1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

õ-^õ-^õ-^õTƠõTƠõTƠõTƠ Giao Lặ?u Kỏ??t Ban, C?Ăc bỏ?Ăn tỏằông ?'?Ê ly hôn,( HỏằTi chim c?Ănh cỏằƠt.)õ

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi TAMobile, 29/09/2005.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. IMT

    IMT Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/12/2005
    Bài viết:
    121
    Đã được thích:
    0
    Dù đã chia tay nhau nhưng 2 chúng tôi vẫn coi nhau như bạn, vẫn chăm sóc cục cưng và vẫn đi chơi với bạn bè của nhau như chưa có gì xảy ra. Bác chỉ có mất niềm tin vào 1 người mà con tim đã đổ bêtông rồi. Lúc trước bác khuyên tôi là con tim đổ bêtông thì có khoan cắt bêtông mà. Đó chỉ là vài hạt sạn nhỏ trên đường đời, không thể cản được bước chân phía trước. Dù sao bác cũng có 1 cháu gái an ủi khi ở nhà. Đừng bi quan hãy lạc quan.
    Hội 3C thường offline không? Tôi ở Nha Trang có thể tham dự được không?
    [/quote]
    Vợ chồng em chia tay nhau 3 năm rồi, kẻ Bắc người Nam cũng hiếm có dịp gặp lại nhau lắm. Nhưng mỗi dịp gặp nhau vẫn có thể nhẹ nhàng với nhau như bạn bè, có thể cùng đưa con đi chơi (nhưng toàn là mình chủ động gợi ý, chỉ vì để cho con đỡ tủi thân thôi). Quan điểm của em là thôi thì chẳng có duyên nợ đi cùng nhau tới hết cuộc đời thì cũng đừng làm tổn thương nhau thêm nữa.
    Tuy nhiên em vẫn thấy tủi thân thay cho con bé con lắm, trong ý thức của con bé luôn có một người cha (em không bao giờ nói bất cứ một điều gì không hay về bố của bé) nhưng hình như con bé không hình dung được cha con bé như thế nào đâu.
    Mà sao đàn ông lại như vậy nhỉ, cưa cẩm chán chê để cưới được vợ, rồi thì năn nỉ ỉ ôi mong vợ đừng bỏ. Ấy vậy mà chỉ sau mấy năm anh đi đường anh tôi đường tôi thì đàn ông đã có thể rũ sạch quá khứ, kể cả con...tệ thật.
    Em là thành viên mới, chưa tham gia offline với các anh chị bao giờ, nghe tả cũng thấy...thèm lắm, nhưng không biết có đủ can đảm không.
  2. minhbao

