1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ofline Sà?i thà?nh - Chù? NhĂ?̣t 16/12/2007

Chủ đề trong 'Võ thuật' bởi manhphamvn, 24/11/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. thaiduonghong

    thaiduonghong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/10/2006
    Bài viết:
    210
    Đã được thích:
    0
    Site nguồn đã ko vào được, chắc bị khoá rồi, cám ơn bác cho biết.
  2. Vove

    Vove Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/07/2002
    Bài viết:
    1.048
    Đã được thích:
    0
    Tặng các bác bài nầy, từ Talawas,
    Lynh Bacardi
    Hãy tự cho chúng ta thêm nhiều lần lên tiếng

    9h sáng đến 12h30 trưa, ngày 9 tháng 12 năm 2007 - Ðây sẽ là một ngày có ba tiếng rưỡi thật đáng nhớ đối với riêng tôi và những người đã có mặt trước Lãnh sự quán Trung Quốc ở Sài Gòn hay tại Ðại sứ quán Trung Quốc ở Hà Nội, đặc biệt là đối với những người trẻ tuổi. Những người mà tôi không biết tên tuổi, gia cảnh, nhưng chắc chắn họ cũng như tôi, cùng trưởng thành dưới môi trường xã hội chủ nghĩa, dưới sự điều hành duy nhất của Ðảng Cộng sản trong suốt hơn 32 năm. Hoàn toàn giữa những người hôm đó với tôi không có sự liên kết nào trong cuộc đời bao la này. Vậy mà ngày hôm đó, tôi và họ đã đến với nhau, cùng làm nên đại danh từ ?ochúng tôi? để đoàn kết bên nhau trong cùng một tiếng nói chung.
    Ðối với những người thuộc thế hệ tôi, thế hệ 8x, thì cuộc biểu tình này là lần biểu tình đầu tiên của cuộc đời, trong suốt hai mươi mấy năm sinh ra trên quê hương Việt Nam. Ðây, cuộc mở miệng đầu tiên của chúng tôi. Ðây, lần đầu tiên chúng tôi thực hiện một trong những quyền cơ bản của con người. Ðây, chúng tôi cảm nhận được nhiệt huyết sôi sục trên gương mặt nhau. Ðây, chúng tôi nhắc nhở cho chính phủ Việt Nam biết nhân dân Việt Nam còn tồn tại và biết họ cần làm những gì cho đất nước. Còn đối với những thế hệ xx khác ở miền Nam, có lẽ từ thời Ngô Ðình Diệm hay Nguyễn Văn Thiệu, thì mãi đến bây giờ họ mới có dịp sống lại cảm giác hãnh diện của tình yêu nước trong một tập thể. Còn đối với những người ngoài Bắc, có lẽ họ cũng đang thử ôn lại xem đã bao nhiêu năm rồi mới sống một ngày trọn vẹn và có ý nghĩa như ngày 9/12 hôm đó.
    Vậy mà, theo nhà cầm quyền Việt Nam thì cuộc biểu tình hôm đó là sai trái, chưa được cho phép, và làm ảnh hưởng đến công cuộc ngoại giao giữa hai nước.
    Như khi tôi mới bắt đầu đến với đám đông và hô khẩu hiệu, một bà khoảng trên bốn mươi tuổi, cùng với một người mặc sắc phục đến để tay vào hông tôi, cố tình đẩy tôi dạt ra ngoài đám đông. Tôi đứng chựng lại nói, ?oCó muốn hỏi gì thì chị cứ đứng đây mà hỏi, không đi đâu hết?. Chị ta liền hỏi, ?oEm làm việc ở đâu?? Tôi nói, ?oTôi làm việc trên đất nước Việt Nam?. Chị ta lại hỏi, ?oEm có biết làm như thế này là ảnh hưởng đến ngoại giao giữa hai nước không?? Tôi nói, ?oNếu họ còn nghĩ đến việc ngoại giao giữa hai nước, thì họ đã chẳng lạm quyền trên Hoàng Sa và Trường Sa như vậy.? Nói xong, tôi lãng họ ra và lại tiếp tục cùng mọi người kêu đòi.
    Vậy sự kiện hôm đó có phải là việc làm sai trái, hay phá quấy công cuộc ngoại giao với nước láng giềng do sinh viên và những người tham gia?
