1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

PS. I love you - Cecelia Ahern

Chủ đề trong 'Tác phẩm Văn học' bởi Loveanhyeu, 05/03/2008.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Loveanhyeu

    Loveanhyeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2008
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    Chương 5.
    Xin chàooo? Vẫn còn đang sống đấy chứ, Holly? Cậu vẫn còn ở đó hay là mình lại phải nói chuyện một mình lần nữa đấy?
    - Ồ, xin lỗi, Sharon , cậu vừa nói gì nhỉ?
    - Mình hỏi cậu đã có kế hoạch gì về chuyện karaoke chưa?
    - Sharon ! ?" Holly kêu to. ?" Kô cần phải suy nghĩ gì them về đề tài đó nữa.
    - Được rồi, bình tĩnh nào! Mình chỉ vừa nghĩ đến việc chúng ta sẽ thuê một máy karaoke và để nó trong phòng khách nhà cậu. Đó là cách để cậu có thể thực hiện mong muốn của Gerry mà kô phải bối rồi chút nào. Cậu nghĩ sao?
    - Kô, Sharon, đó là một ý kiến hay nhưng sẽ chẳng có tác dụng gì đâu; anh ấy muốn mình hát ở câu lạc bộ Diva cơ.
    - A! lãng mạn quá nhỉ! Bởi vì cậu là 1 disco diva, nữ hoàng sàn nhảy của anh ấy có phải kô?
    - Mình nghĩ, nói chung là như vậy. ?" Holly đáp một cách khổ sở.
    - Thật là thú vị, dù rằng, mình chưa bao giờ nghe nói đến câu lạc bộ diva bao giờ.
    - Vậy thì mọi việc đã được giải quyết rồi nhé. Nếu không ai biết câu lạc bộ này ở đâu, thì mình kô thể thực hiện được việc này, đúng kô nào? ?" Holly nói, cảm thấy hài long như tìm được lối thoát.
    Holly vừa gác máy thì điện thoại lại reo.
    - Chào con gái!
    - Mẹ! ?" nàng lên giọng như chuẩn bị cáo tội ai.
    - Ôi, Chúa ơi, mẹ đã làm điều gì khiến con buồn sao?
    - Hôm nay, con trai yêu quý của mẹ vừa ghé thăm con, và anh ấy làm con buồn lắm.
    - Ô, mẹ xin lỗi con gái yêu. Lúc Richard đang trên đường đi, mẹ có gọi điện báo cho con nhưng kô được. Con kô nghe điện thoại sao?
    - Vấn đề kô phải ở chỗ đó đâu mẹ.
    - Mẹ biết. mẹ xin lỗi. Thế thì tại sao? Nó đã làm gì khiến con buồn.
    - Cứ hễ anh ấy mở miệng là có vấn đề.
    - ồ kô đâu, mẹ thấy nó rất muốn đến để tặng con món quà sinh nhật đấy.
    - phải, con kô phủ nhận rặng anh ấy đã tặng con một món quà rất dễ thương và rất ý nghĩa, nhưng anh ấy lại kô ngần ngại nói những điều xúc phạm đến con.
    - Con có muốn mẹ nói với nó giúp con kô?
    - Kô, kô, kô cần đâu mẹ; chúng con đã lớn cả rồi. Nhưng dù sao cũng cảm ơn mẹ. Vậy mẹ gọi đến có chuyện gì kô? ?" Holly nhanh chóng chuyển đề tài.
    Hai mẹ con trò chuyện dăm ba câu qua loa.
    Holly gác máy. Nàng quay về căn phòng trống rỗng và yên ắng.
    *
    Sáng hôm sau, Holly thức giấc, trên mình vẫn mặc nguyên quần áo của ngày hôm trước. Nàng có thể cảm nhận được cái cảm giác mệt mỏi như thường lệ của mình. Tất cả những suy nghĩ tích cực của những ngày qua cũng dần tan biến.
    Bỗng chiếc điện thoại rung lên. Có tin nhắn của Sharon .
    ?o Câu lạc bộ Diva số 36700700. hãy suy nghĩ. Sẽ rất vui. Làm điều đó vì Gerry chứ??
    Gerry đâu còn trên cõi đời này nữa! Nàng chỉ muốn trả lời với Sharon như thế. Nhưng, khi nhìn thấy những lá thư chàng viết, chàng đã kô còn cảm giác ấy nữa. Cứ như thể là chàng đang có một kì nghỉ xa và chàng vẫn thường viết thư về cho nàng, vì thế với nàng, chàng kô phải đã ra đi mãi mãi. Có lẽ, ít nhất nàng cũng nên thử gọi đến câu lạc bộ này và tìm hiểu xem sao.
    Nàng quay số và một người đàn ông nhấc máy. Nàng kô nghĩ ra được điều gì để nói nên vội vàng gác máy. ?oÔi, thôi nào, Holly ?, nàng tự nói với chính mình, ?okô đến nỗi quá khó như vậy đâu. Chỉ cần nói là có một người bạn quan tâm đến chuyện hát hò một chút và??
    Holly khích lệ bản than rồi nhấn nút gọi lại.
    Vẫn giọng người đàn ông trả lời.
    - câu lạc bộ Diva xin nghe
    - xin chào, tôi muốn hỏi xem ở đây có tổ chức các buổi hát karaoke ban đêm kô?
    - Vâng, có thưa cô. À, chúng tôi? - nàng nghe có tiếng lật giấy. ?" vâng, xin lỗi, chúng tôi thường có tổ chức vào các tối thứ năm hang tuần.
    - Thứ năm ư?
    - Kô, kô xin lỗi, xin cầm máy?- anh ta lại lật thêm vài trang giấy, - À kô, chúng tôi có tổ chức vào tối thứ ba.
    - Chắc chắn đấy chứ?
    - Vâng, chính xác là vào tối thứ ba.
    - Được rồi, ờ, tôi muốn hỏi, ờ? - Holly hít một hơi thật sâu và bắt đầu nói điều đã chuẩn bị. ?" Một người bạn của tôi muốn hát karaoke ở đây và cô ấy muốn biết là sẽ phải chuẩn bị những gì.
    Kô có tiếng đáp lại từ phía đầu dây bên kia trong một khoảng thời gian khá lâu.
    - A lô? ?" nàng tự hỏi kô biết người đàn ông này có phải là một gã ngốc kô nhỉ.
    - À, vâng, xin lỗi, vì thật ra tôi kô phải người tổ chức nên tôi..
    - Thôi được rồi. ?" Holly tỏ vẻ tức giận. Nàng đã phải lấy hết can đảm để gọi đến, thế mà một thằng ngốc nào đó lại làm hỏng mọi cố gắng của nàng. ?" thế thì có ai ở đó có thể giúp tôi việc này kô?
    - ồ, kô. Tôi rất tiếc, chẳng có ai cả. Thật ra chưa đến giờ câu lạc bộ mở cửa. ?" Người đàn ông đáp lại những lời nóng nảy của Holly.
    - Vâng, vậy thì xin cảm ơn anh rất nhiều. ?" Nàng trả lời một cách khó chịu.
    - Này cô, nếu cô có thể chờ thêm giây lát nữa, tôi sẽ cố gắng tìm lời giải đáp cho cô.
    Holly kiên nhẫn cầm máy và buộc phải nghe bài hát ?oGreensleeves? trong năm phút tiếp theo.
    - A lô, cô vẫn còn ở đó chứ?
    - Vẫn còn đây. ?" Nàng bắt đầu giận dữ.
    - Tôi rất xin lỗi vì đã để cô đợi lâu nhưng vì tôi phải gọi điện hỏi. Tên bạn cô là gì vậy?
    - Ừm, Holly Kennedy.
    - Thật ra, tối thứ ba nào cũng có một cuộc thi hát karaoke. Cuộc thi kéo dài trong một tháng và mỗi tuần, hai trong số mười người sẽ được chọn, và cứ thế sau ba tuần, sáu người sẽ thi hát vòng chung kết vào tuần cuối cùng của tháng. ?" Ngừng trong giây lát anh ta nói tiếp. ?" Nhưng mà kô may người ta đã đăng kí hết chỗ trong cả những tháng tới, vì thế cô có thể nói với bạn cô rằng, chị ấy có thể gọi lạ cho chúng tôi vào dịp Giáng Sinh. Đó là lúc cuộc thi tiếp theo được tổ chức.
    - ồ, vậy thôi được rồi.
    - nhân tiện, cái tên Holly Kennedy có vẻ quen quen. Có phải đó là chị gái của Declan Kennedy kô?
    - ồ, vâng? sao anh biết cô ấy? ?" Holly hỏi lại, hoàn toàn bất ngờ.
    - tôi kô thể nói là tôi biết cô ấy vì tôi mới chỉ gặp cô ấy một lúc ở đây vào một đêm nọ cùng với em trai cô ấy.
    liệu Declan có đi lung tung với mấy cô bạn gái rồi giới thiệu với họ đó là chị gái cậu ấy kô nhỉ? Cái thằng nhỏ đáng ghét?
    - Declan chơi nhạc trong câu lạc bộ Diva ư?
    - Kô, kô. ?" Người đàn ông cười. ?" Cậu ấy chơi nhạc cùng với ban nhạc của mình ở dưới tầng hầm.
    Holly nhanh chóng hình dung ra nơi câu lạc bộ này tọa lạc.
    - Vậy là câu lạc bộ Diva nằm trong quán Hogan sao?
    Anh ta cười:
    - vâng, nó nằm ở tầng trên cùng. Có lẽ tôi phải cho quảng cáo nhiều hơn nữa mới được.
    - có phải là Daniel đó kô? ?" Holly buộc miệng hỏi, và rồi nàng tự cốc vào đầu mình vì đã thốt ra câu hỏi ngu ngốc ấy.
    - à vâng, thế tôi có biết cô kô?
    - ừm, kô, kô. Anh kô biết tôi đâu! Holly từng nhắc đến anh trong một lần nói chuyện thế thôi. ?" Nàng nhận ra câu nói của mình nghe cũng có lí. ?" Chỉ là một cuộc trò chuyện phiếm ấy mà. ?" Nàng nói thêm. ?" Cô ấy nói anh đã mang cho cô ấy một chiếc ghế.- Holly lại tự cốc vào đầu mình lần nữa.
    Daniel cười lớn.
    - Ồ, vậy sao, vậy hãy nói với cô ấy là nếu cô ấy muốn hát karaoke vào dịp Giáng Sinh, tôi sẽ ghi tên cô ấy vào đây ngay bây giờ. Cô kô ngờ đến sô lượng người sẽ đăng kí tham gia đâu.
    - Thật sao? ?" Holly hỏi lại, vẻ yếu ớt. Nàng cảm thấy mình như một kẻ ngốc.
    - À, nhân tiên, tôi muốn biết tôi đang được nói chuyện với?
    Holly đi đi lại lại trong phòng:
    - À, Sharon . Anh đang nói chuyện với Sharon.
    - Vâng, Sharon . À, tôi đã có số điện thoại của cô trong máy và vì thế, tôi sẽ gọi cho cô nếu có ai đó hủy hẹn.
    - Vâng, cảm ơn anh rất nhiều.
    Holly nhảy bổ vào giường, lấy chiếc khăn lông trùm lên đầu, mặt nàng nóng bừng vì bối rối. Chuông điện thoại lại réo vang. Sau một hồi do dự, nàng mới bò ra khỏi giường và nhấn chiếc nút đỏ trên chiếc máy điện thoại.
    - Chào Sharon. Chắc là cô mới ra ngoài. Tôi là Daniel ở câu lạc bộ Diva đây. ?" Anh ngừng giây lát rồi nói.- ừm, tôi vừa mới nhìn lại danh sách những người đăng kí và dường như đã có ai đó đã đăng kí với tên Holly cách đây vài tháng. Thật ra, tên cô ấy nằm ngay gần đầu danh sách. Trừ khi có một Holly Kennedy nào khác.. ?" Anh im bặt.- dù sao cũng nhớ gọi cho tôi khi cô có thể để chúng ta tìm hiểu thêm nhé. Xin cảm ơn.
    Holly ngồi đờ người trên mép giường. Nàng quá đỗi ngạc nhiên.
    Trong quán cà phê Bewley, Sharon, Denise và Holly cùng ngồi bên nhau ngay cạnh ô cửa sổ nhìn ra đường Grafont. Đó là nơi họ thường gặp gỡ vào các ngày cuối tuần.
    - Mình kô thể tin là Gerry đã sắp xếp hết tất cả những việc này! ?" Denise kinh ngạc nói khi nghe Holly kể lại câu chuyện.
    - Chuyện này cũng khá vui đấy chứ, phải kô? ?" Sharon nói với vẻ thích thú.
    - Ôi, Chúa ơi, mình sợ lắm? Nhưng mình nhất định phải hoàn tất việc này, vì Gerry .
    - Vậy mới đúng là Holly chứ! ?" Denise cổ vũ bạn mình.
    - Này, Denise. ?" Holly ngắt lời. ?" Mình muốn chỉ cậu và Sharon có mặt ở đó thôi, và kô một ai khác. Mình kô muốn khuyếch trương chuyện này. Hãy giữ bí mật cho mình đấy nhé.
    - Nhưng, Holly! ?" Sharon phản đối. ?" Nhưng đây là một việc rất hay cơ mà.! Kô ai nghĩ là cậu sẽ hát trở lại sau lần vừa rồi?
    - Sharon! ?" Holly ngắt lời bạn. ?" kô được nói đến chuyện đó. Mình vẫn còn sợ khi nghĩ đến chuyện đó đây này.
    - Phải, mình nghĩ người nào kô vượt qua được những việc như thế thì đúng là một kẻ nhát gan sợ chết. ?" Sharon lẩm bẩm.
    - Vậy khi nào thì đến ngày hôm ấy? ?" Denise nhanh chóng chuyển đề tài.
    - Thứ ba tuần tới ?" Holly rầu rĩ nói
    - Đừng lo, Holly . Một tuần sẽ cho cậu bảy ngày để luyện giọng và trở thành một Maria Carey. Kô vấn đề gì đâu. ?" Denise nói, nhìn Sharon nháy mắt.
    - Thế cậu dự tính thế nào về việc hát hò này.
    - Mình kô biết, vì thế mới có cuộc gặp khẩn cấp này chứ.
    - Được rồi! được rồi! Sharon kêu lên một cách phấn khích. ?" Mình có 1 ý kiến . Các cậu thấy bài hát bằng tiếng Tây Ban Nha mà chúng mình vẫn hát với nhau thế nào?

