1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

õ~ẳõTƠõT?õTê Nhỏằ?ng bài thặĂ bỏ?Ơt hỏằĐ, tin tỏằâc và b?ơnh luỏ?ưn thặĂ ! Nhào vô nào ..õ~ẳõT&#41

Chủ đề trong 'Đà Nẵng' bởi xautraikinhkhung, 23/04/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. nguoidungthoi

    nguoidungthoi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/08/2005
    Bài viết:
    2.012
    Đã được thích:
    0
    Độc Lão tử
    by Bạch Cư Dị
    Ngôn giả bất tri, tri giả mặc
    Thử ngữ ngô văn vu Lão quân
    Nhược đạo Lão quân thị tri giả
    Duyên hà tự nhược ngũ thiên văn.
    Dịch Nghĩa
    Người nói ra thì không biết, mà người biết thì im lặng
    Lời đó ta nghe được của Lão quân
    Nếu nói rằng Lão quân là người biết (đạo)
    Thì vì sao còn viết ra những năm nghìn chữ?
    Dịch Thơ
    Đọc sách của Lão tử
    Nói thời không biết, biết không nói
    Lời Lão quân truyền ta vẫn ghi
    Nếu thật Lão quân là biết đạo
    Viết năm nghìn chữ để làm chi?
    Hay quá
  2. nguoidungthoi

