1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Phú Thọ Liệt Truyện - Phú Thọ Lầu Diễn Sử (Bắt đầu trang 14)

Chủ đề trong 'Phú Thọ' bởi amateur25, 23/05/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. amateur25

    amateur25 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2005
    Bài viết:
    1.461
    Đã được thích:
    0

    Hồi 5
    Chân Tình​
    Tiếng chân ngựa chạm phải sỏi đá, tiếng bánh xe lăn lăn, nó tạo ra một âm thanh nghe thật vui tai. Ngồi trong xe lại cực kỳ êm ái, y hệt như trên đất bằng vậy.
    Trong xe có đủ mọi vật dụng, nào là rượu, nào là lương thực, không thiếu một thứ gì cả. Ngoài trời ánh nắng tươi mát, chim hót líu lo, cây xanh nước biếc, quả là một ngày đẹp trời. Hôm nay ai mà bước ra khỏi nhà, đi dạo một vòng chắc sẽ thấy khoan khoái lắm.
    Nhưng người ngồi trong xe lại không khoan khoái chút nào, nàng ta là @What_if.
    Phải ! @What_if chưa chết. Thủy Vân Diêm Vương Ðộc cũng không phải là không có thuốc giải. Tất cả đều là một màn kịch do nàng diễn ra.
    Bị chưởng của @Xuoidongthoigian đánh trúng, @What_if lợi dụng cơ hội đó, cố tình để thanh độc kiếm chém trúng cánh tay mình.
    Ba người bọn @Amateur đã bị nàng gạt. Không những họ không biết @What_if có thuốc giải mà còn không biết trên đời này có một loại thuốc mà khi uống vào, con người sẽ biến thành y hệt như một người chết thật sự vậy. Tim sẽ ngừng đập, người sẽ biến thành lạnh, dù có khám kinh mạch cũng không phát giác ra được. Ba ngày sau, khi thuốc tan, người chết sẽ sống lại.
    Dĩ nhiên @What_if có loại thuốc đó. Trước khi lâm trận, phải nghĩ đến đường rút lui trước, đó là nguyên tắc của @What_if.
    Ba người @Amateur vốn không phải là ngu cho lắm. Chỉ tự nhiên, khi một nam nhân gặp nữ nhân đẹp, thì trí thông minh của họ đã giảm đi mất nửa phần. Nếu nữ nhân đó nhỏ lệ, hoặc làm ra vẻ tội nghiệp, thì cho dù bình thường nam nhân đó có thông minh đến mấy cũng bị gạt như thường. Càng không thể trách @Amateur . Trong ba người, có lẽ chàng là người ngu nhất. Chàng đã đặt niềm tin tuyệt đối vào @What_if .
    @What_if không khoan khoái, tại vì kế hoạch của nàng ta đã hoàn toàn thất bại. Nàng đã đánh giá sai @Amateur và huynh đệ [nick]Chungtm[/nick]
    Nghĩ đến @Amateur, lòng nàng bỗng nảy ra một cảm giác khó tả. Nàng không ngờ tình cảm của @Amateur đối với nàng vẫn còn sâu đậm như vậy. Nhất là lúc nàng ra khỏi mộ, đã thấy bao nhiêu đóa hoa hồng trồng cạnh đó. Nàng rất yêu thích hoa hồng, nàng không ngờ hắn vẫn còn nhớ rõ.
    @What_if cảm thấy hơi hổ thẹn với lương tâm. @Amateur đối với nàng như vậy mà nàng lại chỉ muốn hại hắn.
    Thật ra không phải là nàng không có tình cảm với @Amateur, chỉ là tình cảm đó đã quá xa xôi rồi. Dường như nó đã bị trái tim nàng quên lãng, bây giờ trái tim nàng chỉ thuộc về "hắn".
    Nghĩ đến "hắn", mắt @What_if sáng rực, bao nhiêu cảm giác hối hận về @Amateur đều bị dập tắt.
    Hắn, là chủ nhân của nàng, là tình nhân của nàng, là một nam nhân mà nàng ngưỡng mộ nhất trong đời. Thể xác và tâm hồn của nàng đều thuộc về hắn. Hắn bảo nàng nhảy vào đống lửa, nàng cũng không hề cau mày. Hắn cũng là lý do khiến nàng rời bỏ sư phụ nàng và @Amateur .
    Mọi sự việc nàng làm, đều là do hắn sai bảo.
    Mặt @What_if tươi như hoa, chỉ cần không gặp hắn vài ngày là nàng đã thấy khó chịu không thể tả. Chỉ cần gặp hắn là nàng thấy ấm cúng và hạnh phúc hết sức.
    @What_if nhắm mắt lại, chỉ cần nghĩ đến hắn là mọi sự phiền não của nàng đều tan hết. @What_if lim dim, nàng từ từ rơi vào giấc ngủ, miệng nàng thoáng cười. Nàng mong là sẽ gặp hắn trong cơn mơ.
    Khi @What_if thức tỉnh thì trời đã về chiều. Nàng vừa mở mắt, thì thấy gã phu xe đang chăm chăm nhìn nàng, mặt gã lộ ra một vẻ si ngây ngờ nghệch.
    Cũng không thể trách gã được, có lẽ đây là lần đầu tiên mà gã thấy một nữ nhân đẹp như vậy. Không ngắm thì thật là uổng phí.
    Gã phu xe bị @What_if bắt gặp gã đang nhìn trộm, giật mình, luống cuống nói :
    - Thưa cô nương? đã tới nơi rồi ạ.
    @What_if thốt :
    - Tốt lắm !
    Câu nói vừa dứt thì gã phu xe đã bị bật ngược về sau như con diều đứt giây, máu theo thân hình của gã tỏa ra bốn phía như những đóa hoa hồng, trước ngực gã bị thủng một lỗ bự.
    @What_if vỗ mạnh lên con ngựa, nó hí lên một tiếng đau đớn, phóng đi như cơn lốc, chốc lát đã mất đi trong tầm mắt.

    @What_if điểm chân, thân hình lướt đi, nàng quay lại hướng mà xe ngựa vừa đi qua. Cho dù có người theo dõi, họ cũng ngờ rằng nàng lại quay lại con đường đã đi.
    Ði được một lúc, @What_if bỗng rẽ sang bên phải, một lát nữa nàng lại rẽ sang bên trái. Tổng cộng nàng đã chuyển hướng đi tám lần. Cuối cùng nàng cũng đã tới nơi mà nàng muốn tới.
    Nàng đứng trước một cái động nhỏ, có viết ba chữ Ðường Mật Ðộng, nét chữ như rồng bay phượng múa. @What_if bước vào, nàng rất vui, gặp được hắn là nàng vui rồi.
    Trong động có bàn, ghế, giường ngủ một cách đàng hoàng. Những đồ vật lặt vặt cũng có đầy đủ. Cái động coi y hệt như một ngôi nhà nhỏ vậy.
    Một người đang ngồi uống rượu một mình, hắn mặc một cái áo màu đen, vẻ mặt còn rất trẻ. Từ người hắn bốc ra một sự quyến rũ kỳ bí. Mắt, môi, mũi hắn nếu tách ra thì nhìn vào cũng chỉ thấy bình thường, nhưng khi nó hợp lại thì khiến hắn biến thành một mỹ nam tử khó kiếm trên thế gian này. Cái điểm lạ, là hình như từng cơ bắp, thớ thịt hắn cũng hòa hợp với nhau y như mặt hắn vậy. Ðiều đó khiến hắn có một sự thu hút ma quái, nó cũng khiến người hắn tỏa ra một tà khí kinh người.
    @What_if bay xà vào người hắn.
    Hắn khẽ cười, ôm chặt lấy @What_if , miệng thốt :
    - Nàng đã về rồi hả ?
    Giọng nói của hắn quyến rũ không kém gì thân hình hắn.
    Bỗng nhiên @What_if vùng ra khỏi tay hắn, nàng quỳ xuống đất.
    - Thiếp đã không làm tròn nhiệm vụ của chàng giao phó. Xin chàng trách phạt.
    Người áo đen bật cười :
    - Nàng làm gì vậy, đứng lên đi chứ. Chuyện đó không phải là lỗi của nàng, sao ta lại nhẫn tâm trách phạt nàng chứ.
    Hắn khẽ nâng @What_if lên, vòng tay khẽ ôm nàng, @What_if mặt thoáng đỏ.
    @What_if cúi đầu :
    - Bọn họ là những nhân vật rất khó đối phó, nhất là @Amateur. Thiếp xém tí nữa đã không có cơ hội trở về đây để gặp lại chàng.
    Người áo đen cười :
    - Việc đó ta đã biết rồi, nàng thật là tội nghiệp, phải chịu khổ trong lòng đất dơ dáy.
    @What_if nhìn hắn, mắt nàng chớp :
    - Làm việc cho chàng, thiếp cực khổ cỡ nào cũng không sao.
    Người áo đen thốt :
    - Tốt ! Mưu kế bất thành thì sẽ bày lại cái khác, nhưng mất nàng thì đại sự sẽ hỏng. Ðể chúc mừng sự trở về an toàn của nàng, ta mời nàng một ly.
    Hai người họ nâng ly, @What_if thấy rượu hôm nay thật là ngon.
    Người áo đen bỗng thốt :
    - Dường như @Amateur rất yêu thích nàng thì phải ? Còn nàng, nàng có thích hắn không ?
    Hắn nhìn @What_if , ánh mắt cười cười.
    @What_if hơi giật mình, nàng thốt :
    - Hắn yêu thích thiếp là một chuyện, mà thiếp yêu thích chàng là một chuyện khác. Chàng phải tin tưởng thiếp chứ !
    Người áo đen cười khanh khách :
    - Ta chỉ giỡn chơi với nàng cho vui thôi, không tin tưởng nàng thì ta tin tưởng ai bây giờ ?
    Hắn tiếp :
    - Nàng chắc chắn là bọn @Amateur không biết là nàng giả chết chứ ?
    @What_if thốt :
    - Chắc họ không biết đâu.
    Người áo đen nói :
    - Ta có một cách khiến họ không thể nào khám phá ra được.
    Hắn mỉm cười một cách thần bí.
    @What_if hỏi :
    - Cách gì vậy chàng ?
    Người áo đen nhìn @What_if một cách thần bí, đáp :
    - Chỉ chốc lát nữa thôi, là nàng sẽ biết.
    @What_if đưa tay khẽ đấm vào ngực người áo đen, vừa cười vừa nói:
    - Chàng xấu quá đi, cứ ấp ấp mở mở hoài !
    Bỗng @What_if cảm thấy trong người mình có khác lạ, mặt nàng biến sắc.
    Bộ mặt tươi cười của người áo đen bỗng biến thành một khuôn mặt hung ác hết sức, hắn cười lạnh :
    - Chỉ cần nàng bị trúng độc thật, và chết cũng thật, là mọi đầu mối điều tra sẽ bị đứt hết. Cho dù có kẻ nào hiếu kỳ đào mộ nàng lên nữa, hắn cũng chỉ tìm thấy một xác chết mà thôi. Ai là Thủy Vân Lầu Chủ thật sự mãi mãi là một sự bí mật.
    Dứt lời người áo đen cười ha hả, giọng cười hắn lộ một vẻ khoái trá cùng cực. Hình như hại người đối với hắn là lạc thú vậy.
    @What_if cảm thấy con tim mình như tan nát. Những lời lẽ của hắn còn khiến nàng đau đớn gấp trăm ngàn lần so với cơn đau đớn do độc tánh phát tác.
    Nàng bật khóc :
    - Ngươi ?nỡ lòng đối xử với ta vậy sao ?
    Người áo đen bật cười cuồng ngạo :
    - Nữ nhân đối với ta, y hệt như rác rưới vậy. Ta muốn ai, là nữ nhân đó quỳ trước mặt ta liền. Ngươi tưởng ngươi là ai chứ ?
    @What_if khóc tức tưởi, nàng không ngờ nàng đã trao trái tim cho một gã không còn tánh người.
    @What_if ngã lăn ra đất, mặt nàng đã đen sì. Loại độc người áo đen dùng, coi bộ không thua kém Thủy Vân Diêm Vương Ðộc chút nào. @What_if không biết tên loại độc này, cũng không có thuốc giải.
    Mà dù cho có, nàng cũng không muốn dùng. Bây giờ, nàng chỉ muốn chết càng nhanh càng tốt, sống thêm giây phút nào là nàng đau khổ thêm giây phút đó. Bất giác, nàng thoáng nghĩ tới @Amateur.

