1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Phiếm luận: hỏi Cobrahp

Chủ đề trong 'PTTH Năng Khiếu Trần Phú - HP' bởi gianghobenbinh, 29/07/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. gianghobenbinh

    gianghobenbinh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    350
    Đã được thích:
    0
    Phiếm luận: hỏi Cobrahp

    Chuyện ngắn này thoạt đọc thì nhiều người chỉ cho là chuyện vui. Nhưng đọc kỹ, hoặc đọc tinh, thì lại sẽ thấy nhiều điều thú vị. Lúc đó câu chuyện không chỉ dừng lại ở câu chuyện hài tranh ghế? Bạn hãy để ý đến dòng diễn biến tâm lý của nhân vật chính, đến sự tương phản giữa thái độ của nhân vật chính và của những người xung quanh?



    Người có học

    Phan Thị Vàng Anh

    Một lớp ngoại khoá mơ? ra cho nhưfng sinh viên chăm chi? trong dịp he?. Môfi ngươ?i có một phiếu va?o lớp với số ghế cố định, có nghifa la? du? đi sớm hay muộn, anh vâfn có một chôf ngô?i đa?ng hoa?ng. Nhâ?m to! Ban tô? chức lớp nhâ?m to, nga?y na?o cufng có cafi vaf đo?i chôf: số ngươ?i nhiê?u hơn số ghế va? đâu pha?i chôf na?o cufng dêf nhi?n thấy ba?ng đen.

    Tôi ngô?i ghế số một, ha?ng hai ơ? một góc ma? tư? đây tôi pha?i liếc vê? ba?ng chứ không nhi?n thă?ng được. Một cái quạt trong góc gia?ng đươ?ng luôn la?m đâ?u tóc tôi rối tung rối mu?, vơ? lật tứ tung. Ba giơ? học trôi qua như trong cơn giông. Tóm lại la? cufng chă?ng béo bơ? gi?! Vậy ma? cufng không thoát. Va?o buô?i học thứ ba, tôi đi muộn năm phút. Một anh béo tóc xoăn đang ngọ nguậy trong cái ghế cu?a tôi. Co mi?nh lại vi? ý thức được ră?ng ca? cái gia?ng đươ?ng dốc ngược kia đang ngô?i nhi?n xuống ma? tôi thi? đang đứng, tôi ba?o : "Anh ơi! Chôf na?y cu?a em!". "Giấy đâu?". Tôi buô?n cươ?i, rút tơ? giấy có ghi số ghế đưa anh béo, ca?m thấy ha?nh động cu?a mi?nh sao ma? khúm núm giống như các gia đi?nh có công đi nộp một tơ? giấy chứng nhận tha?nh tích cho cán bộ phươ?ng đê? xin một ma?nh đất la?m nha?. Anh béo đọc xong, rất thơ? ơ va? công chức, ba?o tôi: "Đợi tí được không? Đê? tôi nghe nốt đoạn na?y đaf!". Tôi cufng không nhớ đaf nói gi?, hi?nh như la? nă?ng nặc đo?i lại cái ghế bafo gió cu?a mi?nh. Không pha?i đê? ngô?i nghe gia?ng nưfa, đơn gia?n la? tôi sợ bị quê, tôi câ?n pha?i chứng to? cho ca? một đống ngươ?i đang nhi?n xuống kia ră?ng đây la? cái ghế cu?a tôi, ră?ng nafy giơ? tôi đo?i ghế chứ không pha?i xin ghế... Cuối cu?ng, thă?ng béo ấy cufng rút, đê? lại một câu chư?i tôi không nghe rof. Một vụ tranh chấp cufng khá nhẹ nha?ng, tôi không cho có gi? la? ghê gớm lắm...

