1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Online chiều theo cảm xúc

Chủ đề trong 'Bắc Giang - Bắc Ninh' bởi conhuighe9, 30/12/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. cucthuytinh18

    cucthuytinh18 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/01/2004
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    0
    Mấy buổi nay trời nắng nhiều. Có lẽ vậy mà mệt mỏi nhiều hơn. Bây giờ thì nhớ mưa, và nhớ chị - một người đã xa HN, có thể là sẽ là mãi mãi. Em gặp thứ cảm xúc chị từng gặp. Một ngày mưa. Rả rích. Dồn dập. Có giống nỗi nhớ và hoài niệm của em? Em long nhong trên phố, tưởng tượng ra chị ngồi nhìn mưa đi qua và reo vào lòng những bất chợt. Nhẹ tênh...
    Mười Chín tuổi. Chị có như em? Thơ thẩn. Tản mạn. Lẩm cẩm.
    Tới một hôm bạn nhìn em: "Có thấy hôm nay H nói nhiều không? khi nào nói nhiều là lúc H trống rỗng. Thật đấy!". Khoảnh khắc ấy ánh mắt bạn thật xa xăm, thật sâu đến không thể quên. Em nghẹn thở vỡ ra yếu đuối trước bạn. Sao em cứ đeo đuổi mãi cái bóng bằng sự lừa dối mình đến thế? Những ngày sau này, mỗi khi nhớ tới câu nói ấy, em không khóc, không buồn. Chỉ cảm giác H nâng em lớn thêm lên.
    Mười Chín tuổi. Không biết đủ để em nhìn nhận cuộc sống hay chưa? Thấy thiên hạ bây giờ gấp gáp lắm. Mấy tháng trước, ở nhà kế nhà em có một chị tới làm công. Cuối tuần, em thường bắc ghế, thò mặt sang nói chuyện. Chị chị em em nghe thân mật quá thể. Được một dạo, chị ấy nghỉ làm. Có lần em gặp chị ấy trên đường, vội cười chào. Để rồi em nhận ra con-bé-em trở nên hơi ngố trong cái xã-hội-tốc-độ xoay như chong chóng, chả giống chị và em cứ "đứng sững lại thế này chỉ để nhớ một vài điều lẽ ra đã phải quên".
    Hà Nội của chị bây giờ đang vào thu. Chưa có lá vàng nhưng mấy ngày nay đêm đêm em vẫn nắm nghe tiếng chày giã cốm. Sao em thèm lắm một cơn gió mùa phả cái lạnh vào tay, vào mặt mình. Và chị sẽ lại lang thang trên những con phố vắng, ngắm những cành cây khô trơ trọi và ngắm màu trời bàng bạc, thanh thản nhìn dòng lại qua...
    Chị từng viết: "Có những điều tưởng chừng như quen thuộc đến nhàm chán, nhưng khi mất đi rồi, mình mới nhận ra đó mới là điều mà mình tìm kiếm và chờ đợi lâu nay". Quy luật của Tuổi phải không chị?
    Mười Chín tuổi. Em có hai vệt đường ray chạy dài nỗi nhớ và tuần trắng hoa Sưa cổ tích, cả bài hát chép dở dang cho ai đó ... Em cảm giác những điều ấy giờ đã phủ một lớp sương thời gian mỏng, đủ cho ta nhìn thấy nhưng không bao giờ chạm vào nổi nữa, như tuổi Mười Chín chị đã đi qua.
    Hôm qua ở nhà, thò đầu ra lan can để hít căng đầy mùi hoa sữa từ cuối phố, nhớ cây hoa sữa trước cửa nhà luôn nở vào đúng dịp Trung Thu. Nhớ cả lời hứa sẽ tặng hoa sữa trước cửa cho cô bạn thân. Lãng quên 1 năm, đợi đến năm sau, chưa kịp thực hiện thì cây đã bị đội quy hoạch chặt phéng . Thế là cả đời mắc nợ . Có những điều vô tình một lần mà ...
    Được cucthuytinh18 sửa chữa / chuyển vào 16:37 ngày 06/09/2004
  2. cucthuytinh18

