1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Phần 7: Dành cho những ai yêu săn bắn: Súng hơi CZ Slavia 631-Czech Republic

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi tungseu83, 16/11/2010.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. yeusanbat01

    yeusanbat01 Thành viên rất tích cực Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    13/11/2009
    Bài viết:
    1.146
    Đã được thích:
    1
    'Hồ Tây không còn chỗ để sâm cầm trở về'

    [​IMG]
    Thể thao & Văn hóa - Thứ Hai, 10/1
    [​IMG] “Hồ Tây không còn chỗ để sâm cầm trở về”

    (TT&VH) - Năm 2010, Đại lễ 1.000 năm Thăng Long, nhưng vẫn không thấy bóng dáng sâm cầm về trên mặt nước Hồ Tây, chỉ có đàn le le khoảng 100 con bơi lội. Phải chăng chuyến “hồi hương” năm 2006 của cả một đàn sâm cầm mà nhiều người đã được chiêm ngưỡng khi đứng ở khu vực Công viên nước Hồ Tây đã là chuyến cuối cùng? Là người dân Hồ Tây, chúng tôi vẫn không nguôi ngóng đợi ngày chim về.
    >> Chưa đơn vị nào nhận trách nhiệm quản lý ống ngầm
    >> Dùng 400 thùng phuy trục vớt nhà hàng nổi Mỹ Khánh
    >> Thu phí đường cao tốc TP.HCM - Trung Lương: Cần tương xứng với chất lượng đường
    1. Do sự bùng nổ về dân số, tốc độ đô thị hóa nhanh, những loài chim thường về trú ngụ ở Hà Nội đã thưa thớt dần. Cho đến hôm nay, khó ai có thể được nhìn thấy đàn cò trắng phau hàng trăm con đậu trên những ngọn cây sao ở phố Lò Đúc như những năm nào. Đặc biệt, hình ảnh đàn sâm cầm, mà dân làng Nghi Tàm, Quảng Bá chúng tôi thường gọi là loài chim thiên thần, có đến hàng nghìn con sà xuống bơi lội trên mặt nước Hồ Tây mênh mang và thơ mộng mỗi độ Thu về, phải chăng vĩnh viễn không còn nữa?...
    Nhớ những năm xưa, sâm cầm về đây đông đúc như những cái nấm đen di động, bồng bềnh trên mặt nước Hồ Tây, khiến ai một lần nhìn thấy cũng phải trầm trồ: “Có lẽ chẳng đâu có được một cảnh hữu tình như ở đây”.
    Tôi nhớ vào một ngày đầu tháng 9 Dương lịch năm 1975, trong không khí vui mừng vô hạn kỷ niệm ngày Quốc khánh 2/9, vẫn còn nóng hổi niềm hân hoan về chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử toàn thắng, nước nhà sạch bóng quân xâm lược. Tại một ngôi nhà bên Hồ Tây của đồng đội, chúng tôi được thưởng ngoạn một kỳ thú: Vừa ngồi uống rượu, vừa ngắm nhìn đàn sâm cầm có dễ đến hàng nghìn con đang nô đùa trên mặt nước Hồ Tây. Chúng vô tư bơi lặn, có nhiều con chui vào đám sen ven bờ, có nhiều con lách lủi vào những đám bèo Nhật Bản phơn phớt hoa tím. Chúng bơi lội, thả mình tự do, rỉa lông, rỉa cánh giữa những cánh bèo xanh thẫm. Chúng tôi phải bảo nhau ngồi thật yên lặng, không ai dám ra khỏi căn nhà gần mép nước, bởi chỉ sợ làm đàn sâm cầm hoảng loạn bay đi mất.
    Qua ống nhòm anh bạn đưa cho, tôi được nhìn tận mắt những chú sâm cầm xinh xinh, tuyệt đẹp, đúng là loài chim thiên thần. Mỏ chúng màu vàng nhạt, mào trắng ngà hơi nhô lên giữa màu lông đen, lưng và bụng lông xám, đôi cánh phát tím mỗi khi có ánh mặt trời chiếu vào. Đôi chân phớt lục màu chì, chân sâm cầm có 4 ngón, 2 ngón giữa có 3 đốt, 2 ngón bên có 2 đốt, đôi chân sâm cầm bỏ thõng xuống nước nhìn như những củ sâm. Màng chân mỏng, trông nửa chim, nửa vịt. Các cụ bảo rằng chân sâm cầm đem ngâm rượu uống rất bổ. Mỗi con sâm cầm chỉ nặng từ 0,5 đến dưới 1 kg. Đây là loài chim quý, xưa đã một thời là vật tiến vua, nghe nói mãi đến đời vua Tự Đức lệ này mới được bãi bỏ.
    2. Qua tìm hiểu và nghiên cứu, loài chim sâm cầm ở nước ta có từ lâu đời, có thể từ khi có Hồ Tây. Người ta thường nói: “Đất lành chim đậu”, loài chim này đã tìm đến đây quần tụ, bơi lội, hưởng cái ấm ngọt của nước hồ, để tránh cái rét ở phương Bắc. Một số cụ già ở làng kể rằng: Loài chim này giống con le le nhưng to hơn, giống con vịt giời nhưng lại nhỏ hơn. Xưa kia, chúng rất dạn người, thích bơi lội giữa những đám bèo bồng bềnh, chẳng cứ gì mùa Thu mà mùa Đông có hôm chúng cũng về Hồ Tây bơi lội. Mùa Đông chúng thường tập trung bơi ở hồ phía Đông (phía Thụy Khuê), mùa Hè chúng bơi ở phía Tây giáp với Nhật Tân, Xuân La.
    Ngày xưa lũ trẻ ra hồ tắm lẫn với sâm cầm, có đứa lặn xuống, túm được cả chân sâm cầm, nhưng rồi lại thả nó ra, không ai nỡ bắt chim làm thịt. Một số người Pháp định thuê người làng bơi thuyền đưa họ ra hồ để bắn chim trả công rất cao, nhưng dân làng đều từ chối, bởi mọi người ở đây nhìn đàn chim sâm cầm tụ tập, ngụp lặn như những sinh linh bé bỏng nên không nỡ giết, đuổi chúng đi. Có cụ nói: “Thử hỏi cả miền Bắc này có hồ nào nằm giữa Kinh thành rộng bằng Hồ Tây, lại có được sâm cầm về đậu như ở đây không?”
    3. Lâu nay, nhiều người nghĩ rằng thịt chim sâm cầm rất bổ, chân nó đem ngâm rượu chữa được nhiều bệnh, nên thường săn bắn mạnh, làm cho sâm cầm ngày một ít đến Hồ Tây và rất sợ người. Đã vậy những năm trở lại đây rong rêu của Hồ Tây đã mất dần, sen ven hồ cũng thưa thớt, những đám bèo bồng bềnh hoa tím không còn, ven bờ hồ nhà cao tầng mọc lên choán chỗ những lùm tre, gốc vối xanh mát bờ hồ. Sớm chiều tiếng nhạc từ các nhà nổi, du thuyền... phát ra ầm ĩ, ồn ào, những chiếc thuyền bơi tấp nập mặt hồ, những lều câu cá quanh bờ hồ không lúc nào vắng người, thì đàn chim sâm cầm làm sao còn dám quay trở về?!
    Hồ Tây không còn chỗ để sâm cầm trở về không phải lỗi của dân làng chúng tôi đã đánh mất đi tiếng “đất lành”. Chúng tôi vẫn ước ao, một ngày nào, tiếp theo đàn le le, đàn sâm cầm sẽ lại trở về.
    Tố Liên (Số 7A ngõ 54 đường Âu Cơ - Tây Hồ - Hà Nội)
  2. tiendungntd

