1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

O có jì...

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi anhdialan, 08/09/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. anhdialan

    anhdialan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2003
    Bài viết:
    1.314
    Đã được thích:
    0
    O có jì...

    Zíck Zắk

    Xuyên tan lòng đất
    phá nát rừng xanh
    Zíck Zắk con người
    Than đen như đời

    Zíck Zắk...
    Ngày về đất Quảng
    Lòng như buồn hơn
    Đời mình lởm chởm
    Zíck Zắc giận hờn .

    em con gái mỏ
    tay vịn than lên
    anh người trai Cảng
    giọt sầu không tên
    zíck zắk...zíck zắk...
    Thấy mình hiền hơn.
  2. anhdialan

    anhdialan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2003
    Bài viết:
    1.314
    Đã được thích:
    0
    Đò Giải
    Ai qua đất này đặt tên sông
    Ai ngang qua sông đặt bến đò tên Giải
    Ai rưng cùng mùa nước ngập
    Ai khói cùng chiều hoa tím bờ sông?
    Ai cành gai cứa nát lòng
    Bàn tay mềm bóc bánh
    Môi hồng nếm bát canh
    Và quán vắng
    Và rượu nồng
    Chuyện như hôm qua tay đan vào nhau tìm lẽ sống
    Hôm qua tay chèo vất vả qua sông.
    Có tiếng khóc chiều giông
    Tan giữa trùng bãi trống
    Ta vẫn như người dưng
    Qua sông tìm về nơi gió ấm
    Bỏ mặc lại triền sông
    Hoa tím nhức lòng
    Bỏ lại mảnh đò hoang
    Ngày qua ngày dãi bóng.

    Được anhdialan sửa chữa / chuyển vào 19:43 ngày 08/09/2006
  3. anhdialan

    anhdialan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2003
    Bài viết:
    1.314
    Đã được thích:
    0
    Đất
    Người nghệ sĩ già trầm tư ngồi sau những khuôn hình chờ vào lò đốt.
    Những cái âu đất không phải để đựng cơm như xưa
    Những mái đất không còn trong khuôn viên tiểu cảnh
    Giờ tất cả đều được đưa vào tủ kính
    Và con người sẽ ngắm từ xa trên những chiếc ghế bọc nhung.
    Đất qua bàn tay người trở lên cứng ngắc
    Và linh hồn thôi hẳn nét hoang sơ
    Người nghệ sĩ già trăn trở chuyện đường xa
    Bao câu hỏi về cái Ăn cái Ở
    Với lặng lẽ trước ưu tư thời thế
    Và tư duy cứ gặm mãi những lối mòn
    Những sáo rỗng tuột khỏi vòng xiềng xích lên ngôi
    dìm sâu cái tình xuống đất
    Cuộc sống đảo điên trắng đen xen lẫn
    Và con người lẫn thú ác cùng đường
    Người nghệ sĩ già buồn
    Đời chuyện có lúc phù hoa là thật
    Phôi sống được chuộng hơn
    Sành mảnh vãi ở bến sông
    và con người cuối cùng cũng được nhồi trong quan quách đất nung
    Mà chưa bao giờ được biết
    Thô cứng trước kia ỉ ôi đập sạch
    Chỉ chơi những thứ phôi
    Chỉ nghĩ những điều nửa chừng không đến hạn
    Ranh giới ảo - thật bị lấp vùi
    Trong bóng rợp ai ngồi
    Đất phơi nắng sương khỏi nứt
    Chờ phủ men nhung
    mặc kệ đời có tủ kính hay không
    Mặc kệ con người có trọng hay khinh
    Đất vẫn luôn là cục đất
    Qua bàn tay nghệ sĩ lên hình.
    Người nghệ sĩ già ngồi trong bóng rợp
    Luận chuyện gốm sành ngày nắng mùa hanh
    Luận cuộc đời như cơn gió qua nhanh
    Một ngày con nước đục
    Gốm nằm im
    Đất lặng nghiêng
    xoi mói vào sâu trong tiềm thức
    Đánh bật cả chuyện luân hồi.

    Được anhdialan sửa chữa / chuyển vào 23:09 ngày 08/09/2006
  4. fonzzi

    fonzzi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/06/2006
    Bài viết:
    300
    Đã được thích:
    0
    Mấy câu trên hay quá chú Lan Địa à!
    Fonzi
  5. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    .........................
    Người nghệ sĩ già ngồi trong bóng rợp
    Luận chuyện gốm sành ngày nắng mùa hanh
    Luận cuộc đời như cơn gió qua nhanh
    Một ngày con nước đục
    Gốm nằm im
    Đất lặng nghiêng
    xoi mói vào sâu trong tiềm thức
    Đánh bật cả chuyện luân hồi.