    cucthuytinh18 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/01/2004
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    0
    Mấy buổi nay trời nắng nhiều. Có lẽ vậy mà mệt mỏi nhiều hơn. Bây giờ thì nhớ mưa, và nhớ chị - một người đã xa HN, có thể là sẽ là mãi mãi. Em gặp thứ cảm xúc chị từng gặp. Một ngày mưa. Rả rích. Dồn dập. Có giống nỗi nhớ và hoài niệm của em? Em long nhong trên phố, tưởng tượng ra chị ngồi nhìn mưa đi qua và reo vào lòng những bất chợt. Nhẹ tênh...
    Mười Chín tuổi. Chị có như em? Thơ thẩn. Tản mạn. Lẩm cẩm.
    Tới một hôm bạn nhìn em: "Có thấy hôm nay H nói nhiều không? khi nào nói nhiều là lúc H trống rỗng. Thật đấy!". Khoảnh khắc ấy ánh mắt bạn thật xa xăm, thật sâu đến không thể quên. Em nghẹn thở vỡ ra yếu đuối trước bạn. Sao em cứ đeo đuổi mãi cái bóng bằng sự lừa dối mình đến thế? Những ngày sau này, mỗi khi nhớ tới câu nói ấy, em không khóc, không buồn. Chỉ cảm giác H nâng em lớn thêm lên.
    Mười Chín tuổi. Không biết đủ để em nhìn nhận cuộc sống hay chưa? Thấy thiên hạ bây giờ gấp gáp lắm. Mấy tháng trước, ở nhà kế nhà em có một chị tới làm công. Cuối tuần, em thường bắc ghế, thò mặt sang nói chuyện. Chị chị em em nghe thân mật quá thể. Được một dạo, chị ấy nghỉ làm. Có lần em gặp chị ấy trên đường, vội cười chào. Để rồi em nhận ra con-bé-em trở nên hơi ngố trong cái xã-hội-tốc-độ xoay như chong chóng, chả giống chị và em cứ "đứng sững lại thế này chỉ để nhớ một vài điều lẽ ra đã phải quên".
    Hà Nội của chị bây giờ đang vào thu. Chưa có lá vàng nhưng mấy ngày nay đêm đêm em vẫn nắm nghe tiếng chày giã cốm. Sao em thèm lắm một cơn gió mùa phả cái lạnh vào tay, vào mặt mình. Và chị sẽ lại lang thang trên những con phố vắng, ngắm những cành cây khô trơ trọi và ngắm màu trời bàng bạc, thanh thản nhìn dòng lại qua...
    Chị từng viết: "Có những điều tưởng chừng như quen thuộc đến nhàm chán, nhưng khi mất đi rồi, mình mới nhận ra đó mới là điều mà mình tìm kiếm và chờ đợi lâu nay". Quy luật của Tuổi phải không chị?
    Mười Chín tuổi. Em có hai vệt đường ray chạy dài nỗi nhớ và tuần trắng hoa Sưa cổ tích, cả bài hát chép dở dang cho ai đó ... Em cảm giác những điều ấy giờ đã phủ một lớp sương thời gian mỏng, đủ cho ta nhìn thấy nhưng không bao giờ chạm vào nổi nữa, như tuổi Mười Chín chị đã đi qua.
    Hôm qua ở nhà, thò đầu ra lan can để hít căng đầy mùi hoa sữa từ cuối phố, nhớ cây hoa sữa trước cửa nhà luôn nở vào đúng dịp Trung Thu. Nhớ cả lời hứa sẽ tặng hoa sữa trước cửa cho cô bạn thân. Lãng quên 1 năm, đợi đến năm sau, chưa kịp thực hiện thì cây đã bị đội quy hoạch chặt phéng . Thế là cả đời mắc nợ . Có những điều vô tình một lần mà ...
    Được cucthuytinh18 sửa chữa / chuyển vào 16:37 ngày 06/09/2004
  3. nguoiquanho

