1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Phục vụ các bác dân cơ khí!

Chủ đề trong 'Cơ khí - Tự động hoá' bởi dbp, 27/05/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. dbp

    dbp Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2003
    Bài viết:
    1.422
    Đã được thích:
    0
    Phục vụ các bác dân cơ khí!

    Găng tay kevlar- Bàn tay sắt bọc nhung!!!

    -Kevlar là loại vật liệu công nghệ cao có độ bền gấp 5 lần thép, đuợc sử dụng làm áo giáp chống đạn, vỏ tàu chiến, động cơ phản lực... Do tập đoàn Du Pont -USA nghiên cứu sản xuất.

    -Găng tay của Du Pont dệt từ 100% sợi kevlar có các đặc điểm ưu việt:
    *chịu cắt cực kỳ tốt (dùng dao sắc cắt không đứt, khi làm thí nghiệm cho găng kevlar, găng vải bạt, găng da vào trong 1 ***g quay tốc độ cao có gắn các lưỡi dao sắc ở mặt trong ***g, chỉ sau 2-4s quay, găng vải và găng da đã bị dao sắc cứa rách còn găng kevlar sau hàng chục phút vẫn không bị rách), đặc tính này sẽ ngăn chặn tối đa khả năng người lao động bị tai nạn thương tích ở tay khi thao tác với các vật cứng, sắc, lởm chởm, nặng như chi tiết máy, sắt thép, kính thuỷ tinh, phoi tiện, v.v
    *chịu nhiệt (chịu được nhiệt độ 500 độ C): người đeo găng có thể cầm vật nóng mà không bị bỏng.
    *chịu mài mòn cao, không bị xơ, rách trong quá trình làm việc.
    *mềm mại và nhẹ (như găng len), ôm khít bàn tay, không bị vướng víu như găng vải cotton hay găng da, người đeo găng kevlar sẽ có cảm giác đôi bàn tay nhẹ nhàng và linh hoạt.

    - Sử dụng găng tay kevlar có lợi gì:
    *An toàn cao: ngăn chặn các tai nạn ở tay (vết thương ở tay chiếm tỷ lệ cao nhất trong số các tai nạn lao động). Găng kevlar có tác dụng bảo vệ cao hơn hẳn bất cứ loại găng nào khác.
    *Thuận tiện, thẩm mỹ: do găng kevlar nhẹ mềm và ôm khít bàn tay nên người đeo găng không bị cảm giác vướng víu, đôi tay đeo găng vẫn giữ được sự khéo léo, rất thuận tiện cho lao động (đặc biệt phù hợp cho các công việc phải tiếp xúc với vật nặng, sắc nhọn, lởm chởm...như các ngành lắp ráp, cơ khí, xây dựng, mộc, sửa chữa, xây dựng, sản xuất...) và cả trong sinh hoạt.
    *Kinh tế:
    +Do độ bền cao và các đặc tính chống cắt, chịu nhiệt, chịu mài mòn, có thể giặt tẩy dùng lại nhiều lần nên tuổi thọ sử dụng của găng kevlar gấp hàng chục lần các loại găng bảo hộ khác.
    +Do nhẹ, mềm mại và an toàn nên sử dụng găng kevlar giúp nâng cao năng suất và cảm giác yên tâm của người lao động, quy trình sản xuất không bị gián đoạn bởi các tai nạn ở tay người lao động.
    +Giảm đáng kể các chi phí hữu hình và vô hình liên quan đến tai nạn lao động.

    Sẵn sàng hợp tác cung cấp cho các đối tác.
    Liên hệ: Mr. Ngọc 0913580621
  2. bebuday

    bebuday Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/05/2006
    Bài viết:
    156
    Đã được thích:
    0
    thanks for your information
    Rgds
  3. CoDep

    CoDep Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    9.559
    Đã được thích:
    11
    Bạn quảng cáo nhầm đối tượng, nhầm chỗ rồi .
    Dân cơ khí chúng tôi làm việc với đôi tay trần, không có đeo bao gì cả.
    Thằng nào đeo bao tay mà làm cơ khí thì thằng đó sẽ bị mất tay và
    có thể mất mạng luôn, chứ đừng nói chỉ bị thương chảy máu mà thôi.
  4. dbp

    dbp Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2003
    Bài viết:
    1.422
    Đã được thích:
    0
    Codep hiểu biết từ lịch sử văn hoá, tổ tiên người Việt, người Tàu sang cả lĩnh vực trang bị cho dân cơ khí
  5. le_viet_anh

    le_viet_anh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/09/2003
    Bài viết:
    171
    Đã được thích:
    0
    Hay quá, giá có đắt không bác . Có lẽ tôi sẽ mua để bắt...dao khi giao chiến . Nếu chịu được dao chém thì hay quá .
  6. cocacola1

    cocacola1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/02/2004
    Bài viết:
    2.872
    Đã được thích:
    1
    Uhm, găng của bác có một vài ưu điểm có thể ứng dụng như là khả năng chịu nhiệt, chịu được vật có cạnh sắc.
    Tuy nhiên bác sẽ không bán được nó ở nơi chỉ đơn thuần đứng máy vạn năng gia công cơ khí. Vì nguyên tắc đầu tiên là tuyệt đối không sử dụng găng tay trong thao tác.
    Chúc bác đắt hàng.
  7. CoDep

