1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

õTƠõTƠõTƠ Cafe õTƠõTƠõTƠ Mỏằông Gi?Ăng sinh Hỏ?Ănh phúc .......

Chủ đề trong 'Game Show' bởi P_I_N_E, 12/12/2008.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. uiuiuiuiui

    uiuiuiuiui Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/07/2008
    Bài viết:
    4.617
    Đã được thích:
    0
    hok dính vào dzai nữa, đen quá
  2. Marrickvill

    Marrickvill Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/10/2007
    Bài viết:
    2.094
    Đã được thích:
    0
    Cả ngày hôm nay đen đủi quá
  3. uiuiuiuiui

    uiuiuiuiui Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/07/2008
    Bài viết:
    4.617
    Đã được thích:
    0
    yên tâm đi ấy roài
  4. 21gio15phut

    21gio15phut Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/10/2008
    Bài viết:
    124
    Đã được thích:
    0
    Tự dưng thấy câu chuyện hay hay post lên cho mọi người đọc
    Phải rồi, mình đã chia tay!
    Em mỉm cười, một nụ cười nhẹ bẫng đủ để không ai nhận ra dấu vết của nó, nhưng anh thấy, và anh hiểu ý nghĩa của nụ cười ấy.
    Bao nhiêu lâu rồi nhỉ, hai tháng, à không, chính xác là 1 tháng và 14 ngày. Nhanh em nhỉ, dường như thời gian cho một tình yêu là quá lâu và cho một lời chia tay thật nhanh . Nhanh choáng váng đến nỗi một buổi nhìn sang bên cạnh, nhìn vào mắt em, anh hiểu, mình đã ko còn là của nhau.
    Ai đó từng nói, tình yêu chỉ cần một lý do là yêu. Nhưng chia tay thì bao nhiều lý do cho đủ.
    Ngày mình yêu nhau cũng thế. Anh luôn lúng túng mỗi khi em hỏi: "Vì sao anh lại yêu em ?".
    Lúng túng thật sự. Không phải vì không yêu, mà vì anh không biết yêu em vì cái gì, chỉ đơn giản là từ buổi chiều hôm đầu tiên gặp nhau, anh biết mình phải yêu em. Như định mệnh vậy. Nó rơi xuống đột ngột đến nỗi anh không nhận ra.
    Em mang đến một cái gì đó rất khác với anh trước đây. Trước đây của anh chỉ là cái vòng lẩn quẩn học, rồi chán thì đi cà phê với lũ bạn, lâu lâu anh em tụ họp lại lai rai. Hết! Nhiều khi anh thấy chán nản, muốn làm một cái gì đó khác bình thường. Nhưng làm gì bây giờ?
    Từ lúc có em, anh suy nghĩ nhiều hơn, làm sao để em vui, làm sao để em yêu anh nhiều hơn nữa và làm gì cho cả tình yêu của cả hai đứa.
    Em hài hước, về khoản này là giống anh nhất. Còn lại, em khác anh hoàn toàn. Thật thế!
    Em trẻ con làm anh nhiều khi phát bực, em nhạy cảm nên toàn lo vẩn vơ. Em yếu đuối như một cô bé con vậy. Bên em, anh muốn mình thật mạnh mẽ, thật nhiều tình yêu thương để khoả lấp đi những lo lắng, những nghi ngại trong em. Nhưng... bao nhiêu cho đủ ?
    Nhớ có lần em muốn mình phải làm cái gì đó thật lãng mạn. Thế là hai đứa gửi xe, đi dạo bộ. Đang đi, bỗng em reo lên:
    "Tối nay có trăng kìa anh!"
    Bất giác anh nhìn lên, ừ nhỉ, có trăng, sáng thật. Rồi nhìn sang em, vẫn còn vui sướng vì cái sự phát hiện ra trăng của mình, như thể trên đời này chỉ mình em thấy trăng thôi. Em là thế, ngộ nghĩnh, có thể vui vì một điều gì đó rất bình thường. Nhiều khi đến kỳ lạ. Cứ thế em cuốn anh theo, một cách tự nhiên, anh nhận ra rằng mình càng yêu em hơn. Nhưng ngu ngốc thay, anh không nhận ra rằng em cũng thế.
    Rồi cái ôm đầu tiên. Em nói em rất thích được ôm từ phía sau, vì nó làm em cảm thấy ấm áp và được che chở thật an toàn. Khi anh ôm em, em giật mình. Và rồi em ngoan ngoãn, bình yên trong vòng tay anh. Khi ấy anh cảm thấy mình thật hạnh phúc. Và khi ấy anh mới biết yêu và được yêu thật kỳ diệu...
