1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nước mắt Mùa Thu...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi Dongsongcan, 06/09/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. whrite_river

    whrite_river Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/08/2005
    Bài viết:
    358
    Đã được thích:
    0
    Ko phải bỗng nhiên mà người ta định danh cho mùa thu nhưng nét hanh hao nhất, những trầm lắng, nhưng tâm sự sẽ càng trĩu nặng hơn khi mùa về........thả hồn theo cơn gió heo may..........thả hồn theo giọt nắng cuối mùa....thả hồn trong cái tiết trời bàng bạc.............con người bé nhỏ ............và dường như sự đơn côi bao trùm không gian...........
    Nhưng đừng trách mùa thu như thế..................vòng tuần hoàn của đất trời....làm sao bắt cho mùa đừng đến............đừng trách tại sao lá rụng .............đừng trách tại vì gió heo may.............mùa thu có tội gi đâu....trong coi đời ....tất cả đều có vận mệnh...mùa thu cũng có mệnh riêng....vậy nếu mùa đi ngược lại mệnh...liệu có tồn tại đc chăng 1 năm có 4 mùa.........và con người liệu có tồn tại đc chăng nếu thiếu " hỉ - lộ - lạc - ái"..................coi đó là 1 phần của vòng tuần hoàn...............hết buồn sẽ đến nhưng niềm vui thôi.....................ngày vui còn ở phía trước....đừng trách mùa thu bạn nhé...................đó là biểu tưởng sự mềm yếu của đất trời mà..................
  2. Dongsongcan

    Dongsongcan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/09/2007
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    Một vài người bạn vừa bảo ghé qua blog dạo này toàn gì gì ấy; chả giống cảm giác khi bước chân vào nhà con bạn hâm đa mang và nó vẫn thích những lỉnh kỉnh rối ren chực trào của mình như trước kia hơn...
    Nhìn lại, tự mình cũng thấy lạ lẫm, phải công nhận rằng đợt này hứng thú viết lách sa sút kinh khủng. crying.gif
    Nhưng mà cũng nhận ra, mình đang khô khốc và mệt mỏi đi trông thấy. Bây giờ, thậm chí nỗi buồn và những lảng bảng suy nghĩ cũng bị quăng quật vào một góc khuất...
    Trước kia hay viết, vì đôi khi viết lách cũng là 1 cách để nuôi dưỡng những tháng ngày trống vắng...
    Nhưng với những khoảng trống như hiện tại, thì có ngàn vạn câu chữ phù du cũng chẳng thể lấp đầy....
    Vì vậy, tốt nhất lấy sự bận rộn để quên.... Và quả nhiên nó là 1 liều thuốc hữu hiệu!
    ....
    Nhưng vẫn chưa hết những ngày âm u như hôm nay... Để lại ngẫm nghĩ về những điều được và mất trong ngày hôm qua hối hả...Để biết rằng, có những điều đã đi ra khỏi cuộc sống của mình vĩnh viễn rồi... @$#@%&(*&!#@
    My blog​

Chia sẻ trang này