    CoDep Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    9.559
    Đã được thích:
    11
    Tôi có bằng Sơ cấp Cơ khí, học 1 năm, bao gồm 2 học kỳ trong trường
    kỹ thuật và hoàn thành hơn 10 bộ phận máy theo bản vẽ, tương ứng với
    các kỹ năng cơ bản của nghề Cơ khí. Bằng mới có 2 năm tuổi ở Đông
    Bắc Mỹ, chưa có lạc hậu mấy đâu.
    Còn hiểu biết lịch sử Ta, Tàu, thì mình vốn là người Việt, lại chịu
    khó tìm tòi trên Internet, cộng với đầu óc bình thường, không bị nhồi
    sọ hay mê hoặc, thì có thôi. Cái này chẳng cần bằng cấp gì cả, mà cần
    cái thiên tư cha mẹ đẻ ra mình.
    Tôi có bằng 4 năm lập trình máy tính, và hơn 5 năm đi làm ở Mỹ, đến
    nay bỏ xó, chỉ có thể dạy học được thôi, chứ Mỹ nó chỉ thích người
    trẻ, còn tuổi tôi thì phải có bằng cao hơn, và ít nhất cũng phái có
    chức Manager nắm đầu khoảng 2 chục kỹ sư, thì nó mới mướn. Lúc tôi
    đặt chân lên đất Mỹ thì đã 40 tuổi rồi, và bây giờ đã ở Mỹ được gần
    2 chục năm, và những năm tháng đi làm cũng đã thừa tiêu chuẩn về hưu.
    Kể ra so với các anh Mạnh, anh Kiệt thì còn kém nhiều lắm. Tham gia
    diễn đàn với các bạn, chỉ mong mua vui được vài ba trống canh.
  8. tinhthanthep

    tinhthanthep Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/12/2004
    Bài viết:
    3.978
    Đã được thích:
    0
    Bên mẽo sống có được không bác?
  9. CoDep

    CoDep Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    9.559
    Đã được thích:
    11
    Muốn "sống" ở Mỹ thì phải có gan làm giàu.
    Riêng về ngành cơ khí, người Việt ở bang tôi ở thường làm thợ tiện
    thợ phay, nhưng người có gan làm giàu nghề này hình như mới chỉ có
    2 người thì phải. Các nghề phục vụ khác thì nhiều người có gan hơn,
    như tiệm ăn, cắt tóc, móng tay. Nghề móng tay thì dễ có gan, mà cũng
    dễ nhụt chí. Bỏ ra 2 chục nghìn đô cũng có thể mở kinh doanh nails
    được, nhưng có người bỏ cả một doanh nghiệp 5 chục nghìn đô để trở
    thành lính đánh thuê. Một máy CNC cũng phải vài chục nghìn đô.
    Riêng tôi thì mơ mở tiệm ăn, nhưng bây giờ còn phải ngồi nhà trông coi
    3 con nhỏ, chẳng biết bao giờ mới dám có gan . Nghề này dễ lắm, vì ít
    ra có các cán bộ nhà nước tư vấn miễn phí từ A đến Z, như mua thịt rau
    ở đâu, những đường phố nào mở được tiệm, và tiệm ở A so với tiệm ở
    địa chỉ B thì có lợi có những thiệt gì, giấy tờ sổ sách thì thuê ai
    làm cho, và sau khi mở tiệm 1 năm mà không lỗ vốn, thì có thể vay vốn
    thêm mà nhà nước trợ trả lãi cho ở đâu, vân vân . Phần mình chỉ cần
    biết ít nhất làm một món: Phở, Bún, và biết rửa bát, chạy bàn là được
    rồi. Mấy chủ tiệm ViệtNam ở thành phố tôi ở chưa tốt nghiệp phổ thông
    ở ViệtNam, và tiếng Anh còn phải tra tự điển, mà mấy năm mở tiệm thì
    bụng cũng dần dần bự ra . Có điều gan làm giàu những kinh doanh này
    chỉ áp dụng cho những người khó khăn đi làm thuê mà thôi. Ví dụ như
    tôi, lúc đi làm thì lương gần 5 chục ngàn một năm, bị mất việc khó
    tìm được việc làm vì mặt nhiều nếp nhăn quá, bây giờ có mở tiệm ăn,
    sau vài năm thành công, cũng chưa chắc kiếm nổi số "lãi" bằng ấy.
    Nếu trẻ, mấy năm nữa thì lương cũng lên ngót nghét cả trăm nghìn một
    năm rồi, mà một tuần 40 giờ, cuối tuần vào quán có người rót nước
    bưng canh, khỏi phải lui cui dậy sớm thức khuya cả ngày nghỉ ngày lễ.
    Có gan làm giàu, thì "sống" được, nhưng tích luỹ để cổ phiếu được
    như Bill Gate thì cả nước Mỹ có được mấy ai? Sống cách sáng sâm banh
    tối sữa bò, hay đầu tắt mặt tối đếm từng tờ đôla đẫm mồ hôi?
  10. cocacola1

    cocacola1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/02/2004
    Bài viết:
    2.872
    Đã được thích:
    1
    Chậc, qua nhiều diễn đàn thấy có bài viết của bác này, nhận ra đây là một con người có tầm hiểu biết khá rộng, giờ mới biết lý do tại sao.
    Sang định cư bên đó, người Việt mình nhiều, cũng nhiều người rất thành đạt, nhiều ng thì làm quần quật cũng chỉ đủ sống. Xã hội sống ở đâu thì cũng vậy thôi mà. Nhưng mờ các cụ nhà mình có câu: Phi thương bất phú. Vậy thì phải làm thế nào để cho nó bất phú đi, rõ ràng là phải kinh doanh, nhưng mà kinh doanh không cần thận thì có thể đang chưa là bất phú sẽ thành bất phú.

Chia sẻ trang này