1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Nuôi dưỡng tâm hồn khỉ

Chủ đề trong '1980 - Hội Khỉ Sài Gòn' bởi AQtanthoi, 03/12/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. QuyVoTinh

    QuyVoTinh Guest

    Mẹ lạnh lắm phải không
    Vào một đêm Giáng sinh, một thiếu phụ mang thai lần bước đến nhà một người bạn nhờ giúp đỡ. Con đường ngắn dẫn đến nhà người bạn có một con mương sâu với cây cầu bắc ngang. Người thiếu phụ trẻ bỗng trượt chân chúi về phía trước, cơn đau đẻ quặn lên trong chị. Chị hiểu rằng mình không thể đi xa hơn được nữa. Chị bò phía bên dưới cầu.
    Đơn độc giữa những chân cầu, chị đã sinh ra một bé trai. Không có gì ngoài những chiếc áo bông dày đang mặc, chị lần lượt gỡ bỏ áo quần và quấn quanh mình đứa con bé xíu vòng từng vòng giống như một cái kén. Thế rồi tìm thấy được một miếng bao tải, chị trùm vào người và kiệt sức bên cạnh con.
    Sáng hôm sau, một người phụ nữ lái xe đến gần chiếc cầu, chiếc xe bỗng chết máy. Bước ra khỏi xe và băng qua cầu, bà mẹ nghe một tiếng khóc yếu ớt bên dưới. Bà chui xuống cầu để tìm. Nơi đó bà nhìn thấy một đứa bé nhỏ xíu đói lả nhưng vẫn còn ấm, còn người mẹ đã chết cóng.
    Bà đem đứa bé về và nuôi dưỡng. Khi lớn lên, cậu bé thường hay đòi mẹ nuôi kể lại câu chuyện đã tìm thấy mình. Vào một ngày lễ Giáng sinh, đó là sinh nhật lần thứ 12, cậu bé nhờ mẹ nuôi đưa đến mộ người mẹ tội nghiệp. Khi đến nơi, cậu bảo mẹ nuôi đợi ở xa trong lúc cậu cầu nguyện. Cậu bé đứng cạnh ngôi mộ, cúi đầu và khóc. Thế rồi cậu bắt đầu cởi quần áo. Bà mẹ nuôi đứng nhìn sững sờ khi cậu bé lần lượt cởi bỏ tất cả và đặt lên mộ mẹ mình.
    "Chắc là cậu sẽ không cởi bỏ tất cả - bà mẹ nuôi nghĩ - Cậu sẽ lạnh cóng!". Song cậu bé đã tháo bỏ tất cả và đứng run rẩy. Bà mẹ nuôi đến bên cạnh và bảo cậu bé mặc đồ trở lại. Bà nghe cậu bé gọi người mẹ mà cậu chưa bao giờ biết: "Mẹ đã lạnh hơn con lúc này, phải không mẹ?". Và cậu bé òa khóc.
  2. nbt12

