1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Public__Nhi' nho^'__Cái gì chưa có thì sẽ có__Cái gì chưa cần thì sẽ cần ^_^....Bất cứ điều gì bạn c

Chủ đề trong '1984 Public' bởi puppyltt, 23/07/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. puppyltt

    puppyltt Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    1.937
    Đã được thích:
    0
    Celine Dion
    Title: Let''s Talk About LoveAlbum: Let''s Talk About Love
    [SPONSOR]

    Everywhere I go all the places that I''ve been
    Every smile is a new horizon on a land I''ve never seen
    There are people around the world - different faces different names
    But there''s one true emotion that reminds me we''re the same...
    Lets talk about love
    From the laughter of a child to the tears of a grown man
    There''s a thread that runs right through us all and helps us understand
    As subtle as a breeze - that fans a flicker to a flame
    From the very first sweet melody to the very last refrain...
    Lets talk about love
    Lets talk about us
    Lets talk about life
    Lets talk about trust
    Lets talk about love
    It''s the king of all who live and the queen of good hearts
    It''s the ace you may keep up your sleeve - ''til the name is all but lost
    As deep as any sea - with the rage of any storm
    But as gentle as a falling leaf on any autumn morn...
    Lets talk about love - it''s all were needin''
    Lets talk about us - it''s the air we''re breathin''
    Lets talk about life - I wanna know you
    Lets talk about trust - and I wanna show you
    Lets talk about love
    Hao_Xieng_Hao_Xieng_Kho_Ni_Chai_Ien_Chien ^^
  2. puppyltt

    puppyltt Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    1.937
    Đã được thích:
    0
    S Club 7
    Title: Say Goodbye
    Album:
    [SPONSOR]

    In the years to come
    Will you think about these moments that we shared
    In the years to come
    Are you gonna think it over and
    How we lived each day with no regrets
    Nothing lasts forever though we want it to
    The road ahead holds different dreams for me and you
    Sometimes goodbye, though it hurts in your heart
    Is the only way for destiny
    Sometimes goodbye, though it hurts is the only way now
    For you and me
    Though its the hardest thing to say
    I''ll miss your love every way
    So say goodbye
    But don''t you cry
    Cos true love never dies
    In a year from now
    Maybe there''ll be things we''ll wish we''d never said
    In a year from now
    Maybe we''ll see each other standing on the same street corner
    No regrets
    Each and every head is always written in the stars
    If only I can stop the world and make this last
    Sometimes goodbye, though it hurts in your heart
    Is the only way for destiny
    Sometimes goodbye, though it hurts is the only way now
    For you and me
    Though its the hardest thing to say
    I''ll miss your love every way
    So say goodbye
    But don''t you cry
    Cos true love never dies
    And when you need my arms to run into
    I''ll comfort you
    Nothing will ever change the way I feel
    Sometimes goodbye, though it hurts in your heart
    Is the only way for destiny
    Sometimes goodbye, though it hurts is the only way now
    For you and me
    Though its the hardest thing to say
    I''ll miss your love everyday
    So say goodbye
    But don''t you cry
    Cos a true love never dies
    Hao_Xieng_Hao_Xieng_Kho_Ni_Chai_Ien_Chien ^^
  3. puppyltt

    puppyltt Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    1.937
    Đã được thích:
    0
    http://www.yeuamnhac.com/music/showthread.php?t=45840&page=3&pp=10

    Hao_Xieng_Hao_Xieng_Kho_Ni_Chai_Ien_Chien ^^
  4. chocopie2000

    chocopie2000 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/07/2002
    Bài viết:
    1.390
    Đã được thích:
    0
    Ngôn ngữ các loài hoa
    Hoa cẩm chướng Tình bạn.
    Hoa cúc trắng Ngây thơ và duyên dáng.
    Hoa cúc tím (thạch thảo) Nỗi lưu luyến khi chia tay.
    Hoa cúc vàng Lòng kính yêu quý mến, nỗi hân hoan.
    Hoa đinh tử - màu lửa Càng ngày anh càng yêu em.
    Hoa đinh tử - đỏ sẫm Lòng anh không bao giờ thay đổi.
    Hoa đồng thảo Tính khiêm nhường.
    Hoa đồng tiền Niềm tin của em đã đạt được.
    Hoa huệ Sự trong sạch và thanh cao.
    Hoa hướng dương Niềm tin và hy vọng.
    Hoa hải đường Nên giữ tình bạn thân mật thì hơn.
    Hoa hồng Thể hiện tình yêu bất diệt.
    Hoa hồng BB Tình yêu ban đầu
    Hoa hồng bạch Em ngây thơ duyên dáng và dịu dàng.
    Hoa hồng nhung Tình yêu say đắm và nồng nhiệt.
    Hoa hồng vàngMột tình yêu kiêu sa và rực rỡ.
    Hoa hồng đỏMột tình yêu mãnh liệt đậm đà.
    Hoa hồng phấnSự trìu mến của em theo bước chân anh.
    Hoa hồng tỉ muội"Bạn là một đứa em ngoan."
    Hoa kim ngânLòng trung thành.
    Hoa lanBao giờ em cũng thành thật với anh.
    Hoa lay ơnNhững cuộc họp vui vẻ và lời hẹn cho ngày mai.
    Hoa lưu ly Anh muốn hoàn toàn là của em.
    Hoa lý Tình yêu thanh cao và trong sạch.
    Hoa mai, hoa đào Một mùa xuân tràn trề ứơc mơ và hy vọng.
    Hoa mimosa Tình yêu mới chớm nở.
    Hoa mào gà Ðổ đậm - Không có điều gì làm anh chán cả.
    Hoa ngân hương vàng Tôi đã có chồng hãy tha thứ.
    Hoa phù dung Chóng phai, không bền.
    Hoa phù dung Hồng nhan bạc phận.
    .
    Hoa quỳnh Sự thanh khiết.
    Hoa sen hồng Hân hoan, tươi vui.
    Hoa sen trắng Cung kính, tôn nghiêm.
    Hoa sen Lòng độ lượng và từ bi bác ái.
    Hoa sơn trà Anh nên dè dặt một chút.
    Hoa thuỷ tiên Kiêu căng và ích kỷ.
    Hoa thuỷ tiên Vương giả, thanh cao, kiêu hãnh.
    Hoa thược dược Sự dịu dàng và nét thầm kín.
    Hoa trà mi Kiêu hãnh, coi thường tình yêu.
    Hoa trà Mong manh sương khói.