    nguoidungthoi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/08/2005
    Bài viết:
    2.012
    Đã được thích:
    0
    Tỳ bà hành
    by Bạch Cư Dị
    Tự
    Nguyên Hòa thập niên, dư tả thiên Cửu Giang quận Tư mã, minh niên thu tống khách Bồn hồ khẩu, văn chu trung dạ đầu tỳ bà giả, thính kỳ âm tranh tranh thiên, hữu kinh đô thanh. Vấn kỳ nhân, bản Trường An xướng nữ, thường học tì bà vu Mục, Tào nhị thiện tài. Niên trưởng sắc suy, uỷ thân vi cổ nhân phu. Toại mệnh tửu, sử khoái đàn sổ khuc khúc bãi, mẫn nhiên tự tự thiếu tiểu thời hoan lạc sự, kim phiêu luân tiều tụy, chuyển tỉ vu giang hồ gian. Dư xuất quan nhị niên, điềm nhiên tự an, cảm từ nhân ngôn, thị tịch thỉ giác hữu thiên trích ý, tự vi trường cú ca dĩ tặng chi, phàm lục bách nhị thập ngôn, mệnh viết Tỳ bà hành.
    Tầm dương giang đầu dạ tống khách
    Phong diệp dịch hoa thu sắt sắt
    Chủ nhân há mã khách tại thuyền
    Cử tửu dục ẩm vô quản huyền
    Túy bất thành hoan, thảm tương biệt
    Biệt thời mang mang giang tẩm nguyệt
    Hốt văn thủy thượng tỳ bà thanh
    Chủ nhân vong qui, khách bất phát
    Tầm thanh ám vấn đàn giả thùy ?
    Tỳ bà thanh đình dục ngữ trì
    Di thuyền tương cận yêu tương kiến
    Thiêm tửu hồi đăng trùng khai yến
    Thiên hô vạn hoán thủy xuất lai
    Do bão tỳ bà bán già diện
    Chuyển trục bát huyền tam lưỡng thanh
    Vị thành khúc điệu, tiên hữu tình
    Huyền huyền yểm ức, thanh thanh tứ
    Tự tố bình sinh bất đắc chí
    Đê mi tín thủ tục tục đàn
    Thuyết tận tâm trung vô hạn sự
    Khinh lung mạn nhiên mạt phục khiêu
    Sơ vi " Nghê thường", hậu "Lục yêu"
    Đại huyền tào tào như cấp vũ
    Tiểu huyền thiết thiết như tư ngữ
    Tao tao thiết thiết thác tạp đàn
    Đại châu tiểu châu lạc ngọc bàn
    Gian quan oanh ngữ hoa để hoạt
    U yết tuyền lưu thủy hạ than
    Thủy tuyền lãnh sáp huyền ngưng tuyệt
    Ngưng tuyệt bất thông thanh tạm yết
    Biệt hữu u sầu ám hận sinh
    Thử thời vô thanh thắng hữu thanh
    Ngân bình sạ phá thủy tương bỉnh
    Thiết kỵ đột xuất đao thương minh
    Khúc chung thu bát đương tâm hoạch
    Tứ huyền nhất thanh như liệt bạch
    Đông thuyền tây phảng tiễu vô ngôn
    Duy kiến giang tâm thu nguyệt bạch
    Trầm ngâm phóng bát sáp huyền trung
    Chỉnh đốn y thường khởi liễm dung
    Tự ngôn: " Bản thị kinh thành nữ
    "Gia tại Hà mô lăng hạ trú
    "Thập tam học đắc tỳ bà thành
    "Danh thuộc giáo phường đệ nhất bộ
    "Khúc bãi tằng giao Thiện tài phục
    "Trang thành mỗi bị Thu nương đố
    "Ngũ Lăng niên thiếu tranh triền đầu
    "Nhất khúc hồng tiêu bất tri số
    "Điền đầu ngân tì kích tiết toái
    "Huyết sắc la quần phiên tửu ố
    "Kim niên hoan tiếu phục minh niên
    "Thu nguyệt xuân phong đẳng nhàn độ
    "Đệ tẩu tòng quân, a di tử
    "Mộ khứ triêu lai nhan sắc cố
    "Môn tiền lãnh lạc xa mã hi
    "Lão đại giá tác thương nhân phụ
    "Thương nhân trọng lợi, khinh biệt ly
    "Tiền nguyệt Phù Lương mãi trà khứ
    "Khứ lại giang khẩu thủ không thuyền
    "Nhiễu thuyền nguyệt minh giang thủy hàn
    "Dạ thâm hốt mộng thiếu niên sự
    "Mộng đề trang lệ hồng lan can "
    Ngã văn tỳ bà dĩ thán tức
    Hựu văn thử ngữ trùng tức tức
    Đồng thị thiên nhai luân lạc nhân
    Tương phùng hà tất tằng tương thức
    "Ngã tòng khứ niên từ đế kinh
    "Trích cư ngọa bệnh Tầm Dương thành
    "Tầm Dương địa tịch vô âm nhạc
    "Chung tuế bất văn ty trúc thanh
    "Trú cận Bồn Giang địa đê thấp
    "Hoàng lô khổ trúc nhiễu trạch sinh
    "Kỳ gian đán mộ văn hà vật
    "Đỗ quyên đề huyết viên ai minh
    "Xuân giang hoa triêu thu nguyệt dạ
    "Vãng vãng thủ tửu hoàn độc khuynh
    "Khởi vô sơn ca dữ thôn địch
    "Ẩu á trào triết nan vi thính
    "Kim dạ văn quân Tỳ bà ngữ
    "Như thính tiên nhạc nhĩ tạm minh
    "Mạc từ cánh tọa đàn nhất khúc
    "Vị quân phiên tác tỳ bà hành"
    Cảm ngã thử ngôn lương cửu lập
    Khước tọa xúc huyền huyền chuyển cấp
    Thê thê bất tự hướng tiền thanh
    Mãn tọa trùng văn giai yểm khấp
    Tọa trung khấp hạ thùy tối đa?
    Giang châu tư mã thanh sam thấp!
    Dịch Nghĩa
    Bến Tầm Dương(1) ban đêm tiễn khách
    Lá phong, hoa lau hơi thu xào xạc
