1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

?Ô?ã(¯`v´¯)(¯`v´¯)?ã?Ô VIỏ?ắT CHO Mỏằ~T NGặ?ỏằoI Đ?? Nỏ??NG ?Ô?ã(¯`v´¯)(¯`v´¯)?ã?Ô

Chủ đề trong 'Đà Nẵng' bởi binhgiapho, 28/03/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. xml_q84

    xml_q84 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    17/07/2004
    Bài viết:
    1.943
    Đã được thích:
    0
    Cứ mỗi sáng thức dậy, người đầu tiên tôi nghĩ đến luôn luôn vẫn là em. Tôi đã gắng thử nghĩ ngay về thứ khác khi nụ cười của em vừa xuất hiện trước mắt, rất nhiều lần, cũng vậy thôi. Và mỗi lần như thế tâm trí lại thấy chán nản, một sớm mai không còn vui vẻ được nữa. Anh thật sự muốn gọi ngay cho em, hẹn nhau ở một quán cafe quen thuộc của hai chúng ta, lại chăm chú lắng nghe em nói, em cười... nhưng tôi không thể.
    Đêm khuya, thật khó mà kìm nổi ý nghĩ về một tin nhắn đến số đã quen thuộc. Không biết giờ này em đã ngủ chưa, có còn thức để nghĩ đến người khác như tôi không ? Rồi thỉnh thoảng, lại một tin nhắn bâng quơ của em vào lúc nửa đêm luôn làm tôi mệt mỏi. Nửa rất muốn trả lời, nửa lại không...
    Em à, nhiều lúc tôi nghĩ tình yêu không đơn giản như em tưởng đâu, nó phải được vun xén, được nâng niu, được chăm sóc... và tôi không thể làm nổi một mình. Em lờ mờ hiểu, em xin lỗi, có muộn quá rồi không em ?
    Tôi vẫn nhớ em, có thể nói là còn yêu em... Không, thật ra chưa bao giờ hết yêu em. Nhưng tôi chưa đủ ý chí để có thể một lần nữa tha thứ cho em. Lòng vị tha ư ? Sao cứ tự làm khổ mình như thế này vậy ?
  2. be_con_xi_xon

    be_con_xi_xon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/03/2004
    Bài viết:
    1.875
    Đã được thích:
    0
    Đà Nẵng ơi,
    Em xin lỗi, dạo này em linh tinh rồi .. chả muốn như vậy chút nào .. à à , mà đã thấy yêu trẻ con hơn 1 tẹo rồi ..
  3. tulip77

    tulip77 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/04/2004
    Bài viết:
    1.545
    Đã được thích:
    0
    Có trách em không lời hứa quay lại ĐN của em đã không giữ được? Nghĩ đến ánh mắt hy vọng của anh hôm tiễn em về sg, cả đến cái bắt tay hẹn gặp lại..... em càng thấy mình tội lỗi quá! Có fải lần đầu cũng là lần cuối không anh? em mong sẽ không fải là lần cuối, để em được một lần trở lại, cùng anh dạo bước ở Bãi Bụt, hưởng khí hậu 4 mùa ở Bà Nà... và mỗi sáng xuýt xoa bên ly cafê đen đá ..... Có thể không anh?
    [nick][/]
    Được tulip77 sửa chữa / chuyển vào 03:35 ngày 14/05/2006
  4. binhgiapho

    binhgiapho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/06/2004
    Bài viết:
    818
    Đã được thích:
    0
    Thế là em đã rời Đà Nẵng. Gần 2 tiếng gồi ở ga đà Nẵng, em đã nghĩ rất nhiều, nghĩ về những gì đã nghĩ, những gì đã đến và những gì sẽ đến... Cảm giác nôn nao, hạnh phúc lẫn đau lòng đều có. Vì sao?
    Tạm biệt Đà Nẵng... Và hẹn ngày gặp lại...
  5. chieclatinhyeu

    chieclatinhyeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/02/2006
    Bài viết:
    2.885
    Đã được thích:
    0
    Ta đã xa mi lâu lắm rồi phải ko T??cảm giác như càng ngay 2 đứa mình càng xa nhau T ạ.Chẳng biết vì sao nữa...Ngày ta đi mi bảo chỉ mong rằng con người của ta sẽ ko thay đổi , vẫn ngu ngơ như lúc ở bên cạnh mi vậy....Ta đến bây giờ vẫn ko thay đổi T ạ.Ta vẫn là ta như cái thuở nào mà 2 đứa còn bên nhau, sao mà ta hiền lành còn mi thì hung dữ đến vậy?Mi chẳng thường hay bảo 2 đứa là 2 cực trái dấu , nhưng lại cứ hút lấy nhau đấy sao ???
    T ơi , đến giờ ta vẫn nhớ như in ngày 2 đứa mình bên nhau, đi dưới sân trường ngập nắng ...Cái nắng của tuổi cắp sách thật đẹp phải ko ???Đã bao lần ta gục đầu vào mi mà khóc, chỉ vì những chuyện ko đâu ?!?Còn mi , lúc đó mi an ủi ta bằng cách mắng mỏ, tru tréo thật lạ...Vì thế mà ta vừa cười vừa lau nước mắt...Cảm ơn mi nhé bư...Chưa bao giờ ta có một người mà hiểu ta đến vậy.Tính cách 2 đứa khác nhau lạ, thế mà tâm hồn lại giống nhau quá.Ta biết tất cả những gì trải qua đối với mi trong thời gian qua thật là kinh khủng ...Nhưng T ơi , ta biết làm gì khi ta đang ở 1 phương trời xa xôi ?Ta biết mi là 1 người đầy bản lĩnh , nhưng ....yếu đuối lắm T ạ.Mi chứng minh cho người ta thấy rằng tâm hồn mi sắt đá , nhưng hằng đêm khi đối diện với chính bản thân , mi lại khóc 1 mình, lại nhớ đến ta...Ta cảm thấy ta bất tài quá , những gì ta mong muốn được chia sẻ với gia đình, với T, ta lại ko làm được.Đơn giản vậy thôi đó !!!
    T ơi , hãy chờ ta trở về ....Đừng rời bỏ đất mẹ T nhé...Ta lại trở về bên vòng tay âu yếm của mi ....Nhớ T lắm T àh
    Được chieclatinhyeu sửa chữa / chuyển vào 05:14 ngày 16/05/2006
  6. binhgiapho

    binhgiapho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/06/2004
    Bài viết:
    818
    Đã được thích:
    0
    Xe chỉ đi qua cầu sông Hàn. Em thoáng nhìn thấy một khúc của đường Bạch Đằng mà ngày nào em đã qua, con đường mà ta đã nói về nó bao lần trong những lần trò chuyện. Lòng nôn nao đến run người. Và khi anh xuất hiện, mỉm cười và khẽ vẫy tay chào phía ngoài cửa kính, có biết trái tim em đã run rẩy đến chừng nào? Thế mà em đã ra sao? Em như một người xa lạ? Em e ngại? Hay em chỉ muốn anh đừng biết em đang cảm thấy như nào và suy nghĩ những gì?
    Em không lý giải được vì sao em lại khác thường như thế. Mình đã gần nhau như vậy mà sao em lại ngần ngại? Giá như em đừng như vậy, thì bây giờ em đâu có tiếc nhớ như này, thương yêu!
  7. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Chị binhgiapho ui ! em không ngờ gặp chị ở đây đó em rất xúc động khi đọc những bài chị viết và em hị vọng rằng 1 ngày nào đó em cũng vào đây viết những dòng tâm sự như thế về 1 ai đó là người con thân yêu của mảnh đất này hi hi
  8. binhgiapho

    binhgiapho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/06/2004
    Bài viết:
    818
    Đã được thích:
    0
    Kỳ lạ, nhiều lúc ngồi đọc lại những bài mình viết mà giật mình vì những cảm xúc đã đến khi ấy. Hình như những cảm xúc đột ngột đến lại dễ làm ngưuời ta chao lòng... Thế còn mình, sẽ ra sao nếu cứ tiếp tục? Điều gì sẽ đến và cái gì sẽ ra đi?
    Chiều nay ở đây mưa. Mình lại nhớ buổi sáng hôm thứ 7 ấy, hai đứa đứng trú mưa giữa phố cổ Hội An, con bạn đang buồn nhưng lại cười rất tươi, mình đang vui mà lại chẳng cười nổi. Cách nhau 40km nhưng lại phải trò chuyện bằng NET. Ao ước gặp. Rồi mong chờ... Nhưng khi ngồi canh nhau thì bao lời định nói bay đâu hết. Mãi đến khi ngồi tàu ra Bắc, mình mới nhớ lại, tâm trạng ấy, cảm xúc ấy giống như ngày xưa, ngày còn là đứa con gái mười lăm tuổi... 10 năm sau lại có cảm xúc ấy... Sao kỳ lại vậy người?
  9. uyennguyen237