    tiendungntd Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    11/12/2008
    Bài viết:
    2.760
    Đã được thích:
    27
    Huhu , thôi em ko bắn chim nữa đâu ...:(( . Bác nào thích 631 em gả lại cho nè....[:D]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Đại ca cho Em hỏi cái vụ thuốc nhuộm súng thế nào rùi ạ ? Bao giờ thì có ạ ? Nhuộm cái đó liệu có bền ko bác ? được thời gian ngắn mà bong mất thì chít em :P [:D]
  3. linhtrhoang

    linhtrhoang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2010
    Bài viết:
    900
    Đã được thích:
    6

    Làm gì còn tý bèo nào nữa mà lấy chỗ cho chim nó tựa

    Trước đây hồ tây xung quanh hồ toàn là vườn với ao cây cối rậm rạp , giữa hồ thì bèo trôi hàng mảng lớn to hàng ngàn mét vuông .nước sạch tôm cá nhiều đi bắt trạch chỉ cần cầm cái sảo lùa dưới đám bèo lắc lắc bèo lên là vớ được tôm con , cua nhỏ, trạch , cá bống , giờ nước phía đầu đường thanh niên sát mấy nhà hàng thì đen kịt bùn như bùn cống may mà hồ nó còn to chứ ko thành cái cống tây từ lâu rùi .
    Thế nên chim nó về ăn gì chẳng lẽ ăn thức ăn thừa của khách đổ ra :)):)):)) mất sinh cảnh + phá môi trường + biến đổi khí hậu nắn toàn bộ đường đi của chim di cư nên nó không về nữa là lẽ tất nhiên giờ chỉ còn mấy con le hôi thôi . Nhớ ngày xưa tầm tớ 10 tuổi chiều chiều đi câu cá với ông già gặp hàng đàn vịt trời bay ngay trên đầu từ đường thanh niên ra giữa hồ kể cũng tiếc .




    Đại ca cho Em hỏi cái vụ thuốc nhuộm súng thế nào rùi ạ ? Bao giờ thì có ạ ? Nhuộm cái đó liệu có bền ko bác ? được thời gian ngắn mà bong mất thì chít em :P [:D][/QUOTE]

    Chắc ba hôm nữa có , rồi sang xem đèn có loá mắt ko luôn nhé :)):)):)) .

    Còn nó bong hay ở thì ko phụ thuộc vào thuốc đâu mà do người nhuộm như nào thôi tớ nhuộm đến cả năm nay chưa thấy bong tẹo nào ;));));))








    http://kienthuc.com.vn/news/index.p...a-hang-hng-que-&catid=116:n-gi--au&Itemid=234

    Lâu lắm mới tìm thấy nhà hàng này quây lưới lại cho các bác biểu diễn chim chết trong ***g rùi mang ra thịt .

    Đúng là con người nghĩ ra nhiều vấn đề thật hơi phi thể thao một tý :-w:-w:-wKhám phá nhà hàng Hương Quê

    Thứ ba, 28 Tháng 12 2010 17:43
    [​IMG] [​IMG]

    [​IMG]Hơn mười năm qua, nhờ lợi thế về cảnh quan, thực đơn phong phú các món ăn ngon cùng đội ngũ nhân viên phục vụ nhiệt tình chuyên nghiệp, khu sinh thái Hương Quê luôn là một địa điểm lý tưởng, được thực khách Hà Thành lựa chọn. Dịp cuối năm nay nhằm tri ân tình cảm của quý khách, nhà hàng Hương Quê I triển khai thêm chương trình “Làn ca quan họ trên bến dưới thuyền” phục vụ mỗi ngày.

