1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

ồ"?ố?- - Đặ?ỏằ?ng Thi

Chủ đề trong 'Trung (China Club)' bởi Guest, 06/10/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. HanDiep

    HanDiep Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/05/2006
    Bài viết:
    372
    Đã được thích:
    0
    Đa tạ Nhọ cô nương.
    ===================
    Nhân thấy bên box điện ảnh đang rôm rả bàn tán về bộ phim Tân Tam Quốc sắp được khởi quay?.
    Người yêu thơ Việt nam không lạ gì 2 câu thơ
    "Trộm nghe thơm phức (nức) hương lân
    Một nền Đồng Tước khoá xuân hai Kiều."
    được cụ Nguyễn Du ?olẩy? từ bài thơ tứ tuyệt của Đỗ Mục
    Xích Bích Hoài Cổ
    Chiết kích trầm sa thiết vị tiêu ,
    Tự tương ma tẩy nhận tiền triều .
    Đông phong bất dữ Chu Lang tiện ,
    Đồng Tước xuân thâm tỏa nhị Kiều .
    Một chiều đông Đỗ Mục lang thang dọc theo bờ sông vắng để tìm thi hứng. Mắt nhìn ra xa chợt phát hiện thấy một vật đen đen nằm dưới cát. Tò mò, thi nhân cầm lên, thấy nặng tay bèn lau chùi cẩn thận. Hoá ra đây vốn là một là chiếc kích mà cán đã theo cát bụi trở về với cát bụi. Thôi đúng rồi đây là khúc sông nơi diễn ra trận Xích Bích lừng lẫy thuở nào nơi 80 vạn quân Nguỵ phải vùi thây dưới làn nước buốt hoặc bị chết cháy trong đám lửa khủng khiếp năm đó. Này ngọn kích, mi nằm đây im lìm chứng kiến bao thăng trầm vật đổi sao giời. Mi đã tắm máu bao mạng người trai trẻ? Chủ nhân của ngươi có còn sống sót sau trận đánh ác liệt hay cũng bỏ mạng làm mồi cho cá? Anh ta là quân Ngô, Nguỵ hay Thục? Anh ta đã ước mơ đã hy vọng điều gì? Bao nhiêu câu hỏi đặt ra mà mẩu sắt vô tri kia vẫn câm lặng trong tiếng sóng nghìn năm nhẹ vỗ lên bờ. Chỉ còn biết đó là của ?otiền triều? thôi, Ôi thời gian lạnh lùng và khắc nghiệt! Thi nhân thở dài, phải rồi Xích Bích Xích Bích đó là đỉnh của một tam giác mà hai đỉnh kia phải là Chu Du, chàng đô đốc trẻ tuổi ?omặt đẹp như ngọc? của nước Ngô cùng ngọn gió Đông danh bất hư truyền đã giúp liên quân Ngô Thục thiêu trụi đội chiến thuyền hùng mạnh của Tào Tháo.
    Gớm thay cho cái miệng ông Khổng Minh, một người một thuyền sang Đông Ngô vác ba tấc lưỡi để thuyết phục Tôn Quyền cùng quan tướng liên binh với Thục chống Nguỵ. Để rồi khi gặp Chu Du buông ngay con át chủ khiến Chu Lang ?omặt đỏ tía tai? mà thề không đội trời chung với tên giặc Tào! Một trong những trận đánh dữ dội nhất trong lịch sử đã xảy ra. Lỗi tại ai đây? tại hai nàng Tiểu Kiều -Đại Kiều xinh đẹp nổi danh?; tại Khổng Minh mưu mẹo hơn người khiến cây cầu vô hại ở đài Đồng Tước phút chốc biến thành hai nàng Kiều của Chu Du và Tôn Quyền? hay tại Tào Tháo có tính háo sắc làm Chu Du tin ngay lời mưu sĩ họ Khổng? hay tại ngọn gió Đông đỏng đảnh thình lình giở chứng? Có lẽ chẳng tại ai. Tất cả đã được an bài. Binh hùng tưóng mạnh phút chốc thành tro để thi nhân ngậm ngùi bâng khuâng, để rồi Chu Du cùng phu nhân của mình một lần nữa trở nên bất tử dưới ngọn bút tài hoa của thi sĩ họ Đỗ:
    Đông phong bất dữ Chu Lang tiện
    Đồng tước xuân thâm tỏa Nhị Kiều
    ==================
    Xích Bích Hoài Cổ
    Giáo chìm , sắt vẫn còn trơ ,
    Rửa xem , nhận biết triều xưa rõ ràng .
    Gió đông không giúp Chu Lang
    Khóa xuân Ðồng Tước đã giam hai Kiều .
    Bản dịch Trần Trọng San
    Cát vùi lưỡi kích còn trơ,
    Rửa mài nhận dấu triều xưa rõ ràng
    Gió đông ví phụ Chu Lang
    Một nền Đồng Tước khóa xuân hai Kiều .
    Bản dịch:Tương Như
    Mũi giáo gãy còn vùi dưới cát
    Mài rửa đi nhận vết tiền triều
    Gió đông chẳng giúp thuận chiều
    Trong đền Ðồng Tước hai Kiều khóa xuân
    Trần Trọng Kim dịch
    Chìm sông kích sắt chưa tiêu
    Rửa mài nhận dấu tiền triều ở trong
    Chàng Chu mà thiếu gió đông
    Hai kiều đã khoá Đền Ðồng vui xuân
    Ngô Tất Tố dịch
  2. MeoNhoDen

