1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

ổ"Yọ??ổ..ọ?<ố?.ố?'ồZ. - C?ạng dỏằ<ch nhỏằ?ng c?Âu chuyỏằ?n cỏ?Êm ?'ỏằTng!

Chủ đề trong 'Trung (China Club)' bởi ChenWenQiang, 11/08/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. yen_nam_thien

    yen_nam_thien Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/12/2003
    Bài viết:
    525
    Đã được thích:
    0
    ổo?ổ"YồSăỗs"ỗ^ổf.ổ..ọổTsộÔỗs"ồÔoổTsùẳOồƠồưâốãYỗ"ãồưâổồ?ồ^?ổ?ộsắổ^'ọá?ồđsọẳsồáđọẵỗs".. ỗ"ảồZồfồạổ-ảọá?ổãồ,ằỗơ'..ồốTổã..ồạộTỗs"ồfồđOọằ-ọằơỗs"ổo?ồZọá?ổơĂổTsộÔùẳOọạzồ^ồđảọ?ồ-?ồfộƠọ?ồ-?ồƠồưâốTẵỗ"ảốĐ?ồắ-ồƠ?ổ?êọẵ?ọạYổĂộ-đùẳZỗ?ổ??ồẵ"ỗ"ảỗs"ổZƠồ-ỗ"ãồưâỗs"ồ.ồf ùẳOỗ>ồ^ộ,ÊồƠồưâồoăọá?ổơĂốổ?'ỗs"ổf.ồ?àọáẵọ?ùẳOồƠồưâồfổfồƠ?ổ?êọ?ùẳOỗ"ãồưâỗs"ồđảồÂfồạảọáồOốÊ.ổ?Zọạ^ồốfẵốđâọằ-ồ?ồ>ẵồ'Â?(ọọạẵồỗđ-ổĂồ'Số?ổ^'...ọằ-ỗs"ổozồ^ồđảọáư...ỗêỗ"ảồ'ỗZồđfỗs"ọĂỗđộ?Oổo?ọá?ồọĂ!ồƠạổ?"ồẳ?ổƠỗoổ~ọáỗ"ăố..ồốzồƠồưâố?fồÔĐồưƯộfẵọẳsổ"ảồ^ọằ-ộẳ"ồSỗs"ồĂỗ??ùẳOổ??ọằƠốTẵỗ"ảồƠồưâồãỗằồắ^ọạ.ổĂốĐố?ỗ"ãồưâọ?ọẵ?ổ~ố~ộfẵốfẵổ"Yồ-ỗ"ãồưâỗs"ồ.ổ??..ồêổ~ồƠồưâồ'ỗZỗ"ãồưâồ"ỗằTồƠạỗs"ọĂồ?ọạZộfẵổ~ổĂổo?ồ"ọĂọẵồ?ỗs"~ốƯọáỗ"ảồổ~ốẵơồ"ỗs"~ỗoYổ~ổ?êọ???ồẵãọẵ>ổ~ồổZƠổSSọĂổ"ắồoăọĂỗđỗs"??..