    [​IMG]
    Trải qua một quãng đường từ trung tâm thành phố tới Giang Biên, Long Biên thực khách đã đặt chân tới Hương Quê I. Ấn tượng đầu tiên của thực khách là cảm nhận cái“lạ lẫm” về khu sinh thái nghỉ dưỡng kết hợp nhà hàng – hồ câu – chuồng chim phục vụ thú vui ăn uống, giải trí, câu cá và săn bắt của thực khách. Không gian rộng rãi, thoáng đạt hơn 2 ha cùng với bãi đỗ xe rộng, an toàn, thuận tiện, khu hồ câu, khu nhà hàng cao cấp được thiết kế theo lối nhà nổi thủy tạ cùng những căn phòng rộng rãi, lịch sự đủ để chiều lòng những thực khách khó tính nhất.
    [​IMG]
    Tại đây bạn cùng gia đình và bạn bè có thể vừa câu cá, săn bắn chim vừa thưởng thức làn điệu quan họ trên bến dưới thuyền và thưởng thức ngay tại bàn tiệc của mình chiếm lợi phẩm tươi ngon từ những cuộc đi câu. Những chiến lợi phẩm sau những cuộc đi câu, sau những chuyến “săn bắn mini” sẽ được đầu bếp chế biến theo yêu cầu của quý khách và được phục vụ ngay tại bàn cùng với sự niềm nở ân cần của nhân viên nhà hàng chắc hẳn sẽ níu giữ chân thực khách khiến bạn nhớ mãi để rồi luôn muốn quay lại với Hương Quê I.
    [​IMG]
    Dịp cuối năm này Hương Quê I còn triển khai chương trình “Làn ca quan họ tìm về nguồn cội”. Chương trình được triển khai mỗi ngày là một hình thức thu hút quý khách và cũng để bày tỏ lòng tri ân của nhà hàng dành cho thực khách đã dành nhiều tình cảm ưu ái cho Hương Quê.
    [​IMG]
    Chắc hẳn với món ăn ngon, không gian thiên nhiên lý tưởng, nụ cười tươi rói của nhân viên phục vụ nhà hàng cùng với những làn ca tiếng hát của những liền anh liền chị vùng Kinh Bắc sẽ tạo điểm nhấn cho Hương Quê I khiến thực khách cứ muốn ở lại mãi không rời.
    Kết thúc chặng đường ở Hương Quê I, thực khách hãy ghé qua Hương Quê II. Ấn tượng đầu tiên của thực khách thì nơi đây là một nhà hàng sang trọng với bãi đỗ xe rộng rãi, an toàn, thuận tiện.
    [​IMG]
    Nếu như với Hương Quê I thực khách sẽ cảm thấy nét truyền thống, gần gũi với thiên nhiên thì đến Hương Quê II người ta sẽ được cảm nhận một không gian sang trọng, lịch sự nhưng cũng không kém phần thư thái. Hương Quê II có đầy đủ các khoảng không gian để phục vụ nhu cầu của thực khách: khu phòng VIP, khu máy lạnh, khu ngoài trời…
    [​IMG]
    Ngoài ra bạn còn có cơ hội thưởng thức rất nhiều món đặc sản khác từ đội ngũ đầu bếp giàu kinh nghiệm ở đây. Như các món từ ba ba vớihương vị độc đáo, chế biến theo công thức gia truyền(món baba rang muối, ba ba om chuối đậu); các món hải sản; các món từ gà (gà nướng than hoa ăn với xôi nếp nương, gà rang muối); các món chim trời hay các món từ núi rừng (thịt dênúi)...
    Và chắc hẳn, với đội ngũ nhân viên nhanh nhẹn, nhiệt tình, hiểu tâm lý khách hàng, mọi thực khách khi đến với Hương Quê sẽ có được những giờ phút thư giãn thực sự.
    Thông tin cho bạn
    Nhà hàng Hương Quê I
    Địa chỉ:Tổ 6 phường Giang Biên, Q.Long Biên, Hà Nội (từ chân cầu Đuống rẽ phải đi thêm chừng 3km)
    Điện thoại: 04. 3877. 0891









    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    http://ucchau.ndclnh.com/index.php?option=com_content&view=article&id=203:thu-vui-min-que&catid=15:but-ky&Itemid=34


    Thú vui miền quê .
    [​IMG]


    Quê tôi, nói theo ngôn ngữ của nhà văn Sơn-Nam thì thuộc ‘’ miệt vườn ‘’. Ðó là vùng đất đã được khai phá tự lâu đời. Thời ‘’ Nam-Kỳ lục tỉnh ‘’, trấn Vĩnh-Thanh trước khi dời về Vĩnh-Long thì bản-doanh được đặt ở quê tôi.
    Quê tôi có một nhánh của sông Tiền chảy ngang, cung cấp nước ngọt quanh năm, đồng thời cũng mang phù sa màu mỡ bồi đắp cho những ruộng, vườn.
    Quê tôi nổi tiếng cả nước về cam, nhưng cũng như bao vùng trù phú của đồng bằng Cửu-Long, quê tôi có đủ các loại trái cây khác như: cốc, ổi, xoài, bưởi , mận, măng cục, sầu riêng, bòn bon, chôm chôm, mãng cầu, đu đủ, vú sữa, dừa, khóm, chuối ..v .v .. .
    Quê tôi khá giàu về thuỷ sản: cá, tôm, cua, ốc ..... ( đặc biệt là ốc gạo ) và thật nhiều chim chóc: cu, cưởng, sáo, bìm bịp, tu hú, trau trảu, ác là, chìa vôi, chim ri, chim khoen, quốc, dỏ dẻ, đỏ mắt, ốc cao, chằng nghịch ..v.v .... .
    Tuy cũng phải hứng chịu chiến tranh như bao vùng khác, nhưng quê tôi may mắn ít bị tàn phá, do đó cuộc sống tương đối dễ chịu và tôi có được tuổi ấu thơ thật thần tiên đầy ắp kỷ-niệm. Cho đến nay, tuổi đời đã xế bóng, nhưng những thú vui của miền quê vẫn chưa phai mờ trong tâm khảm tôi.