    nbt12 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/06/2002
    Bài viết:
    362
    Đã được thích:
    0
    BÀI HỌC VỠ LÒNG VỀ SỰ TẾ NHỊ....................
    Trong quan hệ với bạn bè khác phái, cái cơ bản nhất là tình bạn chân chính, là sự tự nhiên, thoải mái, là tình cảm trong sáng và cao cả............. Song we không nên quên sự tế nhị trong quan hệ, vì tế nhị chính là sự biểu hiện cao nhất của tình thương, của sự tôn trọng nhân phẩm.
    Trong xã giao, tế nhị chính là sự khéo xử. Đó là sự ân cần, chu đáo, quan tâm chú ý đến hoàn cảnh tâm trạng, tâm lý đặc điểm riêng của từng người bạn mà chính mình quan hệ.
    Sự khéo xử trước hết thể hiện ở lòng chân thành, thái độ vui buồn thật sự với bạn bè khi người ấy vui mừng hay buồn rầu.
    Sự khéo xử đòi hỏi tình cảm nồng nàn, trí thông minh sáng suốt, luôn sáng tạo nếu không sẽ rơi vào lố bịch, tầm thường, vô duyên.
    Giữa sự khéo xử với khôn ngoan, thủ đoạn có một ranh giới rất mỏng manh mà chỉ có thể lấy ý chí và tình cảm mới phân biệt được.................
    Người tế nhị trước hết là người khiêm tốn, biết mình biết ta, không làm những điều gì mà mình không muốn người khác làm cho mình...................
    Bạn kín đáo nhưng không kín như cái hũ nút, bạn biết im lặng khi cần thiết, không xúc phạm đến lòng tự trọng của bạn bè, không tò mò, thóc mách. Không khoét sâu "chỗ yếu" của nhau (ngay cả sau lưng bạn bè). Tế nhị còn là không "cởi mở tấm lòng", "bộc bạch" với bất kỳ ai không cần thiết....................
    ................. Kỳ sau........... (Sự tế nhị của bạn trai đối với bạn gái).......................
    Tram
  3. bagai

    bagai Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/01/2002
    Bài viết:
    1.647
    Đã được thích:
    0
    Pump

    Một người đàn ông bị lạc giữa một sa mạc rộng lớn. Ông mệt lả và khát khô, sẵn sàng đánh đổi bất kỳ cái gì chỉ để lấy một ngụm nước mát. Đi mãi đi mãi, đến khi đôi chân ông đã sưng lên nhức nhối, thì ông thấy một căn lều: cũ, rách nát, không cửa sổ.
    Ông nhìn quanh căn lều và thấy ở một góc tối, có một cái máy bơm nước cũ và gỉ sét. Tất cả mọi thứ trở nên lu mờ đi bên cạnh cái máy bơm nước, người đàn ông vội vã bước tới, vịn chặt cái tay cầm, ra sức bơm. Nhưng không có một giọt nước nào chảy ra.
    Thất vọng, người đàn ông lại nhìn quanh căn lều. Lúc này, ông lại để ý thấy một cái bình nhỏ. Phủi sạch bụi cát trên bình, ông đọc được dòng chữ nguệch ngoạc viết bằng cách lấy viên đá cào lên: ?oHãy đổ hết nước trong bình này vào cái máy bơm. Và trước khi đi, hãy nhớ đổ nước đầy lại vào chiếc bình này?.
    Người đàn ông bật cái nắp bình này ra, và đúng thật: trong bình đầy nước mát. Bỗng nhiên người đàn ông rơi vào một tình thế bấp bênh. Nếu ông uống ngay chỗ nước trong bình, chắc chắn ông có thể sống sót. Nhưng nếu ông đổ hết nước vào cái máy bơm cũ gỉ, có thể nó sẽ bơm được nước trong lành từ sâu trong lòng đất - rất nhiều nước.
    Ông cân nhắc khả năng của cả hai lựa chọn: nên mạo hiểm rót nước vào máy bơm để có nguồn nước trong lành hay uống nước trong cái bình cũ và coi như không đọc được lời chỉ dẫn? Dù sao, lời chỉ dẫn đã ở đó không biết bao lâu rồi và không biết có còn chính xác nữa không?
    Nhưng rồi cuối cùng, ông cũng quyết định rót hết nước vào cái máy bơm. Rồi ông tiếp tục nhấn mạnh cái cần của máy bơm, một lần, hai lần? chẳng có gì xảy ra cả! Tuy hoảng hốt, nhưng nếu dừng lại, ông sẽ không còn một nguồn hy vọng nào nữa, nên người đàn ông kiên trì bơm lên xuống, lần nữa, lần nước? nước mát và trong lành bắt đầu chảy ra từ cái máy bơm cũ kỹ. Người đàn ông vội vã hứng nước vào bình và uống.
    Rồi ông hứng nước đầy bình, dành cho người nào đó không may mắn bị lạc đường như ông và sẽ đến đây. Ông đậy nắp bình, rồi viết thêm một câu dưới dòng chữ có sẵn trên bình: ?oHãy làm theo chỉ dẫn. Bạn cần phải cho trước khi bạn có thể nhận?.


