1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nói về mọi người, nói cho mọi người

Chủ đề trong 'Nghệ Tĩnh' bởi Nico78, 21/03/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. kitten_vn

    kitten_vn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2003
    Bài viết:
    1.348
    Đã được thích:
    0
    mình lại sắp bận rồi, viết xong bài này nữa rồi chuồn vậy....
    Những năm tiếp theo nó bắt đầu chú ý đến chuyện học hành hơn một tí, đơn giản là vì mẹ nó nói_con phải học giỏi. Nó không phải kiểu người suốt ngày ngồi vào bàn học bài, nhưng nó thi vào các lớp chọn theo ý của mẹ mặc dù vẫn muốn ở lại bên mấy ..chiến hữu. Nó nhận thức được mình phải làm gì,có thể nói từ đấy con đường học vấn của nó thay đổi, nó tham gia nhiều kỳ thi và có những thành tích đáng kể.
    Nhưng cũng kể từ khi có nhận thức thì nó cũng nhận ra rằng mình chưa bao giờ gọi bố, cái từ đấy như một từ xa lạ , nó cũng nhận ra rằng chưa bao giờ được sự chăm sóc của bố, từ khi đầu óc nó biết nhớ đến bây giờ chưa bao giờ được gặp bố. Nhưng tại sao nó lại không bao giờ thấy thiếu thốn tình cảm, đấy là vì mẹ nó, một người mẹ yêu thương con, hy sinh tất cả vì con cái, tình cảm của mẹ đủ để bù đắp phần tình cảm thiếu thốn trong nó. Thưong mẹ và yêu quý mẹ nhiều hơn,nó biết mình phải trưởng thành, để mẹ không phải lo lắng cho chị em của nó, để mẹ có thể thoải mái hơn , hạnh phúc hơn khi thấy chị em nó lớn khôn, phải biết chăm lo cuộc sống, chăm lo cho gia đình, gánh bớt gánh nặng đang đè lên vai mẹ, đôi vai gầy tần tảo nuôi chị em nó ăn học mấy năm nay. Thằng bé lại trở nên ít nói, nó suy nghĩ nhiều hơn, suy nghĩ như một người đàn ông thực sự, vì nó nhận ra trong nhà nó là người đàn ông duy nhất, phải xứng đáng với điều ấy...Tạm biệt những buổi lang thang cùng bạn bè, tạm biệt những trò chơi tuổi trẻ, thằng bé quấn quýt bên mẹ nhiều hơn, ở nhà nhiều hơn. Không bao giờ đòi mẹ mua quần áo hay đồ chơi như đám bạn,nó hiểu được hoàn cảnh trước mắt và những gì mà mẹ nó đá phải chịu đựng. Gia đình nó bắt đầu làm nhiều việc, những việc mà tưởng chừng như quá sức so với tuổi của nó, so với cơ thể nhỏ bé của nó, có bao giờ mẹ để cho nó làm đâu chứ, nhưng nó cũng không bao giờ dừng tay nếu mẹ còn làm....đôi tay bé bỏng với bao nhiêu vết xước, đôi chân của nó biết bao nhiêu chuyện đã xẩy ra, nhiều chuyện vẫn còn để lại ảnh hưởng cho đến bây giờ nhưng thằng bé không bao giờ hối hận vì chuyện ấy. Ngược lại nó luôn từ hào vì mình đã thật sự là một người con trai trong gia đình....
    Bao nhiêu chuyện đã xảy ra trong cái thời gian ấy, những chuyện mà không bao giờ nó có thể quên được,Một thời mà nước mắt nhiều hơn nụ cười. Cũng chính cuộc sống ấy đã tạo ra một tính cách, một cách nghĩ chỉ của riêng nó, đã cho nó một ngày hôm nay....
    a****a ga aru sa
  2. hoahongvn

    hoahongvn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/01/2004
    Bài viết:
    81
    Đã được thích:
    0
    10 điểm cho bài của cụ đấy cụ à
  3. bitter_beer

    bitter_beer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2003
    Bài viết:
    892
    Đã được thích:
    0
    ặ ..ặĂ.. chiỏằu hôm nay mơnh làm sao ỏƠy nhỏằ? 'ỏĐu óc trỏằ'ng rỏằ-ng! hiỏm khi mà 'ặỏằÊc ngỏằ"i không nhặ thỏ này vào giỏằ này, vỏưy mà nÊy giỏằ vô box cỏằâ ngỏằ"i nhơn chỏằâ nỏằ viỏt 'ặỏằÊc cĂi chi cỏÊ. BÂy giỏằ 'ỏằ
     Why not ???
  4. tonga

