1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Pauxtôpxki - Bình Minh Mưa & Bông Hồng Vàng

Chủ đề trong 'Tác phẩm Văn học' bởi taysonphuchung, 29/03/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. em-be

    em-be Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    1.570
    Đã được thích:
    0
    Thường thường cứ hết ngày là Samet đổ đi tất cả những rác rưởi mà anh quét dọn ở các xưởng thủ công. Nhưng sau lần gặp Xuyzan, anh không đổ bụi ỡ những hiệu kim hoàn đi nữa. Anh giấu diếm đổ chúng vào một cái túi và mang về lều mình. Hàng xóm cho rằng anh chàng hót rác nọ đã trở thành ngớ ngẩn. Hiếm người biết rằng trong bụi đó có chứa bột vàng, bởi vì những người thợ kim hoàn khi làm việc thế nào cũng làm hao đi chút xíu kim loại quý đó.
    Samet quyết định sẽ sàng bụi lấy vàng, đúc thành một thoi nhỏ và dùng nó đánh một bông hồng vàng mang lại hạnh phúc cho Xuyzan. Mà rất có thể, như mẹ anh đã nói, nó còn mang lại hạnh phúc cho nhiều người khác nữa. Biết đâu đấy! Anh quyết không gặp lại Xuyzan khi bông hồng chưa được làm xong.
    Samet không kể cho ai nghe chuyện đó. Anh sợ bọn cảnh sát và nhà cầm quyền. Ai mà biết được bọn quan toà nhiễu sự sẽ giở trò gì. Chúng có thể buộc anh vào tội ăn cắp, tống anh vào tù và lấy mất số vàng anh có. Dù sao vàng cũng chẳng phải của anh.
    Trước khi đăng lính, Samet là cố nông trong trang trại của một ông mục sư nông thôn và vì thế anh biết sàng sẩy. Những hiểu biết đó đối với anh bây giờ hoá ra lại có ích. Anh nhớ rằng khi quạt lúa mì thì những hạt nặng sẽ rơi xuống đất, còn bụi thì bị gió cuốn đi.
    Samet làm một cái quạt gió nho nhỏ và đêm đêm, ở sân nhà, anh quạt bụi lấy được trong các hiệu kim hoàn. Anh hồi hộp mại cho đến lúc trông thấy lờ mờ một lớp bụi vàng lấp lánh trên ngăn gỗ.
    Đến lúc có đủ bụi vàng để đánh thành thỏi thì đã mất nhiều thời gian lắm. Nhưng Samet chưa đưa cho người thợ kim hoàn đánh bông hồng vội.
    Không phải Samet thiếu tiền thuê thợ. Bất cứ người thợ kim hoàn nào cũng bằng lòng đánh bông hồng để lấy tiền công bằng một phần ba thỏi vàng và như thế họ cũng đã hài lòng lắm rồi.
    Duyên do không phải vì thế. Càng ngày, giờ gặp gỡ Xuyzan càng gần. Nhưng không biết từ lúc nào, Samet bắt đầu sợ cái giờ ấy.
    Tất cả sự trìu mến từ lâu dồn nén trong đáy lòng, Samet muốn dành cho nàng, cho Xuzi. Nhưng ai cần đến cái trìu mến của con người tàn tã và dị dạng này chứ! Samet từ lâu đã nhận thấy rằng, gặp anh, người ta chỉ muốn bỏ đi cho nhanh và quên phứt cái bộ mặt hốc hác xám ngoét với làn da chảy xệ và đôi mắt chòng chọc của anh.
    Trong túp lều của Samet có một mảnh gương vỡ. Hoạ hoằn lắm Samet mới soi gương. Nhưng hễ cứ nhìn vào là anh lại văng một câu chửi tục và quăng vội mảnh gương đi. Thà đừng nhìn thấy mình còn hơn, cái thân hình gớm ghiếc lê lết trên đôi chân tê thấp khập khiễng.
    Cuối cùng, khi đã đánh xong bông hồng, Samet mới biết Xuyzan đã rời Pari đi Mỹ từ một năm trước, và theo người ta nói, nàng đi hẳn, không về nữa. Không ai có thể cho Samet biết địa chỉ của nàng.
    Thoạt đầu, Samet thậm chí còn thấy nhẹ hẳn người. Nhưng rồi tất cả sự chờ đợi cuộc gặp gỡ đầm ấm và thanh thản với Xuyzan, không hiểu sao, đã biến thành một mảnh sắt gỉ. Mảnh sắt nhọn ấy mắc trong ***g ngực anh, ngay ở bên tim và Samet cầu trời cho nó mau mau đâm thẳng vào trái tim ốm yếu ấy đi, cho tim anh vĩnh viễn ngừng đập.
