1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ôi tớ muốn đi xa.(Ai hoang mang về hạnh phúc thì vào đây nhé.)

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi doanminhhang17681, 15/10/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Có những lúc nghe tim mình nhói đau
    Bởi hạnh phúc lung linh vụt mất
    Chiếc bình pha lê cố tình rơi xuống dất
    Tan thành trăm mảnh vỡ không tên
    Người thương yêu đã không còn ở bên
    Em không tiếc tình yêu mà chỉ tiếc
    Niềm tin cuối cùng anh nào có biết
    Tan theo chiếc bình, trăm mảnh vỡ không tên
    Người thương yêu đã không còn ở bên
    Nên không gọi là người thương yêu nữa
    Đường tới tình yêu từ nay khép cửa
    Mượn chổi thời gian về gom mảnh vỡ đi xa.
    Tái bút là cái bài này em viết từ bao giờ không nhớ. Chứ không phải là mới viết hôm nay.
    Những mảnh thuỷ tinh vỡ trông rất đẹp. Bỏ đi thì tiếc mà nắm lại sẽ rất đau.
    Da yeu xin yeu tu noi dau chan thanh cua trai tim
  2. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Nếu hạnh phúc là một quả cầu thuỷ tinh hãy bỏ nó bên cửa sổ ngập tràn ánh nắng, trông nó sẽ rất đẹp.
    Nếu hạnh phúc là một quả trứng hãy ấp cho nó nở thành một chú gà con.
    Nếu hạnh phúc là chiếc bình thuỷ tinh hãy cắm vào đó một bông hoa.
    Da yeu xin yeu tu noi dau chan thanh cua trai tim
  3. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Đồng chí thân mến, bất hạnh thay cả 3 thứ đó tớ lại chả có. Theo mọi người trong 3 cái đó, cái nào quan trọng nhất. Tớ nghĩ rằng có cái thứ 3 ta sẽ có cả 3 cái còn lại. Tớ cho rằng trong 3 thứ đó, "có một điều gì đó để hy vọng" là quan trọng nhất, từ đó ta sẽ tìm đường đến được với những cái khác.
    Da yeu xin yeu tu noi dau chan thanh cua trai tim
  4. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Lời tạ từ cuộc sống.
    Khi sống, hãy nên có một quê hương, để gắn bó những tháng ngày thơ ấu, và khi mỏi mệt, ta luôn thèm được quay gót trở về một chốn bình yên. Đừng bao giờ để khi người khác hỏi đến lại lơ ngơ như người mất gốc. Em không biết. Quê nội một nơi. Quê ngoại một nơi.Em sinh ra một nơi.Lớn lên ở một nơi. Học tập ở nhiều nơi và giờ lại đang sống ở một nơi xa lạ. Em không biết quê là gì vì ngày nhỏ em mải học quá chẳng bao giờ về, giờ quê chẳng còn ai nên cũng không thấy gì là gắn bó.
    Khi sống cũng nên gắn bó với một mái nhà, có mẹ có cha và có những tháng ngày thơ ấu. Chớ vội bay cao bay xa quá sớm để khi diều đứt dây quay trở lại với những người thân yêu như những người xa lạ, với những day dứt và mặc cảm về sự bất tài cũng như mình không thể mang lại niềm vui cho chính người thân của mình. Em đã sống qua bao nhiêu mái nhà, với bao nhiêu người, đã thấy những gì buồn bã đắng cay trong từng số phận, từng mảnh đời riêng. Để một ngày chợt nhận ra mình có nhiều mái nhà nhưng không biết quay về đâu khi đơn côi và buồn tủi. Vì em không muốn gây sốc cho ai hết. Em muốn để những người thương yêu được nhìn thấy em vui vẻ và bình yên. Giá em có một mái nhà và sống ở đó từ nhỏ, khi lớn lên, em có lẽ đã được sẻ chia hơn giờ. Người ta lớn lên, càng phai mòn những cảm xúc thương yêu.
    Khi sống, cũng nên có một người tri âm. Nhưng tìm hoài không thấy. Có bao nhiêu người bạn rồi ấy nhỉ. Thế mà vẫn thấy chơi vơi?
    Con người ta nên sống có nguồn cội. Có một chốn nương thân, một chốn bình yên cho tâm hồn về trú ngụ. Để khỏi như người lữ khách giữa cuộc đời, nhìn đâu cũng thấy như là nhà trọ của tâm hồn. Như là ở trọ trần gian, như là biết đâu nguồn cội.
    Cho em một mái nhà của tâm hồn để lòng bình yên ngủ.

