1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

ổ"Yọ??ổ..ọ?<ố?.ố?'ồZ. - C?ạng dỏằ<ch nhỏằ?ng c?Âu chuyỏằ?n cỏ?Êm ?'ỏằTng!

Chủ đề trong 'Trung (China Club)' bởi ChenWenQiang, 11/08/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. KitC

    KitC Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2005
    Bài viết:
    492
    Đã được thích:
    0
    Bạn cứ post lên để mọi người cùng đọc nào. Mỗi người có một cảm nhận riêng cơ mà?
  2. vn_formosa

    vn_formosa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2006
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Ừ, đúng đấy, mỗi người có một cảm nhận, một văn phong riêng chứ! Sờ-Mai 4 U cứ post lên đi!
    To Vinhhaihong: Chào chú! Chuyện này chị đọc cách đây khá lâu trên một tờ tạp chí, chị cũng đã dịch hồi tháng tư vừa rồi, thử xem có khác chú dịch không nhé! Đoạn cuối của chị hơi khác chú một chút xíu!
    MỘT CÂU CHUYỆN CẢM ĐỘNG , KHÔNG RÕ TÁC GIẢ , DỊCH TẶNG MỌI NGƯỜI:
    http://www.duhocsinhdailoan.com/forum/forum_posts.asp?TID=414
    Bữa tối sang trọng trong ánh nến mờ mờ ?
    Bên bàn ăn, người đàn ông chững trạc và một cô gái trẻ.
    ?oEm thích Anh!? Cô gái vừa nghịch ngợm lắc lắc chút chất lỏng sóng sánh trong ly, vừa nói một cách lơ đãng.
    ?oAnh có vợ rồi!? Người đàn ông vuốt nhẹ chiếc nhẫn đeo trên ngón áp út tay trái.
    ?oEm không cần biết, em chỉ cần biết cảm xúc của anh. Anh, thích em không??
    ?oEm tự đoán được câu trả lời mà.? Người đàn ông ngước mắt, ngầm đánh giá cô gái trẻ trước mặt.
    24 tuổi, trẻ trung, sành điệu, đang ở độ tuổi vừa đẹp, làn da trắng mịn, cơ thể căng đầy nhựa sống, đôi mắt ăm ắp biết nói. Qủa thực là một phụ nữ rất tuyệt, đáng tiếc?!!!
    ?oNếu Anh cũng thích em, em có thể ******** nhân của anh cũng được.? Cô gái sốt ruột phá vỡ sự im lặng?
    ?oAnh yêu vợ mình!? Người đàn ông qủa quyết.
    ?oAnh yêu vợ? Anh yêu chị ta vì cái gì? Chị ta giờ đây chắc đã hết thời xuân sắc, chả dám gặp ai nữa rồi, phải không nào? Nếu không, tại sao không dám cùng anh tới dự những bữa tiệc của công ty??
    Cô gái còn muốn nói tiếp, nhưng khi chạm phải ánh mắt lạnh lùng của người đàn ông, bất chợt chùng xuống. Im lặng?.
    ?oEm thích anh vì cái gì?? Cuối cùng người đàn ông lên tiếng.
    ?oChững trạc, điềm đạm, đàn ông, biết quan tâm tới người khác, và còn rất nhiều, rất nhiều nữa?Tóm lại là, rất khác với những người em từng gặp. Anh, rất đặc biệt!? Cô gái trả lời.
    ?oEm có biết rằng ba năm trước anh thế nào không?? Người đàn ông đốt thêm một ngọn thuốc.
    ?oEm không biết, và em cũng chẳng cần biết, dù là anh có từng ngồi tù?? Cô gái nói.
    ?oBa năm trước, anh chẳng khác gì những thằng đàn ông tầm thường khác mà em nhìn thấy.? Người đàn ông không để ý gì đến phản ứng của cô gái, tiếp tục nói :
    ?oTốt nghiệp đại học loại thường, công việc không thuận lợi, suốt ngày rượu chè, phá phách; không thèm để ý đến phụ nữ, tìm gái điếm để thỏa mãn dục tính ?thậm chí đã từng bị cảnh sát bắt vì tới hộp đêm tìm gái??
    ?oThế tại sao??? Cô gái bắt đầu thấy hứng thú, cô muốn biết tại sao người đàn ông trước mặt cô có thể thay đổi nhiều tới vậy.
    ?oVì chị ấy???
    ?oỪ,chính nhờ cô ấy?Cô ấy dường như rất dễ dàng có thể nhìn thấu mọi sự, cô ấy dạy cho anh rất nhiều thứ, dạy cho anh không nên cay cú chuyện được mất, không nên quá để ý chuyện trước mắt, dạy cho anh biết làm một thằng đàn ông tử tế. Lúc đó, trước mắt cô ấy, anh dường như chỉ là một thằng bé con lắm chuyện . Có lẽ, cảm giác đó cũng giống như em trong mắt anh bây giờ vậy. Thật là lạ, anh ?"một thằng ngỗ ngược lại ngoan ngoãn nghe lời cô ấy, chấp nhận sự thực rằng mình chỉ là một kẻ vô dụng và cố gắng hơn trong công việc. Cuối năm đó, công việc khá hơn đôi chút, bọn anh làm đám cưới.?