    Bắt dơi.

    Dơi là loài động vật có vú duy nhất biết bay, chuyên sống về đêm.Dơi được mọi người biết qua phim ảnh với nhân vật người dơi (bat man ) - một hiệp sĩ chuyên trừ gian diệt bạo. Riêng những ai ghiền truyện Kim-Dung chắc cũng không quên nhân vật Thanh-Dực Bức Vương có tài khinh công tuyệt đỉnh, nhưng mắc phải chứng bệnh mà mỗi khi lên cơn phải hút máu mới hạ được cơn bệnh.
    Họ hàng nhà dơi ở xứ ta có nhiều loại: dơi quạ, dơi sen, dơi hương, dơi muỗi ..v.v. nhưng không có loại dơi hút máu (vampire ) như ở châu Mỹ, còn loại ngũ linh chỉ thì cũng rất hiếm.
    Dơi quạ là loại dơi lớn nhất, cánh dan rộng gần 2 mét, sống thành đàn lớn có khi đến hàng chục nghìn con ở rừng U-Minh, rừng Sát ..v.v. Có thể vì khôn ngoan hoặc nhút nhát, dơi quạ ít khi xuống thấp nên rất khó bắt, tuy nhiên giăng lưới trên những cây dừa cao đôi khi cũng bắt được dơi quạ. Người sành ăn thịt dơi quạ ( nhất là người Hoa ) cho rằng máu dơi pha với rượu và thịt dơi nấu cháo rất bổ dưỡng , làm tăng sinh lực cho nam phái.
    Dơi sen và dơi hương nhỏ hơn dơi quạ, chuyên ăn trái cây và mật hoa. tuy không sống thành đàn lớn nhưng vì dạn-dĩ dám xuống thấp nên dễ bắt hơn.

    Hồi còn nhỏ, do ảnh hưởng của truyện kiếm hiệp, tôi rất mê võ nhưng gia đình tôi thì không ai biết võ. Quê tôi cũng không có trường dạy võ, dù rằng để kháng Pháp, dân làng có rất nhiều người giỏi võ.
    Vì không có tiền để mua gà, vịt làm quà cáp nên lũ nhóc chúng tôi nghĩ ra cách bắt dơi làm đồ nhậu lấy điểm các ông thầy võ để học lóm.
    Dụng cụ bắt dơi gồm một chiếc vợt lớn bằng lưới hình chữ Y có cán thật dài, một đèn ***g, một ***g kẽm để nhốt dơi và một con dơi mồi thường là dơi hương (dơi hương nhỏ hơn dơi sen, trước khi rạng sáng thường chui vào đọt chuối ngủ ).
    Chúng tôi hẹn nhau khoảng tám, chín giờ tối, đứa cầm vợt, đứa cầm ***g, đứa xách đèn khởi hành đi bắt dơi.
    Dơi sen và dơi hương rất thích trái cây thơm, ngọt như nhãn, xoài, sa bô chê, chôm chôm ..v.v.. nên chúng tôi chỉ cần đến gần những loại cây trên, rồi bóp cho dơi mồi đau kêu thành tiếng. Vì rất có tình đồng loại nên khi đang ăn hay bay gần đó nghe tiếng kêu, dơi liền bay xuống thật thấp để quan sát, khi dơi lọt vào tầm, chúng tôi úp vợt xuống đất, bắt dơi bỏ vào ***g.
    Ngày mai, chúng tôi gặp lại để làm thịt dơi. Dơi được trụng nước sôi, lột da, bỏ đầu và 4 cục hạch hôi ở nách và háng, ướp ngũ vị hương, hành, tỏi, đường, muối ..v.v .. đem rô ti với nước dừa xiêm xong rắc đậu phọng rang vào. Thế là món nhậu đã sẵn sàng. Sau đó mỗi đứa một , hai cắc hùn lại mua rượu đế và đi mời ông thầy võ ( cũng là bà con lối xóm ). Sẵn mồi, rượu, ông thầy no nê, thoải mái do đó thường cũng chẳng tiếc biểu diễn cho lũ nhóc xem vài cú đấm, đá .... Sau đó chúng tôi tụ lại để bắt chước những thế võ mà ông thầy đã biểu diễn .
    Riêng việc bắt dơi, chúng tôi còn có cách khác cũng khá hữu hiệu. Dụng cụ gồm một cái nia, chính giữa để trái cây thơm, quanh vành nia treo nhiều lưỡi câu. Chúng tôi dùng ròng rọc kéo nia lên những cây gòn hoặc cây so đũa đang trổ hoa. Dơi đến hút mật, ngửi mùi thơm của trái cây, bay đến ăn, cánh vướng lưỡi câu. Chúng tôi chỉ việc hạ nia xuống đất để bắt dơi.
    Cũng có thể dùng ná ( giàn thun ) bắn dơi nhưng thường không hạ được nhiều vì khi thấy đồng loại bị chết, dơi hoảng sợ sẽ bay tán loạn thoát thân.
    Còn giống dơi muỗi thì rất hôi nên không ai bắt để ăn thịt. Loại dơi này thường sống trên trần nhà hay các hang động có khi nhiều đến hàng vạn con. Người ta chỉ khai thác *** dơi để làm phân bón.
    Nếu trong họ hàng nhà dơi, dơi muỗi là loài có ích vì chúng ăn côn trùng, muỗi mòng .... còn dơi quạ, dơi sen, dơi hương đều có hại. Dơi quạ ăn xoài, dừa, sầu riêng. Dơi sen, dơi hương là kẻ thù chính của các nhà trồng cây ăn trái. vì như nhãn, vải khi gần chín nếu không được bao trong những giỏ tre hay túi giấy dầu ... thì chỉ cần một, hai đêm dơi có thể ăn sạch. Do đó, tuy việc làm của lũ nhóc chúng tôi chỉ nhằm mục đích riêng nhưng thường được người lớn cảm thông và đôi khi còn được khen thưởng nữa.



