1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nơi xả stress của Du học sinh.

Chủ đề trong 'Du học' bởi Tropical_Jungle, 18/09/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Pro_TKD_Kor

    Pro_TKD_Kor Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/05/2005
    Bài viết:
    28
    Đã được thích:
    0
    Thanks a lot! Anh nói toàn đúng những thứ em cần. Em đang định tham rẻ mua con Ford. Em cũng lấn cấn mấy thứ anh nói, giờ quyết định thôi kô mua con đấy nữa. Ở Mass nó công nhận bằng VN thế mới may chứ, nhưng nó chỉ cho đi một năm thôi. Sau thì phải đổi hết. Em cũng nghe mọi người khuyên vụ bảo hiểm như anh nói. Còn vụ gift thì đúng là anh cứu em mấy trăm đồng, hihi.
    Em ở đây học cũng bị giống mọi người trên này, tình trạng chung. Nhưng kỳ sau em quyết chịu sống kiếp nô lệ nữa.Xivi`l En gin nia ta mà không được ra đường kô chịu được hehe. Xmas với New Yeah em sẽ đi một loạt East Cost, Boston, NY, DC, Phillies. Về em sẽ comment anh chỗ nào chụp ảnh đẹp để anh lên sáng tác. :D
    Mơ mộng, tưởng bở xả stress tí, anh em thông cảm.
  2. 400usd