    Hoa tường vi hồng Anh yêu em mãi mãi.
    Hoa tường vi vàng Anh sung sướng được yêu em
    Hoa tường vi Anh đã bắt đầu yêu em.
    Hoa tử vi Sự e ấp kín đáo.
    Tuỳ theo các dịp vui, ngày lễ bạn chọn hoa như:
    · Mừng tân gia, nên chọn màu hoa tươi vui rực rỡ,
    · Mừng sinh nhật nên chọn các loại hoa có màu tươi ấm, thanh khiết.
    · Ngày Tình Yêu (Valentine''''s Day) nên chọn những bông hồng đỏ thắm hoặc màu
    hồng nồng nàn.
    · Ngày thầy cô giáo có thể chọn hoa hồng màu đỏ, trắng, vàng hoặc các loại lan,
    cúc trắng, cúc vàng v.v...
    · Dự tang lễ nên chọn hoa huệ ta, huệ tây, vạn thọ, cúc tím....
    · Ngày trọng đại nhất đời người có thể chọn những loại hoa mà mình thích,
    thông thường các cô dâu hay chọn hoa hồng trắng bó chung với
    hoa hồng đỏ, hoa hồng BB hoặc hồng nhung, hoa cúc trắng...
    ( cop được bên Tầm nhìn ..mang vìa cho mọi người đọc ..hihi )
    LOVE OR HATE.....NO PROBLEM....
    Được chocopie2000 sửa chữa / chuyển vào 22:38 ngày 31/08/2003
  5. Rce