    Người đàn ông búng nhẹ tàn thuốc, nói tiếp:
    ?oThời gian đó thực vất vả, hai người, một chiếc giường, đồ đạc trong nhà giản đơn đến đáng thương. Em biết không, cưới nhau được một năm anh mới đủ tiền mua nhẫn tặng cô ấy, tiền mua nhẫn anh phải tiết kiệm gần một năm, giấu cô ấy mà tiết kiệm, nếu cô ấy biết, chắc chắn sẽ không đồng ý. Ngày đó, rượu chè nhiều quá nên anh không được khỏe cho lắm. Ngày đông lạnh, mỗi tối trước khi đi ngủ cô ấy lai nấu thuốc bắc cho anh uống ?mùi thuốc ấy, chỉ có cô ấy nấu được.?
    Người đàn ông chìm trong suy tưởng, dường như quên cả thời gian, cứ kể mãi, kể mãi những kỷ niệm cũ ?Cô gái cũng ngồi yên, không tỏ ra khó chịu hay có ý định xen ngang. Tới khi người đàn ông chợt tỉnh, nhìn đồng hồ đã 10 giờ khuya.
    ?oỒ! Xin lỗi em! Anh không nhìn thời gian, muộn quá rồi!? Người đàn ông cười có vẻ ngại ngùng. ?oBây giờ em hiểu rồi chứ? Anh không thể, cũng sẽ không bao giờ làm bất cứ điều gì có lỗi với vợ anh?
    ?oỪ , em hiểu? Cô gái trả lời, lòng thầm khâm phục người phụ nữ kia, thua một phụ nữ như vậy, cô không có gì để nói cả. Tuy vậy, cô gái vẫn bướng bỉnh lắc đầu: ?o Có điều, bằng tuổi chị ấy em còn có thể tốt hơn chị ấy đấy!?
    ?oỪ, vậy thì em có thể tìm được một người đàn ông tốt hơn rồi, đúng không nào? Thôi, muộn rồi, bát thuốc của anh ở nhà có lẽ nguội mất rồi, anh đưa em về? Người đàn ông đứng dậy, định đưa cô gái về.
    ?oKhông cần đâu, em tự về được rồi!? Cô gái xua tay.
    ?oAnh về đi, đừng để chị ấy phải đợi?
    Người đàn ông cười nhẹ, xoay người định bước đi?
    ?oChị ấy?có đẹp không??
    ?oỪ, rất đẹp!?
    Bóng người đàn ông khuất dần trong màn đêm, còn lại cô gái, ngồi nhìn ánh nến, suy tư
    Người đàn ông về tới nhà, đấy cửa, bước vào phòng ngủ, bật đèn bàn, ngồi xuống mép giường.
    ?oVợ của anh, hôm nay là người thứ tư rồi?? Người đàn ông lẩm bẩm.
    ?oTại sao em lại biến anh thành một người tốt thế này? Để bao nhiêu người nói thích anh rồi đấy!?
    ?oKhông cẩn thận là anh sẽ hư mất thôi!?
    ?oTại sao em biến anh thành người đàn ông tốt thế này, rồi lại bỏ anh đi??
    ?oMột mình anh, một mình anh cô đơn lắm!?
    Người đàn ông ngậm ngùi, và cuối cùng òa vỡ trong cơn nức nở, từng lời nói tắc nghẹn?
    Nước mắt, từng giọt?từng giọt rớt xuống từ hai gò má người đàn ông, ướt nhòa khung ảnh anh đang ghì chặt trong tay?
    Trong ánh đèn bàn mờ loãng, tấm hình cũ của người vợ đã mất, ánh nhìn dịu dàng và ấm áp bao bọc lấy anh?Tình yêu thực sự nghĩa là sao? Nghĩa là khi ta còn có thể yêu, hãy biết trân trọng, nhưng khi cần thiết cũng phải biết buông tay, bởi chỉ khi để mùa đông đi qua mới có thể có mùa xuân mới; khi còn có để mà nâng niu, hãy yêu say đắm, khi cần buông tay hãy chúc phúc cho quá khứ. Hãy làm một người hạnh phúc, hãy tự mang lại cho mình mùa xuân?
    osO?滴滴s"z"人s"??頰流?S?,
    ~s-s"?^.?中O^S.??裏OO延"滿~已?女子O淡淡s"溫Y"?,oY正s"">O~?f">s"T,?T> ?,-珍foO?,-"?>,"?該珍foT,好好Z">O該"?