    nguoiquanho Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    737
    Đã được thích:
    0
    ặ cô cucthuytinh18 'i 'Âu roài. Chiỏằu thu Hà nỏằTi 'ỏạp thỏ này mà không thỏƠy bài cỏằĐa em 'Âu cỏÊ? Tiỏc thỏưt
    Post bài 'i em nhâ
  4. nguoiquanho

    nguoiquanho Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    737
    Đã được thích:
    0
    ặ cô cucthuytinh18 'i 'Âu roài. Chiỏằu thu Hà nỏằTi 'ỏạp thỏ này mà không thỏƠy bài cỏằĐa em 'Âu cỏÊ? Tiỏc thỏưt
    Post bài 'i em nhâ
  5. cucthuytinh18

    cucthuytinh18 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/01/2004
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    0
    Sáng nay ngủ dậy, thấy mình đang nằm co ro trong chăn, nhận ra trời đã trở lạnh rồi. Bài vở, công việc, những chuyến đi ... Tất cả thành một mớ hỗn độn làm mình quên đi nhiều thói quen. Quên mất thói quen để ý trời đất, quên mất ý thích lang thang mỗi tối . Quên cả nỗi nhớ anh... Thật may.
    Định nằm ngủ thêm một giấc nữa thì mẹ gọi, dặn thức khuya không được uống nước lạnh, dặn ra đường phải mặc áo ấm ... Ô, thế này phải ra đường thôi. Nhắn tin cho một người bạn, forword lại lời mẹ, rằng thức khuya không được ... Tình cảm không chịu được
    Cái topic mình vẫn viết, giờ lôi mãi mới ra được. Thế mới biết lãng đi một chút thôi là bị out ngay! Khỉ thật, lại nói chuyện kiểu này. Gần đây mình có những cách đay nghiến người khác khá hoàn hảo, anh bảo thế. Giá mà đay nghiến được với tất cả những đối tượng mình muốn đay nghiến. Lạy trời là không có bạn ở đó. Thật may.
    Lập đông từ mấy hôm trước. Vừa hôm qua thôi, gặp mấy đứa bạn để cả lũ cùng vật vã kêu nóng, để mà õng ẹo kêu thèm gió mùa. Giờ thì tha hồ mà thoả mãn nhé. Lại nhớ đến quay quoắt. Tệ thật.
    Tự dưng hết cảm hứng. Chán! Lại pảhi vác bụng đói về nhà. Hic .
  6. cucthuytinh18

    cucthuytinh18 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/01/2004
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    0
    Sáng nay ngủ dậy, thấy mình đang nằm co ro trong chăn, nhận ra trời đã trở lạnh rồi. Bài vở, công việc, những chuyến đi ... Tất cả thành một mớ hỗn độn làm mình quên đi nhiều thói quen. Quên mất thói quen để ý trời đất, quên mất ý thích lang thang mỗi tối . Quên cả nỗi nhớ anh... Thật may.
    Định nằm ngủ thêm một giấc nữa thì mẹ gọi, dặn thức khuya không được uống nước lạnh, dặn ra đường phải mặc áo ấm ... Ô, thế này phải ra đường thôi. Nhắn tin cho một người bạn, forword lại lời mẹ, rằng thức khuya không được ... Tình cảm không chịu được
    Cái topic mình vẫn viết, giờ lôi mãi mới ra được. Thế mới biết lãng đi một chút thôi là bị out ngay! Khỉ thật, lại nói chuyện kiểu này. Gần đây mình có những cách đay nghiến người khác khá hoàn hảo, anh bảo thế. Giá mà đay nghiến được với tất cả những đối tượng mình muốn đay nghiến. Lạy trời là không có bạn ở đó. Thật may.
    Lập đông từ mấy hôm trước. Vừa hôm qua thôi, gặp mấy đứa bạn để cả lũ cùng vật vã kêu nóng, để mà õng ẹo kêu thèm gió mùa. Giờ thì tha hồ mà thoả mãn nhé. Lại nhớ đến quay quoắt. Tệ thật.
    Tự dưng hết cảm hứng. Chán! Lại pảhi vác bụng đói về nhà. Hic .
  7. natasha