    Rce Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/01/2001
    Bài viết:
    3.692
    Đã được thích:
    0
    Tự dưng nhận được mấy bài của Lưu Quang Vũ. Không biết nó có ý đồ gì. Thôi thì post lên cho mọi người xem cho vui.
    Bầy ong trong đêm sâu
    Tâm hồn anh dằn vặt cuộc đời anh
    Thắp một ngọn đèn hồng như ánh lửa
    Đêm sâu quá đêm nào biết ngủ
    Chỉ con người đến ngủ giữa đêm thôi
    Mà có ngủ đâu người ta đợi mặt trời
    Đợi lâu quá nên để cơn mơ chờ đợi vậy
    Trong cơn mơ là cuộc đời thức dậy
    Con ong vàng bé nhỏ đến tìm em
    Con ong xanh có đôi mắt đen
    Con ong trắng bơ vơ trong tổ vắng
    Con ong đỏ là con ong thơ thẩn
    Bay đi tìm hương nhuỵ mất từ lâu
    Đã chết rồi ơi chú ong nâu
    Để hoa rụng mùa thu thương nhớ bạn
    Anh là con ong bay giữa trời lận đận
    Trời đêm dài chẳng có một ngôi sao
    Em ở đâu em ngủ ở phưng nào
    Môi em thở những điều gì khe khẽ
    Em em gần hay em xa thế nhỉ
    Đến bất ngờ loá nắng giữa lòng đau
    Anh có hẹn đâu anh chả nói câu nào
    Anh chỉ buồn thôi em chỉ buồn thôi ai biết
    Tóc em dài như một ngày mỏi mệt
    Em đợi chi anh em cần chi anh
    Anh đợi chờ em không đợi sao đành
    Đêm như biển không bờ bóng tối rất thẳm sâu
    Đời cũng như biển kia anh lại giống con tàu
    Tàu anh đi đi hoài trên biển vắng
    Mong tìm được một bóng hình bè bạn
    Đến bây giờ anh gặp được tàu em
    Anh mở gió tâm hồn cho buồn thắm kéo lên
    Anh ngờ tàu em lại là tàu cướp biển
    Em cướp hết cuộc đời anh em lấy hết
    Trói anh vào cột buồm của tình yêu
    Bão táp nổi lên chớp giật tàu xiêu
    Em đứng đó hãi hùng ngơ ngác
    Anh cũng thương em suốt đời trên sóng nước
    Cướp được tàu anh tưởng có ngọc vàng
    Ngờ đâu chỉ là ván nát sàn hoang
    Còn trơ lại hồn thơ tai ác quá
    Nhưng thôi em ơi đấy chỉ là lời ru trong giấc ngủ
    Anh thương em đây anh lại êm đềm
    Làm con ong vàng đến ngủ giữa tóc em
    Con ong xanh có đôi mắt đen
    Con ong trắng là con ong thương nhớ
    Con ong đỏ chính niềm tin ấp ủ
    Còn hạnh phúc cuối cùng là tiếng hát chú ong nâu
    Đêm đông chí uống rượu với bác Lâm và bác Khánh nói về những cuộc chia tay thời loạn
    Nhang tàn lả tả rơi lưng cốc
    Nhà lạnh trần cao ngọn nến gầy
    Chăn rách chiếu manh quần áo lạ
    Chuyện dài đêm vắng rượu buồn say
    Gió hú ầm ào qua gạch vỡ
    Người chết vùi thân dưới hố bom
    Kẻ sống vật vờ không chốn ở
    Lang thang trẻ ốm ngủ bên đường
    Cơ sự làm sao đến nỗi này
    Mông lung không đoán được ngày mai
    Máu chảy thành sông thây chất núi
    Bè bạn tan hoang mình rã rời
    Thơ Khánh buồn như lòng đất nước
    Thơ hay đời loạn chẳng đâu dùng
    Vườn cũ cây tàn chim chết cả
    Người chơi đàn nguyệt có còn không
    Mọi chuyện thiêng liêng thành nhảm nhí
    Khắp nơi trí trá lọc lừa nhau
    Nước Pháp khôn ngoan nước Nhật giàu
    Nước Mỹ lắm bom mà cực ác
    Nước Nga hiềm khích với nước Tàu
    Nước Việt đói nghèo thân cơ cực
    Đất hẹp trụi trần vạn khổ đau
    Tối đen thành phố đêm lưu lạc
    Máy bay giặc rít ở trên đầu
    Ba thằng da vàng ngồi uống rượu
    Mặt buồn như sỏi dưới hang sâu
    Chúng mình không có bom nguyên tử
    Chỉ có thuốc lào hút với nhau
    Thương nhà thương nước thương cho bạn
    Không khóc mà sao cổ nghẹn ngào
    Thôi nhé mai này tiễn Khánh đi
    Đường xa bom phá tàu không về
    Lênh đênh ai hát ngoài song cửa
    Bài ca thanh bình đêm cũ
    ?oHoa lá quên giờ tàn
    Mây trắng bay tìm đàn?
    Ngày xưa yên ấm quá
    Trẻ hát đồng dao trên phố
    Con trai xách điếu đi cày
    Con gái quang liềm gặt lúa
    Bao giờ hết loạn người ơi
    Cạn cùng nhau chén nữa
    Tàn canh là xa xôi
    Lòng như vầng trăng nhọn
    Chém giữa trời không nguôi
    Anh đã mất chi anh đã được gì
    Phải chăng anh đã mất giấc mơ
    Mất tiếng ve và những mùa dưa chín
    Anh đã mất cả mây qua lòng giếng
    Cả tiếng gà hẻm núi cả cơn mưa
    Mất những tiếng rung mơ hồ mà biết gọi người đi
    Mất niềm tin vào chiếc thuyền buồm trắng
    Mất đom đóm đầm sâu mất nụ cười phố vắng
    Mất bài thơ trao tay nhỏ em cầm
    Giờ lạnh tanh anh không còn xao động nữa
    Không nỗi buồn không cay đắng không niềm vui
    Khổ đau hôm nay không như khổ cũ
    Nỗi lo âu cũng khác hẳn xưa rồi
    Anh đã cho nhiều anh đã phải lãng quên
    Người ta chê anh nhiều lưu luyến quá
    Anh gắng gượng nghe theo anh vứt bỏ
    Bao diệu kỳ chân thực thuộc về anh
    Mất hạnh phúc rồi ư nhưng anh cần chi hạnh phúc
    Hai tiếng xa với hiểu rõ nghĩa từ lâu
    Ừ thì ngẩn ngơ anh đành nhận thế
    Giọt lệ trong không tủi hổ gì đâu
    Anh chẳng mang cho đời những tiệc vui ảo ảnh
    Nỗi buồn chân thành đời chẳng nhận hay sao
    Cái bay thợ nề sinh ra để dựng xây
    Anh sinh giữa ngày lo âu bề bộn
    Bàn tay phải trồng đôi vai phải gánh
    Anh có ngại chi anh đã hiểu rồi
    Anh vẫn còn nguyên cái tính chất của đời
    Anh đã được vầng trán cao được cái nhìn trí tuệ
    Được rèn đi như luống đất được cày
    Anh đã khổ đau khổ đau dài hơn số tuổi
    Vẫn trong lành khi em đến cầm tay
    Dẫu chẳng lấy về tất cả cho anh
    Em vẫn như sông rộng tốt lành
    Em mà ngọn gió chiều nức nở
    Em mà ngày xưa run rẩy cả lòng anh
    Em đã tới giữa mưa dầm nắng lửa
    Dẫu anh mất nhà ga êm đẹp đó
    Vẫn còn con tàu chuyển bánh đi xa
    Anh đã mất ngôi sao trên mái nhà
    Anh vẫn còn ngôi sao ngoài cửa sổ
    Và nếu mất em rồi anh vẫn còn đôi mắt của em
    Say men rượu ngày mai sẽ tỉnh,
    Say men tình muôn thưở vẫn còn say.
  6. Rce