    Bagai

  4. bagai

    bagai Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/01/2002
    Bài viết:
    1.647
    Đã được thích:
    0
    Giỏ trục trặc

    Vài năm về trước, có một hội nghị hằng năm tổ chức gần bãi biển.
    Đó là vào cuối mùa xuân nên không có tuyết để trượt tuyết, nước biển và tiết trời cũng chưa đủ ấm để tắm biển, nhưng khung cảnh vẫn đẹp như một tấm thiếp vậy.
    Hàng trăm người đến dự hội nghị. Họ đến từ khắp đất nước. Trẻ và già, giàu và nghèo, với đủ dáng dấp và kích cỡ. Họ cùng về dự họp, dù học vấn và sự nghiệp của họ rất khác nhau.
    Đến tôi, họ tụ thành những nhóm lớn, đốt lửa, ngồi quanh nói chuyện sau bữa tối. Mỗi người nhấm nháp cốc nước của mình và phá lên cười khi nghe các câu chuyện vui.
    Nhưng chỉ một lúc, những câu chuyện đã dần đi theo hướng khác. Chúng trở nên nghiêm trọng khi Mike, một chàng trai trẻ, mới hơn 20 tuổi nói rằng anh ta đang bị nghi ngờ có triệu chứng ung thư. Anh ta kể, do phát hiện sớm nên bệnh vẫn có thể chữa được kịp thời, nhưng dù sao anh ta cũng vô cùng thất vọng và đau khổ.
    Một đôi vợ chồng đứng tuổi ?" Tom và Cheryl ?" an ủi Mike. Họ nói đứa con trai nhỏ của họ còn phải thay thận. Câu chuyện này làm mọi người xúc động và buồn bã.
    Rồi một phụ nữ rơm rớm nước mắt kể chồng cô ấy mới bị tai nạn, vẫn nằng trong viện. Rồi một người khác nói rằng anh ta mới bị mất việc và đang phá sản.
    Từng người một, ai cũng kể những câu chuyện kinh khiếp nhất trong cuộc sống của mình và người thân. Ai cũng khổ, cuộc sống của ai cũng đầy nước mắt. Cuối cùng, một ông cụ tự xưng tên là Hayes đứng lên. Không ai biết cụ từ đâu tới, chỉ biết giọng cụ nghe tự tin và chắc chắn. Cụ mỉm cười từ đầu buổi tối nhưng không nói gì nhiều. Cụ giơ ra một cái giỏ to :
    - Mọi người hãy giúp tôi một chút. Chúng ta sẽ cùng thử việc này và tôi cần sự hợp tác của quý vị. Tôi sẽ phát cho mỗi người một mảnh giấy nhỏ, mỗi người hãy viết ba trục trặc hoặc vấn đề lớn nhất trong cuộc sống của mình vào. Đừng ghi tên thật, chúng ta sẽ giữ bí mật cho người viết.
    Mọi người trong nhóm đều thấy thú vị và bắt đầu nghĩ. Sau khi mọi người viết xong, ông Hayes bảo họ gập kín các mảnh giấy và bỏ vào giỏ của ông. Mọi đôi mắt đều hiện ánh tò mò, nhưng họ đều làm theo và tự hỏi chuyện gì tiếp theo.
    Ông cụ Hayes lắc cái giỏ rồi trộn cho các mảnh giấy tráo trong giỏ. Ông nói :
    - Hãy đọc những vấn đề ghi trong mảnh giấy bạn nhặt, và hãy thật thà hết mức có thể.
    Rồi ông Hayes liếc nhìn người phụ nữ ngồi bên trái ông :
    - Thưa cô Lisa, liệu cô có muốn đổi những vấn đề hiện tại của cô với vấn đề mà cô đọc được trong mảnh giấy vừa nhặt không ?