ố?Oọá"ọạYọáổT"ỗs"ọáỗ"sọạ^ỗ"ãồưâỗs"ổoỗ"sỗs"ồêốƯổ~ỗ"ãồưâỗs"ổoốĂ-.ốSồÔâ.ốđỗ"àốồ~~ồ'ộ-đổs-ỗư?ỗư?..ồ.ổ??ỗs"ọáắồSă...ọằÔồƠồưâốĐ?ồắ-ồƠ?ổ?êọẵ?ổ-ảộ-ọá?ọạ.ọ?ồƠồưâọạYọạổfọ?..ộ,Êổđàổ-Ơồư....ồƠạốĐ?ồắ-ồƠẵồôọạồƠẵồạáỗƯ..ỗ>ồ^..ồƠồưâổo?ọá?ồÔâồ'ỗZỗ"ãồưâồắ^ọạ.ổĂổo?ồ"ọĂỗằTọằ-ọ?..ồƠạốĐ?ồắ-ồƠ?ổ?ê..ọẵ?ổfốỗđ-ọ?ồốfẵổo?ố'ỗ"ãồưâổ"ốắfồTồĐ?ọẵ?ổ~ọá?ọáêổ~YổoYố?ồZằọ?ồƠồưâố~ổ~ổĂổo?ổ"ảồ^ồSồọĂ...ồƠạồẳ?ồĐzọĂ..ọẵ?ổ~ốTồãỗằổ~ồƠồưâỗ"Yổằỗs"ọá?ộfăọằẵồƯ,ọằSỗêỗ"ảộ-ổả^ồÔọ?ồƠồưâỗêỗ"ảồ'ỗZồƠẵồfồ'ọ?ọá?ọáêọắộ..ồƠồưâồẳ?ồĐ>ồÔ"ổ?"ồơỗ"ãồưâỗs"ọáốfẵỗoồ^ọ?ỗ"ãồưâỗs"ồƠẵổoắổỗs"ổƠồ^ồ'Oỗ"ãồưâỗs"ồẳYồẳYỗƯồđsỗs"ồoổ-ạùẳOồƠồưâọá?ỗoọáỗs"ỗĂđố>đồfỗs"...ồƠồưâốôọáồSồắ.ỗs"ộ-đ:ọẵồ"Ơồ"Ơồ'Â?ỗ"ãồưâỗs"ồẳYồẳYổĂốốồêổ~ộTộTỗs"ọằZổ?ộ,Êọạ^ộằỗfƯồ'??ỗoYổ~ỗs"?ổ..ọẵoỗƠzỗĐ~..ồƠồưâốTẵỗ"ảồ~ọáưồàồàổo?ốọẵ?ổ~ố~ổ~ộsắổZâố"áọáSỗs"ồ.ồƠọáồoăọẵỗoọẵọáốƯọằọáổ^'ỗs"ổ-ảộ-ồ^ọ?....ồắ^ổSổư?ổ^'ỗoYỗs"ọáổ~ọáổfốĐọẵ..ồêổ~ổ^'ọáổ"ổ"ốđâọẵỗoọáồáOổo>ồ>ọáổ^'ố?OốđâọẵọẳÔồfộsắố?...ổ^'ồáOổo>ọẵồẳ?ồẳ?ồfồfỗs"..ốTổ~ổ^'ổo?ồÔĐỗs"ổ"ổo>ồ'?..ố?Oọá"ọạYồôố"ố?fọ?ồ'?ùẳồƯ,ổzoồ>ọáổ^'ồđọẵổĂố?fọáSổ^'ồÔĐổƯ,ổĂồSzổ.ồZYố.ố?êồãùẳOồ>ọáốTổ~ổ^'ỗs"ổo?ồZốƯổ,...ỗđ-ọá?ỗđ-ồÔĐổƯ,ổo?200ồÔsồồĐ?ồ'àồ'à~ồáOổo>ọẵọáọẳsồôOồÔêỗẵ-ồ"?