    Samet bỏ việc quét dọn trong các xưởng kim hoàn. Anh nằm trong túp lều của mình mấy ngày liền, quay mặt vào tường. Anh im lặng và chỉ mỉm cười một lần, đưa cánh tay áo cũ lên mắt. Không ai nhìn thấy anh khóc. Hàng xóm láng giềng cũng chẳng có ai sang thăm anh. Người nào cũng đã có chán vạn cái lo âu bận bịu của mình.
    Chỉ có một người theo dõi Samet. Đó là người thợ bạc đứng tuổi đã đánh từ thỏi vàng ra một bông hồng rất tinh xảo. Cùng trên một cành, bên cạnh bông hoa, người thợ bạc đánh thêm một nụ hồng bé nhỏ và nhọn hoắt.
    Người thợ bạc đến thăm Samet nhưng không đem thuốc đến cho anh. Ông ta cho rằng có mang cũng vô ích.
    Thực thế, Samet đã lặng lẽ qua đời trong một lần đến thăm của người thợ bạc. Ông ta nâng đầu anh thợ quét rác lên, lấy ở dưới cái gối xám ra bông hồng vàng bọc trong chiếc nơ nhàu nát màu xanh, khẽ khép cái cánh cửa cọt kẹt lại, rồi thong thả đi ra. Từ chiếc nơ xông lên mùi chuột.
    Lúc đó vào cuối thu. Màn đêm rung động vì gió và vì những đốm lửa nhấp nháy. Người thợ bạc nhớ đến nét đổi thay trên mặt Samet sau khi anh chết. BỘ mặt trở nên nghiêm nghị và trầm tĩnh. Người thợ bạc thấy niềm cay đắng hiện trên mặt anh còn tuyệt đẹp nữa là khác.
    ?oCuộc sống không cho người ta cái gì thì cái chết lại đem cho người ta?. Người thợ bạc vốn quen với những ý nghĩ rẻ tiền nghĩ như vậy và thở dài.
    Ít lâu sau, người thợ bạc đem bông hồng vàng nọ bán cho một nhà văn đã có tuổi ăn mặc lôi thôi lốc thốc, và theo nhận xét của bác thợ, nhà văn này cũng chẳng giàu có gì cho lắm để có thể cho phép mình mua một vật đắt tiền đến thế.
    Hẳn câu chuyện về bông hồng vàng do người thợ bạc kể lại cho nhà văn đã đóng vai trò quyết định trong việc mua bán nọ. Nhờ những ghi chép của nàh văn già mà mới có người biết được câu chuyện đau buồn trong đời người cựu binh Trung đoàn Thuộc địa thứ Hai Mươi Bảy là Giăng Samet.
    ~~~
    Trong những ghi chép của ông, nhà văn đại khái có viết:
    ?oMỗi phút, mỗi lời tình cờ được nói ra và mỗi cái nhìn vô tình ta bắt gặp, mỗi ý nghĩ sâu sắc hoặc vui đùa, mỗi rung động thầm lặng của con tim, cũng như cả đến một bông xốp của hoa hướng dương đang bay hay lửa sao trong một vũng nước đêm - tất cả những cái đó đều là những hạt rất nhỏ của bụi vàng.
    Chúng ta, những nhà văn, chúng ta bòn đãi chúng trong hàng chục năm, hàng triệu những hạt cát đó, lặng lẽ thu góp lại cho mình, biến chúng thành một hợp kim rồi từ hợp kim đó ta đánh ?oBông Hồng Vàng? của ta - truyện, tiểu thuyết hay là thơ.
    Bông hồng vàng của Samet! Đối với tôi có phần nào là hình tượng tương lai của hoạt động sáng tạo của chúng ta. Thật là lạ lùng khi chẳng có ai chịu bỏ sức lao động của mình ra nghiên cứu xem từ những hạt bụi quý ấy đã phát sinh ra nguồn văn học sinh động như thế nào.
    Nhưng cũng giống như bông hồng vàng của ngừơi thợ hót rác già kia làm ra là để cho Xuyzan được hạnh phúc, sáng tác của chúng ta là để cho cái đẹp của trái đất, cho lời kêu gọi đấu tranh vì hạnh phúc, vì niềm vui và tự do, cho cái cao rộng của tâm hồn và sức mạnh của trí tuệ chiến thắng bóng tối cho chúng ta rực rỡ như một mặt trời không bao giờ tắt.?
  2. Thocontaidai

