quê phần nào bớt khổ cực hơn.
    Dòng nước mát lành của dòng sông quê là nơi nuôi ba khôn lớn, từng cây lúa, bờ ao, ruộng đồng là nơi chất chứa bao kỷ niệm êm đềm thời thơ ấu bên mẹ cha, khi xa rời đó là một nỗi đau, một nỗi nhớ khó nguôi ngoai. Anh đã có một cảm nhận tuyệt vời: " quê hương là nơi cho nó cội nguồn của tình yêu thương...". Vâng, làng quê yêu dấu đó đã dựng xây trong lòng ba một tình yêu vô tận, tình yêu ấy đã giúp ba vượt biết bao khó khăn trong cuộc đời. Em cũng may mắn được thừa hưởng tình yêu ấy, tuy không thể hoàn hảo bằng ba mình...
    (From Sevendaffodils)
    (Hỏi ý kiến của Sevendaffodils rồi, nên anh mới post đấy nhé. Anh thấy em viết rất hay mà không post lên để mọi người chia xẻ thì đáng tiếc lắm. Cảm ơn em đã hiểu và đồng cảm với tâm sự của anh!)
  4. blackeyed

    blackeyed Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/05/2004
    Bài viết:
    86
    Đã được thích:
    0
    tình yêu tôi được chớm nở từ những cuộc cãi nhau ko biết mệt mỏi của cả hai đứa. thường thì gặp nhau là cãi nhau, cũng chả biết vì cái gì mà cãi nhau lắm thế. nhưng cãi nhau xong thì cả hai đứa đã lại quay ra cười tít.
    hồi còn trẻ con chả biết chỗ nào để đến, chỉ biết mỗi Vườn Hồng, chứ ko như bi h thì biết nhiều nơi để hẹn hò. thỉnh thoảng ra đấy còn bị các chú bảo vệ đuổi đi chỗ khác
  5. blackeyed

    blackeyed Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/05/2004
    Bài viết:
    86
    Đã được thích:
    0
    tình yêu tôi được chớm nở từ những cuộc cãi nhau ko biết mệt mỏi của cả hai đứa. thường thì gặp nhau là cãi nhau, cũng chả biết vì cái gì mà cãi nhau lắm thế. nhưng cãi nhau xong thì cả hai đứa đã lại quay ra cười tít.
    hồi còn trẻ con chả biết chỗ nào để đến, chỉ biết mỗi Vườn Hồng, chứ ko như bi h thì biết nhiều nơi để hẹn hò. thỉnh thoảng ra đấy còn bị các chú bảo vệ đuổi đi chỗ khác. dần dần thì cũng đỡ cãi nhau hơn hồi đầu. và thế là nơi đó bắt đầu 1 tình yêu của chúng tôi. đến bi h chúng tôi vẫn còn lên đó như những đứa trẻ
  6. brit_emily

    brit_emily Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0
    nơi tình yêu bắt đầu của tôi có lẽ là tình bạn .Nó được bắt đầu qua lần nói chuyện trên mạng . Nó đã mang trong tôi một nỗi nhớ nhung và bắt đầu tình yêu đơn phương đã có trong tôi .Tôi luôn thầm nhớ người ấy và mong người ấy sẽ về thật nhanh .tôi rất muốn nói chuyện với người ấy , muốn nghe người ấy nói .......
  7. donnacalf

    donnacalf Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/07/2004
    Bài viết:
    406
    Đã được thích:
    0
    Theo anh, em thì về! Theo anh. em thì về.
    Thăm lại miền quê, nơi có một triền đê...