    Rce Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/01/2001
    Bài viết:
    3.692
    Đã được thích:
    0
    Suy tưởng
    - Lưu Quang Vũ -
    Xưa anh như lá thư không địa chỉ
    Con tàu không lửa than con thuyền cũ không buồm
    Anh nghĩ quá nhiều về những khoảng vô biên
    Những đảo lạ trong khói mờ ẩn hiện
    Nay anh chỉ tin
    Những nhành cây trong tầm hái của con người
    Những nguồn suối có thể cho nước uống
    Những mảnh ruộng có thể sinh quả ngọt
    Những ngôi nhà sống được ở bên trong
    Xưa anh thích những lời nói đẹp
    Nay anh thích những lời nói đúng
    Anh hiểu lại từ đầu những chân lý giản đơn
    Con người cần đến nhau con sông về biển rộng
    Muốn gặt hái phải tự mình gieo hạt
    Không làm người thua cuộc ở trong đời
    Xưa anh tưởng chỉ cần can đảm
    Nay anh hiểu phải làm người chiến thắng
    Anh không tin kẻ buồn nản cô đơn
    Anh đã chán những anh hùng thất bại
    Trước anh tự hào thấy mình chẳng giống ai
    Nay anh vững tâm thấy mình với mọi người
    Chung nỗi khổ niềm vui chung ước vọng
    Hôm qua đời anh chẳng có ích cho ai
    Như cái vỏ diêm ướt lạnh giữa trời
    Anh đo niềm vui bằng những gì anh nhận được
    Nay bằng những gì anh mang cho người khác
    Chẳng khoanh tay chờ đợi ở ngày mai
    Anh nhập vào hơi thở lớn hôm nay
    Anh có lại niềm vui và sức lực
    Nhờ em cho em đời sống của anh ơi
    1978
    Say men rượu ngày mai sẽ tỉnh,
    Say men tình muôn thưở vẫn còn say.
  7. Rce

    Rce Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/01/2001
    Bài viết:
    3.692
    Đã được thích:
    0
    Hoa vàng ở lại
    - Lưu Quang Vũ -
    Mưa thu ướt đẫm cánh hoa vàng
    Gió lục địa tràn về như bão
    Gió phiêu bạt phập phồng nếp áo
    Mây đầy trời đất lạnh sáng mênh mông
    Những cánh đồng hoa cúc mọc rưng rưng
    Chùm nắng lạ tươi vàng trên cỏ dại
    Trăng ngả xuống cho hoa mềm thức dậy
    Những bức tường lẩy bẩy bóng hoa lên
    Em trở về đêm lạnh áo em đen
    Gian phòng nhỏ một bình hoa ướt sũng
    Em đã ngủ anh ngồi im lặng
    Cái màu hoa ám ảnh suốt đêm dài
    Ở ngoài kia thành phố mưa bay
    Bùn lầy lội những ngả đường khuya khoắt
    Mưa và gió ầm ào trên mặt đất
    Hai chúng mình bên cạnh một loài hoa
    Sắc hoa vàng những miền đất ta qua
    Biển và cát của một thời trẻ dại
    Những làng vắng màu hoa trên cát cháy
    Con sóng đêm vàng chói cánh tay nâu
    ?oQuả chuông vàng rung ở cuối rừng sâu?
    Bài hát ấy bây giờ ai hát lại
    Khói nghi ngút suốt mùa hè bom dội
    Một chùm hoa bên suối báo vào thu
    Một chùm hoa hái vội đặt trên mồ
    Thằng bạn cũ nơi đỉnh đèo nằm lại
    Đêm nay gọi tìm nhau trong đất tối
    Mắt to vàng nóng bỏng giữa đài hoa
    Đã qua đi thời say đắm mong chờ
    Vẫn còn đó một màu hoa gay gắt
    Cái màu hoa cô độc
    Nở âm thầm trong giá buốt heo may
    Em của năm nào em của hôm nay
    Em đang thở hay hoa vàng đang thở
    Gương mặt của tình yêu và nỗi khổ
    Phương xa nào đến ở cùng tôi
    Cái người trai đêm vắng lặng im ngồi
    Cốc rượu đắng cùng hoa chuốc lửa
    Tưới rượu xuống hoa vàng lả tả
    Thấy chập chờn sao mọc nắng dâng lên
    Cháy bên mình không một phút nguôi yên
    Tình đã hẹn đời không thể khác
    Chỉ e nữa lòng em rồi cũng nhạt
    Quên hoa vàng ở lại những đêm mưa.
    Say men rượu ngày mai sẽ tỉnh,
    Say men tình muôn thưở vẫn còn say.
  8. puppyltt

    puppyltt Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    1.937
    Đã được thích:
    0
    Đọc truyện dùm bạn

