1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nonsense

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi mummim_luncun, 18/01/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. mummim_luncun

    mummim_luncun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/12/2004
    Bài viết:
    198
    Đã được thích:
    0

    vừa gửi xong hơn 60 cái mail để save cái đống nonsense này lại, chả hiểu cái tình trạng này thì mình sẽ còn phải gửi bao nhiêu chưa kể các thứ topic tâm sự hoặc bài viết mà mình ưng ý khác nhỉ . Chắc phải dùng mấy cái Gmail hay yahoo mới hết .
    Xong rồi thì đi thôi, sáng dậy xin nghỉ đến break time, đến lớp mấy đứa hỏi han, ậm ừ rồi ngồi học, cuối cùng chỉ có chữa bài kiểm tra, thảm hại làm sao khi mà không biết hôm đấy kiểm tra, vẫn ngồi làm hết giờ, kết quả khá là hay .
    Chiều nghỉ, về nhà ăn trưa rồi loay hoay với nonsense này nãy giờ, bây giờ thì phải đi lên square một tí lượn lờ thôi xong rồi về, vẫn còn bài Computing chưa làm , mà không hiểu lắm cũng như làm thì được nhưng chẳng rõ cái gốc rễ của nó thế nào, chưa biết sẽ ra sao, chắc tối về giải quyết hoặc sáng mai vậy học với hành.
    Đêm qua lại có chuyện, lại mãn tính nổi sung lên thành ra đau, ôm bụng cả đêm, mắt ướt ướt, vừa buồn vừa nhắn tin, vừa khóc vừa đau...........cứ nghĩ ngợi nhiều, bực tức một chút là cái bệnh nó lại dở chứng, chỉ sợ mình bị nặng hơn, khéo thành ra đi mổ thì hay dao kéo đụng vào người lách cách, hơ hơ, nghe mà rùng cả mình .
    Thôi, đi đã, đi khỏi đây không lại stress vì ngột ngạt thì khổ. Nhàn cư vi bất thiện mà .

  2. mummim_luncun

    mummim_luncun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/12/2004
    Bài viết:
    198
    Đã được thích:
    0

    Nói thì bảo nói nhiều ư, nói thì kêu ghen tuông vớ vẩn ư, có gì sai nào. Hai tháng trời, bạc mặt ra đi làm, đi học cũng bị ảnh hưởng mệt mỏi, cuộc sống cũng không bình thường như người khác, những người ít ra chẳng có nhiều tiền nhưng họ biết cách sống và hạn chế mình. Làm bao nhiêu tiền, một nửa trả hết tiền điện thoại, một nửa thì ăn uống, liệu còn được bao nhiêu ??? Một con người làm sao mà thay đổi được khi họ thích theo đuổi những thứ khác nhỉ, đến cuộc sống của chính họ họ kêu là quan trọng, không biết đi về đâu, nhưng đến ăn tiêu họ còn chẳng biết lo thì nói gì đến năm sau, năm sau nữa, rồi đến lúc có tiền thì thế nào nữa, vung ra như một ông hoàng sao ? trông chờ gì ở một chỗ dựa như thế đây, thất vọng, thất vọng và chán nản khi cứ mỗi tháng lại phải cầm một cái bill như thế này. Mà nói với ai hết bao nhiêu tiền thế, đừng bảo là bố mẹ chứ, thế thì nực cười lắm. Còn với ai thì người tự biết, nếu người cần bạn bè đến thế thì về nhà mà ở cạnh người ta, khéo lại xây được lâu đài ước mơ rực rỡ đấy !!!
    Ta chán lắm rồi khi cứ phải theo, mong đợi ở người, đấy, có được gì đâu ???
  3. mummim_luncun

    mummim_luncun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/12/2004
    Bài viết:
    198
    Đã được thích:
    0

    http://ttvnonline.net/HanhphucGiadinh/501692.ttvn
    What do you think ? What are they saying ? Which is right, which is wrong ? I''m so confused, I dont see the future after all .....
  4. mummim_luncun

    mummim_luncun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/12/2004
    Bài viết:
    198
    Đã được thích:
    0

