1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

PHIẾM.......!!!!!!

Chủ đề trong '7X - Chi hội Sài Gòn' bởi CO, 19/07/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. CO

    CO Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/01/2002
    Bài viết:
    991
    Đã được thích:
    0
    HOÀNG HÔN
    Trời chiều bảng lảng bóng hoàng hôn,
    Tiếng ốc xa đưa lẫn trống dồn.
    Gác mái ngư ông về viễn phố,
    Gỏ sừng mục tử lại cô thôn.
    Ngàn mai gió cuốn chim bay mỏi,
    Dậm liễu sương sa khách bước dồn.
    Kẻ chốn chương đài, người lữ thứ,
    Biết ai mà kể nỗi hàn ôn.
    (Chiều Hôm Nhớ Nhà: Bà Huyện Thanh Quan)
    Thời gian đẹp nhất của một ngày là lúc bắt đầu và lúc chấm dứt, tức là lúc mặt trời mọc và lặn. Vào lúc giữa ban ngày, khi ánh nắng chói chan thì mọi vật trông tầm thường và buồn tẻ; nhưng khi ánh sáng lờ mờ của bình minh và ánh sáng dịu hiền của chiều tà, thì ngay cả những vật xấu xí trông cũng hay, và những sự vật đẹp đẽ hình lại càng đẹp hơn lúc nào hết!
    Mấy buổi chiều tà trước đây tôi đã ngắm nhìn mặt trời lặn sau dãy núi. Khi nó chìm dần xuống bầu trời phương tây, những tia nắng xiên ngang tưng bừng trên cánh đồng lúa xanh và tất cả cây cỏ, bụi trậm bừng lên một màu vàng chói, khiến mọi vật trông rất sáng và rõ rệt. Những áng mây trên bầu trời bắt đầu rực rỡ với làn ánh sáng nhuốm vàng và rặng núi là cả một màu hồng tươi đẹp. Tháp nhà thờ màu trắng phía xa xa trông như làm bằng bạc.
    Cuối cùng bóng ác là chìm dần sau rặng núi cho tới khi khuất hẳn. Nhưng ánh hoàng hôn vẫn còn vương vấn trên trời và làm sáng rực những làn mây lơ lửng. Mây chuyển từ màu vàng sang màu đỏ cho tới khi rực lên như ánh lửa. Bầu trời trong sáng giữa những đám mây thấp bên dưới và những đỉnh non cao giống như một vùng biển vàng đang nung, lốm đốm điểm những đợt mây xám ngắt trông giống như những hải đảo. Màu vàng chầm chậm chuyển sang một màu vàng nhạt đẹp, và giữa cái biển màu ấy hiện ra một điểm sáng bạc: sao Hôm. Trong không gian yên tĩnh tiếng chuông chùa phương xa ngân nga như gọi chiều về.
    Rồi màu đỏ của những đám mây bắt đầu mờ nhạt, nhạt mãi cho tới khi tất cả những áng mây đều xám lại và rặng núi trở thành đen xẫm in hình rõ rệt lên nền trời xanh lơ, nơi mà sao Hôm mỗi lúc sáng long lanh tỏ rạng.
    Dưới thung lũng, ánh sáng ngày dần tối cho tới khi ánh hoàng hôn trên cánh đồng tối lại. Cây cối và bụi rậm đứng lù lù. Trời tối dần cho đến khi không thể trông thấy gì, mà chỉ thấy những ngọn đồi đen tối in hình trên nền trời: sao theo nhau hiện ra và đêm đã về.
    Tất cả đều yên lặng, người ta không nghe thấy gì ngoài tiếng giò rì rào trong các vòm cây âm u.
  2. arien