    ?o Mặt trời, biển cả, tình yêu, bờ cát?
    Hãy đến với em nào, hãy đưa tay cho em??

    Holly mở to mắt, má nàng ửng đỏ bối rối vì những người khách xung quanh cứ quay sang nhìn chằm chằm vào họ.
    ?o Ooh, ooh, ooh,
    Ôi tình yêu ngọt ngào, ngọt ngào đến lạ!...?

    Denise bắt nhịp cùng Sharon. Một số người trong tiệm tỏ vẻ thích thú, phần còn lại cảm thấy bực bội vì mình làm phiền.
    ? Ba cô gái nắm tay nhau bước xuống đường, họ đang tiến đến cửa hiệu quần áo do Denise làm chủ.
    - Còn bây giờ, xin phép các cô gái nhàn rồi, tôi phải trở lại với công việc đây. ?" Denise nói, đẩy cửa bước vào trong tiệm. Hai người còn lại đi đến bãi đậu xe.
    Hết chương 5.

  2. Loveanhyeu

    Loveanhyeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2008
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    Chương 6.
    - Dĩ nhiên rồi con gái, lúc nào mọi người cũng chào đón con mà.- Bà Elizabert vui vẻ nói khi Holly gọi điện hỏi xem nàng có thể ghé qua nhà một chút kô. Bà hạ giọng, thì thầm với Holly . ?" Chỉ có điều là Richard đang ở đây.
    Holly đang rất muốn về nhà nhưng khi nghe mẹ nói thế nàng hơi chựng lại. Nhưng rồi nàng nghĩ làm vậy quả là ngốc nghếch. Richard là anh trai nàng, và dù anh có làm phiền nàng đến thế nào đi nữa, nàng cũng kô thể cứ mãi tránh mặt anh ấy.
    Nàng dừng xe trước ngôi nhà quen thuộc của cha mạ. Mẹ nàng cũng vừa đặt thêm một chiếc ghế nữa vào bàn khi nàng bước vào.
    - Ồ, mẹ, lẽ ra là mẹ phải cho con biết là mẹ đang chuẩn bị bữa tối. ?" Holly nói khi ôm hôn bà
    - Sao, con đã ăn tối rồi ư?
    - Kô, thật ra là con đang đói rũ nhưng mong là con kô làm mẹ phải quá bận rộn
    - Kô bận rộn gì đâu con gái. Chỉ là Declan tội nghiệp sẽ kô có phần cơm để mang đến trường, thế thôi. ?" Bà cố nói to để trêu cậu con trai út.
    - Sao, ?ongài làm việc chăm chỉ?, hôm nay cậu kô đến trường hả? ?" Holly hỏi cậu em, giọng bông đùa.
    - Em đã ở trường cả sang nay rồi. ?" Declan trả lời, nhăn mặt làm trò với Holly. ?" Nhưng tám giờ tối nay em phải quay lại trường rồi.
    - Trễ thế sao con? ?" Bố cậu lên tiếng. Ông cho thêm nước thịt vào đĩa. Frank luôn kết thúc bữa ăn bằng nước thịt nhiều hơn là thức ăn.
    - Vâng ạ, vì đó là khoảng thời gian duy nhất con có thể sử dụng phòng máy để biên tập lại những đoạn phim đã quay.
    - Họ chỉ có một phòng duy nhất thôi sai, Declan ? ?" Richard nhìn lên.
    - Vâng .
    - Vậy có bao nhiêu sinh viên trong lớp của cậu.
    - Mười hai
    - Họ kô trang bị thêm một phòng khác được à?
    - Kô, chỉ là 1 trường đại học nhỏ thôi mà , Richard
    - Theo anh nghĩ thì những trường đại học lớn sẽ được trang bị tốt hơn, ở mọi phương diện.
    Và thế là một cuộc tranh cãi nổ ra.
    - Kô, kô thể nói thế được. ?" Declan phản đối. ?" Các phương tiện, trang thiết bị học tập ở trường em đều là những thứ tiên tiến nhất, chỉ là vì có quá ít sinh viên nên họ cấp ít. Các thầy cô ở đây cũng kô thua kém các giảng viên đại học nổi tiếng. Họ rất giỏi bởi vì họ vừa làm việc trong ngành, vừa làm công tác giảng dạy. Nói cách khác, họ thực hành những gì họ dạy cho sinh viên. Đó kô phải là thứ kiến thức sách vở.
    ?oTốt lắm, Declan ?, Holly nháy mắt với cậu em trai.
    - chắc là lương họ cũng chẳng bao nhiêu nên họ mới phải đi giảng ở những nơi như thế.
    - Richard, làm việc trong ngành điện ảnh thực sự là một công việc rất hay, phải bỏ ra mấy năm trời để học và thực tập ở trường thì mới có thể lấy được tấm bằng chính quy đấy!
    - Ồ, vậy cậu cũng được cấp bằng sau khi học chứ? ?" Richard ngạc nhiên. ?" Anh cứ nghĩ cậu chỉ theo học một khóa ngắn hạn ở đó thôi chứ.
    Declan ngừng ăn và nhìn Holly , cậu ngớ người.
    - Theo anh thì ai làm tất cả những chương trình truyền hình hay những sô diễn nghệ thuật có chất lượng, hả Richard ? ?" Holly bắt đầu chen vào. ?" Họ kô phải đám người chỉ tụ họp lại để học một khóa ngắn hạn. Họ là những người có thể làm được những chương trình như thế.
    - Con đang nghiên cứu về vấn đề gì vậy Declan? ?" ông Frank hỏi.
    Declan cố nuốt nhanh miếng thức ăn.
    - Ô, thật ra con có một cuộc khảo sát về các câu lạc bộ ở Dublin này, bố ạ.
    Declan đặt dao nĩa xuống. Chợt cậu nhìn chị gái cười.
    - Này, Holly,hình như em nghe nói chị sắp dự một cuộc thi hát karaoke vào tuần tới phải kô?
    - Hả? ?" Ciara kêu lên, đôi mắt mở to như thể sắp nhảy khỏi khuôn mặt.
    Holly vờ như kô hiểu Declan nói gì.
    - Ôi, thôi nào, Holly ! ?" cậu nài nỉ. ?" Daniel nói với em mà! ?" Cậu quay sang giải thích với moiij người. ?" Daniel bạn con, là nhân viên ở đó. Cậu ấy bảo Holly đã đăng kí tham gia cuộc thi hát tại câu lạc bộ.
    Holly vẫn kô chịu thua:
    - Declan à, Daniel chỉ nói đùa với cậu thôi.Chắc chắn là thế rồi, ai cũng biết là chị kô hát được còn gì! Nào, thôi đi nào. ?" Holly cố thuyết phục.. Thành thật mà nói, nếu con dự định tham gia cuộc thi hát karaoke, con sẽ nói với tất cả mọi người trong nhà chứ. ?" Holly vừa nói vừa cười như thể Declan vừa nói điều gì đó rất buồn cười.
    - Holly ?" Declan cười khẩy. ?" Em nhìn thấy tên chị trên bàn đăng kí mà. Hết chối nhé!
    Holly bỏ dao nĩa xuống, bỗng nhiên cơn đói của nàng biến đi đâu mất.
    - Holly, sao con kô nói cho mọi người biết là con sắp tham gia cuộc thi hát? ?" mẹ nàng hỏi.
    - Bởi vì con kô hát được!
    - Vậy thì tại sao chị lại đăng kí? ?" Ciara hỏi, thích thú với sự kiện mới lạ này.
    Có lẽ nàng cũng nên nói với họ, nếu kô Declan sẽ tiếp tục tấn công, và Holly cũng kô muốn nói dối bố mẹ.
    - Thôi được, đây là một chuyện hết sức phức tạp, nhưng nói chung là Gerry đã đăng kí tên con hang nhiều tháng trước đây, bởi anh ấy muốn con tham gia cuộc thi này. Điều đó mới thật sự có ý nghĩa đối với con.
    Holly cảm thấy hoang mang vì ánh mắt mọi người trong nhà đang đổ dồn vào mình, nàng bối rồi đưa tay vén tóc.
    - À, theo bố thì đó là 1 ý tưởng tuyệt vời đấy. ?" Bố nàng lên tiếng, phá tan bầu kô khí ngột ngạt.
    - Phải. ?" mẹ nàng nói thêm. ?" Và tất cả mọi người sẽ đến đó cổ vũ cho con