    - Không? - Cô Lisa e dè.
    Ông cụ Hayes lại hỏi người đàn ông cạnh cô Lisa như vậy. Câu trả lời lại là ?okhông?.
    Ông Hayes đi hỏi từng người một. Ai cũng có cơ hội trả lời. Mọi câu trả lời đều như nhau : không, không, không? Có tiếng xì xào : ?oTôi có thể giải quyết vấn đề của tôi, nhưng tôi không thể giải quyết vấn đề mà tôi vừa nhặt được này??, ?oÔi, thế này tôi mới biết vấn đề của tôi chẳng là gì cả?, ?oÔi, sao lại có những người khổ thế???
    Ông Hayes ngồi lại vào chỗ mình, nhìn quanh phòng và nói :
    - Các quý vị đều nghĩ vấn đề của mình thật khủng khiếp và mình là khốn khổ nhất. Quý vị có nghĩ như thế không ? Các quý vị đều ước là mình có thể ở vị trí của người khác. Nhưng khi tôi hỏi quý vị có muốn đổi không nếu có thể, sau khi quý vị đọc những mảnh giấy đó, thì chẳng còn ai muốn đổi. Chúng ta học được một điều rằng, dù có những khó khăn ta phải đối mặt, dù những lo lắng đang làm chúng ta không thể mỉm cười và không thể ngủ buổi đêm, thì chúng ta đều thấy rằng những vấn đề đó vẫn chưa là gì so với nhiều người khác. Phải chăng, than thở là bản chất của chúng ta và chúng ta thích thể hiện sự thất vọng chán nản của mình và chúng ta luôn tìm ra được điều để buồn chán ?
    Mọi người nhìn ông cụ Hayes với ánh mắt cảm phục. Nhiều người gật đầu tán thành. Ông cụ Hayes chưa dừng lại :
    - Nhưng các bạn thân mến của tôi ạ, những gánh nặng của chúng ta đều có lý do cả đấy ! Vì nếu không có chúng, chúng ta sẽ không cố gắng tìm giải pháp. Và nếu cuộc sống của chúng ta không có cố gắng, chúng ta sẽ không bao giờ tốt hơn, mạnh hơn, biết thông cảm hơn. Các bạn càng biết trân trọng hạnh phúc thì hạnh phúc càng đến với bạn nhiều hơn. Các bạn chỉ cần chú ý là sẽ thấy điều đó đấy mà.
    Mọi người im lặng, nhìn ông cụ Hayes. Những lời của ông cụ đã xóa đi phần nhiều những căng thẳng và lo lắng của họ. Ông cụ Hayes uống nốt tách trà của mình rồi xin phép về nghỉ. Mọi người ngồi lại, bàn tàn về những gì họ vừa hiểu được. Và đến đêm, nhiều người đã nói chuyện về hạnh phúc của mình thay vì những lo lắng buồn phiền. Mike quyết định sau khi chữa bệnh xong sẽ học ngành y để giúp đỡ người bệnh. Vợ chồng Tom và Cheryl quyết định sẽ gia nhập chương trình từ thiện hiến máu nhân đạo?
    Sáng hôm sau, mọi người dậy sớm, tinh thần sảng khoái. Khi họ quây quanh bàn ăn sáng, mọi người để ý không thấy ông cụ Hayes đâu. Khi có người vào tìm thì thấy không có ai, đồ đạc đều gọn ghẽ như thể ông đã rời đi từ sớm lắm.
    Có điều, kể từ đó không ai gặp hay nghe nói đến ông cụ Hayes nữa? Chỉ có bài học ông cụ dạy mọi người là còn lại.