    Da yeu xin yeu tu noi dau chan thanh cua trai tim
  5. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Lời tạ từ trần gian.
    Đã bao ngày thu em đạp xe qua đây. Giờ muốn nằm lại vì muốn được lòng mình bình yên quá. Gối đầu nằm chênh chếch nhìn về một hướng thấy cả một bức tranh lãng mạn của đồng quê mà mang đầy triết lý về cuộc đời. Giá em là hoạ sĩ, chắc em cúng vẽ nên một bức tranh chỉ dám nói là có hồn thôi chứ không biết là có đẹp hay không. Anh cũng đã từng qua nơi này nhưng chắc là anh chưa có dịp ngắm nhìn nó ở một góc nhìn rất đẹp.
    Em nằm trên cỏ vẫn còn mướt xanh và long lanh sương sớm. Cao hơn cỏ một chút là những bông lau trắng muốt rung rung trong gió. Cao hơn những bông lau một chút và xa hơn một chút là đồng lúa đã ngả sang mầu vàng rực. Bên cạnh đó là những thửa ruộng đã thu hoạch chỉ còn trơ lại những gốc ra.Có mùi thơm của lúa mới, có mùi ẩm mốc của rạ, có mùi ngai ngài của những đống khói người ta đang đốt rạ ngoài đồng. Có mầu đen của tro tàn, mầu xanh của cỏ, mầu vàng của lúa. Tất cả đều óng ả trong nắng sớm ban mai. Có cái lành lạnh của sương sớm, có cái âm ấm của nắng và và se se của gió heo may đầu mùa. Anh thấy không, giá mà lúc nào em cũng được bình yên thế.
    Cao hơn cánh đồng lúa một chút, là những ngôi mộ dành cho người đã khuất. Em cũng nằm gần đấy thôi. Chắc là anh qua đó rồi không biết anh có để ý không.Những ngôi mộ lô nhô cái cao cái thấp, cái mái ngỏi đỏ tươi cái rêu phong phủ mờ. Dù thế nào nó cũng thuộc về thế giới của những người đã cũ. Nhưng em lắng nghe được tiếng thì thầm của đất, của những người đã khuất, trong mùi hương thoang thoảng ai đó vừa thắp lên đầu ngọn gió.
    Và anh nhìn cao hơn xa hơn nữa đi .Có nhìn thấy không. Khu chung cư Mĩ Đình đang dần được hình thành với những ngôi nhà cao tầng và hiện đại. Em vui sướng vì được nhìn ngắm những ánh thép của những giàn giáo sáng loà trong nắng và những ngôi nhà cao tầng như nghiêng nghiêng trong sương. Anh không biết rằng đó là hình ảnh của một sự sống đang hồi sinh hay sao.
    Và cao hơn nữa là bầu trời thu trong xanh cao vời vời đầy nắng. Ngày nào anh cũng nhắc em là nắng đẹp.
    Phù, đừng có tưởng là em nằm ở cái bãi tha ma đó nhé. Em hay làm những chuyến đi xa trong tưởng tượng, để khi ngồi lại thấy hay hay và thấy cuộc sống cân bằng hơn. Chứ em mà nằm đấy thì bố em đập chết rồi anh nhỉ. Em sẽ còn viết nhiều về những chuyến đi xa như thế nữa. Vì chẳng bao giờ em được đi đâu cả. Mọi người cứ tưởng em đang ở đâu đó rất xa nhưng kỳ thực em luôn ngoan ngoãn và hiền lành như con mèo nhỏ ngồi bên máy tính. Kể về những chuyến đi giải thoát tâm hồn . Để khi quay trở lại thấy mình lớn hơn và vui vẻ hơn.

