1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Phòng mạch Dr. Zhivago

Chủ đề trong 'Sức khoẻ - Y tế' bởi mykoyan, 09/07/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. vinhtoet_1980

    vinhtoet_1980 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/05/2006
    Bài viết:
    1.484
    Đã được thích:
    0
    Bác ah em là con trai, em đang bị nấm candida thi thoảng rất ngúa ở đuờng đi tiểu và rất ngũa bên trong và cả bên ngoài d­uơng vật bác có chó nào khám tu nhân k bác cho e địa chỉ,bác sỹ Nam thì tót nhất,cám ơn bác nhiều
  2. vinhtoet_1980

    vinhtoet_1980 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/05/2006
    Bài viết:
    1.484
    Đã được thích:
    0
    Bác ah em là con trai, em đang bị nấm candida thi thoảng rất ngúa ở đuờng đi tiểu và rất ngũa bên trong và cả bên ngoài d­uơng vật bác có chó nào khám tu nhân k bác cho e địa chỉ,bác sỹ Nam thì tót nhất,cám ơn bác nhiều
  3. mykoyan

    mykoyan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/06/2006
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    0
    Nếu bạn ở TP HCM, tôi sẽ giới thiệu bạn đến một bác sĩ chuyên khoa Da liễu. Còn bạn ở HN thì thua.
    Nhiễm nấm Candida tương đối dễ chữa, chỉ cần uống thuốc đúng liều (nhưng nếu bạn đã có vợ - hoặc có người yêu - và cả hai thường xuyên quan hệ ********, thì cả hai người đều cùng phải chữa vì nếu không, lại lây cho nhau).
  4. nameste02

    nameste02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/11/2004
    Bài viết:
    111
    Đã được thích:
    0
    to mykoyan: vậy theo bác sĩ thì em nên đi khám ở đâu, bởi vì em ko em bận đi làm rồi ko thể đi khám ở bệnh viện được bác sĩ có thể giới thiệu một bác sĩ nào đó có fòng mạch riêng và điều trị tốt những bệnh về tiêu hoá được ko àh?
    to bác nào ở phía trên wên tên rồi: sữa chua cafe là sao ko hiểu bạn có thể nói rõ ko ...nếu hiệu nghiệm thì mình chơi thử
  5. cosiamcool

    cosiamcool Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/11/2005
    Bài viết:
    61
    Đã được thích:
    0
    Henô Dr Zhivago,
    Hôm trước em lượn qua cửa hàng đĩa thấy có phim Dr Zhivago nên mua về xem ngay. Cho em hỏi Dr Zhivago ở ngoài đời có đẹp và dễ thương như trong phim không? Cái bụng tốt và nhiệt tình với mọi người thì chắc chắn là giống nhau rồi .
    Không biết anh có còn nhớ em không ? Em có đăng bài " Hay bị trung tiện, xin được giúp đỡ " và đã được anh trả lời nhưng không hiểu sao bài đó bây giờ biến mất tiêu đâu rồi anh ạ . Em vẫn bị trung tiện nhiều nhất là trước khi đại tiện và vào buổi sáng, em cũng hay ợ hơi nữa, nếu ăn no thì ấm ách bụng rất khó thở, còn bình thường kể cả không no cũng cứ ợ hơi . Em k bị ợ chua or đau ở đâu, em đi đại tiện tốt. Em rất lo lắng không biết phải nên chữa thế nào? Em không hiểu mình lấy đâu ra mà lắm air thế ???Em đã đi khám khoa tiêu hoá bệnh viện Bệch Mai và được cho vài liều thuốc giúp tiêu hoá tốt nhưng chẳng thấy tác dụng gì cả. Bác sỹ dặn là nếu không thấy biến chuyển thì đến khám lại để soi .... nhưng là em sợ nội soi lắm, không biết có nhất thiết phải làm thế không anh?
    Mong anh giúp em với, anh có thể post lại cái bài mà anh viết để giải thích về hiện tượng trung tiện cho em đọc lại được không ạ? em sơ ý không in ra
    cảm ơn anh rất nhiều
  6. mykoyan