    Nghe câu hát, nó thấy nhớ vô cùng quê hương. Cuộc sống những ngày cuối năm gấp gáp, xô bồ khiến nó mệt mỏi. Trong thâm tâm của một người sống xa nhà, lại hiện lên khung cảnh bình yên của sông nước, của luỹ tre xanh và đàn trâu bò nhẩn nha gặp cỏ trên những triền đê. Những con đường làng rơm vàng óng dưới ánh nắng.
    Quê bây giờ đang mùa ải, những cánh đồng bạc màu đất..nắng và gió hanh hao. Nó nhớ ngày xưa khi vào mùa phơi ải, mùa của những cơn gió heo may nhè nhẹ. Tiết trời dìu dịu trong cái nắng nhạt, những cánh đồng bao la chỉ còn trơ gốc rạ và những luống cày. Thế là tiếng sáo diều của nó và những đứa trẻ khác lại cất lên vi vút. Nó thoả thích chạy nhảy khắp cánh đồng theo con diều no gió.. Không còn hương lúa thay vào đó là mùi bùn đất ngai ngái, nồng nồng - Cái mùi quen thuộc ấy nó vẫn hít hà mỗi khi về quê và bước ra ngắm nghía cánh đồng làng- Đất phơi ải dưới nắng bạc trắng như vôi, cả cánh đồng ngút tầm mắt là một màu trắng mờ ảo như có làn sương mờ phủ lên. Nó thích lắm khi mỗi sáng sớm thức dậy chạy bộ trên cánh đồng, sương sớm còn vương trên khắp làng quê ướt bàn chân bước. Cái se se lạnh của gió, nồng với mùi khét của sương mai khiến tâm hồn người thư thái vô cùng. Chờ đến lúc nắng sớm mang cái ấm áp về xua tan sương mù, nó lại ung dung bước trên những thửa ruộng còn ướt sương đêm nham nháp bàn chân. Mỗi khi chiều đến nó cùng lũ trẻ thả những con diều giữ từ mùa trước. Tiếng sáo vi vu hoà vang bản đồng ca của làng quê. Vui mãi với những con diều, nó dừng chân phóng tầm mắt về nơi xa nhất. Những triền đê thoai thoải xanh mướt màu cỏ, những bụi tre cao vút đung đua nhè nhẹ theo gió. Không biết tự bao giờ, những hình ảnh bình dị ấy trở nên đẹp lạ lùng trong nó.
    Gọi điện về nhà, nó không quên hỏi về mùa vụ, về mảnh vườn nhỏ thân yêu. Nghe bố hồ hởi kể về vụ màu đang xanh tốt, nó biết rằng những hình ảnh quê nó mùa phơi ải đã khác...tiếng sáo diều cũng vắng. Quê đang thay da đổi thịt từng ngày. Nhu cầu cuộc sống cao hơn nên người dân quê không để cho mảnh đất được nghỉ ngơi chờ mùa lúa mới Lũ trẻ bây giờ cũng bận hơn với hai buổi đến trường. Hình ảnh những con diều no gió với tiếng sáo vi vu có lẽ chỉ còn trong sách vở, và trong kí ức của thế hệ nó. Nó mỉm cười cảm thấy mình thật may mắn. Ấu thơ của nó được hưởng rất nhiều những hình ảnh bình dị về quê hương mình. Nó hiểu rằng: có những điều giản dị ấy mới tạo nên trong nó một tình yêu quê hương tha thiết. Những kí ức đẹp đẽ và bình yên về quê hương chính là cái nôi nuôi dưỡng tình cảm trong nó, trong những con người xa quê.
    Mùa Đông đến nơi thành phố, cái lạnh ùa vào những bước chân vội vã. Hiếm hoi mới có được phút giây bình yên,nó lại lang thang tìm cho mình dấu ấn của cuộc sống hiện tại. Kỷ niệm buồn vui thật nhiều mà sao khác quá. Những con phố cũ lạc lõng bước chân người. Thời gian xô đi từng kỉ niệm, ào ạt như con sóng tràn bờ...Vội vã, thoảng qua..như dòng người trên những con phố mãi nối đuôi nhau bất tận. Tìm đâu cho mình những phút thảnh thơi nhìn lại cuộc sống....
    Như một thói quen cố hữu, những lúc mệt mỏi nhất nó lại tìm về quê. Về nơi ấy, nó có thể tìm lại từng kỉ niệm dù là nhỏ nhất một cách hào hứng. Trong đôi mắt nó, niềm vui lại tìm về lonh lanh khát vọng sống...
  8. donnacalf