    Thương nhớ Hoàng Lan.
    Tôi sinh ra dưới một mái chùa. Nghe kể rằng sư phụ tôi khi ấy còn trẻ, một hôm đi ngang bỗng động tâm hỏi: ?oMô phật, sao sau chùa lại phơi tã lót?? . Nghe chuyện đời cha tôi, thầy bảo: ?oHãy nhớ ngày này. Nếu có cơ duyên, mười năm sau ta sẽ trở lại?. Trở về, thẩy bỏ tăng viện, lên một ngọn núi hẻo lánh trong rú xa, dựng mấy nếp nhà cổ. Từ ấy, thầy ẩn tu, hiếm khi xuống núi.
    Lớn lên, tôi giống cha như đúc và rất được mẹ yêu chiều. Chả tôi mắt sang, mũi cao, tiếng nói trầm ấm, tính tình hiền hoà trung thực. Khi còn là một chú tiểu dầu để chỏm, người đã nổi tiếng thong minh, mười lăm tuổi chép rành kinh chữ Hán. Rồi vì học giỏi, được cử làm giáo sư ở trường Trung học Bồ Đề, một trường phổ thong tư thục của Giáo hội. Lúc người sắp được phong Đại Đức thì gặp cô bé nữ sinh tinh nghịch, có đôi mắt hút hồn, đôi môi đầy đam mê và cái tính thích gì thì làm cho bằng được. Ban đầu, cô bé chỉ định quấy phá chơi để thử bản lĩnh của thầy. Nhưng rồi tình yêu là lửa, chính người muốn đốt lại cháy. Cả chùa ngẩn ngơ khi người thanh niên đạo hạnh vòng tay thưa trước sư cụ trụ trì: ?oYến bệnh nặng đã bốn tháng rồi, sợ rằng cô ấy chết. Thầy dạy con tu hành để cứu chúng sinh. Nay con có thể cứu một sinh linh, sao lại khước từ?. Cha tôi rời chùa, cô Yến khỏi bệnh rồi hai người thành vợ chồng. Ông bà tôi để lại một ngôi nhà, cha tôi cho dỡ đi, xây vào chỗ đó một ngôi chùa tư. Đã không bỏ đời theo đạo được thì ông đem đạo về giữa đời. Sau khi đã có con, ông vẫn ăn chay, mặc áo nâu và tụng kinh sớm chiều. Có lần mẹ tôi đi chợ mua xâu ếch, những con ếch theo phản xạ cứ chắp hai chân trước vãi lia lịa. Một bà đi ngang bảo mẹ tôi: ?oMấy con ếch lạy khéo không thua thầy M.H?. Rồi bà cười ha hả: ?oĐi tu mà chẳng trót đời, làm than con ếch cho người lột da?. Tính mẹ tôi mau nước mắt, cứ vừa đi vừa khóc thút thít cho đến lúc tới nhà. Tối đó bà kèo nhèo mãi, năn nỉ mãi cha tôi tội gì không để tóc, ngả mặn, làm người trần cho sướng cái than. Tu kiểu này, người ta nói không chịu nổi. Cha tôi chỉ cười, dường như không để tâm. Cả đời người không tranh giành với ai mà như có phép thần thong, chạm vào đâu thì phất đến đó. Cơ sở làm hương trầm của người càng phát triển, mẹ tôi càng béo đẹp ra thì lời đàm tiếu của thiên hạ càng rần rần. Cuối cùng, chẳng hiểu vì sao mẹ bong đột ngột bỏ đi mất tăm?
    Cô ruột tôi giận lắm bảo: ?oMẹ mi là con yêu tinh, khi trước đã phá đời tu của cha mi, chừ lại phá luôn đời tục của ổng?. Ai cũng khuyên đăng báo tìm nhưng cha tôi chỉ nói: ?oĐừng?. Ông không trách móc gì, nhưng có lẽ ông buồn, tiếng tụng kinh đêm khuya chừng khắc khoải. Chao ôi, với những con thuyên khắc khoải ấy, kiếp nào cha tôi mới đến Tây Phương?
    Cơ sở làm hương từ đó phó mặc cho cô tôi. Cô tôi cho chặt cây, nhổ cỏ, sửa sang lại cho khu vườn sang sủa: ?oThiệt là hư sự, ai đời lập chùa mà lại trồng hoàng lan trong sân. Mùi hoàng lan là mùi ma, hẹn chi ma chướng nó phá cho như thế ni?.
    Tôi rân rấn nước mắt nhìn người ta chặt cây hoàng làn, cành lá vứt bừa bãi trên mặt đất. Ngày xưa, gội đầu xong mẹ tôi thường hái hoa giấu vào bối tóc cho thơm. Bây giờ người đã đi, hoa cũng không còn?
    Năm tôi mười tuổi, có vị Đại Đức trên núi về thuyết pháp ở chùa Diệu Đế. Tôi đi theo cô tôi đến nghe. Khi trở về tôi xin xuất gia. Cha tôi bảo: ?oKinh sách ở đây, chuông mõ ở đây, con còn đi đâu??. Tôi chỉ lắc đầu?
    Nơi thầy tôi ẩn tu là Bích Vân am ?" am Mây Biếc. Mười năm khai sơn, thầy đã cùng đồ đệ trồng hơn hai chục mẫu bạch đàn và ba ngàn giò phong lan đủ loại. Các sư huynh dạy tôi chăm hoa. tưới cây mỗi sang. Buổi chiều đi học ở trường Nam Giao. Năm mười lăm tuổi, tôi bắt đầu chướng tính. Sư huynh hạch tôi: ?oBạch thầy, Đăng Ninh trốn học, la cà ở quán cà phê Tím. Người quanh đó ai cũng chê cười, họ nói cô ruột Ninh làm hương giàu có, cúng dường nhiều tiền nên thầy thả cho Ninh tha hồ tự tung tự tác?. Tôi ức, lầm lì không nói, thầy cũng không quở. TÍnh thầy rất nghiêm, không mấy khi la rầy mà đồ đệ ai nấy tuân lời răm rắp. Chỉ riêng với tôi, không hiểu sao thầy đặc biệt khoan thứ. Sợ thầy phạt, đợi lúc sắp vào tụng kinh, tôi biện bạch: ?oBạch thầy, ngày xưa cha con thường bảo: tu trên núi dễ, tu giữa chợ mới là khó. Khong ở giữa đời làm sao hiểu đời đục mà tránh??. Thầy hỏi: ?oAi bảo con là đời đục? Đời không đục, không trong?. Tôi hụt hẫng, không hiểu ý thầy định nói gì?