    MeoNhoDen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/03/2006
    Bài viết:
    1.409
    Đã được thích:
    0
    ốàÔồÊổ??ồÔ
    ổoỗ?Đ
    ổS~ổ^Yổ?ổTộ"ổoêổả^ùẳOChiỏt kưch trỏ** sa thiỏt vỏằ< tiêu,
    ố?êồ?ỗÊăổ-ốđÔồ?ổoó?,Tỏằ tặặĂng ma tỏây nhỏưn tiỏằn triỏằu.
    ọáoộÊZọáọ^ồ'ăổo-ọắùẳOĐông phong bỏƠt dỏằ Chu Lang tiỏằ?n,
    ộ"oộ>?ổ~Ơổãộ"ọOọạ"ó?,Đỏằ"ng Tặỏằ>c xuÂn thÂm tỏằa nhỏằi dạng hỏằa công 'ỏằ't chĂy cĂc chiỏn thuyỏằn cỏằĐa Tào ThĂo, 'Ănh tan 80 vỏĂn quÂn Tào.
    (2) Nhỏằc 'ỏằf khi chiỏm 'ặỏằÊc Đông Ngô, sỏẵ bỏt ĐỏĂi Kiỏằu và Tiỏằfu Kiỏằu vỏằ ỏằY 'Ây 'ỏằf mua vui lúc tuỏằ.i già.õ? Nỏằn câ cỏằĐa 'ài Đỏằ"ng Tặỏằ>c nay còn ỏằY huyỏằ?n LÂm ChặặĂng, tỏằ?nh Hà Nam.
    ---------------------------------
    Chỏc Nhỏằ câng phỏÊi 'i ngÂm cỏằâu món Tam Quỏằ'c quĂ. Không có ló mỏãt sang cĂi Topic Tam Quỏằ'c toàn bỏằ< 'uỏằ.i 'i chỏằ- khĂc chặĂi.
  3. MeoNhoDen

    MeoNhoDen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/03/2006
    Bài viết:
    1.409
    Đã được thích:
    0
    Đọc bài thơ ?oXích Bích Hoài Cổ? bạn post mà chưa thấy hay ở chỗ nào. Mà không phải mình bạn thấy hay. Đi google thấy có nhân còn chép ra làm chữ ký, mà chép có hai câu đầu thôi mới lạ chứ.
    Chiết kích trầm sa thiết vị tiêu
    Tự tương ma tẩy nhận tiền triều
    Về suy nghĩ cả tối cũng chưa thấy hay chỗ nào. Một ông đi ra bãi cát, nhặt được miếng sắt vụn, thích Tam Quốc nên liên tưởng tới Xích Bích... Ừ thì Xích Bích thì hoành tráng thật, nhưng hai câu đầu ?onhặt sắt vụn? ấy thì có gì hay mà phải tâm đắc tới mức chép ra làm chữ ký nhểy.
    Bạn đi cho vài đường tẩy não cho Nhọ đi nào.
  4. HanDiep