    Bagai

  5. vetgia

    vetgia Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/10/2002
    Bài viết:
    1.347
    Đã được thích:
    0
    KIÊN CƯỜNG TRƯỚC SỨC ÉP!
    Hồi trước, tôi thường hay thay mặt nhà trường thi diễn thuyết, tôi từng đoạt giải nhất cuộc hi diễn thuyết của thành phố Đài Bắc, rồi lại đoạt giải quán quân của toàn tỉnh. Vinh dự càng cao, sức ép tâm lý càng nặng. Các cuộc thi đều tiến hành vào mùa thu, đến tận bây giờ, chỉ cần mùa thu tới gần là tim tôi tự nhiên đập mạnh. Khi tôi nghe thấy đài phát thanh hay truyền hình vang lên những âm thanh vui mừng của buổi phát thưởng, tôi bất giác trở nên căng thẳng. Dường như tôi sắp bước lên bục diễn thuyết của cuộc thi vậy.
    Tôi nhớ lại nhất là sau khi được tuyển chọn là người chủ trì của buổi lễ chào mừng nhân ngày quốc khánh ở cung thể thao, trọn một tháng hơn tôi ăn cơm không thấy ngon, luôn cảm thấy như có sức ép nào đó ở ngực, thậm chí tôi còn muốn nôn mửa.
    Nhưng buổi tối ngày hôm đó, khi tôi bước lên bục, chân tay tôi lạnh băng, trước mặt tôi là các máy quay truyền hình và hội trường đông nghịt người, đột nhiên sự sợ hãi của tôi biến mất, tất cả những áp lực trước đây đều hóa thành niềm tin và dũng khí.
    Kỳ thực, sức ép tồn tại ở khắp nơi, chỉ cần bạn có đòi hỏi ở bản thân mình, chỉ cần người khác trông mong ở bạn thì tự nhiên sẽ xuất hiện sức ép. Nỗi sợ hãi khi phải đối mặt với cuộc chiến đấu là điều mà khó ai tránh khỏi.
    Có một lần tôi đón tiếp một phóng viên kỳ cựu của đài truyền hình Mỹ đến thăm. Khi bắt tay, tôi nhận thấy tay ông ấy lạnh băng. Có lần đi xem một ca sĩ trình diễn, tôi ở hậu đài nhìn thấy trước khi lên sân khấu hai bàn tay của cô ấy toát mồ hôi lạnh. Cô ấy liên tục hít thở rất sâu, chưa kể thân mình cô ấy hơi run rẩy.
    Vì vậy, khi bạn thấy người chủ trì tiết mục trên sân khấu nói cười hoạt bát, hay phóng viên thoảoi mái báo cáo tin tức thì bạn biết họ cũng chịu sức ép tâm lý trước khi lên sân khấu. Vì họ không được sai lầm, mọi sai lầm đều phơi bày trước mắt hàng trăm vạn con người. Hơn nữa, bạn đừng cho rằng người từng trải có tiếng tăm là có cuộc sống thoải mái, thực ra danh càng lớn thì gánh vác càng nặng. Họ gánh vác vinh dự của đời người lên sân khấu cuộc đời thì làm sao không thận trọng cho được?
    Như thế, một người vô danh như bạn so với họ, thì một chút sức ép mà bạn gánh đỡ có đáng là gì? Chúng ta nên hoan nghênh đón nhận sức ép, vì sức ép sẽ kích thích tiềm năng chúng ta, khiến chúng ta vượt qua bản thân mình.
    Đúng thế chứ! Sức ép tuy khó chịu, nhưng nó sẽ khiến chúng ta đứng vững vàng hơn, bước đi vững chắc hơn, đủ sức gánh đỡ những sức ép lớn hơn ở tương lai, đối mặt với những cuộc đấu trí kiên cường hơn. Nó kích thích, khơi dậy những sức mạnh cuồn cuộn không dứt từ bên trong cơ thể chúng ta, từ nơi thâm sâu trong tâm hồn đưa chúng ta đến khải hoàn môn cuộc đời.