  3. lovelysmile4u

    lovelysmile4u Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2002
    Bài viết:
    76
    Đã được thích:
    0
    Đây rồi. Bản dich của tôi đây:
    QUÁN RƯỢU
    Trong ánh nến của bữa tối, ngồi hai bên chiếc bàn là một nam một nữ.
    ?oEm thích anh?. Cô gái vừa lắc lắc chiếc cốc trong tay mình vừa nói bằng một giọng lãnh đạm.
    ?oAnh có vợ rồi?. Người đàn ông chạm vào chiếc nhẫn trên tay.
    ?oEm bất cần, em chỉ muốn biết anh nghĩ gì thôi. Anh có thích em không??
    Như để tìm câu trả lời, người đàn ông ngẩng đầu thầm đánh giá cô gái đối diện. 24 tuổi, trẻ trung, đầy sức sống, ở vào độ tuổi tuyệt đẹp của đời người. Nước da trắng mịn, một thân thể đầy sức sống và đôi mắt long lanh như biết nói. Thật là một cô gái không tồi chút nào, nhưng tiếc thay ?
    ?oNếu anh cũng thích em, em sẵn sàng làm người tình của anh.? Cuối cùng cô gái cũng chẳng kìm được, thốt lên.
    ?oAnh yêu vợ mình.? Người đàn ông kiên định trả lời.
    ?oYêu bà ấy? anh yêu ở điểm nào? Bà ấy bây giờ nhan sắc hẳn đã tàn phai, trông cũng chẳng ra dạng người. Nếu không? sao chẳng thấy anh đưa bà ấy đến dự liên hoan ở công ty bao giờ??
    Cô gái vẫn còn muốn tiếp, nhưng khi chạm vào ánh mắt lành lạnh của người đàn ông, ý định đành biến mất.
    Im lặng ?
    ?oThế em thích anh ở điểm nào?? Người đàn ông cất tiếng.
    ?oNhiệt thành, cẩn trọng, hành động đầy nam tính, giỏi quan hệ, và còn rất nhiều ? Dù thế nào thì cũng khác những người em đã từng gặp. Anh rất đặc biệt.?
    ?oVậy em có biết ba năm trước anh ra sao không?? Người đàn ông châm điếu thuốc.
    ?oEm không biết và cũng chẳng cần biết, ngay cả nếu anh đã ngồi tù.?
    ?oBa năm trước, anh chính là loại đàn ông tầm thường trong mắt em bây giờ.? Người đàn ông nói tiếp mà chẳng chú ý gì đến cô gái.
    ?oTốt nghiệp một trường đại học bình thường, công việc chẳng được như ý, rượu chè cả ngày rồi gắt gỏng. Chẳng để tâm đến phụ nữ. Lấy chuyện ấy để thoả mãn những đòi hỏi dục vọng không được như ý. Cứ đêm đến là đi tìm con gái để rồi từng bị công an tóm?
    ?oThế thì sao?? Cô gái như chợt có hứng muốn biết lý do gì khiến người đàn ông thay đổi. ?oCó phải vì chị ấy không??
    ?oHmmmm?
    ?oCô ấy dường như lúc nào cũng có thể thấu đáo đến tận cùng sự việc, dạy cho anh biết bao điều, bảo cho anh đừng quá so đo những điều được mất, khiến cho anh hiểu chẳng cần quá quan tâm đến những việc trước mắt và làm cho anh trở thành một người thân thiện với mọi người.?
    ?oThời gian ấy, trước vợ anh anh chỉ như một chú bé non dại. Có lẽ cũng chẳng khác mấy những cảm giác của em đối với anh lúc này.?
    ?oLúc ấy thật là lạ, một kẻ ngỗ ngược như anh, nhưng luôn ngoan ngoãn nghe lời cô ấy. Cứ như cô ấy nói, anh là kẻ chẳng ra gì, thế nên phải cố gắng chăm chỉ làm việc. Đến cuối năm đó, công việc hơi khá lên một chút, bọn anh cưới nhau.?
    Người đàn ông dụi dụi điếu thuốc rồi nói tiếp.
    ?oNgày ấy sao mà khổ thế. Hai vợ chồng có một cái giường, đồ đạc trong nhà thì thiếu thốn đến thảm hại.?
    ?oEm biết không? cưới nhau được cả năm anh mới mua cho cô ấy được cái nhẫn, chắt bóp mất đến nửa năm mới đủ. Tất nhiên là chẳng dám cho cô ấy biết, không cô ấy chẳng cho mua đâu.?
    ?oCái đận ấy, rượu chè làm anh ốm lắm. Vào độ trời lạnh nhiều, trước khi đi ngủ bao giờ cô ấy cũng nấu cho anh bát canh nóng. Hương vị bát canh ? có lẽ chỉ có cô ấy nấu được thôi.?
    Những câu chuyện trong ký ức cứ tuôn chảy khiến người đàn ông đắm chìm trong hồi ức đến quên cả thời gian.