    minhbao Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2002
    Bài viết:
    97
    Đã được thích:
    0
    Ba bé Ngoan về
    -----
    NGUYỄN NGỌC TƯ
    Bé Ngoan tháng nào cũng nhận được thư của ba nó. Nhất là tháng nầy, nó nhận được hai lá thư liền, thư trước hỏi tình hình học tập, nó viết gửi đi, rằng năm nay nó được học sinh tiên tiến, lẽ ra phải xuất sắc kia, nhưng thi môn văn chỉ được điểm bốn thôi. Môn văn bốn điểm là tại vì học kỳ nầy cô giáo ra đề biểu tả "ba em và công việc hàng ngày", "mà con đâu có biết mặt ba, đâu có biết hàng ngày ba làm gì đâu", trong dòng chữ nguệch ngoạc dường như giận dỗi. Thư đi thư lại ba nó viết: "Chừng nào bé Ngoan đúng 10 tuổi sẽ được gặp ba". Nó nôn nao chờ đợi cái ngày đó quá trời
    Bé luôn luôn chờ đợi cái ngày ba về. Có ba rồi, sẽ có người đánh bé khi bé lì, có người khen bé khi bé được điểm mười. Ba sẽ dạy bé cách làm cho mẹ vui để mẹ không khóc một mình nữa, bé Ngoan luôn luôn nghĩ vậy.
    Bé Ngoan dễ thương y như tên của nó. Năm giờ sáng, Ngoan đi chợ mua giá, mua bánh lọt về cho má bán điểm tâm sáng. Tánh sợ ma, chuyến đi bé toàn chạy chuyến về, trời sáng nắng vẫn chạy lụi đụi vì sợ trễ giờ má dọn hàng. Buổi sáng, bé Ngoan vừa bưng bê tiếp má vừa học bài. Buổi chiều đi học về tới nhà là xách cái thùng cũ mèm tí teo xuống nhà ăn huyện đội xin cặn heo. Ngoan không bao giờ vòi vĩnh má đòi đồ chơi, đòi keo bánh. Bé chỉ đòi được gặp ba thôi. Bạn bé ai cũng có ba hết, thiệt đó.
    Hồi lớn lên tới giờ, bé Ngoan chưa hề gặp ba. Má kể, ba đi làm ăn lâu lắm, khi nào Ngoan lớn ba sẽ về. Nghe nói vậy, bé chạy lại coi kiếng, bé hỏi má, "Con giống ba phải hôn, má?". Ngoan mặt vuông, nhìn vào thấy ngay đôi mày rậm như hai con sâu róm đậu im lìm, đen như mực tàu. Hai con sau chỉ lọ mọ bò khi bé cười. Bé cũng không giống mẹ ở cái cổ, cái cổ bé ngắn còn cổ của mẹ thì trắng và cao. "Mình nhât" đinh giống ba", Ngoan quả quyết.
    Tư khi về nhà, má cất cái quán bên chân cầu, đằng trước huyện đội nên có nhiều chú bộ đội vào uống café. Ngoan thân nhất là chú Quang. Chú Quang còn trẻ nhưng để hàng rau rậm ơi là rậm cộng với nước da đen bóng nên trông hơi già. Ngoan học toán thì hơi đi...tệ, chú Quang kem cho khá lên. Ngoan học văn cũng không giỏi, chú Quang mua sách biểu Ngoan đọc. Bé Ngoan siêng học nhưng lại không sáng dạ lắm. Có bữa chú Quang đi công tác về, không thấy bé Ngoan nhảy ra lúng tứng, hai vẫy dịu quặt, miệng hò reo như mỗi lần chú bước chân qua cửa. Chú lạ quá, hỏi bé Ngoan đi đâu rùi cà, má chỉ trong buồng. Bé Ngoan đang ngồi khóc. Chú Quang cười, "Con trai ai mà khóc?", Be Ngoan nói trong từng tiếng nất ngắn:
    -Thầy con nói năm nay con học yếu hơn năm rồi. Con sợ quá hà. Ba con mà hay được chắc hỏng thương con nữa.
    Chú Quang bật cười:
    -Sao lại không?
    Bé Ngoan cúi mặt giấu đôi mắt ướt nhẹp:
    - Thiệt mà, chú.
    - Bậy - Chú Quang bảo - không có đâu mà. Làm con trai phải mạnh mẽ, thiệt là mạnh mẽ cho má nương tựa chớ, ai mà khóc.
    Vài hôm sau, bé Ngoan nhân được thư ba, ba viết dù Ngoan có học thế nào thì ba cũng thương, nhưng ba lúc nào cũng mong con học giỏi, học giỏi mới thành tài, mới giúp ích cho nhiều người. Bé Ngoan cươi hơn hớn chạy di khoe thư ba với má, với chú Quang. Má nhìn chú Quang. Chú Quang vỗ đâu Ngoan cười. Có thể má cũng cười nhưng má hay cười một mình cũng như hay khóc một mình, má giấu không cho Ngoan biết. Ngoan không thíc vậy, Ngoan thích như chú Quang hơn, phải cười vang như vậy người khác mới biết chớ.