    Thank God I've found you!
  6. nbt12

    nbt12 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/06/2002
    Bài viết:
    362
    Đã được thích:
    0
    SỰ TẾ NHỊ CỦA BẠN TRAI ĐỐI VỚI BẠN GÁI...................
    Các bạn gái muốn tìm thấy ở bạn trai sự chín chắn về đạo đức, tinh thần, có hoài bão ước mơ, có kế hoạch nghiêm chỉnh cho tương lai, có tinh thần trách nhiệm. Tuy hình thức bên ngoài, cách ăn mặc cũng không quan trọng lắm đối với người phụ nữ, nhưng bạn cũng cần............. chú ý:
    1/Khi mới quen không nên điều tra tìm hiểu mối quan hệ của bạn gái mình với những bạn trai khác
    2/Đừng quá khắt khe đối với cách ăn mặc của bạn gái.
    3/Đừng "phê" liên tục, có khen thì nên khen cái đáng khen và chỉ khen nhiều nhất hai lần trong một lần gặp mà thôi.
    4/Không nên săn đón quá mức đến nỗi tự hạ mình
    5/Khi mời đi chơi không nên gượng ép
    6/Kiên trì thể hiện tình cảm, mà không nên sấn sổ, thô bạo, cần phân biệt sự làm duyên mà người phụ nữ nào cũng thích với sự điệu bộ rởm.
    7/Nếu bạn gái viết thư riêng, hoặc tặng bạn cái gì thì.......... không nên "khoe" rộng rãi làm........ trò đùa........
    8/..................
    Tram
  7. vetgia