  3. blue0602

    blue0602 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/03/2007
    Bài viết:
    1.866
    Đã được thích:
    0
    cam ơn bạn Loveanhyeu đã post câu chuyện này. Film này lấy nhiều nước mắt khán giả lắm ý. Tiếp tục bạn nhé
  4. bebechance

    bebechance Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/09/2003
    Bài viết:
    2.874
    Đã được thích:
    0
    Bạn ơi post tiếp đi, đang đọc giữa chừng mà. Truyện hay ghê.
  5. Loveanhyeu

    Loveanhyeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2008
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    Buổi sáng của ngày ?otrọng đại? ấy, bạn bè và gia đình thay phiên nhau gọi điện động viên Holly . Ai cũng chúc nàng may mắn. Sharon và John còn gửi tặng nàng một bó hoa lớn.
    Holly mặc bộ cánh mà Gerry đã bảo nàng mua hồi tháng trước. Nàng xõa tóc để có thể che đi khuôn mặt kô mấy tự tin của mình, dung mascara kô thấm nước để chải mi mắt; biết đâu nàng sẽ xúc động đến rơi lệ trong buổi tối hôm nay. Nàng nghĩ đến một đấng linh thiêng nào đó phù trợ để nàng có thể hoàn thành tâm nguyện này của Gerry.
    - Thư giãn đi, Holly. ?" Sharon vỗ về. ?" Mọi thứ rồi sẽ ổn thôi, đừng lo lắng.
    Khung cảnh sân khấu khiên Holly cảm thấy hồi hộp. Một nỗi lo sợ mơ hồ! Trên tường là một cái màn hình khổng lồ để mọi người có thể nhìn thấy lời bài hát.
    - Xin chào, Holly. ?" Daniel nói, tiến gần nàng với một tấm bảng nhỏ trên tay. ?" Thứ tự các thí sinh tham gia trong đêm nay: trước tiên là một cô gái có tên là Magaret, tiếp theo là một chàng tên Keith, và sau Keith là cô, được chứ?
    - Vậy tôi là người thứ ba sao?
    - Vâng, sau..
    - Tôi chỉ cần biết thế thôi. ?" Holly vội ngắt lời.
    Nàng chỉ muốn biến khỏi cái câu lạc bộ ngu ngốc này. Nàng ước trái đất sẽ nuốt chửng nàng, rằng một thiên tai nào đó sẽ sảy ra và mọi người sẽ phải sơ tán khỏi tòa nhà này. Rồi nàng tự cười chính mình, đó quả thật là những ý nghĩ điên rồ.
    - Nghe này, Holly, tôi thực sự xin lỗi vì đã quấy rầy cô lần nữa, nhưng cô có thể vui lòng cho tôi biết ai trong số những người dưới kia tên là Sharon kô? ?" Daniel tế nhị hỏi nàng.
    - Kia, cô ấy đang ở phía bên kia. ?" Holly chỉ vào Sharon. ?" Chờ một chút, mà có gì kô?
    - ồ, tôi chỉ muốn xin lỗi cô ấy vì lần nói chuyện trước.
    Holly chợt nhớ ra điều gì đó. Vẻ thất thần của nàng làm Daniel thoáng ngạc nhiên.
    - À, chúng tôi có một bất đồng nho nhỏ trong cuộc chuyện trò qua điện thoại lần trước. ?" Anh nhìn nàng vẻ bối rối.
    - À?ờ.. anh biết kô, thật ra anh kô cần phải làm thế. Có lẽ cô ấy cũng đã quên hết cả rồi. ?" nàng lắp bắp.
    - Vâng, nhưng tôi vẫn sẽ phải nói lời xin lỗi cô ấy. ?" Anh dợm bước đến chỗ Sharon . Holly gần như chồm người ra khỏi ghế.
    - Sharon , xin chào, tôi là Daniel. Tôi chỉ muốn xin lỗi cô vì cuộc nói chuyện tuần trước.
    Sharon nhìn Daniel như thể anh ta có mười cái đầu. ?oGì thế nhỉ?? Sharon tự hỏi.
    - Cô biết đấy, qua điện thoại lần trước?
    John choàng tay qua eo Sharon , tỏ ý đề phòng với bất cứ gã nào kiếm cớ trò chuyện với người phụ nữ của anh.
    - Qua điện thoại ư?
    - Ồ.. vâng, qua điện thoại.
    - Xin hỏi tên anh là gì ấy nhỉ?
    - Ừm, tôi là Daniel.
    - Và chúng ta đã nói chuyện qua điện thoại? ?" Sharon tiếp tục hỏi với đôi mắt tròn xoe.
    Đứng đằng sau Daniel, Holly hoang mang kô ngừng ra hiệu với Sharon .
    Daniel hắng giọng và cố trấn tĩnh.
    - Vâng, cô đã gọi đến câu lạc bộ của chúng tôi tuần qua và tôi là người trả lời điện thoại ?" điều đó có giúp cô gợi nhớ điều gì kô?
    - Kô phải tôi anh ạ, chắc anh đã nhầm người rồi. ?" Sharon lịch sự đáp lời.
    John liếc Sharon một cái rõ dài, tỏ vẻ khó chịu.
    Daniel đưa tay lên gãi đầu, lung túng. Anh định quay đi thì va phải Holly.
    Holly vẫn lien tục nháy mắt với Sharon .
    - Ồ? - Sharon nói, như thể vừa nhớ ra điều gì. - Ồ, Daniel! ?" Cô gọi tên người đàn ông với vẻ than tình hơn. ?" Xin thứ lỗi cho tôi, dường như bộ não của tôi chẳng chịu làm việc nữa. ?" Cô cười to, cầm li rượu lên để mời Daniel.
    Vẻ hài lòng hiện rõ trên gương mặt Daniel.
    - vậy thì tốt quá, tôi đã nghĩ tôi mới thật là kẻ điên! Vậy là cô đã nhớ ra việc chúng ta đã có một cuộc nói chuyện qua điện thoại rồi chứ?
    - À.. vâng, Daniel này, đừng lo lắng về chuyện đó nữa. ?" Cô nói, xua tay một cách lung túng.
    - Chỉ là vì tôi mới vào làm cách đây vài tuần, và lúc đó tôi thật sự kô rõ lắm về việc tổ chức cuộc thi hôm nay.
    - Đừng lo? tất cả chúng ta đều cần có thời gian.. để thích nghi.. với mọi thứ. Anh biết đấy.. ?" Sharon nhìn Holly thăm dò.
    - Vâng, vậy rất vui vì cuối cùng đã gặp được cô như thế này. ?" Daniel cười.
    - Được rồi, mình sẽ giải thích chuyện này sau. ?" Holly ghé sát Sharon nói, đoạn tiến nhanh về phía sân khấu. Người dẫn chương trình đã bước ra.
    - Xin chào các quý ông quý bà! Chúng ta chuẩn bị được thưởng thức một đêm nhạc tuyệt vời? - người dẫn chương trình dõng dạc giới thiệu. Chân tay Holly lại run lên, nàng thấy mình cần đi vào nhà vệ sinh.
    - Và xuất hiện đầu tiên trong đêm nay, chúng tôi xin mời cô Magaret đến từ Tallaght. Cô sẽ hát cho chúng ta nghe giai điệu ngọt ngào trong bộ phim ?oTitanic?, bài hát mang tên ?oMy heart will go on?.
    Magaret cất tiếng hát, khán phòng im phăng phắc. Ai nấy đều chăm chú lắng nghe.
    - Thật tuyệt vời phải kô các bạn? ?" Người dẫn chương trình bước ra. Đám đông reo hò lần nữa. Holly ra vẻ phớt lờ tất cả. ?" Và tiếp theo, chúng ta sẽ cùng thưởng thức giọng hát của Keith. Chắc các bạn còn nhớ Keith, người thắng cuộc trong cuộc thi năm ngoái với bài hát ?o America? chứ?..
    Holly kô muốn nghe thêm gì nữa. nàng chạy vào nhà vệ sinh.
    Nàng đi đi lại lại cố tự trấn tĩnh, nhưng hai đầu gối vẫn cứ va lạp cập vào nhau. Tâm trí nàng rối bời và cảm giác buồn nôn lại bắt đầu. Nàng nhìn mình trong gương và cố hít một hơi thật sâu ?" kô tác dụng gì, chỉ càng khiến nàng thêm chóng mặt hơn mà thôi. Đám đông bên ngoài đã vỗ tay và Holly chết lặng.
    - Keith cũng rất tuyệt vời phải kô quý vị?
    Đám đông lại reo hò.
    Mọi chuyện sắp trở nên tồi tệ hơn thế.
    Lần đó là sinh nhật của Sharon , có cả Gerry tham dự. Holly đã uống nhiều đến nỗi cô đã rủ rê mọi người đến quán karaoke để hát hò và nhảy múa. Và rồi, một sự cố nằm ngoài ý muốn của tất cả mọi người đã xảy ra. Holly bị trượt chân, ngã sóng soài từ bậc tam cấp của sân khấu rồi lăn kềnh xuống đất, váy áo của nàng khi ấy bị tốc hết cả lên. Đã thế, Sharon và Denise còn đùa dai bằng cách chụp lại cảnh tượng khủng khiếp này và lấy đó làm ảnh bìa cho tấm thiệp mời tiệc Giáng Sinh năm ấy, với một cái tít thật lớn: ?o kô say kô về!?
    Và Holly đã thề là sẽ kô hát karaoke thêm một lần nào nữa.
    *
    Holly Kennedy? Xin hỏi Holly Kennedy có mặt ở đây kô ạ? ?" giọng người dẫn chương trình oang oang. Khán phòng bắt đầu xì xào. Mọi người nhìn quanh tìm kiếm.
    Nàng vẫn ngồi im thin thít trong nhà vệ sinh.
    Holly nghe thấy tiếng ai đó lien tục mở rồi đóng sầm các cánh của lại. Ôi trời, chẳng lẽ họ đang đến để bắt nàng sao?
    - Holly?
    Là Sharon .
    - Holly, mình biết cậu đang ở trong đó, vì thế hãy nghe mình được chứ?
    Holly cố nuốt những giọt nước mắt sắp rơi ra.
    - Mình biết việc này rất khó khăn cho cậu, và mình biết cậu có 1 nỗi ám ảnh khủng khiếp, nhưng cậu hãy cứ bình tĩnh được chứ?
    Giọng Sharon vỗ về, Holly đã bớt căng thẳng hơn.
    - Holly, mình rất sợ chuột, cậu còn nhớ chứ?
    Holly nhăn mặt, chẳng hiểu Sharon định nói đến chuyện gì.
    Rồi Holly mỉm cười nghĩ đến khoảng thời gian khi Sharon chuyển đến sống cùng nàng và Gerry , chỉ vì nhà cô ấy có một con chuột. Và dĩ nhiên là John cũng được phép đến ở cùng vợ anh trong căn nhà hai người bạn của họ.
    - Dù sao, Holly, tất cả những gì mình muốn nói là cậu kô cần phải làm việc này nếu cậu kô muốn. ở đây, kô ai có thể bắt buộc cậu.
    - Quý vị, xin mọi người hãy để Holly biết rằng chúng ta đang nóng long chờ cô ấy! ?" giọng người dẫn chương trình lại vang lên.
    Mọi người bắt đầu vỗ tay vang dội và đồng thanh hô to.
    - Holly! Holly! Holly! ..
    - Nhưng nếu cậu kô làm điều này, mình biết cậu sẽ kô bao giờ tha thứ cho chính mình. Gerry muốn cậu làm điều này vì anh ấy muốn cậu tha thứ cho chính bản than cậu.
    - Holly! Holly! Holly!...
    - Ôi! Sharon! ?" Holly lập lại, giọng nói vẫn còn đầy sợ hãi.
    Nàng mở cửa bước ra.
    - Kô cần để ý đến họ, Holly . ?" Sharon bình tĩnh nói.
    Môi nàng thôi run nhưng toàn than vẫn còn lạnh toát. Cuối cùng, Holly cũng phá vỡ sự im lặng của chính mình. ?" Mình kô hát được, Sharon.
    - Mình biết, - Sharon nói và cười lớn. ?" và gia đình cậu cũng biết! Đừng quan tâm đến những người còn lại làm gì! Cậu có phải gặp họ lần nào nữa đâu mà sợ? Nếu là cậu , mình sẽ chẳng thèm để ý đến họ.
    Holly suy nghĩ trong giây lát.
    - ừ nhỉ!
    Holly lướt nhìn mình qua tấm gương, hít một hơi thật sâu và tiến dần ra cửa. Tất cả đều reo hò khi nhìn thấy nàng từ từ tiến ra sân khấu. Holly ngượng ngịu cúi đầu chào trước những tràng vỗ tay kô dứt.
    Nàng đứng trên sân khấu, hai tay nắm chặt micro và chằm chằm nhìn xuống khán giả. Căng thẳng. Nhạc đã bắt đầu nổi lên mà kô cần biết nàng có để ý hay kô. Và nàng cất tiếng hát.
    Đám đông cổ vũ nàng bằng cách im lặng lắng nghe. Holly cảm thấy bớt căng thẳng hơn nhiều. Nàng đã hát đến câu cuối cùng.
    Sharon và Denise chạy ùa lên sân khấu.
    - Mình rất hãnh diện về cậu! ?" choàng tay qua vai Holly . ?" Thật là tuyệt.
    - Cảm ơn vì đã giúp mình, Sharon . ?" Holly ôm choàng lấy Sharon .
    Jack và Abbey reo hò phía dưới:
    - tuyệt lắm! rất tuyệt ! Holly !
    *
    Người dẫn chương trình cuối cùng cũng bước ra với chiếc phong bì nhỏ trên tay. Anh ta từ từ mở phong bì? và dõng dạc tuyên bố.
    - .. và hai người dành được quyền tiếp tục vào chung kết của cuộc thi là.. ?" anh ta ngưng giọng tạo kô khí hồi hộp. ?" ?Keith và .. Samantha!
    Holly vui sướng đến độ nhảy cẫng lên. Chưa bao giờ nàng có cảm giác nhẹ nhõm đến thế. Richard đứng nhìn với vẻ mặt vô cùng bối rối, chẳng hiểu sao Sharon, Denise và mọi người trong gia đình đều chúc mừng Holly vì? đã thua. Nhưng rõ rang, nàng đã thua cuộc một cách vinh quang.
    Khi mọi người trong gia đình lần lượt ra về, Holly đi tìm Sharon và John . Daniel xuất hiện:
    - chào cô! Cuộc thi Karaoke sẽ được tường thuật trực tiếp qua song radio. ?" Anh cười, chào cô rồi nói, như thông báo với vẻ rất nghiêm túc.
    - Sao? ?" tim Holly như muốn rơi ra khỏi ***g ngực.
    Daniel phì cười:
    - Tôi chỉ đùa thôi, xem cô sợ hãi thế nào thôi mà!
    - Ôi, Chúa ơi, đừng làm thế với tôi chứ - Holly đặt một tay lên ngực, giọng trách móc. ?" Để mọi người ở đây phải nghe tôi hát cũng đã đủ tệ lắm rồi, huống gì là cả thành phố.
    - Xin lỗi, nếu cô kô ngại, cô có thể cho tôi biết tại sao cô lại đăng kí thi trong khi kô hề thích việc đó chút nào? ?" Anh hỏi, cẩn trọng trong từng lời nói.
    - ồ, người chồng vui tính của tôi nghĩ rằng vợ anh ấy có giọng hát của một siêu sao ca nhạc.
    Daniel cười lớn:
    - KÔ, cô hát cũng kô đến nỗi nào đâu! Chồng cô có mặt ở đây chứ? ?" anh hỏi, làm như vô tình.
    Holly bâng quơ nhìn quanh rồi trả lời:
    - Vâng, chắc là anh ấy đang ở đây, hay một nơi nào đó.
    Hết chương 6.