    Người áo đen nhìn @What_if dưới đất, hắn lấy trong mình ra một cái bình màu xanh, quơ quơ trước mặt nàng.
    - Thuốc giải ở trong bình này, nàng có muốn không nào ? Hãy van xin ta đi, có thể ta sẽ cho nàng.
    Nói xong hắn bật cười một cái khoái trá.
    @What_if nghiến răng, nàng nhắm mắt lại, không trả lời.
    Bỗng một cái bóng ở ngoài động vọt vào, thân ảnh nhanh không thể nào tả nổi. Người áo đen còn đang ngạc nhiên thì cái bình trên tay đã bị cái bóng đó đoạt mất.
    Cái bóng là @Amateur, vừa đoạt được thuốc giải, tay chàng khẽ bóp, bình vỡ tan, tay chàng búng nhẹ, viên thuốc đã lọt vào miệng @What_if . Những hành động đó xảy ra trong nháy mắt, cho dù người áo đen muốn can thiệp cũng không kịp.
    Huống hồ chưa chắc người áo đen đã muốn can thiệp.
    @Amateur vừa đến, @What_if thấy một cảm giác khó tả, nàng bây giờ chỉ muốn chết. Gặp @Amateur, nàng cảm thấy xấu hổ. Nàng không còn mặt mũi gì để gặp hắn.
    @Amateur hành động quá nhanh, dường như đã có tính toán trước. Viên thuốc lọt qua cổ họng @What_if nàng mới giật mình.
    @Amateur mắt sáng rực như sao, ánh mắt chàng thoáng có sát khí. Chàng thốt một cách lạnh lùng :
    - Ngươi không phải là một con người, hôm nay ta sẽ giết ngươi.
    @Amateur vốn rất ghét giết người, nhưng hôm nay hắn lại muốn giết người áo đen hết sức. Gã ta không những hại sư tỷ hắn, hại hắn, hại bằng hữu hắn, mà còn muốn hại cả thiên hạ nữa. Gã là một con người bại hoại nhất trên thế gian này.
    Người áo đen nhìn @Amateur , mắt hắn cười cười :
    - Vậy sao ?
    Bỗng @What_if rú lên một cách đau đớn, người nàng ta lăn qua lăn lại trên mặt đất, mặt co lại như đang phải chịu đựng một sự đau đớn cùng cực, tay nàng bấu vào đất chảy cả máu.
    @Amateur biến sắc, nhìn người áo đen.
    Người áo đen khẽ điểm một nụ cười độc ác, hắn thốt :
    - Ta đã phát giác có người ở bên ngoài, mà người theo @What_if mà không bị phát giác, ngoài ngươi ra thì có ai. @What_if cứ tưởng ngươi là một người ngu, nhưng thật ra ả đã lầm. Ngay chính ta cũng đã đánh giá ngươi quá thấp.
    Hắn tiếp :
    - Sau khi phát hiện ra ngươi, ta bỗng nghĩ ra một cách. Viên thuốc đó quả thật giải được độc tố, nhưng nó cũng tạo ra một độc tố khác. Nhưng ngươi đừng lo, độc tố đó không làm nàng ta chết liền đâu, nó chỉ làm nàng ta đau đớn không thể tả suốt ba ngày ba đêm rồi mới chết.
    Người áo đen hình như rất đắc ý, hắn thao thao bất tuyệt tiếp :
    - Ta biết rằng kiếm pháp ngươi rất cao, nhưng ngươi có thi triển được nó không khi người yêu đau đớn quằn quại bên cạnh. Ngươi muốn giết ta, nhưng chỉ sợ chính ta lại giết ngươi thôi.
    Người áo đen lại nhìn @Amateur , cười một cách chế giễu :
    - Ngươi đừng có nhìn ta như vậy, là chính ngươi đã khiến nàng ta đau đớn đến mức đó. Có trách, thì ngươi nên trách ngươi. Ngươi tưởng có thể đoạt được bất cứ một vật gì trong tay ta một cách dễ dàng hay sao ?
    Vật mà hắn nói, có hàm ý hai nghĩa, vừa là cái bình, vừa là @What_if .
    Nói xong người áo đen bật cười ha hả, mỗi khi hại được ai, khiến ai đau khổ là hắn thấy sung sướng hết sức. Chỉ cần nhìn bộ mặt đau khổ của @Amateur , là hắn nhịn cười không được. Hắn cười, cười mãi.
  2. amateur25

    amateur25 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2005
    Bài viết:
    1.461
    Đã được thích:
    0

