1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Phân vân về giới tính.

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi redmarine, 26/07/2006.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. redmarine

    redmarine Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/07/2006
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0
    Cũng có thể như vậy anh ạ. Em vẫn thấy khi làm việc những người đàn ông rất bình thường không muốn nói là trong công việc em tin họ hơn phụ nữ một chút, vì đôi khi phụ nữ thì cảm tính, còn đàn ông thì làm việc theo nguyên tắc lợi nhuận. Nhưng khi nói đến chuyện giữa đàn ông và đàn bà thì em thấy họ thật khó chấp nhận. Có lẽ người tốt và người xấu của 2 phái là tương đồng nhau.
    Nhưng đôi khi em thực sự muốn tìm đến với những người phụ nữ vì họ thánh thiện quá.
  2. redmarine

    redmarine Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/07/2006
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0
    Có thể bây giờ tôi đang xù lông với những lời tôi cho là không đúng, có thể phản ứng thái quá.
    Xin lỗi mọi người.
  3. codoc68

    codoc68 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/07/2006
    Bài viết:
    121
    Đã được thích:
    0
    Em co nick khong?
    ta cung chat, biet dau noi chuyen voi nhau ta se cam thay kha hon. biet dau voi nhung gi anh da trai qua, anh co the giup duoc em mot chut it gi do. Đời mà em, không cứ gì đàn ông hay đàn bà, đều có những người đáng tin và không đáng tin. Chỉ có điều ta có biết để mà đặt niềm tin đúng chô hay không thôi .
    codoc112@yahoo.com
    nick cua anh đấy
  4. codoc68

    codoc68 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/07/2006
    Bài viết:
    121
    Đã được thích:
    0
    Chỉ có nếm trải đau khổ thì mới hiểu được nỗi đau của người khác. Em không nên buôn vì những lời lẽ thiếu tế nhị của bọn trẻ mới lớn, chúng chẳng hiểu gì đâu.
    Có thể anh sẽ không bao giờ tin vào tình yêu đối với bất kỳ một người phụ nữ nào. Nhưng không có nghĩa vì như thế mà anh lánh xa tất cả. Anh đã đọc rất kỹ những dòng tâm sự của em và anh nghĩ mọi người nên tôn trọng những lời nói thật lòng đó thay vì một ý kiên khác.
    Tâm sự đó chỉ có thể xuất phát từ một người đã từng yêu chân thành nhưng rồi thất vọng, tuyệt vọng và mất niềm tin.
    Hãy cố gắng lên em, nếu em không tin vào mọi người thì em hãy tin vào bản thân mình để vượt qua đau khổ, để trở lại một cuộc sông bình thường. Anh đã làm như vậy!
    Chúc em sớm thành công!
  5. Candytalk

    Candytalk Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/01/2006
    Bài viết:
    162
    Đã được thích:
    0
    Đọc topic này e thấy thương chị, chị quá yếu đuối. Chỉ vì chị đã bị tổn thương nhiều và chị không dám tin và yêu đàn ông nữa. Les không phải là bản năng của chị. Chỉ vì chị quá yếu đuối, cần người quan tâm, yêu thương nhưng chị cho rằng đàn ông không đáng tin. Chị đang ở biên giới của giới tính. E ko kì thị les nhưng ko cổ suý. E chỉ mong chị trở về giới tính như chị đã sinh ra. Lúc này chỉ có người đàn ông tốt mới giúp chị được điều ấy. Mong rằng có ai đó...
  6. meonhocdangyeu

    meonhocdangyeu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2004
    Bài viết:
    3.337
    Đã được thích:
    0
    Người lớn có suy nghĩ không đời nào họ buông những câu như thế. Anh chị có quyền có chính kiến riêng của mình, vậy tai sao chúng tôi nói lại bị cho là " thiếu tế nhị" và "chẳng hiểu gì"? Những người trẻ chúng tôi tuy rằng chưa có nhiều kinh nghiệm sống và trải nghiệm thực tế, nhưng suy nghĩ về cuộc sống chẳng hệ tiêu cực như thế hệ các anh chị, nếu cứ chìm đắm theo lối " tôi chẳng còn tin ai ngoài tôi nữa", "đàn ông và đàn bà, rặt một phường đểu cáng" thì không biết thế hệ chúng tôi sẽ đi về đâu......
    Mà thôi, anh đã nói thế thì những lời chúng tôi góp ý, anh coi không bằng cỏ rác, chẳng nên tiếp tục làm gì. Hai người là "người lớn, giàu kinh nghiệm" thì nên có PM chia sẻ với nhau, như vậy tốt hơn. Tôi nghĩ nếu ko ai phản đối thì topic này nên lock lại.
  7. redmarine

