1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nốt ruồi ma quỷ

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi Backytocngan, 13/02/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Backytocngan

    Backytocngan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/10/2006
    Bài viết:
    2.643
    Đã được thích:
    0
    Nốt ruồi ma quỷ

    Hai người lấy nhau vì tình yêu, và đã có một cậu con trai nhỏ. Cuộc sống gia đình hạnh phúc yên ấm, không có gì đáng phải phàn nàn.
    Anh là người đàng hoàng, yêu thương vợ con, có một sự nghiệp vững vàng. Chị duyên dáng, có học thức và cũng rất yêu thương chồng con.
    Tháng hai, anh chuẩn bị có một chuyến tu nghiệp 6 tháng ở nước ngoài. Sau chuyến tu nghiệp này anh sẽ được bổ nhiệm lên vị trí cao cấp hơn. Đùng một cái chị phát bệnh ung thư.

    Tính mạng chị bị đẩy ra miệng vực sinh tử. Sau phút bàng hoàng, anh lao vào cuộc đấu tranh không mệt mỏi để dành lại người vợ yêu quý từ tay thần chết. Anh bỏ luôn cả chuyến tu nghiệp (và một đồng nghiệp khác vẫn cạnh tranh với anh được điền vào chỗ trống). Nhưng mọi thứ dần trở nên vô vọng, chị cứ ngày một tuột khỏi cuộc sống, từng tí một. Ôm vợ, lòng anh thực sự tan nát, anh sẵn sàng đổi mọi thứ anh có trong cuộc đời, kể cả tính mạng anh, để chị trở lại như ngày xưa, duyên dáng và tràn đầy sức sống.
    Đúng lúc vô vọng nhất thì người yêu cũ của chị từ TP.HCM ra thăm chị. Họ yêu nhau trước khi chị biết anh và cũng đã một thời mặn nồng, vì sự ngăn cấm của gia đình nên hai người mới chia tay. Một thời gian sau nguôi ngoai chị nhận lời yêu và lấy anh.
    Vì nghĩ rằng đây là cuộc gặp gỡ tử biệt sinh ly nên hai người không che dấu cảm xúc. Người đàn ông chứng kiến vợ mình gặp gỡ người yêu cũ, lòng cũng không bợn một chút ghen tuông ích kỷ nào, chỉ thấy thương mình, thương vợ, thương cả người xưa của vợ. Tóm lại là trước cái chết, cả ba đều thấy mình cao thượng và vô tư trong sáng một cách tuyệt vời.
    Lúc hai người yêu cũ gặp gỡ, người đàn ông hỏi người phụ nữ " Em có đau lắm không, đau nhất ở chỗ nào", người phụ nữ trả lời "Em đau lắm, đau ở dưới cái nốt ruồi ngày xưa của chúng mình ấy".
    Rồi hai người đàn ông nói chuyện, người yêu xưa đề nghị người chồng bây giờ mang vợ vào Nam, có một ngôi chùa nổi tiếng chữa bệnh ung thư bằng thuốc nam cực giỏi. Đằng nào thì cũng không còn gì để mất, ngưòi chồng đồng ý.
    Phép lạ đã xảy ra, được sự hỗ trợ hết sức về vật chất và tinh thần của anh chàng người yêu cũ, cuối cùng người chồng cũng giành được người vợ yêu quý khỏi tay thần chết. Một thời gian sau chị bình phục, lại duyên dáng và đáng yêu như ngày xưa. Hai vợ chồng chia tay với ân nhân (có thể gọi anh như vậy mà không quá lời) quay về Bắc. Người phụ nữ cảm thấy hạnh phúc và may mắn kinh khủng. Có lẽ trên đời có hai ngưòi đàn ông tốt nhất thì chị đã có cả hai, một là người xưa, một là chồng chị hiện nay. Thỉnh thoảng họ liên lạc với nhau thân thiện và ân cần, vì anh cũng đã có một gia đình hạnh phúc và yên ấm y như chị.