    vetgia Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/10/2002
    Bài viết:
    1.347
    Đã được thích:
    0
    .CH-A THẪ?NG
    Hoâm nay con tham gia cuoäc thi dieãn thuyeát cuûa thaønh phoá Nöõu -ôùc. Nhöng con khoâng vaøo ñöôïc voøng chung keát, cha vaø meï con cuøng ñeán traïm ga taøu ñieän ngaàm ñoùn con, khoâng phaûi ñeå an uûi con, maø laø khuyeán khích con!
    Nhôù luùc con leân xe, caâu ñaàu tieân maø cha hoûi con laø gì khoâng?
    Cha hoûi : ?o Con thua hay laø chöa thaéng??
    Luùc ñoù con khoâng hieåu, hoûi laïi: ?o Giöõa hai ñieàu ñoù coù gì khaùc bieät??
    Cha khoâng traû lôøi, chæ hoûi laïi con, cuoäc thi tuaàn sau ôû Staten Island con coù tính tham gia khoâng?
    Con traû lôøi raát cöông quyeát: ?o Tham gia!?
    Vì theá cha noùi: ?o Theá thì hoâm nay con chöa thaéng, chöù khoâng phaûi laø thua!?
    Moät ngöôøi thua, neáu tieáp tuïc noã löïc, döï tính seõ thaéng trôû laïi, thì traän thua ngaøy hoâm nay khoâng phaûi laø thua thaät, maø laø chöa thaéng.
    Ngöôïc laïi, neáu maát ñi duõng khí chieán ñaáu, thì ñuùng laø thua thaät!
    Hoài nhoû cha ñoïc taùc phaåm ?o Ngö oâng vaø bieån caû? cuûa Hemingway, trong ñoù coù caâu ?o Anh huøng coù theå huûy dieät chöù khoâng theå bò ñaùnh baïi?. Luùc ñoù cha chæ caûm thaáy caâu naøy mang tính trieát lyù chöù khoâng hieåu ñöôïc yù nghóa saâu xa cuûa noù.
    Sau ñoù cha laïi ñoïc ñöôïc moät caâu danh ngoân: ?o Ngöôøi bò khoå khoâng coù quyeàn bi quan?. Cha cuõng khoâng hieåu laém, trong loøng nghó raèng, ñaõ bò khoå, taïi sao laïi coøn bò töôùc ñoaït ñi quyeàn ñöôïc bi quan?
    Cho ñeán khi ñaõ traûi qua phaán ñaáu vaät loän vôùi cuoäc ñôøi maáy möôi naêm qua, khoâng ngöøng vaáp ngaõ roài laïi khoâng ngöøng ñöùng daäy, môùi daàn hieåu ra yù nghóa hai caâu noùi treân:
    Nhuïc theå cuûa anh huøng coù theå bò huyû dieät nhöng tinh thaàn vaø yù chí ñaáu tranh khoâng theå bò ñaùnh baïi. Ngöôøi bò khoå, vì phaûi coá gaéng khaéc phuïc hoaøn caûnh khoù khaên khoâng nhöõng khoâng ñöôïc bi quan, maø coøn phaûi tích cöïc noã löïc nhieàu hôn ngöôøi khaùc!
    Nghe noùi khi ñi boä qua sa maïc, bieän phaùp duy nhaát coù theå, laø ñôïi ñeán ñeâm, ñi thaät nhanh ñeán traïm döøng coù che maùt, giöõa ñöôøng baát luaän meät moûi nhö theá naøo cuõng khoâng ñöôïc ngaõ xuoáng. Neáu khoâng sang ngaøy hoâm sau maët trôøi noùng boûng moïc leân, laøm taêng böùc xaï cuûa caùt, thì chæ coù cheát.
    Nhöõng ngöôøi ñaõ traûi qua nguy hieåm treân maët baêng tuyeát ñeàu hieåu raèng, phaøm nhöõng ngöôøi naøo giöõa ñöôøng noùi ?o Toâi chòu ñöïng khoâng noåi nöõa, toâi phaûi naèm xuoáng nghæ xaû hôi? thì chaéc chaén seõ mau choùng töû vong, vì khoâng ñi nöõa, khoâng cöû ñoäng nöõa thì nhieät ñoä coù theå seõ nhanh choùng giaûm xuoáng, sau ñoù bò cheát coùng.
    Con coù nhôù baùc Traàn Quang Laâm? Baùc aáy ñaõ töøng tình nguyeän ñi lính ngöôøi nhaùi, laø moät con ngöôøi ñaày loøng duõng caûm. Baùc aáy coù moät caâu maø cha maõi maõi khoâng queân:
    ?o Khi maét traùi bò ñaùnh truùng thì maét phaûi caàn môû thaät to ra môùi coù theå nhìn roõ keû thuø, maét phaûi nhaém laïi luoân, thì maét phaûi khoâng nhöõng cuõng bò ñaùnh truùng, maø e raèng tính maïng cuõng khoù baûo toaøn!?
    'uùng theá chöù? Trong cuoäc chieán ñaáu vaø cuoäc soáng, chuùng ta khoâng nhöõng coù nghò löïc ñöùng daäy sau khi vaáp ngaõ, phaûi duõng khí nhaët laïi vuõ khí tieáp tuïc ñaùnh nhau, maø caàn baét ñaàu ngay moät ñôït taán coâng môùi ngay vaøo thôøi khaéc bò ñaùnh baïi, thaäm chí khoâng cho pheùp baûn thaân ngaõ xuoáng, khoâng cho pheùp baûn thaân bi quan. Nhö theá, chuùng ta khoâng thua hoaøn toaøn, maø chæ taïm thôøi ?o chöa thaéng?!

    Những thung lũng sâu không bao giờ thiếu nỈ>c,
    Những trái núi to l>n bao giờ cũng có l'i 'i qua!