    arien Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/01/2002
    Bài viết:
    763
    Đã được thích:
    0
    Còn đây là băn khoăn của một thành viên trên một trang web khác(tui cũng là member ở đó).Mạn phép bác Scrotum cho iem post lên đây để mọi người cùng góp ý nhé.
    Nghiệt ngã tuổi 30
    --------------------------------------------------------------------------------
    Thưa các bác, chả hiểu sao dạo này em băn khoăn trăn trở lắm. Mà chẳng phải chỉ có em, phàm là đàn ông, nhất lại là đàn ông TL, không ít thì nhiều cũng khao khát công thành danh toại lắm chứ. Các cụ bảo ?otam thập nhi lập?. Em cũng hiểu 10 năm tuổi ba mươi là khoảng thời gian quan trọng nhất trong đời thằng đàn ông. Được thua, thành bại là ở 10 năm này. Vậy mà em tiêu gần hết quỹ thời gian này rồi mà chưa ra cái thể thống gì. Tối ngủ nghĩ đến lại toát mồ hôi hột.
    Thăng long nhiều cao thủ, loé sáng tuổi 20, rực rỡ tuổi 30 và chói loà tuổi 40. Tất nhiên, số đó cũng chẳng nhiều, nhưng chắc chắn là có. Bọn thanh niên xa mẹ năm nào, thoắt một cái đã thành trung niên (xa vợ). Đấy, như các bác thấy, Saint 4` năm xưa chơi bời đàng điếm ở Anh quốc, một tay ôm gái, một tay cầm chai bia, mắt mơ màng nhìn pháo hoa giao thừa, đầu nghĩ : ?nghèo đến thế là cùng, đ. éo có nổi lấy chai nước lọc mà uống, đành phải uống bia thay?. Âý vậy mà giờ cũng tam thập, rục rịch xây nhà tậu trâu cưới vợ. Hay như bác Kiu em, coi mình là đại bàng bay lượn trên trời xanh, trong nháy mắt biến thành con vịt bầu đội mũ len cần mẫn ngồi rỉa lông, thỉnh thoảng lại kêu cạc cạc làm nũng sư tử cái. Cuộc đời trôi nhanh quá các bác nhẩy. Chớp mắt đã thấy đi hết tuổi thanh niên. Nhoằng cái tuổi trung niên đã bị gặm mất non nửa.
    Mười năm này hội tủ đầy đủ những tố chất cần thiết của thằng đàn ông, từ sự từng trải đến sức khoẻ, tài năng. Nếu làm được cái gì đó, thì 10 năm tiếp theo mới có cơ mà ?obứt phá? hay ?ophát huy?. Nếu chẳng làm được gì, thì chắc chắn, qũy thời gian tiếp theo sáng uống trà đọc báo, chiều ngồi buôn chuyện chiến tranh thế giới thứ 3, tối đợi vợ ngủ trước, còn mình len lén ôm gối ra ghế bành ngủ. Chẳng hạn như chú Thợ đời nhà em, phong độ đầy mình, mắt trái đọc Kant, mắt phải đọc Hegel. Chục năm nữa ít ra cũng phải hoàn thành xong bộ sách Thợ đời tuyển. Chứ lại thấy tóc tai rối bù, mặt mày bạc nhược, áo quần xộc xệch, tay cắp làn nhựa, ngực ấp cuốn 400 món ăn ngon, cun cút đi chợ nấu cơm thì nhục lắm. Đời thế là tèo đấy.
    Chính vì vậy, em mở topic này, rất cầu thị, mong các bác vẽ đường chỉ lối, anh em đóng góp kinh nghiệm, sao cho mấy năm còn sót lại được hoành tráng mở mày mở mặt với đời. Nếu như em đã nhỡ tầu rồi, thời gian còn lại chẳng chạy kịp đến ga, thì cũng bổ ích cho anh em thời gian còn xông xênh rút kinh nghiệm, không bổ âm cũng bổ dương.
    Tuổi 30 nghiệt ngã thật. 10 năm sinh ra một người đàn ông, hay cũng kết thúc cuộc đời họ.
    --------------------------------------------------------------------------------

Chia sẻ trang này