~~ ổ^'ốTẵỗ"ảồôỗƯằồẳ?ọ?...ọẵ?ổ~ổ^'ổĂổo?ồZổ,"ốãYọẵồoăọá?ốàãố?..ốãYọẵồoăọá?ốàãỗs"ổ-Ơồưổ^'ồắ^ồẳ?ồf.....ốTẵỗ"ả...ọẵổo?ồZọáổ~ộ??ổọáổ^'ọáổfốzỗọẵ...ổ.ỗôYốTổãỗs"ổ^'ổ~ọáồốfẵỗằTọẵồạáỗƯỗs".ốãYọẵồ^?ổ?êốêổ~Z....ổ??ọằƠổ^'ồ?ổ-Ơồưỗđ-ọá?ỗđ-ỗ.Đố'-ồạồZ?ồ?Tọ?200ồÔsồỗs"ọĂồoăồôổ^'ồẳYồẳYồáđổ^'ọắỗ.ĐùẳOổ-ƠổoYồ"ỗằTọẵ..ồồƠẵồfổ^'ố~ồoăọẵốôốắạộTêố'-ọẵọá?ổã..ỗđ-ỗđ-2ồạọ?ồĐ?ổ^'ổfọẵồạổ^'ỗs"ổ"YốĐ?ọạYổ"ốắfổãĂọ?ồĐ?ồ"ốƠổ"ốắfốfẵổZƠồ-ốTọáêọọẵồZYố.....ổ^'ọáỗYƠộ"ốTổãồạọẵỗs"ồẵồ"ọẳsọáọẳsồắ^ồÔĐ...ồƯ,ổzoọẳs..ổSổư?ốTổơĂổ^'ổĂồSzổ.ồđ?ổ.ọẵọ?....ổ^'ồêổfồ'Số?ọẵổ^'ỗ^ọẵ..ổ^'ổăọáồắ-ốfẵọá?ốắ^ồưỗ.ĐộĂắọẵ...ồỗđ-ổo?ồZọẵốãYồƯọá?ọáêỗ"ãồưổổ?ốfẵỗằĐỗằưồẵ"ọẵỗs"ổoọáọáSồÔâỗằTổ^'ỗs"ổ-ảộ-ồ^ọ?...ốTẵỗ"ảỗYưọfọẵ?ổ~ổ^'ốĐ?ồắ-ồạảọáồZổ,"...ổ^'ỗs"ọỗ"Yổ~ồđOổ.ỗs"...ồồfổ^'ọằơỗs"ổáồZđồđ^ổ^'ọá?ồđsồZằồs...ọẵ?ổ^'ổo?ổ~ZồÔâồ-?ổĂổo?..ổ??ọằƠổ^'ố~ổ~ọẳsỗƯằồẳ?ọẵ..ồƯ,ổzoỗZồoăổ^'ốfẵổ-ỗ?àổ-ổO,ỗs"ỗƯằồẳ?ọộ-ồốĂăỗÔổ^'ồãỗằọáồ?ỗ^ọẵ..ọáồ?ồoăọạZọẵ...ọẵ?ổ^'ỗoẳốĐ'ỗs"ỗoẳổêồãỗằồ'Số?ổ^'ổ^'ổ"ắọáọáọáỗ^ố?ọẵổ^'ồắ^ồạáỗƯ...ồ?ổ-ưọá?ổđàồ>ỗẳ~ồắ^ỗđ?ồ....ồêốƯồ~ốđổ?ồàỗs"ổ-ạổ.ồồọằƠọ?ùẳOổ??ọằƠồ~ọ?ổ^'ồĐ...ỗ^ọẵỗs"ồƠ^ốẵNERON 2001/9/21 ồƠ?ỗắZồOằộTÂ
    ồƠồưâỗoồ"ưồÔồÊ.....
  2. chupi_gaucon