  6. Loveanhyeu

    Loveanhyeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2008
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    Chương 7:
    Tháng Sáu đã đến mang theo những đêm hè dài và những buổi sang đẹp trời.
    Tháng Sáu còn mang đến cả phong thư của Gerry .
    Holly ngồi dưới bong bằng lăng giữa tiết trời êm ả. Nàng hồi hộp đọc lá thư thứ tư. Những dòng chữ gọn gang, đều của Gerry lại hiện ra. Cuối thư, Gerry viết:
    Tái bút: anh yêu em, Holly , và anh biết em cũng rất yêu anh. Em kô cần phải luôn giữ lại những lá thư này để luôn cảm thấy có anh bên mình, em kô cần phải giữ chúng như là một bằng chứng rằng anh đã tồn tại hay vẫn còn tồn tại trong em. Em kô cần phải mặc chiếc áo len của anh để cảm thấy anh đang ở bên cạnh em; anh đã ở ngay đây bên em? và luôn luôn ôm em trong vòng tay.
    Holly ngồi thẫn thờ vì những cảm xúc mãnh liệt đang trào dâng trong long. Đôi mắt nàng xa xăm, mơ hồ, như chìm vào nỗi nhớ quay quắt. Nhưng? Nàng đọc lại bức thư. Nhưng lời đề nghị lần này của Gerry thật khó để nàng chấp nhận. Holly có thể hát karaoke lần nữa, có thể nhảy ra khỏi một chiếc máy bay, chạy một nghìn dặm, hay làm bất cứ điều gì vì chàng, ngoại trừ việc làm cho tất cả những gì thuộc về chàng biến mất khỏi ngôi nhà. Nhưng chàng nói đúng, Holly biết như thế. Nàng kô thể giả vờ với chính mình rằng chàng sẽ quay lại để lấy những thứ này. Gerry thật sự đã ra đi mãi mãi, chàng đã kô còn cần đến những món đồ cá nhân của mình nữa.
    Những kỉ niệm dịu êm như sống lại trong nàng, với từng chiếc áo chàng mặc, từng mảnh giấy có nét chữ của chàng, từng đồ vật mà chàng thường sử dụng. Nếu phải rời xa một thứ nào trong số ấy, Holly sẽ kô thể chịu đựng được, nàng cảm thấy như phải nói lời vĩnh biệt với một phần của Gerry .. để rồi, kô bao giờ được gặp lại nữa.
    Nàng chợt cười khi gói lại tất cả những cuốn băng cassette nhạc rock cũ kĩ, vương đầy bụi mà Gerry rất yêu thích. Chàng đã từng làm nổ tung căn nhà với những âm thanh gào thét dữ dội của loại nhạc ?orock heavy metal?. Những âm thanh đục ngầu ấy làm Holly chỉ muốn phát điên. Nàng luôn nói với Gerry rằng nàng kô thể chịu đựng cho đến hết cuốn băng được. Thế mà bây giờ nàng chỉ ước được một lần nghe lại băng nhạc chói tai ấy, với Gerry.
    Gối đầu trên một chiếc bóng đã xẹp, Holly nằm ngay giữa sàn nhà dán mắt vào tủ đồ của chàng. Đây là chiếc áo may mắn mà Gerry mặc để chơi bong. Trên áo vẫn còn dính những vết bùn bẩn. Nàng với tay kéo chiếc áo xuống, ôm vào long và hít một hơi thật sâu, mùi mồ hôi của chàng như vẫn còn vương lại.
    Kia là chiếc áo lễ phục Gerry mặc trong ngày cưới, rồi những bộ vét, áo sơ mi và những chiếc cà vạt mà chàng thường mặc mỗi sang đi làm. Một vỏ sò lớn chàng mang khỏi đáy đại dương cách đây mười năm. Bộ sưu tập những miếng bìa cứng lót dưới cốc bia ở mỗi quốc gia chàng đã đi qua. Những lá thư, thiệp mừng sinh nhật của bạn bè và người than gửi đến hang năm. Những tấm thiệp nàng gửi cho Gerry nhân ngày lễ Tình yêu. Những quyển sổ ghi chép hóa đơn; những hộp cạc ?" vi ?" dít ; những quyển sách?
    Toàn bộ cuộc đời chàng đã được gói lại trong những món đồ này.
    Chuông điện thoại réo vang, cắt ngang dòng suy nghĩ của nàng.
    - Em sẽ biến chị thành một ngôi sao! ?" giọng Declan dồn dập từ đầu giây bên kia? Cuộc bầu chọn ?oGương mặt sinh viên của năm? trên truyền hình diễn ra tối hôm qua, và em đã được bình chọn!.
    Holly nghe như cả toa tàu cùng reo lên chúc mừng Declan . Nàng cảm thấy rất vui.
    - ?và giải thưởng là phim của em sẽ được chiếu trên kênh Bốn, vào tuần tới! Chị có tin được kô?
    ?o Chị sắp trở nên nổi tiếng rồi đấy, chị gái!? là câu cuối cùng mà Holly nghe được.
    Mọi người trong gia đình quyết định sẽ tụ họp tại quán Hogan vào thứ Tư tuần tới để xem tác phẩm của Declan . Sharon và Denise cũng vậy. Denise nói là cô sẽ cùng đến với Tom, bạn trai mới của cô.
    *
    Quán rượu Hogan.
    Holly chen vào đám những người đàn ông lớn tuổi bước lên lầu vào câu lạc bộ Diva. Ban nhạc đang chơi một bản jazz êm dịu. Mới bảy giờ ba mươi nên câu lạc bộ vẫn chưa chính thức mở cửa, gian phòng trống kô hoàn toàn khác với cái nơi mà Holly đã sợ chết khiếp cách đây vài tuần. Holly chọn một vị trí bên phải ngay phía trước màn hình để có thể nhìn được rõ hơn.
    Một vật gì đó rơi xoảng xuống sàn nhà khiến nàng giật mình. Daniel xuất hiện.
    - Ồ, xin chào cô, Holly . Tôi kô biết là mới giờ này đã có khách đến rồi.
    - Tôi đến sớm đấy! ?" nàng lại gần để chào Daniel. ?o Hôm nay trông anh ấy rất khác?, nàng nghĩ và quan sát Daniel.
    - Vâng, đúng là cô đến sớm ?" anh nói ?" chắc phải 1 tiếng nữa hay hơn những người khác mới đến.
    Holly có vẻ hơi bối rối.
    - Có lẽ tôi sẽ ra ngoài đi dạo một chút rồi sẽ quay lại.. ?" Holly dợm đứng lên.
    - Này! ?" Daniel buột miệng. ?" các cửa hiệu giờ này đã đóng cửa cả rồi. Cô có thể ngồi đây trò chuyện với tôi, nếu cô kô phiền?
    - Vâng, nếu anh kô phiền.
    - Thế đêm nay, chồng cô lại bỏ rơi cô lần nữa sao? ?" Daniel trêu, anh bước vòng ra ngoài để đến bên Holly.
    Holly cắn môi và tự hỏi kô biết phải trả lời thế nào. Giờ kô phải là lúc nói đến chuyện gì quá buồn với một người chỉ định tán gẫu cho vui, nhưng nàng cũng kô muốn Daniel lặp lại câu hỏi này mỗi khi gặp nàng. Anh ấy sẽ sớm biết sự thật thôi và sự thật đó sẽ càng làm cho anh ấy trở nên khó xử.
    - Daniel. ?" nàng nói 1 cách dịu dàng. ?" tôi kô muốn làm anh khó xử, nhưng chồng tôi đã kô còn nữa.
    Daniel sững sờ.
    - Ồ, Holly, xin lỗi cô, tôi đã kô hề biết. ?" Anh nói vẻ thành thật.
    - Kô sao đâu, tôi biết là anh kô biết. ?" nàng mỉm cười để anh biết rằng nàng kô lấy làm buồn vì lỗi của anh.
    - Buổi tối nọ tôi kô được gặp anh ấy, nhưng nếu ai đó cho tôi biết, tôi sẽ đến viếng anh ấy để tỏ lòng kính trọng.
    - ồ kô, Gerry đã mất hồi tháng hai, Daniel. Hôm nọ kô hề có anh ấy ở đây.
    Daniel trông có vẻ lúng túng.
    - Nhưng tôi nhớ là cô có nói anh ấy ở đây.. ?" anh im lặng, có lẽ anh đang nghĩ mình đã nghe nhầm.
    - Vâng, - Holly nhìn xuống vẻ bối rối. ?" anh ấy đã kô có mặt ở đây, - nàng nói và nhìn quanh căn phòng, - nhưng anh ấy đã ở đây. ?" Nàng đặt bàn tay mình lên ngực.
