Phiếm đàm về từ "Zn" Từ "Zn" nguyên nghĩa là chỉ một hành động bỏ một vật gì đó vào mồm rồi nuốt, nếu không nhai mà nuốt ngay thì ta đã có từ "nuốt chửng". Ǎn là hành động cần để duy trì sự sống của tôi và các vị. Việc Zn theo ta từ lúc lọt lòng mẹ cho tới khi nhắm mắt xuôi tay; kể cả sau khi chết ta vẫn được con cháu cho: "Zn hương, Zn hoa" mỗi khi tuần, rằm, giỗ chạp. Nó đã được các cụ xếp đầu trong làng "Tứ khoái". Từ "Zn" gắn liền với sự trưởng thành của mỗi chúng ta. Khi mới lọt lòng mẹ, người ta lo cho đứa trẻ "hay Zn chóng lớn". Dạy con phải: "Zn trông nồi, ngồi trông hướng". Trẻ con chỉ nên "háu Zn", tuyệt đối đừng "tham Zn" kẻo mang tiếng con nhà vô GD. Ǎn khoẻ, ngủ khoẻ lớn lên rồi thì được bố mẹ cho đi học và thường gọi là: "Zn học". Khi đi học, đừng có cậy khoẻ bắt nạt yếu, "Zn hiếp" bạn bè là vô đạo đức. Cấm bỏ học đi chơi điện tử, có "Zn điểm" nhiều đến bao nhiêu ở trò Game, thì cũng vô bổ mà thôi. Học xong thì đi làm. Làm việc gì cũng phải gắng sức vì: "Zn đã vậy, múa gậy làm sao?". Lười biếng là nghỉ ngơi: "tay làm hàm nhai, tay quai miệng trễ" mà. Nếu chọn nghề đi buôn, một khi đã "Zn giá" là phải quyết ngay, đừng chần chừ, kẻo đến tết Tây đen cũng chỉ "Zn Bạc thước". Trong kinh doanh thì chỉ được phép "Zn lãi" chớ có "Zn gian". Đừng dính vào bọn bất lương làm hàng giả, bọn chúng chuyên "làm giả Zn thật", "Zn bớt, Zn xén". Mình không dính vào là hơn cả. Thà: "Zn cơm nước cáy mà ngáy o o" còn hơn "Zn cơm thịt bò mà lo ngay ngáy". Các cụ đã dạy: "buôn tầu bán bè, không bằng Zn dè hà tiện", mới kiếm được tí tiền mà đã vung tay quá trán, "Zn tục nói phét" rủ rê nhau: "đánh bạc Zn tiền", "Zn to nói lớn" phung phí tiền của; "Zn chơi không sợ tốn kém" thì: "miệng Zn núi lở" chẳng mấy lúc sẽ phá sản. Nếu làm nghề, đừng quên quan niệm: "làm nghề gì Zn nghề ấy" theo kiểu: "thợ may Zn giẻ, thợ vẽ Zn hồ, thợ bồ Zn nan" là mất uy tín. Nếu đã trót mất tín nhiệm phải cố làm lại từ đầu đừng làm Zn theo kiểu "Zn xổi ở thì", "Zn nhờ ở đậu" đừng có, "Zn gian nói dối" hạn chế lười biếng: "ngủ ngày quen mắt, Zn vặt quen mồm" dần dần ta sẽ: "Zn nên làm ra" và có "bát Zn bát để". Nhà nào có con "Zn ảnh" thì cho học làm phát thanh viên đài truyền hình. Khuôn mặt mà "Zn phấn" thì cho làm diễn viên sân khấu. Muốn làm hoạ sĩ thì phải biết tìm những chất liệu: "Zn màu" "Zn mực" thì tác phẩm mới "Zn khách". Có con làm cầu thủ phải biết kiên trì tập luyện, tuân thủ sự dạy bảo của huấn luyện viên, kẻo: "cá không Zn muối cá ươn". Ra thi đấu phải giữ gìn phong cách thể thao, chớ có: "Zn miếng trả miếng" mà "Zn" thẻ đỏ. Tấn công trung lộ phải nhịp