    Cô gái cũng vậy, chẳng muốn phá hỏng dòng kỷ niệm của người đàn ông, cô cứ lặng thinh ngồi nghe.
    Đến khi người đàn ông chú ý đến giờ giấc thì cũng đã 10 giờ khuya.
    ?oẤy, thôi chết! chẳng để ý gì cả, muộn thế rồi cơ à?. Người đàn ông cười cười như tỏ ý xin lỗi. ?oBây giờ thì chắc em rõ rồi? anh không thể mà cũng không muốn làm những việc không phải với cô ấy.?
    ?oVâng, biết rồi. Thua người như thế, em cũng tâm phục khẩu phục.? Cô gái miễn cưỡng lắc lắc cái đầu. ?oNhưng đến độ tuổi chị ấy, chắc em còn tuyệt hơn.?
    ?oỪ, và cũng sẽ tìm được một người đàn ông tuyệt hơn. Đúng không? Thôi muộn quá rồi, chắc là bát canh ở nhà đã nguội. Để anh đưa em về.? Người đàn ông đứng dậy.
    ?oThôi, em tự về được.? Cô gái xua xua tay. ?oAnh về đi, đừng để chị ấy đợi nữa.?
    Người đàn ông như đã hiểu, cười cười quay đi.
    ?oChị ấy có đẹp không??
    ?o??? ơ, đẹp lắm!?
    Bóng người đàn ông chìm dần trong bóng đêm, còn lại cô gái thẫn thờ trước ngọn nến.
    Về đến nhà, người đàn ông đẩy cánh cửa, đi thẳng đến phòng ngủ bật lên ngọn đèn. Đến bên giường rồi ngồi xuống.
    ?oEm ơi, đây là lần thứ tư rồi đấy. Cái gì làm cho anh trở nên tốt như thế, sao nhiều cô gái thích anh vậy. Nếu anh không vững lòng, anh đến thay lòng đổi dạ mất. Sao em lại biến anh trở thành một người tốt như thế rồi em đi trước hả em??
    ?oAnh, anh chỉ có một mình, cô đơn lắm.? Người đàn ông nghẹn lời khóc không thành tiếng. Nước mắt cứ từng giọt từng giọt rớt xuống cái khung ảnh trong tay. Trong ánh sáng mở tỏ, từ bức ảnh cũ như lan toả ra vẻ đẹp dịu dàng hiền hậu của người phụ nữ.
  4. lewenhe

    lewenhe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2006
    Bài viết:
    191
    Đã được thích:
    0
    ốơỗs"ỗ^ổf.
    [74411/yyxy/ẻTõ?TéẳồƯ-ồưẵ] [ọổ":157] [2006-5-28 9:31:44]

    ọằZồ?ổo?ọáÔồêồỗOêùẳOổ.ồÔâố?ỗ?ổ-ồĐổ-ốT'ỗs"ỗ"Yổằ,ọằ-ọằơọ'ỗ>áỗ>áỗ^ỗ?.ổồÔâọáằọộ?ổƠồfỗs"ổ-ảồ?T,ồ.ơỗOêổ?ằổ~ồ.^ốđâổỗOêồf,ỗư?ồƠạồfộƠọ?ồ?ọáSồZằồfổỗOêồfồ?âọáọ?ùẳOố?Oồ.ơỗOêố~ổ~ốỗ?ọáằọọá?ồđảồẳ?ồfỗs"ồfỗ?ỗOêố,?ùẳOổỗOêọẳÔồfỗs"ốồ?'ồoăọằƠồ?ồ.ơỗOêổồÔâỗĂỗs"ồoổ-ạùẳOỗêỗ"ảồƠạồ'ỗZồÂTọáSổo?ốĂOồư-ùẳsõ?o ồƯ,ổzoỗ^ổ-ổ.ỗ"ăốă?ốưổƠốĂăốắắùẳOổ^'ổ"ổ"ỗ"ăỗ"Yồ'ẵổƠốổ~Z
