1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

?Ô?ã(¯`v´¯)(¯`v´¯)?ã?Ô VIỏ?ắT CHO Mỏằ~T NGặ?ỏằoI Đ?? Nỏ??NG ?Ô?ã(¯`v´¯)(¯`v´¯)?ã?Ô

Chủ đề trong 'Đà Nẵng' bởi binhgiapho, 28/03/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. binhgiapho

    binhgiapho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/06/2004
    Bài viết:
    818
    Đã được thích:
    0

    Anh không biết chuyện gì đang xảy ra trong em
    Chỉ là nỗi buồn nho nhỏ.
    Chỉ là hờn giận vu vơ
    Chỉ là nỗi nhớ khờ khạo
    Nhưng em đã dành cho anh...
    Vẫn là những vần thơ trong đêm
    Vẫn là những message nhưng không bao giờ gửi đi nữa
    Vẫn là một ngọn lửa
    Đang le lói trong tim...
    Vẫn biết thế ta vẫn đi tìm nhau
    Tìm mải miết giữa cuộc đời nghiệt ngã
    Ta mãi là hai ngả
    Chẳng bao giờ có chung một con đường...
    Lâu rồi mình không gửi những SMS trong đêm. Vì sao nhỉ? Chỉ nghĩ, làm sao mùa qua nhanh, làm sao thời gian qua nhanh để mình làm được những mơ ước của mình. Thế thôi, Biển ạ... Gió cuốn đi, cuốn đi thôi...
  2. sutubienbong

    sutubienbong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/03/2006
    Bài viết:
    1.630
    Đã được thích:
    0
    @AR..., tp Đà Nẵng.
    Có một điều đã biến đổi trong em từ lần cuối cùng nói chuyện với anh đêm đó. Chính cái lúc em nói em sẽ tìm mọi cách để ám ảnh cuộc sống cuả anh - và anh giận dữ tuyên bố từ nay sẽ bỏ mặc em - em chợt nhận ra rằng em thật là ngớ ngẩn. Anh - tình yêu của em, một tình yêu mà em đã vô cùng trân trọng, nâng niu - giờ đây tự nhiên trở thành hư không. Anh không có lỗi trong mọi chuyện. Em đã cuốn anh và tự đẩy mình vào tất cả những rắc rối này. Ngay cả khi tình yêu anh dành cho em là thật, là trọn vẹn, em cũng không biết chắc rằng liệu em có đủ sức để vượt qua chính mình. Em đã nhầm lẫn và ảo tưởng quá nhiều. Em quyết định chọn cho mình một con đường mà em nghĩ là nó thực sự đúng đắn tại thời điểm này để biến mất khỏi cuộc đời anh, xoá đi tất cả những kỷ niệm êm đềm với ở Roma, ở Mậu, ở TCC, ở nhà ga, ở sân bay và ở bất cứ nơi đâu chúng ta đã cùng nhau đi qua. Đó mới là cách em đối mặt, chứ không phải trốn tránh mọi chuyện. Em biết mọi thứ sẽ vô cùng khó khăn vì em sẽ phải đi một mình mà không, không bao giờ nữa, có anh ở bên cạnh. Em thích bài Cry on my shoulder. Cám ơn cái shoulder gày và xương của anh đã cho em thấy sự yên bình khi dựa vào. Cám ơn bàn tay nhiều vết chai với ngón cái rất to và tròn của anh đã nắm lấy tay em, truyền cho em sức mạnh để tiếp tục cuộc sống đầy gian nan. Cám ơn anh đã đến rồi đi trong cuộc đời em. Cám ơn anh vì tất cả...
    Vị đắng tình yêu
    Thuận Yến
    Nếu không gặp anh,
    em đâu có nhớ
    Nếu không gặp anh,
    em đâu có buồn.
    Nếu không gặp anh
    bầu trời mây sẽ trôi nhanh
    chẳng có cơn giông
    để thành bão tố
    Gió vẫn nhẹ nhàng
    thổi lá bay thời gian
    Nếu không gặp anh
    em đâu biết
    Tình yêu dịu ngọt
    Tình yêu nghiệt ngã
    em đâu biết
    em đâu biết
    Vị đắng tình yêu