    Nhưng sự đời oái oăm. Trở về cơ quan cũ, người chồng không còn được trọng dụng như xưa nữa. Những phấn đấu không mệt mỏi của anh, do thời gian nghỉ chăm sóc vợ, đã đổ sông đổ bể. Cay cú hơn, đối thủ của anh, bất tài hơn anh nhưng chớp được chuyến tu nghiệp nước ngoài anh bỏ lỡ, đã nhanh chóng trở thành sếp của anh. Anh ngấm ngầm cay đắng, những dồn nén ở cơ quan không có chỗ trút, anh mang về nhà . Anh thành người đàn ông bất mãn, u ám và bực bội. Anh thấy mình đã hy sinh quá nhiều cho vợ. Anh nhớ lại những giây phút chăm sóc vợ trong bệnh viện, và cuộc gặp gỡ giữa vợ anh và người yêu cũ.
    Thực sự những cảm xúc của ba người trong cuộc gặp đó thì anh không nhớ rõ ràng, nhưng kỳ lại thay hai câu đối thoại về cái nốt ruồi và chỗ đau thì anh không quên được. Nó như được khắc bằng bút lửa, cứ ong ong trong đầu anh. Anh quay sang dằn vặt chị, anh tra hỏi chị về mối tình xưa, kết tội chị đã dối anh, rồ anh tưởng tượng ra đủ mọi hình ảnh về những giây phút say đắm của chị, thuở chưa yêu anh. Nghi ngờ ghen tuông đầu độc cuộc sống của hai vợ chồng.
    Chị chỉ biết khóc, mọi thanh minh đều như nước đổ lá khoai. Chị nhẫn nhục chịu đựng sự thay đổi đáng sợ của người chồng, vì trong thâm tâm vẫn còn nặng lòng yêu anh, thêm lòng biết ơn vì những gì anh đã làm cho chị.
    Anh vẫn có lúc sáng suốt, thấy mình vô lý, thấy thương mình thương vợ. Nhưng rồi gặp chuyện gì đó không suôn sẻ ở cơ quan, hay chị nhỡ nói một câu gì đó động chạm, là anh lại chìm ngay vào nỗi cay đắng không sao giải toả được.

    Họ vẫn sống bên nhau như một gia đình bình thường. Chỉ có điều cái cốt lõi nhất, nền tảng nhất để làm nên một gia đình thực sự hình như đã tan vỡ rồi. tan vỡ từ ngay anh nghe câu nói của chị nói với người yêu cũ "cái nốt ruồi ngày xưa của chúng mình"

    Cái nốt ruồi ấy nằm ở đâu mà có sức mạnh tàn phá ghê gớm thế. Nó nằm ở ngay trên bầu ngực trắng muốt của chị, xinh như một hạt kê hồng. Cái nốt ruồi vô phúc ấy


    P/S : Mình đọc được chuyện này từ lâu lắm rồi, trong một tờ báo cũ gói xôi. Hôm nay buồn chợt nhớ ra nên viết lại, up lên cho moi người đọc
  2. moitoanh

    moitoanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2004
    Bài viết:
    1.027
    Đã được thích:
    0
    Chuyện thì bốc phét nhưng đã đọc thì phải có góp ý! Vẫn biết "nghĩa tử là nghĩa tận", thông cảm, bỏ qua vân vân, nhưng nếu biết sẽ chết thì đừng làm đau lòng người sống. Âu yếm với người tình cũ trước mặt chồng là vô liêm sỉ cho dù có đang đứng trước cái chết đi chăng nữa, người có thể chết nhưng ko nên để mất danh dự!
  3. bsweqze

    bsweqze Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/02/2007
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    "nhưng nếu biết sẽ chết thì đừng làm đau lòng người sống. Âu yếm với người tình cũ trước mặt chồng là vô liêm sỉ cho dù có đang đứng trước cái chết đi chăng nữa, người có thể chết nhưng ko nên để mất danh dự!" Bác nói chính xác !
  4. ngaythu_8

    ngaythu_8 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/01/2006
    Bài viết:
    1.307
    Đã được thích:
    2
    Em đau lắm, đau ở dưới cái nốt ruồi ngày xưa của chúng mình ấy".
    Cái nốt ruồi ấy nằm ở đâu mà có sức mạnh tàn phá ghê gớm thế. Nó nằm ở ngay trên bầu ngực trắng muốt của chị, xinh như một hạt kê hồng.
    ..Hihi người đàn bà đáng thương đó tớ đoán cô ấy bị ung thư vú
    Đó là cái kết quả hợp lý nhất ..cho nỗi đau của cô ấy
    Sao gọi là nốt ruồi ma quỷ nhỉ ???
  5. lost_miss

    lost_miss Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/03/2004
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    Danh d­ự gì ở đây!?
    Đọc câu chuyện, cảm giác hơi buồn vì những biến thái tình cảm. Đọc lời góp ý, cảm giác chán vì...Cộng lại là buồn chán rồi!!!
  6. anghenlenin

    anghenlenin Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/10/2006
    Bài viết:
    4.161
    Đã được thích:
    0
    Người yêu cũ của mình cũng có 1 cái nốt ruồi.....
  7. yelaw345

    yelaw345 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/10/2006
    Bài viết:
    279
    Đã được thích:
    0
    Ở đâu mới được ạ?
  8. anghenlenin

    anghenlenin Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/10/2006
    Bài viết:
    4.161
    Đã được thích:
    0
    T­ương tự như trên như không phải nằm giữa mà nằm ở cái bên phải
  9. 3www