    Đang ở phòng máy, ngồi loay hoay với course work, biểu bảng, data flow, bà lằng nhằng đủ thứ, turkey với order. Chiều đi học thì nghỉ một lớp, đấy, muốn chăm cũng chẳng được, chả biết đời sao hay đảo ngược thế. Ai làm hộ cho cái course work này thì tốt nhỉ. Chỉ nghĩ đến việc chiều lại đi làm, tối mò về nhà, ăn uống rồi hết đêm, đến sáng mai lại ngủ dậy, loay hoay online, loay hoay đi học, lại đi làm, ôi cuộc đời, sao nó nhàm chán thế. Mà không thế thì không rõ mai mình sẽ sống bằng bánh mì với nước lã không nữa. Check bank, thấy số nó cứ nhỏ dần nhỏ dần, giữa tháng luôn là thời điểm bill các loại kéo đến ầm ầm, cái lão chủ nhà thì chưa về để xử lý mấy cái hoá đơn còn om ra đấy. Chả biết bao giờ lão ý vác xác về cho mình nhờ. Trong nhà đủ việc chung. Việc riêng cũng chưa khi nào yên ổn cả. Không mình thì anh làm đảo lộn hết lên. Chán đời quá, muốn đi chơi quá .........nhưng chả có tiền để mà đi, lại càng chán. Chả hiểu cuộc đời đi về đâu ? không rõ mình nên muốn cái gì và liệu những kế hoạch đi làm vào hè có ăn thua gì không, nếu không năm sau chả hiểu mình làm cái gì ở nơi đất sương mù mịt này.
    Thôi, back to course work nào chỉ vì chờ bà lecturer để hỏi nên lại có thời gian ngồi gõ cái mớ bòng bong này ra...........
    Biết đến bao giờ ??? Biết đến bao giờ ta hiểu nhau ?

  5. mummim_luncun

    mummim_luncun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/12/2004
    Bài viết:
    198
    Đã được thích:
    0

    Ngủ dậy, ngán ngẩm nghĩ về một ngày mới.....
    Nằm xem mấy bộ film, toàn cái thu hút, lại nghĩ, biết ngay mà, mình mà dính vào cái gì là khó mà thoát khỏi.....đúng là con người lắm ham thích. Sáng nhận được đồ mẹ gửi. Chạy qua chạy lại tắm gội, online, chat chit, những câu chuyện cười nói bất tận. Nhìn ra cũng đến giờ đi học.
    Hôm trước mơ được về nhà, mấy lần mơ nhưng chưa khi nào nhớ rõ ràng đến thế, cảm giác như một cái gì đó rất thôi thúc mình trở về. Không phải vì anh, không phải vì gia đình, chỉ vì bản thân mình, mình cảm thấy như mất và thiếu một cái gì đó, gần 2 năm qua nó vẫn trống một khoảng ở đâu đó, như là vùng kỷ niệm mình chưa đi hết, chưa nếm đủ vị, hương, sắc ở Hà Nội. Cũng như là mình muốn làm thật nhiều thứ nếu được trở về và có thể trở về. Nhưng ở đời, đâu phải cái gì muốn là được, nghĩ và rồi sợ cái cảnh chả rõ mình sẽ trôi dạt về đâu. Nhắn tin cho T, những điều mới và cũ, thương nó một mình, chẳng biết chia sẻ với ai những tâm tình mới lớn, giống mình của ngày xưa, ở xa mà mình vẫn muốn mình như ở cạnh, không muốn nó mất phương hướng và mệt mỏi trong cái ***g nhàm chán nhưng cũng chẳng biết nên làm thế nào, chỉ hy vọng có thể giúp nó giải toả những gì trong lòng, dù nó biết kể ra sợ mình lo lắng, nhưng thà vậy còn hơn mình phải đoán già đoán non. Giống như nó lo cho mình vậy, cũng may mắn là khoảng cách giữa hai chị em đã kéo lại trước khi mình đi xa, nếu không, cả hai sẽ lẻ loi còn hơn thế này.
    Những giấc mơ, những điều muốn và cần cứ ám ảnh. Cuộc sống chẳng hề rực rỡ như nhiều người vẫn nghĩ và nghe mình kể nhưng lại chẳng có cách nào khác vì nói ra cũng chưa chắc là sẽ có ai nghe được và muốn nghe hết, hay mình không muốn kể nhỉ, thế thì đúng hơn :). Thôi, bây giờ đi học !!! Kịp gõ lăng nhăng.
    I know you think that I shouldn''t still love you,
    Or tell you that.
    But if I didn''t say it, well I''d still have felt it
    where''s the sense in that?
    I promise I''m not trying to make your life harder
    Or return to where we were
    Well I will go down with this ship
    And I won''t put my hands up and surrender
    There will be no white flag above my door
    I''m in love and always will be
    I know I left too much mess and
    destruction to come back again
    And I caused nothing but trouble
    I understand if you can''t talk to me again
    And if you live by the rules of "it''s over"
    then I''m sure that that makes sense
    Well I will go down with this ship
    And I won''t put my hands up and surrender
    There will be no white flag above my door
    I''m in love and always will be
    And when we meet
    Which I''m sure we will
    All that was there
    Will be there still
    I''ll let it pass
    And hold my tongue
    And you will think
    That I''ve moved on....
    Well I will go down with this ship
    And I won''t put my hands up and surrender
    There will be no white flag above my door
    I''m in love and always will be
    Well I will go down with this ship
    And I won''t put my hands up and surrender
    There will be no white flag above my door
    I''m in love and always will be
    Well I will go down with this ship
    And I won''t put my hands up and surrender
    There will be no white flag above my door
    I''m in love and always will be​
  6. mummim_luncun