    Có hai con lỏằÊn , chúng 'ặỏằÊc ỏằY cạng nhau,yêu thặặĂng lỏôn nhau và cạng nhau trỏÊi qua nhỏằng ngày thĂng êm 'ỏằm vô lo vô nghâ .Mỏằ-i ngày ,khi chỏằĐ nhà mang thỏằâc fn 'ỏn cho chúng , lỏằÊn chỏằ"ng luôn luôn nhặỏằng cho lỏằÊn vỏằÊ fn trặỏằ>c .ĐỏằÊi cho lỏằÊn vỏằÊ fn xong , nó mỏằ>i bỏt 'ỏĐu fn nhỏằng gơ còn thỏằôa lỏĂi .Đêm 'ỏn, lỏằÊn chỏằ"ng luôn thỏằâc 'ỏằf canh cho lỏằÊn vỏằÊ ngỏằĐ . Nó rỏƠt sỏằÊ chỏằĐ nhà thỏằôa cặĂ lúc nó ngỏằĐ say sỏẵ bỏt lỏằÊn vỏằÊ 'em 'i giỏt .Ngày qua ngày , lỏằÊn vỏằÊ càng bâo tỏằ't thơ lỏằÊn chỏằ"ng lỏĂi ngày càng gỏĐy 'i . Có 1 ngày , lỏằÊn chỏằ"ng tơnh cỏằ nghe 'ặỏằÊc chỏằĐ nhà 'ang cạng vỏằ>i ngặỏằi 'ỏằ" tỏằf trao 'ỏằ.i ,hỏằ muỏằ'n 'em con lỏằÊn cĂi 'i giỏt và bĂn .lỏằÊn chỏằ"ng 'au 'ỏằ>n tỏằTt cạng ,tỏằô hôm 'ó nó bỏt 'ỏĐu thay 'ỏằ.i tưnh cĂch hỏn .Mỏằ-i lỏĐn chỏằĐ nhà mang thỏằâc fn tỏằ>i , nó liỏằn tranh fn bỏng hỏt vỏằ>i lỏằÊn vỏằÊ , fn xong nó ngỏằĐ 1 giỏƠc dài .Nó còn nói vỏằ>i con lỏằÊn vỏằÊ rỏng:PhỏÊi hoĂn 'ỏằ.i vỏằi con lỏằÊn vỏằÊ.DỏĐn dỏĐn mỏằ-i ngày , lỏằÊn vỏằÊ cỏÊm thỏƠy lỏằÊn chỏằ"ng ngày càng không 'ỏằf ẵ gơ tỏằ>i nó nỏằa ,nó buỏằ"n , nó thỏƠt vỏằng , mà lỏằÊn chỏằ"ng dặỏằng nhặ câng không có 'iỏằu gơ vui vỏằ cỏÊ .MỏằTt thĂng trôi qua thỏưt nhanh ,chỏằĐ nhà dỏt ngặỏằi 'ỏằ" tỏằf 'ỏn trặỏằ>c cỏằưa chuỏằ"ng .Hỏằ phĂt hiỏằ?n ra lỏằÊn vỏằÊ1 thĂng trặỏằ>c bâo tỏằ't giỏằ 'Ê rỏƠt gỏĐy , chỏng còn 'ặỏằÊc bao nhiêu thỏằi chưnh là con lỏằÊn vỏằôa bâo vỏằôa khoỏằ .Cuỏằ'i cạng ngặỏằi 'ỏằ" tỏằf câng 'em lỏằÊn chỏằ"ng kâo 'i . Lúc ra khỏằi cỏằưa chuỏằ"ng , lỏằÊn chỏằ"ng còn ngoĂi lỏĂi cặỏằi và nói vỏằ>i lỏằÊn vỏằÊ " LỏƯN SAU NHỏằs ĐỏằêNG C" ,N NHIỏằ?U THỏắ NH? !" lỏằÊn vỏằÊ chỏt lỏãng ngặỏằi , nó muỏằ'n lao ra khỏằi cĂi chuỏằ"ng 'ó theo lỏằÊn chỏằ"ng, nhặng cỏằưa chuỏằ"ng 'Ê bỏằc mỏt nó nhơn theo lỏằÊn chỏằ"ng ! thỏ là 'Ê muỏằTn ! Cỏằâ nghâ 'ỏn cĂi cỏÊnh nhà chỏằĐ vui vỏằ bên mÂm cặĂm , nó lỏĂi càng 'au lòng khôn xiỏt . Nó nỏm lỏĂi chỏằ- mà trặỏằ>c 'Ây lỏằÊn chỏằ"ng vỏôn nỏm , bỏằ-ng nó phĂt hiỏằ?n ra , trên bỏằâc tặỏằng có 1 hàng chỏằ " NỏắU NHặ YSU M? KH"NG THỏằ, DIỏằ"N ĐỏT ĐặỏằÂ THO T"I NGUYỏằ?N DTNG SINH MỏNG CỏằƯA MINH Đỏằ, CHỏằăNG MINH "
    Được lewenhe sửa chữa / chuyển vào 16:32 ngày 27/07/2006
  5. narcissus_1981

    narcissus_1981 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2006
    Bài viết:
    109
    Đã được thích:
    0
    ọá?ồ?áốƯêỗàồâsỗs"ùẳOộ,ÊổT,ọằÊổọá?ồ?ỗàồâsồố?Oốđ"ọồƠ?ổ?êọá?ổăÊó?,
    ồêẵồêẵồááốêêốƯáổ.ơồƯ,ố"ùẳOộảẳộ^ổf.ổãỗs"ổăĂổăÊùẳOồắ^ộ>Êổfồfọằ-ồ?'ỗs"ồâsồĐằọạYổ>ắổo?ộZộÂăộ>ăùẳOố?Oọá"ổ~ọáốẳáộ?Tồạắồ?ăó?,
    ốẵộ~ồĐăốêêọằ-ồ?'ọạYổ>ắộơĐộZộ>ÂồâsùẳOộ?Tổ..ọzồđảùẳOộ,ÊồÔâọạYọá?ốàãồSỗưỗ"ổ-ẳổá.ồ??ỗ>Ôộằzỗs"ỗãÊổ..ùẳOộ,ÊồÔâồ>zồ^ồđảồãổ~ồ?OổTăồ.âộằzồÔsọ?ùẳ
    ỗ^áỗ^áồ^ỗồ^ộÔ"ùẳOọắồsãố'-ốƯồêẵồêẵồZằổ-ồ,Tồfỗs"ùẳOộ,ÊổđàổoYộ-"ồêẵồêẵọạYổưÊồoăổÊộưọáSùẳOồSọáSọá?ốàãồSỗưùẳOồƠạọạYồắ^ỗổ??ọằƠồồ>zọ?ọá?ồƠùẳsó?Zổfồfọằ?ộẳọáốfẵố?êồãỗ.đồ-ZùẳYổ'ổ?ồSồÔoỗ.đọằ?ộẳộÊùẳYọá?ộÔổ-âồộZọ?ùẳó?