    Mặt @Amateur xám xanh, chàng nhìn @What_if mà người run lên bần bật. Từng tiếng la hét, từng tiếng rú, từng cái lăn đi lăn lại của nàng ta khiến chàng đau đớn không thể tả, tim chàng như vỡ nát ra vậy.
    Bỗng chàng nhìn người áo đen, giọng nói bình thản, mặt cũng trở thành bình thản hết sức :
    - Thuốc giải ở đâu ?
    Giọng nói của chàng khiến người áo đen giật mình. Hắn tưởng làm @What_if đau đớn sẽ khiến chàng phân tâm. Hắn không ngờ chàng lại có một cái tâm vững chắc như vậy.
    Hắn nhìn @Amateur , lấy ra trong mình một cái bình khác. Hắn nói :
    - Thuốc giải nằm ở trong bình này, phải coi ngươi có tài để lấy nó không.
    Tay phải hắn đã xuất hiện một thanh đao không biết từ lúc nào. Thanh đao rất quái dị, như là nửa đao, nửa kiếm. Hàn khí từ đao bốc ra lạnh toát.
    Hắn vung tay, cái bình bay vọt lên không, đồng thời đao của hắn cũng nhằm cái bình mà xẹt tới. Sát khí từ đao bốc ra mù mịt, đao pháp của hắn ngụy dị và nhanh không thể tả, khí thế như chẻ núi.
    Cái bình vừa được thảy lên thì @Amateur và kiếm cũng bay lên như một cơn gió. Người chàng lao thẳng vào bóng đao ảnh mờ mịt.
    Tiếng đao chém vào xương người nghe rợn người, bất cứ ai chỉ cần nghe qua âm thanh này suốt đời sẽ không quên nổi.
    @Amateur đáp xuống, trong tay chàng cầm bình thuốc giải, cả người chàng da thịt bầy hầy, máu chảy như suối, vẻ mặt vẫn bình thản hết sức.
    Người áo đen thoáng sững sờ, hắn không ngờ @Amateur lại không thèm tránh đỡ những nhát đao của hắn, chàng chỉ muốn lấy được cái bình, bất chấp mọi hậu quả.
    Người @Amateur đã bị trúng mười ba đao, miệng vết thương hở ra trông thấy cả xương. Bất cứ ai trúng phải một trong mười ba đao này cũng phải ngả xuống, nhưng @Amateur vẫn đứng thẳng, vẻ mặt bình thản hết sức. Ðao pháp của người áo đen cực kỳ lợi hại, @Amateur không có cách nào để vừa phá nó vừa lấy được bình thuốc. Chàng đành hóa giải được phần nào hay phần đấy, chấp nhận để cho mười ba nhát đao chém vào người.
    @Amateur móc bình, lấy thuốc giải cho vào miệng [nick]What_iff[/nick] , khi chàng cử động, máu từ vết thương vọt ra như suối.
    @What_if nuốt lấy viên thuốc giải, hai dòng lệ nóng từ khóe mắt nàng chảy ra.
    Người áo đen vẫn nhìn @Amateur như một quái vật vậy.
    @What_if uống thuốc xong, sự đau đớn đã giảm đi, người không còn quằn quại nữa. @Amateur thở ra một hơi dài.
    Chàng quay người lại, nhìn thẳng người áo đen, mặt không đổi sắc.
    Người áo đen thở dài :
    - Nếu ta không quen biết ngươi, có lẽ ta đã cho ngươi là người ngu ngốc nhất thiên hạ. Nhưng ta biết cái tâm của ngươi sáng suốt vô cùng, có lẽ thiên hạ này không có ai có được cái tâm như ngươi, ta thật không hiểu tại sao ngươi lại vì một nữ nhân mà dám hy sinh cả tánh mạng mình ?
    @Amateur nhìn ngươi áo đen một cách tội nghiệp, chàng thốt :
    - Có lẽ cả đời ngươi chỉ biết hại người, lợi dụng tình cảm của những người khác. Ngươi đâu biết, thiên hạ này có một cái gọi là chân tình.
    @What_if nằm dưới đất, lệ không ngừng chảy, nhưng đây là lệ hoan lạc. Bây giờ nàng đã biết cái gì gọi là chân tình.
    Người áo đen thốt :
    - Ngươi vì một người đàn bà đã từng qua tay ta mà làm như vậy, ngươi quả thật không hối hận ?
    @Amateur mỉm cười :
    - Một viên ngọc, dù có lỡ rớt xuống bùn lầy, khi mang lên lại vẫn rực sáng như thường. Ngọc tuy dơ, nhưng bản chất của nó vẫn trong sạch, thanh khiết.
    Người áo đen nhìn @Amateur , hắn thốt :
    - Ta hiểu rồi.
    Hai người họ bất động, nhìn nhau chăm chăm.
    Người áo đen vẫn không dám xuất thủ. Hắn biết @Amateur bị thương nặng, có lẽ chàng sắp chết. Một ngọn nến sắp tắt thì sẽ bừng lên sáng rực, huống hồ là @Amateur . Hắn biết chàng trước khi ngã xuống sẽ đánh ra một chiêu thí mạng. Kiếm pháp của @Amateur vốn đã ghê gớm lắm rồi, huống gì lúc chàng liều chết.
    Người áo đen vẫn nhìn @Amateur không chớp mắt, hắn chú ý mọi cử động của chàng.
    Máu của @Amateur đã chảy rất nhiều, cả người chàng đều toàn là màu đỏ. Dưới chân chàng, máu đọng thành từng vũng. Tiếng máu rơi từ người chàng tí tách nghe ghê gợn vô cùng.
    Bỗng người áo đen tự nhận ra hắn không phải là một con người thông minh lắm. Nãy giờ hắn chỉ lo phòng bị cái nguy trước mắt mà quên cái nguy sau này.
    @Amateur tuy nguy hiểm, nhưng @Amateur@What_if hợp lại còn nguy hiểm hơn nhiều. Người áo đen hối hận đã không xuất thủ sớm hơn. Hắn hít một hơi mạnh, chuẩn bị ra tay.
    Bỗng @What_if đứng bật dậy, mắt nàng sáng rực như sao, nhìn người áo đen một cách thù hận.
    Người áo đen thoáng giật mình, hắn nở một nụ cười thật tươi, khuôn mặt hắn thật hấp dẫn một cách kỳ lạ.
    - Nàng đã không sao rồi à ? Ta vốn nghi ngờ là nàng bị @Amateur theo dõi, nên cố tình bày ra vở kịch này để dụ hắn ra thôi. Nàng nên biết, nàng là nữ nhân mà ta yêu nhất trên đời này. Làm sao ta có thể hại nàng được chứ ?
    @What_if cười nhạt, nàng không thèm trả lời hắn. Nàng quay sang @Amateur , giọng nói chứa đựng đầy tình cảm.
    - Con đường mà huynh nói, nó vẫn chấp nhận muội chứ ?
    @Amateur mỉm cười, gật đầu.
    [nick]What_iff[/nick] rút kiếm ra, đứng sát bên người @Amateur . Hai mũi kiếm hướng về người áo đen.
    Ba người họ đứng bất động như những bức tượng, không gian dầy đặc sát khí, cả ba đều vận dụng hết sức lực và tâm cơ của họ. Chỉ cần ai để lộ ra một sơ hở trước là người đó sẽ vĩnh viễn nằm xuống.
    Thế thủ của người áo đen như bao gồm tất cả thế thủ của đao pháp trên thiên hạ, nó vững chắc như tường đồng vách sắt, @Amateur vẫn chưa kiếm ra được sơ hở để đánh vào.
    Máu chàng chảy càng lúc càng nhiều, chàng biết sẽ không cầm cự được bao lâu nữa.
    Bỗng kiếm của @Amateur xẹt tới người áo đen nhanh như sao xẹt, kiếm khí bao trùm cả hang động. Hào quang sáng rực, kiếm quang sáng lòa, không khí dường như bị tan rã bởi chiêu kiếm của @Amateur . Khí thế của chiêu này thật là kinh thiên động địa không sao tả hết.
    @Amateur đã vận dụng hết sức lực còn lại để vào chiêu kiếm này. Chiêu này là một chiêu thức tấn công thuần túy nhất trong thiên hạ, không có một thức hay biến hóa nào dùng để phòng thủ cả. Tất cả mọi thức, mọi biến chuyển @Amateur đều dồn vào thế công hết, người chàng đầy sơ hở, chỉ cần một người mới học kiếm cũng nhìn ra được. Với chiêu kiếm này, @Amateur muốn chết chung với đối thủ. Dù không được, nó cũng tạo cho @What_if một cơ hội để đánh vào sơ hở của người áo đen.
    Kiếm pháp @Amateur ập xuống người áo đen như một cơn lũ. Hang động vốn đã không lớn, nay dưới áp lực của kiếm @Amateur , người áo đen càng thấy nó nhỏ hơn.
    Không còn đường tránh né, bất đắc dĩ, người áo đen đành bạt đao vào vùng kiếm quang của @Amateur .
    Ðao chạm phải kiếm, thức chạm phải thức, biến hóa gặp biến hóa, cả hang động rung rinh như muốn sập đổ. Kiếm và Ðao phong phát ra từ cửa hang khiến cây cối gần đó sụp đổ, cát bụi bay mù mịt. Không gian dường như ngưng đọng lại.
    @Amateur cảm thấy hình như đao của người áo đen đã đâm trúng người hắn, nhưng hắn vẫn mỉm cười? một nụ cười mãn nguyện? mắt hắn tối sầm lại?

    -----o0o-----​
    Được Amateur25 sửa chữa / chuyển vào 08:40 ngày 30/05/2005
  3. amateur25

    amateur25 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2005
    Bài viết:
    1.461
    Đã được thích:
    0