    3www Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    19/01/2002
    Bài viết:
    776
    Đã được thích:
    0

    Truyện này lại ngược hẳn với truyện trên đấy.
    Có 2 chiếc chuông gió treo nơi đầu giường của Tiều Mai. Một chiếc được làm bằng giấy, một chiếc đựơc làm bằng bạc.
    Tiểu Mai và Quân yêu nhau trong cảnh bần hàn. Một hôm, hai người đi chơi phố rẽ vào một cửa hàng thấy trong tủ kính có treo một cái chuông gió. Tiểu Mai buột miệng khen:
    - Anh Quân ơi! Cái chuông gió kia xinh biết bao!
    Quân nói với ngưòi yêu:
    - Nếu em thich anh sẽ mua cho em.
    Nhưng khi nhìn thấy mảnh giấy nhỏ đính trên chiếc chuông gió khi giá 100 nghìn thì anh ngượng ngùng nhìn Tiểu Mai và nở một nụ cười như cáo lỗi với cô.
    Về nhà. Quân lấy giấy gấp một chiếc chuông gió giống hệt như chiếc chuông gió bằng bạc treo ở cửa hàng. Chiếc chuông gió ấy cũng xinh như thế, cũng sơn màu tím như thế và anh đem tặng Tiểu Mai.
    Tiểu Mai đã treo chiếc chuông gió bằng giấy Quân làm tặng cô treo ở đầu giường của mình. Mỗi khi gió từ cửa sổ hé mở lùa vào, chiếc chuông gió đung đưa phát ra tiếng kêu sột soạt, khô khốc nhưng Tiểu Mai nghe vẫn thấy tiếng chuông ngân vang lảnh lót. Cặp mắt Tiểu Mai lúc này ánh lên chứa chan hạnh phúc. Cô tự nhủ: ?oMình sẽ
    mãi mãi treo chiếc chuông gió này trong trái tim của mình?.
    Số phận đẩy đưa thế nào, cuối cùng Tiểu Mai lại ko lấy Quân mà lấy Tân. Khi Tiểu Mai vào phòng riêng của hai vợ chồng, cô liền lấy từ trong túi ra chiếc chuông gió mà Quân làm bằng giấy treo lên đầu giường.
    Tân thấy vậy liền nói vớI Tiểu Mai:
    - Cái chuông này làm bằng giấy thì treo lên làm gì?
    Tiểu Mai bướng bỉnh nói:
    - Nhưng em thấy nó đẹp, em cứ treo.
    Tân nói:
    - Chiếc chuông ấy là do Quân làm tặng em chứ gì? Thảo nào!
    Tiểu Mai im lặng? Cuối cùng Tân thở dài nói:
    - Thôi em cứ treo lên cũng đựơc!
    Hôm sau, Tân ra cửa hàng mua về một chiếc chuông gió được làm bằng bạc. Gió khẽ thổi chuông cũng đong đưa và phát ra tiếng kêu tinh tag, rất vui tai.
    Khi con trai của Tân và Tiểu Mai lên ba tuổi, nó nghịch vặt đi một quả chuông nhỏ trong chiếc chuông giấy rồi xé vụn đi, Tiểu Mai giận quá phát thằng bé mấy cái thật đau. Thấy vậy, Tân chỉ im lặng. Anh lấy giấy ra gấp một quả chuông, cũng tô màu tím rồi xâu chỉ vào chiếc chuông gió rồi treo lên như cũ. Thấy thế, Tiểu Mai rưng rưng nước mắt, cô nói với Tân:
    - Anh thật tốt với em!
    Thằng con trai sợ mẹ, nên ko còn dám nghịch vào chiếc chuông ấy nữa. Nó chỉ nghịch chiếc chuông làm bằng bạc. Nó rất thích nghe tiếng chuông gió kêu tinh tang tinh tang cất lên từ cái chuông làm bằng bạc ấy.
    Nghe chán, thằng bé cũng vặt từ chiếc chuông bằng bạc ra một quả để chơi. Thấy thế, Tiểu Mai cũng ko đánh mà cũng chẳng mắng gì nó. Tân cũng mặc kệ. Anh cũng ko treo quả chuông đó lên chiếc chuông bạc nữa. Thế là chùm chuông bạc ấy thiếu đi một quả. Nó vẫn được treo lên đầu giường cùng chiếc chuông làm bằng giấy. Khi có gió thổi, chiếc chuông gió bằng bạc lại reo lên tinh tang tinh tang từng hồi.
