1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ở một nơi mà chúng ta buông tay rơi vỡ chiếc bình...

Chủ đề trong 'Nhạc TRỊNH' bởi duong_chieu_la_rung, 18/04/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. miendong

    miendong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/12/2004
    Bài viết:
    27
    Đã được thích:
    0
    Ta đứng mình trần trong giá rét
    Em trải lụa đào trong nằng phơi
    Ở nơi mà chúng ta buông tay rơi vỡ chiếc bình
    Long lanh giọt nước tình duyên
    Ở đó sau này thanh sông thành biển
    Ai sẽ chèo thuyền vào cõi vô biên
    (thơ Nguyễn Quang Tấn)
    Lạy Chúa mùa giáng sinh năm nay con lạnh quá. Khi nào hết nhiệm vụ ở trần gian xin người gọi con về để con hỏi người một câu. Một câu thôi, rồi sau đó con sẽ tình nguyện đi vào hoả ngục.
    Nhớ quá người ơi!
  2. song_2

    song_2 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/12/2004
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn ngàn lần nơi tôi được gặp lại bạn.Nguyền rủa suốt đời ngày tôi và bạn chia tay .....
  3. nguoiyeucodon

    nguoiyeucodon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/07/2002
    Bài viết:
    863
    Đã được thích:
    0
    Những mảnh thuỷ tinh rút ra được rồi thì vẫn còn để lại vết thương . Và lời nói xưa là từng mũi đinh cuồng điên ...
  4. duong_chieu_la_rung

    duong_chieu_la_rung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/05/2003
    Bài viết:
    970
    Đã được thích:
    0
    Gư?i một ngươ?i : Thôi xin không yêu nưfa, xin hafy không yêu vi? trái ngang. Xin không yêu ngươ?i nưfa, xin nguôi bao khát khao đam mê... Mong ngươ?i sef hiê?u va? tha thứ cho tôi.
    +++++++++++++++++++++
    ...Lo?ng tôi có đôi lâ?n khép cư?a
    Rô?i bên vết thương, tôi quy?...

    -TCS-
    Mu?a đông năm nay gặp lại chị, không nhận ra vi? chị gâ?y đi nhiê?u quá, giọng hát cufng yếu đi nhiê?u. Chị trơ? nên phơ? phạc va? mong manh như sương núi...
    Có nhưfng uâ?n khúc ma? em biết nhưng có lef chị không ngơ? la? em biết. Trái đất na?y tro?n lắm, đi loanh quanh rô?i cufng lại gặp nhau hoặc bạn be? thân hưfu ca? ma? thôi. Va? cufng có nhưfng chuyện xa?y ra với chúng ta, tươ?ng chư?ng như không thê? na?o tin được, nhưng nó đaf xa?y ra. Ca? em, ca? chị đê?u đaf bị cuốn va?o vo?ng xoáy cu?a nó va? đaf cu?ng đô? vơf - theo một nghifa na?o đó, giống nhau...
    Chị kê? vê? nhưfng buô?i chiê?u, chị lặng lef đi thắp tư?ng ngọn nến trong gian pho?ng bốn bê? cư?a kính. Căn nha? trên đô?i cao có lef cufng đaf run lên trước tư?ng cơn gió đông lạnh buốt. Chị kê? vê? nhưfng khuya xa ra?o bước chậm rafi trong khu vươ?n thênh thang, vê? nhưfng khao khát va? nhưfng mâu thuâfn, vê? sự giam câ?m bơ?i chính ba?n thân mi?nh. Chị kê? va? quá khứ, vê? hiện tại, vê? tương lai. Chị không khóc, nhưng chiếc gạt ta?n cứ môfi lúc một đâ?y thêm, đâ?y thêm...
    Khi em vê?, sương đaf giăng kín ca? triê?n đô?i, thung lufng trước mặt chi? co?n một ma?u trắng xóa. Chị ra cô?ng tiêfn va? mi?m cươ?i "giơ? na?y chị vâfn chưa thê? ngu? được ma? lại lang thang trong vươ?n, đê? suy nghif, đối phó, sắp xếp..." Khóe mắt chị hă?n sâu vệt bóng tối... Câ?u mong chị bi?nh yên...
    GIÓ QUA ĐÔ?I VÂfN HÁT
    Viết cho chị ?" ngươ?i đa?n ba? sinh ra đê? hát
    Chă?ng biết mu?a đông đaf trôi qua như thế na?o
    Nhưfng hội chợ phu? hoa đaf ta?n như thế na?o
    Em tư? chối sự mơ?i mọc cu?a mu? sương lâfn ấm nắng
    Lang thang trong khu vươ?n cu?a chúng mi?nh
    Nơi nhưfng đám rêu co?n in dấu gia?y cu?a anh
    Nhưfng gốc cây co?n hă?n vết ba?n tay anh vun?
    Em lang thang trong căn nha? cu?a chúng mi?nh
    Thắp lên tư?ng ngọn nến
    Lâ?m nhâ?m va?i câu vu vơ
    I?Tm dreaming of a white Christmas?
    Chă?ng có thiên sứ na?o vê? hát đêm nay
    Oh Holy Night?
    Nhưfng ngón tay run râ?y chạm va?o tư?ng sợi dây đa?n
    Ngân lên lơ?i rét buốt
    Em muốn giấu tiếng hát va?o một cofi thă?m sâu đê? được bi?nh yên quy? bên vết thương mi?nh
    Ti?nh táo va? nghif vê? anh
    Vê? nhưfng gi? đaf một lâ?n hạnh ngộ va? mafi mafi trượt kho?i quyf đạo buô?n te? cu?a thơ?i gian
    Đaf bay vê? thế giới khác
    Như anh
    Có lef đaf ?ocươ?i bă?ng ánh sáng cu?a nụ hôn khác?
    Va? mặc ?ochiếc áo em chưa tư?ng thấy bao giơ??
    Châm điếu thuốc, rít một hơi thật da?i
    Khói cha?y tra?n lơ đafng
    Lạnh như sương va? buô?n như sông?
    Mu?a đông
    Gió rít ngoa?i cư?a kính
    Nhưfng thanh âm khô khốc va va?o nhau lập cập
    Em mâu thuâfn trong sự câ?m tu? bơ?i chính mi?nh
    Nhưfng khao khát cufng vấp va?o nhau ngaf nhoa?i
    Chúng nhi?n em trách móc
    Khef vươn tay đốt lo?
    Lư?a bu?ng lên vifnh cư?u
    Phía ngoa?i kia
    Gió qua đô?i vâfn hát
    Biết đêm nay
    Sông có qua đơ?i ?
    25.12.04
  5. Titiamo

