1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Phim Việt Nam thế nào???

Chủ đề trong 'Điện ảnh (MFC)' bởi leglessbirds, 12/07/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. do_re_mi

    do_re_mi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/04/2006
    Bài viết:
    1.160
    Đã được thích:
    4
    Ai có phim về tướng cướp Bạch Hải Đường không nhỉ ? phim nhựa làm khoảng những năm 1980 gì đó, Trọng Trinh, Thương Tín.v.v
  2. printer

    printer Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    30/11/2001
    Bài viết:
    536
    Đã được thích:
    0
    Nếu bạn chưa xem truyện thì tìm truyện mà đọc, xem phim xong lại thấy không hay bằng xem truyện
  3. do_re_mi

    do_re_mi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/04/2006
    Bài viết:
    1.160
    Đã được thích:
    4
    truyện hồi nhỏ có đọc rồi, nhưng phim thì chưa xem hết, mà về sau không thấy chiếu lại hay bán ở đâu ?
  4. printer

    printer Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    30/11/2001
    Bài viết:
    536
    Đã được thích:
    0
    Mình cũng không biết chắc là có bao nhiêu phim về Bạch Hải Đường, phim mình biết thì là phim SBC do Thương Tín đóng
    Đọc thử bài này đi bạn, Dũng chim xanh đấy.
    http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=211505&ChannelID=89
  5. 200tuoi

    200tuoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/07/2006
    Bài viết:
    1.721
    Đã được thích:
    0
    Chào bác danhaiphong:
    Rất vui vì được bác thăm hỏi. Tôi nghĩ phim Việt Nam mà có thước phim nào gọi là vàng thì chắc chỉ có phim tài liệu chứ không phải phim truyên nhựa. Bởi vì tôi đã giải thích trong các bài trước rồi. Suốt vài chục năm, người xem luôn phải chịu đựn g một thứ sản phẩm lơ lớ điện ảnh, chứ không phải là điện ảnh. Từ thời Vợ chồng A Phủ trở đi. Những sản phẩm nửa phim dở kịch này đã đeo đẳng chúng ta vài chục năm. Đến nay nó không hề khá lên mà vẫn tiếp tục dở không kém ngày xưa.
    Các nguyên nhân dở do đài báo tôi đã đọc nhiều, nhưng không thỏa đáng. Các lý do chủ yếu họ đưa ra là Thiếu cơ sở vật chất, kinh phí eo hẹp, đào tạo không cơ bản, chứ về mặt con người chúng ta không thua kém v v... Ông đạo diễn Đặng Nhật Minh nói một câu rất chuẩn (đăng trên An ninh thế giới cuối tháng), nhưng câu này bị anh em trong giới phản ứng lắm. Ông nói là nói thẳng là chúng ta kém tài. Câu này nói đúng bản chất. Vậy nguyên nhân vì đâu chúng ta kém. Chẳng nhẽ 80 triệu dân không có một người nào có khả năng. Vậy cái cốt lõi là đầu não. Để giải quyết khâu này là rất gay go. Nhưng việc đầu tiên là phải nhìn thấy nguyên nhân đó đã.
    Tôi xin trích lại bài của tôi đã gửi ở trang 6 để bác tham khảo:
    "Cái khâu cốt yếu là ở đội ngũ đứng đầu ngành điện ảnh nhiều năm nay. Nhóm này ảnh hưởng đến nhiều lớp con cháu với những cách làm việc không tốt. Muốn thay đổi, phải có sự đứt gãy, sao cho lớp đạo diễn mới phải được học hành và làm việc với một tinh thần hoàn toàn khác, chuyên nghiệp toàn bộ. Lý tưởng là họ không bị ảnh hưởng từ quá khứ nghèo nàn (Văn hóa, nếp làm việc chứ không phải tiền, vật tư) do lớp trước để lại".
    Trở lại vấn đề giải pháp.
    Để tự lực cánh sinh là một cách không hề khôn ngoan. Những người đứng đầu ngành điện ảnh vốn là những người kháng chiến chứ chưa phải là nhân tài, Trong số họ có được đào tạo tại Đông Âu, sản phẩm của họ rất hạn chế. Khi thành lập trường Sân khấu điện ảnh, thì họ lại làm thầy. Học trò thì toàn con em, phần lớn là không giỏi. Sau đó những học trò này lại làm thầy. Rất luẩn quẩn. Người đứng đầu ngành điện ảnh nên kết hợp với nước ngoài, cường quốc điện ảnh như Mỹ, châu Âu chẳng hạn để sục sạo, tìm kiếm và đào tạo nhân tài. Đưa nhân tài sang Mỹ, châu Âu học và làm trực tiếp. Phải đưa một lực lượng đủ lớn để tiếp thu những phương pháp làm việc khoa học và cẩn trọng của họ. Đề cao làm việc theo nhóm và làm việc tập thể. Cái này thì bạn thừa biết rằng chúng ta luôn ẩu trong mọi hoàn cảnh. Dân mình cứ làm việc theo nhóm là mỗi ông một phách, rất cảm tính. Lập nhiều xưởng phim mới của những người trẻ. Cách này là cách nhanh nhất để thay đổi chất lượng con người trong công tác điện ảnh. Với một lực lượng đủ đông, với kiến thức nền tương đương, người làm phim mới hiểu được ý kiến của nhau một cách nhanh chóng. Cái này quan trọng vì có một số người tiến bộ trong ngành điện ảnh muốn thay đổi, nhưng các cộng sự không hiểu. Không phải vì họ chống, mà vì họ chưa đủ kiến thức để hiểu. Có tư duy khách quan phản biện, phim ta mới không bị khán giả cười vào mũi. Với chất lượng mới, chúng ta có thể làm tốt từ phim kinh phí nhiều đến phim kinh phí ít. Điều vô cùng quan trọng là người trẻ sẽ có sản phẩm bán được, thu nhiều tiền. Quan trọng là phải đưa người đi học nước ngoài và làm phim liên tục. Chấm dứt nạn ỷ eo là ít tiền thì phim kém.
    Dòng sông chảy khác cái ao làng. Hàn Quốc đã làm như cách trên.
  6. ngoclong80