    - Tôi hiểu rồi. Vậy nên cô đã can đảm hơn vào buổi tối hôm ấy.
    Holly ngạc nhiên khi thấy Daniel dường như đối diện với câu chuyện của cô tương đối dễ dàng. Tự nhiên, nàng cảm thấy được thư giãn khi nói chuyện với anh, cởi mở và kô sợ phải rơi nước mắt. Holly mỉm cười và giải thích ngắn gọn cho anh biết tại sao mình phải hát vào đêm hôm nọ.
    - Tôi đến rồi đây! ?" Denise nói to như thông báo với tất cả mọi người. Tom theo sau Denise , luôn miệng cười và kô rời mắt khỏi cô.
    Tom và Daniel chào nhau.
    - Em yêu. Đây là Daniel bạn anh. ?" Tôm giới thiệu Daniel với Denise .
    Daniel và Holly nhướn mày nhìn nhau và mỉm cười, cả hai đều muốn ám chỉ từ ?oem yêu? mà Tom dung để gọi Denise .
    - Nào, các quý ông quý bà. ?" Declan đứng lên nói to để thu hút sự chú ý của mọi người. ?" Bộ phim của tôi sẽ được chiếu trong giây lát, - cậu lên giọng tự hào, - vì thế, yêu cầu mọi người hãy ngồi xuống và im lặng dùm nhé!
    1 dòng chứ lớn ?o Những cô gái và thành phố về đêm? xuất hiện trên nền phông cảnh về đêm của thành phố Dublin tuyệt đẹp. Bỗng dưng, Holly cảm thấy căng thẳng. Hình ảnh ?ocác cô gái? xuất hiện ngày trên màn hình, kèm theo ảnh Sharon, Denise, Abbey và Ciara ngồi chen chúc trong một chiếc taxi.
    Sharon nói:
    - Xin chào! Mình là Sharon và đây là Denise, Abbey và Ciara .
    Mỗi cô đều được quay cận cảnh khi Sharon giới thiệu tên từng người.
    Và chúng tôi đang trên đường tới nhà người bạn thân nhất của chúng tôi, Holly, bởi vì hôm nay là sinh nhật của cô ấy?
    Phim chuyển đến cảnh các cô gái làm Holly ngạc nhiên khi cất tiếng reo hò ?o Chúc mừng sinh nhật!? ngay trước cửa nhà Holly. Rồi chiếc máy quay hướng về phía Sharon vẫn còn đang ở trong taxi : ?o Đêm nay sẽ là đêm của chỉ những cô gái, kô 1 đấng mày râu nào??
    Phim chuyển đến cảnh Holly mở quà. Cầm chiếc máy xoa bóp trong tay, Holly nói ?o Vâng, tôi nhất định sẽ dung đến cái này?, đoạn, nàng quay sang Sharon nói: ?o Đêm nay chúng ta sẽ cùng đi uống cho thật say, thật say nhé??
    Lúc này, Holly đang bật nắp chai sâm panh. Tiếp theo là hình ảnh các cô gái uống rượu ở Boudoir, và cuối cùng là Holly với chiếc mũ lưỡi trai méo xệch trên đầu uống hết chai sâm panh.
    Cảnh các cô gái với những điệu nhảy chuyệnh choạng ở một sàn nhảy.
    ?o Nhưng sẽ kô có gì quá điên cuồng! đêm nay chúng ta vẫn là những cô gái ngoan!? Sharon nói với giọng thành thật.
    Tiếp theo là cảnh các cô gái đang phản đối vì bị ba nhân viên bảo vệ hộ tống ra khỏi hộp đêm.
    Holly há hốc miệng kinh hãi quay sang Sharon, người cũng đang ngạc nhiên kô kém. Holly, Sharon , Denise , Abbey và ngay cả Ciara đang ngồi đâu đó đều cảm thấy vô cùng xấu hổ.
    Declan làm chuyện quái quỷ gì thế này.
    Hết chương 7

  7. Loveanhyeu

    Loveanhyeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2008
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    Chương 8
    Căn phòng im phăng phắc. Năm cô gái nhìn chăm chú lên màn hình với trạng thái đề phòng. Holly nín thở, nàng đang căng thẳng tự hỏi kô biết tiếp theo là cảnh tượng kinh khủng gì nữa đây. Họ đã kô còn nhớ được điều gì về chuyện đã xảy ra hôm đó. Sự thật làm nàng sợ hãi. Kô hiểu, họ đã say đến mức nào. Holly quan sát các bạn đang ngồi gần bên. Tất cả đều đang rất căng thẳng. Holly hi vọng mọi người kô đi quá xa.
    Một cái tựa mới xuất hiện trên màn hình, ?~Hành trình vào thành phố?T, và cảnh các cô gái tranh nhau leo vào 1 chiếc taxi. Cứ nhìn thì biết là tất cả đã say. Holly thấy choáng váng, nàng cứ nghĩ lẽ ra nàng phải đứng đắn hơn nhiều.
    ?oÔi, Nick?, Holly ngồi trên chiếc ghế bên cạnh rên rỉ với người tài xế, ?oHôm nay tôi tròn 30 đấy, anh tin được kô??
    Chiếc máy quay phim chiếu sát vào mặt Holly. Nàng co rúm người lại khi nhìn thấy hình ảnh của chính mình. Nàng đã quá say, và nhìn thật buồn.
    ?o Nhưng tôi sẽ phải làm gì đây, Nick??, nàng tiếp tục than vãn. ?oTôi đã 30! Tôi nói với anh điều đó chưa nhỉ??, nàng hỏi, khẽ nghiêng đầu về phía người tài xế.
    Declan tiếp tục để máy quay về hướng Holly khi nàng im lặng tựa đầu vào cửa xe. Nàng không thể cố mạnh mẽ hơn. Trông nàng thật cô đơn. Nàng kô thích thế. Nàng bối rối nhìn quanh căn phòng và bắt gặp cái nhìn của Daniel. Anh nhìn nàng với ánh mắt khích lệ. Nàng đáp lại bằng nụ cười kô mấy nhiệt tình và quay lại với màn hình.
    ?oNào, các bạn. Đêm nay chúng ta sẽ đến Boudoir và sẽ kô một ai có thể ngăn chúng ta vào trong, và chúng ta sẽ làm cho những tên bảo vệ ngốc nghếch kia biết rằng họ kô phải là người sở hữu nơi này?, nói rồi, nàng cứ thế tiến vào câu lạc bộ, trên những bước đi xiêu vẹo. Các cô gái reo hò theo sau Holly.
    Hai nhân viên bảo vệ hộp đêm Boudoir lắc đầu nói: ?Đêm nay thì kô được đâu, các cô gái, xin lỗi? .
    ?oNhưng anh kô hiểu?, Denise bình tĩnh nói, ?oAnh kô biết chúng tôi là ai sao??
    ?oKô?, cả hai gã đàn ông lạnh lung nói, tỏ vẻ kô quan tâm.
    ?oHừ!?. Denise chống nạnh chỉ tay vào Holly, ?oĐây là ờ..là.. Công nương Holly hết sức, hết sức nổi tiếng? đến từ gia đình trong hoàng gia của? đất nước Phần Lan?.

    Holly nhíu mày nhìn Denise .
    Cả khán phòng cười nghiêng ngả.
    - Kô ai có thể viết được một kịch bản hay hơn thế này. ?" tiếng ai đó bình luận.
    ?oỒ, thế cô ấy đến từ gia đình hoàng gia sao?? gã bảo vệ có ria mép ngu ngơ hỏi.
    ?oChính xác?, Denise nói với vẻ hết sức nghiêm túc.
    ?oPhần lan có gia đình hoàng gia nào kô Paul?? gã quay sang hỏi người đồng nghiệp của mình.
    ?oTôi kô nghĩ là có, đội trưởng?
    Holly sửa lại chiếc mũ trên đầu và đưa tay lên vẫy vẫy hai gã bảo vệ theo kiểu chào của những người thuộc hoàng tộc.
    ?ocác anh thấy đấy?, Denise nói, vẻ rất hài long với cung cách của Holly , ?ocác anh sẽ phải chịu trách nhiệm nếu các anh kô để cô ấy vào?.
    ?oGiả sử chúng tôi có muốn cho cô ấy vào thì cô cũng kô được vào?, gã ria mép lên tiếng rồi nhích sang 1 bên nhường bước cho những người đang xếp hang đằng sau các cô gái bước vào.
    ?oỒ, kô, kô??, Denise phản đối dữ dội, ?oAnh kô hiểu gì cả. Tôi là ? thị nữ của cô ấy và tôi phải luôn ở bên cạnh cô ấy?.
    ?oVậy thì chắc cô kô phiền đứng đợi ngoài này cho đến khi cô ấy ra?, gã bảo vệ tên paul cười nói.