    Em luôn hỏi:
    "Vì sao anh luôn ấm mà em lại lạnh thế?"
    Có lẽ vì mình yêu nhau khi mùa đông. Tay em lúc nào cũng lạnh. Anh đều phải ấp trong tay mình nó mới ấm lại được. Mỗi lần như thế em thích lắm. Em luôn nũng nịu than lạnh để được ấp trong tay anh. Tình yêu thật ấm áp!
    Em không biết uống cà phê, thế là mỗi lần mình đi uống nước, anh lại tập cho em uống. Anh đút từng muỗng, em nhăn mặt như con nít uống thuốc vậy, nhìn rất đáng yêu. Anh không biết rằng em chịu tập uống nó vì anh, vì anh rất thích uống cà phê, vì em muốn được cùng anh thưởng thức vị nồng và ấm sực của nó khi mùa đông về. Cho đến lúc này anh vẫn không nhận ra là em cũng rất yêu anh.
    Anh không nhận ra...
    Nên anh đã để em ra đi...
    Hôm ấy, em bảo anh không đánh mất em, anh chỉ để em ra đi thôi.
    Đêm đó, anh đã suy nghĩ. Và lần đầu tiên anh nhận ra rằng em yêu anh, yêu rất nhiều. Anh đã tự mắng mình như một thằng ngốc!
    Vì anh đã không tin tưởng vào tình yêu của em. Anh bắt em phải chờ đợi để xác định lại tình cảm của mình. Nhưng đã yêu thì xác định gì nữa.
    Em mệt mỏi!
    Cũng đúng thôi, vì anh không có lòng tin vào tình yêu này, anh đã trở nên yếu đuối từ lúc nào cũng không rõ nữa...
    Ngày mình chia tay
    Trời vẫn còn đông...
    Đông cho trời và đông cho lòng người...
    Tình cờ thay, hôm nay, anh lại gặp em ở một quán cà phê mới mở. Anh mới nhớ ra rằng ngày trước em có sở thích khám phá những quán nước mới và thích đi một mình. Anh không hiểu vì một mình thì buồn lắm, em chỉ cười vì chính em cũng không hiểu được cái sở thích kỳ quặc ấy của mình.
    Em vẫn thế, vẫn mái tóc đen dài để tự nhiên, vẫn cái áo cổ lọ màu cam chói chang mà em bảo mùa đông u ám nên phải mặc những màu tươi như thế, nhưng anh hiểu còn một lý do nữa là vì em sợ nỗi buồn, sợ sự cô độc...
    Nhưng hôm nay, cô nhóc vẫn mảnh khảnh, bên chiếc bàn nhỏ bé, trên mặt vẫn còn vương vài giọt mưa. Bất giác anh muốn đến lau cho em, nhưng sựng lại, ừ nhỉ, đâu có được, mình đã để em đi rồi mà. Em đã không là của mình nữa rồi.
    Em đang lơ đãng nhìn đi đâu đó, không phát hiện ra anh. Phải suy nghĩ một hồi lâu, anh quyết định sẽ đến chào em, cái cảm giác là những người xa lạ làm anh thấy khó chịu. Vừa dợm bước, anh đã thấy em đứng lên, mỉm cười rất tươi, nụ cười dành cho một ai đó sắp bước vào.
    Một chàng trai. Sao lại như thế?
    Phải rồi, mình chia tay rồi mà!
    Em tìm hiểu và yêu một người mới cũng là chuyện bình thường thôi. Bình thường thôi!
    Hai người trò chuyện rất vui vẻ, người ấy đưa tay lau những giọt nước trên mặt em, em đưa đôi tay nhỏ bé chỉnh cổ áo cho người ấy, những cử chỉ trìu mến dành cho một người khác. Không phải anh!
    Phải rồi. Mình chia tay nhau rồi mà!
    Rồi hai người đứng dậy, hình như phải đi đâu đó. Bất giác, anh muốn chạy đến và níu tay em lại, bất giác anh thấy mình bất lực, ngu ngốc như cái thằng mà mấy tháng trước đã để em ra đi...
    Và bất giác, em quay về phía anh, chính xác là nhìn vào mắt anh, em thoáng cười, nụ cười nhẹ đủ để không ai nhận ra dấu vết của nó, nhưng anh hiểu và nhận ra nụ cười đó.
    Em đi rồi, ngồi một mình trong quán, lại bất giác, anh tự hỏi:
    "Không biết em đã uống cà phê được chưa?"
    Và bất giác anh lấy điện thoại, vào danh bạ, tìm đến tên em. Nhưng đâu mất rồi nhỉ?
    Phải rồi, mình đã chia tay!
    Evi! [nick]
    Được 21gio15phut sửa chữa / chuyển vào 20:19 ngày 12/12/2008
  5. socolagirl