    Rồi ko may, nhà Tân bị hoả hoạn.Tân vội bế con và nắm tay vợ kéo chạy ra ngoài. Nhưng Tiểu Mai lại giằng tay ra và chạy vào trong nhà. Tân kéo vợ ta, Tiểu Mai lại quẩy ra. Cô nói với Tân:
    - Em vào lấy cái này.
    Tân bảo:
    - Để anh vào lấy ra cho!
    Nói xong, anh xông vào căn nhà đang xông khói mù mịt để giật chiếc chuông giấy rồi chạy ra ngoài. Chẳng may, Tân vấp phải ngưỡng cửa ngã sóng xoài. Khi bò dậy đựơc thì ngọn lửa đã cháy xém cả mặt anh.
    Tân thoát ra khỏicửa thì ngất lịm đi, nằm vật ra đất. Chiếc chuông gió được làm bằng giấy vẫn còn nguyên ko mảy may bị suy suyển. Vừa lúc đó thì đội cứu hoả đến. Ngọn lửa nhanh chóng được dập tắt.
    Sau một thời gian điều trị, Tân đựoc tháo băng. Trong gương hiện lên một khuôn mặt nhăn nhúm toàn sẹo. Tân uất ức đấm vỡ tan cái gương. Tay anh bị mảnh kính rạch toạc ra, máu từng giọt, từng giọt nhỏ xuống mặt đất.
    Ra viện, Tân và đứa con bỏ đi biệt tích.
    Khi đi, Tân viết lại cho Tiểu Mai một bức thư:
    ?oMai!
    Em hãy đi tìm và sống với Quân, người mà em vẫn yêu đi! Đừng tìm anh làm gì. Emcó tìm cũng ko thấy đâu. Cầu mong cho em được hạnh phúc?.
    Tiểu Mai đầm đìa nước mắt, cô nói:
    - Anh Tân ơi! Sao anh lại đối xử với em như thế? Em yêu anh cơ mà!
    Tiểu Mai ấp cái chuông bạc vào ngực mình. Nứơc mắt cô từng giọt, từng giọt nhỏ xuống chiếc chuông bạc.
    Mấy năm sau, Quân li dị vợ. Anh đến tìm Tiểu Mai. Thế là Tiểu Mai lại bứơc vào nhà Quân. Cô lại lấy từ trong túi ra chiếc chuông gió bằng bạc vào treo lên đầu giường. Mặt Quân trắng bệch ra như phủ một lớp băng giá. Quân ko muốn có một kỷ vật gì của người đàn ông khác lưu lại trong nhà anh.
    Cảm nhận được sự lạnh lẽo toát ra từ khuôn mặt Quân. Tiểu Mai thấy rùng mình. Cô lặng lẽ gỡ chiếc chuông gió xuống rồi xếp nó vào trong túi. Sau đó, cô xách túi đi ra khỏi nhà Quân.
    Quân gọi:
    - Tiểu Mai! Em đi đâu? Ở lại đây với anh!
    Tiểu Mai lạnh lùng đáp:
    - Anh đừng giữ tôi lại làm gì!
    Tiểu Mai lại quay về ở trong ngôi nhà của Tân. Cô lấy chiếc chuông gió làm bằng giấy và bật diêm đốt đi. Trong tích tắc, ngọn lửa đã biến cái chuông gió làm bằng giấy thành một dúm tro tàn.
    Tiểu Mai lại treo chiếc chuông gió bằng bạc lên đầu giường. Cô thẫn thờ ngồI ngắm mãi chiếc chuông bằng bạc ấy.
    Gió thổi.
    Quả chuông lại đong đưa đong đưa. Tiếng chuông lại kêu tinh tang tinh tang theo gió bay đi xa mãi.
    Nước mắt Tiểu Mai lại trào ra, cô lẩm nhẩm gọi:
    ?oAnh Tân ơi! Anh có nghe thấy tiếng chuông gió tinh tang tinh tang ko anh??
    Lòng người khó đoán
    .
  10. meocon181

    meocon181 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/02/2007
    Bài viết:
    37
    Đã được thích:
    0
    cả hai câu chuyện thật hay, cảm động quá.
    ước gì mình cũng gặp đơợc1 anh chàng Tân ngoài đời nhỉ. hic. chắc là vô vọng thôi, đàn ông bây giờ ích kỉ lắm, các anh giai nhỉ?
    quote-3www viết lúc 22:59 ngày 14/02/2007:
    [/QUOTE]

Chia sẻ trang này