    ỗ^áỗ^áọạYỗôọ?ùẳọằ-ỗ"YổÊỗs"ồồêẵồêẵồẳốêê?ó?ZồƯọằSồÔâổ~ồfộOố-Ơổ~ọáổ~ùẳYồư~ồfốãYổ^'ồàồ-ZùẳYỗ.ảố?ồâ?ỗs"ỗ.độÊỗàƯố?ồ.ơồfổ~ồÔâỗả"ồoỗắâỗs"ùẳOồ"êổo?ồ^?ổT,ộ-"ùẳYồƯọáổằổ"ổ~ọáổ~ùẳYọáổằổ"ồƯốàồ'?ùẳó?
    ồêẵồêẵồÔĐổƯ,ổ'ổ-Tồ^ỗ^áỗ^áổofổo?ộ?TộẳồÔĐỗs"ồổ??ùẳOọá?ồ?zồ^ổ^ốÊĂổ.ỗ?ốĂOổZùẳOổạổ"sồ"Ơồ"Ơỗs"ồ>zổ?ảùẳOộ,ÊổT,ọằ-ốÂôồàộ?',ỗTẳỗắỗ^áồêẵồàổzảồ^ọáỗYƠộ"ốƯổ?ZộẳốắƯùẳOồêồƠẵồ^ốÊỗĂọáốàãùẳOố?Oổ^'ộ,ÊổT,ộ,"ọáỗYƠộ"ồoăồ"êồ'Âùẳ
    ỗ^áỗ^áỗozọắ?ùẳó?
    ộZọ?ọá?ổofồ.'ùẳOồêẵồêẵổ'ổo?ổố'-ồSọáSỗs"ồÔĐỗsđỗđỗTẳồ'?ùẳOồêẵồêẵỗozỗư" ùẳs
    ó?Zổ^'...ổ^'ốƯồáảốàồơổ-ẳổ^'ỗs"ổốƠùẳOổ^'ổo?ộ?ốƯỗs"ốĂOổZồổ~ọẵồ'?ùẳộTÔọ?ọẵốãYồồưâùẳOổ^'ọằ?ộẳộfẵổ'ổo?ọ?...ó?
    ộZọ?ộ?Tộẳọạ.ùẳOỗ^áỗ^áồ^ốẵốƯùẳOồ.âọổưổ.ơồƯ,ố"ỗàồâsồãổo?29ồạọ?ùẳỗ^áỗ^áọạYồãỗả"62ổưùẳOọẵ?ổ^'ổfọằ-ồ?'ồ??ọá?ồđsộ,"ổfồoăọá?ốàãồ.ồƯ29ồạó?,ó?Zổ"oồưọạ<ổ?<ùẳOố^?ồưồ.ố?ó?ùẳOổ^'ọằƠồắOọạYốƯổ?ắọá?ồ?<ốãYỗ^áỗ^áọá?ổăÊỗs"ồƯọá?ồS ó?,
    ó?OộZổ?Zộẳỗs"ỗ"YổằọáƯọáộ?ốƯùẳOộ?ốƯỗs"ổ~ọẵỗ"ăổ?ZộẳổăÊỗs"ổ.<ồƯộÂồỗ"Yổằó?!
  6. nguyenduonghai

    nguyenduonghai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/01/2006
    Bài viết:
    757
    Đã được thích:
    0
    ChuƠn chuƠn t-nh yêu.
    &nbsp;
    &nbsp;&nbsp;&nbsp; Tại mât thz trSn nhĂ êm đ'm và xinh đ'p cÊ mât đôI trai gáI yêu nhau thắm thi.t. Sáng sáng hÔ cïng nhau ra bê bi"n đÊn ánh b-nh minh và chi'u chi'u lại cïng nhau ra bê bi"n ti"n ánh tà d&shy;ơng khuSt bÊng. Nhãng ai đ&shy;đc cháng ki.n đôI t-nh nhân Sy đ'u không giSu nƯi sạ tSm tắc hi-n lên trong ánh mắt.