    HanDiep Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/05/2006
    Bài viết:
    372
    Đã được thích:
    0
    Hơ hơ đang mải theo dòng thi tứ nên phạm thượng đổi cả họ của Gia Cát tiên sinh mất rồi. Mong các fans của Tam quốc và Khổng Minh lượng thứ.
    @Nhọ: có bài hay ở câu chữ, có bài hay ở tứ. Hơn nữa hay, không hay còn tuỳ vào cảm nhận của từng người. Chắc bài này không có duyên với Nhọ rồi...
  5. TruongHanSieu

    TruongHanSieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/06/2006
    Bài viết:
    394
    Đã được thích:
    0
    Thử vài dòng cho bạn Nhọ này,
    Đứng trên một vùng cát mênh mông, bao nhiêu năm sau trận chiến hào hùng. Bỗng nhiên thấy một vật mang vết tích cổ xưa. Bao nhiêu câu chuyện của ngàn đời tưởng như là thần thoại hiện hữu trước mắt. Như thấy lại các chiến thuyền của Tào Tháo rừng rực cháy. Các chiến binh giáp lá cà... Không còn là câu chuyện cổ. Quá khứ hùng thiêng như được nối lại với hiện tại và mình như một phần, một chấm nhỏ của chuỗi thời gian vô tận. Quá khứ có trong mỗi chúng ta, trong mỗi con người, trong mọi cái xung quanh ta.
    Người Việt Nam mình ai mà không biết trận Bạch Đằng. Tự dưng bạn Nhọ nhặt được một mẩu cọc gỗ thì cảm giác chắc cũng ra thơ được đấy.
    Còn tại sao lại hai câu đầu. Bài thơ muốn ?ochát? với quá khứ mà điểm nối là cái vật thiêng kia. Vật thiêng như một minh chứng cho sự anh hùng của quá khứ. Đừng có nói là ?osắt vụn?, bạn Nhọ có thấy các mẩu chum vại trong bảo tàng được nâng niu đóng kính thế nào không ?
    Hai câu sau chỉ là kể lại tích cũ. Hai câu đầu như một lời nhắc ta là một phần của Quá khứ.
    Về câu, tứ... mời các bạn khác bổ túc tiếp cho bạn Nhọ nhé.
    赤壁??古
    o?
    S~^Y?T"o^OChiết kích trầm sa thiết vị tiêu,
    Kích gãy dưới cát sắt chưa tiêu
    ??磨-认?o?,Tự tương ma tẩy nhận tiền triều.
    Tự tay chùi vội thấy tiên triều
    oZ不^'o-便OĐông phong bất dữ Chu Lang tiện,
    Chàng Chu mà Gió Đông không đến
    "o>?~深"O"?,Đồng Tước xuân thâm tỏa nhị Kiều
    Đồng Tước hết xuân bắt nhị Kiều
  6. OThienVuongO

    OThienVuongO Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/11/2006
    Bài viết:
    290
    Đã được thích:
    0
    Lạp chúc hữu tâm hoàn tích biệt
    Thế nhân thuỳ lệ đáo thiên minh

    Trước tiên, TV xin có lời khen bạn có kiến thức khá uyên thâm trong trang này! Nhất là lại còn khá trẻ như vậy! Thật là khả kính! Khả phục!
    TV nghe qua hai câu thơ trên cũng rất tâm đắc như bạn. Nhưng tên tác giả hình như là Đỗ Mục thì đúng hơn. Vì theo TV biết thì đây là bài "Tặng Biệt" của Đỗ Mục.
    Tặng Biệt

    Đa tình khước tự tổng vô tình (bạn hình như viết nhầm chăng?)
    Duy giác tôn tiền tiếu bất thành
    Lạp chúc hữu tâm hoàn tích biệt
    Thế nhân thùy lệ đáo thiên minh.
    Đa tình mà tựa vô tình,
    Chỉ hay trước mặt buồn tênh không cười.
    Sáp thương cho cảnh phân rời
    Thay người tuôn lệ cho vơi đêm dài.
    Thân ái,
    -Thiên Vương-
    TB: Vì mới biết trang này, mà thấy hay quá không muốn bỏ qua bài nào, do vậy, TV đã tuần tự xem từ trang đầu. Xem đến đâu, nhận xét đến đó. Hy vọng bạn và các bạn khác không ngại nhé!
  7. OThienVuongO