    Tom, Jack và John bắt đầu cười lớn thành tiếng, còn Denise càng lúc càng bối rối hơn.
    Cuối cùng, Holly tiến lại gần nói: ?oỒ, ta phải uống thứ gì đó. Ta đang chết khát đây?
    Paul và gã ria mép khịt khịt mũi cố nghiêm mặt kô phản ứng.
    ?oKô, thành thật mà nói, các cô gái. Các cô cần có 1 thẻ thành viên?.
    ?oNhưng tôi là một thành viên, của hoàng tộc!? Holly nghiêm nghị nói, ?oBọn ngươi hãy cút đi!?, Holly ra lệnh.
    Denise nhanh chóng chen ngang: ?oThành thật mà nói, Công nương đây và tôi sẽ kô gây ra chuyện gì đâu. Hãy cho chúng tôi vào chỉ để uống chút gì đó thôi?, Denise nài nỉ.
    Gã ria mép nhìn chằm chằm vào hai cô gái rồi hẵng giọng: ?oThôi được rồi, hãy vào đi?.
    ?oChúa phù hộ cho ông?, Holly nói, làm dấu thánh giá khi đi ngang qua họ.
    ?oCô ta là ai, 1 công nương hay 1 linh mục??, gã tên Paul cười to khi Holly bước vào bên trong.
    ?ocô ta mất trí rồi, tên ria mép cười to nói?, ?onhưng đó là lí do chính đáng nhất tôi từng được nghe trong suốt những năm làm ở đây?, và hai tên cùng cười. Họ cùng chỉnh đốn tư thế khi Ciara cùng đoàn quay phim tiến vào cửa.
    ?oKô vấn đề gì khi đoàn làm phim của chúng tôi vào chứ?, Ciara nói 1 cách đầy tự tin bằng một giọng Úc đặc sệt.
    ?oXin đợi chúng tôi vào trong hỏi ý kiến người quản lí đã?, Paul quay lưng nói vào bộ đàm.. ?oVâng, kô có vấn đề gì, xin mời vào trong?.
    ?oXin chào mọi người, chúc một buổi tối vui vẻ! Chào mừng các bạn đã đến với bản tin lúc nửa đêm của chúng tôi. Tôi là Sharon McCarthy??, Sharon đứng trước máy quay với 1 chai rượu trong tay ?" lúc này đang được dung như một chiếc micro. Declan đặt nghiêng camera để trông Sharon giống 1 phát thanh viên hơn.
    ?oHôm nay là lần sinh nhật thứ 30 của công nương Holly đến từ Phần Lan. Công nương và nữ tì của cô ấy đã chính thức được phép ra vào Boudoir, nơi lui tới thường xuyên của những người nổi tiếng. Cũng có mặt ở đây là cô ca sĩ nhạc rock trẻ trung Ciara và đoàn làm phim của cô ấy??

    Cảnh quay lại tiếp tục và lần này, máy quay tập trung vào hình ảnh các cô gái trước gương trong phòng vệ sinh. Từ khe hở ngoài cửa phòng, Declan đưa máy quay thẳng vào trong, mọi người có thể nhìn thấy Sharon và Denise đang ở trong phòng.
    ?oHolly đâu rồi?? Sharon hỏi
    ?oKô biết nữa. lần cuối cùng mình nhìn thấy cô ấy là trên sàn nhảy?, Denise nói.
    ?oÔi.. tội nghiệp nữ hoàng sàn nhảy của chúng ta quá?, Sharon làm bộ buồn bã nói,?Mình hi vọng đêm nay cô ấy tìm được anh chàng nào đó ngoài kia để bớt cô đơn?.
    ?oừ?, Denise đồng ý, ?oĐi nào, hãy cùng tìm cho cô ấy 1 chàng trai đi nào,?cô nói thêm rồi cất đồ trang điểm vào giỏ.
    Khi Sharon và Denise đi khỏi, cánh cửa phòng bên cạnh mở và Holly bước ra.

    Nụ cười trên môi Holly lập tức biến mất khi nhìn thấy hình ảnh mình.
    Từ khe cửa, Declan có thể quay được rất rõ gương mặt của Holly qua gương; mắt nàng đỏ ngầu vì khóc nhiều.
    Holly lấy khăn giấy lau mặt rồi ngắm lại gương mặt thảm hại của mình trong gương. Được 1 lát, nàng hít 1 hơi thật sâu, mở cửa bước ra và đi xuống cầu thang.
    Holly kô nhớ là mình đã khóc bao nhiêu lâu vào ngày hôm đó ?" thật ra, Holly nghĩ nàng đã kô như vậy.
    Máy quay theo chân 3 nhân viên bảo vệ khi bọn họ đi loanh quanh câu lạc bộ để tìm kiếm các cô gái. Có lẽ họ đã biết được sự thật.
    Cuối cùng thì Ciara cũng bị lột chiếc mặt nạ ca sĩ nhạc rock. Cả hội bị những tên lực sĩ to khỏe đẩy ra khỏi câu lạc bộ.
    Cảnh ?oHành trình về nhà? , các cô gái cũng lại tranh nhau chen chúc trong một chiếc taxi. Nhưng lúc này cái kô khí nào nhiệt ban đầu đã biến mất. Họ tựa người vào nhau, người thì nói lien hồi, người thì gục đầu ngủ ngon lành.
    Camera chuyển hướng tập trung sang Holly , nàng vẫn ngồi trên chiếc ghế cạnh tài xế. kô nói 1 lời, nàng dựa đầu vào ghế, đăm chiêu nhìn vào màn đêm phía trước. Sau một đêm vui chơi mặc sức, giờ là lúc nàng phải trở về căn nhà trống trải. Chẳng có ai đợi nàng.
    Cảnh quay cuối cùng kết thúc. Holly cố len mình ra khỏi đám đông, như thể muốn chạy trốn khỏi ánh đèn phòng chiếu đã được bật lên sang lóa. Nàng bực mình vì Declan .
    Declan đã làm nàng thấy rất xấu hổ. Nhưng công bằng mà nói, cậu ấy đã quay rất tốt và biên tập lại một cách rất công phu. Nếu như đó là câu chuyện về 1 ai khác, kô phải là Holly , thì nó xứng đáng được nhận giải nhất. Bộ phim sẽ kô làm nàng cảm thấy phiền chút nào nếu Declan kô chớp lấy những giây phút đau khổ mà nàng cố chôn giấu.
    Nàng khóc. Những giọt nước mắt mặn nóng lăn dài xuống gò má. Nàng như nhìn thấy được cái cảm giác của chính mình lúc đó, lạc long và cô đơn. Nàng khóc cho nàng, khóc cho Gerry . Những giọt nước mắt làm nàng nhói đau. Nàng không muốn bị bỏ rơi lần nữa, nàng kô muốn mọi người nhìn thấy nỗi cô đơn của mình. Nàng chỉ muốn Gerry quay về. Nàng kô quan tâm liệu khi chàng quay về, 2 người có lại cãi nhau, giận nhau mỗi ngày nữa hay kô; nàng kô cần biết liệu rằng họ có lại mất nhau lần nữa hay kô. Nàng chỉ cần có Gerry bên cạnh.
    Có tiếng bước chân sau lưng nàng.
    Daniel lay nhẹ vai nàng.
    Cuối cùng, sau khi cảm thấy nguôi ngoai, Holly quay lại.
    - Xin lỗi. ?" Nàng hít 1 hơi, đưa ống tay áo lên lau nước mắt.
    - Không cần phải xin lỗi tôi đâu. ?" Anh nói, nhẹ nhàng kéo tay nàng xuống và đưa cho nàng một chiếc khăn.
    Nàng ngồi đó im lặng, cố trấn tĩnh mình.
    - Nếu cô buồn vì bộ phim ấy thì kô cần phải thế đâu. ?" Anh nói, ngồi xuống đối diện Holly .
    - Vâng, đúng thế. ?" Nàng gật đầu.
    - Thật mà. ?" Anh thuyết phục. ?" Tôi nghĩ nó rất sinh động. Cô đã có một buổi tối rất vui.
    - Đáng tiếc đó kô phải là những gì tôi cảm thấy.- Nàng buồn bã đáp.
    - Có lẽ đó kô phải là những điều cô cảm thấy, nhưng Declan kô cố tạp trung vào cảm xúc của cô đâu, Holly .
    - Anh kô cần phải an ủi tôi đâu. ?" Holly thấy xấu hổ vì bỗng dưng đi tâm sự với một người hoàn toàn xa lạ.
    - Không phải tôi đang cố gắng an ủi cô, tôi chỉ nói sự thật. Kô ai khác ngoài cô chú ý đến điều đang làm cô phiền muộn. Tôi kô thấy điều gì hết, và người khác cũng thế thôi.
    Holly cảm thấy khá hơn đôi chút.
    - Anh có chắc thế kô?
    - Tôi chắc chắn như thế mà. ?" Daniel mỉm cười.
    - Các bạn của tôi vẫn ổn cả đấy chứ? ?" Holly hỏi, hi vọng rằng chỉ có mỗi mình nàng là ngớ ngẩn như thế.
    có tiếng cười rộ lên ở phía bên trong.
    - Họ vẫn ổn, như cô thấy đấy. ?" Anh gật đầu hướng về phía trước. ?" Ciara tỏ ra rất vui, đến nỗi mọi người nghĩ cô ấy sắp thành ngôi sao ca nhạc thật sự. Sharon thì mãi kô nhịn được cười. Jack thì hơi giận Abbey một chút vì đã nôn suốt trên đường về?
    Holly cười 1 mình.
    - Cô thấy đấy, kô ai nhìn thấy nỗi buồn của cô đâu.
    - Cảm ơn Daniel! ?" Nàng hít 1 hơi thật sâu và mỉm cười với anh.
    Holly bước vào phòng trong tiếng xôn xao cười nói. Tất cả các ngọn đèn đã sáng trở lại và moi người đang ngồi quanh bàn trò chuyện vui vẻ. Holly đến ngồi bên mẹ. Elizabeth vòng tay ôm con gái và hôn nhẹ lên má Holly .
    - Vậy là mọi thứ vẫn ổn chứ? ?" Declan hỏi Holly, cậu sợ rằng mình đã làm gì đó khiến chị gái buồn.
    Holly liếc nhìn Declan .
    - Em nghĩ là chị thích chứ, Hol? ?" Cậu hỏi với vẻ lo lắng.
    - Chị sẽ rất thích nếu chị biết trước là em định làm gì. ?" Holly đáp trả.
    - Nhưng em muốn tạo 1 bất ngờ. ?" cậu nói 1 cách thành thật.
    - Chị ghét sự bất ngờ.
    - Đó là 1 bài học cho con đấy, con trai. ?" Frank cảnh báo Declan. ?" con kô nên lảng vảng quay phim mọi người mà kô cho họ biết con đang định làm gì. Như thế là bất hợp pháp đấy.
    - Tôi cược là người ta kô hề biết chuyện này khi họ chọn Declan để trao giải. _ Elizabeth tỏ ý đồng tình với chồng.
    - Chị kô định nói cho họ biết đấy chứ, Holly? ?" Declan lo lắng hỏi.
    - Kô, nếu như em đối xử tốt với chị trong thời gian tới. ?" Holly vuốt vuôt mái tóc vẻ đắc ý.

    Hết chương 8.

