1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

õ-^õ-^õ-^õTƠõTƠõTƠõTƠ Giao Lặ?u Kỏ??t Ban, C?Ăc bỏ?Ăn tỏằông ?'?Ê ly hôn,( HỏằTi chim c?Ănh cỏằƠt.)õ

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi TAMobile, 29/09/2005.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. oliver80

    oliver80 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/01/2002
    Bài viết:
    989
    Đã được thích:
    0
    Nghe sao buồn quá .. Em đã trải qua cảm giác chống chếnh này đã lâu quá rồi. Đặt bút ký vô lá đơn ly dị chỉ là bước quyết định cuối cùng của cuộc đời mình. Và khi đã thực sự quyết đinh... quyết định một con đường mới, chưa biết thế nào nhưng chắc chắn sẽ có ánh sáng hơn con đường đã qua. Một cảm giác nhẹ nhõm.
    Nhẹ nhõm sau bao nước mắt, giằng co trong ý nghĩ lẫn trong cuộc đời thực... Và để rồi, thả tay ra. Nhẹ bẫng
    Yêu sao quá cuộc đời. Đúng là "đau một lần rồi thôi". Và bây giờ, gặm nhấm cảm giác hạnh phúc...
    Chúc cả nhà 3C.. chúc gì bây giờ nhỉ: Sức khỏe và hạnh phúc
  2. lonelyman6802

    lonelyman6802 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/02/2003
    Bài viết:
    4
    Đã được thích:
    0
    Chuyện buồn thì có bao giờ có cuối cùng đâu? Trông cậy vào người không bằng trông cậy vào chính mình mà. Mong rằng cuộc đời sẽ bớt đi nỗi buồn và nhiều thêm niềm vui
  3. HaNoi1973

    HaNoi1973 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/08/2003
    Bài viết:
    35
    Đã được thích:
    0

    Thêm một chút nước mắm!!! Hy vọng đây là những giọt gia vị cuối cùng. Nước mắm cuối cùng cũng khác quá, mặn quá, không còn chảy thành dòng, mà đặc sánh từng giọt. Măn quá, cảm giác như lưỡi đông cứng lại, như có thể bóc ra từng miếng, cố nuốt mà ko trôi.
    Trời ơi, chỗ này là chỗ gì mà đàn ông, đàn bà thi nhau xả nước tồ tồ thế hả trởi.
    Cố gắng học theo Oliver, đừng có phí phạm những dòng nước quí báu của cơ thể nữa.