    mykoyan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/06/2006
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    0
    Chào cosiamcool.
    Mấy hôm nay, mổ te tua quá nên không còn thời gian online. Nhất là đêm mùng 1 và 2 tháng 9, nào tai nạn giao thông vỡ lá lách, nào đâm nhau thủng gan, thủng ruột. Lại có 1 cô bé mới 16 tuổi, rất xinh, nhưng nhậu say rồi... tự xử (nghĩa là tự húc vào đuôi xe tải), vừa vỡ hàm lại còn bị cái tay thắng trước của chiếc Nouvo chọc thẳng vào gan. Thế là hai kíp mổ cùng đồng thời làm việc - một kíp chỉnh hình hàm còn kíp kia do tôi làm phẫu thuật viên chính, giải quyết cái lá gan, mất gần 3 tiếng.
    Trở lại chuyện trung tiện, thì nó là thế này: Khi ta ăn, thức ăn được dạ dày nghiền nát rồi đẩy xuống ruột non. Tại ruột non, thức ăn lại được tưới thêm mật tiết ra từ ống mật chủ để giúp cho việc tiêu hóa dễ dàng (chính vì vậy phân mới có màu vàng). Xin lưu ý các bạn, là nếu có dịp về một số tỉnh đồng bằng sông Cửu Long, được mời ăn cá tra - và nếu thấy phần mỡ ở bụng con cá tra có màu vàng, thì đích thị nó là cá tra hầm (nghĩa là nuôi bằng phân người đấy) vì chất mật trong phân thấm vào mỡ cá. Muốn hết cái màu này, người ta phải cho nó sang một hầm khác, nuôi bằng cám hoặc thức ăn tổng hợp trong khoảng 2 tuần.
    Thức ăn sau khi xuống ruột non, sẽ được các mao trạng ruột hút lấy chất bổ, còn phần bã bị đẩy xuống ruột già. Ruột già lại gòm 3 đoạn: Đoạn thứ nhất (gọi là đại tràng lên) bắt đầu từ bụng dưới, bên tay phải và kéo dài tới gần mép sườn. Đoạn thứ hai (gọi là đại tràng ngang) chạy ngang từ mép sườn bên phải sang mép sườn bên trái. Sau đó là đại tràng xuống rồi đến đại tràng sigma (vì nó xoắn giống như chữ sigma - chữ Hy Lạp) và cuối cùng là trực tràng. Đoạn chót của trực tràng là hậu môn.
    Bã thức ăn sau khi bị đẩy sang đại tràng lên, dưới tác dụng của các vi khuẩn đường ruột, nó bắt đầu lên men thối (nhưng nó vẫn ở dạng nhão). Khi sang đại tràng ngang, bã mới hình thành nên khuôn phân. Lúc này, mao trạng ruột tái hấp thu nước trong phân khiến phân cứng dần. Chính hiện tượng tái hấp thu nước, cộng với sự co bóp của khung đại tràng, khiến phân không liền thành một dải, mà bị ngắt quãng làm nhiều đoạn. Ở giữa những đoạn này có các khoảng trống, chứa đầy hơi.
    Phân tiếp tục di chuyển xuống đại tràng xuống. Thỉnh thoảng, đại tràng xuống lại co thắt khiến các đoạn phân sát nhập lại với nhau. Sự sát nhập này nén các khoảng trống lại. Và vì hơi không thể đi ngược lên trên, nên nó xì xuống, thoát ra theo đường hậu môn. Đó chính là... trung tiện (hay đánh rắm theo tiếng Bắc, *** theo tiếng Nam).
    Nguyên nhân của hiện tượng thường xuyên trung tiện, có thể do bệnh "viêm đại tràng dạng co thắt". Bệnh này tương đối dễ chữa, chỉ cần uống thuộc cho đúng liều và tuân theo một chế độ ăn nhất định.
    Cuối cùng, Dr Zhivago là thần tượng thời sinh viên Y khoa của tôi. Không hiểu trong dĩa phim mà bạn coi, có cảnh Dr Zhivago đọc 4 câu thơ không nhỉ (phim tôi coi là phim sản xuất năm 1968, do tài tử Omar Sharif thủ vai Zhivago) 4 câu thơ ấy như thế này (tôi tạm dịch lại theo tiếng Pháp vì tiếng Nga tôi mù tịt)
    Dù chỉ một phần bé nhỏ
    Cũng không chối bỏ chính mình
    Hãy sống, sống và nhớ lấy
    Sống và nhớ lấy đến cùng.
    Tôi và Dr Zhivago có lẽ cũng... đẹp trai ngang nhau, chỉ tội là tôi không có nhiều râu như ống ấy thôi.
    Dr Jivago
  7. cosiamcool