    Buô?i học thứ năm. Kem ba?o tôi: "Đi sớm đê? kho?i pha?i đo?i ghế!". Va?o sớm nhưng trong cái ghế cu?a tôi, một cô na?ng đang chống că?m tư lự, mắt nhi?n xa xôi... Lâ?n nay, hu?ng dufng hơn, tôi cươ?i: "Chị ơi, tôi ngô?i chôf na?y!". Một đôi mắt xếch ngược ngước lên nhi?n tôi rô?i cô a? nói như ra lệnh: "Chị đuô?i cái anh đang ngô?i ghế số chín ra đi rô?i tôi tra? lại chôf!" "Sao ky? vậy?" Tôi hoa?n toa?n đa?o điên trước con ngươ?i na?y. "Ghế số 9 la? cu?a tôi, a?nh chiếm, tôi đuô?i không ra!". "Đó la? chuyện cu?a chị, chị đuô?i không được nên sang lấy ghế cu?a tôi sao?". Tôi lắp bắp, thấy mi?nh có ve? he?n he?n sao đó. Một cái cươ?i khinh bạc như cái cươ?i cu?a nưf tặc va? nó ba?o: "Không biết, tôi không đi! Chị mơ?i ban tô? chức lại đây!". Mọi thứ đê?u u mê đi trong tôi, tôi đứng đó gọi Kem: "Kem, anh Huy đâu?" Anh Huy - ngươ?i hu?ng cu?a nhưfng ai bị chiếm chôf- hôm nay biến mất. Hoa?ng loạn (va? cufng không hiê?u vi? sao tôi hoa?ng loạn lên như vậy ), tôi ho?i câu ấy bốn năm lâ?n du? Kem đaf ba?o: "Không thấy". Kem cufng đang đă?ng đă?ng sát khí ơ? cái ghế cu?a nó! Tôi nhi?n tất ca?, thấy sao ai cufng kinh khu?ng quá, trơ tráo quá. Tôi ba?o nưf tặc mắt xếch ấy: "Chị ra đi!". "Không, tôi không đi!". Mọi ngươ?i đaf bắt đâ?u nhi?n tôi va? tôi ngượng, một câu nói như đứa con hoang tự động vọt ra miệng: "Chị đư?ng có ăn nói du côn như thế!". Va? con ngươ?i ấy ngô?i thă?ng lên. Một cái áo soie hô?ng kín cô?, tay phô?ng, một mái tóc da?i kẹp lưng đoan trang, như một nha? đạo đức, ba?o tôi: "Na?y! Va?o đại học rô?i, chúng ta la? nhưfng ngươ?i có học, đư?ng có du?ng chưf du côn ơ? đây. Khi chị nói chưf đó ra, chị đaf mất dạy hơn ngươ?i ta rô?i đấy!". Va? khoa?ng một chục cặp mắt xung quanh nhi?n tôi, nhi?n một đứa nga?y thươ?ng vâfn được coi la? ngô? ngáo giơ? đaf có ngươ?i trị. Tôi không nhận ra được ai quen ai lạ trong đám đó, tự nhiên thấy sợ hafi: "Hay mi?nh mất dạy thật?". Tôi thấy mọi chuyện như trong mơ. Một ví von rất tiê?u thuyết nhưng đúng la? như vậy. Vi? thế tôi ha?nh động một cách u mê. Nhưfng tác phong bạo dạn nga?y thươ?ng tôi bo? đi sạch! Tôi ca?m thấy hi?nh như cái cô? áo mi?nh quá rộng, cái đâ?u mi?nh quá ngắn, cái quâ?n mi?nh quá to... Tóm lại la? không có học tí na?o! Một loạt ý nghif diêfn ra như chớp trong đâ?u tôi lúc ấy, đê? bây giơ? quay chậm lại, ấy la? tôi ca?m thấy cô đơn vô cu?ng. Tôi nhớ đến Myf, con bạn "vươ?n" cu?a tôi. Nó đi la?m ơ? một xươ?ng may mặc, va?o la?m được hai tháng đaf suýt đánh nhau ba lâ?n chi? vi? cáu tiết, bất bi?nh bé tí, vậy ma? vê? nha? nó như em tôi. Tôi ngô?i nơi ba?n học ba?i thi, nó nă?m dưới đất, tho? hai chân va?o gâ?m, đọc truyện trinh thám... Trơ?i đất, tôi mong có nó ơ? cạnh biết bao nhiêu. Không bị ra?ng buộc bơ?i chưf học to tướng, nó sef nha?y va?o thộp cô?, vo? nát cái áo soie hô?ng kia cho đúng luật va? ba?o con ấy một cách vô cu?ng đơn gia?n, minh bạch: "Tao không câ?n biết, chôf tao, ma?y lấy la? tao đánh!". Rô?i tôi nhớ đến Luynh cu?a tôi với cái đâ?u tóc lộn xộn, với một nghê? nghiệp mọi ngươ?i coi la? hư ho?ng. Tôi muốn có phép lạ na?o đó khiến mi?nh tự nhiên biến mất trước ha?ng trăm cặp mắt kia, bay vu? một cái vê? bên Luynh, ơ? một cái quán na?o đó, nghe nó nói bậy cufng được, sặc sụa vi? khói thuốc nó hút... Hi?nh như tôi hợp với thế giới đó hơn. Trong cái thế giới bị coi la? mất dạy cu?a tụi nó, chuyện gi? cufng được hiê?u theo nghifa đen, so?ng phă?ng. Ở? đó, một ha?nh động nghifa hiệp có thê? tiến ha?nh song song với một câu chư?i thê?. Cufng chă?ng ai ý thức được câu chi? đó có ý nghifa gi?, đơn gia?n la? quen miệng vậy thôi. Va? hi?nh như tiếng chư?i đó thốt ra mạnh bạo chi? cốt đê? che giấu sự bối rối vụng vê? cu?a một ngươ?i bị coi la? vô đạo đức nay lại đi la?m việc thiện.