    Thocontaidai Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/07/2001
    Bài viết:
    167
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn Home- người kể chuyện và Em-be nhiều nhé... Tớ vẫn mong có thể post lên đầy đủ tất cả truyện của tập Bông hồng vàng và bình minh mưa này nhưng quyển sách iu quý đang ngủ ngoan ở giá sách nhà một người bạn mất rùi...
    Mọi người có ai có link thì gửi lên để share nhé.. Ngay khi lấy được sách về tớ sẽ pót lên để topic này khỏi bị dở dang...
    Thanx mọi người...
  3. Mimeo87

    Mimeo87 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/08/2006
    Bài viết:
    1
    Đã được thích:
    0
    Bông hồng vàng là cả 1 quyển sách nói về quá trình sáng tác của nhà văn đấy chứ, có thể coi như là lí luận văn học ý. truyện Bông Hồng Vàng là một câu chuyện trong đó thui. Tôi thấy bây h người ta in gộp 2 quyển Bông Hồng Vàng và Bình Minh Mưa thành 1 quyển chung chứ hùi xưa tôi đọc thì là 2 quyển tách rời nhau, ông Pautôpxki khá nổi tiếng ở Việt Nam đấy, truyện của ông ý nhẹ nhàng ma đã đọc là nhớ mãi luôn.
  4. home_nguoikechuyen

    home_nguoikechuyen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/05/2002
    Bài viết:
    3.846
    Đã được thích:
    7
    Hic, hay đọc sách truyện mà Bông hồng vàng & Bình minh mưa không có sao?
    Tập truyện ngắn mà Home thích nhất trong các tập Home đã đọc.
    Mà cuốn này mình thấy hiệu sách nào chẳng bán.
    Có thời gian mình sẽ gõ tất cả lên cho.
  5. home_nguoikechuyen

    home_nguoikechuyen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/05/2002
    Bài viết:
    3.846
    Đã được thích:
    7
    các đồng chí có thể vào đây đọc truyện "levitan" của Paux, có cả tranh minh hoạ luôn:
    http://www.ptthlamson.net/forums/showthread.php?t=5299
    [1. Đồi trung du phơ phất bóng thông già
    Rừng thông đứng. Hồn trong chiều lặng gió
    Những trang sách suốt đời đi vẫn nhớ
    Như đám mây ngũ sắc ngủ trong đầu
    "Lẵng quả thông " trong suối nhạc nhiệm màu
    Hay " Chuyến xe đêm" thầm thì mê đắm
    Mùi cỏ dại trong cánh đồng xa thẳm
    Một bầu trời vĩnh viễn ướp hương hoa.
    Có thể ngày mai ta cũng sẽ đi qua
    Một cánh cửa nao lòng trong truyện "Tuyết"?
    Có tiếng chuông rung và con mèo "Áckhíp"
    Ánh nến mơ hồ như hạnh phúc từng mong.."
    Xa xôi sao! Thời thơ ấu sau lưng
    2. Nhưng không phải thế đâu , không phải thế đâu!
    Cuộc đời không phải thế!
    Giọt nước trên tay không cùng mầu sóng bể
    Bể mặn mòi sôi sục biết bao nhiêu
    Khi em đến bên anh, trước biển cả dâng triều
    Ta thu hết xa khơi vào lòng ngực trẻ
    Dám thử mọi lo toan để vạch dấu chân trời
    Dấu xanh thẳm khi bình minh vụt tới
    Dấu đen sầm khi đáy bóng đêm trôi
    Và hạnh phúc vỡ ra như 1 nốt đàn căng
    Nốt cao quá trong đời xao động quá!
    Hạnh phúc cực hơn mọi điều đã tả
    Lại ngọt ngào kì lạ lớn lao hơn.
    Anh đã đi qua bão lốc từng cơn
    Cây rụng lá trong chiều thanh thản nhất
    Anh qua cả màu không gian ngây ngất
    Một tiếng thầm trong nắng mới lao xao
    Em đến rồi đi như một giấc chiêm bao...!
    Còn bây giờ anh biết nói gì hơn
    Có thể, ngày mai thôi...Có thể
    "Hoa tóc tiên ơi! Sớm mai và tuổi trẻ"
    Lật trang nhật ký nào cũng chỉ xót lòng thêm...
    Pauxtốpki là dĩ vãng trong em
    Thành dĩ vãng hai ta bây giờ anh ngoảnh lại
    Nhưng không phải thế đâu, không phải thế đâu,
    Anh hiểu rằng không phải...
    Như tuổi thơ, vừa đó đã xa vời....!
    Đưa em đi tất cả thế xong rồi,
    Ta đã lớn. Và Pauxtopki đã chết !
    ...Anh vẫn khóc khi nghĩ về chuyện "Tuyết"
    Dẫu chẳng bao giờ mong đợi nữa đâu em.
    ( Ximonôp viết tặng Onga Becgon - Bằng Việt dịch )
  6. Thocontaidai

    Thocontaidai Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/07/2001
    Bài viết:
    167
    Đã được thích:
    0
    huhuhu... Không phải là không có mà là đang cho bạn mượn chưa lấy về mà..
    Anyway, tớ sẽ cùng pot với Home...
  7. songkon

    songkon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/07/2006
    Bài viết:
    86
    Đã được thích:
    0
    Ngoài cái hay, tôi còn thấy muôn vàn cái đẹp trong Paustopski. Cám ơn nhà văn, người đã mang những làn gió mát mùa xuân qua những rừng bạch dương thoang thoảng hương thơm thổi vào tâm hồn khô cằn của tôi. Cám ơn tất cả.

Chia sẻ trang này