    Chú Quang hay đi công tác lâu ngày, những lúc như vậy bé Ngoan mới thấy mình thương chú lắm. Thương mới nhớ chớ. Lúc chú về, bé Ngoan biểu chú mai mốt đừng có đi nữa. Chú bảo đâu có được, chú có nhiệm vụ mà. Bé Ngoan bày ra nói với chú bao nhiêu là chuyẹn, bé muốn chũng câu chuyện ấy sẽ giúp chú đừng đi đâu xa nữa. Trong muôn vàn câu chuyện đó, có chuyện rằm tháng hai này, khi Ngoan tròn 12 tuổi, ba Ngoan sẽ trở về. Bé kể chuyện đó xong, thấy chú Quang buồn, Ngoan ôm cổ chú, lúc lắc cái đầu chú:
    -Chú đừng có buồn, dù ba con về, con cũng thương chú như vầy luôn, thương hoài thương huỷ.
    Bé Ngoan chờ tới cái ngày đó dữ lắm. Bé lav('' ghế trèo lên lột lịch hoài. Bữa nay mùng mười, mười một, mười hai... ban đêm, bé ra ngoài sân ngó lên trời, đinh ninh rằng, "Ba sẽ về trong cái đêm trăng tròn ủm giống y cái tô". Bây giờ trăng vẫn con méo xẹo. Mẹ nói mẹ sẽ làm sinh nhật cho bé Ngoan, sinh nhật giống y trong phim vậy, có cắt bánh, có thổi đèn, có hái bài ca sinh nhật (nếu không ai thuộc thì có thể bỏ khoản này). Bé chờ tới mức nằm mơ luôn. Chiêm bao cũng thấy bánh, thấy ba, mà khong, chỉ thấy cái lưng ba thôi thì đã giật mình thức dậy, tiếc thiệt.
    Tiếc thêm một chuyện nữa, chú Quang lại đi công tác, chú nói không biết kịp về ngày sinh nhat bé ngoan không. Nhưng dù về trễ, thế nào chú cũng tặng Ngoan một món quà đặc biệt. Bé Ngoan hơi buồn một chút rồi thôi, mai nữa là đã rằm.
    Sinh nhật bé vui thật là vui, má cho Ngoan mặc bộ đồ mới mặt có một lần hôm tết. Má mời đám trẻ cùng xóm về, tụi nó không hát, không múa, chỉ giỡn với ăn. Nhưng cũng vui. Mấy chú bộ đội xuống, tăng cho Ngoan nào là xe hơi, súng lục (tất nhiên là bằng nhựa) bảnh phải biết. Tiệc tan, mấy chú về, bạn bé Ngoan cũng về. Khuya rồi, phải về nhà ngủ chớ. Má nói:
    "Chắc bữa nay chú Quang không về đâu". Ngoan không chịu cho má đóng cửa, "Con chờ ba, má. Ba biên thư nói đúng hôm nay sẽ về. Má đóng cửa, ba vô nhà hỏng được rồi sao?". Lần đầu tiên má bật khóc trước mặt Ngoan, má nghĩ chắc phải nói thật với Ngoan rằng, ba sẽ không bao giờ về được nữa đâu... Ngoan lạ lắm, ba sắp về, má không mừng, không cười thì thôi làm gì phải khóc. Người lớn mà khóc gì.
    Ngoan chờ mãi, chờ hoài. Khuya thật là khuya, trăng đã lên ngay trên đỉnh đầu bé, trăng tròn ơi là tròn, sáng ơi là sáng nhưng ba vẫn chưa về. Lúc Ngoan quay lưng vào Ngoan nghe thấy tiếng chân người gấp rãi chạy trên cầu. Rồi bóng chú Quang hiện ra cửa, giày chú đầy bụi, quần chú quệt vào đám cỏ loằn ngoằn nhửng vệt nước. Chú ôm bé Ngoan vào lòng, nâng bé lên bằng đôi tay rắng rỏi, quay bé mấy vòng thiếu điều chóng mặt luon, chú nói to:"Con có thích gọi chú bằng ba không. Ba về rồi nè". Ngoan dụi mũi vào mái tóc dầy, to ấm của chú, mũi nó ướt mù sương. Sau nầy, nó sẽ không bao giờ nhớ tới ba nữa, ba không giữ lời, nó chỉ thương chú Quang thôi. Ngoan khẽ gọi:
    -Ba, ba Quang.
    -Gì-Chú Quang lật ngửa nó ra-Con vừa nói gì đó, nói lại nghe.
    -Ba ơi! Ba!
    Ngoan vừa nói vừa cười khanh khách. Chú Quang lại các dốc ngửa Ngoan trên vai quay mòng mòng. Trong cái nhìn chỏng ngược, Ngoan thấy má đứng chổ góc nhà, má cười mà nước mắt má rơi. Ngoan thíc má như vậy hơn, như vậy mới giống chú Quang. Ngoan kêu lớn:
    - Má ơi! Ba ơi!
    Vậy là mình có gia đình rồi, Ngoan thầm reo lên trong lòng, hồi học lớp hai, cô giáo dạy, nhà có ba, có má, có mình là thành một gia đình. Ô vui quá!