  8. Loveanhyeu

    Loveanhyeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2008
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    Chương 9
    ?oChào em yêu?
    Holly mở mắt và nhìn thấy chàng đang đứng cạnh hành lang.
    ?oChào anh?, nàng mỉm cười.
    ?oCó nhớ anh kô??
    ?oDĩ nhiên?.
    Trông chàng rất vui, nàng thầm nghĩ, gương mặt còn rất tươi nữa. Vẫn những đường nét góc cạnh trên gương mặt phong trần, vẹn nguyên như trong trí nhớ của nàng. Chàng mặc chiếc áo thun xanh mà nàng tặng nhân dịp Giáng sinh năm ngoái.
    ?oAnh kô vào sao??, nàng lại hỏi.
    ?oKô, anh chỉ ghé qua để xem em thế nào thôi. Mọi thứ vẫn ổn chứ??, anh tựa lưng vào cửa, hai tay bỏ vào túi quần.
    ?oCũng tàm tạm?, nàng nói bang quơ, ?oHi vọng là sẽ tốt hơn?.
    ?oAnh nghe nói em đã trở thành diễn viên truyền hình rồi?, chàng cười, vẻ khôi hài.
    ?oMột diễn viên bất đắc dĩ?, nàng cười lớn
    Chàng cũng cười lớn.
    ?oEm nhớ anh, Gerry ?
    ?oAnh vẫn chưa đi xa đâu?, chàng nhẹ nhàng nói
    ?oAnh lại rời bỏ em lần nữa sao??
    ?oChỉ là hiện tại thôi.?
    ?oHẹn sớm gặp lại anh?, nàng mỉm cười
    Chàng nháy mắt với nàng và biến mất.

    Holly thức dậy với nụ cười trên môi, cảm thấy như thể nàng đã ngủ nhiều ngày rồi. ?oChào buổi sang, Gerry ?, nàng thì thầm, cảm nhận một niềm hạnh phúc ấm ấp lan tỏa khắp căn phòng.
    Điện thoại reo.
    - Chúa ơi, Holly, cậu xem báo chưa? ?" Giọng Sharon đầy thảng thốt.
    Holly nhảy ra khỏi giường, mặc nguyên bộ đồ thể thao rộng thình lao đến tiệm bán báo gần nhất. Nàng với tay lấy 1 tờ và lật nhanh. Người chủ sạp ho lớn đánh tiếng:
    - Đây kô phải là thư viện đâu. Cô sẽ phải mua tờ báo đó. ?" Ông ta lạnh lung nói.
    - Tôi biết ạ. ?" Nàng cảm thấy khó chịu vì sự thô lỗ của ông chủ sạp báo. Người ta phải biết mình cần thông tin gì trong một tờ báo trước khi mua nó chứ! Cuối cùng nàng đành phải lấy mỗi loại một tờ trên quầy, ném phịch xuống và vờ nở một nụ cười thật tươi.
    Người đàn ông lấy làm lạ nhưng cũng lần lượt quét từng tờ báo qua chiếc máy tính tiền. Đằng sau Holly là một dòng người đang xếp hàng dài chờ tới lượt.
    Holly thèm thuồng nhìn những thanh sô cô la được bày ngay trước mắt và quyết định mua hai thanh lớn. Sô cô la là món khoái khẩu của cô mà.
    - Người tiếp theo. ?" Người bán hang gật đầu về hướng vị khách đứng phía sau Holly .
    - Chào ông, xin cho tôi hai bao thuốc.
    - Xin lỗi, - Holly ngắt lời, - Xin vui lòng cho tôi một cái túi? ?" Holly liếc nhìn đống báo và thực phẩm mà nàng vừa mới mua.
    - Xin cho thêm 20 xu nữa.
    Holly thở dài thành tiếng, đưa tay lần tìm chiếc ví, đặt mạnh nó xuống quầy và bắt đầu bỏ các thứ vào túi.
    - Người tiếp theo, - người chủ tiệm nói, vẻ sốt ruột.
    Holly cảm thấy căng thẳng, kô biết làm thế nào để tránh sang 1 bên. Nàng vội vội vàng vàng tất cả các thứ vào trong chiếc túi.
    - Tôi đợi được mà. Cô ấy cần cho các thứ vào túi gọn gàng. ?" Người khách đứng sau Holly lịch sự nói.
    Holly mỉm cười với anh ta vẻ biết ơn, rồi quay bước. Bỗng 1 cậu bé đứng trong hang kêu lên, làm Holly giật nảy mình.
    - Này, em biết chị đấy! Chị là cô gái trên tv hôm nọ đúng kô?
    Holly hết sức ngạc nhiên. Vừa lúc đó cái quai túi bằng nhựa đứt phăng. Mọi thứ rơi ngổn ngang xuống đất.
    Vị khách hàng than thiện lúc nãy cúi xuống nhặt hộ, trong khi những người còn lại đứng nhìn với vẻ thích thú, thầm hỏi kô biết cô gái này là ai.
    Mặt Holly bắt đầu đỏ ửng lên, nàng hắng giọng hỏi:
    - ừm.. xin lỗi, xin vui long cho tôi một cái túi khác được kô?
    - Vâng, như vậy sẽ là?
    - Đây, thưa ông. ?" vị khách hàng thân thiện ngắt lời ông chủ tiệm, đặt đồng xu hai mươi xuống quầy.
    - Tôi là Rob. ?" Người đàn ông vừa giúp Holly nhặt mọi thứ lên, vừa tự giới thiệu.
    - Tôi là Holly. ?" nàng nói, thấy hơi lung túng vì sự thân thiện quá mức của anh ta. ?" Và còn là một người nghiện sô cô la nữa.
    Anh cười lớn.
    - Cảm ơn anh nhé, - nàng cúi đầu chào và dợm bước đi.
    - Không có gì. ?" anh kéo cửa giúp nàng.
    ?oAnh ta trông cũng khá đẹp trai?, nàng nghĩ, ?ochắc là lớn hơn mình vài tuổi. màu mắt anh ta thật đặc biệt?. Nàng đỏ mặt, bỗng nhận ra mình đang nhìn chằm chằm vào 1 người đàn ông xa lạ. Tim nàng có vẻ đập nhanh hơn.
    - Này, cô. ?" Anh cười. - Ừm.., tôi đang tự hỏi kô biết cô có thể cùng tôi đi uống thứ gì đó kô? ?" Rồi anh ta cười, liếc nhìn đồng hồ đeo tay. ?" Thật ra bây giờ còn khá sớm. Cà phê nhé?
    Anh ta nói, mắt vẫn chăm chú nhìn nàng. Dù thế, anh ta kô làm nàng cảm thấy khó chịu; trông anh ta rất thư thái, như thể đề nghị 1 người kô quen biết cùng mình đi uống cà phê là điều hết sức tự nhiên vậy.
    ?oỪm??, Holly suy nghĩ, ?oCó hại gì nếu đi uống cà phê với một người đàn ông hết sức lịch thiệp nhỉ?? Holly cũng đang rất cần 1 người nào đó để làm bạn, và dường như, anh ta cũng có vẻ là người đứng đắn. Sharon , Denise đều bận làm việc, và Holly thì kô thể cứ luôn gọi đến nhà mẹ. Nàng cần phải gặp gỡ những người bạn mới.
    Holly chuẩn bị nói lời đồng ý thì cũng vừa lúc anh ta liếc xuống tay nàng, nụ cười trên môi anh ta vụt tắt.
    - Ồ, xin lỗi cô, tôi kô nhận ra .. ?" Anh long ngóng bước lùi về phía sau như thể nàng đang mắc phải một chứng bệnh lây nhiễm nào đó. ?" Dù sao tôi cũng có việc phải đi gấp. ?" Anh ta nở một nụ cười gượng gạo rồi? biến mấy vào đám đông.
    Holly nhìn theo, vô cùng bối rối. Nàng đã làm gì sai sao? Nàng nhìn xuống tay mình, chiếc nhẫn vẫn ở đó, sang lấp lánh. Nàng thở dài và mệt mỏi xoa hai tay vào nhau.
    Holly lật nhanh các trang báo và tình cờ trông thấy một cái tít lớn: ?o Những cô gái và thành phố về đêm ?" Bộ phim đang đứng đầu bảng xếp hạng?.
    ?ovới những ai kô may bỏ mất cơ hội xem qua 1 bộ phim tài liệu cực kì thú vị trên truyền hình hôm thứ tư vừa rồi, xin các bạn đừng thất vọng, bộ phim này sẽ sớm được phát lại.
    Bộ phim vui nhộn, do Declan Kennedy, người Ailen, làm đạo diễn. Theo chân năm cô gái cùng xuống phố vào một đêm nọ, anh đã phơi bày cho mọi người thấy thế giới đầy huyền bí của những người nổi tiếng trong hộp đêm Boudoir. Bộ phim cũng đã mang lại cho khán giả những trận cười sảng khoái.
    Bộ phim đã thành công lớn khi lần đầu tiên phát sóng trên kênh Bốn, thu hút đến 4 triệu người Mỹ. Buổi phát sóng lại của bộ phim sẽ được trình chiếu vào buổi tối chủ nhật tới lúc 23 giờ, cũng trên kênh Bốn. Đây là một bộ phim rất đáng xem. Đừng bỏ lỡ cơ hôi các bạn nhé!?