    Tróc nã hồ ly.

    Ðêm qua mưa dầm và trong đêm con Mực gừ gừ. Tưởng lũ chó gây gổ nhau, hai Ấn nạt bắt con Mực im, rồi tiếp tục ngủ. Sáng ra, mở cửa chuồng gà, vịt, thấy trên nền sân cạnh chuồng, đất ướt mềm in rõ nhiều vết chân chồn. Kiểm đàn gà thấy đủ, nhưng nghĩ nhà có tới 4 con chó mà để con chồn ‘’giỡn mặt ‘’, hai Ấn nổi giận bèn quyết định mở cuộc săn lùng.
    Lực lượng ‘’hành quân ‘’gồm ba tía con hai Ấn, thêm đứa cháu trai. Cả bốn đều là nông dân lực lưỡng. Tôi cũng được tham dự. Sở dĩ họ rủ ren tôi, vì tôi bắn giàn thun giỏi, lại không ăn thịt chồn, chuột, nên khi có chiến lợi phẩm khỏi phải chia phần cho tôi.
    Ðoàn người trang bị gậy gộc, cuốc, chĩa, dao, hom, thùng thiếc - Riêng tôi một cây gậy tầm vông đá, một giàn thun và một bịt đạn đất - rầm rộ lên đường. Dẫn đầu là đàn chó với con Mực rất giỏi về tài đánh hơi, bắt chim và bắt cả rắn hổ.
    Chúng tôi băng vườn, ruộng rồi tuông bờ, lướt bụi. Ðến một cuộc đất hoang đầy lau, đế, sậy, con Mực và đàn chó vừa sủa, vừa ngoắc đuôi trước một cái hang khá to.
    Hai Ấn ra lệnh bao quanh khu vực, sục tìm hang nghách, phát dẹp trống cỏ rồi định phương cách ra tay. Vì hang ở cạnh mương nước nên hữu hiệu nhất là dùng nước làm ngập hang, con mồi ngộp bắt buộc phải chui vào rọ (hom ) đã đặt sẵn.
    Quả nhiên, mươi phút sau, lần lượt ba chuột cống nhum con và chuột mẹ chui cả vào hom. Con nào con nấy no núc, riêng con mẹ to cỡ bắp chân. Với ngần ấy con mồi, lẽ ra hai Ấn đã có thể thu quân để chuẩn bị cho những món chuột xào lá cách hay sả ớt hoặc rô ti với nước dừa xiêm đủ để có một bữa ăn thịnh soạn, nhưng mục đích chính của hôm nay là truy nã con chồn hỗn láo nên đoàn người lại tiếp tục tuông bờ, bụi.
    Thông thường, lũ chim chóc như: quốc, đỏ mắt, chằng nghịch, ốc cao ..v.v..trước đoàn người hùng hổ như thế đều biết thân lủi, trốn hoặc bay đi, nhưng trên một nhánh bần cạnh bờ kinh có một con cò ngà chẳng những không bay đi mà còn ngóng cổ trố nhìn. Tôi bèn lắp đạn nhắm bắn. Cò trúng đạn gãy cánh nhưng không rơi tại chỗ mà còn cố bay vào vườn chuối hoang cách đó khoảng mươi thước. Tôi nhắm hướng chim rơi vẹt đế, sậy tìm. Khi còn cách con cò khoảng vài ba thước, tôi bỗng khựng mình nổi gai ốc, mặt xanh như tàu lá, vì không xa con cò, 1 tổ ong to hơn chiếc nón lá với hàng nghìn con ong đang vo ve báo động. Tôi vội tháo lui và vụt chạy, mặt không còn chút máu. Hú hồn, nếu bị hàng nghìn con ong đó tấn công chắc là khó sống. Tôi thuật sơ sự việc rồi tiếp tục theo đám hai Ấn.
    Ðàn chó đến một khu vườn rậm thì ngưng lại sủa rân rang. Ðó là ngôi vườn của một gia đình giàu có, không bỏ hoang nhưng ít ai bén mảng. Số là gia đình này có một người mắc bệnh điên, răng nanh mọc thật dài. Có lần một em bé chui vào vườn lượm trái cây rụng bị y bắt và cắn gây thương tích. Tin đồn lan xa, thế là từ đó không ai dám đặt chân đến ngôi vườn.

    Ðàn chó vây quanh một cái hang to, nằm khuất dưới một thân cây mục trên mặt đất. Vì hang xa nguồn nước, hai Ấn ra lệnh dùng khói để trục con mồi. Tuy nhiên con chồn thật tinh khôn, khi bị ngộp nó không chui vào hom mà theo một nghách nằm khuất trong lùm cây cách đó dăm thước, tháo chạy. Ðoàn người rầm rộ đuổi theo. Bị đuổi nà, con chồn hoảng quá trốn lên cái cây.
    Một người con của hai Ấn hăm hở leo theo, dùng chĩa định đâm chồn. Chồn sợ té đái và nước đái bắn vào mắt y đang ngước lên. Không rõ, nước đái chồn cay thế nào mà anh ta la lên một tiếng to, buông rơi cây chĩa và sẩy tay rơi xuống, may thay lại rơi đúng cái mương có nước nên không bị thương.
    Tôi tra đạn bắn 1 phát trúng chồn, tuy không làm con chồn chết, nhưng bị thương nó rơi xuống và bị đàn chó xông vào cắn chết.
    Hai Ấn thật hả hê, ra lệnh thu quân, ngoài số chiến lợi phẩm một con chồn, 4 con chuột, tôi nghĩ y rất thỏa mãn vì đã hạ được con hồ ly có lẽ vì quá đói đã dám vuốt râu hùm.