    mummim_luncun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/12/2004
    Bài viết:
    198
    Đã được thích:
    0

    Not a word.
    Let me be myself. Thanks God. Bless me if I have done anything wrong to him, to her, to anyone. Forgive me because I was so selfish with my family. Forgive me because I made they trust me too much, my family, his family, whoever they were !!!
    Forgive me, forgive myself.

  7. mummim_luncun

    mummim_luncun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/12/2004
    Bài viết:
    198
    Đã được thích:
    0

    Not a word. Keep cold. Keep everything should be on its ways please.
    Dont know what to do, cry or laugh. Life is so cruel. And the real thing always hurt. We both see each other wrong but too stubborn to make it right.
    I wont say anything, even yesterday when I decide to do what you want :) I was call Raz to have someone to cry and talk to because I know if I standing there, everything wont change.......and we will stuck there as usual that''s not life at least. I will still love you, the first love even later I can find someone I love them and they love me with all their heart, can share everything and with them, I''m the only one just like I am to them.
    I need some courage to go on but............. dont know where to find, it is hard , really hard but I will do it, for me, for everyone love me and maybe, for you also !!!
  8. mummim_luncun

    mummim_luncun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/12/2004
    Bài viết:
    198
    Đã được thích:
    0

    You''ll See
    **********************
    You think that I can''t live without your love
    You''ll see,
    You think I can''t go on another day.
    You think I have nothing
    Without you by my side,
    You''ll see
    Somehow, some way
    You think that I can never laugh again
    You''ll see,
    You think that you destroyed my faith in love.
    You think after all you''ve done
    I''ll never find my way back home,
    You''ll see
    Somehow, someday
    All by myself
    I don''t need anyone at all
    I know I''ll survive
    I know I''ll stay alive,
    All on my own
    I don''t need anyone this time
    It will be mine
    No one can take it from me
    You''ll see
    You think that you are strong, but you are weak
    You''ll see,
    It takes more strength to cry, admit defeat.
    I have truth on my side,
    You only have deceit
    You''ll see, somehow, someday
    All by myself
    I don''t need anyone at all
    I know I''ll survive
    I know I''ll stay alive,
    I''ll stand on my own
    I won''t need anyone this time
    It will be mine
    No one can take it from me
    You''ll see
    You''ll see, you''ll see
    You''ll see, mmmm, mmmm
    Written by Madonna and David Foster ​
    We''ll see , right I still think that, if it was love......... dont know, how long I can survive !!!
  9. mummim_luncun

    mummim_luncun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/12/2004
    Bài viết:
    198
    Đã được thích:
    0