    Chủ nhân xuống ngựa, khách ở trong thuyền
    Nâng chén định uống trong cảnh không đàn, không sáo
    (Nhưng) say mà không thành cuộc vui, lại buồn sắp phải từ biệt
    Lúc từ biệt trăng dầm trong lòng sông mênh mang
    Chợt nghe có tiếng tỳ bà văng vẳng trên mặt nước
    Chủ nhân quên về, khách không rời bến
    Lần đến nơi có tiếng đàn sẽ hỏi: "ai đàn tá?"
    Tiếng đàn ngừng lại, ý muốn thưa, nhưng lại tần ngần
    Dời thuyền đến gần, mời cho được gặp mặt
    Rót thêm rượu, giong lại đèn, tiệc vui mở tiếp
    Hết lời mời mọc mới chịu bước ra
    Còn ôm cây tỳ bà che khuất nửa mặt
    Vặn trục lên dây, dạo qua đôi ba tiếng
    Tuy chưa thành khúc điệu nhưng nghe đã có tình
    Mỗi dây ngân lên là những lời ấm ức, mỗi tiếng thoát ra bao nhiêu tình tứ
    Nhường như kẻ hết nỗi bất bình trong đời mình
    Nhẹ cúi đôi mày, thuận tay đều đều gẩy
    Nỗi niềm tâm sự, giãi hết nguồn cơn
    Nắn nhe, bắt khoan vê rồi lại dạo
    Hết khúa Nghê Thường(2) đến khúc Lục Yêu(3)
    Dây to rào rạt như mưa sầm sập tới
    dây nhỏ tỉ tê như kể lể niềm riêng
    Rào rạt, tỉ tê, gẩy xen thành nhịp
    Như bao hạt châu lớn nhỏ rắc xuống mâm ngọc
    Ca oanh trơn giọng, líu lo trong hoa
    Nhịp suối ngập ngừng, nước dội xuống thác
    Suối bỗng rét đọng lại, dây đàn ngừng bặt
    Dây ngừng bặt, tiếng tạm im
    Lại hiện ra vẻ sầu hận thầm kín khác
    Lúc này lặng lẽ lại tình tứ hơn lúc có tiếng đàn
    Bỗng như bình bạc vỡ tan, nước tuôn tung tóe
    Đoàn thiết kỵ xung đột, gươm đao đang gầm
    Khúc vừa xong, giữa mặt đàn, phẩy một nhát mạnh
    Cả bốn dây như một tiếng xé lụa vang lên
    Thuyền mảng đông tây, im lặng phăng phắt
    Chỉ thấy vầng trăng thu trắng xóa giữa dòng sông
    Lặng lẽ gài chiếc que gẩy vào dây đàn
    Xốc áo khép nép đứng dậy
    Kể lể: " Em vốn là người kinh thành
    Nhà ở dưới làng Hà Mô
    Mười ba tuổi đã học thạo ngón tì bà
    Tên đứng vào hàng nhất trong phường hát
    Sau mỗi khúc đàn, thường bọn thiện tài phải phục
    Trang điểm xong từng bị ả Thu phát ghen
    Bọn thiếu niên ở Ngũ Lăng tranh nhau tặng thưởng
    Một khúc đàn, điếm không xuể những tấm lụa đào
    Vành lược bạc, cành hoa vàng gãy tan nhịp gõ
    Bức quần rượu hồng, hoen ố những vết rượu rơi
    Cuộc truy hoan qua năm này sang năm khác
    Trăng thu trong, gió xuân mát, thờ ơ trôi qua
    Bỗng đứa em trai phải tòng quân, dì lại chết
    Sớm lại, chiều qua, nhan sắc kém sút
    Trước cửa vắng tanh, xe ngựa thưa
    Trở về già gá nghĩa cùng một người lái buôn
    Người lái buôn chỉ tham lợi, coi thường biệt ly
    Bỏ đi Phù Lương buôn chè từ tháng trước
    Từ đấy, một mình với chiếc thuyền không
    Trăng rọi quanh thuyền, nước sông lạnh ngắt
    Đêm khuya bỗng mơ lại cuộc đời lúc tuổi xuân
    Lệ hồng trong mơ ngổn ngang trên má phấn "
    Ta nghe tiếng tỳ bà đã ngậm ngùi thay
    Lại nghe câu chuyện càng thêm nức nở:
    " Cùng là khách lưu lạc nơi chân trời
    Gặp nhau đây, cừ gì phải là quen biết sẵn?
    Ta từ năm ngoái từ giã kinh đô(4)
    Bị giáng trích ốm nằm ở thành Tầm Dương
    Tầm Dương là nơi hẻo lánh, làm gì có âm nhạc
    Suốt năm không hề được nghe tiếng sáo, tiếng đàn
    Nhà lại ở gần sông Bồn, nơi ẩm trũng
    Lau úm, trúc gầy mọc quanh nhà
    Ở đấy nghe thấy gì lúa sớm tối?
    Quyên kêu khắc khoải, vượn hót nỉ non
    Trước những cảnh sông xuân hoa sớm, đêm thu trăng tròn
    Thường thường chỉ một mình dốc chén
    Há phải không có tiếng hát núi, tiếng sáo đồng
    Khốn nỗi líu lo, líu lường, nghe thêm khó chịu
    Đêm nay mới được nghe tiếng tỳ bà của nàng
    Chẳng khác được nghe nhạc tiên, tai bỗng khoan khoái
    Hãy vui lòng ngồi lại đàn chơi khúc nữa
    Ta sẽ vì nàng chuyển thành một thiên Tỳ Bà Hành!
    Cảm lời ta nàng tần ngân đứng lặng
    Rồi ngồi xuống lên dây, tiếng dây nhộn nhịp
    Rầu rầu khác hẳn tiếng đàn vừa qua
    Khiến cả đám tiệc đều bưng mặc khóc
    Trong đó ai khóc nhiều hơn?
    Quan Tư mã Giang Châu vạt áo xanh ướt đẫm
    Chú thích:
    (1)Tầm Dương: Khúc sông Trường Giang chảy qua tỉnh Giang Tây, thị trấn Cửu Giang
    (2)Nghê Thường: tức là khúc "Nghê thường vũ y"
    (3)Lục Yêu: tên một khúc nhạc