    ĐỈợc vetgia sửa chữa / chuyfn vào 11:06 ngày 22/12/2002
  8. QuyVoTinh

    QuyVoTinh Guest

    Wah~~ copy phải coi lại cách đánh dấu VET ui heheeh
    Chuyện tờ 100 đồng
    Trong 1 cuộc diễn thuyết ngoài trời, người ta đã mời được ông A là 1 người diễn thuyết hay nhất và dí dỏm nhất lúc bấy giờ. Cũng như thường lệ sau khi chào ra mắt mọi người xong thì ông ta đưa ra 1 tờ 100USD và hỏi mọi người có ai muốn lấy tờ 100 này không, tất cả mọi người trong sân vận động đếu đồng loạt giơ tay lên.. Sau đó ông nắm chặt tờ 100 đó vò nát sau đó đưa lên vẫn câu hỏi có ai muốn lấy không.. mọi người vẫn nhao nhao giơ tay lên... sau đó ông ta lại đặt tờ 100 đó vào 1 vũng bùn rồi chà đạp nó rồi lại lấy nó lên hỏi xem còn ai muốn lấy tờ 100 này nữa không.. lạ lùng thay tất cả mọi người vẫn đồng loạt giơ tay... vậy bài học của câu chuyện này là gì ??? Mọi vật mọi con người đều có cái giá trị riêng nhất định, cho dù bạn có bị chà đạp, bôi nhọ như thế nào thì giá trị của bạn vẫn không hề thay đổi, nếu bạn có thể như tờ 100 đó luôn khẳng định và tin tưởng vào giá trị của mình thì cho dù trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng sẽ còn rất nhiều người đang cần bạn.
  9. windows120

    windows120 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/11/2002
    Bài viết:
    38
    Đã được thích:
    0
    NHỚ ĐẾN TÔI.
    Ngày ấy sẽ đến, khi thân xác tôi nằm trên một chiếc giường phủ drap trắng trong một bệnh viện đầy ắp những người sống và những người đang hấp hối. Chẳng bao lâu bác sĩ sẽ quyết định rằng bộ não tôi ngưng hoạt động và rằng thực tế là cuộc sống của tôi đã chấm dứt.
    Khi điều đó xảy ra, đừng cố gắng giúp tôi một cuộc sống nhân tạo bằng việc sử dụng máy móc. Ðừng gọi chiếc giường này là giường chết mà hãy gọi nó là chiếc giường của cuộc sống, và hãy mang thân xác tôi ra khỏi giường để giúp đỡ những kẻ khác có cuộc sống vẹn toàn hơn.
    Hãy lấy thị giác của tôi cho người đàn ông chưa bao giờ được nhìn thấy ánh mặt trời lúc bình minh, một gương mặt trẻ thơ hay tình yêu trong ánh mắt của người phụ nữ.
    Hãy đưa trái tim của tôi cho người có trái tim tim bị đau đớn trong những ngày tháng vô tận.
    Hãy lấy máu của tôi cho một thiếu niên vừa được kéo ra khỏi đống vụn xe sau tai nạn để cháu có thể sống mà nhìn thấy hậu sinh của mình.
    Hãy đưa trái thận của tôi cho một người phải lệ thuộc vào máy để sinh tồn từ tuần này sang tuần khác.
    Hãy lấy xương của tôi, lấy từng bắp thịt, thớ thịt và từng sợi dây thần kinh trong thân xác tôi và tìm cách giúp một đứa trẻ tàn tật có thể đi được.
    Tìm kiếm trong từng góc cạnh của bộ não tôi. Hãy lấy những tế bào nếu cần thiết hãy để nó phát triển để đến một ngày nào đó, một cậu bé không biết nói sẽ la lớn và một cô bé bị điếc có thể nghe được tiếng mưa rơi trên cửa sổ.
    Hãy đốt những gì còn lại của tôi và rải tro vào gió để giúp cho những bụi hoa nở rộ.
    Nếu phải chôn một thứ gì đó, hãy chôn đi những lỗi lầm của tôi, sự yếu đuối của tôi và tất cả những thành kiến nhân loại.
    Hãy đưa những tội lỗi của tôi cho quỷ dữ. Hãy gửi linh hồn của tôi cho thượng đế.
    Nếu tình cờ bạn mong muốn nhớ đến tôi, bạn hãy có những lời nói hoặc việc làm thật tử tế đối với những người cần bạn. Nếu bạn làm được như vậy tôi sẽ còn sống mãi mãi.

    vohuy

Chia sẻ trang này