    Để ngồi viết xem 1 ngày mất tình thì mình đã làm gì nào. Cãi nhau, khóc lóc.......kể lể. Nghe an ủi, nghe lời khuyên. Cảm giác vẫn mất phương hướng nhưng tự nhủ phải đóng băng trái tim lại, đọc rồi viết, những điều đã cũ, lại lặp lại, từng ước từ xa xưa và cũng từng nghĩ, nếu mình coi người ta là cái gì đó quan trọng thì họ cũng sẽ biết và cảm thấy cũng như đối với mình như thế. Như trong tình yêu, mình hết lòng thì họ cũng sẽ hết lòng, mình coi họ là duy nhất cho tất cả thì họ cũng làm thế, nhưng......bao giờ cũng thế, vẫn chỉ là lý do đó, rằng em có thể nhưng anh thì khác, anh cần chia sẻ với những người khác. Ừ, có thể là khác nhau đi nhưng anh đã nghĩ gì khi nói nhớ mong người ta, nó cũng chỉ là một cách bày tỏ thôi ư. Vậy mà em hỏi người khác, người ta chả phải người VN, họ cũng bảo, không, họ chỉ nói nhớ với người yêu họ thôi, chưa bao giờ họ nói nhớ ai khác. Trái tim tan nát lại càng nát ra, nát bươm, rách rưới bởi những thứ là sự thật. Em không thể yêu anh theo cách anh muốn và ngược lại, anh không thể yêu em theo cách em muốn. Em đã tự trách mình chờ đợi, mong ước nhiều quá. Nhưng Raz bảo không, em không phải vậy, ai cũng có quyền mong chờ ở người mình yêu bất cứ việc gì chỉ là hai cách nghĩ, hai cách yêu khác nhau........rồi em sẽ tìm thấy một người, một Mr Right nhưng có lẽ không phải anh. Và nó sẽ rất khó, rất rất khó để đi qua khi anh là người đầu tiên. Em biết vậy .
    Cả chiều hôm qua, nghỉ làm, ngồi nhà chat chit, cười nói, giả lả.......ông bạn sau một hồi nói chuyện thì bảo, thôi, sợ chat khi bà đang vui lắm...... Ông anh thì kêu, chia tay mà như là ăn mừng vậy à, chỉ cười rồi bảo, mỗi người có một cách vượt qua nỗi buồn khác nhau anh ạ, vả lại khóc thì cũng khóc rồi nhưng chẳng lấy lại được cái gì đã đổ vỡ.
    Ăn uống qua quýt, cốc sữa, bánh......cảm giác hồi trước mệt đã chán ăn, giờ lại càng chán ngán. Đúng như bất cứ kẻ thất tình nào có thể như thế........Nửa đêm thức dậy, đi lại không vững, tự dưng thương cái thân xác mình vô hạn, tự dưng đau khổ lại quay ra hành hạ nó, đầu óc hoa lên, chẳng thể khóc nổi, mà khóc chỉ làm người ta mềm yếu hơn thôi. Ngay cả hôm qua, khi dựa vào Raz để khóc, lại ước khi đó là anh. Nhưng rồi cũng sẽ phải quen dần với một người không còn hiện diện, cái gì con người ta cũng học được thôi. Thời gian sẽ giúp. Cũng như mình đã học được tình yêu nó thế nào, nhiều cay đắng hơn cả ngọt ngào, cũng chẳng vì thế mà không yêu được nữa, chỉ thương nhớ một người nhưng sẽ chỉ yêu khi mà trái tim thấy sự yên ổn thật sự, sẽ là vậy............
    Ở đâu cũng gợi nhớ, có thể sẽ bỏ đi, giống như ông S đã từng vậy, từng bảo mình rằng ở đây anh có nhiều kỷ niệm về người đầu tiên, lúc đó ông ý cũng giống mình nhưng lại là con trai, sẽ đỡ hơn nhiều. Con gái thì thật là khó, đúng không nhỉ ? hay chỉ xảy ra với những người nặng lòng ?
    Có người đọc chắc rồi lại hỏi, thế này liệu được bao lâu ? đã bao nhiêu lần như vậy, hì, nhưng sẽ chẳng có lần nào như lần nào đâu.......năm tháng sẽ trả lời !!!
  10. mummim_luncun

    mummim_luncun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/12/2004
    Bài viết:
    198
    Đã được thích:
    0

    Mẹ gửi dải vải đỏ, thắt nơ ở cổ, tự dưng nghĩ đến những chú mèo trắng tinh với chiếc nơ đỏ ..........lòng lại chùng lại.
    Có xinh không ?

Chia sẻ trang này