    chupi_gaucon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2004
    Bài viết:
    306
    Đã được thích:
    0
    Câu chuyện tình yêu
    Trong một lần hai người cùng đi ăn tối, cô nói với anh rằng cô muốn chia tay...sau giây phút ngỡ ngàng anh cũng lặng lẽ chấp nhận....cô còn nói " chúng ta vẫn sẽ là những người bạn tốt " anh chỉ đáp " đúng vậy, bất cứ khi nào em cần đến sự giúp đỡ, hãy tìm đến anh.." sau đó nở nụ cười hiền lành như thường lệ và cứ như vậy hai người lặng lẽ ăn xong bữa tối cuối cùng giữa họ, sau này, anh vẫn giữ thói quen mỗi ngày đều gọi điện cho cô, quan tâm xem cô sống ra sao? đã về đến nhà chưa? ăn cơm chưa?, cô ,mặc dù cảm thấy khó hiểu nhưng cũng không hỏi, mặc nhiên đón nhận sự quan tâm của anh, cho đến một lần trong lúc bực bội cô đã sẵng giọng với anh " điều đó thì có liên quan gì đến anh", anh chỉ buồn buồn nói " xin lỗi em, đã làm phiền em" . Thật ra lúc đó cô đang cãi nhau với người bạn trai hiện tại của mình, và vô tình anh trở thành nơi để cô trút giận. Một ngày qua đi cô không thấy anh gọi điện tới, dù cảm thấy lạ nhưng cô cũng không nghĩ nhiều, vài ngày sau anh cũng không gọi đến, cô thầm nghĩ " Không biết hắn đang làm gì vậy, mới mắng mấy câu đã rỗi rồi, thôi được, coi như mình niệm tình gọi lại cho hắn vậy, phải nói cho hắn biết con trai đừng có nhỏ nhen như vậy..." cô đợi mãi mà không có ai nhấc máy, thấy lạ cô đến công ty nơi anh làm việc tìm. Nhưng đồng nghiệp của anh nói anh đã nghỉ việc được một thời gian rồi. Xếp của anh lại chính là bạn thân của anh, thế là cô gái bèn hỏi xem bạn trai cô hiện đang ở đâu? người bạn nói: tôi cũng không biết, tôi cũng đang tìm anh ấy đây. Côkhông chịu dừng lại, gọi điện đến nhà anh, người nhà anh nói anh đã ra nước ngoài rồi, cô thấy thật lạ, gia cảnh nhà anh đâu có dư giả để có thể cho anh ra nước ngoài ? ( thực ra, hoàn cảnh nhà anh cũng là một trong những nguyên nhân khiến cô quyết định chia tay), hơn nữa dù anh có ra nước ngoài mà không nói cho mình thì cũng phải báo cho bạn bè một tiếng chứ, kỳ lạ quá!??? Lòng đầy hoài nghi, cô đi về nhà, đến nhà cô phát hiện mình có một lá thư, vội vàng mở ra xem thì ra là thư của anh, lần này thì cô tin chắc rằng anh đã thật sự rời khỏi Đài Nam rồi, chỉ có điều chẳng nói là đi đâu? " đáng ghét, đi cũng không nói một tiếng..." . Từ đó về sau, mặc dù không còn gặp lại nhưng đều đặn cô đều nhận được thư của anh, nhất là vào những ngày đặc biệt, vì dụ như vào ngày sinh của cô gái, cô sẽ nhận được một bức thư chúc mừng sn và kèm theo là quà sn, ngày lễ tình nhân thì không quên chúc cô