1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

ồư-ổ?? - ốắzổ?? (Nguỏằ"n gỏằ'c cỏằĐa chỏằ? và tỏằô H?Ăn)

Chủ đề trong 'Trung (China Club)' bởi vinhaihong, 16/08/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. vinhaihong

    vinhaihong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/10/2002
    Bài viết:
    1.735
    Đã được thích:
    0
    Lâu lẩu lầu lâu tự dưng quay lại mấy bài viết trước thì thấy bài của bà già khủng bố Tân Nguyệt này. Dạo này bà chị ít vào CC rồi, dưng mà em cứ trả lời, khi nào bà vào bà đọc.
    Chữ Na là tên người viết Nữ+Na 女+, (chữ Hình Thanh) o. Na này là ?os姿 tức là mềm mại uyển chuyển vậy.
    Còn riêng chữ Na , cũng là 1 chữ Hình Thanh gồm Nhiễm + Ấp ?"+,' ( bộ Ấp : chỉ những chữ liên quan đến khu vực hành chính, hoặc địa danh, hoặc vùng đất... Nhiễm: là chỉ âm đọc, âm cổ. ) Na, nghĩa gốc là tên của một nước. Sách "Thuyết văn giải tự" của cụ Hứa Thận có viết :"Na, tây di quốc".Tiểu triện vẫn viết đầy đủ Nhiễm + ấp, đến Lệ, Khải, thì giản lược đi thành dạng chữ Na bây giờ.
  2. aqcharles

    aqcharles Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/07/2004
    Bài viết:
    2.668
    Đã được thích:
    1

    Mạn đàm về nguồn gốc cụm từ "Vô Lương Tâm"​

    Thấy cái chủ đề tìm đối tác ghét qua nên quyết tâm cho nó sang trang 2 luôn bằng cách kéo chủ đề này lên vậy.
    Ta thì ai chắc cũng quen với câu chửi "tiên sư đồ Vô Lương Tâm(没?f)" ấy nhưng có lẽ câu chuyện dưới đây có lẽ còn ít người được tỏ.
    Tại sao lại gọi là ?f?? Ấy nó vốn là cách gọi lệch của từ ?f mà thành vậy. Chuyện kể xưa có bác thợ mộc già họ Vương, tay nghề giỏng giang nổi tiếng khắp vùng nhưng khốn thay tuổi cả lục tuần mà vấn không có gia đình. Trong vùng có tay hậu sinh họ Trương thực láu cá, muốn học hết nghề của bác Vương nên đã dùng khổ nhục kế chui vào nhà bác nhận bác làm thày và nguyện chăm sóc bác suốt đời như cha đẻ vậy. Cảm động trước tấm lòng của họ Trương, bác Vương đã vui lòng nhận lời và từ ấy ra sức truyền nghề cho họ Trương. Ai nấy cùng mừng thay cho bác vương vừa nhận được một đồ đệ giỏi lại vừa có được một đứa con ngoan.
    Bẵng đi đôi năm, họ Trương đã học được van vãn tay nghề của bác Vương và có thể độc lập tự kiếm tiền được. Thấy bác Vương hắn chẳng còn nhẫn nại gì thêm nữa và nghĩ rằng mình đã chiếm được cả tay nghề ấy rồi thì sao lại hầu hạ phục dịch lão nữa bèn mượn cớ về nhà thăm nhà liền bỏ bác Vương một mình cô quạnh. Cũng may bác Vương còn một món kỹ nghệ nữa vẫn chưa truyền cho họ Trương kia. Thế là bác bèn dùng món kỹ nghệ ấy tự làm cho mình một người bằng gỗ ngày ngày lo cơm nước phục dịch cho bác. Tiếng bác Vương làm được người gỗ lại lan ra khắp vùng, họ Trương khi ấy còn đương hứng chí nghe vậy thì hơi chột dạ bèn lại mò về quỳ lạy xin được hầu hạ tiếp bác Vương hòng ăn cắp nốt món tay nghề kia. Bác Vương thấy được bộ mặt thật của họ Trương thì chẳng nói thêm lời nào lẳng lặng bảo họ Trương hãy làm 1 người gỗ hệt như người gỗ kia. Họ Trương nghe vậy thì lúi húi đo đo đếm đếm quả nhiên cũng làm ra được người gỗ nhưng người gỗ ấy không sao cử động được. Thấy vậu họ Trương bèn đem nghi ngờ hỏi lại bác Vương khi ấy bác mới trỏ họ Trương mà rằng. :"quả là ngươi đã đo đạc tính toán kỹ lưỡng người gỗ thật như trái tim của nó thì ngươi chưa đo được (没?f), mà ngươi chưa đo được món ấy sao có thể làm người gỗ cử động được!!"

