1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Online chiều theo cảm xúc

Chủ đề trong 'Bắc Giang - Bắc Ninh' bởi conhuighe9, 30/12/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Sinh_ngay_14_thang_3

    Sinh_ngay_14_thang_3 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/08/2005
    Bài viết:
    1.229
    Đã được thích:
    0
    Tớ khóc theo kiểu " Nước mắt cá sấu" đấy .
    To @ : Hôm qua hơi giận định không gọi ĐT cho em nhưng nhận tin nhắn xong lại phì cười. KBF ơi cám ơn nhé vì đã mang tới cho tôi một người thật thú vị........
    Ngốc ơi là ngốc
  2. Vuanoidoi7

    Vuanoidoi7 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2005
    Bài viết:
    169
    Đã được thích:
    0
    Ơ! Em nào thế
    Được Vuanoidoi7 sửa chữa / chuyển vào 17:01 ngày 17/03/2006
  3. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    dạ là đồng nghiệp của em Phương Đức , cucthuytinh18 đấy ạ tèn tén ten
  4. ngaynhieugio

    ngaynhieugio Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/02/2003
    Bài viết:
    25
    Đã được thích:
    0
    Vẫn tha thiết nhớ anh dù biết là không nên, không được phép như thế. Cảm giác hẫng hụt mỗi sáng thức dậy, khi quanh mình ngập tràn những kỷ niệm và xúc cảm về anh. Triền miên trong mơ là hình bóng anh, tưởng như chưa có chia xa, chưa có buồn khổ và những dằn vặt đau đớn...
  5. baggio182

    baggio182 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.021
    Đã được thích:
    0
    buồn 1 tý nhỉ
  6. ngaynhieugio

    ngaynhieugio Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/02/2003
    Bài viết:
    25
    Đã được thích:
    0
    HN đã ấm lên nhiều, vẫn thi thoảng lất phất mưa nhưng không còn lạnh tê tái nữa... Vậy mà em vẫn tiếp tục những ngày mòn mỏi! Nhớ câu hát ngày xưa mình vẫn cho là èo uột " người đi mới hay tim em còn yêu..."
    Cứ nhủ lòng là qua rồi, mãi mãi xa rồi, nhưng sao vẫn không thể quên đi, không thể rũ bỏ?
    Sợ ở một mình. Sợ cảm giác đơn độc mỗi khi lầm lũi đi về. Không thể và không dám chia sẻ nhiều với bạn, chẳng một ai có thể cảm thông và nâng đỡ mình mãi được. Mỗi người một cảnh, hai số phận tựa vào nhau mà sao nỗi buồn chẳng giảm đi một nửa, sao chẳng thể sưởi ấm lòng nhau... ?
    Công việc và những người bạn mới tưởng như có thể làm mình nguôi đi, nhưng sự vui vẻ tạm thời ấy lại tăng thêm nỗi cô đơn mỗi khi đêm về. Những thương tổn trong lòng vẫn thế, không gì bù đắp. Đặt lại một câu hỏi cũ "Con người ta phải khóc bao nhiều lần mới qua hết nỗi đau?"
    Nào, tự vớt mình lên...
    Những hẹn hò từ nay khép lại
    Thân nhẹ nhàng như mây
    Đoá hoa hồng thả trôi cuối trời
    Như một lời chia tay...

  7. konhu_loaicodai_85

    konhu_loaicodai_85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/11/2004
    Bài viết:
    2.047
    Đã được thích:
    0
    Chờ nắng lên!
  8. pinks_lips

    pinks_lips Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/11/2004
    Bài viết:
    822
    Đã được thích:
    0

    ốm 1 trận tưởng die. ấy thế mà vẫn qua. ít gạo cô em làm cùng xin cho bên hàng xóm cũng nấu được lưng bát cháo trắng . cho thêm tẹo muối trắng, Nó húp trong trạng thái nửa thức nửa ngủ. mệt. Lăn lóc 2 hôm nằm bệt giường. ngày thứ 3, lại mò dậy đi làm, công việc ko cho phép nghỉ.
    Xa nhà, cảm giác nhớ papa. Nhớ bát cháo đỗ xanh cụ nấu mỗi lần nó ốm, giấc mơ ko trọn vẹn còn có hương vị bát cháo thơm thơm ...
  9. baotrungvip

    baotrungvip Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/07/2002
    Bài viết:
    5.898
    Đã được thích:
    1
    Ghê tởm!
  10. _MrTran_

    _MrTran_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    41
    Đã được thích:
    0

    Được _MrTran_ sửa chữa / chuyển vào 14:24 ngày 23/03/2006

Chia sẻ trang này