    Trên đất nước Việt Nam, nếu thực sự nhân dân có quyền tự do biểu tình, thì có rất nhiều lý do chính đáng. Như sập cầu; kẹt xe; ngư dân Việt bị giết trên biển thuộc lãnh hải Việt Nam; lạm phát gia tăng; phân bổ tầng lớp giàu nghèo không đồng đều; trẻ con thất học; người già không chốn dung thân; nông dân bị quan lại cướp đất hay đền bù không thoả đáng; tham nhũng; lương công nhân rẻ mạt; nhân phẩm, thân xác phụ nữ Việt Nam bị chà đạp khi bị bán ra bên ngoài hay liều mình lấy chồng xa xứ. Tất cả những lý do này đều có thể biểu tình để đòi hỏi Quốc hội phải tìm ra giải pháp. Nhưng đối với người Việt sau hơn 32 năm đã quen im hơi lặng tiếng, họ đều thấy hầu hết những lý do này không đủ mạnh để họ đủ can đảm làm nên một cuộc biểu tình trước chính phủ. Vậy, bấy nhiêu lý do kia chúng tôi đã không thực hiện được, không đứng lên nổi vì cũng cho rằng chúng chưa đủ chính đáng, nhưng còn lý do hôm 9/12 cũng là sai trái đối với chính phủ Việt Nam ư?
    Có sai trái chăng, là hôm đó một phần chúng tôi đã thầm cám ơn chính phủ Trung Quốc. Cám ơn, vì nó đã quá quắt, đã thao túng, đã coi khinh dân tộc Việt Nam, và do đó đã cho chúng tôi một liều thuốc mạnh mẽ và lý do quá sức chính đáng để có cuộc xuống đường hiếm hoi ?" đó là lòng yêu nước.
    Còn công cuộc ngoại giao giữa hai nước xưa nay vẫn là công việc của chính phủ Việt Nam, vì cho đến nay chính phủ vẫn chưa bạch hoá những vấn đề về Hoàng Sa và Trường Sa với nhân dân trên các phương tiện thông tin đại chúng. Không trưng cầu dân ý về biện pháp đối phó. Cho đến nay vẫn không có biện pháp cứng rắn, hay lời cuối cùng nào từ phía chính phủ Việt Nam đưa ra với chính phủ Trung Quốc. Nói chung, chính phủ vẫn cho rằng đây là công việc của chính phủ và dân không có quyền xen vào. Ngay cả thông tin về hai cuộc biểu tình diễn ra ở Hà Nội và Sài Gòn, cũng không có tờ báo giấy hay báo mạng nào trong nước đăng tải để rộng đường dư luận.
    Vậy việc biểu tình chống ngoại bang thì dân cứ làm, còn việc ngoại giao thì chính phủ cứ lo lấy, chứ không thể nói chúng tôi phá rối làm mất mặt chính phủ với Bắc Kinh. Nếu chính phủ lo đến việc mất mặt, có lẽ nên lo giấu mặt đâu đó hoặc tìm lối lấp liếm nào cho khôn khéo hơn để đối phó với nhân dân Việt Nam khi Trường Sa và Hoàng Sa thực sự không còn tên trên bản đồ đất nước.
    Thực sự, với cuộc biểu tình hôm đó, không ai trong chúng ta ngây thơ mà hi vọng rằng nhờ việc biểu tình chúng ta sẽ lấy lại được Hoàng Sa - Trường Sa. Chắc hẳn định mệnh của hai đảo này đã được Ðảng Cộng sản Việt Nam âm thầm sắp đặt xong rồi. Chúng đã bị giải phẫu, cắt lìa bằng những công cụ trao đổi quyền lực để rồi đau đớn tách khỏi thân thể nước mẹ. Chúng đã được người ta viết lại lịch sử hầu thay chủ mới.
    Chẳng còn gì để bàn cãi nữa khi sự hiện diện của Trung Quốc ngày càng rõ nét trên hai đảo, khi cái sân bay to kình, nhà cửa, con người Trung Quốc, công viên, từng lượt tour du lịch được mở ra... Và cũng chẳng ai lấy làm lạ khi một ngày nào đó người dân Việt muốn đến thăm phần đất mà cha ông đã đổ xương máu giành được và để lại cho con cháu thì phải xin visa. Rồi lủi thủi đi theo một thằng Tàu khựa (Tàu khựa, cái tên kỳ dị nhưng mang theo nó nỗi căm ghét ngay lần đầu tiên tôi được nghe) để nghe nó hướng dẫn và kể về lịch sử chiếm đoạt bành trướng hào hùng, tinh xảo của chính phủ Trung Quốc, và sự non kém, bất lực của chính phủ cũng như con người Việt Nam.