    Da yeu xin yeu tu noi dau chan thanh cua trai tim
  6. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Từ chuyến đi xa em trở về.
    Em vừa trở về từ một chuyến đi xa. Cũng dài, mệt mỏi nhưng mà không buồn nữa. Em thấy rằng, nếu như có một mình em cũng không sao cả. Vì em có những niềm đam mê của riêng mình. Chỉ tiếc là "trong câu thơ của em anh không có mặt mà thôi". Ừ, hay là em đặt tên đó là chuyến đi rực mầu hoa đỏ nhé. Này anh, hãy nhìn thấy em đang vui vẻ, để biết rằng không có chuyện gì nghiêm trọng xảy ra với em đâu. Hãy cứ chọn cho mình con đường đi riêng của mình. Và biết rằng em luôn được vui tươi bởi những chuyến đi xa như thế.
    Em xuôi một chuyến tầu, cũng không biết là nó sẽ dưa em đến đâu, chỉ biết rằng khi em bước lên có những nụ cười luôn đón chào em. Có một bàn tay thân thiện kéo em lên và nhìn em đầy trìu mến. Em mặc một cái quần ngố với nhiều túi hộp, nơi em có thể nhét vào đó một cái máy ảnh, một quyển sổ, một cái máy ghi âm, và một chiếc túi đựng 3 hạt dẻ nhỏ xíu bằng hai ngón tay em khâu dạo trước. Em đeo một cái ba lô với nhiều thứ lỉnh kỉnh và nặng trĩu hai vai. Tay xách một cái giá vẽ và chọn cho mình một chỗ bên cửa sổ, ngập tràn ánh nắng mùa thu. Và em đã hát say sưa như buổi đầu em hát cho anh nghe những bản tình ca Nhật Bản. Có hai bài hát em tự sáng tác mà anh kêu là buồn quá đó, em chẳng bao giờ muốn hát lại nữa. Từ hôm anh nói vậy em cũng luôn tìm đọc những bài thơ không buồn để phổ nhạc nhưng cũng hơi khó anh ạ. Người ta cứ thích làm thơ buồn. Có lẽ em không sáng tác nữa vì không có anh thâu băng, không có anh chép nhạc, và không có anh nhận xét thì em chẳng làm làm gì cả.
    Có những người bạn thấy em hát say sưa liền mang đàn đến hát cùng. Họ hỏi em đi đâu đấy? Em nói em đi vẽ. Vẽ gì? Vẽ những niềm vui. Thế à, cho bọn tớ đi cùng với. Thế là tụi em nhập hội cười nói át cả tiếng tầu. Em đứng dậy buộc hai vạt áo, buộc cả chiếc khăn tay lên đầu, chắc là trông em rất bụi, nhưng mà vui, và em bắt nhịp cho mọi người hát. Em nhớ ngày trước thầy giáo em giải thích rằng lý do người Nhật rất thích đi du lịch là vì khi đi xa không biết ai biết họ là ai và thích làm gì thì tuý thích. Em có thể đi chân đất, ngồi bệt xuống sàn mà không hề bị bố mắng.
    Tụi em xuống ga và tới một miền đất lạ. Có một hồ nước và bãi cỏ xanh non. Em bắc giá vẽ và pha mầu. Mẽ mãi mê và cuống cuồng y như khi em viết văn em gõ liên hồi vì sợ không viết kịp ý tưởng. Em không tô hồng cuộc sống. Cũng không bóp méo,em vẽ mọi thứ y như những gì em thấy, chỉ có điều những gam mầu trong em hơi đậm, nó không hời hợt và nửa vời. Cuối cùng thì bức tranh đã hoàn thành, nó có tên là "hạnh phúc". Em không miêu tả được hạnh phúc là như thế nào, nên em cũng không biết phải tả bức tranh này cho anh thấy là như thế nào. Nhưng hình như nhìn nó anh sẽ thấy yên lòng, rằng không có anh em vẫn hạnh phúc, để anh được hạnh phúc hơn.
    Bọn em ríu rít gọi nhau về, nhìn đứa nào cũng rạng rỡ, nhất là em quần áo vương đầy mầu vẽ, nhưng vui. Rồi lại lục đục lên tầu. Chẳng hát nữa, vì đứa nào cũng mệt. Em ngủ một mạch. Lại trở về ga của mình. Trở về quỹ đạo của mình. Thanh thản bước xuống. Bạn bè gọi em. Bạn ơi bạn bỏ quên ba lô này. Bạn quên bức tranh. Bạn quên cả ba hạt dẻ nữa. À, đó là ba lô đựng nỗi buồn trong quá khứ mà, tớ chẳng muốn mang theo. Còn bức tranh "hạnh phúc" và "ba hạt dẻ", tớ mang về cũng không biết gửi cho ai. Cứ để lại trên tầu, biết đâu nó sẽ đem lại niềm vui và hạnh phúc cho người khác. Ừ, đưa cho tớ cái ba lô nỗi buồn đây, kẻo người khác mở ra lại buồn người khác. Và tôi đặt nó trên đường ray. Hồi trước, mỗi khi buồn đi tầu tôi thường tưởng tượng mình sẽ đặt tim mình lên đường ray để không bao giờ biết thương yêu nữa. Rồi đoàn tấu xình xình chạy qua, nghiến đi tất cả. Mọi thứ tả tơi cùng những xác hoa dại ven đường.
    Tôi lững thững đi dọc đường ray trong bóng chiều buông. Lôi quyển sổ ra ghi một dòng chứ. "Mai là một ngày mới và em không buồn đâu, anh đừng lo"
    Và tôi trở về nhà.
    -Alo, cho em hỏi thi thử năng lực tiếng Nhật tháng này tổ chức ngày bao nhiêu hả chị? Dạ, 2/11 ạ. À, thứ 2 bắt đầu mua phiếu đăng ký thi hả chị. Vâng em cảm ơn.
    Saiyonara.
    **************
    Tôi đang viết về những chuyến đi trong tưởng tượng và viết cho một người trong tưởng tượng. Mọi người đừng bận lòng nhé.