    cosiamcool Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/11/2005
    Bài viết:
    61
    Đã được thích:
    0
    Hi Dr Zhivago,
    Whao, mở màn bài viết của anh đã làm cho em choáng váng, toàn thấy toác gan, vỡ lách, lòi ruột, tự tử.....kinh quá. Xin chia buồn với anh, ngày nghỉ mà phải đi làm và toàn tiếp xúc với máu me nhưng cũng xin chúc mừng anh là lại được xem gái trẻ đẹp bất động.... còn gì bằng. Thế đồng chí 16 tuổi thế nào rồi anh?
    Cám ơn bài viết rất củ tỉ của anh, nhưng anh ơi lần sau anh đừng viết cái từ dành cho người Nam nói về trung tiện nhé vì từ đó là từ chửi của người Bắc và rất khó nghe. Anh có hay ra Hà nội chơi không ? nếu anh có dịp chứng kiến cảnh đánh nhau thì chắc là anh sẽ được nghe từ đó nhiều nhiều....
    Anh ơi có phải khi bs nghi là mắc bệnh "viêm đại tràng dạng co thắt " thì sẽ kiểm tra bằng cách bơm nước vào hậu môn để cho thải ra hết rồi uống thật nhiều nước như nước vôi để chụp X-quang không? nếu đúng như vậy thì em nhớ là cách đây gần một năm em có khám ở phòng khám tư và làm các thủ tục như trên, xấu hổ gần chết vì cứ mỗi lần bơm nước vào hậu môn thì phải chạy như ma đuổi vào toilet, mà toilet thì ngay cạnh phòng khám, nghĩ lại mà vẫn xấu hổ anh ạ Nhưng hồi đó bác sỹ kết luận là em không bị làm sao . Cũng cho em uống it thuốc nhưng em quên béng là thuốc gì và cũng vứt đơn thuốc đi rồi .
    Anh ơi, anh có thể cho em một đơn thuốc về bệnh của em được không , em muốn uống thuốc trước đã, nếu không khỏi thì mới cần phải đi xét nghiệm. Em hoàn toàn tin tưởng ở anh nên anh cứ cho em một đơn thuốc nhé. Thật ra trước đây em cũng bị táo bón sau đó em uống sữa chua với cà phê thì hết nhưng thỉnh thoảng cũng có chút nhưng rất nhẹ thôi.
    Còn nữa, nếu mà anh đẹp trai như Dr Zhivago thế thì chắc nhiều cô chết lắm . Thế thì "khổ" lắm anh nhỉ....
    Cảm ơn anh rất nhiều.
    Brgds,
    H

  8. cosiamcool

    cosiamcool Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/11/2005
    Bài viết:
    61
    Đã được thích:
    0
    À, anh ơi, em xin được bổ xung các triệu chứng bệnh của em để anh cho em đơn thuốc chính xác đó là khi đi đại tiện thường thì lúc đầu hơi rắn nhưng sau đó thì ok, đôi khi em có cảm giác muốn đi đại tiện nhưng không đi được . Ngoài ra thì sức khỏe của em tốt, tập thể dục thường xuyên . Có điều em ăn cũng rất ít thôi, nhiều khi em vẫn còn cảm thấy có thể ăn được tiếp nữa nhưng không dám ăn vì nếu em chỉ ăn hơi no là em sẽ rất ấm ách khó chịu. Tối nay em vừa ăn nửa quả bưởi và một cốc nước táo fresh thế mà bây giờ em cứ ợ nên chỉ muốn móc họng ói ra thôi anh ạ . Poor me......
    Rất mong thư của em và xin đừng từ chối cho em một đơn thuốc. Cảm ơn anh rất nhiều
    Gn
  9. chicken_2006