hạnh phúc và một bó hoa tươi, ngày no en thì càng không phải nói... đến cả việc cô gái đến kỳ thi đại học cũng nhận được thiệp cổ vũ của anh, do đó dù không gặp nhưng cô vẫn cảm nhận được sự quan tâm của anh dành cho mình, có điều cô phát hiện ra rằng, mỗi bức thư mình nhận được đều không có địa chỉ gửi đi.... thật lạ?? dường như có người tận tay mang thư đến và bỏ vào hòm thư vậy, hơn nữa cũng thật trùng hợp là bạn bè của anh đều trở nên vô cùng tốt với cô, ngà y sinh nhật không những tặng quà mà còn mời cô đi chơi, càng kỳ lạ hơn là những người bạn gái của anh còn chủ động đưa cô đi dạo phố, gọi điện nói chuyện khiến cô có cảm giác rất ấm áp... những hành động quan tâm đó khiến co gái cảm thấy rất lạ nhưng lâu rồi cũng tạo thành thói quen, những ngày đó cô cảm thấy cuộc sống thật vui vẻ, hạnh phúc, cho đến một hôm cô phát hiện rất lâu rồi cô không nhận được thư của anh, cô bắt đầu thấy hoang mang, cũng chẳng hiểu tại sao mình lại lo lắng đến thế, cô chỉ muốn lại được nhận thư của anh, hai năm qua anh đều đặn gửi thư cho cô, nhất là vào những ngày quan trọng cô đều nhận được lời chúc phúc từ phương xa của anh, nó giúp cô vững vàng sống tiếp, mặc dù cô không thể trả lời những lá thư đó, nhưng vô tình nó đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của cô, như hôm nay đột nhiên cô cảm thấy như mình đã mất đi một chỗ dựa...cô bắt đầu thăm dò tin tức của anh, thường xuyên đến những quán cà fê, quán trà, hiệu sách , quán internet mà trước anh hay đến. cừ đến và ngồi như thế cho hết ngày....chỉ hi vọng được nhìn thấy anh...nhưng cô đều thất vọng.... anh dường như đã biến mất khỏi thế giới này vậy... cô mang hi vọng cuối cùng tìm đến công ty nơi người bạn thân của anh làm việc, hỏi thăm tin tức của anh từ những đồng nghiệp và chính người bạn đó, trong những đồng nghiệp của anh có một cô gái tên là như lâm, vừa nghe cô hỏi đến anh đã oà khóc... cô vội hỏi " Như Lâm, cô sao vậy? Xếp của anh nói với cô: Cô cầm lấy và đi gọi cho người này đi, cô sẽ biết anh ấy đi đâu... vừa nhìn cô đã biết đó là một tấm danh thiếp có số điện thoại cầm tay, cô rất vui, lòng nghĩ" thế là bị em tìm thấy rồi nhé" cô bắt đầu bấm số, một giọng nam ở đầu dây bên kia trả lời. Dù đã hai năm không gặp, nhưng cô khẳng định, giọng nói đó không phải là anh, cô hỏi... Xin lỗi... người đó chưa kịp nghe cô nói hết câu đã trả lời... tôi biết chị là ai rồi, chị tìm anh trai tôi phải không?, tôi đợi chị rất lâu rồi, bây giờ chị có thời gian không? có tiện ra ngoài một lúc không? chúng ta hẹn gặp nhau ở đâu đó...rồi chị sẽ hiểu...
  3. YueChing