    Rất nhiều người Việt trong đó có tôi, cho đến nay vẫn chưa và chắc sẽ chẳng còn bao giờ có cơ hội thấy được hình vóc của một phần máu thịt quê hương này. Thôi thì dân Việt căm phẫn thì cứ căm phẫn, chúng ta cũng đành để Trường Sa, Hoàng Sa thay dân Việt lòn cổ vào lọn dây thòng lọng của ?oAnh em môi hở răng lạnh? trước, còn chúng ta cứ yên tâm ngồi trong xó nhà để mọi việc cho chính phủ lo. Hi vọng sợi dây vô hình kia sẽ mục dần, không siết được nữa khi đến lượt mỗi cá nhân Việt bước lên đoạn đầu đài Bắc Kinh.
    Trong khi dân tình Việt Nam run lên vì căm phẫn, còn chính phủ Trung Quốc bên kia từng ngày thảy từng mảng bê tông xuống Hoàng Sa, Trường Sa, thì chính phủ Việt Nam vẫn kêu gọi nhân dân Việt Nam đừng bày tỏ thái độ gì để giữ tình anh em?! Ông phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Lê Dũng vẫn cứ đứng bên này ra rả những lời vô cảm sáo rỗng về bằng chứng lịch sử như nói, như méc với hư không. Tương tự, ông Chủ tịch UBND tỉnh Ðà Nẵng Trần Văn Minh phát biểu hùng hồn rằng, ?oChúng tôi có đủ chứng cứ lịch sử cho thấy rằng Hoàng Sa thuộc phần quản lý của tỉnh Ðà Nẵng. Bằng cớ là tỉnh có thành lập một UBND huyện Hoàng Sa toạ lạc tại... Ðà Nẵng.? Thật là buồn cười đến hộc máu khi đọc phải những lời như vậy. Anh đã cho nó đến cướp nhà, dọn đến nhà anh ở, làm xong giấy tờ chủ quyền hợp pháp, và không chừng sắp bán cho kẻ khác rồi, mà anh vẫn còn đứng bên ngoài kêu than lấy lệ. Ðã hài hước và nói cho oai như vậy, sao không cất một cái chòi rồi nói luôn rằng, ?oViệt Nam có đầy đủ chứng cứ lịch sử cho thấy Bắc Kinh thuộc quyền quản lý của Ðà Nẵng, bằng chứng là có trụ sở UBND thành phố Bắc Kinh đặt tại Ðà Nẵng. Ông mày quản lý tất!?
    Cuối cùng, những lời sáo rỗng và cách thức ứng phó bạc nhược của ngài Chủ tịch này, hay của nhà cầm quyền Việt Nam, thật sự chỉ làm cho dân Việt hiểu thêm một điều, rằng, tất cả chỉ là những cơn đau giả tạo để nhân dân tưởng rằng họ cũng đau và tiếc lắm! Vì ngoài lời phát biểu trên, ông Chủ tịch Ðà Nẵng còn nói, ông phải la lên để thế hệ sau này hiểu rằng mình cũng đã có phản ứng để không có lý do trách móc. Vậy ra tất cả chỉ là cho có phản ứng để khỏi bị đời sau thống trách thôi sao?!
    Nếu chính quyền thực sự đã, đang bàn cãi để tìm ra biện pháp, vậy sao không bạch hoá cho nhân dân biết họ sắp quyết định gì? Dù rằng, nếu chính phủ chọn giải pháp nhịn nhục trước thằng đàn anh quá to lớn, hoặc để tránh một cuộc ẩu đả nguy hiểm cho nhân dân hay kinh tế đất nước, thì cũng nên cho dân biết để tay trong tay với Ðảng cùng chịu nhục.
    Hôm chủ nhật, ông Phó chủ tịch UBND Thành phố HCM Nguyễn Thành Tài hứa trước đông đảo mọi người rằng sẽ phát động một cuộc biểu tình chính thức cho thanh niên có dịp bày tỏ, vậy mà cho đến nay cũng chẳng thấy động tĩnh gì. Mất một phần đất nước đã đành, chẳng lẽ việc chúng ta muốn chứng minh cho Trung Quốc hay cho bạn bè quốc tế thấy rằng nhân dân Việt Nam dưới sự lãnh đạo toàn diện của Ðảng cũng còn có ý thức, hiểu biết và có chính kiến riêng, mà cũng không làm được sao? Hay chính phủ muốn chứng minh cho đàn anh Trung Quốc và quốc tế rằng, nhân dân Việt Nam dưới sự lãnh đạo của họ thì nói sao nghe vậy. Ðảng Cộng sản có quyền hành tuyệt đối đối với mỗi cá nhân người dân?