  3. IMT

    IMT Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/12/2005
    Bài viết:
    121
    Đã được thích:
    0
    Câu chuyện cảm động quá. Con mình cũng trong tình cảnh y như bé Ngoan (chỉ khác là con gái, và bé hơn nhiều), khóc-vì thương bé Ngoan, thương con mình.
    Cũng đã có lúc mình có ý định tìm một người nào đó, một người đàng hoàng nghiêm túc, thi thoảng hỏi han con bé, chịu để cho con bé gọi là ba, chịu là một người bạn theo đúng nghĩa bạn bè của mình. Đơn giản vậy thôi mà đi hoài chẳng gặp...
    Trước kia em đã có ý tìm để đọc lại chuyện này nhưng chưa tìm thấy. Rất cám ơn anh/chị.
  4. noi_nho99

    noi_nho99 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/09/2005
    Bài viết:
    71
    Đã được thích:
    0
    Thương con!
  5. Tuladutday

    Tuladutday Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/02/2005
    Bài viết:
    306
    Đã được thích:
    0
    Thông báo!
    Kế hoạch off định kỳ của 3C vẫn không thay đổi. Bà con nhớ đến đúng giờ nhé (không dùng thời gian dây chun . Ai có thắc mắc thì liên hệ với Tự làm đứt dây nhé.
  6. HaNoi1973

    HaNoi1973 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/08/2003
    Bài viết:
    35
    Đã được thích:
    0

    Chuyện hay về tình yêu: 3 người khách đặc biệt
    Một người phụ nữ đi ra ngoài về, đến trước nhà mình bà nhìn thấy ba người đàn ông lớn tuổi ngồi phía trong sân nhà. Bà không nhận ra họ là ai nhưng vẫn nói: ?oTôi không nghĩ tôi biết các ông, nhưng các ông có vẻ đói. Hãy vào trong và ăn một chút gì đó?.
    ?oChủ nhà có ở nhà không?? - một trong 3 người đàn ông hỏi. ?oKhông - người phụ nữ đáp - Ông ấy đã ra ngoài rồi?. ?oVậy chúng tôi không thể vào trong?, nói rồi ba người vẫn ngồi im chỗ cũ.
    Chiều, khi chồng về, người phụ nữ đã kể với ông những gì đã xảy ra. Nghe xong, người chồng vồn vã: ?oĐi nói với họ tôi đã về và mời họ vào nhà ngay?.
    Người phụ nữ ra ngoài và mời ba người khách nọ vào.
    ?oChúng tôi không vào cùng với nhau?, họ nói.
    ?oTại sao không??, người phụ nữ không hiểu.
    Một người chỉ vào hai người đi cùng, giới thiệu: ?oÔng này là Wealth, ông ấy là Success. Còn tôi, Love?. Rồi ông tiếp: ?oBây giờ bà hãy vào nhà và hỏi chồng bà xem trong ba chúng tôi, ai được vào nhà?.
    Người phụ nữ vào nhà, thuật lại những điều đó với chồng. Chồng bà đã tỏ ra vui mừng khôn xiết: ?oThật tuyệt! Hãy mời ông Wealth vào! Hãy cho ông ấy vào và mời hai người kia vào chung với ông Wealth?.
    Người phụ nữ phản đối chồng: ?oTrời ơi, tại sao chúng ta không cho ông Success vào??.
    Con dâu của họ, đứng ở phía trong đã nghe được câu chuyện. Từ góc nhà, cô vội chạy ra với đề xuất: ?oChẳng tốt hơn sao nếu chúng ta mời ông Love vào? Nhà của chúng ta sẽ chan chứa Love?.
    "Có lẽ con dâu đã nói đúng. Chúng ta hãy mời ông Love vào làm vị khách quý của cả nhà? - người chồng nói với vợ.
    Người phụ nữ đi ra ngoài và nói với 3 người đàn ông: ?oTrong các ông ai là Love? Xin mời vào trong làm khách của chúng tôi?.
    Love đứng dậy, theo người phụ nữ vào nhà. Hai người còn lại cũng đứng dậy và đi vào theo. Rất ngạc nhiên, người phụ nữ hỏi Wealth và Success: ?oTôi chỉ mời ông Love, sao các ông lại đi theo??.
    Họ cùng đáp: ?oNếu bà mời Wealth hay Success, hai người chúng tôi sẽ ở lại. Nhưng khi bà mời Love, ở bất cứ nơi nào ông ấy đến, sẽ có mặt cả hai chúng tôi. Love đi bất cứ nơi nào, cũng có Wealth và Success?.
    Love - tình yêu; Wealth - sự giàu sang và Success - sự thành đạt. Trong 3 vị khách đặc biệt này, bạn muốn ai là người đầu tiên có mặt trong cuộc sống của mình?...

