1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Online chiều theo cảm xúc

Chủ đề trong 'Bắc Giang - Bắc Ninh' bởi conhuighe9, 30/12/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. baggio182

    baggio182 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.021
    Đã được thích:
    0
    hix, cả ngày đi lang thang với hội Thái Nguyên, vui vật online tý mà chả có ma nào để khoe
    Kei là lửa, là kiếm, là em 
    Kei sống vì Kyo, vì Kyoshiro
    Kei đơn độc để sống 
    ..................................... 
  2. baggio182

    baggio182 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.021
    Đã được thích:
    0
    hix, cả ngày đi lang thang với hội Thái Nguyên, vui vật online tý mà chả có ma nào để khoe
    Kei là lửa, là kiếm, là em 
    Kei sống vì Kyo, vì Kyoshiro
    Kei đơn độc để sống 
    ..................................... 
  3. cucthuytinh18

    cucthuytinh18 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/01/2004
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    0

    Được cucthuytinh18 sửa chữa / chuyển vào 12:25 ngày 15/03/2004
  4. cucthuytinh18

    cucthuytinh18 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/01/2004
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    0

    Được cucthuytinh18 sửa chữa / chuyển vào 12:25 ngày 15/03/2004
  5. cucthuytinh18

    cucthuytinh18 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/01/2004
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    0
    Trở về bắc Ninh trong một ngày mưa gió . Cũng may là trời đã ấm hơn nhiều . Đi ngang qua cầu Chương Dương , muốn dừng lại để nhìn qua cầu Long Biên quá . Đã từng cùng một người bạn đạp xe về quê , cũng vào một ngày nhiều gió , cũng trời xầm xì mưa , đứng từ bên kia nhìn sang bên này , có cảm tưởng những đốm sáng đang lướt trong đêm kia là những hạt cườm , hạt pha lê trên chuỗi vòng cổ của một nàng thiếu nữ . Không biết đứng từ bên này nhìn qua bên kia thì thế nào . Chưa bao giờ dừng lại , và có thể sẽ không bao giờ dừng lại ... Phía bên kia , thoáng xa chỉ có một vài ánh đèn vàng vọt , lẻ loi ... tạo cảm giác , vừa đơn độc vừa mờ ảo . Thế mà mình lại thích . Có phải cái gì cũng rõ ràng được đâu , mà có phải cái gì rõ ràng cũng là tốt cả đâu ...
    Ngồi sau xe một người bạn , để đầu không cho mưa bay và gió thổi . Nghe tiếng áo mưa phần phật từng hồi , cả con đường loang loáng phía trước , nhớ ngày xưa ở nhà hay đạp xe dầm mưa , cũng để đầu trần , cũng mặc áo cộc ... chỉ khác là tốc độ thì chậm hơn nhiều . Lẩn thẩn nghĩ rằng sao bây giờ mọi thứ đều đi qua nhanh thế , nhanh tới mức đôi lúc khi mình kịp nhận ra đó là cái gì thì tất cả đã hoá xa xôi .Buồn nhiều hơn , thất vọng cũng nhiều hơn ...
    Rời Bắc Ninh cũng vào một ngày dầm dề gió mưa . Đi từ sáng sớm cho những dự định , cuối cùng lại chẳng đâu vào đâu . Mình bỏ một buổi học , bạn bỏ một buổi hẹn , trong quán cafe xuất hiện hai kẻ ngồi lâu và nói ít . Thi thoảng nhìn nhau cười cũng không phải là tệ . Ở trong một vị thế chắc chắn trên địa hình cao , nhìn ra ngoài đuờng , nghĩ rằng hai đứa giống như hai con chim đang rúc vào một hốc cây tránh mưa mà mình đã từng đọc trong một câu chuyện cổ . Nghe bạn nói người ta áo mưa tất bật mà mình được thảnh thơi thế này hay hay . Cũng chẳng phải là không thể đồng tình . Chỉ cách có vài phút , mình cũng hối hả thế . Đứng tách ra bên lề cho người ta có cảm giác tĩnh , dù chỉ là một cái vỏ trong một chốc . Mấy cây xà cừ trước cửa quán lá đổ xanh rì dưới gốc , Loài cây gì mà lạ , cứ rụng lá vào mùa xuân , lại toàn lá xanh , khiến mình tự nhiên có linh cảm bất an . Bạn bảo phát hiện ra là mình không chịu nổi im lặng . Cũng có thể . Mà cũng chưa hẳn đã là như thế . Im lặng đôi khi khiến người ta phải nghĩ những điều người ta không muốn nghĩ . Bất chợt muốn kể cho bạn nghe vài điều vớ vỉn , nhưng rồi lại để thành chuyện riêng ... Mới hay vượt được những thói quen cũ chẳng dễ dàng gì ... Trở về nhà , và tự thấy mình ngớ ngẩn quá , chẳng biết có làm phiền bạn không ?! Thấy có lỗi với bạn quá . Chắc rồi sẽ có kẻ cười thầm vì buồn cười quá mà chẳng dám cười . . Có sao đâu , đôi khi người ta cũng phải có những ăn năn rất thánh thiện chứ
    Đợi điện thoại của một người bạn vào thời điểm bắt đầu một ngày mới , nhưng tất cả chỉ là im lặng . Cô bạn cùng phòng đã ngủ từ lâu . Ngồi thu lu trên giường , nhìn ra ngoài hiên - mưa vẫn cứ dăng dăng như không cần biết là trời đã mưa từ lâu lắm , nghĩ về một người bạn mà mình vừa để mất . Giống người bạc bẽo , hay phụ lại những cái vì mình . Phật có dạy rằng món nợ lớn nhất của đời người là món nợ tình cảm . Có lẽ người ta dành cả đời cũng không thể trả , và cũng không ai bắt mình trả . Chỉ tự bản thân mình là đòi nợ với mình mà thôi ...
    <P><FONT color=magenta size=4><EM> Sẽ đánh thức tình em đấy chắc em không ngại , cho tình yêu ấy tái sinh ta lại ...
    </EM></FONT></P>
    Được cucthuytinh18 sửa chữa / chuyển vào 12:30 ngày 15/03/2004
  6. cucthuytinh18