    chicken_2006 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/08/2006
    Bài viết:
    1.247
    Đã được thích:
    0
    Bác sĩ ơi cho em hỏi 1 chút!
    Em gần 1 tháng nay cứ tầm 4h sáng là em thức dậy vì bị đau ở giữa ngực, càng nằm thì càng đau. Nếu ngồi dậy thì nó sẽ dần hết, cả ngày làm việc và tối về thì không sao cả. Nhưng cứ đi ngủ là lại bị vào lúc khoảng 4h sáng. Mà em hay bị ợ lắm, mỗi lần ợ lại thấy dễ chịu.
    Em đã đi khám 2 nơi: lần 1 em đến Xanhpon khám, ông bác sĩ nghe em kể xong cho em đi đo điện tim đồ, em đi đo về bình thường thế là ông bác sĩ bảo em không sao chỉ bị rối loạn chức năng và cho em uống canxi, b6 và thuốc zylog gì đấy, nhưng em uống hết thuốc mà vẫn không khỏi, nên em đến khám của 1 bác sĩ tư nhân khác. Lần này thì bà bác sĩ ấn vào thượng vị và em thấy hơi đau, và bác sĩ bảo em bị trào dịch dạ dày, và cho em nhiều thuốc lắm, em hỏi người bán thuốc thì đấy toàn thuốc về dạ dày. Nhưng em uống được 5 ngày rồi mà vẫn không khỏi . Đến bây gìơ em vấn bị.
    Vậy anh cho em hỏi là em bị làm sao không ạ? Em có cần đi chụp khám , hay đi soi không hả anh? Mong anh giúp em.
    Cảm ơn anh rất nhiều!
    Được chicken_2006 sửa chữa / chuyển vào 08:20 ngày 08/09/2006
  10. mykoyan

