1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

õ-^õ-^õ-^õTƠõTƠõTƠõTƠ Giao Lặ?u Kỏ??t Ban, C?Ăc bỏ?Ăn tỏằông ?'?Ê ly hôn,( HỏằTi chim c?Ănh cỏằƠt.)õ

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi TAMobile, 29/09/2005.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. winxuxi

    winxuxi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/01/2005
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    Em đồng ý. Em xin chia sẻ từ khía cạnh những đứa con. Khi đủ lớn để có thể nhìn nhận lại mọi việc:
    Con cái sẽ rất buồn khi bố mẹ ly hôn. Nhưng thực ra thời gian trước khi li hôn là thời gian đứa trẻ bị tổn thương nhất. Cãi vã, sóng gió, nếu để đứa trẻ thấy bố mẹ nói xấu nhau, mắng chửi, thiếu tôn trọng nhau thì đó là là điều ảnh hưởng đến nhiều nhất về tâm lý con trẻ. Thứ nhất, sẽ thấy nó chẳng có sự quan trọng nào, bố mẹ chẳng yêu thương nó, nó cảm nhận thấy sự bất lực ghê gớm của chính bản thân mình (dù có cố làm mọi cách chăng nữa, cố gắng ngoan ngoãn, cố gắng học giỏi, rồi đến cố gắng nổi loạn), sau nữa là mất niềm tin vào HPGD, mất niềm tin là nó sẽ có được hạnh phúc trong tương lai. Đấy là một khoảng trống rất lớn trong lòng, sự bất an ẩn sâu ở đó, sau này chắc sẽ không dể lấp đầy. Em xin các bác, các bác đừng kéo dài thời gian đó, nếu mâu thuẫn lớn quá xin đừng để con trẻ chứng kiến nhiều, đừng để đêm khuya đứa lớn nằm im nín thở cắn chặt răng nuốt nước mắt vào lòng, cuống cuồng bịt tai em khi đứa bé giật mình khóc thét, đừng lôi chúng vào làm đồng minh với mình, vai trò đó là một vai trò đau xót lắm. Và sau khi ly hôn cũng thế, nếu không sống chugn được cùng một mái nhà, làm sao để vẫn tôn trọng nhau, vẫn trao đổi với nhau, thỉnh thoảng thăm nom con cái, đừng căm ghét nhau mà nói những lời xa xót, để con cái ngậm cay đắng và phản kháng trong lòng. Để chúng hiểu rằng chúng vẫn có đủ cả bố lẫn mẹ, bố mẹ vẫn yêu thương chúng, chỉ có điều là bố mẹ không ở chung một nhà thôi.
    Bây giờ chuyện này cũng nhiều trong XH, em nghĩ sự phân biệt bàn tán cũng ít đi, con trẻ cũng bớt tự ti nhiều. Sự tổn thương đến với con trẻ không phải là từ XH, mà lớn nhất chính là từ mâu thuẫn trong gia đình. Em nhớ một người bạn của em ở nước ngoài, đã nói: Ở bên này, câu người ta hỏi thăm bố mẹ bạn sẽ là "bố mẹ bạn có sống chung với nhau không?". Vấn đề đánh giá cũng phụ thuộc vào từng xã hội, từng thời điểm còn nguyên nhân gây tổn thương tâm lý thì giống nhau ở mọi nơi.
    Con cái khi lớn sẽ hiểu bố mẹ nó cũng cần sống HP, đừng đánh mất mình, đánh mất quyền được sống là mình, quyền được hưởng HP (không hẳn là HP vì có một gia đình khác, mà đơn giản là mình được sự bình an mà thôi). Vì bản thân bố mẹ cảm nhận được HP thì con cái mới có được điều đó. Không ai có thể kéo dài một cuộc sống giả tạo cả đời được, đấy mới thực sự là bi kịch. Con cái cũng không muốn vậy đâu.
    Dù sao em chúc các bác tốt nhất là có thể hàn gắn được gia đình mình, nếu còn có thẻ, khi hai người vẫn còn tôn trọng và còn tình yêu. Nếu không thể, chúc các bác một cuộc sống mới hãy dần bình yên và tin tưởng ở chính mình, ở chính cuộc đời này.
    Dù trong hoàn cảnh nào, chúng ta đều cố gắng sống tốt, tốt cho chính mình và cho những người xung quanh.
    Vì không ai biết được điều gì chờ chúng ta phía trước.
    Cuộc sống luôn luôn có những điều kỳ diệu.
    Những cuộc đời có những sự kỳ diệu khác nhau. Khi tâm bình an mình có được nhiều điều lắm.
    Được winxuxi sửa chữa / chuyển vào 00:04 ngày 01/10/2005
    Được winxuxi sửa chữa / chuyển vào 00:25 ngày 01/10/2005
    Được winxuxi sửa chữa / chuyển vào 22:23 ngày 01/10/2005
  2. Tuladutday