    Bắt chim.

    Quê tôi thuộc vùng đồng bằng Cửu-Long , nhiều lúa, nhiều cây trái nên có vô số loài chim chóc như : cu, cưởng, sáo, trau trảu, tu hú, bìm bịp, dỏ dẻ, đỏ mắt, ốc cao, chằng nghịch ..v.v.. .
    Trừ những người theo giới luật nhà Phật không sát sinh, còn đối với dân quê, thịt chim cũng góp phần đáng kể trong việc cải thiện những bữa ăn .
    Tuỳ theo loại chim mà người ta có những phương cách bắt khác nhau. Với loại chim sống thành đàn như dòng dọc, áo dà, chim ri, chim sẻ .... thì dùng bẫy rập. Với những loại vừa ăn hạt vừa ăn cá như : trích, quốc, gà nước, dỏ dẻ , ốc cao ....’’ đuổi bóng ‘’ là phương pháp hữu hiệu nhất .
    Ðể bắt chim bằng bẫy rập, ở những nơi chim thường đến ăn lúa, cỏ lát, lúa ma ..., người ta dọn sạch 1 khoảng đất trống to hơn chiếc đệm, ở chính giữa cột 1 , 2 con chim mồi và rải một ít lúa ; 2 tấm lưới được điều khiển bằng 1 sợi dây dài nối từ chòi quan sát được **** trang cách đó mươi thước . Chim mồi có thể đã được huấn luyện để biết kêu theo lệnh chủ, còn nếu chưa biết thì bị hớt lông cánh và chân bị cột bằng sợi nhợ nối với chòi quan sát .
    Khi có đàn chim bay ngang hoặc ăn gần đó, người bẫy chim ra hiệu hay giật dây cho chim mồi kêu lên hoặc chớp cánh. Thấy có thóc và có đồng loại, bầy chim yên tâm sà xuống ăn. Người bẫy chim chỉ cần giật dây cho 2 mảnh lưới khép lại nhốt kín bầy chim.
    Cách bắt chim bằng ‘’đuổi bóng ‘’thì công phu hơn. Dụng cụ gồm những tấm đăng nhỏ và những chiếc bóng bằng lưới kẽm hoặc đan bằng tre, có lối vào một chiều từ lớn đến nhỏ dần. Ðịa điểm đặt bóng là bờ kinh có cây cối rậm rạp, cạnh những ruộng lúa chín. Bóng và đăng luôn được đặt xuôi chiều gió. Khi nước ròng, chim xuống kinh ăn thêm cá và uống nước. Từ trên hướng gió khoảng 1 cây số hay 5, 7 trăm mét , người ta dùng gậy gộc đập vào những lùm cây và xua chó đuổi. Chim hoảng sợ sẽ xuôi gió chạy về hướng đặt bóng. Các loại chim này ( quốc, dỏ dẻ ... trừ cò ma )có đặc điểm thường lủi, chạy và chỉ bay trong trường hợp khẩn cấp. Càng đến gần bóng người ta càng đuổi dồn, chim hoảng sợ sẽ không e-dè chui cả vào bóng .
    Cách bắt chim này rất hữu hiệu, do đó hàng năm vào mùa gặt lúa, ai đi lại trên tuyến xe đò miền Tây ngang bắc Mỹ-Thuận, cũng đều thấy từng chùm chim thật béo được bày bán .
    Riêng phần tôi, vốn là tay ‘’ đại sát thủ ‘’ nên bất kỳ con chim nào biết xuống đất ăn hạt, ăn côn trùng hay ăn cá, tôm; tôi thấy được thì sớm muộn gì cũng lọt vào tay tôi. Chiếc bẫy thần sầu mà tôi nghĩ ra, từ loại chim manh manh, chim ri đếnbìm bịp, gà nước ....chẳng con nào thoát khỏi và trớ trêu thay cũng nhờ chiếc bẫy đó mà trong những năm dài luyện chưởng ở núi rừng Việt Bắc, vô số hoạ mi, khướu, quốc, cúc , gà rừng .... đã nuôi sống tôi.
    Ngoài ra, có lẽ do nghiệp sát dẫn lối, từ hồi còn bé, tôi đã nghĩ ra một cách bắt chim vô cùng độc đáo. Quan sát loài chim ăn đêm như cú, ục, cú mèo .... tôi thấy chúng không chỉ ăn chuột, bọ, ếch, nhái mà còn xơi cả những con chim nhỏ ngủ đêm trên các cành cây. Do đó, giữa 2 loài chim ăn ngày và ăn đêm có sự kỳ thị và thù địch rõ rệt. Nếu một chú chim ngủ đêm nào đó xui xẻo gặp cú sẽ bị mất mạng, thì ngược lại cú mèo hay cú nếu trời đã sáng mà vẫn chưa ẩn núp được ở nơi nào kín đáo và bị bất ký chú chim ăn ngày gặp thì kể như nạn đã tới, con chim này sẽ kêu lên báo động và tất cả loài chim ăn ngày trong khu vực, không phân biệt lớn nhỏ sẽ cùng xúm đến đánh hội chợ kẻ thù chung.
    Thế là tôi nghĩ ngay đến cách lợi dụng sự thù địch này để bắt chim. Tôi tìm tổ cú và đợi khi cú con bắt đầu thay lông vũ, dùng dây nylon cột chân chim, đầu dây kia cột vào một nhánh cây, cú con tiếp tục được nuôi lớn nhưng không thể bay đi được. Sau đó tôi chuẩn bị nhựa thật dính ( cơm nếp quyết với mũ sa-kê )trét vào những nhành tre và đem cột trên cây trâm hay sắn, rồi đem cú con cột giữa những cành cây bôi nhựa này. Chim ăn ngày đến ăn trái, thấy cú lập tức kêu lên báo động và màn đánh hội chợ bắt đàu, nhưng dù cắn,mổ, đá .... không thể bay mãi được chúng phải tạm đậu trên các cành cây và bị dính nhựa. Tôi chỉ việc leo lên bắt hết chim về đánh chén .