    (4)Tháng mười năm Nguyên Hòa thứ 10(815) Bạch Cư Dị bị đổi ra làm tư mã ở Giang Châu
    Dịch Thơ
    Lời tựa
    Năm Nguyên Hoà thứ 10, ta về giữ chức Tư Mã ở quận Cửu Giang. Qua mùa thu năm sau, đêm ra tiễn khách bên bến sông Bồn, chợt nghe thuyền ai có tiếng đàn Tỳ bà vọng lại. Nghe trong tiến đàn thánh thót, âm vang điệu nhạc ở kinh đô. Bèn hỏi gốc gác. Người đàn bà trả lời rằng " Tôi vốn là con hát, quê ở Trường An, học đàn Tỳ Bà với hai danh sư Mục va Tào. Nay tuổi đã cao, nhan sắc tàn tạ, lấy chồng làm con buôn(thường theo thuyền buôn đi đây đi đó)". Nghe vậy, cho dọn rượu ra đãi, xin nàng đàn lại cho nghe. Đàn xong cảm xúc vô vàn, nàng bèn kể lại cuộc đời mình từ lúc còn trẻ, vui sướng, cho tới lúc lưu lạc giang hồ khổ nhọc. Ta về đây làm quan đã được hai năm thanh thản yên ổn. Hôm nay nghe nàng nầy nói chuyện, cảm thương cho số phận lưu đầy! Bèn làm một bài thơ dài tặng nàng ta, gồm 616 lời, gọi là Tỳ Bà Hành.
    Tỳ Bà Hành
    Bến Tầm Dương canh khuya đưa khách
    Quạnh hơi thu, lau lách đìu hiu
    Người xuống ngựa, khách dừng chèo
    Chén quỳnh mong cạn, nhớ chiều trúc ty
    Say những luống ngại khi chia rẽ
    Nước mênh mông đượm vẻ gương trong
    Đàn ai nghe vẳng bên sông
    Chủ khuây khỏa lại, khách dùng dằng xuôi
    Tìm tiếng sẽ hỏi ai đàn tá ?
    Dừng dây tơ nấn nà làm thinh
    Đời thuyền ghé lại thăm tình
    Chong đèn, thêm rượu, còn dành tiệc vui
    Mời mọc mãi, thấy người bỡ ngỡ
    Tay ôm đàn che nửa mặt hoa
    Vặn đàn mấy tiếng dạo qua
    Dẫu chưa nên khúc tình đà thoảng hay
    Nghe não ruột mấy dây buồn bực
    Dường than niềm tấm tức bấy lâu
    Mày chau tay gẩy khúc sầu
    Giải bày hết nỗi trước sau muôn vàn
    Ngón buông, bắt khoan khoan dìu dặt
    Trước Nghê Thường, sau thoắt Lục Yêu
    Dây to nhường đổ mưa rào
    Nỉ non dây nhỏ khác nào chuyện riêng
    Tiếng cao thấp lựa chen lần gẩy
    Mâm ngọc đâu bỗng nẩy hạt châu
    Trong hoa oanh ríu rít nhau
    Nước tuôn róc rách chảy mau xuống ghềnh
    Nước suối lạnh, dây mành ngừng đứt
    Ngừng đứt nên phút bật tiếng tơ
    Ôm sầu, mang giận ngẩn ngơ
    Tiếng tơ lặng ngắt bây giờ càng hay
    Bình bạc vỡ tuôn đầy dòng nước
    Ngựa sắt giong, xô xát tiếng đao
    Cung đàn trọn khúc thanh tao
    Tiếng buông xé lụa, lựa vào bốn dây
    Thuyền mấy lá đông tây lặng ngắt
    Một vầng trăng trong vắt lòng sông
    Ngậm ngùi đàn bát xếp xong
    Áo xiêm khép nép hầu mong giãi lời
    Rằng "xưa vốn là người kẻ chợ
    Cồn Hà Mô trú ở lân la
    Học đàn từ thuở mười ba
    Giáo phường đệ nhất sổ đà chép tên
    Gã Thiện tài sợ phen dừng khúc
    Ả Thu nương ghen lúc điểm tô
    Ngũ Lăng chàng trẻ ganh đua
    Biết bao the thắm chuốc mua tiếng đàn
    Vành lược bạc gãy tan nhịp gõ
    Bức quần hồng hoen ố rượu oi
    Năm năm lần lữa vui cười
    Mải trăng hoa chẳng đoái hoài xuân thu
    Buồn em trảy lại lo dì thác
    Sầu hôm mai đổi khác hình dung
    Cửa ngoài xe ngựa vắng không
    Thân già mới kết duyên cùng khách thương
    Khách trọng lợi, khinh đường ly cách
    Mải buôn chè sớm tếch nguồn khơi
    Thuyền không, đậu bến mặc ai
    Quanh thuyền trăng dãi, nước trôi lạnh lùng
    Đêm khua, sực nhớ vòng tuổi trẻ
    Chợt mơ màng dòng lệ đỏ hoen
    Nghe đàn ta đã chạnh buồn
    Lại rầu nghe nỗi nỉ non mấy lời
    Cùng một lứa bên trời lận đận
    Gặp gỡ nhau lọ sẵn quen nhau
    Từ xa Kinh khuyết bấy lâu
    Tầm dương đất trích gối sầu hôm mai
    Chốn cùng tịch lấy ai vui thích
    Tai chẳng nghe đàn địch cả năm
    Sông Bồn gần chốn cát lầm
    Lau vàng, trúc võ, âm thầm quanh hiên
    Tiếng chi đó nghe liền sớm tối
    Cuốc kêu sầu, vượn hót véo von
    Hoa xuân nở, nguyệt thu tròn
    Lần lần tay chuốc chén son ngập ngừng
    Há chẳng có ca rừng, địch nội ?
    Giọng líu lo, buồn nỗi khó nghe
    Tỳ bà nghe dạo canh khuya
    Dường như tiên nhạc gần kề bên tai
    Hãy ngồi lại gẩy chơi khúc nữa
    Sẽ vì nàng soạn sửa bài ca "
    Đứng lâu dường cảm lời ta
    Lại ngồi lựa phím đàn đà kíp dây
    Nghe não ruột khác tay đàn trước
    Khắp tiệc hoa sướt mướt lệ rơi
    Lệ ai chan chứa hơn người ?
    Giang Châu tư mã đượm mùi áo xanh
    Bản Dịch: Phan Huy Vinh
    Tuyệt tuyệt tuyệt
  3. XacUopVietNam