    Mặt @Amateur xám xanh, chàng nhìn @What_if mà người run lên bần bật. Từng tiếng la hét, từng tiếng rú, từng cái lăn đi lăn lại của nàng ta khiến chàng đau đớn không thể tả, tim chàng như vỡ nát ra vậy.
    Bỗng chàng nhìn người áo đen, giọng nói bình thản, mặt cũng trở thành bình thản hết sức :
    - Thuốc giải ở đâu ?
    Giọng nói của chàng khiến người áo đen giật mình. Hắn tưởng làm @What_if đau đớn sẽ khiến chàng phân tâm. Hắn không ngờ chàng lại có một cái tâm vững chắc như vậy.
    Hắn nhìn @Amateur , lấy ra trong mình một cái bình khác. Hắn nói :
    - Thuốc giải nằm ở trong bình này, phải coi ngươi có tài để lấy nó không.
    Tay phải hắn đã xuất hiện một thanh đao không biết từ lúc nào. Thanh đao rất quái dị, như là nửa đao, nửa kiếm. Hàn khí từ đao bốc ra lạnh toát.
    Hắn vung tay, cái bình bay vọt lên không, đồng thời đao của hắn cũng nhằm cái bình mà xẹt tới. Sát khí từ đao bốc ra mù mịt, đao pháp của hắn ngụy dị và nhanh không thể tả, khí thế như chẻ núi.
    Cái bình vừa được thảy lên thì @Amateur và kiếm cũng bay lên như một cơn gió. Người chàng lao thẳng vào bóng đao ảnh mờ mịt.
    Tiếng đao chém vào xương người nghe rợn người, bất cứ ai chỉ cần nghe qua âm thanh này suốt đời sẽ không quên nổi.
    @Amateur đáp xuống, trong tay chàng cầm bình thuốc giải, cả người chàng da thịt bầy hầy, máu chảy như suối, vẻ mặt vẫn bình thản hết sức.
    Người áo đen thoáng sững sờ, hắn không ngờ @Amateur lại không thèm tránh đỡ những nhát đao của hắn, chàng chỉ muốn lấy được cái bình, bất chấp mọi hậu quả.
    Người @Amateur đã bị trúng mười ba đao, miệng vết thương hở ra trông thấy cả xương. Bất cứ ai trúng phải một trong mười ba đao này cũng phải ngả xuống, nhưng @Amateur vẫn đứng thẳng, vẻ mặt bình thản hết sức. Ðao pháp của người áo đen cực kỳ lợi hại, @Amateur không có cách nào để vừa phá nó vừa lấy được bình thuốc. Chàng đành hóa giải được phần nào hay phần đấy, chấp nhận để cho mười ba nhát đao chém vào người.
    @Amateur móc bình, lấy thuốc giải cho vào miệng [nick]What_iff[/nick] , khi chàng cử động, máu từ vết thương vọt ra như suối.
    @What_if nuốt lấy viên thuốc giải, hai dòng lệ nóng từ khóe mắt nàng chảy ra.
    Người áo đen vẫn nhìn @Amateur như một quái vật vậy.
    @What_if uống thuốc xong, sự đau đớn đã giảm đi, người không còn quằn quại nữa. @Amateur thở ra một hơi dài.
    Chàng quay người lại, nhìn thẳng người áo đen, mặt không đổi sắc.
    Người áo đen thở dài :
    - Nếu ta không quen biết ngươi, có lẽ ta đã cho ngươi là người ngu ngốc nhất thiên hạ. Nhưng ta biết cái tâm của ngươi sáng suốt vô cùng, có lẽ thiên hạ này không có ai có được cái tâm như ngươi, ta thật không hiểu tại sao ngươi lại vì một nữ nhân mà dám hy sinh cả tánh mạng mình ?
    @Amateur nhìn ngươi áo đen một cách tội nghiệp, chàng thốt :
    - Có lẽ cả đời ngươi chỉ biết hại người, lợi dụng tình cảm của những người khác. Ngươi đâu biết, thiên hạ này có một cái gọi là chân tình.
    @What_if nằm dưới đất, lệ không ngừng chảy, nhưng đây là lệ hoan lạc. Bây giờ nàng đã biết cái gì gọi là chân tình.
    Người áo đen thốt :
    - Ngươi vì một người đàn bà đã từng qua tay ta mà làm như vậy, ngươi quả thật không hối hận ?
    @Amateur mỉm cười :
    - Một viên ngọc, dù có lỡ rớt xuống bùn lầy, khi mang lên lại vẫn rực sáng như thường. Ngọc tuy dơ, nhưng bản chất của nó vẫn trong sạch, thanh khiết.
    Người áo đen nhìn @Amateur , hắn thốt :
    - Ta hiểu rồi.
    Hai người họ bất động, nhìn nhau chăm chăm.
    Người áo đen vẫn không dám xuất thủ. Hắn biết @Amateur bị thương nặng, có lẽ chàng sắp chết. Một ngọn nến sắp tắt thì sẽ bừng lên sáng rực, huống hồ là @Amateur . Hắn biết chàng trước khi ngã xuống sẽ đánh ra một chiêu thí mạng. Kiếm pháp của @Amateur vốn đã ghê gớm lắm rồi, huống gì lúc chàng liều chết.
    Người áo đen vẫn nhìn @Amateur không chớp mắt, hắn chú ý mọi cử động của chàng.
    Máu của @Amateur đã chảy rất nhiều, cả người chàng đều toàn là màu đỏ. Dưới chân chàng, máu đọng thành từng vũng. Tiếng máu rơi từ người chàng tí tách nghe ghê gợn vô cùng.
    Bỗng người áo đen tự nhận ra hắn không phải là một con người thông minh lắm. Nãy giờ hắn chỉ lo phòng bị cái nguy trước mắt mà quên cái nguy sau này.
    @Amateur tuy nguy hiểm, nhưng @Amateur@What_if hợp lại còn nguy hiểm hơn nhiều. Người áo đen hối hận đã không xuất thủ sớm hơn. Hắn hít một hơi mạnh, chuẩn bị ra tay.
    Bỗng @What_if đứng bật dậy, mắt nàng sáng rực như sao, nhìn người áo đen một cách thù hận.
    Người áo đen thoáng giật mình, hắn nở một nụ cười thật tươi, khuôn mặt hắn thật hấp dẫn một cách kỳ lạ.
    - Nàng đã không sao rồi à ? Ta vốn nghi ngờ là nàng bị @Amateur theo dõi, nên cố tình bày ra vở kịch này để dụ hắn ra thôi. Nàng nên biết, nàng là nữ nhân mà ta yêu nhất trên đời này. Làm sao ta có thể hại nàng được chứ ?
    @What_if cười nhạt, nàng không thèm trả lời hắn. Nàng quay sang @Amateur , giọng nói chứa đựng đầy tình cảm.
    - Con đường mà huynh nói, nó vẫn chấp nhận muội chứ ?
    @Amateur mỉm cười, gật đầu.
    [nick]What_iff[/nick] rút kiếm ra, đứng sát bên người @Amateur . Hai mũi kiếm hướng về người áo đen.
    Ba người họ đứng bất động như những bức tượng, không gian dầy đặc sát khí, cả ba đều vận dụng hết sức lực và tâm cơ của họ. Chỉ cần ai để lộ ra một sơ hở trước là người đó sẽ vĩnh viễn nằm xuống.
    Thế thủ của người áo đen như bao gồm tất cả thế thủ của đao pháp trên thiên hạ, nó vững chắc như tường đồng vách sắt, @Amateur vẫn chưa kiếm ra được sơ hở để đánh vào.
    Máu chàng chảy càng lúc càng nhiều, chàng biết sẽ không cầm cự được bao lâu nữa.
    Bỗng kiếm của @Amateur xẹt tới người áo đen nhanh như sao xẹt, kiếm khí bao trùm cả hang động. Hào quang sáng rực, kiếm quang sáng lòa, không khí dường như bị tan rã bởi chiêu kiếm của @Amateur . Khí thế của chiêu này thật là kinh thiên động địa không sao tả hết.
    @Amateur đã vận dụng hết sức lực còn lại để vào chiêu kiếm này. Chiêu này là một chiêu thức tấn công thuần túy nhất trong thiên hạ, không có một thức hay biến hóa nào dùng để phòng thủ cả. Tất cả mọi thức, mọi biến chuyển @Amateur đều dồn vào thế công hết, người chàng đầy sơ hở, chỉ cần một người mới học kiếm cũng nhìn ra được. Với chiêu kiếm này, @Amateur muốn chết chung với đối thủ. Dù không được, nó cũng tạo cho @What_if một cơ hội để đánh vào sơ hở của người áo đen.
    Kiếm pháp @Amateur ập xuống người áo đen như một cơn lũ. Hang động vốn đã không lớn, nay dưới áp lực của kiếm @Amateur , người áo đen càng thấy nó nhỏ hơn.
    Không còn đường tránh né, bất đắc dĩ, người áo đen đành bạt đao vào vùng kiếm quang của @Amateur .
    Ðao chạm phải kiếm, thức chạm phải thức, biến hóa gặp biến hóa, cả hang động rung rinh như muốn sập đổ. Kiếm và Ðao phong phát ra từ cửa hang khiến cây cối gần đó sụp đổ, cát bụi bay mù mịt. Không gian dường như ngưng đọng lại.
    @Amateur cảm thấy hình như đao của người áo đen đã đâm trúng người hắn, nhưng hắn vẫn mỉm cười? một nụ cười mãn nguyện? mắt hắn tối sầm lại?

    -----o0o-----​
    Được Amateur25 sửa chữa / chuyển vào 08:40 ngày 30/05/2005
  4. amateur25

    amateur25 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2005
    Bài viết:
    1.461
    Đã được thích:
    0
    Chân Tình (Phần cuối )​
    Một căn nhà đơn sơ nằm cạnh sườn núi, xung quanh nhà trồng hàng trăm hàng ngàn đóa hoa hồng, chim hót líu lo, **** bay vờn hoa. Cảnh tượng đẹp như tranh vẽ.

    @Amateur vụt mở mắt, mọi vật dần dần hiện ra rõ ràng hơn trước mắt hắn. Hắn đang nằm trên một chiếc giường thật êm, hắn muốn ngồi dậy nhưng chân tay đều không chịu nghe lời hắn, cả người hắn như là không có sức vậy. Hắn đã cố gắng ngồi dậy mấy lần nhưng đều không được.
    Bỗng một giọng nói nghẹn ngào vang lên :
    - Huynh? đã tỉnh rồi hả ? Thật ?là cám ơn trời phật !
    Người vừa thốt là @What_if , giọng nói nàng run run, mắt nàng ửng đỏ. Cuối cùng thì @Amateur cũng đã tỉnh, thật không uổng công nàng chờ đợi suốt mấy năm qua.
    @What_if chạy đến bên cạnh @Amateur, nàng nắm chặt tay hắn, nước mắt nàng chảy từng giọt trên mặt hắn. Mặt nàng lộ vẻ sung sướng hết sức.
    @Amateur nhìn nàng, mỉm cười :
    - Thì ra là @What_if - Thuỷ muội , đây là chỗ nào vậy ?
    @What_if nhìn hắn, mặt nàng tươi như hoa :
    - Ðây là căn nhà do muội dựng lên để chờ huynh tỉnh dậy.
    @Amateur ngạc nhiên :
    - Chờ huynh tỉnh dậy ? Bộ huynh đã hôn mê lâu lắm sao ?
    @What_if nhẹ nhàng vuốt má hắn :
    - Huynh đã hôn mê hơn bốn năm trời rồi đó.
    @Amateur la lên :
    - Bốn năm trời ?
    @What_if mỉm cười, nhìn hắn một cách âu yếm :
    - Thương thế của huynh vốn rất nặng, một người bình thường thì có lẽ đã chết rồi, nhưng sức sống của huynh quá mạnh, nên huynh vẫn chưa chết.
    @Amateur trầm ngâm :
    - Bốn năm?
    @What_if tiếp :
    - Trong vòng ba năm, muội đã bôn ba khắp thiên hạ, tìm kiếm bao nhiêu danh y, nhưng họ đều lắc đầu. Họ bảo huynh chỉ là một cái xác thôi, họ không có cách nào khiến huynh tỉnh lại được.
    @What_if khẽ vuốt tóc hắn, nàng tiếp :
    - Nhưng muội vẫn không bỏ cuộc, muội biết rằng huynh không dễ dàng chịu thua như vậy đâu. Muội đã dựng lên căn nhà này, ngày ngày chăm sóc huynh. Muội biết chắc rằng một ngày nào đó huynh sẽ tỉnh dậy.
    Mắt của @Amateur đã hơi đỏ :
    - Huynh làm lãng phí bao nhiêu năm tháng của muội, huynh thật là có lỗi.
    @What_if bịt miệng hắn lại :
    - Huynh đừng nói vậy, cho dù có chờ huynh mười năm, hai mươi năm muội cũng không hề oán trách.
    @Amateur cố nhịn dòng lệ nóng đang muốn trào ra, hắn thốt:
    - Muội? thật là? tốt với huynh quá?
    @What_if âu yếm hắn :
    - Muội không tốt với huynh thì tốt với ai bây giờ ? Rõ là đồ ngốc !
    @Amateur bật cười. Khi xưa mỗi khi hắn nói một điều gì sai thì nàng ta cũng cú đầu hắn một cách âu yếm như vậy.
    @What_if cũng nhìn hắn cười.
    Bỗng @Amateur thốt :
    - "Hắn" ra sao rồi ?
    @What_if trả lời :
    - Chiêu kiếm của huynh đã khiến đao pháp của hắn lộ ra sơ hở, và hắn đã chết dưới kiếm của muội.
    Giọng nói nàng vẫn bình thường, không hề xúc động. Ðối với nàng ta, dường như đó là quá khứ của một người khác vậy.
    @Amateur thốt :
    - Hắn chết thì đỡ. Người đó mà chưa chết, thì thiên hạ sẽ không có ngày nào được yên.
    Nàng bỗng nhìn hắn mỉm cười :
    - Sao huynh biết là muội giả chết vậy hả ? Muội nhớ là huynh đâu có thông minh như vậy đâu ?
    @Amateur bật cười :
    - Huynh quả thật không thông minh gì cho lắm, huynh khám phá ra được nhờ hoa hồng nói cho huynh biết đấy.
    @What_if thắc mắc :
    - Hoa hồng ?
    @Amateur cười :
    - Những đóa hoa hồng trồng trên mộ muội vẫn thắm tươi vô cùng. Thủy Vân Diêm Vương Ðộc rất là mạnh, nếu muội mà bị trúng độc thì nó đã héo rồi.
    Hắn tiếp :
    - Cũng nhờ huynh đã trồng hoa hồng cho muội, nếu không huynh vốn không thể nào phát giác ra được.
    @What_if thở dài :
    - Và nếu muội không thích hoa hồng thì huynh đã không trồng, mọi việc dường như được ông trời sắp đặt sẵn vậy.
    @Amateur nói tiếp :
    - Huynh vốn biết muội không phải là người chủ mưu, thật ra đệ đã gặp qua "hắn" ở Vương Kiếm Sơn Trang rồi. Chỉ có hắn mới có một tà khí như vậy, chỉ có hắn mới đủ độc ác để chỉ huy một tổ chức như vậy.
    @Amateur ho lên mấy tiếng, rồi chàng tiếp :
    - Muội chưa chết, là một cơ hội tốt nhất để kiếm ra hắn, nên huynh đã theo dõi muội. Chuyện là vậy.
    @What_if cười :
    - Thôi được rồi, biết huynh giỏi rồi, đừng khoe khoang nữa. Nằm yên nha, để muội đi nấu cháo cho huynh ăn.
    Nói xong nàng bỏ đi, @Amateur nhìn theo dáng đi của nàng mà lòng thấy vui sướng không thể tả. Hắn thật thấy hạnh phúc khi được ở chung với nàng ta.
    @Amateur nhìn lên trần nhà, đầu hắn suy nghĩ lung tung. Bốn năm quả thật không phải là một thời gian ngắn. Không biết @Sleeping_Sun đã ra sao rồi ? Hai huynh đệ[nick]Chungtm_2000[/nick] có còn khỏe mạnh như xưa không ? @Tereda_2010 có còn u sầu không ? @PhuthuyAli nữa, tuy nàng ta đã mưu sát chồng, lại còn gạt hắn nữa, nhưng hắn vẫn cảm thấy nàng ta tội nghiệp vô cùng. Không biết nàng ta đã đi vào con đường chánh đạo chưa ?
    [nick]Hi Li[/nick] lầu chủ nàng ấy có còn xinh đẹp như xưa ko ? và giờ đây nàng có ý chung nhân nào chưa ?
    Công việc làm ăn của [nick]Tèo[/nick] bằng hữu có khấm khá thêm chút nào ko ?
    Giang hồ có kiếm thủ nào mới nổi bật hay không ? Hắn nằm suy nghĩ vẩn vơ như một đứa con nít vậy.
    [nick]What_if]/nick] bưng một tô cháo nóng hổi vào, nàng ta thốt :
    - Huynh đang suy nghĩ vẩn vơ gì vậy ? Huynh đang còn rất yếu, suy nghĩ quá sẽ không tốt cho sức khỏe đâu.
    @Amateur nhìn nàng một cách hóm hỉnh, hắn thốt :
    - Huynh đang suy nghĩ sẽ làm gì muội khi huynh cử động được đấy.
    Mặt @What_if ửng đỏ như trái táo, nàng đưa tay nhéo @Amateur.
    - Huynh thật là hư quá đi, cho huynh chết nè !
    @Amateur đau quá la lên, hắn vừa la vừa cười.
    @What_if cũng cười một cách vui vẻ. Bỗng hai người họ nhìn nhau, lòng thấy thật ấm, họ cảm giác được một tương lai thật hạnh phúc đang chờ đón họ?
    Còn bí mật về hắc y nhân vẫn mãi bị chôn vùi ,@Amateur không muốn hỏi và biết hắn để làm gì cả .Giờ đây chàng được hạnh phúc bên người mình yêu là quá đủ rồi .Giang hồ lại bình yên .