    mykoyan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/06/2006
    Bài viết:
    2.582
    Đã được thích:
    0
    Trước hết, xin phép bác Mod được trả lời một vài câu hỏi có tính chất riêng tư của cosiamcool, nhưng xét cho cùng, phòng mạch tư là nơi nói chuyện "riêng tư" giữa bệnh nhân và thầy thuốc mà.
    Cái cô bé 16 tuổi ấy, nếu lấy điểm 10 làm điểm chuẩn, thì phòng mổ chúng tôi đều nhất trí cho cô 8/10. Sáng nay, khi khám lại cho cô, cô hỏi một câu mà tôi không nén cười nổi: "Bác ơi, con có còn... đẹp như hồi trước nữa không bác?".
    Nghe bạn bè cô vào thăm kể lại, là tối hôm xảy ra tai nạn, một mình cô xơi đúng 3/4 lít rượu đến Gò Đen ngâm chuối hột (có lẽ rượu Gò Đen cũng nặng như rượu Làng Vân ngoài Bắc), và "chữa lửa" bằng 6 chai Heineken. Khiếp. Sau khi chỉnh hình khung hàm, cô vẫn còn đẹp nhưng điểm số chắc chỉ còn 6/10 mặc dù bạn tôi vốn nổi tiếng là một "đại đao" trong làng phẫu thuật đầu mặt cổ.
    Âu đó cũng là cái giá phải trả cho một trận nhậu - chẳng riêng gì cô mà rất có thể là cho tất cả những ai mỗi lần nhậu, là nhậu đến "quắc cần câu".
    Về việc bạn hỏi tôi thuốc điều trị bệnh viêm đại tràng dạng co thắt, thì thật ra tôi chẳng hẹp hòi gì. Tuy nhiên, ngay khi mở "phòng mạch" này, tôi đã xác định là tôi chỉ chẩn đoán bệnh thôi. Hồi còn là bác sĩ nội trú, thầy tôi đã dạy: Là thầy thuốc, các con chỉ nên viết đơn thuốc sau khi các con đã trực tiếp nhìn thấy, nghe thấy và sờ thấy (nhìn thấy là nhìn bệnh nhân thể trạng ra sao, ốm hay mập, xanh xao hay hồng hào, đi đứng nói năng có khó khăn không, phản xạ có tốt không, các kết quả xét nghiệm thế nào... Nghe thấy là nghe những lời bệnh nhân kể về bệnh tật của mình và sờ thấy là sờ nắn một số cơ quan của người bệnh - chẳng hạn như sờ, gõ vào vùng gan, lách...).
    Vì vậy, nếu chỉ đơn giản nghe bệnh nhân kể - mà lại kể trong thư nữa, thì chẳng riêng gì tôi, tất cả các bác sĩ khác cũng không ai dám viết đơn thuốc bởi lẽ đâu riêng gì bạn uống, mà một người nào đó, khi đọc xong, họ thấy triệu chứng của họ cũng giống như bạn. Và thế là họ mua ngay cái thuốc đó về uống. Xui rủi uống xong, họ lên "bàn thờ" thì cái thằng tôi lại mất công ra tòa, hầu kiện.
    Cũng chuyện hồi đi nội trú, lúc đó trường tôi có một giáo sư già, nghiêm khắc lắm. Tên thầy là Laruy (Charles de Larui - mà tôi hay... gọi báng bổ là thầy "Lui ra", vì chữ Larui nói lái theo tiếng Việt là Lui ra). Để chứng minh cho việc nhìn thấy, nghe thấy và sờ thấy, có lần trong giờ kiểm tra môn điều trị học, thầy gọi một học trò lên, rồi hỏi một câu mà cả lớp ngẩn người: "Bây giờ, nếu anh nhìn thấy tờ giấy bạc 100 franc rơi dưới đất, anh có nhặt không?".
    Anh bác sĩ suy nghĩ vài giây, rồi lắc đầu: "Thưa thầy, không. Vì tiền đó đâu phải tiền của con".
    Người thứ hai, thầy cũng hỏi một câu tương tự. Khác hẳn với anh kia, chị bác sĩ này mau mắn: "Thưa thầy, con nhặt. Nhưng con sẽ tìm rai làm rơi để trả lại cho họ".
    Người thứ ba - lại chính là cái thằng tôi, và vẫn là câu hỏi ấy. Rất láu cá, tôi trả lời: "Thưa thầy. Chỉ khi nào nhìn thấy tờ 100 franc, con mới quyết định là nhặt hay không nhặt".
    Tôi vừa nói xong, thầy Laruy ồ lên: "Tres bien" - nghĩa là rất tuyệt. Rồi thầy nói: "Bác sĩ cũng như vậy đó, phải nhìn tận mắt, sờ tận tay, nghe tận tai thì mới nên điều trị".
    Riêng chuyện súc ruột rồi cho uống cái nước "trăng trắng" như bạn kể, thì tôi hơi ngạc nhiên. Cái nước "trăng trắng" đó chính là barit, có tác dụng cản quang tia X để khi chụp X quang, hình ảnh hiện lên rõ ràng. Nhưng người ta chỉ uống khi chụp dạ dày, còn nếu chụp đại tràng, thì sau khi súc ruột xong, người ta bơm barit vào đại tràng theo đường hậu môn.
    Còn chuyện từ ngữ, sở dĩ tôi phải viết rõ là vì vẫn có rất nhiều người không hiểu "trung tiện" là gì. Ở bệnh viện tôi, sau mỗi cas mổ cắt ruột thừa, câu hỏi mà bất cứ sinh viên y khoa nào đi thực tập, cũng đều là: "Anh, chị - hay cô, bác đã đánh rắm (nếu bệnh nhân là người Bắc) - hoặc: Đã *** được chưa (nếu là người Nam) vì đây là dấu hiệu rất quan trọng của việc dính hay không bị dính ruột sau mổ. Tôi cũng dị ứng với cái từ ngữ đó lắm nhưng biết làm sao được khi mà hỏi: "Anh, chị trung tiện được chưa", thì lắm bệnh nhân ngơ ngác, chẳng hiểu "trung" là "tiện" cái gì.
    Cuối cùng, dù giống Zhivago, nhưng tôi năm nay đã... 5 bó rồi nên chẳng ai theo nữa (hoạ chăng là chỉ có mấy bà y tá già). Hồi năm 37 tuổi, tôi quen một cô 20 tuổi. Lúc đó, cô ấy gọi tôi bằng chú. Tôi phản đối, rằng hoặc gọi tôi bằng bác, hoặc gọi là anh chứ đừng gọi chú. Cô ấy hỏi lý do, tôi đáp: "Ở trong bệnh viện người ta gọi anh bằng bác, còn ở ngoài đời người ta gọi bác bằng anh. Vì vậy, hoặc là anh, hoặc là bác chứ đừng gọi chú".
    Sau này, cô ấy là vợ tôi. Năm kia, nơi cô ấy làm việc tổ chức cho đi thăm Nghệ An. Khi về, thỉnh thoảng nhắc đến chuyện "anh, chú, bác", cô ấy lại đọc cho tôi nghe 2 câu thơ học được từ xứ Nghệ, nghe rất buồn cười:
    Chú nuôi cháu lớn chú "mần".
    Cháu về với chú, chú "mần" chú nuôi".
    Dr Zhivago
    P.S: Tôi có ra HN dự hội nghị phẫu thuật tiêu hóa vài lần (nhưng tôi không dám bình luận về cái nói tục của một số cô HN vì sợ bị... chửi). HN tuyệt nhất là những đêm trời lạnh, làm một dĩa xôi Cấm Chỉ thì... tres bien!

Chia sẻ trang này