    400usd Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    01/04/2005
    Bài viết:
    145
    Đã được thích:
    0
    Tự dưng hôm nay lại nhớ câu nói này của bác ccbtm viết từ khá lâu rồi, và liên tưởng đến bản thân. Mình cũng là đứa hiếm khi thành công nếu ko nói thành công duy nhất là việc đi du học của mình nhưng thực chất nó cũng không phải là thành công.
    Mượn lời của bác cctbm thì "trong những anh em cùng hội cùng thuyền của mình, mình là đứa may mắn nhất dù là đứa dốt nhất hội, và có lẽ nhất trường, haha. Học không giỏi, không thông minh đầu nhanh, ko gì hết, thường thường bậc trung và tính cách hơi ì trệ nếu ko nói là cực kì thiếu năng động. Mang mộng đi du học từ những năm đầu đại học khi anh em bạn bè thân hữu cấp 2 cấp 3 lần lượt đi du học cả làm khí thế của mình lên vùn vụt. Tuy nhiên lười bản năng cộng tính chủ quan hiếm có đã suýt giết anh trong kì thi đại học, nhưng may sao anh vừa đủ đỗ ( giờ vẫn còn thắy lạ sao mình đỗ đại học). Giấc mộng du học từ từ bé dần và biến mất khi mình bước chân vào đại học, hết đại cương rồi chuyên ngành mình gần như quên mất là mình đá từng có thời cháy bỏng mơ ước đi du học.
    Điều gì đã làm mình quên mất mục tiêu cao cả đấy, chính là trường đại học của mình.Thứ nhất học vui ko thể tả nổi, thứ hai tại chính trong trường mình thấy học được rất nhiều thứ từ bạn bè mình, những cậu bạn từ những vùng quê nghèo khó nhưng chí học tập thì thật ko gì tả nổi, mình luôn cảm thấy xấu hổ với các bạn đấy. Mình cũng học nhiều kiến thức trong những năm đại học nhưng chỉ trách bản thân đã quá xao nhãng ko biết cách coi trọng những năm tháng đó tích luỹ cho mình kiến thức mà chỉ coi như là trách nhiệm học cho hết học sao cho qua kì thi. Tất cả là do tính lười cộng sự thiếu trách nhiệm với bản thân cũng như tính ham vui của mình. Để bây giờ khi đang mài đũng quần trên bậc học cao hơn ở nơi xa xôi hơn mình tự thấy hối hận, chí ít nếu năm xưa biết suy nghĩ hơn tí nữa thì mình bây giờ ko đến nỗi như thế này, cũng có thể chứng minh cho các bạn quốc tế là sinh viên VN giỏi chứ ko phải như cái hình ảnh mà mình đang trình diễn bây giờ.
    Tuy nhiên 5 năm đại học cũng giúp mình được đức tính kiên nhẫn chịu khó, vì thế tuy ko giỏi nhưng ít ra mình cũng nỗ lực hết sức để cải thiện tình hình. Điều duy nhất an ủi mình là khi đứa bạn cùng nhóm bảo là tao biết mày đã nỗ lực rất nhiều, cứ tiếp tục nhé.
    Mình không giỏi nhưng đi du học sớm nhất trong đám bạn đại học và nhanh đến bất ngờ, chắc đến giờ này vẫn nhiều đứa ko hiểu sao một đứa như nó mà đi được thậm chí đến mấy đứa bạn hay chơi vẫn ko hiểu đc. Chắc chỉ có một giải thích là mình là một đứa liều lĩnh may mắn cộng thêm một giấc mơ cháy bỏng tuy ko phải lúc nào cũng rực cháy nhưng luôn âm ỉ và ko bao giờ tắt.
    Đôi khi mình tự nhủ là có khi cho mấy đứa bạn mình đi học thì hay hơn ít ra sau này sẽ có vài đứa có ích cho tổ quốc chứ như mình thì đi thì hơi phí của. Càng học mình càng thấy đúng là sức mình có hạn, cố cũng ko hơn được, cố quá là bị stres như mấy hôm rồi ấy ( mà đấy là còn dạng nhẹ, chứ forum này mà mở sớm hơn thì có lẽ ngập đầy bài xả stress của tớ hơn thế này mấy chục lần). Nhiều hôm nằm nghĩ mình phải biết hài lòng với bản thân chứ, đâu phải cứ muốn là được, người nhỏ làm việc nhỏ. Thế nhưng mà cái giấc mơ cái ước muốn của mình nó lại ko nhỏ, nó cứ to đùng và còn hơi bị viễn tưởng. Thế là mình mắc kẹt giữa hiện thực và mong muốn và thế là mình bị stress.
    Đôi khi bạn mình bảo, đặt mục tiêu cao vừa thôi ko làm được thì stres là đương nhiên rồi. Nhưng mục tiêu của mình cao sang gì đâu chỉ là làm sao hoàn thành bài tập đúng hạn, đi thi ko đứng bét lớp, trung bình thôi. Thế mà ko được, vẫn bét lớp đấy, và stress là điều đương nhiên. Tình hình học tập thì như thế nhưng giấc mơ của tớ thì vẫn to tướng vẫn chả nhỏ đi tí gì.
    To biết đôi khi phải học cách hài lòng với bản thân, phải biết sức mình nhưng mà khổ nỗi, biết tỏng sức mình yếu nhưng tớ lại cứ thích ra gió cơ, nên tớ rất hay ốm hay stress. Tớ ko biết cách cân bằng bản thân sự thật và những giấc mơ của tớ. Vì tớ luôn tin là giấc mơ của tớ sẽ thành sự thật ko phải do tớ mà do phép nhiệm màu vì tớ biết thừa tớ như thế nào mà. Tóm lại là phức tạp quá, chắc tớ bị dở hơi rồi, đoạn này viết lăng nhăng quá.
    Được 400usd sửa chữa / chuyển vào 00:50 ngày 19/11/2007
  3. nhatph

    nhatph Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/03/2007
    Bài viết:
    11
    Đã được thích:
    0
    ko ko, 400usd viết rất hay, đáng để mọi người suy nghĩ. Ôi giấc mơ con đè nát cuộc đời con. Nhưng xứng đáng!
  4. PEMFC