    ( to be continued)
      Chẳng thơm cũng thể hoa nhài, dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An
  9. puppyltt

    puppyltt Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    1.937
    Đã được thích:
    0
    Tu trên non bây giờ thật ra cũng không phải dễ. Thầy tôi tránh đời vào núi sâu, nhưng tồi vườn lan Mây Biếc nổi tiếng quá nên người trần lại kéo lên thưởng ngoạn. Thứ bảy, chủ nhật, học trò đạp xe lác đác trắng trên con đường mòn tới thảo am. Mấy cô nữ sinh nhỏ tuổi mê hoa ngẩn ngơ ngắm bong sung tím trong hồ, chạy vào đến tận hiên, chỗ thầy ngồi viết sách. Thầy không quở, cũng không ngẩng lên nhìn. Một cô bé chạy đến gần tôi, nhìn làn sương li ti mà tôi đang xịt lên những chồi đang đơm nụ. Cô hỏi tôi tên hoc, tôi giảng: ?oĐây là giống Tiểu Hồ điệp, nghĩa là bươm **** nhỏ. Em thấy không, trông xa chấp chới như đàn **** cải màu vàng?. Cô chìa hai bàn tay với những ngón búp măng, hứng sương. Tôi cau mày: ?oNày đừng nghịch?. Cô bé cứ đùa với những bụi nước, chẳng để ý lời tôi. ?oAnh cứ tưới đi, em cũng là Lan?. Tôi cáu, xịt cho nước rơi ướt cả tóc, cả áo cô bé. Mấy cô bạn cười rúc rich, khi về có cô còn nói vọng lại: ?oCon Lan hên quá, gặp chú tiểu vừa đẹp trai, vừa quậy?. Tôi tủm tỉm cười. Sư huynh tôi cáu kỉnh: ?oMấy con Thị Mầu đời nay quá quắt lắm. Bay không biết quyến rũ sư tăng là tội đoạ địa ngục hử??. Tôi cự: ?oNgười ta chỉ đùa thế. Có gì mà gọi là quyến rũ?.
    Từ đó vài ba hôm một lần, Lan lại đến giúp tôi tưới hoa. Tôi dạy cho cô biết về phong lan, đấy là cả một thế giớ còn đa dạng hơn thế giới người. Phượng Vĩ đỏ rực, Tuyết Điểm thì trắng, Vũ Nữ thì nhu đang múa trước gió. Lan phụng phịu: ?oHoa nào cũng có tên riêng, chỉ mình em không có?. Tôi nhìn khuôn mặt cô như trẻ thơ. ?oVậy tôi đặt cho cô một cái tên. Tên cô là Tinh Khôi.?
    Thầy biết tình thân giữa tôi và Lan. Sư huynh không vui lòng, thầy chỉ bảo: ?oKhông can gì?. ?oBạch thầy, người này có bạn thì người kia có bạn, rồi con gái kéo đến đầy thảo am, còn ra cái thể thống gì nữa??. Thầy gật đầu. Chiều lại, tôi mài mực hầu thầy, thầy đem cho tôi xem bộ tranh mười bức vẽ mục đồng chăn trâu: ?oĐây là thập mục ngưu đồ, cũng là quá trình tu học của một con người. Trâu không là trâu, mà chính là cái tâm ta đó?. Tôi động lòng hỏi: ?oBạch thầy, con xem bức vẽ cuối cùng không còn trâu mà cũng chẳng còn người, chỉ còn trăng soi. Vậy cớ gì phải sống trong dây trói. Ngày xưa Tuệ Trung Thượng Sĩ là bậc thầy ngộ đạo mà không kiêng rượu thịt, vì chay mặn chỉ là hình tướng bên ngoài, không can hệ đến sự giác ngộ bên trong?. Thầy cười: ?oĐúng con ạ, với bậc đắc đạo là thế. Nhưng khi ta còn là một người phàm, thì cũng như con trâu kia, phải có sợi dây buộc, có người chăn dắt. Đến khi cái tâm vững rồi, sáng rồi mới có thể như trâu đen thành trâu trắng, không ràng buộc, chẳng những nhởn nhơ trên cỏ xanh mà còn bay lên đến chín tầng mây?. Tôi vái thầy mà thưa: ?oCon hiểu rồi, nhưng nhà chùa chẳng thể xua đuổi ai. Từ mai con xin thôi không giữ vườn lan nữa?.