    natasha Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/01/2003
    Bài viết:
    211
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay là một ngày đặc biệt. Tớ vẫn nhớ. Chiều đi học về lên mạng đoán thảo nào cũng gặp bạn. Mà gặp thật. Sao ấy vẫn lạnh lùng với tớ thế.Tớ sợ cảm giác ấy, cảm giác gặp bạn để rồi lại buồn.........Tớ đã mong cái ngày này biết bao, vậy mà...........
    Hoa sữa mùa này nở nhiều rồi đấy. Hôm nay trời lạnh cứ như đang ở giữa mùa đông. Bạn có nhớ đã bảo với mình những gì không...........mà có lẽ chẳng nhớ. Nhớ để mà làm gì khi tất cả đã xa..........
    Hôm nay bảo sẽ đi học tử tế mà cuối cùng lại bỏ học. Tớ vẫn cứ không thay đổi được mìh , vẫn cứ cư xử theo cảm xúc.......
    Ngoài trời gió càng ngày càng lạnh, không biết bây giờ đã có ai về chưa, tại sao tớ vẫn thèm cái cảm giác của ngày xưa...bạn bảo tớ đừng mơ mộng quá như thế... tớ ư, bây giờ thực tế nhiều.
    Tớ sẽ không nhớ bạn nữa đâu, sã không khóc nữa, mọi thứ chỉ là thoảng qua......................
  8. natasha

    natasha Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/01/2003
    Bài viết:
    211
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay là một ngày đặc biệt. Tớ vẫn nhớ. Chiều đi học về lên mạng đoán thảo nào cũng gặp bạn. Mà gặp thật. Sao ấy vẫn lạnh lùng với tớ thế.Tớ sợ cảm giác ấy, cảm giác gặp bạn để rồi lại buồn.........Tớ đã mong cái ngày này biết bao, vậy mà...........
    Hoa sữa mùa này nở nhiều rồi đấy. Hôm nay trời lạnh cứ như đang ở giữa mùa đông. Bạn có nhớ đã bảo với mình những gì không...........mà có lẽ chẳng nhớ. Nhớ để mà làm gì khi tất cả đã xa..........
    Hôm nay bảo sẽ đi học tử tế mà cuối cùng lại bỏ học. Tớ vẫn cứ không thay đổi được mìh , vẫn cứ cư xử theo cảm xúc.......
    Ngoài trời gió càng ngày càng lạnh, không biết bây giờ đã có ai về chưa, tại sao tớ vẫn thèm cái cảm giác của ngày xưa...bạn bảo tớ đừng mơ mộng quá như thế... tớ ư, bây giờ thực tế nhiều.
    Tớ sẽ không nhớ bạn nữa đâu, sã không khóc nữa, mọi thứ chỉ là thoảng qua......................
  9. toctem1982

    toctem1982 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/03/2002
    Bài viết:
    681
    Đã được thích:
    0
    Tiễn một người.......
    1 năm rưỡi, uh, chẳng dài so với cuộc đời của một con người, nhưng mà nếu đếm từng ngày, từng h, thì sao nó dài như bất tận...
    chà, muốn nói nhiều với lòng ta nhưng lại chẳng nói được jì...ta chỉ khóc được với chính ta, chia xa..ta chẳng chúc jì cả bởi vì ta muốn giữ lại cảm giác như người còn ở bên mình...

  10. toctem1982

    toctem1982 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/03/2002
    Bài viết:
    681
    Đã được thích:
    0
    Tiễn một người.......
    1 năm rưỡi, uh, chẳng dài so với cuộc đời của một con người, nhưng mà nếu đếm từng ngày, từng h, thì sao nó dài như bất tận...
    chà, muốn nói nhiều với lòng ta nhưng lại chẳng nói được jì...ta chỉ khóc được với chính ta, chia xa..ta chẳng chúc jì cả bởi vì ta muốn giữ lại cảm giác như người còn ở bên mình...

Chia sẻ trang này