    ----- HẾT -----​
    Vâng thưa các bằng hữu @Amateur đệ nhất truyền kì đã khép lại với 1 kết cục thật có hậu fải không các bạn ?
    Và tiếp sau đây Amateur mỗ sẽ giới thiệu cùng quý độc giả 1 tác phẩm nữa hy vọng vcũng đem lại cho quí độc giả nhiều niềm vui để sống và làm việc có ích hơn !
    Xin trân thành cảm ơn đã theo dõi và cổ vũ tôi trong thời gian qua !
    Được Amateur25 sửa chữa / chuyển vào 09:18 ngày 30/05/2005
  5. amateur25

    amateur25 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2005
    Bài viết:
    1.461
    Đã được thích:
    0
    Chân Tình (Phần cuối )​
    Một căn nhà đơn sơ nằm cạnh sườn núi, xung quanh nhà trồng hàng trăm hàng ngàn đóa hoa hồng, chim hót líu lo, **** bay vờn hoa. Cảnh tượng đẹp như tranh vẽ.

    @Amateur vụt mở mắt, mọi vật dần dần hiện ra rõ ràng hơn trước mắt hắn. Hắn đang nằm trên một chiếc giường thật êm, hắn muốn ngồi dậy nhưng chân tay đều không chịu nghe lời hắn, cả người hắn như là không có sức vậy. Hắn đã cố gắng ngồi dậy mấy lần nhưng đều không được.
    Bỗng một giọng nói nghẹn ngào vang lên :
    - Huynh? đã tỉnh rồi hả ? Thật ?là cám ơn trời phật !
    Người vừa thốt là @What_if , giọng nói nàng run run, mắt nàng ửng đỏ. Cuối cùng thì @Amateur cũng đã tỉnh, thật không uổng công nàng chờ đợi suốt mấy năm qua.
    @What_if chạy đến bên cạnh @Amateur, nàng nắm chặt tay hắn, nước mắt nàng chảy từng giọt trên mặt hắn. Mặt nàng lộ vẻ sung sướng hết sức.
    @Amateur nhìn nàng, mỉm cười :
    - Thì ra là @What_if - Thuỷ muội , đây là chỗ nào vậy ?
    @What_if nhìn hắn, mặt nàng tươi như hoa :
    - Ðây là căn nhà do muội dựng lên để chờ huynh tỉnh dậy.
    @Amateur ngạc nhiên :
    - Chờ huynh tỉnh dậy ? Bộ huynh đã hôn mê lâu lắm sao ?
    @What_if nhẹ nhàng vuốt má hắn :
    - Huynh đã hôn mê hơn bốn năm trời rồi đó.
    @Amateur la lên :
    - Bốn năm trời ?
    @What_if mỉm cười, nhìn hắn một cách âu yếm :
    - Thương thế của huynh vốn rất nặng, một người bình thường thì có lẽ đã chết rồi, nhưng sức sống của huynh quá mạnh, nên huynh vẫn chưa chết.
    @Amateur trầm ngâm :
    - Bốn năm?
    @What_if tiếp :
    - Trong vòng ba năm, muội đã bôn ba khắp thiên hạ, tìm kiếm bao nhiêu danh y, nhưng họ đều lắc đầu. Họ bảo huynh chỉ là một cái xác thôi, họ không có cách nào khiến huynh tỉnh lại được.
    @What_if khẽ vuốt tóc hắn, nàng tiếp :
    - Nhưng muội vẫn không bỏ cuộc, muội biết rằng huynh không dễ dàng chịu thua như vậy đâu. Muội đã dựng lên căn nhà này, ngày ngày chăm sóc huynh. Muội biết chắc rằng một ngày nào đó huynh sẽ tỉnh dậy.
    Mắt của @Amateur đã hơi đỏ :
    - Huynh làm lãng phí bao nhiêu năm tháng của muội, huynh thật là có lỗi.
    @What_if bịt miệng hắn lại :
    - Huynh đừng nói vậy, cho dù có chờ huynh mười năm, hai mươi năm muội cũng không hề oán trách.
    @Amateur cố nhịn dòng lệ nóng đang muốn trào ra, hắn thốt:
    - Muội? thật là? tốt với huynh quá?
    @What_if âu yếm hắn :
    - Muội không tốt với huynh thì tốt với ai bây giờ ? Rõ là đồ ngốc !
    @Amateur bật cười. Khi xưa mỗi khi hắn nói một điều gì sai thì nàng ta cũng cú đầu hắn một cách âu yếm như vậy.
    @What_if cũng nhìn hắn cười.
    Bỗng @Amateur thốt :
    - "Hắn" ra sao rồi ?
    @What_if trả lời :
    - Chiêu kiếm của huynh đã khiến đao pháp của hắn lộ ra sơ hở, và hắn đã chết dưới kiếm của muội.
    Giọng nói nàng vẫn bình thường, không hề xúc động. Ðối với nàng ta, dường như đó là quá khứ của một người khác vậy.
    @Amateur thốt :
    - Hắn chết thì đỡ. Người đó mà chưa chết, thì thiên hạ sẽ không có ngày nào được yên.
    Nàng bỗng nhìn hắn mỉm cười :
    - Sao huynh biết là muội giả chết vậy hả ? Muội nhớ là huynh đâu có thông minh như vậy đâu ?
    @Amateur bật cười :
    - Huynh quả thật không thông minh gì cho lắm, huynh khám phá ra được nhờ hoa hồng nói cho huynh biết đấy.
    @What_if thắc mắc :
    - Hoa hồng ?
    @Amateur cười :
    - Những đóa hoa hồng trồng trên mộ muội vẫn thắm tươi vô cùng. Thủy Vân Diêm Vương Ðộc rất là mạnh, nếu muội mà bị trúng độc thì nó đã héo rồi.
    Hắn tiếp :
    - Cũng nhờ huynh đã trồng hoa hồng cho muội, nếu không huynh vốn không thể nào phát giác ra được.
    @What_if thở dài :
    - Và nếu muội không thích hoa hồng thì huynh đã không trồng, mọi việc dường như được ông trời sắp đặt sẵn vậy.
    @Amateur nói tiếp :
    - Huynh vốn biết muội không phải là người chủ mưu, thật ra đệ đã gặp qua "hắn" ở Vương Kiếm Sơn Trang rồi. Chỉ có hắn mới có một tà khí như vậy, chỉ có hắn mới đủ độc ác để chỉ huy một tổ chức như vậy.
    @Amateur ho lên mấy tiếng, rồi chàng tiếp :
    - Muội chưa chết, là một cơ hội tốt nhất để kiếm ra hắn, nên huynh đã theo dõi muội. Chuyện là vậy.
    @What_if cười :
    - Thôi được rồi, biết huynh giỏi rồi, đừng khoe khoang nữa. Nằm yên nha, để muội đi nấu cháo cho huynh ăn.
    Nói xong nàng bỏ đi, @Amateur nhìn theo dáng đi của nàng mà lòng thấy vui sướng không thể tả. Hắn thật thấy hạnh phúc khi được ở chung với nàng ta.
    @Amateur nhìn lên trần nhà, đầu hắn suy nghĩ lung tung. Bốn năm quả thật không phải là một thời gian ngắn. Không biết @Sleeping_Sun đã ra sao rồi ? Hai huynh đệ[nick]Chungtm_2000[/nick] có còn khỏe mạnh như xưa không ? @Tereda_2010 có còn u sầu không ? @PhuthuyAli nữa, tuy nàng ta đã mưu sát chồng, lại còn gạt hắn nữa, nhưng hắn vẫn cảm thấy nàng ta tội nghiệp vô cùng. Không biết nàng ta đã đi vào con đường chánh đạo chưa ?
    [nick]Hi Li[/nick] lầu chủ nàng ấy có còn xinh đẹp như xưa ko ? và giờ đây nàng có ý chung nhân nào chưa ?
    Công việc làm ăn của [nick]Tèo[/nick] bằng hữu có khấm khá thêm chút nào ko ?
    Giang hồ có kiếm thủ nào mới nổi bật hay không ? Hắn nằm suy nghĩ vẩn vơ như một đứa con nít vậy.
    [nick]What_if]/nick] bưng một tô cháo nóng hổi vào, nàng ta thốt :
    - Huynh đang suy nghĩ vẩn vơ gì vậy ? Huynh đang còn rất yếu, suy nghĩ quá sẽ không tốt cho sức khỏe đâu.
    @Amateur nhìn nàng một cách hóm hỉnh, hắn thốt :
    - Huynh đang suy nghĩ sẽ làm gì muội khi huynh cử động được đấy.
    Mặt @What_if ửng đỏ như trái táo, nàng đưa tay nhéo @Amateur.
    - Huynh thật là hư quá đi, cho huynh chết nè !
    @Amateur đau quá la lên, hắn vừa la vừa cười.
    @What_if cũng cười một cách vui vẻ. Bỗng hai người họ nhìn nhau, lòng thấy thật ấm, họ cảm giác được một tương lai thật hạnh phúc đang chờ đón họ?
    Còn bí mật về hắc y nhân vẫn mãi bị chôn vùi ,@Amateur không muốn hỏi và biết hắn để làm gì cả .Giờ đây chàng được hạnh phúc bên người mình yêu là quá đủ rồi .Giang hồ lại bình yên .