  3. be_con_xi_xon

    be_con_xi_xon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/03/2004
    Bài viết:
    1.875
    Đã được thích:
    0
    dạo này mệt mỏi và chán nản lắm biết kô? Nhìu chuyện từ trên trởi rơi xuống đúng đầu mình, bực đến mức muốn hét lên ..bất lực với bản thân, bế tắt với chính mình .. làm j bây h .. cứ down dần với tần số nhân .. hix
  4. cabucine

    cabucine Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/01/2004
    Bài viết:
    66
    Đã được thích:
    0
    Mình sắp được đi Đà nẵng rồi. DN thân thương ơi, sắp được tái ngộ rồi. Ngày chia tay cứ tưởng mãi mãi, không ngờ hội ngộ nhanh đến vậy.
    Sẽ tranh thủ vù vào HA ăn chè bắp, bánh đập Cẩm Nam, nếm món Cao lầu trên con đường vắng mà ngày xưa em đã dẫn tôi đi.
    Biển Cửa Đại mới ngày nào cùng em vẫy vùng sóng nước vậy mà giờ đây bóng em biền biệt nơi nào.
    Ta muốn lại được cùng em lang thang trên những con đường vắng vào thôn xóm Cẩm Hà thơ mộng.
    Ngày xưa em chỉ xuống dòng Thu Bôn mà nói rằng khi nào nước sông cạn thì em mới nguôi nhớ về anh. Nghe người ta nói sông Thu Bôn vẫn dâng lũ hằng năm, vậy mà...
    Lân này nếu không có em, sẽ lại chỉ quay cuồng ở Camel...
  5. ego1210

    ego1210 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/07/2005
    Bài viết:
    844
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn anh vì vào lúc em đang bối rối nhất đã có anh xuất hiện. Mặc dù đã lâu rồi ko nói chuyện với anh, và em cũng tự hứa ko làm anh mệt mỏi thêm nữa, nhưng vào giây phút ấy, em đã phải vi phạm lời tự hứa đó. Em đã hy vọng quá nhiều nên nhận lại sự thất vọng cũng tương tự, thậm chí lớn hơn thế. Mặc dù đã xác định được gần như tới 90% kết quả, và cũng tự nhận thấy kết quả ấy ko hoàn toàn do fault ở mình, nhưng em vẫn cảm thấy đau. Đau quá, lâu lắm rồi mới cảm thấy đau như thế này. Hình như lâu rồi em chưa gặp thất bại thì phải. Cầu toàn là xấu lắm, em biết chứ. Vậy mà em vẫn cầu toàn, để rồi lại đau trên cái sự cầu toàn ấy. Biết bao người thân mong mỏi và kì vọng, em biết làm sao đây? Biết bao bạn bè đang vui sướng cũng trong giờ phút này, em biết respond với họ sao đây? Biết bao "học trò" đang được em tuitor, em biết trả lời họ sao đây?
    Em ko uống được thuốc ngủ để ngủ thẳng căng đến sáng, nhưng em sẽ cố trấn tĩnh đêm nay để refresh cho ngày mai. Đêm nay em phải học ôn thi học kì nữa mà. 2 ngày nữa thi rồi. Ko được phép buồn chán trong thời gian này. Còn bao nhiêu aim đã và đang vạch ra phải thực hiện. Thật khó khăn! Nhưng em sẽ cố. Sẽ bắt đầu từ sự thất bại của ngày hôm nay. Còn anh, hãy cổ vũ cho em, dẫu là từ rất xa, dẫu là chỉ trong tâm tưởng, anh nhé!
    Cheer up, ego!!!!
  6. chieclatinhyeu

    chieclatinhyeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/02/2006
    Bài viết:
    2.885
    Đã được thích:
    0
    Một năm có 4 mùa xuân , hạ , thu , đông....Mỗi người với mỗi tính cách , lại có những cách cảm nhận khác nhau....Với nó , từ lâu đã rất thích mùa thu...Nó cũng ko biết vì sao nó lại yêu thu đến lạ !Có lẽ mùa thu luôn đồng cảm với tâm hồn của nó, mặc dù cái tính cách của nó thì mưa nắng thất thường lắm, đôi khi vui vẻ như mùa xuân , đôi khi đầy nhiệt huyết như mùa hè, đôi khi lạnh lẽo, vô cảm như mùa đông... Nó luôn tưởng tượng rằng có một ngày nó sẽ có thể trực tiếp ngắm mùa thu như trong tranh Mùa thu vàng cua Levita.Và niềm đam mê đó ngày càng lớn hơn khi nó được xem bộ phim Trái tim mùa thu chiếu trên TV cách đây đã lâu lắm rồi !Dạo đó nó cứ ngơ ngẩn cả ra, tự hỏi đến bao giờ nó mới được đi dạo trên con đường đầy lá vàng rơi , bao giờ mới được cảm nhận được cái nhẹ nhàng , sâu lắng của mùa thu...Nó đến mê mẩn bộ phim đó vì khung cảnh quá đẹp , và vì nhân vật Song Hye Kyo có tính cách mà nó yêu thích !Một tính cách lãng mạn nhưng mạnh mẽ, và cũng có một cái gì đó buồn buồn giống như mùa thu!Phải chăng , thu đẹp vì thu buồn,vì thu đằm thắm?!?!Lúc đó nó tự hỏi đến bao giờ nó cũng được giống như nhân vật trong phim , được đi dạo dưới thu với người mình yêu thương ?!?!
    Nay thì nó đã cảm nhận được sự sâu lắng của thu!Nó đã đi dạo trên con đường đầy lá vàng rơi, một mình nó giữa mênh mông là gió.....Mùa thu đẹp đến thế!!Thế nhưng xung quanh nó vẫn cảm giác trống vắng...Buồn!Một nỗi buồn ko tên, vô định!!Phải rồi , càng ngày nó càng thấy nó sống quá khép kín, ít trò chuyện, mà thực ra thì có ai để trò chuyện đâu cơ chứ....Nó cứ lặng thinh , ngày này qua ngày khác, và trong đầu nó thì luôn có vô số cái để phải suy và nghĩ.Đôi khi nó cười 1 mình , rồi buồn 1 mình.
    Mùa thu --đến và đi cùng với con gió heo may cuối mùa .Lạnh đến tê tái , thu ơi !!!

    Được chieclatinhyeu sửa chữa / chuyển vào 02:48 ngày 16/04/2006
  7. be_con_xi_xon

    be_con_xi_xon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/03/2004
    Bài viết:
    1.875
    Đã được thích:
    0
    Thu đây nè
    Dạo này nó sợ điều j đó mong manh dễ vỡ .. nó sợ tất cả mọi thứ xảy ra xung quanh con người nó .. Nó biết anh sẽ kô làm nó đau nhưng nó vẫn sợ .. người ta nói, những người sắp die hay sợ linh tinh lắm .. kô biết pảhi kô nữa .. đêm đó nó mơ, giấc mơ làm nó giật mình tỉnh dậy và kô sao ngủ lại đc .. nó lại sợ những j xảy ra giống như giấc mơ đó .. cảm giác để tụt 1 cái j đó trên tay làm nó vẫn thấy sợ .. Tinh thần nó down wá, chẳng thể tự tin như ngày xưa ..
  8. sutubienbong

    sutubienbong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/03/2006
    Bài viết:
    1.630
    Đã được thích:
    0
    21/1-21/4
    Nếu thời gian có thế quay trở lại
    Ngày em gặp anh
    Ngày Đà Nẵng có hai mùa
    Em sẽ vẫn đi về phía ấy
    Phía có anh
    Và phía không em...
    Được sutubienbong sửa chữa / chuyển vào 11:38 ngày 21/04/2006
  9. db7_nkv