    donnacalf Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/07/2004
    Bài viết:
    406
    Đã được thích:
    0
    Nghe tin ngoại ốm, nó thấy buồn vô hạn. Ngoại giờ yếu, mắt mờ chân bước chậm chạp hơn. Mỗi lần nó về thăm, ngoại lại nheo nheo mãi đôi mắt mới nhận ra đứa cháu yêu. Nhìn nụ cười của ngoại, nó chỉ mong ngoại được mạnh khoẻ để chăm chút vườn cây của ngoại cho trái chín bốn mùa. Cho mỗi lần anh em nó về thăm ngoại lại được thoả thích đi dạo trong vườn trái.
    Ở bên ngoại từ hồi còn chập chững biết đi, nó được thừa hưởng tất cả tình yêu thương của ông bà và các em của mẹ. Yêu nhất là mảnh vườn của ngoại, không biết ông đã trồng tự bao giờ. Nó chỉ thấy khắp vườn là cây ăn quả, nào mít, nào ổi, hồng xiêm, khế, cam chanh,...v.v. nhiều đến mức mà nó không thể nhớ hết được có bao nhiêu loại cây. Mảnh vườn đó với nó như một khu rừng trong truyện cổ tích mà ông vẫn kể cho nó nghe hằng đêm. Ngày ngày nó cứ đi mãi trong đó mà chưa thể khám phá hết những điều thú vị và lạ kì. Trước cổng vườn là hai cây thông cổ thụ, nó nghe ông kể là đã trồng hai cây thông ấy từ khi ông còn nhỏ. Hai cây thông có ngọn cao vút đều tăm tắp, mỗi khi nhìn lên ngọn nó có cảm giác ngọn của chúng chạm tới mây...Nó tự hào với bạn bè về hai cây thông đó lắm, đứng ở đâu trong làng cũng nhìn thấy ngọn thông đang vẫy đùa trong gió. Sau này đi học xa nhà, mỗi lần trở về thăm ngoại chỉ cần nhìn thấy hai ngọn thông từ xa, trong lòng nó lại thấy ấm áp và rộn ràng niềm vui.
    Mảnh vườn của ngoại không rộng mà kín gốc cây. Giữa trưa hè nắng đổ lửa nó vẫn có thể ung dung nằm đọc sách dưới bóng cây. Quả có mùa có vụ vậy mà ngoại đi chợ quanh năm. Mùa nào trái ấy - ngoại bảo vậy, những trái chín ngoại bán nổi tiếng một vùng. Mùa trái thường vào cuối hè. Chiều chiều nó lon ton theo cậu ra vườn hái quả chín. Nhiều nhất trong vườn là ổi, những trái ổi chín vàng thơm nức lấp ló sau tán lá xanh. Bắt chước người lớn nó cũng trèo cũng hái, nhưng mỗi khi bứt quả nó đều băn khoăn nhìn trái chín vàng...nâng niu đặt vào giỏ thật cẩn thận, hình như nó sợ quả còn đau khi lìa cành...Ngoại nhìn nó lại trách yêu, cậu của nó hái được hàng thúng quả mà trong giỏ của nó chỉ có vài quả, nhưng lúc nào cũng là những quả chín thơm và ngon nhất. Lũ chim vành khuyên, chào mào...lẻo mép ngửi thấy mùi quả chín tử đâu bay tới hàng đàn tíu tít hò hét trên cây. Mùa quả chín với chúng có lẽ là mùa no ấm nhất. Nó thích thú khi buổi trưa được giao nhiệm vụ bảo vệ vườn trái trước lũ chim. Đó là lúc nó thảnh thơi nằm nghe tiếng gió mát rượi, nghe tiếng lá rì rào...như lời ru từ đất. Giấc ngủ đến thật ngon lành.
    Mỗi sớm cả nhà rục rịch chuẩn bị cho ngoại đi chợ, nó cũng dậy nuối tiếc nhìn những trái chín ngoại sắp mang đi. Tiếc lắm vì trong suy nghĩ ngây thơ, nó tưởng ngoại mang đi cho mọi người. Tiễn bà và cậu ra tận đường cái, nó cố hít hà căng ***g ngực hương quả chín sau bước chân của ngoại. Dường như nó sợ cái mùi hương quen thuộc ấy nó không còn thấy khi bóng ngoại khuất sau luỹ tre làng. Tần ngần bước về nhà, nó cứ ngẩn ngơ cả buổi ngoài vườn đếm từng gốc cây, nhìn từng quả chín...Đến khi nghe tiếng ngoại đầu ngõ, nó lại chạy ào ra để nhận những cái bánh thơm phức ngoại cho. Thế là nỗi buồn con trẻ mỗi sớm của nó tan biến tự lúc nào trong từng miếng bánh ngon lành. Ngoại lại xoa đầu nó và nghe nó say sưa kể về những gì nó thấy vui thấy lạ trong vườn. Nhìn nụ cười hiền hậu của ngoại, nó cảm thấy vui vô cùng.
    Tuổi thơ trôi đi êm đềm, như những bước chân đi về sớm chiều trên con đường làng của ngoại. Đến một ngày nó đã nhận ra chính những trái quả chín trong vườn của ngoại đã nuôi dưỡng nó lớn khôn. Từ đó nó càng yêu quý chăm chút từng gốc cây, từng trái non vừa kết...Trong những câu thơ ông viết, trong bài hát ru ầu ơ của ngoại hình ảnh quê hương đẹp đẽ vô cùng.
    .....................................................................................
  9. donnacalf

    donnacalf Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/07/2004
    Bài viết:
    406
    Đã được thích:
    0
    Quê hương và em
    Em hỏi anh về hai từ quê hương
    Về đồng bãi về những mùa nắng cháy
    Về tiếng sáo diều như trong cổ tích ấy
    Và những rặng tre xanh ngắt đầu làng
    Gửi vào trong kí ức những bâng khuâng
    Ở nơi ấy mùa này là đẹp nhất
    Những cánh đồng bạc trắng màu của đất
    Gió hanh hao rong ruổi khắp triền đê
    Quê hương là xao xuyến mỗi chiều về
    Nhớ khói bếp nhớ mùi rơm rạ cháy
    Nhớ mỗi sớm tiếng gà say sưa gáy
    Ông mặt trời uể oải đợi sương tan
    Quê hương là những giây phút bình an
    Thanh thản lòng ta nhớ về tổ ấm
    Hạnh phúc có tên nơi bắt đầu cuộc sống
    Và có em để trọn vẹn yêu thương
    Sống ở nơi xa giữa ồn ã phố phường
    Anh vẫn nhắc về quê hương mình vậy
    Trong ánh mắt em long lanh nhường ấy
    Anh biết tình yêu đang chín đợi mùa...
  10. TongHoAnh

    TongHoAnh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/11/2004
    Bài viết:
    330
    Đã được thích:
    0
    Trong toàn bộ chỗ này có mỗi bài bác nghe ổn ổn. Tôi bắt đầu cũng na ná, nhưng ngắn hơn. Tình yêu của tôi bắt đầu với một thứ khi tôi cần nó để tồn tại.

Chia sẻ trang này