    ngoclong80 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/12/2002
    Bài viết:
    1.070
    Đã được thích:
    0
    Phim Việt Nam ngắn ngắn do bọn này tham gia đạo diễn và tự đóng nè
    http://www.youtube.com/watch?v=eeLnT6MCXP4
    Hê hê. Nghỉ giải lao trước khi tranh luận tiếp nha.
    Thêm cái nữa nè
    http://video.google.com/videoplay?docid=7852448422833030194
    and
    http://www.neufstream.com/related/1560891/video/xxgag_sinh-vien-hungary-winter-sonata_shortfilms
    Coi xong bàn luận tiếp về phim VN nha. Đừng bàn luận về tụi này, dân siêu nghiệp dư mà.
  7. daagon

    daagon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2004
    Bài viết:
    69
    Đã được thích:
    0
    Em chào các bác ! Thấy các bác bàn rôm rả quá em cũng xin hóng hớt chút xíu ạ !
    Theo em điện ảnh VN không khá lên được tất cả đều do cái sự kế thừa từ "những người đi trước" theo lối mòn mà không có cải cách, không có người mở đường mở ra con đường mới tư duy cho đúng nghĩa "Điện Ảnh". "Những người đi trước" ở đây chính là những đạo diễn, diễn viên xuất thân từ sân khấu kịch, khi chuyển sang làm điện ảnh vẫn bê y nguyên sang, nên khi xem phim VN ta dễ dàng nhận thấy họ đóng kịch thì đúng hơn, cách biểu lộ cảm xúc hoàn toàn theo lối diễn kịch, trong khi đó điện ảnh hoàn toàn khác , cần biểu hiện cảm xúc của cuộc sống thực, mà mỗi người mỗi cách thể hiện khác nhau, rất đa dạng và phù hợp với từng hoàn cảnh, với từng người một. Xem phim VN thấy đạo diễn thiếu vốn sống, thiếu tư duy logic, đốt cháy giai đoạn nên làm phim xem phát bực. Đã thế đạo diễn rất hay coi thường khán giả, làm như người xem bị mù vậy , rõ ràng đang nhảy lầu tự sát mà lại cứ phải nói tao tự sát đây làm như không nói thì không ai biết vậy (em ví dụ cái tương tự thôi ạ) nên lâu rồi em không xem phim VN nữa ^_^.
  8. khoaitayxanh

    khoaitayxanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/12/2006
    Bài viết:
    486
    Đã được thích:
    1
    chính xác
  9. nguoi_giong

    nguoi_giong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/10/2005
    Bài viết:
    289
    Đã được thích:
    75
    Lâu lắm rồi không xem phim Việt Nam (cả phim truyền hình lẫn phim ngoài rạp), nhân dịp vào đây thấy các bác bình luận nhiều quá nên em cố gắng xem thử một tập phim truyền hình "Phóng viên thử việc", đặng phản bác lại các bác nghĩ xấu về nền điện ảnh nước nhà. Em xem ngày hôm qua các bác ạ, nhưng xem xong thì em lại nguội hết cả ý chí phản bác vì một cảm giác khó tả, lâu lắm mới có được (kể cũng hay) đó là cảm giác bị lừa đảo, cảm giác phản bội và cảm giác mình hình như đang xa rời thực tế nghĩa là hay mình không biết xã hội văn minh giờ đây nó là như vậy (giống như trên phim ý).
    Các bác cho em lời giải thích được không ạ./.
  10. khoaitayxanh

    khoaitayxanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/12/2006
    Bài viết:
    486
    Đã được thích:
    1
    Xem phải đồ dỏm chứ sao. Chúc mừng bác đã giác ngộ!

Chia sẻ trang này