    XacUopVietNam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/04/2003
    Bài viết:
    3.501
    Đã được thích:
    0
    MỘT NGÀY EM LÀM CHỒNG!
    Ngày ấy sẽ trôi qua.
    Em cứ ngồi ngắm hoa.
    Em cứ ca cứ hát.
    Anh sẽ lo rửa bát.
    Anh sẽ lo quét nhà.
    Anh sẽ lo giặt là.
    Em uống gì anh pha.
    Chợ gần hay chợ xa.
    Anh lần ra được hết.
    Món em ưa anh biết.
    Em cứ chờ mà xem.
    Em đánh phấn xoa kem.
    Anh nhặt rau vo gạo.
    Em ung dung đọc báo.
    Anh tay nấu tay xào.
    Anh tự làm không sao.
    Đừng lo gì em nhé.
    Tà áo em tuột chỉ.
    Đưa anh khâu lại giùm.
    Nho anh mua cả chùm.
    Buồn mồm em cứ nếm.
    Bạn gái em mà đến.
    Cứ vô tư chuyện trò.
    Anh tắm cho thằng cu.
    Rồi anh ru nó ngủ.
    Màn hình bao cầu thủ.
    Nghe em hét "vào rồi".
    Hết một ngày em ơi.
    Hai tư giờ thôi nhé.
    Happy 08/03
  4. remembermuadong