    ... Bất lực. Nhưfng ngươ?i xung quanh không ai nói gi?, tôi đi ti?m một ai đó có máu mặt. Ở? văn pho?ng Đoa?n, cư?a đóng. ơ? thư quán, cư?a cufng đóng. Tôi bo? lại gia?ng đươ?ng, lo âu va? uất ức, chă?ng lef mi?nh thua sao! Nhưng qua? thật, ơ? đây, giưfa một đám trí thức tương lai na?y, tôi không được xư? sự như ơ? ngoa?i đươ?ng. ơ? đây, một cái trư?ng mắt, một nắm tay nô?i gân khef đưa lên cufng có thê? khiến nhưfng con ngươ?i tinh tế ấy ca?m thấy bị tô?n thương kinh khu?ng. Tôi đứng lại cạnh Nghiệm, một ngươ?i quen khác lớp. Nghiệm chi?: "Anh Khoa ki?a!". Va? tôi rối rít kêu gọi anh cán bộ lớp ấy, cufng la? một việc khá vất va?! Rô?i như đứa bé dâfn mẹ đến gặp đứa đaf bắt nạt mi?nh đê? rô?i bef ba?ng khi hiê?u ră?ng cái thă?ng ấy mới la? con ruột cu?a ba?, co?n mi?nh chi? la? con nuôi, tôi lại lâm va?o trạng thái hư thực khi anh Khoa cươ?i cươ?i , nóí với cái áo hô?ng: "a?, bạn cu?a X . a? ! Xin lôfi nhé , xin lôfi nhé ... ", va? :"Xuyên ,em chịu khó một chút qua góc kia được không?". Bây giơ? tôi mới hiê?u thế na?o la? công lý. Nó vô vọng va? thật không định nghifa nô?i. Cái ghế cu?a tôi ma? tôi pha?i bo? đi, pha?i thu xếp một chôf khác sau bao nhiêu thơ?i gian đứng ngượng nghịu giưfa một đám ngươ?i ngô?i, lại co?n bị chư?i nưfa chứ... Không nhớ tôi đaf nóí gi?, anh Khoa loay hoay khó xư? đaf nóí gi?, cái áo hô?ng kia đaf nóí gi?, chi? nhớ kết cục, dưới sự điê?u động cu?a anh Khoa, một bạn trai đaf ti?m một cái ghế phụ, nhươ?ng chôf cho cái áo hô?ng, va? tôi rơi phịch va?o cái ghế cu?a tôi. Mọi ngươ?i nhi?n tôi khó chịu vi? các mặt sưng si?a đau đớn không biết kiê?m chế ti?nh ca?m. Dơ? thật! Tôi quay sang con bé đó. Nó vâfn đạo mạo như không, tay chống că?m, đâ?u gật gật, mắt chớp theo lơ?i thâ?y gia?ng, rất đúng tác phong con nha?!

