1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Phân tích những cái chết trong văn học

Chủ đề trong 'Văn học' bởi dhna79, 20/12/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. dhna79

    dhna79 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/04/2001
    Bài viết:
    948
    Đã được thích:
    0
    Phân tích những cái chết trong văn học

    Cái chết đầu tiên đây, bài "Cô Hàng Xóm" của Nguyễn Bính nhé.
    Nguyên văn bài thơ như sau:

    Nhà nàng ở cạnh nhà tôi,
    Cách nhau cái dậu mùng tơi xanh rờn.
    Hai người sống giữa cô đơn,
    Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi.
    Giá đừng có dậu mùng tơi,
    Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng.

    Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng...
    Có con **** trắng thường sang bên này.
    **** ơi! **** hãy vào đây!
    Cho tôi hỏi nhỏ câu này chút thôi...
    Chả bao giờ thấy nàng cười,
    Nàng hong tơ ướt ra ngoài mái hiên.
    Mắt nàng đăm đắm trông lên...

    Con bươm **** trắng về bên ấy rồi!
    Bỗng dưng tôi thấy bồi hồi,
    Tôi buồn tự hỏi: "Hay tôi yêu nàng?"
    -- Không, từ ân ái lỡ làng,
    Tình tôi than lạnh gio tàn làm sao?
    Tơ hong nàng chả cất vào,
    Con bươm **** trắng hôm nào cũng sang.


    Cái gì như thể nhớ mong?
    Nhớ nàng? Không! Quyết là không nhớ nàng!
    Vâng, từ ân ái nhỡ nhàng,
    Lòng tôi riêng nhớ bạn vàng ngày xưa.

    Tầm tầm giời cứ đổ mưa,
    Hết hôm nay nữa là vừa bốn hôm.
    Cô đơn buồn lại thêm buồn,
    Tạnh mưa bươm **** biết còn sang chơi?

    Hôm nay mưa đã tạnh rồi!
    Tơ không hong nữa, **** lười không sang.
    Bên hiên vẫn vắng bóng nàng,
    Rưng rưng... tôi gục xuống bàn rưng rưng...
    Nhớ con **** trắng lạ lùng!
    Nhớ tơ vàng nữa, nhưng không nhớ nàng.

    Hỡi ơi! **** trắng tơ vàng!
    Mau về mà chịu tang nàng đi thôi!
    Đêm qua nàng đã chết rồi,
    Nghẹn ngào tôi khóc... Quả tôi yêu nàng.


    Hồn trinh còn ở trần gian?
    Nhập vào **** trắng mà sang bên này!


    Xin quý vị chú ý đoạn thơ cuối ( màu đỏ ). Rõ ràng nhân vật "cô hàng xóm" đã chết.
    Tại sao cô chết ?

    Thứ nhất, cô rất hay gội đầu rồi ngồi hong tóc ở ngoài mái hiên:
    Cho tôi hỏi nhỏ câu này chút thôi...
    Chả bao giờ thấy nàng cười,
    Nàng hong tơ ướt ra ngoài mái hiên.
    Mắt nàng đăm đắm trông lên...


    Chính vì ngồi chỗ như vậy, rất có thể cô đã bị viêm phổi ( oạc... tội nghiệp... ) và khi trời đổ mưa xuống ròng rã bốn ngày thì trời rất lạnh và căn bệnh trở nên trầm trọng hơn bao giờ hết:
    Tầm tầm giời cứ đổ mưa,
    Hết hôm nay nữa là vừa bốn hôm

    Và cuối cùng, cái gì đến cũng phải đến:
    Hỡi ơi! **** trắng tơ vàng!
    Mau về mà chịu tang nàng đi thôi!
    Đêm qua nàng đã chết rồi,


    hehe..... just for fun......


  2. pittypat

    pittypat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/07/2001
    Bài viết:
    2.803
    Đã được thích:
    0
    He he, bác dhna79 thật có trình độ cảm thụ văn chương tinh tế và tài tình! Em xin hoan nghênh nhiệt liệt topic lày của bác! BRAVO! BRAVO!
    starry starry nights...
  3. daysleeper

    daysleeper Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    10/02/2002
    Bài viết:
    779
    Đã được thích:
    0
    chết thật !

    đôi chân sẽ mỏi mòn
    khi không còn ước mơ

Chia sẻ trang này