    Mọi tờ báo trong nước im hơi lặng tiếng về các cuộc biểu tình vì sợ điều gì? Có đưa tin thì đưa những đoạn ngắn rằng, cuộc biểu tình chỉ là cuộc tụ tập tự phát, không được sự cho phép của nhà nước. Vậy biểu tình yêu nước cũng chờ cho phép sao? Có phải đây là giải pháp để sau này nhà cầm quyền Việt Nam trả lời trước đàn anh Bắc Kinh hùng mạnh là, ?oDạ, tụi cháu nhà lỡ dại mồm dại miệng, chứ tụi em đâu có cho phép chúng làm thế ạ.??!
    Chính phủ có can đảm đưa ra một thời hạn nhất định về việc giải quyết vấn nạn này? Nếu không, sẽ trưng cầu ý dân để cùng định đoạt việc chung của đất nước?
    Hay Trường Sa, Hoàng Sa như những mẩu đất thừa không đáng để chính phủ giành giật, trong khi trong nước còn biết bao người đang tranh nhau từng tất đất để tìm chốn dung thân trên chính quê hương?
    Mọi chuyện về Trường Sa và Hoàng Sa sẽ khép lại dần như những vụ khác xảy ra trên nước chúng ta, sau khi dư luận đã mệt mỏi. Nhưng nếu nhìn lại cách nhà cầm quyền Việt Nam đã làm gì trước việc bày tỏ thái độ và mục đích xuống đường chính đáng của những người vừa qua, chúng ta thấy gì?
    Có phải người Việt Nam xuống đường để đòi công bằng cho người Việt Nam?
    Có phải người Việt Nam xuống đường để chống thế lực bành trướng của Trung Quốc?
    Có phải người Việt Nam xuống đường là để trợ giúp một tay cho Ðảng Cộng sản Việt Nam sau khi nhận thấy Ðảng đã bất lực?
    Vậy mà trong cuộc biểu tình hôm đó, mọi người được nhận lại gì từ phía nhà cầm quyền?
    Họ bị quây quanh bởi hàng rào an ninh giăng ra với đủ loại công an chìm, nổi. Mặt mũi những người này vừa đầy vẻ đe doạ người khác, vừa lo sợ cho bản thân nếu không hoàn thành nhiệm vụ sẽ bị cấp trên quở trách. Có lẽ nỗi sợ này đã khiến họ quên mất họ cũng là người Việt Nam.
    Bị xua đi bằng dùi cui như những kẻ phá rối mặc dù chỉ đứng yên hô hào.
    Một vài thanh niên bị bắt đưa đi lặng lẽ như một tội phạm nguy hiểm.
    Một số người sau cuộc biểu tình bị mời lên làm việc và phải trả lời về vấn đề ?oDiễn biến hoà bình? hay ?oThế lực thù địch?. Có vẻ như lý do biểu hiện tình yêu nước ở nước Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam là không thiết thực.
    Bị chụp ảnh, quay phim sát tận mặt không nể nang, với những ánh mắt đầy đe doạ như, ?oChúng mày bày đặt làm loạn à, ông quay phim chụp hình mặt chúng mày rồi, về nhà sẽ biết tay ông.?T? Cái camera gí sát vào mặt đã làm một bạn nam đang cầm cờ tổ quốc nổi giận. Anh tức tưởi hét lên, ?oCác anh quay cái gì? Chụp cái gì? Chúng tôi yêu nước mà không cho à? Muốn đàn áp à? Muốn đánh nhau sao? Tôi đã xuống đây là chẳng còn sợ gì đâu nhé!"
    Bị chính những người trong bộ phận nhà nước, và cũng chính là người Việt Nam đến hoạnh hoẹ những câu hỏi như thể họ là nhà điều tra người Trung Quốc.
    Vậy, chúng tôi phải hỏi, ?oCó phải những người cầm quyền ở Việt Nam đang làm việc, hay đang tranh đấu cho đất nước Trung Quốc không??
    (co`n tie^''p)
  3. VeVoiVoVan