    ----- HẾT -----​
    Vâng thưa các bằng hữu @Amateur đệ nhất truyền kì đã khép lại với 1 kết cục thật có hậu fải không các bạn ?
    Và tiếp sau đây Amateur mỗ sẽ giới thiệu cùng quý độc giả 1 tác phẩm nữa hy vọng vcũng đem lại cho quí độc giả nhiều niềm vui để sống và làm việc có ích hơn !
    Xin trân thành cảm ơn đã theo dõi và cổ vũ tôi trong thời gian qua !
    Được Amateur25 sửa chữa / chuyển vào 09:18 ngày 30/05/2005
  6. amateur25

    amateur25 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2005
    Bài viết:
    1.461
    Đã được thích:
    0

    Để không làm quý vị độc giả cụt hứng , nay @Amateur mỗ post 1 chuyện bên VP liệt truyện sang bên này để quí vị độc giả không bị gián đoạn việc theo dõi .
    Khách bộ hành ​
    Trời xám xịt, mây đen vần vũ, những cơn gió thốc lên , rít dài như muốn cứa rách bầu không gian ảm đạm và buồn thảm trong Vĩnh Phúc box .!
    Một kẻ bộ hành qua đường mệt mỏi bước vào khách điếm Vĩnh Phúc Lầu . Bỏ qua ánh mắt dò xét của hai hộ pháp một già một trẻ đứng nơi cửa chính của khách điếm, hắn ung dung rút trong mình ra một tấm thẻ kim bài và đường hoàng bước vào đi thẳng vào Phúc Yên Lầu như thể nơi đây chính là nhà hắn. !
    Lại nói thêm về Khách đíếm Vĩnh Phúc Lầu.
    Đây là một quán trọ uy nghi được dựng lên làm nơi quy tụ anh hùng hao kiệt trên khắp thế gian. Phàm là kiếm khách, muốn bước chân vào Vĩnh Phúc Lầu thì trong mình đã phải mang một tuyệt học võ công, bởi những kẻ tầm thường chỉ cần đứng cách Vĩnh Phúc lầu trong vòng ba trăm thước đã cảm thấy choáng váng, đau đầu, nếu không biết lựa sức mình mà còn cả gan bước vào nơi đây thì chỉ cần ngủ qua một đêm thì không thổ huyết cũng tẩu hỏa nhập ma trở nên điên điên dại dại. Bởi theo truyền thuyết võ lâm, khi xây dựng nên Vĩnh Phúc Lầu., người sáng lập ra nó [nick]Phong quỷ lão[/nick] -( kẻ từng lãnh đạo quần hùng võ lâm xây dựng nên Vĩnh Phúc box mà ngày nay lời kêu gọi ấy vẫn còn nằm ở một vị trí trang trọng trong lịch sử của võ lâm. Nhưng khi về già do bí mật luyện tập môn công phu đã thất truyền nên tẩu hỏa nhập ma, làm không biết bao nhiêu anh hùng hào kiệt giang hồ bị liên luỵ khiến Vĩnh Phúc box ngày càng hoang tàn ) !
    Bởi thế những căn phòng(topic) trongVĩnh Phúc Lầu. luôn lẩn khuất những oan khí mà phàm chỉ những kẻ nội công thâm hậu mới có thể chịu đựng nổi.
    Vĩnh Phúc Lầu.được chia ra nhiều khu vực riêng biệt dành riêng cho những cao thủ của những môn phái khác nhau tu luyện.Như Phúc Yên , Vĩnh Yên , Yên Lạc , Lập Thạch....
    Trong những khu vực riêng biệt ấy, nổi bật nhất là Phúc Yên Lầu - được ngăn cách dành riêng cho những cao thủ của môn phái Ghiền Net Phái , những cao thủ này xuất thân từ mọi tầng lớp nhưng phàm khi đã tu luyện thứ võ công này thì chỉ sau 2-3 năm đều hoặc trở thành gày gò xanh xao hốc hác, hoặc ngược lại, bụng trở nên to trướng thân hình béo nung núc. Nhưng tất cả đều có một đặc điểm chung là ánh mắt sẽ trở nên vô thần, hai hốc mắt trở nên sâu hoắm. !
    Vũ khí mà cao thủ của Ghiền Net Phái sử dụng cũng kì quái không kém, đó là một tấm bản hình chữ nhật, trên đấy bố trí hơn trăm nút bấm theo nguyên tắc nhất định tùy trình độ và tính cách của kẻ luyện công - có tên gọi là Ban Huyền Phím Sắc. Thứ vũ khí ấy thoạt nhìn thì như một thứ đồ chơi con trẻ, vô hại và dễ thương, nhưng khi lâm trận rồi mới biết uy lực của nó. Kẻ sử dụng Ban Huyền có thể ngồi trong phòng mà kết liễu hàng trăm sinh mạng trên cõi Anh_téc _nét chỉ với vài cái lia tay, cái chết đến với kẻ bị giết nhanh đến nỗi hắn có khi không biết rằng mình đã chết, lại càng không hiểu mình đã chết như thế nào. Cái thâm độc cùng cực của Ban Huyền còn nằm ở chỗ nó có thể làm cho người ta chết dần chết mòn bằng sự khinh miệt của toàn cõi võ lâm mà nạn nhân mới nhất của cách giết người tàn độc này là Yến Vi cô nương, từ một tuyệt sắc giai nhân nay đã trở nên trầm uất, xanh xao vàng vọt, không dám tiếp xúc với người đời. !
    Ghê gớm thay!!!!!
    Kẻ bộ hành rũ những hạt bụi cuối cùng còn đọng trên áo, cởi đôi hài rách nát của mình trước khi xoay mình biến vào căn phòng đầu tiên của Phúc Yên Lầu. Sống trong căn phòng ấy là hai cao thủ mà giới giang hồ thường ngưỡng mộ khi nhắc tới :[nick] Amateur[/nick] và @Everman.
    Tráng sĩ tên @Amateur vốn sinh sống từ một chốn xô bồ nhất của thế gian, ban đầu hắn vốn là một kẻ phàm phu tục tử, võ nghệ cao cường xuất chúng nhờ quá trình tu luyện khắc khổ từ khi còn ấu thơ. Hắn nổi tiếng là kẻ ăn nói lỗ mãng,giọng cười ha hả . Khinh đời với câu nói:
    - Tiền là phù du!!!
    và thường kết thúc câu chuyện bằng 1 giọng đầy thách thức :
    - Thế đấy !
    Đã động chạm đến lòng tự ái của hầu hết các kiếm sĩ trong Vĩnh Phúc Lầu.này.!
    Nhưng dạo thời gian gần đây hắn hiền đi nhiều kể từ khi hắn bị gãy 3 cái răng cửa . Hắn đã từ từ kìm được mình, nhưng nụ cười ha hả thì vẫn là một dấu hiệu nhận biết hắn từ xa.
    @Everman tráng sĩ thì ngược lại, hắn luôn ăn nói lịch sự. Nhất là đối với các tiểu thư đài các, gương mặt hắn do luyện công mà trở nên hào hoa khủng khiếp so với khi hắn còn là một thiếu niên chưa trưởng thành.
    Cũng nhờ sự tu luyện không màng đến sự biến dạng ghê ghớm ấy mà cách đây mấy tháng hắn suýt bước lên ngôi võ lâm đệ nhất nhưng chỉ vì hắn muốn đi tìm 1 nửa của mình mà fải dở dang công việc . Khi đến Vĩnh Phúc Lầu.hắn đã nghiệm ra rằng môn phái cũ của hắn khó có thể xưng bá võ lâm nên hắn đã quyết tâm xin gia nhập Ghiền Net Phái . Nhưng thời gian gần đây bệnh tình muốn đi tìm 1 nửa lại trỗi dậy nên hắn hay trễ nải việc tập luyện , khiến nhiều võ lâm đồng đạo lắc đầu ngao ngán .!
    Hai canh giờ trôi qua, kẻ bộ hành lúc nãy nhẹ nhàng bước ra, quay gót đi âm thầm như khi hắn đến. Những kẻ tinh mắt có thể thấy khi bước ra, hắn bỏ vào chiếc túi nhỏ đeo bên hông một chiếc hộp thiếc mà dễ chừng hắn đã mang theo khi đến đây, ánh mắt không giấu nổi vẻ thất vọng chán chường. Mãi sau này, những kẻ thạo tin trong giang hồ mới biết rằng hắn là [nick]anhduc_vp[/nick] hắn đến đây để tìm hiểu vì sao Yến Vi tiểu thư lại trở nên tiều tụy như thế,
    Hắn muốn thu thập những nguyên do, tìm hiểu mọi chứng cứ, hòng có thể mang về nghiên cứu để giúp nàng sớm qua cơn tai biến. Nhưng thất vọng thay, ngay cả cao thủ @Amateur cũng không thể tìm giúp hắn những thứ hắn cần, thế là hắn đành phải lặn lội sang các khách điếm khác như Phú Thọ Lầu tìm [nick]Hắc Toàn Phong Jonhsteve[/nick] hay lên Hà Giang Lầu kiếm [nick]Giang đại công tử - Vanyeuminhem[/nick] hoặc vào Lang Thang Hội tìm trại chủ [nick]Bạch Mi Ưng Vương - Vuthanhminh [/nick] .....
    Cuộc hành trình đi tìm phương pháp chữa trị cho Yến Vi cô nương của [nick]Anhduc_vp[/nick] vẫn tiếp tục như thế . bàn chân hắn dường như không biết mệt mỏi hết site này lại tới web nọ ....
  7. amateur25