    Titiamo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2004
    Bài viết:
    110
    Đã được thích:
    0
    Chiếc bình đang rơi cảm thấy gì khi biết mình sắp vỡ???
  6. duong_chieu_la_rung

    duong_chieu_la_rung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/05/2003
    Bài viết:
    970
    Đã được thích:
    0
    Cảm thấy gì à ? Có lẽ giống như khi thấy xe mình sắp đụng vào người ta mà trở tay không kịp nữa. Trong đầu nghĩ "phen này tiêu thật rồi !".
    Rốt cuộc vẫn sống nhởn nhơ.
    --------------
    Bắt đầu ngớ ngẩn thật rồi. Còn một điều duy nhất an ủi là trước khi ngớ ngẩn vẫn còn kịp nhận ra mình NGU.
    Cố sống cố chết tự kéo mình ra khỏi vực thẳm, để rồi lại quăng mình vào một vực thẳm khác.
    Một ngày mùa đông
    Trên con đường mòn
    Một chiếc xe tang
    Trái mìn nổ chậm
    Người chết hai lần
    Thịt da nát tan

    Đi đâu cũng thấy toàn là người với ngợm. Trốn đi đâu đây ?
  7. miendong

    miendong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/12/2004
    Bài viết:
    27
    Đã được thích:
    0
    Một gã hành khất
    Mang đôi giày rách
    bước vào mộng đời
    Có một chiếc giày thành chim bay mất
    Chiếc giày còn lại rơi vào thênh thang
    (thơ của NQT)
    Đêm qua vết thương lại mưng mũ, miên man với chiếc bình đã vỡ, nghĩ về gã hành khất tìm được chiếc giày sau mấy chục năm chân trần lạnh buốt. Đến khi có được chưa kịp chạm vài đã thành chim bay mất . vừa giân mình , vừa thương người, không ngũ được. Sáng ra đọc báo thấy sóng thần đánh vỡ 51ngàn con người. Thượng đế còn rũ bỏ loài người nhẹ nhàng như thế, huống chi người rũ bỏ ta nhẹ như rũ bỏ bông hoa mận bám trên áo người có gì lạ đâu. Nhưng nhức nhối vẫn nhức nhối thôi.
    chiều chiều lại ra sông tìm viện ngọc đã đánh rơi...
  8. leaffalling

    leaffalling Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/12/2004
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0
    Chiếc bình đang rơi nghĩ gì khi biết mình sắp vỡ ? "nào nhanh lên chứ, ta sắp đi vào cõi bình yên rồi đấy"...Đôi khi đứng trước những nỗi buồn, những sự rủi ro, người ta cần phải nghĩ mình đang gặt hái điều hạnh phúc !
  9. tuaan_asnh

    tuaan_asnh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/12/2004
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    0
    Hay qua, cam on ban nhieu
  10. leaffalling

    leaffalling Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/12/2004
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0
    Em xin tuổi nào
    Còn tuổi nào cho em
    Bàn tay che dấu lệ nhoà
    ôi........buồn !!!
    Tuổi nào ngồi hát tình đã nhạt phai...

Chia sẻ trang này