    Mấy hôm sau, Lan thấy sư huynh tôi ra tưới vườn còn tôi thì chẻ củi. ?oAnh không thích phong làn nữa sao??. ?oKhông. Muôn hồng nghìn tía, chẳng qua cũng chỉ để nhìn trong chốc lát. Một đời tôi chỉ riêng nhớ hoàng lan?. Tôi giảng cho cô bé biết hoa hoàng lan cánh mảnh mai, vàng như màu chim hoàng yến. Thửơ trước, cứ sắp rằm, mồng một, các bà hàng hoa lại đến mua, họ gói hoa trong lá chuối, từng gói nhỏ xinh xinh toả thơm ngây ngất. Lan bảo: ?oThích ghê, em chưa thấy bao giờ?. Ừ, loài cây ấy có lẽ giờ đã tiệt giống rồi hay sao, nhiều lần theo sư huynh đi chợ mua bông chuối, tôi để ý tìm mà không thấy nữa. Tôi lớn lên lòng bâng khuâng như thiếu vắng một thứ gì, cứ mơ hồ nhớ nhớ, thương thương?
    Cuối năm, anh em tôi kẻ kéo người đẩy, chở phong lan xuống phố đổi gạo. Ông chủ tịch hội hoa cảnh hài lòng lắm khi thấy những giò mũm mĩm với chồi xanh đầy nụ. Ba bao gạo lớn được bưng ta. ?oCha ơi, con có làm một ít bánh trái cây để cúng dường?. Tôi nghe tiếng quay lại, sững người vì thấy Lan. Ông chủ tịch âu yếm bảo: ?oCúng dường thì phải cung kính. Con phải tự lên chùa lạy Phật mà dâng?. Tôi hãi hồn, vội nói: ?oThôi thôi, khỏi phiền nữ thí chủ. Nhận ngay ở đây?. Lan bật cười, lại cái cười tinh khôi. Rồi Lan nhìn tôi buồn thiu: ?oSao lâu nay anh không ra vườn? Em lên chùa, biết anh trong bếp mà mấy chú không cho vào. Riết rồi em buồn không muốn đến nữa?.
    Mầy buổi sau, tôi theo các bạn cũng lớp vào quán. Lan ngồi ở đó, sau chiếc bàn con bên cửa sổ. Các bạn tôi ai cũng nhìn về phía Lan còn cô bé chẳng nhìn ai, cứ lặng lẽ một mình. Ngồi ở một bàn xa mà tôi như thấy cả bầu trời hoàng hôn tím, tím ngát ngoài kia đang in trong mắt Lan. Mãi đến khi chúng tôi ra về, Lan mới ngoái nhìn, ánh mắt thơ ngây mà não nùng. Bỗng dưng đỏ mặt, rồi tôi thấy hoảng sợ vì mình đã đỏ mặt?
    Một người con gái chiều nào cũng ngồi ở quán Tím, chẳng bao lâu đã thành đề tài để bạn con trai bàn tán.
    ?oCon Lan sữa tươi trông xinh vậy chứ nó mắc bệnh, bệnh sợ đàn ông. Đếch thằng nào đến gần được, nó tránh như tránh tà?. ?oKhông phải đâu, nó giữ giá để chờ lấy Việt kiều, thằng Hùng ở Call về ngày nào cũng trực ở nhà nó?. ?oGiữ giá cái gì, nó ưa thằng Quắn chạy bàn ở quan cà phê Tím. Tao thấy nó ngồi một bàn với thằng Quắn, khóc rưng rức?. Tôi im lặng, một lát sau mới bảo: ?oKhó tin?. ?oỞ đời chuyện gì mà chẳng có thể xảy ra - Bạn tôi nói, vẻ ông cụ non - Chiều qua chính mắt tao trông thấy nó chạy ra sau quầy đưa bức thư cho thằng Quắn?.
    Đạp xe về đã đến quá lăng Tự Đức, tự nhiên tôi bứt rứt không chịu được. Tôi quay xe, đạp về nhà Lan. Mưa phùn lướt thướt trên con đường về Bao Vinh xa tắp. Mẹ Lan hỏi: ?oNhà chùa có việc gì mà nhắn cháu lên? Thấy Quắn về nhắn, tôi cho cháu đi ngay rồi?. Tôi tái mặt, không kịp chào, đạp xe đi như tên bắn. Tim tôi dội thình thịch vì âm vang những lời nói của sư huynh khi Lan mới lên thảo am lần đâu: ?oCô gái này đẹp đẽ thanh tú nhưng đuôi mắt dài quá, môi mỏng, cổ cao, tai nhỏ. Đấy là tướng hồng nhan mệnh yểu??Trời chập choạng tối, tới Nam Giao. Nhìn dáo dác hai bên đường, tình cớ thấy Quắn và Lan cùng ngồi trong quán ốc. Quắn gọi rượu, đang ép Lan uống. Lan lắc đầu, Quắn cố nài. Tôi đi vào, đấm mạnh vào mũi Quắn: ?oĐồ lừa đảo. Từ nay chừa cái thói dỗ gái đi?. Quay sang Lan. Tôi nạt: ?oĐi về!?. Không biết Lan có bị một thứ thuốc mê gì không, mặt ngây ngây như bị bỏ bùa. Tôi chở Lan đi. Quắn biết tôi có võ Thiếu lân nên đành chịu phép, hậm hực, chùi máu nhìn theo, cái nhìn của con thú mất mồi?