    remembermuadong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/02/2006
    Bài viết:
    274
    Đã được thích:
    0
    Một bài thơ trong trí nhớ. Bà con nào nhớ tiêu đề và tác giả không ?

    Hà Nội chao ôi Hà Nội
    Với những con đường bầm tím
    Những con đường câm nín
    Những con đường chết lịm ở tim tôi
    Tuổi hoa niên từng hát khúc yêu đơì
    Và nhảy múa khắp nẻo đường Hà Nội
    Bao thân mến và bao nhiêu nỗi
    Tôi về đây tàn cả cõi tâm linh
    Trắng đêm thâu trắng cả cõi ân tình
    Từng xác lá thu về vàng lối nhỏ
    Mùa mưa ngâu dâng đầy đôi mắt đỏ
    Em. Em có biết thủa nào khuây
    Nhớ thương em qua những cánh đêm gầy
    Màu gương mắt hãy hùng tan giấc ngủ
    Ôi Hà Nội, ôi những con đường cũ
    Đâu Hàng Bông, Hàng Trống với Hàng Khay
    Đâu hàng đào khoe nõn nà những bàn hay
    Những đôi mắt nhìn nhau àm xa cách
    Nước hồ Gươm có xanh màu cẩm thạch
    Tà áo ai còn đẹp buổi hoàng hôn
    Nhớ thương xưa nhạt nấng những cung đường
    Nghiêng nghiêng xuống mặt hồ in bógn nước
    Những con đường, những con đường năm trước
    Lại vê đây xa lắm Hà Nội ơi
    Đêm nay về ngự trị giữa hồn tôi
    Đêm nay về với 5 cửa ô nghẹn lối
    Thao thức mãi từng canh gà báo vội
    Rạng đông mà thổi lạnh khắp đêm sâu
    Ở ngoài kia bóng tối đã thay màu...