    Rắn trả thù ?


    Năm đó, tôi học đệ nhị, tức vừa giã từ giai đoạn dưỡng quân của năm đệ tam để chuẩn bị thành cậu tú 1. Việc học hành khá bề bộn, nhưng hễ cuối tuần, sau giờ học chót, tôi luôn dọt về quê rồi đến chiều chúa nhật, đón chuyến xe chót để trở lại Mỹ-Tho.
    Hồi đó, tôi không có cô láng giềng nào để nhớ, để thương như Nguyễn-Bính, nhưng sở dĩ tôi thích về quê vì hai lý do: trước nhất là vì tôi ‘’mê ‘’ quê tôi, nơi tôi có vô vàn kỷ niệm, sau đó là vì vấn đề ‘’ bao tử‘’.
    Số là tuy ở nhà ngói ( nhà từ đường ) nhưng gia đình tôi thật nghèo. Ba tôi tách đi theo bóng sắc mới khi tôi còn bé tẻo teo. Mẹ tôi đầu tắt, mặt tối, mỗi ngày quần quật từ ba , bốn giờ sáng đến bảy, tám giờ tối, làm bánh bán nuôi một mẹ chồng và 2 con. Chị tôi phải nghỉ học sớm. Còn tôi, nhờ là trai nên sau tiểu học được tiếp tục học ở Nguyễn-Ðình-Chiểu Mỹ-Tho. Tuy nhiên, tiền trọ ở tỉnh 500 đồng một tháng quả là một gánh nặng đối với Mẹ tôi. Phần Chị tôi giúp 120 đồng tiền quà, bánh,thuốc men, sách, vở, nhưng được vài năm thì Chị lập gia đình và ngưng trợ cấp.

    Tôi phải cố gắng tự xoay sở bằng cách mỗi cuối tuần về quê chăm sóc cây ăn trái, nuôi một ít gà, vịt và chủ yếu là câu cá bán kiếm chút tiền. Nhưng việc câu kéo không phải lúc nào cũng được thuận lợi, vì cá lóc chỉ dễ câu vào đầu mùa mưa khi cá đẻ, cá rô mùa mạ lúa vừa cấy, cá bóng dừa phải câu khi nước ròng cạn ..v.v.. .Còn câu giăng thì phải luôn canh chừng vì xuồng ghe qua lại có thể ‘’cầm nhầm ‘’.
    Do tài chánh eo hẹp nên buổi sáng trong khi các bạn đồng trọ có hủ tiếu, bánh cuốn, bánh mì sandwich ..v.v.. để điểm tâm, còn tôi thì xôi, khoai kinh niên. Tôi vốn họ Trần, tức ‘’ trần ai, khoai củ ‘’ nên sau này khi cải tạo ở miền Bắc, cũng khoai mì ( sắn dui, sắn lát, sắn củ ... hằm bà lằng ) 70 món mút mùa lệ thuỷ ( âu quả là số ) .
    Ông Bà mình thường nói ‘’ cái khó nó ló cái khôn ‘’, để cải thiện ( từ ngữ cải tạo ) cho buổi điểm tâm sáng khá hơn, tôi nghĩ đến việc ‘’ăn độn ‘’, tức về quê hái cốc, ổi, xoài, mận .... để ăn thêm.
    Nhà tôi có miếng vườn trồng một số cây ăn trái, nhưng vì Mẹ tôi luôn bận làm bánh không có thời giờ dành cho vườn tược, nên để tránh việc hàng xóm ‘’ hái ăn giùm ‘’, phần lớn cây trái nhất là mận đều trồng gần quanh nhà.
    Lần đó đang mùa mận, với một cái ***g tôi đang lựa mận ngon để hái, bỗng thấy một cặp rắn lục cườm đang yêu nhau trên nhánh mận. Tánh nghịch ngợm trỗi dậy, tôi bèn phá đám. Cũng xin khoe là tôi bắn giàn thun rất khá, chim chóc từ bìm bịp, tu hú, cu, cưởng, sáo .... đến dơi, chuột gì tôi cũng hạ được và tôi có thói quen là đi đâu thường có cái giàn thun với ít đạn đất .
    Do đó không may cho cặp rắn, chỉ một phát đạn, con rắn nằm trên bị đứt đầu rơi xuống đất, con kia hoảng sợ bò lẹ qua mái nhà.
    Tôi nhặt xác rắn đem gác lên cây cam nuôi kiến vàng rồi tiếp tục hái mận. Lát sau tôi linh cảm có cái gì là lạ. Thì ra con rắn thoát chết nhưng luôn theo tôi. Từ cây mận này sang cây khác dọc theo mái nhà, với chiếc lưỡi lo le nó âm thầm theo tôi. Ðể kiểm chứng, tôi trở đi, trở lại, con rắn vẫn bám tôi. Tôi bèn ra xa mái nhà hơn để dụ nó bò qua cây mận và con rắn quả nhiên bị mắc mưu. Ðợi nó bò qua cây mận, tôi bỏ ***g, lấy giàn thun nhắm bắn. Lần này thì phần may về phía con rắn lục, nhánh mận to đã đỡ đạn cứu mạng cho nó. Rắn hoảng sợ bò trở lại mái nhà và tuy vẫn còn theo tôi nhưng không dám qua cây mận nữa dù tôi cố ý dụ nó nhiều lần.
    Không làm gì được vì dù tôi có bắn rắn chết, ngói cũng sẽ bị bể. Tôi bèn trở vào nhà lấy cây chĩa ( cây sắt nhọn , đầu có ngạnh với cán dài ) đem ra đâm con rắn. Tôi đâm trượt và lần này rắn hoảng sợ trốn mất.
    Tôi có đọc chuyện ‘’ Thị Lộ và rắn báo oán ‘’ nên cũng hơi ớn. Ðêm đó, tất cả mền, gối .... đều được tôi nêm, tấn mùng như một chiến lũy, rồi tôi ngủ một lèo tới sáng, không biết là trong đêm con rắn có bò quanh mùng không ? .