    redmarine Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/07/2006
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0
    Sao bạn lại tự ái nhanh thế? Khi tôi bị nói còn kinh khủng hơn như thế mà tôi có nhất thiết phải đòi khoá nick của ai lại đâu. Bạn cảm thấy không vui thì đừng tham gia viết bài nữa. Bạn có biết là nếu ai cũng khó tính như bạn thì cuộc sống sẽ vất vả lắm không. Hãy rộng lòng ra đón những lời an ủi, chia sẻ đi.
    Người ta nói ở đời 9 người 10 ý, vì vậy tôi cũng chấp nhận những lời chê bai của mọi người khi lập topic này, và tôi cũng đã nói phải trái với Mod để họ không khoá nó lại.
    Với bạn có lẽ vô bổ, nhưng biết đâu với một ai đó như tôi, chị Vân, chị My nó lại là nơi để thổ lộ cảm xúc đã chất chứa rất lâu trong lòng.
  8. ngayphale

    ngayphale Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/11/2005
    Bài viết:
    264
    Đã được thích:
    0
    đọc tiếp nhé
    Chiều nay cô có cuộc gặp với đối tác của công ty để kí hợp đồng làm ăn. Dừng xe trước cổng khách sạn, anh dặn: ?oChừng nào xong em gọi, anh sẽ lại rước, đừng đi taxi về 1 mình anh ko yên tâm!?. Đêm nay cô mặc chiếc đầm đen đơn giản, trang điểm cũng nhẹ nhàng, nhưng tất cả rất hài hoà làm tôn lên vẻ đẹp vốn có nơi người đàn bà vừa chạm chân vào ngưỡng cửa ba mươi. Hợp đồng kí kết ổn thoả dù bên đối tác vắng đi một người khá quan trọng. Ra ngoài sảnh dự tiệc, mặc cho mọi người cười nói, cô đứng lặng lẽ nơi góc phòng rồi bỏ ra ngoài ban công để tìm chút không gian thoáng đãng. Tựa nhẹ vào ban-công, nhìn cô càng rạng rỡ hơn dưới ánh sao đêm.
    _Vân! Hay quá, lại được gặp Vân ở đây.
    Cô quay lại, là My. My trông thật lịch lãm trong bộ veston nam được cách điệu.
    _Ơ, sao My lại ở đây?
    _Công ty hôm nay kí hợp đồng, tại My đến hơi trễ. May mà đã giải quyết êm đẹp rồi.
    _Trùng hợp vậy , Vân đến đây cũng để kí hợp đồng. Hồi nãy trong bàn thiếu 1 người, thì ra là My?
    _Uh, tại xe hư giữa đường. Ngại quá. Vậy là mình hợp tác với nhau phải ko nè? Hihi, vậy là có cơ hội gặp Vân thường xuyên rồi, mừng quá đi.
    _Lớn rồi mà giỡn như con nít đó, sợ My luôn.
    ????.
    Cô thấy mình nhỏ bé khi đứng bên My, cảm thấy mình yếu đuối mong được My che chở. Cảm giác thật mới lạ, giống như cô gái đang tuổi xuân thì vừa biết yêu lần đầu tiên với vẻ bối rối thẹn thùng khi đứng bên cạnh người con trai mình yêu dấu. Khiêu vũ, slow dìu dặt vang lên, My khẽ nghiêng người:
    _Mời Vân!
    Cả hai bước đi trong điệu slow, bỗng cô tựa đầu vào vai My và cô thấy tim mình rung động. Một rung động mà đáng ra cô phải có sau bao nhiêu lần khiêu vũ bên anh.
    Nốt nhạc cuối cùng ngân lên rồi ngừng hẳn, cô vẫn đứng yên, My khẽ gọi:
    _Vân? Vân sao vậy?
    _Xin lỗi, Vân không sao. ?" cô vụt chạy ra ngoài bancông. Trong cô cái gì đó đang vỡ oà.. tức tưởi.. cô khóc!
    My bối rối trong giây lát rồi đuổi theo. Đến sau lưng, ôm nhẹ bờ vai đang rung lên vì tiếng nấc:
    _Vân đừng khóc. Ai chọc Vân ko vui, My đánh đòn nó nha? lớn rồi, khóc xấu lắm, mọi người cười đó.
    Nước mắt cứ chảy với bao nỗi uất nghẹn trong tim. Nghiệt ngã, tại sao đến hôm nay cô mới biết yêu lần đầu tiên? Cô yêu người cô không gọi là chồng, cô yêu cái người đang đứng sau lưng cô? người con gái xa lạ quen biết rất tình cờ. Xoay người, ôm chầm lấy My?.cô nức nở như đứa trẻ:
    _My.. My? tại My tất cả.
    _Tại My? My hư quá? My làm Vân ko vui? My tự đánh mình, được ko?. - vụng về lau dòng nước mắt trên khuôn mặt cô, My thì thầm.
  9. ngayphale