    Tuladutday Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/02/2005
    Bài viết:
    306
    Đã được thích:
    0
    Thật hay mình rất tâm đắc những gì Xuxi viết. Chỉ khi nào cái tâm bình an thì mình mới làm được mọi điều mình muốn.
  3. smile8081

    smile8081 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/03/2005
    Bài viết:
    27
    Đã được thích:
    0
    Chào các anh các chị, em cũng sắp li hôn rồi. Thời gian qua đúng là như sống trong địa ngục nhưng mà em đã quyết định dứt khoát rồi, không thể tiếp tục được nữa. Vướng mắc của em bây giờ là vấn đề phân chia tài sản, chồng em đòi đưa ra toà để toà phân chia. Các anh các chị cho em hỏi, ở Hà Nội có văn phòng luật sư nào chuyên tư vấn về li hôn và tranh chấp tài sản trong li hôn không ạ? Bây giờ em chỉ muốn xong càng nhanh càng tốt mà theo qui định thì phải mất 03 tháng cơ, lâu quá.
  4. Tuladutday

    Tuladutday Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/02/2005
    Bài viết:
    306
    Đã được thích:
    0
    Đừng tin cái bọn văn phòng luật sự, bọn nó đại chuối, nó chỉ ăn chặn trong lúc khó khăn của mình thôi mà chẳng giúp gì được mìhn đâu. Tấm gương tày liếp là chị đây cô e ạ. Phương án tốt nhất gặp thẩm phán thụ lý hồ sơ của mình và đặt vấn đề. ăn chia tốt với họ là ok hết với mình. Vfi cái bọn luật sư cũng phải qua thẩm phán hết. Không phải theo quy định 3 tháng đâu. Trước tiên e phải nộp cái đơn gọi là thuận tình ly hôn. Sau 3 lần hoà giải trước toà không xong thì mới phải ra toà. Trong quá trình hoà giải muốn hoà giải nhanh cũng do thẩm phán. (Của chi từ khi nộp đơn đến khi có quyết định là hơn 1 tháng, đấy là do chị bận chứ không còn nhanh nữa . Tỷ lệ chia tài sản cũng nhờ thẩm phán mặc cả giúp mình với đức ông chồng đáng quý. Thẩm phán sẽ hỏi em muốn có bao nhiêu (hoặc mất bao nhiêu thì e chịu được) từ đó họ thương lượng giúp mình. Nhưng nếu tài sản có sau kết hôn chắc chắn sẽ bị chia 2 rồi, không thể chối cãi được. Ví dụ nếu mà e được bố mẹ cho cái nhà, mà lại sang tên sau kết hôn thì đứt phừn phựt thôi. Cái giá của sự tự do là e sẽ mất 1 nửa cái nhà. Trừ khi đức lang quân cực kỳ cao cả thì sẽ không lấy đi của e 1 nửa. Cần tư vấn gì cứ PM cho chị chị giúp được gì sẽ giúp. Chớ dại mà nhờ 3 cái văn phòng luật sư vớ vẩn ở ngoài phố tiền mất tật mang.
  5. TAMobile