    amateur25 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2005
    Bài viết:
    1.461
    Đã được thích:
    0

    Để không làm quý vị độc giả cụt hứng , nay @Amateur mỗ post 1 chuyện bên VP liệt truyện sang bên này để quí vị độc giả không bị gián đoạn việc theo dõi .
    Khách bộ hành ​
    Trời xám xịt, mây đen vần vũ, những cơn gió thốc lên , rít dài như muốn cứa rách bầu không gian ảm đạm và buồn thảm trong Vĩnh Phúc box .!
    Một kẻ bộ hành qua đường mệt mỏi bước vào khách điếm Vĩnh Phúc Lầu . Bỏ qua ánh mắt dò xét của hai hộ pháp một già một trẻ đứng nơi cửa chính của khách điếm, hắn ung dung rút trong mình ra một tấm thẻ kim bài và đường hoàng bước vào đi thẳng vào Phúc Yên Lầu như thể nơi đây chính là nhà hắn. !
    Lại nói thêm về Khách đíếm Vĩnh Phúc Lầu.
    Đây là một quán trọ uy nghi được dựng lên làm nơi quy tụ anh hùng hao kiệt trên khắp thế gian. Phàm là kiếm khách, muốn bước chân vào Vĩnh Phúc Lầu thì trong mình đã phải mang một tuyệt học võ công, bởi những kẻ tầm thường chỉ cần đứng cách Vĩnh Phúc lầu trong vòng ba trăm thước đã cảm thấy choáng váng, đau đầu, nếu không biết lựa sức mình mà còn cả gan bước vào nơi đây thì chỉ cần ngủ qua một đêm thì không thổ huyết cũng tẩu hỏa nhập ma trở nên điên điên dại dại. Bởi theo truyền thuyết võ lâm, khi xây dựng nên Vĩnh Phúc Lầu., người sáng lập ra nó [nick]Phong quỷ lão[/nick] -( kẻ từng lãnh đạo quần hùng võ lâm xây dựng nên Vĩnh Phúc box mà ngày nay lời kêu gọi ấy vẫn còn nằm ở một vị trí trang trọng trong lịch sử của võ lâm. Nhưng khi về già do bí mật luyện tập môn công phu đã thất truyền nên tẩu hỏa nhập ma, làm không biết bao nhiêu anh hùng hào kiệt giang hồ bị liên luỵ khiến Vĩnh Phúc box ngày càng hoang tàn ) !
    Bởi thế những căn phòng(topic) trongVĩnh Phúc Lầu. luôn lẩn khuất những oan khí mà phàm chỉ những kẻ nội công thâm hậu mới có thể chịu đựng nổi.
    Vĩnh Phúc Lầu.được chia ra nhiều khu vực riêng biệt dành riêng cho những cao thủ của những môn phái khác nhau tu luyện.Như Phúc Yên , Vĩnh Yên , Yên Lạc , Lập Thạch....
    Trong những khu vực riêng biệt ấy, nổi bật nhất là Phúc Yên Lầu - được ngăn cách dành riêng cho những cao thủ của môn phái Ghiền Net Phái , những cao thủ này xuất thân từ mọi tầng lớp nhưng phàm khi đã tu luyện thứ võ công này thì chỉ sau 2-3 năm đều hoặc trở thành gày gò xanh xao hốc hác, hoặc ngược lại, bụng trở nên to trướng thân hình béo nung núc. Nhưng tất cả đều có một đặc điểm chung là ánh mắt sẽ trở nên vô thần, hai hốc mắt trở nên sâu hoắm. !
    Vũ khí mà cao thủ của Ghiền Net Phái sử dụng cũng kì quái không kém, đó là một tấm bản hình chữ nhật, trên đấy bố trí hơn trăm nút bấm theo nguyên tắc nhất định tùy trình độ và tính cách của kẻ luyện công - có tên gọi là Ban Huyền Phím Sắc. Thứ vũ khí ấy thoạt nhìn thì như một thứ đồ chơi con trẻ, vô hại và dễ thương, nhưng khi lâm trận rồi mới biết uy lực của nó. Kẻ sử dụng Ban Huyền có thể ngồi trong phòng mà kết liễu hàng trăm sinh mạng trên cõi Anh_téc _nét chỉ với vài cái lia tay, cái chết đến với kẻ bị giết nhanh đến nỗi hắn có khi không biết rằng mình đã chết, lại càng không hiểu mình đã chết như thế nào. Cái thâm độc cùng cực của Ban Huyền còn nằm ở chỗ nó có thể làm cho người ta chết dần chết mòn bằng sự khinh miệt của toàn cõi võ lâm mà nạn nhân mới nhất của cách giết người tàn độc này là Yến Vi cô nương, từ một tuyệt sắc giai nhân nay đã trở nên trầm uất, xanh xao vàng vọt, không dám tiếp xúc với người đời. !
    Ghê gớm thay!!!!!
    Kẻ bộ hành rũ những hạt bụi cuối cùng còn đọng trên áo, cởi đôi hài rách nát của mình trước khi xoay mình biến vào căn phòng đầu tiên của Phúc Yên Lầu. Sống trong căn phòng ấy là hai cao thủ mà giới giang hồ thường ngưỡng mộ khi nhắc tới :[nick] Amateur[/nick] và @Everman.
    Tráng sĩ tên @Amateur vốn sinh sống từ một chốn xô bồ nhất của thế gian, ban đầu hắn vốn là một kẻ phàm phu tục tử, võ nghệ cao cường xuất chúng nhờ quá trình tu luyện khắc khổ từ khi còn ấu thơ. Hắn nổi tiếng là kẻ ăn nói lỗ mãng,giọng cười ha hả . Khinh đời với câu nói:
    - Tiền là phù du!!!
    và thường kết thúc câu chuyện bằng 1 giọng đầy thách thức :
    - Thế đấy !
    Đã động chạm đến lòng tự ái của hầu hết các kiếm sĩ trong Vĩnh Phúc Lầu.này.!
    Nhưng dạo thời gian gần đây hắn hiền đi nhiều kể từ khi hắn bị gãy 3 cái răng cửa . Hắn đã từ từ kìm được mình, nhưng nụ cười ha hả thì vẫn là một dấu hiệu nhận biết hắn từ xa.
    @Everman tráng sĩ thì ngược lại, hắn luôn ăn nói lịch sự. Nhất là đối với các tiểu thư đài các, gương mặt hắn do luyện công mà trở nên hào hoa khủng khiếp so với khi hắn còn là một thiếu niên chưa trưởng thành.
    Cũng nhờ sự tu luyện không màng đến sự biến dạng ghê ghớm ấy mà cách đây mấy tháng hắn suýt bước lên ngôi võ lâm đệ nhất nhưng chỉ vì hắn muốn đi tìm 1 nửa của mình mà fải dở dang công việc . Khi đến Vĩnh Phúc Lầu.hắn đã nghiệm ra rằng môn phái cũ của hắn khó có thể xưng bá võ lâm nên hắn đã quyết tâm xin gia nhập Ghiền Net Phái . Nhưng thời gian gần đây bệnh tình muốn đi tìm 1 nửa lại trỗi dậy nên hắn hay trễ nải việc tập luyện , khiến nhiều võ lâm đồng đạo lắc đầu ngao ngán .!
    Hai canh giờ trôi qua, kẻ bộ hành lúc nãy nhẹ nhàng bước ra, quay gót đi âm thầm như khi hắn đến. Những kẻ tinh mắt có thể thấy khi bước ra, hắn bỏ vào chiếc túi nhỏ đeo bên hông một chiếc hộp thiếc mà dễ chừng hắn đã mang theo khi đến đây, ánh mắt không giấu nổi vẻ thất vọng chán chường. Mãi sau này, những kẻ thạo tin trong giang hồ mới biết rằng hắn là [nick]anhduc_vp[/nick] hắn đến đây để tìm hiểu vì sao Yến Vi tiểu thư lại trở nên tiều tụy như thế,
    Hắn muốn thu thập những nguyên do, tìm hiểu mọi chứng cứ, hòng có thể mang về nghiên cứu để giúp nàng sớm qua cơn tai biến. Nhưng thất vọng thay, ngay cả cao thủ @Amateur cũng không thể tìm giúp hắn những thứ hắn cần, thế là hắn đành phải lặn lội sang các khách điếm khác như Phú Thọ Lầu tìm [nick]Hắc Toàn Phong Jonhsteve[/nick] hay lên Hà Giang Lầu kiếm [nick]Giang đại công tử - Vanyeuminhem[/nick] hoặc vào Lang Thang Hội tìm trại chủ [nick]Bạch Mi Ưng Vương - Vuthanhminh [/nick] .....
    Cuộc hành trình đi tìm phương pháp chữa trị cho Yến Vi cô nương của [nick]Anhduc_vp[/nick] vẫn tiếp tục như thế . bàn chân hắn dường như không biết mệt mỏi hết site này lại tới web nọ ....
  8. amateur25