    ngayphale Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/11/2005
    Bài viết:
    264
    Đã được thích:
    0
    Nhìn sắc mặt Vân xanh quá, My dìu Vân vào trong nghỉ nha
    Mọi người cười vui, không ai biết được sofa nơi góc phòng có hai người con gái lặng lẽ bên nhau. Không 1 lời nói được thốt ra, cô nhắm mắt với vẻ mệt mỏi, My dõi mắt theo ánh sáng đang nhảy múa trên tường? lặng im! Tiệc tàn, khách lục tục ra về.
    _Vân có đi xe ko?
    _Ko? có người đưa Vân tới.
    _Vậy My đưa Vân về nha, chứ Vân đi một mình My ko yên tâm đâu.
    Nước mắt đã thôi hoen mi, cô đứng tựa vào tường chờ My lấy xe, trống rỗng. Ba mươi tuổi đầu, là một phụ nữ thành đạt trong công việc, giải quyết bao nhiêu mâu thuẫn rắc rối trong kinh doanh? vậy mà nay cô lại ko giải quyết được mâu thuẫn rắc rối đang đến trong đời mình. Từ đây, sẽ bao nhiêu đêm cô phải nằm bên anh mà nhớ thương về người khác? Đồng sàng dị mộng, thế giới nội tâm của cô nay lại chào đón thêm vị khách mới, dày vò cô từng đêm trong giấc mộng yêu ko trọn vẹn! Di động rung, giọng anh:
    _Kết thúc chưa em, anh đến rước?
    _Dạ, có vài người bạn mời em đi ăn khuya, rồi họ sẽ đưa em về, em sẽ về trễ 1 chút. Anh ngủ trước đi, đừng thức khuya. ?" sau 2 năm làm vợ, cô đã biết nói dối.
    _Đừng đi khuya quá, em đang mệt trong người đó.
    _Dạ?
    Vén lại chiếc đầm, xe hoà vào dòng người đang tấp nập của TP về đêm. Cô nhoài người:
    _Mình đi đâu chút nữa đi My, Vân chưa muốn về nhà trong lúc này.
    _Đi đây bây giờ? My thấy Vân mệt mỏi lắm rồi, về nhà nghỉ đi, ngày mai còn đi làm nữa.
    _Đi vòng vòng cũng được. Vân căng thẳng quá, ko muốn về nhà đâu.
    _Có việc gì, nếu ko ngại thì nói My nghe đi!
    _Chỉ là cuộc sống vợ chồng thôi. Thời gian gần đây Vân thấy mình đang xao lãng trách nhiệm của người vợ. Và?..
    _Và điều gì?
    _Thôi, ko có gì. Gió mát quá, Vân rất thích khi trời về đêm.. Vân thích bóng đêm lắm.
    _My thấy Vân sống nội tâm quá. Sẽ đau buồn lắm đó!
    _Bản tính rồi, ko sửa được đâu.
  10. ngayphale

    ngayphale Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/11/2005
    Bài viết:
    264
    Đã được thích:
    0
    Dừng xe ở bến sông Bạch Đằng, cô đứng tựa vào lan can ngắm dòng sông đêm. Gió sông thốc ngược vào mặt mang theo cái lạnh khi trời về khuya, cô vuốt dọc hai cánh tay và khẽ co người. My cởi áo vest ngoài, khoác lên người cô. Áo vest ấm quá, ấm cả lòng người được khoác áo. My chống tay vào lan can, nâng nhẹ người mình chồm ra sông:
    _Lúc trước My cũng thường đến đây lắm, nhưng sau này bận quá nên quên mất. Cám ơn Vân nha!
    _Cám ơn Vân điều gì?
    _Vân giúp My nhớ lại thói quen mà My đã bỏ quên vì mãi theo đuổi cuộc sống cơm áo gạo tiền.
    _My nè?
    _Gì hử?
    _Nếu Vân được như My thì hay quá. Không phải suy nghĩ, cứ cười, cứ đùa vui mà không phải vướng bận chuyện hôn nhân gia đình. Vân xin lỗi? nhưng hình như My còn vô tư quá, phải chi Vân cũng vậy.
    _Hihi, vô tư? ừ, cứ cho là vậy.
    _Là sao hả My?
    _Cứ cười chứ làm sao bây giờ? Vui cũng cười, buồn cũng cười? cười để biết mình đang tồn tại Vân à.
    _Để biết mình đang tồn tại? Vân ko hiểu.
    _Vấp ngã nhiều quá trong cuộc sống, trong tình cảm, My nghiệm ra một điều: cười để tự vực mình dậy, để tự an ủi chính bản thân mình, vậy đó! ?" My nheo mắt, cái nheo mắt tinh nghịch ?" nhưng ko phải của trẻ con, mà là của một người đã từng trải qua nhiều nỗi đau.
    _Vân xin lỗi. Vân nghĩ sai cho My rồi.
    _Ko sao, mình về nha, đứng đây một hồi My sợ Vân bị cảm lạnh đó.
    _Cho Vân đứng thêm chút nữa. Bất chợt Vân lại sợ cái không khí gia đình, sợ khi phải nằm bên người đàn ông Vân ko yêu. Sợ?
    _Người đàn ông Vân ko yêu? Ý Vân là??
    _Thôi, linh tinh thôi. My, giúp Vân một việc được không?
    _Được, nếu trong tầm tay.
    _My đến đây, Vân muốn được tựa vào My. Vân muốn được đứng trong vòng tay My, có được ko?
    _.............
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này