1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nói về Piano, Tác giả_ Tác Phẩm và những bản nhạc nổi tiếng...

Chủ đề trong 'Nhạc cổ điển' bởi nguyenvietcuong, 19/02/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. martenzi

    martenzi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/07/2002
    Bài viết:
    806
    Đã được thích:
    0
    ILSE VON ALPENHEIM là ai mà chơi mấy bản song without words của Mendelssohn phê quá thể !!!
  2. toocky

    toocky Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/11/2002
    Bài viết:
    116
    Đã được thích:
    0
    Lôi tiếp một topic hay như thế này lên mới được. Đọc từ đầu chí cuối phê nhất là bài của TuMinhTran và dau_khong_co_toc, phải bái phục trình độ hiểu biết của hai bạn. Nghe tranh cãi về Rach cũng thấy hay, nhưng vì tôi là người thích nhạc và tâm hồn của Rach, nên sợ lên tiếng sẽ bị coi là thiên vị mất.
    Rach 2 tôi mới được nghe một nghệ sĩ piano Vn chơi là cô Bích Trà, nhưng chỉ là xem qua video clip thôi, nên cũng không cảm nhận hết được.
    Nghe Rach 2 tôi thích nghe RIchter, Rach 3 có lẽ là Mathay Agerich
    Thấy các bạn nhắc đến Mendelssohn, vốn tôi cũng thích chơi Songs Without words và nghe Violin Concerto lắm, nhưng từ khi phải chơi Piano Trio in D minor No 49 thì đâm ra sơ...vì chỉ riêng chương 1 của cái trio đó đã ngốn của tôi gần 4 tháng trời mà đánh cũng chẳng ra gì.
    Piano , không biết nó có gì đặc biệt, chỉ biết tôi thức dậy là cảm thẩy mình cần phải chào buổi sáng bằng giai điệu quen thuộc của bài " mẹ ru con "... Âm nhạc nhiều khi không thể dùng lời để diễn tả được, chỉ biết tôi yêu nó lắm, và yêu nhất tiếng đàn piano. Chỉ khi nào chơi piano , có lẽ tôi mới thực sự hiểu chính mình.
  3. toocky

    toocky Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/11/2002
    Bài viết:
    116
    Đã được thích:
    0
    Lôi tiếp một topic hay như thế này lên mới được. Đọc từ đầu chí cuối phê nhất là bài của TuMinhTran và dau_khong_co_toc, phải bái phục trình độ hiểu biết của hai bạn. Nghe tranh cãi về Rach cũng thấy hay, nhưng vì tôi là người thích nhạc và tâm hồn của Rach, nên sợ lên tiếng sẽ bị coi là thiên vị mất.
    Rach 2 tôi mới được nghe một nghệ sĩ piano Vn chơi là cô Bích Trà, nhưng chỉ là xem qua video clip thôi, nên cũng không cảm nhận hết được.
    Nghe Rach 2 tôi thích nghe RIchter, Rach 3 có lẽ là Mathay Agerich
    Thấy các bạn nhắc đến Mendelssohn, vốn tôi cũng thích chơi Songs Without words và nghe Violin Concerto lắm, nhưng từ khi phải chơi Piano Trio in D minor No 49 thì đâm ra sơ...vì chỉ riêng chương 1 của cái trio đó đã ngốn của tôi gần 4 tháng trời mà đánh cũng chẳng ra gì.
    Piano , không biết nó có gì đặc biệt, chỉ biết tôi thức dậy là cảm thẩy mình cần phải chào buổi sáng bằng giai điệu quen thuộc của bài " mẹ ru con "... Âm nhạc nhiều khi không thể dùng lời để diễn tả được, chỉ biết tôi yêu nó lắm, và yêu nhất tiếng đàn piano. Chỉ khi nào chơi piano , có lẽ tôi mới thực sự hiểu chính mình.
  4. Apomethe