    db7_nkv Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/05/2002
    Bài viết:
    1.116
    Đã được thích:
    0
    To honey:
    Hôm nay người mệt mỏi, cả cty đều đi ra ngoài! Nản nản nên nghe nhạc, chat, post bài dù biết là đang có nhiều việc cần mình gq. hic.
    Vừa available thì Bush nhảy vô, ầm ĩ lên cái việc chiều nay group work, British Literature... Đã bảo tgian làm việc thì cần được thông báo trước, chứ đừng có kiểu làm việc thất thường như nó! hic....Rồi cuối cùng nhỏ cũng xuống giọng.... bình thường...She''s a kind of up & down mood... hihihi
    Tự nhiên lại nghĩ tới anh nhiều thiệt nhiều.... K biết 1 ngày nào đó, có thể sẽ xa nhau, vì 1 lý do khách quan nào đó..nhưng hy vọng...
    Em biết chẳng có gì là mãi mãi.. Nhưng em vẫn muốn sẽ luôn có được anh bên cạnh...Để cùng e bước trên đường đời dường như quá dài và hẹp này. A và em sẽ cùng về ĐN,cùng nhau thực hiện ước mơ cùa 2 đứa vào 1 ngày gần nhất, a nhé!!!
    I love you so much, honey!!!
    Em ước một ngày có anh bên em .
    Em ước một ngày có anh bên em đi giữa dòng người.
    Tháng năm hối hả mong thời gian trôi qua hết tháng ngày.
    Ước lại cùng anh bước đi bên nhau thật lâu lại yên vui.
    Em ước một ngày có anh đi bên quên chút nhọc nhằn.
    Tháng năm vất vả hãy ngủ trong em với chút êm đềm.
    Ước lại ngàn năm nữa anh sẽ không rời xa ở bên em.

  10. chieclatinhyeu

    chieclatinhyeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/02/2006
    Bài viết:
    2.885
    Đã được thích:
    0

    Bạn nó thường bảo với nó :"Tính cách của mi lạ lắm cưng ạ!Trước mọi người sao lúc nào mi cũng vui vẻ thế !!Nỗi buồn gặp mi chỉ có chào thua thôi nhoc'' nhỉ?!?".Nó cười lém lỉnh...Nó ko hiểu tại sao...khi nó găp anh , nó bướng bỉnh đến lạ kì.Nó cảm giác như bao nhiêu cái bướng bỉnh ở trên đời này , nó đã dành mất của thiên hạ.Vậy mà nó càng bướng--anh càng trêu nó, càng làm cho nó bướng hơn.Anh bảo với nó rằng cái bướng của nó gặp anh chỉ có biêu đầu thôi.!!!
    Anh--ít nói.Nó--vui vẻ suốt ngày.Cứ mỗi lần nói chuyện với nhau, ko lần nào anh với nó ko cãi nhau , tranh luận về vấn đề nào đấy, nó cương quyết bảo vệ quan diểm của mình đến cùng, còn anh thì luôn tìm mọi cách để phản bác cái quan điểm của nó.Anh --Nó...1/2 trái ngược đến hoàn toàn.Thậm chí nó nhớ có một lần tranh luận đến mức cả 2 quyết tâm đánh nhau một trận cho ra trò.....Và nó tự tưởng tượng gương mặt của anh khi được nó bôi thuốc đỏ , bịt bông băng ...hehe...lúc ấy chắc anh cú nó lắm!!!
    Nó thường hay ngẫm nghĩ về mẫu hình tượng người yêu mà nó chưa biết sẽ xuất hiện khi nào trong phần cuộc đời của nó!Mỗi ngày nghỉ cuối tuần , thay vì đi chơi thì nó lai ở nhà và vẽ lên hình ảnh 1/2 của mình...Nó buồn...Những lúc như thế chính là thời gian nó sợ nhất, bởi nó đối diện với chính bản thân mình.Nó tự đào bới sâu nỗi buồn mà chẳng ai chia xẻ...Nó cảm giác thật tội nghiệp cho chính bản thân nó...Xung quanh nó --một không gian tĩnh lặng đến đáng sợ !!!Chắc sẽ chẳng ai biết được cái bí mật đáng sợ đó --nếu ko phải là ANH..
    Trong nó đôi khi có những mâu thuẫn mà chính bản thân nó ko tự giải quyết được...Nó mâu thuẫn với bản thân nó--và nó mâu thuẫn với cả chính anh !Nó cũng ko hiểu tại sao lại là anh !!!Nó bật cười nhớ đến lời anh nói:"Khác nhau để mà bù đắp 1/2 thiếu hụt còn lại cho nhau chứ !"...
    Anh và nó.... như những vì sao xa vời vợi.Mỗi vì sao canh giữ ở một phương trời....nhưng 2 vi` sao lúc nào cũng nằm ở cùng một bầu trời , phải ko anh???....

Chia sẻ trang này