    Thế là cụ từ Vô lương tâm (没?f/?f) được dùng từ đó cho đến bây giờ dùng để chỉ những kẻ mà . . . . .
    (aqcharles chiều nay ngồi rỗi dịch từ ngữ văn nhật báo)
    Qua câu chuyện muốn kính hỏi mọi người sao người TQ không muốn nói rõ tên một ai đó thường hay mặc định là Trương/Vương Tam Lý Tứ ??? Phải chăng nguồn gốc của cách gọi này có liên quan đến Bách gia tính???
  3. aqcharles

    aqcharles Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/07/2004
    Bài viết:
    2.668
    Đã được thích:
    1
    -Y.O Từ này đã được mọi người bàn tại đây :
    [topic]250027[/topic]
    (Trang 9) Em đọc lại nhé@
  4. aqcharles

    aqcharles Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/07/2004
    Bài viết:
    2.668
    Đã được thích:
    1

    Buồn cười, chiều nay rôi rỗi ngồi đọc lại chiến tích của CC Thất Hữu tại chủ đề này mà dzui quá chừng. Lâu lắm chưa ai có từ gì mơi mới để Anh Em được nghịch nhỉ? Ai có biết từ Vô Dạng trong cụm từ Biệt Lai Vô Dạng có nguồn gốc thế nào không?? Hy vọng là cả nhà lại MÁU như ngày xưa nhỉ???
  5. little_violet

    little_violet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/11/2004
    Bài viết:
    109
    Đã được thích:
    0
    Hôm nọ có một em trai học tiếng Anh đố mình là: viếng phụ nữ thì gọi là "hương hồn", đi viếng đàn ông thì gọi là gì?
    Đoán mãi không ra, cuối cùng thằng em bật mí là "anh hồn", chẳng hiểu từ này gốc gác thế nào, bây giờ thì chắc không dùng rồi, có ai biết về từ này không, giảng giải cho mình với.
  6. home_nguoikechuyen

    home_nguoikechuyen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/05/2002
    Bài viết:
    3.846
    Đã được thích:
    7
    Thứ nhất mình xin nói về ý kiến của 1 số người cho rằng khi viếng đàn ông không đựơc dùng từ " Hương hồn" và cho rằng Hương ở đây chỉ dùng cho con gái.
    Mình không đồng ý với ý kiến đó.Đồng ý Hương là mùi thơm.Hương hồn là "hồn thơm". Nhưng chữ hương nghĩa là " thơm" ở đây là chỉ ý kính trọng với linh hồn người đã khuất..
    Còn chữ "anh hồn" , mình nghĩ chỉ là từ sáng tạo sau này. Họ nghĩ Hương chỉ dành cho phụ nữ, nên dùng chữ anh hồn( anh : chỉ con trai, tỏ sự tôn kính).
  7. vinhaihong

    vinhaihong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/10/2002
    Bài viết:
    1.735
    Đã được thích:
    0
    Em trai nào đó hỏi là được, lại còn em trai học tiếng Anh, tôi đọc mà tưởng em bạn hỏi từ gì liên quan đến anh Âu anh Úc...
    Từ "hương hồn" hay "anh hồn" chẳng gốc gác gì cả. "Anh" chớ hiểu hẹp là "anh hùng, anh tuấn'''' mà cho đó là từ dành riêng cho đàn ông, cũng như "hương" chớ nghĩ đó là "phấn hương, hoa hương" mà nghĩ đó là từ dành riêng cho đàn bà....
    "Hương " là thơm phức, ngát hương, "anh" là tinh linh, anh khí. "Hương" và "anh" đều được dùng làm tính từ đứng trước "hồn" mà tu sức cho nó thôi vậy. Chẳng có gì đặc biệt!
  8. Newfarmmer

    Newfarmmer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/11/2004
    Bài viết:
    1.945
    Đã được thích:
    1
    Tra Hán - Việt từ điển của NXB Thương Vụ Quán ấn hành thì từ Dạng(T) có nghĩa là bệnh, bệnh tật đây là lớp nghĩa sau này của từ này.
    Dạng nghĩa gốc vốn dĩ là để chỉ một loài ký sinh trùng(kiểu chấy rận) bám trên da. Loài này hoạt động rất ghê gớm gây lở loét da, hút máu làm cho người mắc phải đau yếu xanh còm, sức công phá sức khoẻ của con người rất ghê gớm. Và từ đây nó được suy rộng nghĩa ra là hễ ai có Dạng là y như rằng đương có bệnh tật, đau yếu vậy. Thế nên người xưa khi gặp nhau hay hỏi : Bẩm Cụ Biệt Lai Vô Dạng ( Ý khỏi dạo này Cụ có khoẻ không, có bệnh tật gì không nhưng nếu hiểu về bản chất thì thẳng tưng hỏi rằng ấy Cụ dạo này có tý chấy rận nào trên người không vậy!!!)
    Lang thang linh tinh tìm được câu trả lời không biết có vừa lòng bác đà chủ không?
  9. aqcharles

    aqcharles Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/07/2004
    Bài viết:
    2.668
    Đã được thích:
    1

    Đôi ngày cà dông cà dài mới VAH về cuốn ''Trần Gia Thái Phổ'', thực thương thằng bé lúc nó đứng lên đi về thế, trời lạnh mà gầy còm nhom. Cuốn ''Trần Gia Thái Phổ'' lại không được dùng. chẹp chẹp.
    Home đâu cập kê nghĩa gốc của nó là gì hỷ?? Hum qua mới đọc được nó
  10. home_nguoikechuyen

    home_nguoikechuyen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/05/2002
    Bài viết:
    3.846
    Đã được thích:
    7
    hà hà! Sao bác tự nhiên réo tên em, chắc hôm qua bác đọc Kiều rồi.
    Cập kê có gì đâu nhỉ?
    Cập là đạt đến,kê là cái trâm cài đầu.Người ta nói cập kê là để chỉ con gái đã lớn, đã đến tuổi biết cài trâm, lấy chồng.

Chia sẻ trang này