    cucthuytinh18 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/01/2004
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    0
    Trở về bắc Ninh trong một ngày mưa gió . Cũng may là trời đã ấm hơn nhiều . Đi ngang qua cầu Chương Dương , muốn dừng lại để nhìn qua cầu Long Biên quá . Đã từng cùng một người bạn đạp xe về quê , cũng vào một ngày nhiều gió , cũng trời xầm xì mưa , đứng từ bên kia nhìn sang bên này , có cảm tưởng những đốm sáng đang lướt trong đêm kia là những hạt cườm , hạt pha lê trên chuỗi vòng cổ của một nàng thiếu nữ . Không biết đứng từ bên này nhìn qua bên kia thì thế nào . Chưa bao giờ dừng lại , và có thể sẽ không bao giờ dừng lại ... Phía bên kia , thoáng xa chỉ có một vài ánh đèn vàng vọt , lẻ loi ... tạo cảm giác , vừa đơn độc vừa mờ ảo . Thế mà mình lại thích . Có phải cái gì cũng rõ ràng được đâu , mà có phải cái gì rõ ràng cũng là tốt cả đâu ...
    Ngồi sau xe một người bạn , để đầu không cho mưa bay và gió thổi . Nghe tiếng áo mưa phần phật từng hồi , cả con đường loang loáng phía trước , nhớ ngày xưa ở nhà hay đạp xe dầm mưa , cũng để đầu trần , cũng mặc áo cộc ... chỉ khác là tốc độ thì chậm hơn nhiều . Lẩn thẩn nghĩ rằng sao bây giờ mọi thứ đều đi qua nhanh thế , nhanh tới mức đôi lúc khi mình kịp nhận ra đó là cái gì thì tất cả đã hoá xa xôi .Buồn nhiều hơn , thất vọng cũng nhiều hơn ...
    Rời Bắc Ninh cũng vào một ngày dầm dề gió mưa . Đi từ sáng sớm cho những dự định , cuối cùng lại chẳng đâu vào đâu . Mình bỏ một buổi học , bạn bỏ một buổi hẹn , trong quán cafe xuất hiện hai kẻ ngồi lâu và nói ít . Thi thoảng nhìn nhau cười cũng không phải là tệ . Ở trong một vị thế chắc chắn trên địa hình cao , nhìn ra ngoài đuờng , nghĩ rằng hai đứa giống như hai con chim đang rúc vào một hốc cây tránh mưa mà mình đã từng đọc trong một câu chuyện cổ . Nghe bạn nói người ta áo mưa tất bật mà mình được thảnh thơi thế này hay hay . Cũng chẳng phải là không thể đồng tình . Chỉ cách có vài phút , mình cũng hối hả thế . Đứng tách ra bên lề cho người ta có cảm giác tĩnh , dù chỉ là một cái vỏ trong một chốc . Mấy cây xà cừ trước cửa quán lá đổ xanh rì dưới gốc , Loài cây gì mà lạ , cứ rụng lá vào mùa xuân , lại toàn lá xanh , khiến mình tự nhiên có linh cảm bất an . Bạn bảo phát hiện ra là mình không chịu nổi im lặng . Cũng có thể . Mà cũng chưa hẳn đã là như thế . Im lặng đôi khi khiến người ta phải nghĩ những điều người ta không muốn nghĩ . Bất chợt muốn kể cho bạn nghe vài điều vớ vỉn , nhưng rồi lại để thành chuyện riêng ... Mới hay vượt được những thói quen cũ chẳng dễ dàng gì ... Trở về nhà , và tự thấy mình ngớ ngẩn quá , chẳng biết có làm phiền bạn không ?! Thấy có lỗi với bạn quá . Chắc rồi sẽ có kẻ cười thầm vì buồn cười quá mà chẳng dám cười . . Có sao đâu , đôi khi người ta cũng phải có những ăn năn rất thánh thiện chứ
    Đợi điện thoại của một người bạn vào thời điểm bắt đầu một ngày mới , nhưng tất cả chỉ là im lặng . Cô bạn cùng phòng đã ngủ từ lâu . Ngồi thu lu trên giường , nhìn ra ngoài hiên - mưa vẫn cứ dăng dăng như không cần biết là trời đã mưa từ lâu lắm , nghĩ về một người bạn mà mình vừa để mất . Giống người bạc bẽo , hay phụ lại những cái vì mình . Phật có dạy rằng món nợ lớn nhất của đời người là món nợ tình cảm . Có lẽ người ta dành cả đời cũng không thể trả , và cũng không ai bắt mình trả . Chỉ tự bản thân mình là đòi nợ với mình mà thôi ...
    <P><FONT color=magenta size=4><EM> Sẽ đánh thức tình em đấy chắc em không ngại , cho tình yêu ấy tái sinh ta lại ...
    </EM></FONT></P>
    Được cucthuytinh18 sửa chữa / chuyển vào 12:30 ngày 15/03/2004
  7. baggio182