    YueChing Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/03/2005
    Bài viết:
    42
    Đã được thích:
    0
    cho mình tiếp nhé
    Cô vội vàng đến chỗ đã hẹn với em trai của anh. Thoạt nhìn, cô đã biết người con trai đó là em trai anh, họ rất giống nhau...Cô hỏi ngay tức khắc: " anh trai của anh đâu?"..người em trai im lặng không nói gì, chỉ rút ra từ chiếc túi một bức thư. ...đưa cho cô. ..Xin lỗi, bức thư này đáng lẽ đã phải đưa cho chị cách đây vài ngày, chỉ là tôi không biết, nên đưa cho chị như thế nào nên mới trì hoãn đến ngày hôm nay..Thì ra...những bức thư của hai năm nay đều là anh viết cho tôi ư? Cô ngạc nhiên hỏi. Không, không...Tôi chỉ thay anh tôi chuyển nó cho chị thôi..làm sao phải phiền phúc vậy chứ? Ra vẻ thần bí nữa???..miệng lẩm nhẩm, nhưng trên mặt cô gái ánh lên nét vui vẻ, cô mở bức thư...
    Dạo này, em có tốt không? thời tiết bắt đầu chuyển lạnh rồi, có nhớ cẩn thận giữ ấm không? Chuyện học hành đến đâu rồi? Đừng ham chơi quá, có biết hay không? anh coi em giống như cô bé con đó nhỉ, xin lỗi, xin lỗi. Chỉ là, anh không thể nào yên tâm về em,em cần có người yêu thương, quan tâm, che chở..nhưng em đừng lo, anh đã kêu những người bạn của anh chăm sóc em...Vì đến khi em đọc bức thư này, anh đã đi đến một nơi thật xa, thật xa rồi. ..Anh không có cách nào tiếp tục ở bên em chăm sóc em được nữa. ..Nhưng anh thực lòng không an tâm, không nỡ xa em, nên anh dùng cách này để được bên em...Hy vọng em không ngại . NHưng đây có thể là bức thư cuối cùng. Bởi vì, thời gian không còn nhiều với anh nữa. ..Xin lỗi vô cùng, không phải anh không muốn gặp em, chỉ là anh không muốn em nhìn thấy anh như bây giờ, càng không muốn em vì anh mà buồn. Anh hy vọng em mỗi ngày đều thật vui vẻ, hạnh phúc. Đây là ước vọng lớn nhất của anh. Hơn nữa lại sắp thi rồi. nếu như anh làm em thi trượt, anh sẽ không thể tha thứ cho mình.
    Bởi vì đây là yêu cầu cuối cùng của anh..
    thử tính xem nào, cũng hơn 200 bức thư rồi ohải không?Anh sẽ rất nhanh, rất nhanh thôi rời khỏi thế gian này, nhưng anh không hối hận đã ở bên em, những ngày tháng đó, anh rất hạnh phúc...cho dù, đến sau cùng, em vẫn không chọn anh...như vậy có khi còn tốt hơn, chứ nếu không anh không biết làm sao mở lời nói chia tay với em. Vì anh không muốn liên luỵ em. Cuối cùng vẫn là anh không thể đem đến cho em hạnh phúc. Sau khi chia tay, sức khoẻ anh ngày càng xấu đi, đến bệnh viện kiểm tra, bác sĩ nói anh chỉ cong 3 tháng nữa...Cũng may em đã sớm đề nghị chia tay với anh. ..Em của anh thật là thông minh...Bởi vậy, anh theo lịch, viết hơn 200 bức thư, nhờ em trai thay anh chăm sóc em, hàng tuần gửi thư cho em. Cũng tựa như anh vẫn ở bên em vậy. ..Cũng 2 năm rồi phải không? Ang nghĩ, với chuyện của chúng mình, em cũng đã nguôi ngoai rồi phải không? có phải sẽ dễ dàng chấp nhận sự thạt này hơn không? bởi vậy, anh viết bức thư cuối cùng, hơn nữa, anh cũng không thể nào viết tiếp nữa. Hy vọng em tha lỗi. Anh không biết chuyện này có ảnh hưởnglớn tới em không, nếu như có...xin lỗi nhiều, lần này anh không thể bên em anh ủi. Anh chỉ muốn nói, anh yêu em, và hận hkhông thể chăm sóc em đời này kiếp này. Cuối cùng, cho dù em có nắm tay người con trai khác bước đi trên thảm đỏ, anh cũng hy vọng có thể tiếp tục làm bạn. Nhưng, anh có thể không? Anh không thể, vì ông trời chỉ cho anh từng đấy thời gian...Dù thật ngắn, nhưng anh không hối hận. Kiếp này của anh vậy là đã vẹn toàn. ..Cũng như chuyện tình của chúng mình, tuy ngắn nhưng anh cảm thấy là xứng đáng. CẢm ơn em, đã cùng anh với mối tình đầu của kiếp này. ...
    ..............
    hey phải đi gấp, còn có chút xíu nữa thôi!!
  4. KitC