    VeVoiVoVan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2007
    Bài viết:
    66
    Đã được thích:
    0
    Xin mời đọc
    "Nước Nào Là Đồng Chí, Anh Em?"
    http://vinhxuan.org/phorum/viewtopic.php?p=14018#14018
    "Hãy tự cho chúng ta thêm nhiều lần lên tiếng "
    http://vinhxuan.org/phorum/viewtopic.php?t=691&start=15
  4. MinhTrinh

    MinhTrinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/10/2003
    Bài viết:
    3.428
    Đã được thích:
    0
    Lạnh bỏ mẹ mà chỉ có đúng 1 cậu chịu tham gia, hai thằng ra đó thi gan cùng bão táp hả ? Sáng nay âm 19 độ! Khiếp quá .
  5. cuonglhvt

    cuonglhvt Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    26/10/2003
    Bài viết:
    5.262
    Đã được thích:
    0
    Cụ không chịu mời anh Bảy ra vẫy cờ... Mặt trận.
  6. MinhTrinh

    MinhTrinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/10/2003
    Bài viết:
    3.428
    Đã được thích:
    0
    Cậu 7 mà chịu đi nữa mới là 3
    Mà giờ này chưa xin phép thì coi như không thể thực hiện vào 16 rồi ...
    Tuần sau mà kéo đi họ tưởng là 1 lũ ông già Noel hạ thế !
  7. motdikhongtrolai

    motdikhongtrolai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/03/2004
    Bài viết:
    2.982
    Đã được thích:
    0
    Anh em nà?o - CN nà?y và?o Trung tĂm với mòi ngươ?i... thì? nĂn "trang bì" thĂm viẶc hòc thuẶc lò?ng bà?i hàt sau :
    http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=b2B5c33h-q
  8. motdikhongtrolai

    motdikhongtrolai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/03/2004
    Bài viết:
    2.982
    Đã được thích:
    0
    Sàng Chù? nhẶt nà?y - Anh em Sà?i thà?nh nà?o muẮn 'i uẮng Cafe sớm trong Trung tĂm với làfo... thì? vui lò?ng Pm cho làfo M trong vò?ng 24g (tình tư? thơ?i 'iĂ?m nà?y)
    [​IMG]
    Chùc mòi ngươ?i mẶt ngà?y vui !
  9. DONGBAI

    DONGBAI Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/10/2002
    Bài viết:
    2.204
    Đã được thích:
    0
    cho em 1 vè cù?ng ...bĂ? nhì
  10. MSGvovit

    MSGvovit Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2004
    Bài viết:
    735
    Đã được thích:
    0
    Rất tiếc, thiếu bĂi "Ao CĂ BĂc H""
    "Con cĂ tra ơi ch> cĂ bu"n,
    NgĂy ngĂy BĂc vẫn nh> 'ến Tra luĂn"
    o, ai lại chả thế .

Chia sẻ trang này