    Da yeu xin yeu tu noi dau chan thanh cua trai tim
  7. KDIG

    KDIG Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    2.349
    Đã được thích:
    0
    hm,
    Có 1 ng nào đó để yêu:Bạn đang yêu 1 ng đấy thôi...
    Có 1 việc gì đó để làm:Bạn đang cố quên ng ta,đấy không phải là việc à?
    Có cái gì đấy để hy vọng:Chẳng phải là bạn đang hy vọng có hạnh phúc đấy à?
    Đôi khi có những điều không nhỏ nhặt,nhưng phải ''nhìn'' theo đúng nghĩa mới thấy được.....
     ...Vô duyên đối diện...
  8. meoconNT

    meoconNT Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/10/2002
    Bài viết:
    429
    Đã được thích:
    0
    Ờ, đúng là mỗi lúc buồn và mệt mỏi chỉ muốn đi thật xa thật, đi đến một nơi nào đó một mình, yên tĩnh để nghỉ ngơi và tự suy ngẫm lại tất cả. Như thế chắc sẽ nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Nhưng mà sao để dứt được tất cả mọi thứ mà đi giờ nhỉ??? Cái con người trách nhiệm lại trở lại, và cuối cùng lại chui vào mớ bòng bong như cũ.
  9. doanminhhang17681

    doanminhhang17681 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.691
    Đã được thích:
    0
    Tớ chả yêu ai cả. Tớ cũng chả muốn quên cái gì. Và không hy vọng điều gì cả. Nhưng dù sao cũng công nhận là ý kiến của bạn hay thật.
    Da yeu xin yeu tu noi dau chan thanh cua trai tim
  10. emnhutianangmuathu

    emnhutianangmuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2003
    Bài viết:
    721
    Đã được thích:
    0
    Em vừa ích kỷ lại vừa trẻ con. Xin để lại cho đời một tấm lòng bao dung và rộng mở.
    duong pho mua dong, doi moi em la dom lua hong, ru doi di nhe, cho ta nuong nho luc tho than

Chia sẻ trang này