  5. chieclatinhyeu

    chieclatinhyeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/02/2006
    Bài viết:
    2.885
    Đã được thích:
    0
    Ước gì em là chiếc lá cuối thu
    Còn vương lại trên cành trong chuyện cổ
    Đêm đêm em vẫn tự mình nhắc nhủ
    Mãi đợi chờ anh đến để lìa cành
    Dẫu cho lá chẳng còn chút màu xanh
    Vẫn kiên nhẫn chờ trao anh điều ước
    Mặc gió thu cứ lao xao bực tức
    Sao lá kia bướng bỉnh chẳng rời cây
    Mặc nắng mưa, gió thét chẳng chuyển lay
    Đâu biết rằng lá vẫn chờ ai đó
    Trong tim lá đang cồn cào nỗi nhớ
    Về một miền ký ức đã xa xưa
    Lá kiên cường chống chọi cùng gió mưa
    Ai dám bảo lá thu vàng nhỏ bé
    Yếu đuối, dịu dàng mà chẳng đam mê
    Chẳng biết yêu, chẳng giữ trọn câu thề
    Là ai đó chưa bao giờ hiểu lá
    Dẫu nhẹ nhàng nhưng trái tim biển cả
    Mang trong mình một tình yêu bao la
    Biết dịu êm và cuộn sóng khi cần
    Dẫu bé nhỏ nhưng chẳng kém biển xanh
    Biển yêu đất điên cuồng và sôi động
    Lá yêu anh mãi chẳng chịu lìa cành
    Mong ước trao anh hai từ "HẠNH PHÚC"
    (yellow_autumn78)
  6. XacUopVietNam

    XacUopVietNam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/04/2003
    Bài viết:
    3.501
    Đã được thích:
    0
    Tặng socola, mì cua,lá,belak, ...........
    Gái xưa dạ một vâng hai.
    Gái nay mà bảo là quay cãi liền.
    Gái xưa nhìn đẹp như tiên,
    Gái nay như mấy con... điên ngoài đường.
    Gái xưa may vá tỏ tường
    Gái nay chỉ biết tìm đường Shopping.
    Gái xưa mới thật là xinh
    Gái nay như thể ....." tinh tinh xổng chuồng ".
    Gái xưa ăn nói dịu dàng
    Gái nay ăn nói sỗ sàng thấy ghê.
    Gái xưa vừa gặp đã mê
    Gái nay nhìn kỹ vẫn chê như thường.
    Gái xưa đâu biết trèo tường
    Gái nay leo cổng kiếm đường theo trai.
    Gái xưa làm lụng quen tay
    Gái nay làm biếng khoanh tay ngồi nhìn
  7. ausnaeco

    ausnaeco Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/06/2007
    Bài viết:
    239
    Đã được thích:
    0
    Hôm trước mới nhận đc cái này, hoá ra co'' của tác giả ruồi
  8. daquyhh

    daquyhh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/06/2007
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    0

    Tình yêu
    Henrich Hainơ
    Ta đem chôn tình yêu
    Rồi trồng hoa trước mộ
    " Lạy chúa!... thế là xong !"
    Cả hai cùng nói khẽ
    Nhưng tình yêu vùng dậy
    Trách móc nhìn chúng ta
    Các ngươi nói gì vậy ?
    Ta vẫn sống đây mà
  9. daquyhh