    TAMobile Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/06/2005
    Bài viết:
    2.859
    Đã được thích:
    0
    Ho*. Tuladutday vừa là chị Thanh Tam vừa là Tư Vấn Luật.
    Được TAMobile sửa chữa / chuyển vào 14:11 ngày 02/10/2005
  6. winxuxi

    winxuxi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/01/2005
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    Bái phục, sao bác có thể ráo hoảnh vậy được nhỉ. Thiết nghĩ thế này thì nên PM, đừng để ở đây, đỡ choáng/chối/chuối hơn. Sorry.
    Đừng nói bác làm được thế là nhờ tâm bình an nhé. So sorry again.
  7. LoaKenDen

    LoaKenDen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/01/2002
    Bài viết:
    1.030
    Đã được thích:
    0
    Viết ra những điều như vậy đâu có gì là choáng/chuối, cũng ko thể nói là ráo hoảnh, bởi vì một phần của nó là thực tế và con người ai cũng phải sống trong thực tế ko nhất thiết phải che đậy.
    Li hôn bây giờ ko còn là một việc xấu, ko bị ai lên án. Nó là hành động cần thiết kết thúc một sự chịu đựng kéo dài, cho cả 2 phía và cả những đứa con.
    Điều quan trọng cho những anh/chị sắp li hôn (mà đã có con với nhau) là hãy để cho con mình cùng với mình đối mặt với sự thật. Đừng đặt chúng vào "sự đã rồi", vì điều đấy còn gây tổn thương hơn rất nhiều và rất nặng nề sau này so với việc gđ của chúng tan vỡ.
  8. TAMobile

    TAMobile Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/06/2005
    Bài viết:
    2.859
    Đã được thích:
    0
    @ Winxuxi: Time trước ly hôn, thực sự địa ngục, ko hẳn về tình cảm mà còn cả về chuyện chia tài sản, con cái, nếu gap những ông chồng, bà vợ ko coi trọng lắm đến chuyện kinh tế thì ko sao, nhưng ngược lại thì. Cả là một vấn đề. Cuộc sống cũng như con ngừời đều có 2 mặt, 1 là nội tâm 2 là thực tế. Cũng như tình cảm và lý trí. Hy vọng bạn thông cảm cho nhưng tâm sự thật lòng của Tuladutday.
  9. winxuxi

    winxuxi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/01/2005
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    Em thì nghĩ khác, bác ạ. Con cái thường là chưa đủ lớn, và đủ tỉnh táo tầu để hiểu những "thực tế" đấy như người lớn. Bác nào mà kéo được con đi đàm phán cùng thẩm phán/ luật sư cùng với mình thì em phục nhất đấy.
    Tốt hơn là lựa lời cho con cái biết là bố mẹ không hợp nhau, và sẽ không sống cùng với nhau. Còn những gì trần trụi ẩn sau đó thì bố mẹ nên tự giải quyết lấy, đừng lôi kéo bọn trẻ, đừng để chúng chứng kiến, ít nhất là đừng để cho chúng đau thêm nữa. Đối với người lớn, có thể không còn tình nghĩa gì, không cần níu kéo gì nhưng đối với con, bố mẹ luôn là hai người chúng yêu thương nhất. Hơn nữa, tâm hồn con trẻ mỏng manh, vết khắc có thể là cùn đối với sự chai sạn từng trải của người lớn nhưng là quá sâu đối với trẻ.
    .
    Thôi, để chỗ các bác nói chuyện với nhau, em xin rút ra khỏi việc bàn tán ráo hoảnh mấy vụ ăn chia xúc tiến, xin lỗi em vẫn giữ nguyên từ này, đây cũng là một phần của cuộc sống.
    Được winxuxi sửa chữa / chuyển vào 14:36 ngày 02/10/2005
  10. winxuxi

    winxuxi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/01/2005
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    Vâng, thôi thì mỗi người một hoàn cảnh. Ai cũng có cái khó của mình. Chẳng qua là từ những góc nhìn khác nhau nên phản ứng khác nhau thôi. C''est la Vie.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này