    Được hanoi1973 sửa chữa / chuyển vào 08:19 ngày 07/03/2006
  4. HaNoi1973

    HaNoi1973 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/08/2003
    Bài viết:
    35
    Đã được thích:
    0
    Hỡi anh em.
    Lại một lần nữa, cái ngày đáng sợ ấy sắp tới. Không thể thoát được nó, không thể hoãn được nó, càng không thể chạy trốn nó. Vậy chúng ta hãy đứng sát vào nhau, hãy nắm chặt tay và đối diện với nó một cách anh hùng.
    Thưa anh em.
    Có bất công không? Khi trong suốt cuộc đời vất vả, nặng nhọc đầy gian lao chúng ta không có một ngày dành cho mình. Đã từ lâu, cái thế giới mỏng manh này có ngày chống thuốc lá, ngày phòng si-đa, thậm chí có cả ngày cúm gà mà vẫn làm ngơ, không dành cho đàn ông một hôm nào cả.
    Vì sao thế? Và đã từ lâu, thế giới bị phụ nữ thao túng mất rồi. Từ trong nhà ra đường phố, từ công ty tới bệnh viện, phụ nữ đã tràn ngập, đã cai quản, đã ra lệnh. Chúng ta mặc gì, chúng ta ăn gì, chúng ta đi đâu, quan hệ với ai, kiếm ra tiền và cất ở chỗ nào đều bị phụ nữ kiểm soát, bắt bớ, theo dõi và tra khảo. Vậy phụ nữ là ai?
    Về bản chất, phụ nữ cũng là con người như chúng ta. Nghĩa là cũng thích ăn, thích uống, thích vui chơi và tụ tập đàn đúm (khoản sau cùng này thì hơn hẳn). Ta thuốc lá, chị em có thuốc lá. Ta rượu, chị em có rượu. Ta cờ bạc, chị em cũng bạc cờ, ta... vân vân, chị em cũng... vân vân và vân vân.
    Sở dĩ "chúng" hơn ta, làm khổ ta, hại được ta và "chúng" có những vũ khí tối tân mà chả bao giờ ta có: đấy là nước da trắng, đấy là làn môi cong, đấy là mắt bồ câu, đấy là mũi dọc dừa, là giọng nói dịu dàng và tiếng cười khanh khách như chim.
    Mang những dụng cụ ?ogiết người hàng loạt? như thế, xông vào đám đàn ông ngơ ngác, tội nghiệp, thiếu đoàn kết, phụ nữ đã xây dựng nên một chế độ hà khắc, một hoàn cảnh sống thật tội nghiệp: Bao nhiêu đàn ông bị giam cầm trong các gia đình, bị ăn, ngủ, xem ti vi và cả tắm nữa theo điều lệnh. Bao nhiêu trai trẻ bị áp tải đi chơi, bị ép phải mua quà, bị dồn vào thế phải tặng hoa, tặng bánh sinh nhật hoặc phải chờ đợi đến mềm nhũn dưới trời mưa như rất nhiều bộ phim tình cảm đã tố cáo. Bằng các thủ đoạn quỷ quyệt như nhảy múa tung tăng, chớp chớp mắt (có gắn lông mi) và kêu thét lên mỗi khi thấy chuột, phụ nữ làm đội ngũ đàn ông tan tác, mất hết lý trí, không còn chút sáng suốt, quên mình, quên cả tiền bạc của mình.
    Bằng những mảnh vải mỏng, nhẹ, gọi là áo, bằng những miếng cắt xéo, quấn bí hiểm gọi là váy, bằng những sợi dây sặc sỡ như con giun gọi là ruy-băng, phụ nữ làm chúng ta phải đầu hàng, phải sung sướng khi bị bắt làm tù binh, thà chết (và đã chết) chứ không vượt ngục. Hậu quả chính sách hà khắc của nền cai trị chuyên chế đó là trong khi chúng ta còng lưng bên máy tính, đổ mồ hôi trong nhà xưởng thì phụ nữ ngồi chễm chệ trong tiệm gội đầu, vểnh tay làm móng hoặc ngồi gật gù quanh gánh bún riêu. Trong khi chúng ta kiệt sức vì hội thảo, vì nghe lời la mắng của sếp thì phụ nữ hào hứng lắc vòng, nằm dài trong phòng hơi nước để giảm cân. Trong khi chúng ta mất ngủ vì giá xăng dầu, giá xi măng, phụ nữ cứ vác về mà chả quan tâm tới giá tiền kem dưỡng da, kem tan mỡ và kem trị mụn.
    Hỡi anh em.
    Tưởng như vậy đã tột cùng, phụ nữ vẫn không dừng lại. Chả tham khảo ý kiến, chả cần tìm hiểu sức khỏe và tiền bạc của đàn ông, phụ nữ tung ra ngày 8/3 như một ngày tổng phản công cuối cùng, nhằm quét sạch những ước mong chống đối.
    Trong cái ngày dài hơn thế kỷ ấy, hàng triệu thân xác gầy gò, lóng cóng tội nghiệp của anh em chúng ta sẽ phải chúi đầu vào chậu rửa chén, rụt cổ trong giỏ thức ăn mua từ chợ, lê bước trong phòng với chổi lau nhà. Trong cái ngày kinh khiếp đó, anh em sẽ giặt tã đến mười hai giờ, bổ củi đến ba giờ, rửa tủ lạnh, khua mạng nhện, đổ rác đến đêm, những lúc giải lao thì khâu quần áo.
    Anh em có sống sót qua một ngày như thế không? Tôi tin là không. Nhưng nổi loạn à? Đường lối đấu tranh của chúng ta đã định hướng từ lâu là không manh động. Chạy trốn à? Chưa từng có ai chạy thoát, mà thoát là thoát đi đâu?
    Vậy anh em hãy chứng tỏ sức mạnh của mình bằng cách làm thật tốt những gì phải làm, khiến phụ nữ kinh ngạc, hoảng sợ choáng váng: Nếu rửa bát, anh em hãy rửa sạch đến mức ba tuần sau vẫn không cần rửa lại. Nếu lau nhà, anh em hãy lau bóng tới mức con ruồi đậu xuống không bay nữa vì mải soi gương. Nếu đi chợ, anh em hãy mặc cả ráo riết, trả giá gắt gao, mua rẻ tới độ sau ngày này, các hàng bán cá, bán gà đều phá sản.
    Tóm lại, hãy dùng ?ogậy bà đập lưng bà?. Hãy biến ngày 8/3 là ngày của chúng ta, khi đàn ông cười nói râm ran, í ới gọi nhau trong siêu thị và túm tụm ăn quà ngoài vỉa hè. Hãy làm cho phụ nữ tiếc đứt ruột và không có cơ hội nào trong giây phút ấy được sờ vào dụng cụ gia đình, được tắm mình trong không khí bếp núc hội hè. Hãy khiến các cô gái khắp nơi hiểu rằng chỉ có ý chí, sức mạnh và khả năng sáng tạo của đàn ông mới biến được một ngày thành một đời. Nếu có một lá cờ thêu chữ 8/3, tôi muốn anh em giật lấy nó, cầm nó xông lên và vẫy thật cao như ngọn đuốc rực lửa.
    Anh em tiến lên. Chiến thắng hay là chết!
  5. Anhsanghong