    socolagirl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/12/2007
    Bài viết:
    1.192
    Đã được thích:
    0

    cám ơn anh Rùa nhé!
    ID = 66 cơ kìa ^^
    [nick]yuj
    Được socolagirl sửa chữa / chuyển vào 09:06 ngày 13/12/2008
  6. nnn

    nnn Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/08/2001
    Bài viết:
    569
    Đã được thích:
    0
    Gái xấu không chỉ không có quà
    Gái xấu không chỉ không có quà mà còn không có, đúng ra là khó có nhiều thứ khác. Khi tôi ý thức được sắc đẹp quan trọng như thế nào đối với con gái thì cũng là lúc tôi nhận ra mình chả có thứ đó.
    Đó là khi tôi học lớp 5 tuổi trường mẫu giáo của làng. Lớp tôi có nhiều bạn (vì hồi đó tôi chưa biết đếm nên chẳng biết bao nhiêu người), tôi để ý tới một anh chàng rất cool (gọi theo cách của teen bây giờ là thế) chứ hồi đó tôi thấy thằng đó sao mà thích. Nó sạch sẽ, trắng trẻo, có cái bút màu đẹp nhất lớp và quan trọng nhất nó có gói đường nho nhỏ mẹ nó gói trong tờ giấy. Nó tên là Bột. Bây giờ một tý đường chẳng là gì, trẻ con được uống sữa thoải thích mà còn khóc vì phải uống, thì lúc đó với tất cả trẻ con làng tôi, đường là thứ gì đó xa xỉ lắm, sang lắm vì nó ngọt thế cơ mà. Vậy mà ngày nào nó cũng có. Một gói con con gói trong tờ lịch bé tý, một gói nhỏ cũng đủ để cả lũ tôi ganh tị, thèm thuồng và tìm cách chơi thân.
    Tôi chơi thân với cái Tít - xinh nhất lớp. Tôi hay chơi với Tít, Tít hay chơi với Bột. Thì theo tính chất bắc cầu tôi cũng là thân với thằng Bột. Điều đó có nghĩa khi thằng Bột cho Tít ăn đường ké thì tôi cũng có phần chứ. Để được liếm vào ngón tay mình cho ướt, mà chấm vào mảnh giấy con con có chứa một thứ trắng tinh mà người ta hay gọi là đường kia, làm vơi đi quá nửa số đường ít ỏi thì cũng phải sau vài lần lườm nguýt, dọa xúi cái Tít nghỉ chơi, thằng Bột mới phụng phịu giơ ra.
    Có hôm thấy thằng Bột nói với cái Tít: "Tao chỉ cho mày ăn thôi, không cho cái con béo đen xì kia ăn đâu nhé". Con Tít liếm mép: "Ừ". Ối trời ơi! Cái con bé đen xì, béo ị là tôi chứ ai. Tự nhiên lúc đó tôi thấy buồn, thấy mình thua thiệt. Nếu tôi cũng trắng như cái Tít, xinh như cái Tít thì có lẽ người đang ngồi ăn đường với nó là tôi kia. (Đó là khi tôi lớn lên, biết chữ, học văn thì mới viết được cảm nhận thế này) chứ hồi đó tôi chỉ thấy tức cành hông, và ngay hôm sau việc đầu tiên tôi làm là không cho cái Tít ngồi chung xe đạp với bố tôi. Tôi khóc tấy bậy, nhất quyết không cho đi cùng làm bố tôi ngạc nhiên vì thường ngày chúng tôi hòa thuận lắm. Đó là khi tôi biết mình không xinh.
    Lớn lên. Đi học ở trường huyện, xa nhà. Tôi lại chơi rất thân với một bạn rất xinh (số tôi sao khổ vậy). Ngày lễ, ngày tết tôi cũng tất bật bóc quà lắm. Nhưng đó là bóc hộ con bạn thân thôi. Còn quà của tôi là số quà ở dạng tiêu chuẩn, phát chẩn. Tôi ngẫm thấy mong muốn có người yêu, bạn gái xinh là điều tất nhiên thôi.
    Nếu chàng trai đó nhà giầu, thì tất nhiên nó phải yêu em xinh. Mức độ sành điệu của các chàng còn được đánh giá qua độ dài của đôi chân, độ xinh của khuôn mặt của các em người yêu là gì.
    Nếu chàng trai đó không giầu, nhưng học giỏi. Các cụ chả có câu: Trai tài gái sắc. Thế họ chả chọn em xinh còn gì.
    Nếu chàng trai đó không giầu, không học giỏi, nhưng đẹp trai. Đẹp trai thì phải yêu gái xinh rồi. ?oNồi nào úp vung đấy?. Các cụ nói cấm có sai bao giờ.
    Nếu chàng trai đó không giàu, không học giỏi, không đẹp trai nốt thì họ lại càng phải yêu em xinh. Vì ta chẳng có gì, nhưng người yêu ta xinh thế cơ mà. Âu đó cũng là một cách khoe mẽ, tự hào..
    23 tuổi ra trường đi làm. Thật may là ngành tôi làm cũng không cần nhiều đến nhan sắc lắm, chứ như con bạn học hành chính thì đến khổ. Đi tìm việc chỗ nào tuyển nhân viên hành chính cũng yêu cầu hình thức khá. Mấy ông sếp trẻ hay già, còn tóc hay hói, có vợ hay chưa vợ đều thích tuyển một thư ký xinh đẹp, nếu không ngắm thì cũng để chọc mấy bà vợ già chút chơi.
    Giờ tôi 25 tuổi, chưa người yêu. Như bạn gì đó viết, giờ tôi cũng chẳng có quyền lựa chọn người yêu đâu. Chỉ cần đó là con trai và trời mưa biết chạy vào nhà là được.
    Gái xấu, trẻ không có quà, lớn, không có cả bạn trai sao?