    Ba tiết sau đó, tôi hâ?u như không nghe, không hiê?u được gi?. Du? mọi việc đaf ô?n, tôi vâfn ca?m thấy đau đớn vi? nhận ra mi?nh la? một đứa he?n, chi? gio?i ơ? nha? bắt nạt mẹ va? ba?, đau đớn vi? ngượng va? ngượng vi? tác phong bặm trợn ha?ng nga?y cu?a mi?nh rốt cuộc chi? la? một cái vo? rôfng.

    Tối vê?, tôi chạy như bay đến nha? Myf. Nó mặc cái áo pun xanh, một cái quâ?n soọc, ngô?i chô?m hôfm trên cái ghế đá nhi?n tôi trêu chọc: "Sao có ve? tức giận thế kia ha? con?". Tôi kê? lại, nó vư?a nghe vư?a chư?i luôn miệng, nhiê?u nhất la? chư?i tôi. Nó da?i mô?m: "Đại học! La? nhưfng ngươ?i có học! Sao ma?y không cho cái con đạo đức gia? ấy một bợp, ho?i nó: Mâ?y biết tao la? ai không?". Rô?i Myf nhi?n tôi tư? đâ?u đến chân tha?m hại, phi? cươ?i: "Mọi nga?y dưf lắm ma??". "Không, qua? thật tao chưa bao giơ? gặp chuyện ngang ngược như vậy, tạo lạ quá nên không biết la?m sao!". Myf lại nô?i cáu: "Không biết la?m sao! Tụi na?y pha?i đê? tao xư? luật rư?ng. Mẹ, đô? vô học!". Tôi ba?o: Ma?y mơ? miệng la? chư?i thê?, cái miệng bâ?n kinh khu?ng!". Myf nhi?n tôi, cươ?i đơn gia?n: "Ca? phê?"

    Va? tôi ngô?i sau xe, bi?nh an va? cufng chă?ng co?n giận hơ?n gi? ca?. Tôi thấy mi?nh hi?nh như la? hai nư?a con ngươ?i, nư?a hướng thiện va? nư?a hướng ác. Lúc na?y, nư?a hướng thiện đang trên đươ?ng ra quán ca? phê.




    I am a Citizen of the World

    P a p i l l o n

    Được gianghobenbinh sửa chữa / chuyển vào 18:23 ngày 29/07/2003

    Được huyencham85 sửa chữa / chuyển vào 16:03 ngày 30/07/2003
  2. ao_anh_xanh

    ao_anh_xanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2003
    Bài viết:
    403
    Đã được thích:
    0
    To gianghobenbinh: đặt tên topic phải đúng chừng mực.Đây là diễn đàn của trường chứ đâu phải bến Bính của cậu?Dù sao thì anh Cobrahp cũng hơn tuổi chú,là đàn anh của chú,chú lấy tư cách gì ra để ''vả vào mõm'' anh ấy(xin lỗi mọi người và anh Cobrahp-em chỉ trích nguyên văn).Nếu như trong chủ đề Thầy Tuấn Hoá thì có thể châm chước được,nhưng mà chủ đề này thì quá đáng rồi đấy.Cái gì cũng phải có chừng mực của nó,không phải chỗ nào cũng áp dụng lâm luật của các chú được đâu.
    Đề nghị các Mod sửa tên chủ đề này.

    Tình Chỉ Là Lừa Dối........
    Tình Chỉ Là Một Màu Tối.......
    [/size=7]
  3. Cuonglovely

    Cuonglovely Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    311
    Đã được thích:
    1
    Hình như chủ đề và bài viết ko hợp nhau lắm thì phải ???

    Nothing's Gonna Change My Love For You!!

    [​IMG]

Chia sẻ trang này