    Anhsanghong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/02/2006
    Bài viết:
    330
    Đã được thích:
    0
    the gian tình là gì??? câu hỏi có rất nhìu người hỏi, nhưng câu trả lời thì mỗi người một khác nhau. Tình là chi? Sao người này ngọt ngào nhưng người khác lại đắng cay?, sao lúc đầu dịu êm nhưng sau lại chát xít,??? Cuộc sống luôn là vậy, nên ngã rồi lại đứng dậy để đi tiếp, cuốc sống luôn muôn mặt: phải trái, đắng cay ngọt ngào, nhựng vị mặn đầu môi, những dòng nước mắt chảy ngược, hạnh phúc mong manh... tất cả rồi đến rồi đi, rồi lại quay lại, vòng tròn số phận, vòng tron cuộc đời mãi quay...
    Ngoảnh lại cuọc đời như giấc mộng, được mất thành bại hoá hư không.
  6. Hello_sunshine

    Hello_sunshine Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/02/2006
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0
    Người yêu hoa cúc ơi, người ta nói rằng hoa cúc là loài hoa " tàn mà không rã", bạn biết không?...từ bỏ 1 con người giả dối..., hay chia tay vì không còn tình yêu..., hay giải thoát cho chính mình ...cũng đều là những con đường đáng đi, những việc đáng làm, là ánh sáng, là lối thoát.
    Cố lên người yêu hoa cúc nhé...
  7. oliver80

    oliver80 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/01/2002
    Bài viết:
    989
    Đã được thích:
    0
    Chia sẻ
    Kỳ thực Ôliu nghĩ rằng.. Có những lúc đau khổ thì mới hiểu và trân trọng những giờ phút hạnh phúc. Có vấp ngã một lần, lại biết đứng dậy hiên ngang hơn nữa.
    Chia sẻ với tất cả mọi người nhà 3C. Có thể, em còn trẻ (26 tuổi) để không hiểu hết những gì em sẽ gặp trong quãng đường sắp tới. Nhưng em hiểu rằng.. Em đã từng được yêu. Và sau này cũng sẽ được yêu Tình yêu ư: yêu gia đình, yêu bạn bè, yêu người thân và yêu cục cưng bé bỏng của mình -------------------------> Em đang hạnh phúc, và em hi vọng tất cả mọi người cũng được hạnh phúc.
    Chúc các chị em một ngày 8/3 vui vẻ. Hi vọng rằng, trong ngày mai, trong trái tim mỗi chị em nhà 3 C (và cả anh em nữa ) ... nơi ấy tình yêu lại bắt đầu
  8. MrauquapMobile

    MrauquapMobile Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2006
    Bài viết:
    27
    Đã được thích:
    0
    [
    Khóc nhiều wa'' Hoa Cúc mệt lắm rồi.chẳng thèm khóc làm chi nữa,đi chơi là hết buồn,hihihi,Ai dại gì ma nuốt nước mắt vào Bụng như bạn xui ấy.thứ nước đó chẳng ngọt ngào gì cả,Hoa Cúc ko nuốt đâu.hết mưa lại nắng hửng lên thôi,<àh mà B nói gì đoạn cuối áy nhỉ?HC ko tài nào hỉu nổi>dù sao cũng Thanks B nhe'',đã an ủi lam vơi bớt nỗi buồn cho hoa Cúc lại nở vàng xinh đẹp
  9. IMT

    IMT Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/12/2005
    Bài viết:
    121
    Đã được thích:
    0
    Chào đại gia đình nhà ta....
    Úi trời, mệt quá, cho em nghỉ tý em thở đã rồi em gõ tiếp...em đi lạc lòng vòng bên Hạnh phúc gia đình mãi tình cờ mãi mới biết đại gia đình ta xây nhà ở đây.
    Lướt qua một hồi em cũng đã nắm được cốt lõi tinh thần hội rồi, em trình làng xin phép các anh chị cho gia nhập:
    Giới tính: Nữ (không phải con gái)
    Tuổi: Ngấp nghé 30.
    Tình trạng hôn nhân: Đã ly dị 3 năm.
    Con cái: Con gái 3 tuổi.
    Trình độ học vấn: Xoá mù (đại học)
    YM: fromhanoi503
    Mục đích xin gia nhập thành viên: Em là chim cụt cánh, nên mong được các anh các chị chỉ dạy nhiều điều. Thực lòng em không được tự tin cho lắm, vẫn chưa dám ngẩng cao đầu khi bất dắc dĩ phải khai báo về tình trạng hôn nhân của mình. Và nữa, đôi lúc em rất lúng túng trong quá trình một mình nuôi dạy con gái.
    Trích ngang là như vậy. Hi vọng các anh chị welcome em.
  10. MrauquapMobile

    MrauquapMobile Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2006
    Bài viết:
    27
    Đã được thích:
    0
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này