    Em thì em thích cái đoạn này
    Em còn thích chặt mấy cái khổ này ra rồi vùi vô đất sét.Nướng lên.Ăn thì phải biết

  6. luonnoiloiyeu

    luonnoiloiyeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/02/2006
    Bài viết:
    1.138
    Đã được thích:
    0
    anhdialan viết rằng:
    Zíck Zắk
    Xuyên tan lòng đất
    phá nát rừng xanh
    Zíck Zắk con người
    Than đen như đời
    Zíck Zắk...
    Ngày về đất Quảng
    Lòng như buồn hơn
    Đời mình lởm chởm
    Zíck Zắc giận hờn .
    em con gái mỏ
    tay vịn than lên
    anh người trai Cảng
    giọt sầu không tên
    zíck zắk...zíck zắk...
    Thấy mình hiền hơn.

    ......................................................
    ......................................................
    Tiếp đi, em khoái những cái như thế này đấy!
    Kể cho bác nghe 1 câu chuyện để xả hơi nhé:
    PHONE & PHONE
    (Hôm qua)
    21h37''
    21h42''
    (Hôm nay)
    3h33''
    ..........
    Nhận ba cuộc gọi
    Một từ chối
    Một nói dối
    Một không biết mình nói những gì (nhớ mang máng thế thôi)
    Cuộc gọi đầu tiên
    Mình không nỡ nhấc máy khi cạnh mình là cô gái tóc dài ngồi nghiêng nghiêng chờ đợi
    Đôi chân vắt qua nhau dưới tấm váy đầy khêu gợi
    (Chúng tôi đang nói về chuyện... xăng pha aceton!
    Chuyện công chúa nhật hạ sinh hoàng nam
    Chuyện mỹ học bây giờ rất tạp nham
    Và lòng tham!)
    Cuộc gọi thứ hai
    Khi mình đang chơi bài
    Móm nhe răng (tá lả dạo này tệ quá!)
    "Đi "niu" không?"
    "Đang... đọc sách. Hôm qua mới vào... Toileit & Seven Teen. Mệt rồi!"
    (Hừ, tao mà không cay thằng ngồi trên cao giọng bố đời
    Và thú vui "dập" chết thằng dưới tay láo lếu
    Có khi tao đi "niu" với mày cũng nên...)
    Cuộc gọi thứ ba
    (Sao ồn quá vậy ta?
    Điện thoại của mình có vấn đề về loa.)
    Bạn bè hỏi thăm nhau
    Hình như có nhắc đến một người quen
    (Đang ngủ rất say và hiếm hoi mới có một giấc như thế bạn à!- câu này mình không nói qua điện thoại)
    Nhưng phải nói là mình rất vui (câu này cũng không nốt)
    Lại ngủ...
    6h30 dậy (như mọi hôm)
    Hít đất 50 cái
    Gập bụng 50 cái
    Tạ tay mỗi bên 30 cái
    Tắm
    Thoải mái
    Ăn sáng và cafe
    Trưa nay sẽ đi viết cái gì đó
    Đang định ngồi gõ bài
    Chợt thấy topic mới
    Thằng cha "dở hơi cám lợ" dạo này hiền hẳn
    Thế là mình quẳng một mớ ký ức hay ho vào đây
    (Xem hắn có... chây?)
  7. anhdialan

    anhdialan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2003
    Bài viết:
    1.314
    Đã được thích:
    0
    Tự bạch
    Ta
    Một lúc nào ấy quỷ ma
    Một khi nào ấy rất người
    Một thời son thất học
    chân vùi trong bùn cơ cực
    Bàn tay có lúc tắt mặt trời.
    Đã một thời sống điên cuồng mê mải
    Một thời chợt khóc chợt cười
    có khi ngẩn ngơ mùa cỗi
    Giang hồ bôn trải khắp nơi nơi
    Đến tận cùng đau rồi cũng thế mà thôi
    lòng không muốn rưng rưng nữa
    Thời con người bạc hơn cả vôi
    Hạnh phúc chỉ là một giây qua đời.
    Góp nhặt những tiếng cười
    Mong cả thiên hạ vui
    Ôm ấp những ngậm ngùi
    Riêng mình ta hờn tủi
    Rượu lự môi
    ta bối rối
    Có người vừa gọi tên ta lần cuối
    Cho vay nửa vầng trăng mà rong chơi
    Rỗng hết và nhạt hết
    Những chóp lưỡi đầu môi
    Niềm tin cứ xa vời
    Ta chẳng còn giữ nổi
    Chiều qua ta trong mắt ai đắm đuối
    Vòng tay cứ thế thôi vơi
    Vòng tay cứ riết mãi không thôi
    Đã thèm hơn một người cho cuộc đời.
    Cho ta nợ thêm lần nữa
    Mang nửa vầng trăng đi tìm đôi
    Chèo mảnh đò hoang ván bắc bến
    Dừng lại làm duyên với cuộc đời