nhàng "Zn ý". Tấn công biên mà không "Zn cánh", sút phạt trực tiếp mà để bóng "Zn ra" mé ngoài chân phải, "Zn vào" má trong chân trái, đường bóng "Zn lên" trên xà ngang "Zn xuống" dưới sân cỏ, thì chỉ có bại trận, chả "Zn bàn, Zn giải" gì. Nếu ai đó cho con học nghề chữa xe máy, phải biết chỉnh hộp số cho "Zn khớp"; chỉnh phanh "Zn" cho đều, kẻo máy nó "Zn xZng" quá nhiều. Đổ nước ắc qui cũng phải có chừng, có mực, dung dịch axít mà để rây ra khung xe, thì nó "Zn mòn", thậm chí "Zn thủng" cả khung xe, khi có tai nạn giao thông lại đổ tại xe Tàu không tốt. Khi đã trưởng thành, không phải "Zn bám" bố mẹ, tuy chưa có thêm nhà ở, các vị cũng nên lo chuyện hôn nhân cho con cái là vừa. Nhà rộng rãi, trước sau đều có kênh, rạch "Zn thông" ra sông cái thì không nói làm gì; Nhà ai chật hẹp cũng đừng lo: "Zn hết nhiều chứ ở hết mấy". Định hướng cho chúng nó: "trâu ta Zn cỏ đồng ta, tuy rằng cỏ cụt nhưng mà cỏ thơm". Sau khi tìm hiểu, nhà trai nên lo lễ "Zn hỏi", tổ chức lễ thành hôn mời hàng xóm láng giềng "Zn cưới" cho đàng hoàng. Nếu đã gắn bó, cứ ngày thứ bẩy, chủ nhật mà lo đại sự, không cần phải đi nghe thầy bói: "Zn ốc nói mò" theo kiểu: "máy mắt Zn xôi, máy môi Zn thịt..."; chờ giờ tốt, ngày tốt, là thành niên nó sốt ruột: "Zn nằm" với nhau. Từ xưa tới nay, chả ai biết "ma Zn cỗ" ở đâu cứ "Zn cơm trước kẻng" là bôi tro trát trấu vào hai họ. Nhớ dặn dò chúng nó "Zn ở" cho phải đạo làm con, đã xác định "Zn đời ở kiếp" với nhau là phải chung thuỷ, cấm "ông Zn chả, bà Zn nem" kẻo lâu dài hạnh phúc dù xây bằng gì cũng tan vỡ. Thời đại mới, mở cửa cho gió lành vào nhà, thì gió độc cũng dễ vào theo. Nhà nào muốn "Zn ngon ngủ yên" thì đừng dại dột để con cái theo bọn "Zn trộm", "Zn cắp", "Zn cướp". Cố tình "theo đóm, Zn tàn", "Đi theo voi Zn bã mía", theo lũ "Zn sương", "Zn đêm" tất sẽ có ngày đi "Zn mày", "Zn xin" tiến tới "Zn cơm tù", rôi dựa cột "Zn kẹo đồng" tất tần tật. Với các xếp trong liên doanh, từ xếp to đến xếp nhỏ, đừng "Zn trắng mặt trơn", đừng "Zn không nói có" cho anh em công nhân. Các xếp cứ lo cho anh em có đủ "công Zn việc làm", cho công nhân bỏ qua giai đoạn "Zn chắc mặc bền" tiến lên "Zn no mặc ấm" rồi: "Zn ngon mặc đẹp" sẽ không ai "Zn cháo đá bát". Chỉ quan lại ngày xưa mới có kiểu: "Zn trên ngồi trốc". Họ "Zn gian nói dối", "Zn tiền", "Zn hối lộ", "Zn của đút", "Zn vụng", "Zn bẩn" như vậy ắt có ngày "Zn đất". Tết cổ truyền của dân tộc sắp tới chúng ta cùng "Zn tết" vui tươi, tiết kiệm. Mới hay, tưởng Zn là dễ. Thật ra khó đến chừng nào - bởi chúng ta là người có vZn hoá và có cả vZn hoá Zn! Dzuy Tiến ( Giáo dục và thời đại )