    Anh Tú
  7. socolagirl

    socolagirl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/12/2007
    Bài viết:
    1.192
    Đã được thích:
    0
    Bài bạn NNN vui nhờ
    Chẳng biết có đúng ko, nhưng hình như giai nào thấy gái đẹp mắt cũng tít vào Mình là gái nhưng nhiều lúc cũng thích nhìn những bạn gái đẹp. Mà quan niệm đẹp xấu của mỗi người chắc chắn khác nhau rùi. Cho nên chẳng thể quy ra thế nào là đẹp thế nào là xấu
    Quay lại cái bài của bạn NNN, dường như cô gái ấy quá thiếu tự tin và tự ti về bản thân mình thái quá. 2 điều cô gái ấy mắc phải như em nói đã khiến cô ấy chưa chắc đã xấu mà lại là xấu
    Còn cứ theo nồi nào úp vung nấy thì con giai ế chỏng ế chơ gần hết rồi
    Yêu là tìm được những rung động từ con tim mình. Sắc đẹp có thể làm ta rung động nhưng đó chỉ là rung động nhất thời Mà cũng có thể quan niệm sống của mỗi người mỗi khác
    Bài này chẳng để làm gì cả Cũng chỉ là chuyện trong quán cafe thui
    Đến ngay "cô gái xấu xí" còn khiến anh TGĐ đẹp giai chết mê chết mệt nữa là
    Cơ mà nói thế này đố anh nào có suy nghĩ đẹp đẹp xấu xấu dám khoe vợ người yêu
  8. cocacola1

    cocacola1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/02/2004
    Bài viết:
    2.872
    Đã được thích:
    1
    Đang lúc tâm trạng rối bời, vào đọc được hai câu truyện.... truyện cảm động lắm, nó nhẹ nhàng nhưng ý nghĩa, ý nghĩa đến từng câu chữ. Thấm thía......................
  9. nguadaubung

    nguadaubung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/08/2007
    Bài viết:
    350
    Đã được thích:
    0
    giá như nick nào & chỗ nào cũng đi tàu ngầm đc nhờ
  10. nguadaubung

    nguadaubung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/08/2007
    Bài viết:
    350
    Đã được thích:
    0
    cài mãi hok xong cho cái máy
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này