    Thông lệ thì chúa nhật nào, tôi cũng từ giã Mẹ tôi để trở xuống Mỹ-Tho bằng chuyến xe chiều chót, nhưng đặc biệt sáng chúa nhật đó, tôi vội vã khăn gói ra đi với lý do còn một số bài vở phải giải quyết. Mẹ tôi không thắc mắc, nhưng bà đâu biết thực ra tôi ớn khi nghĩ tới con rắn lục cườm hôm qua.
  4. xathupro01

    xathupro01 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2011
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Câu trả lời hay nhất - Do người đặt câu hỏi bình chọn

    Bạn có thể đến cửa hàng Tuấn Sơn (269C Nguyễn Trãi, Q1) để
  5. yeusanbat01

    yeusanbat01 Thành viên rất tích cực Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    13/11/2009
    Bài viết:
    1.146
    Đã được thích:
    1

    chết cười với bác này=))
  6. nokia8200vh

    nokia8200vh Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    29/10/2010
    Bài viết:
    914
    Đã được thích:
    8
    Để lấy .... hết những gì có sau tấm màng tủ kính à =))=))=))?

    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------


    - Nếu mình đoán ko lầm ý bác là bác Hummer2008 ko có gì phải lo, có bác "bảo kê linh kiện shap" rồi :)):)):))! Mình nói đùa cho vui, bác đừng giận nhé!
    - Cái này mới thật nè: nếu bác có nguyên đủ bộ như trong hình bác post thì cho mình đăng ký 2 bộ nhé, đăng ký luôn cho Hummer2008 luôn. Thanks bác!
  7. nokia8200vh

    nokia8200vh Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    29/10/2010
    Bài viết:
    914
    Đã được thích:
    8

    =))=))=))=))=))

    Trong này tớ cũng làm được rồi nhé, hihiihi. Nhưng tớ khoái bơm nặng hơn, nó rất cảm giác và vừa hạ chim vừa tập ...... cơ tay =))=))=)). Còn về mặt kỹ thuật thì tớ ủng hộ hoàn toàn, đối với anh em nào mới chuyển sang shap thì kỹ thuật "cải tiến" này là nhất đấy, lên đạn tiết kiệm thời gian + hạ nhiều chú chim đàn hơn + giúp cụm hơi nhựa ít chịu lực tác động bởi số lần lên hơi-> súng bền hơn.
  8. hummer2008

    hummer2008 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    25/10/2008
    Bài viết:
    4.267
    Đã được thích:
    95

    Cuối tuần về xem lại một lần nữa, sẽ gửi nhờ giúp sau vì đang vào mùa nên nhìn chúng nó bực lắm.

    Màu mè lòe loẹt gớm nhỉ
  9. dothuanlt

    dothuanlt Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    21/07/2010
    Bài viết:
    1.194
    Đã được thích:
    86
    trước hết cho em gửi lời chia buồn đến " GIA ĐÌNH BÁC CUMEO". bây giờ em mới biết tin.
    bấy lâu nay em ko lên mạng được vì có 2 vấn đề, 1 là em việc học của em khá bận rồn và cái máy tính cùi bắp của em đã ra đi tìm đường cứu nước.
    anh em xây nhà nhanh kinh khủng làm em ngồi đọc mỏi cả mắt. em thấy 1 số thành viên cũng ít lên viết bài.
    NOKIA: công trình chế súng sharp thành dòng khí nén tự động của bác tới đâu rồi. còn về vấn đề bình airshoft thì em ko ở hà nội nên em ko biết rõ em chỉ thấy trên mạng có mấy bài báo viết là ngoài hà nội có 1 số tổ chức chơi súng airshoft nên em mới nói nên kiếm bình airshoft. cái này hỏi mấy bác ngoài hà nội như bác linhtranhoang.
    nghe mấy bác nói về độ bơm của súng sharp cho nhẹ lại thì ko biết mấy bác độ cách nào chứ em thấy giữ nguyên cái bơm đó mà làm cho bơm nhẹ được thì chỉ có bị xì chỗ nào mới được như vậy. em chỉ có biết 1 cách làm cho nhẹ lại là làm cho tiết diện bên trong của ống bơm nhỏ đi nghĩa là cái bơm phải nhỏ lại em đảm bảo ko nhẹ ko lấy tiền. nhưng cái gì cũng phải có cái giá của nó tiết diện nhỏ thì bơm được ít khí nên thay vì người ta bơm 5 cái thì mình phải bơm 7 hay 8 cái có khi nhiều hơn mới bằng người ta chỉ được cái là nhẹ. nếu bác có cách gì hay thì chỉ cho em với em muộn học hỏi cái đó. :-bd:-bd
    tuần rồi về quê có chút sản phẩm
    [​IMG]
  10. hotuhai

    hotuhai Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/11/2009
    Bài viết:
    247
    Đã được thích:
    0
    cho mình hỏi về súng trung quốc co cấu hoạt động, tầm bắn chính xác, phụ tùng có xử dụng chung được với súng nào ko
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này