    &nbsp;&nbsp;&nbsp; Nh&shy;ng đ.n mât hôm, ng&shy;êi con gáI bSt hạnh bz chSn th&shy;ơng trong mât tai nạn giao thông. Nàng nằm bSt t~nh trên gi&shy;êng h.t ngày này qua ngày khác. Ng&shy;êi con trai ban ngày không ngưt gÔi tên ng&shy;êi yêu bên gi&shy;êng b-nh, ban đêm, chàng chạy đ.n giáo đ&shy;êng cña thz trSn c?u xin th&shy;đng đ. cho ng&shy;êi yêu khĂi b-nh cho đ.n lóc l- đã cạn khô.
    &nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp; Mât tháng qua đI, ng&shy;êi con gáI v?n mê man bSt t~nh cYn ng&shy;êi con trai trô nên hăc hác ti'u tuắ đ.n thê thảm nh&shy;ng chàng v?n gắng gĂi mât cách đáng th&shy;ơng. Cho đ.n mât ngày, bz cảm đâng tr&shy;ưc măi t-nh si cña chàng trai trZ đang quằn quại trong đau đưn, th&shy;đng đ. đã phá l- hĂi chàng: õ?o Con cÊ bằng lYng đem tÝnh mạng m-nh ra đánh đƯi không?õ? õ?oCon bằng lYngõ?, chàng trai trả lêi không chót do dạ. Th&shy;đng đ. nÊi ti.p: õ?o ThôI đ&shy;đc, ta cÊ th" khi.n ng&shy;êi con yêu nhanh chÊng t~nh lại, nh&shy;ng con sÏ phảI đƠng ẵ làm ki.p chuƠn chuƠn trong vYng ba năm, con bằng lYng không?õ? Chàng trai nghe xong v?n mât mạc trả lêi: õ?o Con bằng lYng!õ?
    &nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp; Trêi sáng, chàng trai bi.n thành mât con chuƠn chuƠn xinh đ'p, chàng tà bi-t th&shy;đng đ. vâi vã bay vào b-nh vi-n. Cô gáI quả thạc đã t~nh lại và đang trY chuy-n vưi ng&shy;êi bác so k' bên, ch~ đáng ti.c là chàng trai không th" nghe đ&shy;đc nhãng g- hai ng&shy;êi đang nÊi
    &nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp; VàI ngày sau, cô gáI đã hƠi phôc nh&shy;ng chẳng chót vui màng. Nàng đI khắp nơI hĂi thăm tung tÝch chàng trai nh&shy;ng không mât ai bi.t chàng đã đI đâu. Cô gáI cá t-m mãI , t-m mãI cYn chàng trai hoá thân thành chuƠn chuƠn luôn bay quanh nàng tàng giây tàng phót, cÊ đI'u chàng không th" gÔi tên nàng, không th" ôm lSy nàng. Chàng ch~ bi.t ng<m ngïi cháng ki.n cảnh cïng ng&shy;êi yêu đăi m?t mà chẳng th" nh<n ra nhau. Mïa hạ qua đI, nhãng cơn giÊ mát mïa thu khi.n nhãng chi.c lá cây d?n rơI rông. ChuƠn chuƠn phảI ra đI. Chàng trai li'n bay đ.n đ<u lên vai ng&shy;êi yêu l?n cuăi. Chàng muăn dïng đôI cánh cña m-nh vuăt ve khuôn m?t nàng, hôn lên trán nàng bằng cáI mi-ng nhĂ bÐ cña m-nh, cÊ đI'u cô gáI v?n không th" nh<n ra cái thân th" nhĂ bÐ đÊ cña chàng.
    &nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp; Chẳng bao lâu, mïa xuân lại đ.n, chuƠn chuƠn vâi vã bay v' t-m ng&shy;êi yêu. Nh&shy;ng bên cạnh h-nh bÊng quen thuâc cña nàng giê đã cÊ thêm mât chàng trai khôI ngô tuSn tó. Giây phót cháng ki.n cảnh t&shy;đng đÊ, chuƠn chuƠn nh&shy; muăn gôc nhào xuăng đSt. Ng&shy;êi ta k" cho nhau nghe sau vô tai nạn Sy cô gáI đã bz th&shy;ơng rSt n?ng ra sao, rƠi chàng bác so trZ tăt bông, đáng yêu th. nào, và rƠi măi t-nh cña hÔ đ.n vưi nhau nh&shy; mât đI'u tSt y.u và còng không quên k" lại rằng cô gáI đã t-m lại đ&shy;đc cảm giác hạnh phóc mà đã lâu nàng tàng đánh mSt.