    amateur25 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2005
    Bài viết:
    1.461
    Đã được thích:
    0
    Quý vị độc giả thân mến , @Amateur mỗ vừa giới thiệu với quý vị một trong những tác phẩm tự sáng tác của thể loại truyện kiếm hiệp . Trong truyện có nhắc đến 1 số nhân vật trong box không khỏi có những lời văn khiếm nhã về quý vị . Mong rằng quý vị thông cảm vì mục đích của @Amateur mỗ chỉ nhằm cho mọi người thư giãn sau những giờ làm việc căng thẳng để sống và làm việc tốt hơn mà thôi .
    Khách Bộ Hành chỉ là 1 trích đoạn trong Vĩnh Phúc Liệt truyện muốn giới thiệu với quý độc giả trong thời gian @Amateur mỗ chuẩn bị giới thiệu với quý độc giả 1 tác phẩm nữa mang tên "TIÊU TÌNH KIẾM " mời quý vị đón đọc .
    Xin chân thành cảm ơn !
  9. amateur25

    amateur25 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2005
    Bài viết:
    1.461
    Đã được thích:
    0
    Quý vị độc giả thân mến , @Amateur mỗ vừa giới thiệu với quý vị một trong những tác phẩm tự sáng tác của thể loại truyện kiếm hiệp . Trong truyện có nhắc đến 1 số nhân vật trong box không khỏi có những lời văn khiếm nhã về quý vị . Mong rằng quý vị thông cảm vì mục đích của @Amateur mỗ chỉ nhằm cho mọi người thư giãn sau những giờ làm việc căng thẳng để sống và làm việc tốt hơn mà thôi .
    Khách Bộ Hành chỉ là 1 trích đoạn trong Vĩnh Phúc Liệt truyện muốn giới thiệu với quý độc giả trong thời gian @Amateur mỗ chuẩn bị giới thiệu với quý độc giả 1 tác phẩm nữa mang tên "TIÊU TÌNH KIẾM " mời quý vị đón đọc .
    Xin chân thành cảm ơn !
  10. amateur24

    amateur24 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/12/2004
    Bài viết:
    140
    Đã được thích:
    0

    Giới thiệu tác phẩm :

    (*) Tiêu Tương 1 tên khác của Bến Sông Lô xưa kia
    (**)Tiêu Tình Kiếm vốn không chiêu thức, chiêu thức và tên gọi trong truyện này chỉ nhằm cho độc giả cảm nhận phong cách kiếm hiệp mà thôi !!!
    1. Tiêu Tình Kiếm - một câu truyện kiếm hiệp ngắn, trong Thiên Tình Kiếm truyền kỳ, xoay quanh nhân vật chính là một Kiếm khách tên [nick] Linh_kotex[/nick] , biệt hiệu Tiêu Kiếm vì chàng sử dụng Kiếm lại mang Tiêu, thêm bị một chữ Tình vương vấn. Chính chữ Tình đã làm chủ đạo cho Tiêu và Kiếm của chàng trên bước đường hành tẩu giang hồ.
    2. Thiên Tình Kiếm - một loại kiếm pháp thượng thặng, lấy Kiếm làm chủ đạo, Tình để dung hoà. Hai thứ Kiếm & Tình hợp lại hun đúc nên chữ Thiên, có nghĩa thiên biến vạn hoá, liên miên bất tận, nghĩ khác là trường tồn vĩnh cửu như tình yêu thương của con người. Nếu so sánh Thiên Tình Kiếm với một loại kiếm rất nổi tiếng thiên hạ là Ðộc cô cửu kiếm thì chiêu thức cũng tương tự, tức không câu nệ chiêu số, tùy tâm trạng mà sử kiếm cho hợp hoàn cảnh. Nhưng so ra thì Ðộc Cô cửu kiếm tới 9 thức, vẫn phải chia ra 9 loại khác nhau để sử dụng, cho nên vẫn còn phụ thuộc vào chiêu số, trong khi Thiên Tình Kiếm tuy biến hoá muôn thiên nhưng chiêu thức chỉ có 1 mà thôi. Xét về tinh thần thì có chỗ khác biệt, Ðộc cô cửu kiếm thì vô chất phóng thoáng, không bị gò bó mới sử kiếm đến mức tuyệt diệu. Thiên Tình Kiếm thì lại mang đậm tính nhân bản, nặng về Tình cảm, muốn sử dụng đến mức tuyệt cao thì Tình ý phải "dạt dào như sóng biển, cao thanh như mây trắng, phiêu phiêu như gió thoảng, đậm đà như tuyết sương, nhịp nhàng lãng mạn như Tiêu - Cầm hợp tấu..." (?!) Nếu phân cao thấp để luận thì Ðộc cô cửu kiếm cao hơn, nhưng vấn đề là chỗ người sử kiếm, bởi mấy ai dứt bỏ được những vướng mắc, những ưu tư thế tục để "vô chiêu thắng hữu chiêu" ? Về điểm này thì Thiên Tình Kiếm nhỉnh hơn vì nó đi gần với tâm tư, tình cảm của những con người bình thường.
    3. Lam Dao Thập Nhị Tiêu - một loại Tiêu pháp biến hóa dựa trên nguyên lý của Thiên Tình Kiếm, được Tiêu Kiếm @Linh_kotex cảm tác, với những chiêu thức mang đậm nét tình lãng mạn quyến luyến, để kỷ niệm 12 ngày hội ngộ và trao nhau tình ý với @Danie_eva nơi bến Tiêu Tương năm xưa.
    Tiêu Tương dạ vũ...
    Ðêm trên bến Tiêu Tương, trời xám ngắt một màu mây, mưa vần vũ khắp không gian mênh mông, từng hồi sấm chớp vang động như xé toạc màn đêm tăm tối?
    Bên mái đình xiêu vẹo ven sông, một bóng người đang đứng bất động. Bóng người đó là một kiếm khách ! Không ai biết chàng từ đâu tới, đứng cô lặng nơi đây từ lúc nào ? Chỉ biết chàng đứng đó rất lâu?rất lâu?.
    Chàng đứng đó, mặc mưa sa gió táp, mặc sấm động chớp giật, mặc sóng xô thét gào?mắt vẫn đăm đăm dõi trông ra mặt sông mênh mông, tâm tư như mãi đắm chìm trong cõi xa xăm nào đó...
    Chàng đội nón Cap hiệu Nike nhìn rất phong độ, mình vận quần Jean áo thun trắng , ngoài khoác 1 cái áo sơ mi màu đỏ thẫm, bên hông dắt một ống tiêu ngọc xanh biếc, tay cầm một bầu rượu nhỏ. Lâu lâu, chàng đưa bầu rượu lên nhấp một ngụm rồi lại thẫn thờ đứng bất động, dường như muốn nuốt từng giọt từng giọt mỹ tửu, để nghe thấm sâu cái dư vị đắng chát nhưng nồng ấm giữa đêm gió mưa lạnh buốt.
    Chàng đứng lặng thầm không biết bao lâu, bất chợt buông tiếng thở dài, dốc ngược bầu rượu uống cạn những giọt cuối cùng rồi ném tung ra giữa mặt sông?bất giác khẽ ngâm nga,
    Mưa không lưu khách, Người lưu khách
    Kiếm dĩ vô tình, Tiêu đa tình...

    Ðoạn đưa tay nhẹ rút ngọc tiêu, thẫn thờ giây lát, đoạn nâng lên tấu khúc. Âm thanh nghe tha thiết mênh mông, vi vút trong gió lộng, quyện vào tiếng mưa rơi, âm vang cùng cùng tiếng sóng, lan tỏa khắp mặt sông ***g lộng?.Chàng đang nghĩ gì, tâm tư nơi nao mà tấu khúc tình da diết pha lẫn chút buồn thảm bi thương như vậy ? Một kiếm khách giữa chốn giang hồ đầy phong ba gian hiểm, có những phút giây thư thái bên sông tấu khúc tình phiêu lãng thật là một chuyện hy hữu trong võ lâm.
    Chàng là ai, lai lịch ra sao mà lại đứng cô độc bên bến Tiêu Tương, giữa một đêm mưa tràn gió lộng thế này ??
    Mưa vẫn không ngớt, gió vẫn rít từng cơn như giận dữ, hàng cây ven sông run lên bần bật trước cơn cuồng nộ của thiên nhiên. Chàng vẫn đứng đó, tiếng tiêu vẫn liên miên không dứt?lãng đãng?xa xăm?
    Tưng?tưng?tưng?
    Tiếng cầm bất chợt từ đâu vọng lại, như hoà nhịp cùng tiếng tiêu của chàng kiếm khách trên bến sông vắng. Khuôn mặt chàng thoáng hiện nét ngạc nhiên, pha lẫn nét buồn vui lẫn lộn. Tiêu vẫn không ngừng tấu, nhưng âm điệu lúc lại thêm phần rộn rã tươi vui, lúc lại ai oán sầu thương?
    Một Cầm một Tiêu, một trầm một bổng, một tấu một họa, triền miên lãng đãng mãi không dứt?.
    Được Amateur24 sửa chữa / chuyển vào 09:00 ngày 31/05/2005

Chia sẻ trang này