    KitC Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2005
    Bài viết:
    492
    Đã được thích:
    0
    ổăọáẵồăYọáọ?ồ^~ồắãồZộ?ẳổưằồ.ảỗ^ạổ~ồƯổ~ọáêổ"Yọổ..ọ
    [​IMG]
    [​IMG]
  5. us

    us Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/10/2004
    Bài viết:
    60
    Đã được thích:
    0
    Cảm động gì chứ.Vì chiều theo sở thích cá nhân mà để bố mẹ phải khổ,vậy là bất hiếu thiếu đạo đức chứ.Cô ta thừa biết là bố mẹ mình vất vả cả đời mới có chút cơ nghiệp đó.Con người ta không thể bằng mọi giá thoả mãn cho riêng mình,phải biết nghĩ đến người khác nữa phải không.Mình thấy Lưu Đức Hoà không gặp lại cô ta là đúng
  6. YueChing

    YueChing Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/03/2005
    Bài viết:
    42
    Đã được thích:
    0
    cho mình hỏi có thể kiếm những câu chuyện này ở website nào vậy?
    ( tiếng Trung đó)
  7. us

    us Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/10/2004
    Bài viết:
    60
    Đã được thích:
    0
    Bạn vào 1 trong 2 trang này :
    www.google.cn
    www.baidu.com
    Search những cụm từ kiểu như ^f...< O 令人"YSs"..< ?,?,?, chẳng hạn,thì ra đầy một đống,đủ thể loại chuyện cảm động.Còn nếu biết tên câu chuyện rồi thì search theo tên chuyện đó thôi,nhớ viết tiếng trung
  8. alitalk

    alitalk Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/12/2005
    Bài viết:
    629
    Đã được thích:
    0
    Hai từ bôi màu vàng này nên dịch là "khoẻ" và "nhờ".
  9. quanThLiem

    quanThLiem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/04/2007
    Bài viết:
    259
    Đã được thích:
    0
    nà?y sao tớ k thẮy cài chuyẶn nà?y cà?m 'Ặng gì? nhì?. mà? chưf tiẮng Trung bè lf́m, mòi ngươ?i chìu khò dìch ra, mì?nh 'òc kè,hihi. nhưng cài chuyẶn nà?y k cà?m 'Ặng, sf́p hi sinh rĂ?i mà?, cò?n là?m thẮ, nĂn chfng?
  10. tang_long_ngoa_ho

    tang_long_ngoa_ho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/04/2004
    Bài viết:
    178
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    ọOồồ>>ồư : ốĂOọẵÊọắ>ổ
    ổYộâùẳOọáoổ?ổ-ảộẵồ>ẵọáổã"ọùẳOồ'ồạọáĐỗ^ảùẳOọắồƠ?ổọổzọáồưộĂó?,ổ^~ọạọáưùẳOổYộâốfOỗ?ổọộ?fộsắùẳOồ?ổơĂộ?ồ^ồOêỗ>-ùẳOốẳọổơổ?ổưằọằ-ùẳOổYộâồ"ưồ'Sùẳsố?ổồạố^ùẳOổ-ọồƠ?ồ.ằùẳOốẳọốĐọằ-ồưộĂùẳOọáồổ?ọằ-ó?,ồZổƠùẳOọằ-ốồ.ổYố?ồãƠọắ>ồ.ằổọùẳOố?êồãốôỗâãốàÔố"sùẳOố?Oổọổ??ộo?ỗ"sọáó?,ổ~Zồáổ-ảốÂôổZăọáắọáồưồằ?ùẳOỗôồáổ-ảốÂôổZăọáắọáốÔố?ổ-ạổưÊùẳOọằằọ"ồđ~ọáưộfZồ?ó?,
    Nhỏằ< thỏưp tỏằâ hiỏu : Làm thuê nuôi mỏạ
    Giang CĂch ,ngặỏằi nặỏằ>c Tỏằ thỏằi Đông HĂn,tỏằô nhỏằ 'Ê mỏƠt cha,phỏằƠng dặỏằĂng hỏĐu hỏĂ mỏôu thÂn rỏƠt hiỏu thuỏưn.PhỏÊi lúc chiỏn tranh loỏĂn lỏĂc,Giang CĂch càng mỏạ 'i chỏĂy nỏĂn,mỏƠy lỏĐn gỏãp giỏãc cặỏằ>p,bỏằn giỏãc muỏằ'n giỏt anh ta... Giang CĂch khóc mà nói rỏng : "Mỏạ tôi già yỏu , không có ngặỏằi phỏằƠng dặỏằĂng..." Giỏãc cặỏằ>p thỏƠy anh ta có hiỏu,không nỏằĂ tÂm giỏt.Sau này anh ta dỏằn nhà 'ỏn Giang Tô,'i làm mặỏằ>n nuôi mỏạ,mơnh thơ túng thiỏu 'i chÂn không,mà mỏạ thơ luôn no 'ỏằĐ.Thỏằi Minh 'ỏ 'ặỏằÊc 'ỏằ cỏằư là bỏưc hiỏu liêm.Đỏn thỏằi ChặặĂng 'ỏ 'ặỏằÊc 'ỏằ cỏằư là bỏưc ngay thỏng hiỏằn lặặĂng,nhiỏằ?m chỏằâc quan ngâ phỏâm trung lang tặỏằ>ng
    Được tang_long_ngoa_ho sửa chữa / chuyển vào 02:00 ngày 10/06/2007

Chia sẻ trang này