    uyennguyen237 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/10/2004
    Bài viết:
    111
    Đã được thích:
    0
    Tự nhiên kon nhớ ĐN, nhớ chú, nhớ Pum, nhớ anh "cắm đầu", nhớ lãng du ca, nhớ những con đường và nhớ góc quán cũ! Đôi khi mọi thứ quay về, hiện hữu rõ rệt như có thể cầm nắm được, sờ nắn được. ..
    Kon chẳng biết khi nào mới về được, nhà mình mà cứ như ở đâu ấy, kon xa ĐN lâu quá, những lần đi về vội vã chỉ cho kon kịp đứng trên ban công nhà mình nhìn dòng người qua lại rồi lên tàu, quay trở vào.Kon vẫn cứ hứa với pum, sẽ về, sẽ lại đi cùng nó trên những con đường cũ, ngồi ở ngay góc đường đó nhìn người ta qua lại, ăn uống, hát hò, và khóc!!!!Kon có pum trong những ngày suy sụp nhất để sẻ chia, để tự an ủi và để hiểu hơn một điều: kon không đơn độc!.
    Kon vẫn hẹn với chú về đi tìm mua đúng loại kẹo anh cắm đầu gửi cho kon,cái loại kẹo chi mà kon tìm khắp SG không ra!!! Rồi còn lên HQ nghe rock cùng P. Nhớ những ngày ngồi ở phòng anh cắm đầu ngắm mưa và nghe NR, cũng kì, cứ mưa là nghe bài đó dù nó chẳng ăn nhập gì với nhau.
    Anh cắm đầu chuẩn bị ra trường rồi, lãng du ca cũng đang phiêu bạt giang hồ, P an phận cùng công việc ở BV, DA bận rộn với những dự định của mình, pum chòng chành giữa kế hoạch đi du học và ở lại.Một ĐN trong tuổi thơ kon và một ĐN hiện tại khác nhau nhiều quá, hay vì kỉ niệm lúc nào cũng đẹp, cũng làm cho người ta tiếc nuối?
    Rồi ông cũng sẽ không còn ở đó, ai sẽ tiếp tục, kon có về hay không? Những dự định còn dang dở phía trước, biết có thực hiện được không? Hay chỉ là những lời hứa?
    Hôm nay kon đọc được một đoạn văn khá hay: Không ai quay ngược được kim đồng hồ, không ai níu giữ được thời gian. Nhưng trên tất cả, thời gian đã tặng chúng ta những kinh nghiệm, những kỉ niệm đi cùng năm tháng. Mỗi điều xảy ra trong quá khứ đều có thể mang lại cho bạn 1 bài học đáng nhớ. Đó chính là món quà mà Thời gian mang tặng cho bạn
    Kon nhớ mọi người, nhớ tất cả!
  10. chieclatinhyeu

    chieclatinhyeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/02/2006
    Bài viết:
    2.885
    Đã được thích:
    0
    Anh...Em vẫn nhớ đến SN của anh.Dù là ở bất cứ nơi đâu
    Anh...Chưa 1 lần anh chúc mừng SN của em kể từ sau ngày ấy...Để rồi một lúc nào đó anh cười ...bảo anh vô tâm
    Anh...Em vẫn thấy vui vì anh lại hỏi về chuyện ngày xưa,nhưng anh đã ko còn là anh của ngày xưa nữa .
    Anh...Em vẫn đợi tin vui từ anh...Em muốn được khi nào đó chúc anh hạnh phúc .
    Em của ngày xưa ...
    Được chieclatinhyeu sửa chữa / chuyển vào 02:08 ngày 30/05/2006

Chia sẻ trang này