    tonga Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2003
    Bài viết:
    335
    Đã được thích:
    0
    Nói cho mình thôi mà...
    Mình không còn yêu anh nữa. À, mượn lời trong cuốn sách của ai đó "Chúng ta đã yêu nhau xong rồi" có lẽ hợp hơn. Mình chẳng lạnh lùng như anh nghĩ. Mình cũng không còn yêu anh như anh tưởng. Bây giờ mình đang yêu chính mình. Ừ, tại sao không nhỉ? Mình đã từng làm nhiều thứ để bố mẹ thất vọng. Bố đã khóc khi nhìn mình vác vali đi. Lần nào cũng vậy. Đến độ mình không dám nhìn lại khi lên máy bay. Mình sợ nhìn thấy khuôn mặt cương nghị của bố đang nhoè nước. Ôi, những giọt nước mắt của bố như níu giữ chân mình.
    Bố là người đàn ông duy nhất mà con yêu quý và tin cậy cho đến giờ này, bố ạ. Bố che chở cho con, yêu thương con hơn thằng em con. Con là đứa con gái lanh chanh, láu táu và hay khóc nhè dù đã đi làm ở một công ty. Bố dạy con đủ thứ, từ việc phải đi đứng như thế nào cho "coi được", từ chuyện học hành ra sao mà bị mời phụ huynh liên tục hồi lớp 3, từ việc dạy cho con biết tự vệ (đúng là bố bị "méo mó" nghề nghiệp), đến chuyện con đi Mos, đến việc con bị ngã (cú ngã đầu đời khi con xa bố mẹ), đến việc chỉ cho con cách lái xe sao cho an toàn dù ông bố của con ở tận SG còn đứa con gái ở xa tít mù bên kia đại dương...Bố ạ. Ngày nào con cũng được nghe giọng nói của bố. dù là qua điện thoại nhưng con như "nghe" được hơi thở ấm áp của bố dành cho con, nghe lời "mắng yêu" của mẹ bên cạnh bố, nghe giọng "láo lếu" của thằng em thỉnh thoảng chen ngang bất chợt... Và ,con thấy "mạnh" hơn, chính chắn hơn, học hành và làm việc tốt hơn, biết cư xử hơn.
    Bố mẹ ạ.
    Con đã kể cho bố nghe chuyện hôm qua. Bố lúc ấy đang ở cơ quan, con nghe giọng bố khàn đi khi con kể đến đoạn con bị "quất cho bằng chính cái roi cũ". Con đã khóc nức nở như bị đòn oan trên điện thoại. Con tệ quá phải không bố? Hãy tha lỗi cho con bố nhé! Nghe bố ân cần mà lòng con như muối xát. Con đã làm gì sai đâu bố nhỉ? Sao con lại bị "đánh" như thế chứ ạ? Con đâu phải là đứa như thế phải không bố? Con cạn nước mắt để khóc rồi bố ạ. Nước mắt của con bây giờ dành cho những người yêu thương con và con yêu thương thôi.
    Bố mẹ.
    Con không muốn nhìn thấy anh Phong sang đây vì bất cứ lí do gì. Anh ấy không nghĩ đến mình nhưng con thì phải nghĩ cho anh ấy, cho gia đình anh ấy chứ ạ. Ở Sài Gòn, Phong có tất cả những gì mà một người đàn ông thành đạt hiện có. Gia đình anh ấy nữa. Bố mẹ anh ấy yêu anh ấy như thế, con không thể ngăn anh ấy được vì con không tìm ra được một lí do nào đúng cả. Bố nói anh ấy hộ con bố nhé! Con yêu quý anh ấy nên con không muốn Phong phải chịu thiệt thòi vì con trong khi con và anh ấy chỉ là bạn. Một người bạn tuyệt vời như anh ấy cũng thật khó tìm nhưng chính vì điều đó mà con không muốn nhìn anh ấy bỏ tất cả chỉ vì một người bạn như con.
    Đi mô rồi cũng nhớ về Hà Tĩnh
  5. kitten_vn

    kitten_vn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2003
    Bài viết:
    1.348
    Đã được thích:
    0
    ....spam bài ở đây các bác ấy treo ngược cành cây đấy....muốn nói gì thì cứ vào trong YM ấy nha !! Đúng là con nít, nông nổi quá ............
    a****a ga aru sa
  6. bitter_beer