    baggio182 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.021
    Đã được thích:
    0
    onilne, không nhận được lời nhắn nào như mong đợi, hơi thất vọng nhưng không sao, hôm nay là một ngày đẹp mà
    Kei là lửa, là kiếm, là em 
    Kei sống vì Kyo, vì Kyoshiro
    Kei đơn độc để sống 
    ..................................... 
  8. baggio182

    baggio182 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.021
    Đã được thích:
    0
    onilne, không nhận được lời nhắn nào như mong đợi, hơi thất vọng nhưng không sao, hôm nay là một ngày đẹp mà
    Kei là lửa, là kiếm, là em 
    Kei sống vì Kyo, vì Kyoshiro
    Kei đơn độc để sống 
    ..................................... 
  9. boy_galang812003

    boy_galang812003 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2003
    Bài viết:
    3.130
    Đã được thích:
    0
    Mai lỡ 2 mình xa nhau . Đừng khóc cho mi hoen sầu . Thôi nhé câu chuyện buổi ban đầu . Đưng để tình ta phai tan mau .... lời nguyện xin khắc sâu ... Mai lỡ 2 mình xa nhau
    tinh yêu đó chẳng được mấy như anh mong đợi................

    khi cô đơn anh gọi tên em
    [​IMG]
  10. boy_galang812003

    boy_galang812003 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2003
    Bài viết:
    3.130
    Đã được thích:
    0
    Mai lỡ 2 mình xa nhau . Đừng khóc cho mi hoen sầu . Thôi nhé câu chuyện buổi ban đầu . Đưng để tình ta phai tan mau .... lời nguyện xin khắc sâu ... Mai lỡ 2 mình xa nhau
    tinh yêu đó chẳng được mấy như anh mong đợi................

    khi cô đơn anh gọi tên em
    [​IMG]

Chia sẻ trang này