    daquyhh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/06/2007
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    0
    Ngồi Lại Bên Cầu
    (Hoài Khanh)
    người em xưa trở về đây một bận
    con đường câm bỗng ánh sáng diệu kỳ
    tôi lẫn trốn vì thấy mình không thể
    mây của trời rồi gió sẽ mang đi
    em - thì vẫn nụ cười xanh mắt biếc
    màu cô đơn trên suối tóc la đà
    còn gì nữa với mây trời đang trắng
    đã vô tình trôi mãi bến sông xa
    thôi nước mắt đã ghi lời trên đá
    và cô đơn đã ghi dấu trên tay
    chân đã bước trên lối về hoang vắng
    còn chăng em nghĩa sống ngực căng đầy
    quá khứ đó dòng sông em sẽ ngủ
    giấc chiêm bao nguyên vẹn có bao giờ
    ta sẽ gặp trong ý tình vũ bão
    con thuyền hồn trở lại bến hoang sơ
    rồi em lại ra đi như đã đến
    dòng sông kia cứ vẫn chảy xa mù
    ta ngồi lại bên cầu thương dĩ vãng
    nghe giữa hồn cây cỏ mọc hoang vu
  10. remembermuadong

    remembermuadong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/02/2006
    Bài viết:
    274
    Đã được thích:
    0
    Tiếng Chuông Thiên Mụ
    Tôi lớn lên bên này sông Hương
    Con sông chẻ đời ra những vùng thương nhớ
    Cây trái Kim Long, sắt thép cầu Bạch Hổ
    Cửa từ bi vồn vã bước chân sông
    Mặt nước xanh, trong suốt, tuổi thơ hồng
    Tháp cổ chuông xưa sông hiền sóng mọn
    Những đêm tối bao la, những ngày tháng lớn
    Những sáng chim chiều dế canh gà
    Tiếng chuông buồn vui dợn thấu trong da
    Người với chuông như chiều với tối
    Tôi bỏ nhà ra đi năm mười chín tuổi
    Đêm trước ngày đi nằm đợi tiếng chuông
    Cuối cơn điên đầu giấc ngủ đau buồn
    Tiếng chuông đến dịu dàng lay tôi dậy
    Tiếng chuông đến và đi chỉ mình tôi thấy
    Chỉ mình tôi nhìn thấy tiếng chuông tan
    Tiếng chuông tan đều như hơi thở anh em
    Tiếng chuông tan rời như lệ mẹ hiền
    Tiếng chuông tan lâu như mưa ngoài phố
    Tiếng chuông tan dài như đêm không ngủ
    Tiếng chuông tan tành như tiếng vỡ tôi
    Từ dạo xa chuông khôn lớn giữa đời
    Đổi họ thay tên viết văn làm báo
    Cơm áo dạy mồm ăn lơ nói láo
    Cửa từ bi xưa mất dấu đứa con hư
    Tháp cổ chuông xưa sông nhỏ sương mù
    Giòng nước cũ trong mắt nhìn ẩm đục
    Con đường cũ trong hồn nghe cỏ mọc
    Chuông cũ bây giờ bằn bặt trong da
    Tuổi hồng sa chân chết đuối bao giờ
    Ngày tháng cũ cầm bằng như nước lũ
    Nhưng sao chiều nay bỗng bàng hoàng nhớ
    Tiếng chuông xưa bừng sống lại trong tôi
    Tiếng chuông xưa kìa tuổi dại ta ơi
    Chuông oà vỡ trong tôi nghìn tiếng nói
    Những mảnh đồng đen như da đêm tối
    Những mảnh đồng đen như tiếng cựa mình
    Những mảnh đồng đen như máu phục sinh
    Những mảnh đồng đen kề nhau bước tới
    Tôi thức dậy rồi đây chuông ơi chuông hỡi
    Tôi thức dậy đây tôi thức dậy rồi
    Thức dậy thực sự rồi
    Thức dậy cùng giông bão, thức dậy cùng tan vỡ
    Thức dậy cùng lịch sử
    Mẹ hiền ơi thành phố cũ chiều nay
    Có tiếng chuông nào rơi như lệ trên tay
    Trên mặt nước trên mặt người mặt lộ
    Cho con trở về đứng mê sảng ngó.
    Nhã Ca

Chia sẻ trang này