    OThienVuongO Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/11/2006
    Bài viết:
    290
    Đã được thích:
    0
    TV xin đính chính lại dùm bạn nhé:
    "Xuân tàm đáo tử ti phương tận (chắc bạn là người Hoa nên hay nói ngược chăng? :-) )
    Lạp cự thành hôi lệ thủy can." (cự là nến, lạp là sáp. Có vậy mới cháy hết. Còn lạp chúc là đuốc đốt bằng sáp, đốt hết sáp, chưa chắc đã hết ...lệ. Vì nếu trời mưa đọng lại trong cây đuốc, có thể tiếp tục làm lệ rơi đó mà, phải không nè? :-)
    Theo TV biết thì đây là 2 câu trong bài "Vô Đề" của Lý Thương Ẩn. Bài thơ nguyên tác như sau:
    Vô Đề
    Tương kiến thời nan biệt diệt nan,
    Đông phong vô lực bách hoa tàn.
    Xuân tàm đáo tử ti phương tận,
    Lạp cự thành hôi lệ thủy can.
    Hiểu kính đãn sầu vân mấn cải,
    Dạ ngâm ưng giác nguyệt quang hàn.
    Bồng lai thử khứ vô đa lộ,
    Thanh điểu ân cần vị thám khan.
    Không Đề
    Khó thay khi hợp, khi tan,
    Gió đông yếu ớt để tàn trăm hoa.
    Con tằm đến chết, hết tơ,
    Sáp cây cháy cạn, lệ đà ráo ngay.
    Sáng soi mái tóc đổi thay,
    Đêm ngâm dưới nguyệt, mới hay lạnh lùng.
    Một đường lên tới non Bồng,
    Chim xanh đưa đón cậy lòng dò thăm.
    Thân ái,
    -Thiên Vương-
    Được OThienVuongO sửa chữa / chuyển vào 01:17 ngày 07/12/2006
  8. MeoNhoDen

    MeoNhoDen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/03/2006
    Bài viết:
    1.409
    Đã được thích:
    0
    Ôi cảm ơn bạn Ấm (tức Siêu), gặp bạn ở đâu rồi ấy nhỉ. Nghe tên quen quen.
    Nhọ chép một bài trùng luôn đầu đề của Tào Tuyết Cầm ra đây nhé.
    赤壁?古
    >>S
    赤壁塵Y
    Xích Bích hoài cổ
    Tào Tuyết Cần
    Xích Bích trần mai thuỷ bất lưu,
    Đồ lưu danh tính tài không chu.
    Huyên điền nhất cự bi phong lãnh,
    Vô hạn anh hồn tại nội du.
    Xích Bích hoài cổ (Người dịch: (Không rõ))
    Xích Bích sông kia nước chẳng trôi,
    Truyền trơ tên họ chở đi thôi.
    Ầm ầm gió thảm theo làn khói,
    Biết mấy hồn thiêng quẩn đấy rồi.
  9. rosered

    rosered Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/06/2003
    Bài viết:
    1.320
    Đã được thích:
    1
    TV tiên sinh đính chính phải lắm.
    Hồi đó, Vĩnh tiên sinh còn trẻ, kiến thức dẫu rộng mà chưa sâu nên còn một số chỗ sai. Chắc bây giờ tình hình khác xa rồi.
  10. vinhaihong

    vinhaihong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/10/2002
    Bài viết:
    1.735
    Đã được thích:
    0
    Âu cũng đã 4,5 năm rồi, tôi nhớ hồi đó còn là lớp 12...kiến thức tràn lan mà chẳng tinh thâm. Dẫu gì cũng cảm ơn TV đã đính chính, giờ mới quay lại nhìn bài ngày xưa viết, thấy khá "đáng yêu"

Chia sẻ trang này