    Apomethe Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/10/2004
    Bài viết:
    937
    Đã được thích:
    0
    Toocky nghe Rach 2 của Cliburn và Rach 3 cua Horowitz chưa, hai bản kinh điển đấy. Còn bản số 4 có Ashkenazy. Cái này cũng chỉ là tương đối thôi nhưng nói chung đa số mọi người cũng nghĩ như vậy.
  5. Apomethe

    Apomethe Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/10/2004
    Bài viết:
    937
    Đã được thích:
    0
    Toocky nghe Rach 2 của Cliburn và Rach 3 cua Horowitz chưa, hai bản kinh điển đấy. Còn bản số 4 có Ashkenazy. Cái này cũng chỉ là tương đối thôi nhưng nói chung đa số mọi người cũng nghĩ như vậy.
  6. meongoansister

    meongoansister Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/09/2002
    Bài viết:
    622
    Đã được thích:
    0
    Ban concerto so 2 viet cho piano va dan nhac cua Rachmaninov toi moi chi nghe mot pianist goc Nga la Richter choi. Qua dinh!
    Neu ban nao me ban nay, nen doc them cuon tu truyen "Nghe sy duong cam" moi xuat ban cuoi nam 2004 (da duoc chuyen thanh mot bo phim noi tieng cung ten cua mot dao dien goc Ba Lan).
  7. meongoansister

    meongoansister Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/09/2002
    Bài viết:
    622
    Đã được thích:
    0
    Ban concerto so 2 viet cho piano va dan nhac cua Rachmaninov toi moi chi nghe mot pianist goc Nga la Richter choi. Qua dinh!
    Neu ban nao me ban nay, nen doc them cuon tu truyen "Nghe sy duong cam" moi xuat ban cuoi nam 2004 (da duoc chuyen thanh mot bo phim noi tieng cung ten cua mot dao dien goc Ba Lan).
  8. Zengar_Zombolt

    Zengar_Zombolt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/01/2005
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0
    size=4]<!--Sign_End-->
    [/quote]
    Ban concerto so 2 viet cho piano va dan nhac cua Rachmaninov toi moi chi nghe mot pianist goc Nga la Richter choi. Qua dinh!
    <!--Sign_Start-->Bạn của Blanchechate[/sign]
    [/quote]
    Agree. Theo ý tớ thì bản của Richter chơi hay hơn Cliburn . Có thể chỉ là cảm giác của tớ thôi nhưng có vẻ Cliburn chơi hơi hiền + nhẹ nhàng + hơi chậm ( nhất là ở chương 3 ).
    Bản của Ashkenazy nghe cũng rất tuyệt.
  9. Zengar_Zombolt

    Zengar_Zombolt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/01/2005
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0
    size=4]<!--Sign_End-->
    [/quote]
    Ban concerto so 2 viet cho piano va dan nhac cua Rachmaninov toi moi chi nghe mot pianist goc Nga la Richter choi. Qua dinh!
    <!--Sign_Start-->Bạn của Blanchechate[/sign]
    [/quote]
    Agree. Theo ý tớ thì bản của Richter chơi hay hơn Cliburn . Có thể chỉ là cảm giác của tớ thôi nhưng có vẻ Cliburn chơi hơi hiền + nhẹ nhàng + hơi chậm ( nhất là ở chương 3 ).
    Bản của Ashkenazy nghe cũng rất tuyệt.
  10. toocky

    toocky Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/11/2002
    Bài viết:
    116
    Đã được thích:
    0
    Richter , ấn tượng nhất là tiếng đàn mãnh liệt, mạnh mẽ, có đôi lúc trần trụi, ráp, nhưng ko thô kệch mà có một vẻ đẹp tự nhiên. Tôi nghe Revolutionary Etude của Chopin và Rach 2 mãi mà vẫn không chán. Có cái gì đó mạnh mẽ lắm, tựa như cơn lốc lớn, cuốn người nghe đi theo mãi, đến tận khi bản nhạc kết thúc, mới thở hắt ra...vì sung sướng tận hưởng.

Chia sẻ trang này