    Holly kìm nén cảm xúc dâng trào trong long khi đọc hết bào báo. Quả thật, đây là một tin tuyệt vời cho Declan , nhưng là 1 thảm họa với nàng.
    *
    Holly nhấn chuông cửa tới lần thứ tư mà vẫn không ai trả lời. Nàng biết chắc chắn phải có một ai đó ở nhà vì cánh cửa sổ trên lầu mở toang. Bố và mẹ kô bao giờ để cửa mở như thế nếu họ đi ra ngoài. Holly băng qua đám cỏ và áp tai vào cửa sổ phòng khách nghe ngóng. Có tiếng cửa mở.
    - Ôi, Holly, xin lỗi chị, em cứ nghĩ là Ciara ra mở cửa rồi. ?" Declan nói, giọng lúng túng. Rõ rang cậu ta nói dối.
    Holly giận dữ bước vào.
    Declan nhún vai tỏ vẻ vô tội:
    - Bố, mẹ đã đi ra ngoài.
    - Này, cậu đi đâu đấy?
    - Về phòng ngủ.
    - Kô, kô được đi. ?" Holly đanh giọng lại. ?" Cậu phải ngồi đây với chị. ?" Holly vỗ vỗ vào thành ghế. ?" Chúng ta sẽ cùng trò chuyện về ?oNhững cô gái và thành phố về đêm?
    - Ừm.. ?" Declan rên rỉ. ?" Chúng ta phải nói chuyện ngay bây giờ sao? Em thật sự mệt, rất mệt. ?" Cậu đưa hai nắm tay lên dụi mắt.
    Declan chậm rãi lê bước đến chiếc trường kỉ, ngồi phịch xuống. Holly ngồi nhích lại phía gần cậu em.
    - Thôi nào, Declan.- Holly hạ giọng. ?" Chị chỉ muốn biết tại sao em lại muốn làm 1 bộ phim về tụi chị.
    - Chị đã biết trước điều đó mà. ?" cậu biện hộ.
    - 1 bộ phim tư liệu về những gì diễn ra nơi các câu lạc bộ về đêm! ?" Holly giận dữ cao giọng.
    - Và đúng như thế đấy chứ. ?" Declan cười.
    - Ôi, cậu nghĩ cậu là kẻ khôn ngoan chết chiệt đến thế à. ?" Holly đáp trả. Nàng từ từ thở nhẹ ra để ngăn mình nổi giận với Declan ..- Thôi được rồi, Declan..- Nàng nhẹ nhàng nói. ?" Em kô nghĩ chị đã có nhiều chuyện để lo rồi hay sao? Và em cũng kô thèm hỏi ý kiến của chị? Dù có chết chị cũng kô thể hiểu tại sao em lại làm thế!
    Declan ngồi lại ngay ngắn.
    - Em biết, Holly. EM biết là chị vừa phải trải qua những cơn ác mộng và em cứ nghĩ em làm như thế là để chị vui hơn. Em kô hề nói dối khi bảo rằng em đang làm 1 bộ phim về các câu lạc bộ, bởi vì đó là những gì thực sự em định làm? Em kô biết bộ phim lại đoạt giải, thật đấy. ?" Cậu nói, đôi mắt mở to thành thật nhìn Holly.- kô 1 ai biết trước, ngay cả các giáo viên của em! Làm sao em có thể từ chối khi họ trao giải cho em.
    Holly kô nói được lời nào.
    - Em cứ nghĩ chị sẽ rất thích. ?" Declan mỉm cười. ?" Em đã nói Ciara cùng em xem trước bộ phim này, và ngay cả chị ấy cũng bảo nhất định chị sẽ thích. Em xin lỗi nếu đã làm chị thất vọng. ?" Cậu lí nhí.
    - Declan , có phải em vừa nói Ciara biết chuyện này trước rồi đúng kô?
    Declan im bặt, cậu biết mình vừa châm ngòi cho cuộc chiến tranh thế giới lần thứ ba.
    - Ôi, Holly, đừng nói với chị ấy đấy. Chị ấy sẽ giết em mất! ?" Declan hoảng hốt thật sự.
    Holly đứng phắt dậy và giận dữ đi thẳng lên cầu thang. Nàng gõ mạnh vào cửa phòng Ciara .
    - Kô được vào! ?" Ciara từ trong phòng kêu lên.
    - Cô thật là rắc rối, Ciara.- Holly đẩy cửa phòng xông vào.
    - Em đã nói là kô được vào cơ mà. ?" Ciara kêu to, vẻ chống cự.
    Đang định bụng mắng cho Ciara một trận thì bỗng dưng, Holly im bặt. Ciara đang ngồi bệt dưới sàn với cái gì đó trông như một cuốn album, nước mắt ràn rụa.
    - Ôi, Ciara, có chuyện gì thế? ?" Holly dịu dàng hỏi. ?oCiara mà rơi nước mắt thì phải vì một chuyện gì rất nghiêm trọng đây? ?" nàng nghĩ.
    - Kô có gì. ?" Ciara nói, đóng sập cuốn album lại và quẳng nó xuống giường. Dường như cô bối rối khi bị người khác nhìn thấy mình đang khóc.
    - Có chuyện gì đó, đúng kô? ?" Holly nói, ngồi xuống cạnh Ciara, Nàng chưa biết phải cư xử thế nào với Ciara vào những lúc như thế này. Cứ như nàng và Ciara đang đổi vai cho nhau. Từ những ngày còn bé, Holly luôn là người mau nước mắt và cô em Ciara luôn được xem là người mạnh mẽ.
    - Em kô sao mà. ?" Ciara cáu kỉnh.
    - Thôi được rồi. ?" Holly nói, nhìn quanh căn phòng. ?" Nhưng nếu có điều gì đó làm em buồn, em có thể nói với chị. Vậy nhé.
    Ci kô nhìn Holly mà chỉ khẽ gật đầu. Holly vừa bước ra cửa thì Ciara òa lên khóc nức nở. Nàng vội quay lại, ôm Ciara vào lòng.
    - Em có muốn kể chuyện gì kô? ?" nàng lại nhẹ nhàng hỏi. Ciara lí nhí điều gì đó rồi chồm người kéo quyển album từ dưới giường ra.
    - Là anh ấy. ?" Ciara buồn bã nói, chỉ vào bức ảnh chụp cùng với 1 anh chàng. Trông cô rất khác và trẻ hơn nhiều. Bức ảnh được chụp vào 1 ngày đẹp trời, hai người đang ngồi trên 1 chiếc thuyền nhìn ra nhà hát Sydney. Chàng trai nhìn Ciara say đắm, khuôn mặt rạng rỡ. Ciara trông rất hạnh phúc với mái tóc nhuộm vàng ?" từ trước tới giờ Holly chưa từng nhìn thấy ?" và nụ cười dịu dàng khác hẳn cái vẻ dữ dằn thường lệ.
    - Bạn trai của em đấy sao? ?" Holly nhẹ nhàng hỏi.
    - Đã từng. ?" Ciara nói, giọng buồn bã. 1 giọt nước mắt của cô rơi ngay xuống bức ảnh.
    - Có phải là lí do em trở về kô? ?" nàng lấy tay lau giọt nước mắt trên gương mặt em gái.
    Ciara gật đầu:
    - Bọn em đã cãi nhau.
    - Anh ta có ? - Holly cố chọn lời lẽ thích hợp. ?" Anh ta kô làm tổn thương em chứ?
    Ciara lắc đầu.
    - Kô. ?" cô lắp bắp. ?" Chỉ là cãi nhau vì 1 việc hết sức ngớ ngẩn thôi. Em nói em sẽ rời bỏ anh ấy và anh ấy nói anh ấy sẽ rất vui? - cô im bặt và bắt đầu thút thít trở lại.
    Holly xoa xoa lưng Ciara như vỗ về 1 đứa trẻ.
    - Từ hôm đó đến giờ anh ta có gọi cho em kô?
    - Kô, và em đã về nhà được hai tháng rồi, Holly . ?" Ciara ngước nhìn chị với đôi mắt buồn vời vợi.
    Holly cũng cảm thấy như muốn khóc. Nàng cố mỉm cười động viên em gái:
    - Vậy em có nghĩ anh ta kô phải là người em cần kô?
    Ciara vẫn nức nở:
    - Nhưng em yêu Mathew, Holly, và đó chỉ là 1 cuộc cãi vã vớ vẩn. Em mua vé quay về chỉ vì em đang giận. em kô nghĩ anh ấy sẽ để em ra đi?
    Cánh cửa sổ phòng Ciara mở toang. Holly nghe những âm thanh quen thuộc của tiếng sóng vỗ và tiếng cười đùa từ bãi biển vọng vào. Holly và Ciara đã cùng lớn lên bên nhau trong căn phòng này, nàng cảm thấy thật dễ chịu khi được trở lại với những âm thanh quen thuộc ấy.
    Ciara bắt đầu bình tĩnh trở lại:
    - Xin lỗi Hol.
    - Em kô cần phải thế. ?" Holly nói, nắm lấy bàn tay Ciara . ?" Đáng lẽ em nên nói ra tất cả khi trở về thay vì cứ giữ mãi trong long.
    - Nhưng chuyện của em có đáng gì so với chuyện của chị. EM còn cảm thấy mình ngu ngốc khi khóc vì chuyện này nữa. ?" Cô lau khô nước mắt, tự trách mình.
    - Ciara, đây đúng là 1 chuyện lớn đấy. Mất đi người mình yêu thương luôn là nỗi đau lớn, kô kể người đó còn sống hay? - Nàng kô thể nói hết được câu. ?" Dĩ nhiên em có thể kể cho chị nghe bất cứ chuyện gì khác nữa.
    - Chị đã rất can đảm Holly. Nếu là em, chắc em kô biết phải làm gì. Lại còn ở đây khóc vì 1 người bạn trai chỉ mới quen có vài tháng.
    - Chị ư? Can đảm ư? ?" Holly cười. ?" Ước gì chị có được sự can đảm.
    - Chị rất can đảm mà! ?" Ciara nhấn mạnh. ?" Mọi người cũng đều nói thế. Chị đã luôn can đảm vượt qua tất cả. Nếu là em, có lẽ em.. Dù sao chị vẫn ổn, đúng thế kô? ?" Ciara lo lắng quan sát Holly.
    Holly nhìn xuống tay và mân mê chiếc nhẫn cưới.
    - Có ổn kô ư? ?" Holly lặp lại. Nàng nhìn những con búp bê và gấu bong trên kệ . ?" Chị cũng đang luẩn quẩn với rất nhiều thứ, Ciara. ?" Holly giải thích. ?" Vẫn tiếp tục mệt mỏi. Đôi khi chị thấy buồn rồi lại thấy hạnh phúc, có lúc chị thấy mình may mắn, rồi lại thấy mình bất hạnh. Trong chị có đến hàng triệu cảm giác và suy nghĩ khác nhau trong 1 ngày. Nhưng chị nghĩ ?ocảm thấy ổn? cũng là 1 trong hàng triệu cảm giác ấy. ?" nàng nhìn em gái và nở 1 nụ cười buồn.
    - Và cả sự can đảm nữa. ?" Ciara khẳng địnhlại. ?" Và sự bình tĩnh, lí trí. Và cả khả năng sắp xếp cuộc sống nữa.
    Holly lắc đầu:
    - Kô, Ciara, chị kô can đảm chút nào. Em mới là người can đảm. Em lúc nào cũng can đảm.
    Họ ngồi im lặng bên nhau, nghe tiếng sóng biển, tiếng cười nói bên ngoài vọng vào.
    - À, lúc nãy hình như chị định nói gì với em phải kô? ?" Ciara đột nhiên hỏi, làm bộ như kô biết gì.
    Holly bấy giờ mới phì cười, Ciara rất biết tận dụng cơ hội.
    - Kô, thôi quên chuyện đó đi, chẳng có gì đâu. ?" Holly trả lời, mắt vẫn chăm chú nhìn ra bầu trời xanh trong ngoài cửa sổ.

    Hết chương 9!

  9. quangalex

    quangalex Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2008
    Bài viết:
    163
    Đã được thích:
    0
    Đọc xong , sau đó xem phim na?y thi? bạn sef thấy thất vọng vê? phim đấy.
    Nếu ai chưa đọc thi? xem phim trước va? đọc sau, chắc chăn sef thích
  10. CuZin

    CuZin Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2006
    Bài viết:
    1.422
    Đã được thích:
    0
    Mình lại thấy phim có một không khí rất khác. Vừa lấy nước mắt vừa lấy nụ cười . Chắc tại mình xem phim trước khi đọc truyện.
    Trong phim thích nhất đoạn Gerry viết về lần đầu gặp Holly. "trước đó anh không nghĩ rằng có người mang trên người nhiều gam màu đến thế" (hay đại loại thế).
    Thế giới của Holly phim không ngọt ngào và nhiều mối quan tâm như Holly truyện, vì thế khi mất đi Gerry cảm giác cô độc sẽ tăng lên nhiều nhiều.
    Thích cả câu: Chúng ta sợ tuổi già nhưng chúng ta không biết rằng, được già đi bên cạnh ai đó cũng là một đặc ân rồi.
    xem phim xong lập tức đọc ngấu nghiến quyển truyện trong 2 ngày...
    ủng hộ chủ topic.

Chia sẻ trang này