    bitter_beer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2003
    Bài viết:
    892
    Đã được thích:
    0
    Thông minh nhưng kiêu ngạo và hiếu thắng, thích chơi nổi? nói túm lại là: rất chi là con nít con nôi! Đó là những ấn tượng của tớ về cố qua những gì tớ biết về cố qua TTVN trước đây, qua vài ba cái PM và qua một lần chat ICQ chưa đầy 5 phút...
    Tớ luôn nể phục người tài giỏi nhưng vốn không thích những kẻ hay khoe khoang và kiêu ngạo, cố hiểu không? Tớ không biết con người thật của cố như thế nào nhưng lúc đó tớ nghĩ phải còn lâu lắm nữa cố mới thực sự trưởng thành? bằng với tuổi của cố bây giờ. ;-)
    Vô tình gặp sau một lần vui vẻ với ma men, cố đã nói với tớ về mình, không nhiều nhưng cũng đủ để tớ hiểu được những gì cơ bản nhất trong con người của cố, tớ cũng không ngờ được nghe những lời tâm sự đó với lý do thật đơn giản, just a stranger! :-)
    Tớ cảm nhận được những tình cảm mà cố dành cho Nghệ Tĩnh, tớ cảm nhận được một ?~cố?T không đáng ghét như ?~cố?T trước kia?Hình như cái sự kiêu ngạo của cố vẫn còn nằm lại đâu đó và thỉnh thoảng lại đi theo từng nét chữ khi cố gõ bàn phím. Nhưng mà, khi nghe giọng nói của tớ thì nó tuyệt nhiên không dám bén mảng đến gần, nhỉ ? :P
    Giọng nói của cố nghe có vẻ hiền, hôm trước tớ định nhận xét là vẻ mặt của cố trông không được lương thiện lắm nhưng mà lại tội nghiệp cho sự nghiệp kâu kéo của cố nên thôi?
    With love from Nghệ Tĩnh.
     Why not ???
  7. vietnamman

    vietnamman Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/02/2002
    Bài viết:
    1.350
    Đã được thích:
    0
    Đoán được đây là viết cho mình. Nhưng cũng có thể không?. Nhưng đã dám đoán thì dám nhận. Thanh niên thời nay dám nghĩ dám làm. Thanks dì Bitter_beer .
    Từ đó về đây sống rất nghèoBạn bè chỉ có gió trăng theoNhững phường bất nghĩa thôi đừng đếnHãy để hồn ta xanh cỏ rêu..
  8. kitten_vn

    kitten_vn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2003
    Bài viết:
    1.348
    Đã được thích:
    0
    Qua giọng văn này thấy có vẻ cũng giống với những gì BB đã viết nhỉ..........lại spam bài rồi, cái tật không thẻ bỏ của mình,đi đâu cũng vậy,híc...thể người ta mới nói là bản chất thì không thay đổi dẫu có mặc bộ quàn áo mới !!
    a****a ga aru sa
  9. yeutrinh

    yeutrinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/03/2003
    Bài viết:
    642
    Đã được thích:
    0
    tôi cũng xin viết về anh mấy dòng như sau:
    gặp anh đúng 1 lần, lúc đấy anh đi với cô người yêu ( bây giờ đã là đồ cổ rồi). ko mấy ấn tượng, trừ lời giới thiệu của natna: thằng đấy giỏi lắm!
    sẽ chìm vào lãng quên nếu như tôi ko đọc 1 bài viết của anh trên NT. hơ hơ! chưa từng thấy ai khoe khoang như thế! ấn tượng đầu tiên: thick nói về mình, hay nói đúng hơn là thick phơi bày mình cho thiên hạ soi!
    thứ hai: văn hay!
    1 buổi online ( chẳng nhớ là buổi nào), thấy 1 cái YM lạ hoắc vào nói với mình ( như thật). hoá ra là online mà ko thấy ai, thấy mình ở trong NT, thế là gửi tin nhắn hỏi YM nói chuyện cho đỡ buồn.
    bố khỉ!
    chiều nay online, tự dưng thấy 1 tên vào nói với mình toàn tiếng Anh, mà khổ lắm mình học tiếng Anh ngu( dân MTCN mà!) nói nhau 1 hồi. mình biết ngay đó là anh, hơ hơ! thì sao nhỉ? kiêu dã man! ( nói như dân Nghệ An là Kiêu bỏ mẹ!)
    hỏi tên, mình bảo tên Mèo! mà đúng là thế thật! mọi người đều gọi mình là Mèo mà!
    ko chấp nhận.
    bảo nếu ko nói tên thì từ nay ko chat nữa!
    okie! vô tư! ko chat thì thôi!
    hơ hơ!
    tưởng ngon ăn hả anh? tưởng ai cũng nói chuyện kiểu đó được hả anh? trên đời còn nhiều người kì lạ lắm anh biết chứ? tôi là 1 trong số đấy đấy! ha ha...
    thật là hay!
    vàng vọt như màu nắng
    đôi tay em
    bao lần nâng niu ...
    một bàn tay dắt em đi xuyên qua sự sợ hãi và khổ đau. bàn tay vô hình, của anh.
    I love Saga!
  10. vietnamman

    vietnamman Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/02/2002
    Bài viết:
    1.350
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn lời nhận xét, bình thường như những lời nhận xét tôi đã từng nghe
    ASDCTGT07091102


    http://www.ttvnol.com/nghetinh/336666.ttvn|http://www.ttvnol.com/nghetinh/230737.ttvn

Chia sẻ trang này