    PEMFC Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2003
    Bài viết:
    1.312
    Đã được thích:
    0
    Ở Mẽo cái gì cũng rẻ hơn ở Can. Xe rẻ, phone rẻ, net rẻ, bảo hiểm xe, đồ điện tử, đồ gia dụng, quần áo ... cũng quá rẻ nữa. Ở chỗ mình mà new driver như bạn Tropical thì phải mua bảo hiểm xe lên đến hơn 200 CAD/tháng. Mà trước USD còn có giá trị, chứ giờ thì xuống dưới cả CAD rồi. Ham sang Mẽo quá.
  5. haichit

    haichit Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/04/2006
    Bài viết:
    1.090
    Đã được thích:
    0
    Em biết các bác đang thảo luận về xe nhiệt tình lắm, em không muốn làm cụt hứng các bác.Nhưng em vừa biết điểm môn Biochem củ chuối mà em vẫn thích. Cố gắng cả mấy tuần, điểm nhích lên 1 điểm. Trước là 53/80 thì bây giờ là 54/90. Các bác có hiểu về Average score để làm gì không, hai lần em đều suýt soát trên AS (lần 1 là 49.57 và lần hai là 53.61)... hic, nhìn cái điểm mà hết cả hứng phấn đấu. Chả phải em than vãn vì điểm thấp, em vẫn không care điểm giả lắm, nhưng mà kì này em phải chọn advisor rồi, lão nào ngon thì bọn nó cũng xin theo. Thế nên sự cạnh tranh lại càng cao. Hic, điểm lẹt đẹt thế thì có lẽ em ở waiting list mất.
  6. X_3winofall

    X_3winofall Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/02/2003
    Bài viết:
    1.209
    Đã được thích:
    1
    zời ạ, sao ko copy, làm phao phỏm gì đấy
    ko copy sao sống nổi trên đất Mỹ cơ chứ
  7. haichit

    haichit Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/04/2006
    Bài viết:
    1.090
    Đã được thích:
    0
    Lo gì bác, đời PhD còn dài, còn nhiều dịp để anh em mình phấn đấu để khẳng định bản thân mình. Quan trọng nhất vẫn là publication bác ạ, điểm chỉ trang trí cho nó vui thôi. Đôi khi, thấy mình thua kém người khác nhiều quá cũng thấy tủi thân bác ạ, nhưng biết làm sao được, sức mình có hạn. Mình đã cố hết sức rồi thì biết làm sao được. Phải tự hài lòng với chính bản thân mình thôi bác ạ. Em nghĩ cái quan trọng nhất của một thằng con trai là ý chí tiên thủ...he he, em nghĩ là cả bác và em, cùng mọi người ở đây đều có cả.
  8. haichit

    haichit Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/04/2006
    Bài viết:
    1.090
    Đã được thích:
    0
    Thi khác kiểu VN bác ạ. Nó không hỏi lại câu hỏi đã giảng mà đòi hỏi đào sâu suy nghĩ, ứng dụng vẫn đề đã giảng để làm bài tập. Cái quan trọng là phải hiểu sâu. Nhưng mà đâu phải chỉ học mỗi môn này đâu, mình mới sang phải làm quen với bao nhiêu thứ, đầu óc cũng có hạn, đành phải chịu thôi. Với lại, đề dài lắm, đến tận 10 trang, thời gian tìm phao cũng hết mịa nó rồi...
    He he, mà nói thế thôi chứ tớ không làm đuợc bài thì cũng chẳng bao giờ copy cả. Tớ không quen, thấy nó thê nào ấy.
  9. X_3winofall

    X_3winofall Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/02/2003
    Bài viết:
    1.209
    Đã được thích:
    1
    quả thực mà nói, ko quay cóp thì khó mà điểm cao nổi
    chẳng có thời gian mà đọc hết sách, chương trình dài dằng dặc.
    Mỗi năm mình học 108 cre***, nên thôi thì thôi vậy, nhắm mắt copy mọi người xung quanh thui , mà mọi người cũng thế mà.
  10. ltl14

    ltl14 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/05/2003
    Bài viết:
    766
    Đã được thích:
    0
    Hehe, tao co mấy môn còn dưới AS. Có sao đâu, vì có advisor rồi. First come first serve mà. Bác nào ngon cũng nhiều người theo, nhưng hình như bọn nó chưa xin thì phải. Mình may thế =))

Chia sẻ trang này