    &nbsp;&nbsp;&nbsp; ChuƠn chuƠn vô cïng đau khƯ. MSy ngày sau đÊ, chàng luôn cháng ki.n cảnh ng&shy;êi bác so trZ sáng sáng đ&shy;a ng&shy;êi yêu m-nh ra bê bi"n đÊn ánh b-nh minh và chi'u chi'u lại đ&shy;a nàng ra bê bi"n ti"n ánh tà d&shy;ơng khuSt bÊng, cYn chàng chẳng th" làm g- hơn, ch~ bi.t thi thoảng bay đ.n đ<u lên vai ng&shy;êi yêu dSu.
    &nbsp;&nbsp;&nbsp; Mïa hO năm Sy dàI lê thê. ChuƠn chuƠn ngày ngày baylà là m?t đSt trong đau khƯ, chàng không cYn dòng khÝ bay đ.n g?n ng&shy;êi yêu th&shy;ô nào. Nhãng lêi th- th?m cña cô gáI và chàng bác so, nhãng ti.ng c&shy;êi đ?y hạnh phóc cña nàng làm chàng muăn ngh't thô.&nbsp; Đ.n mïa hO năm thá ba, chuƠn chuƠn không cYn bay tưi ngắm nh-n ng&shy;êi yêu nh&shy; tr&shy;ưc nãa. Bê vai nàng giê đây đã đ&shy;đc ôm gÔn trong vYng tay chàng bác so, khuôn m?t nàng giê đây đắm say vưi nhãng nô hôn cña ng&shy;êi yêu mưi, nàng đâu cYn thêi gian đ" ẵ đ.n mât chó chuƠn chuƠn đau khƯ, lại càng không cÊ tâm trạng đ" hoàI như v' mât thêi đã qua.
    &nbsp;&nbsp;&nbsp; Thêi gian &shy;ưc h'n ba năm cña Th&shy;đng đ. thSm thoắt đã qua đi. Ngày cuăi cïng cña thêi hạn đÊ còng chÝnh là ngày mà ng&shy;êi yêu năm x&shy;a cña chuƠn chuƠn và chàng bác so cả hành hôn l". ChuƠn chuƠn nh' nhàng bay vào nhà thê đ<u lên vai th&shy;đng đ., chàng nghe thSy ng&shy;êi yêu m-nh bên d&shy;ưi cSt lêi th' tr&shy;ưc th&shy;đng đ.: õ?o Con bằng lYngõ?. Cháng ki.n anh chàng bác so lƠng nh?n c&shy;ưi vào tay ng&shy;êi yêu năm x&shy;a cña m-nh, cháng ki.n cảnh hai ng&shy;êi hôn nhau th&nbsp; mai con cÊ th" trô lại thành ng&shy;êi rƠi.õ? ChuƠn chuƠn lắc đ?u : õ?o Xin hãy đ" ki.p này con mãI mãI là chuƠn chuƠn, th&shy;a th&shy;đng đ..õ?
    &nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp; CÊ nhãng măi t-nh chắc chắn sÏ mSt, cÊ nhãng măi t-nh vonh vi"n không bao giê cÊ đơm tráI ngÔt. Yêu mât ng&shy;êi không nhSt thi.t luôn phảI cÊ ng&shy;êi đÊ, nh&shy;ng n.u đã cÊ đ&shy;đc ng&shy;êi đÊ rƠi phảI h.t mạc yêu th&shy;ơng. Trên vai bạn đã cÊ chuƠn chuƠn ch&shy;a?
    &nbsp;
  7. nguyenduonghai

    nguyenduonghai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/01/2006
    Bài viết:
    757
    Đã được thích:
    0
    Chán như con gián, cop từ usb sang toàn bị loạn mã. Bà con bảo em cách nao xử lý cái thằng loạn mã này với.
  8. Newfarmmer

    Newfarmmer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/11/2004
    Bài viết:
    1.945
    Đã được thích:
    1
    Tôi đồ là chú đánh telex trên nền Vntime nên nó mới ra nông nỗi này. Mà cũng đồ luôn là ngay khi chú paste lên nó đã loạn mã chứ không phải post xong mới loạn (cố đấm ăn xôi chăng?). Ngay 1 bài trong word chú đã dùng đến mấy loại phông thế này loạn mã là phải chú ạ. Chịu khó cò mổ đi chớ chẳng ai giúp được chú đâu, he he.
  9. nguyenduonghai

    nguyenduonghai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/01/2006
    Bài viết:
    757
    Đã được thích:
    0
    Vớ Vỉn! khi cọp lên thì nó vẫn ổn. Nhưng khi post thì nó mới loạn mã. Thế mới đau chứ.
  10. owentracy

    owentracy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/10/2003
    Bài viết:
    9
    Đã được thích:
    0
    @nguyenduonghai
    Tưởng được thưởng thức tài dịch thuật của dage ai dè font loạn hết cả .
    Trên Word dage thử format lại toàn bộ xem sao , bằng font Unicode ấy .

Chia sẻ trang này