  7. Tuladutday

    Tuladutday Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/02/2005
    Bài viết:
    306
    Đã được thích:
    0
    Nhân tiện nói về việc chọn TY, giàu sang và thành đạt cho mình. Giang nhớ lại ngày xưa hồi còn đi học đại học. Giang tham gia CLB tiếng anh. CLB tiếng Anh mở cuộc thi nhỏ viết về tình yêu và tiền bạc. Giang tham gia với 1 bài luận chủ để: Giữa 1 tình yêu vĩ đại và 1 triệu đô - la bạn chon cái gì? Vậy mà Giang đoạt được 1 cái giải 100k với bài luận đó (100k lúc đó hơi to đấy). Mọi người biết Giang viết thế nào không?
    Ngày xưa văn hay hơn, nhưng Giang còn nhớ đại loại là như thế này :
    Giữa 1 TY và 1 triệu đô -la tôi sẽ chọn 1 triệu đô. Khi tôi có 1 triệu đô, việc đầu tiên tôi làm là sẽ mua sắm cho mình những thứ mà tôi còn thiếu. Tôi sẽ khao bạn bè bởi tôi muốn chia cho bạn bè niềm vui mà tôi có. Sau đó tôi sẽ đi du lịch. Sau đó tôi sẽ mua sắm những thứ cần tihết cho bố mẹ và những người thân trong gia đình tôi. Bố mẹ gia đình đã vất vả vì tôi nên tôi muốn bù đắp sự vất vả đỏ, và mong muốn sẽ mang lại niềm vui và sự hạnh phúc cho những người thân yêu của mình. Số tiền còn lại tôi sẽ đi làm từ thiện Hị hị văn vở quá). Tôi sẽ dùng số tiền đó giúp các embé mồ côi được ăn no mặc ấm, được đi học. Tôi sẽ giúp đỡ những người gia không nơi nương tựa.Tôi mong muốn với sự giúp đỡ của mình những mảnh đời bất hạnh sẽ bớt bất hạnh và mang lại niềm vui cho họ. Với tôi TY là đem lại hạnh phúc cho người khác (]He he Chua không chịu nổi)
    Mọi người thấy thế nào?
    Được tuladutday sửa chữa / chuyển vào 11:10 ngày 22/03/2006
  8. Tuladutday

    Tuladutday Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/02/2005
    Bài viết:
    306
    Đã được thích:
    0

    Xoá bài vì không hợp lệ
    Được tuladutday sửa chữa / chuyển vào 11:06 ngày 22/03/2006
  9. hoangbquang

    hoangbquang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/12/2005
    Bài viết:
    1.522
    Đã được thích:
    1
    Như thế này người ta gọi là : Chậc! Khôn ngoan quá ! cô nàng ơi....!
    Riêng tớ hỏi thêm cậu: Nhưng lúc đã có 1 triệu USD thì suy nghĩ còn thế không mới là vấn đề ?
  10. oliver80

    oliver80 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/01/2002
    Bài viết:
    989
    Đã được thích:
    0
    Trong 3 anh đó, em sẽ chọn anh Sức khỏe đầu tiên ạ... . Em có lẽ tuổi còn trẻ so với cả nhà, suy nghĩ cũng đơn giản lắm... Gì thì gì, cứ phải có sức khỏe trước tiên. Có sức khỏe lo cho mình rồi có lẽ mới nghĩ có thể lo cho người khác được (mà cụ thể ra là lo cho con mình ). Có sức khỏe, tinh thần thoải mái, chắc anh Tình yêu anh í cũng chẳng nỡ chối từ mình...
    Còn cái anh Giàu sang á ??!! Ôi, cứ để từ từ một thời gian nữa hẵng hay cũng được.... Trưóc tiên là phải Sức khỏe và Tình yêu đã
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này