  8. anhdialan

    anhdialan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2003
    Bài viết:
    1.314
    Đã được thích:
    0
    Tại sao không?
    Thời bây giờ không Dẹp nổi đám ti bân mượn văn làm láo
    Mượn thơ để quảng bá danh hâm
    Mượn từ ngữ lọc lừa để mị tâm hồn
    Thời bây giờ như con chuồn chuồn
    Mát thì bay thấp
    Nắng thì bay cao.
    Tại sao không dẹp hết chúng cho tao
    Cái lỗ ghẻ ngày chui vào ra hai ba lượt
    Thấy tanh đến phát nôn như vừa xe về say khướt
    Thấy sạn mắt chạnh lòng buồn.
    Chẳng khác jì một chốn bán buôn, mượn cúi luồn mà tót lên xưng danh vỗ ngực
    Thời bây giờ thật bực
    Có những thằng học nhiều nhưng mất dạY lấy nước bọt bôi tên
    Có những thằng ngấp ghé chốn cầu tiêu
    nUỐT nước miếng thèm một chỗ ngồi mát hơn góc ao nhà nước chưa kịp trong mà không thấy nhục
    Thời bây giờ cái jì là hạnh phúc
    Cứ vác cuồng cơn mà khoả lấm những hèn ngu
    Thời bây giờ chắc sắp tất cả thành sư
    Giương mắt ếch mà nhìn những thằng mượn văn làm búa đục
    Tưởng mình có trong tay ngàn ngàn quân chủ lực
    Hô xung phong là hừng hực tiến lên
    THời bây giờ chó cũng có tên.

    Được anhdialan sửa chữa / chuyển vào 13:18 ngày 10/09/2006
  9. giothu25

    giothu25 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/07/2002
    Bài viết:
    541
    Đã được thích:
    0
    Ngô tiên sinh ơi
    Ông chết nghẻo lâu rồi
    Nhưng tên ông còn lưu mãi
    Không phải vì ông danh cao, trí giỏi
    Dựng nước giúp đời
    Mà ông luồn nhanh hơn chuột
    Lúc triều Lê vinh danh tiến sĩ
    Buổi Sơn Tây áo gấm tung hoành
    Kẻ sĩ thế thời phải thế
    Thằng Tuấn Anh biết chó gì dâu
    Vong khôn linh ông chấp nó làm gì
    Mấy thằng cuồng ngạo làm thơ
    Qua con ngươi đầy lòng trắng
    Tưởng đã thấu lẽ đời
    Điên cuồng chửi loạn
    Không có gì đâu, ông yên nghỉ an lành
  10. anhdialan

    anhdialan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2003
    Bài viết:
    1.314
    Đã được thích:
    0
    Tuột xích
    Cái lạnh đầu mùa nhảy khỏi ổ Bắc phương làm cơn đau vặn thừng từng cơn ho trong ***g ngực
    Bên trái rõ ràng trái tim run rảy đập
    và trên tay mạch máu vẫn phập phồng nuôi sống mười ngón tay dài luôn làm việc trái ý mình
    Tuột xích
    Tự trôi
    Thả nổi giữa muôn nơi gửi gắm bao ý tứ chỉ thoáng qua là biết khó có thể bao giờ khác ngoài chuyện Khát một mối tình
    và hạnh phúc cũng tự tuột xích trôi
    kéo theo những mơ hồ rắc rối
    Kéo theo cả ham muốn mỗi lúc một thêm sâu cao hơn và khó lòng thoả thuận.
    Suy nghĩ thoáng qua theo tiếng nấc
    Có thể là vô tình vừa vựng miếng cơm khan không canh chua cho dễ nuốt
    Có thể là bao tử lên men nấm mốc gột dần dịch chất bắt trơ thành thịt ngấu mắm muối và mọi thứ cứng rắn không tài nào tiêu hoá nổi
    Đục thủng và min rỗ
    Cười đau tưởng khốn khổ
    Nhưng kỳ thực vừa qua một giấc mơ trưa tranh thủ lúc trời mát chợp mắt.
    Tuột xích hết
    Bỏ lại mình trơ trốc một nhúm cảm xúc
    khạc ra và nhai tiếp.

    Được anhdialan sửa chữa / chuyển vào 18:55 ngày 10/09/2006

Chia sẻ trang này