    Trên đường về, Lan tỉnh lại, gục mặt vào lưng tôi khóc: ?oEm nhờ Quắn chuyển đến anh nhiều thư, anh có nhận được không??. Tôi cau mặt: ?oEm khờ lắm, sao lại đi với thằng Quắn??. ?oQuắn bảo em uống vài chén cho ấm rồi lên đàn Nam Giao chờ Ninh đến?. ?oEm đừng quên, tên em là Tinh Khôi. Đừng dại dột để bọn lưu manh làm nhơ bẩn?. Nước mắt Lan chảy thấm qua chiếc áo lam của tôi, thấm vào đến da thịt. Dừng xe, tôi ngồi xuống vệ vỏ bên đường. Lan ngồi bên tôi. ?oĐêm nào cũng nằm mơ thấy anh dắt em đi thăm vường phong lan. Mình về trồng lan trong sân nhà em đi, có thích hơn không??. Tôi không trả lời, ngắt những cọng cỏ, vò nát trong đôi tay run run. Trên kia, trăng sáng quá, tròn và rực rỡ như chiếc mâm vàng giữa trời. Bỗng nhiên lòng tôi miên man nhớ những câu chuyện cha tôi vẫn kể ngày xưa??Em có thích nghe chuyện cổ tích không??. ?oThích?. Tôi kể cho Lan nghe chuyện người tử tù đọi chiếc mâm vàng đầy nước đi từ cổng hoàng cung vào trước ngai vua mà không sánh ra ngoài một giọt, Lan nghi ngờ: ?oSao có người làm được như thế??. Tôi gật đầu: ?oNgày ấy, nhà vua cũng đã hỏi như vật. Vị thiền sư trả lời: ?oBệ hạ đã hứa nếu y làm được thì sẽ tha tội chết. Vì lẽ sống chết của y, nên dù việc khó vô cùng mà vẫn chăm chăm làm bằng được. Nay nếu bệ hạ vần giải thoát cũng như người này cầu sống, thì việc tu hành dù khó mất cũng có thể vượt qua?. Lan người nhìn tôi, lần đầu tiên tôi nhận ra trong hai cái giếng êm như nhung của mắt cô bé những tia sáng ương ngạnh lạ lùng. ?oEm hiểu rồi. Enh xem tu hành là chuyện sinh tử của anh. Vậy nếu em lại xem anh là chuyện sinh tử của em thì sao? Anh và em, ai đi trọn đường, ai bỏ cuộc??. Tôi bảo: ?oEm nói gì thế? Chuyện sống chết mà nghe cứ như trờ chơi sấp ngửa của trẻ con?. Lan cười?Bàn tay nhỏ nắm lấy tay tôi, ngón thon vuôn vuốt nhu cánh hoa ngậm sữa. Vẻ đẹp này có phải phù du? Vẻ đẹo này có sắc hay là không? Chỉ thấy ngợp vì trăng. Trăng sáng quá. ?oThôi. về đi em?. Tôi đạp xe, trước mắt tôi chập chờn lấp loá những con đường. Những mê lộ giữa đạo và đời, giữa ma và Phật?
    Việc lộn xộn ở quán ốc chẳng mấy ngày đã đồn đến chùa. Cô tôi biết, tốc lên ngay. Tôi bảo: ?oCô đừng lo. Chẳng có chuyện gì đâu?. ?oKhông có lửa sao có khói. Ăn ốc, đánh lộn, giành gái. Thế còn gì là tu hành? Tau mà gặp con ma nữ đóm tau tước từ dưới tước lên?. Tôi ngẩn người một lúc rồi hiểu ra, không nín được cười. Cô bực tức: ?oCháu tưởng chuyện gì cũng cười là xong sao??
    Quả là chuyện không thể cười mà xong. Mấy hôm sau, gia đình Lan mời tôi về.
    ?oCon mà nữ? đã uống hai mười viên ceducen, may sao nhà biết được chở đi gấp cứu. Mẹ Lan chắp tay lạy tôi như lạy Bồ Tát: ?oBác biết tính con Lan lắm, từ nhỏ nó đã nói là làm, đã làm là làm tới cùng. Sợ e cứu thoát lần này, nó lại tự sát lần nữa. Con cứu nó cho bác đi con:. Tôi cuống quýt: ?oBác bảo con làm sao được??. ?oCon cứ giả vờ ừ đi, bây giờ nó còn mới lớn, tính còn ngông cuồng, vài ba năm nữa chững chạc rồi tự nhiên nó hiểu ra?. Ông chủ tịch hội hoa cảnh mắt đỏ au, nhìn tôi chờ đợi một lúc rồi bảo vợ: ?oNói như bà cũng khó. Chú Ninh đây tướng mạo khôi ngô, trước sau rồi sẽ có phước được che lọng vàng. Lẽ nào vì con mình mà để người ta mang tai mang tiếng?. Tôi thở dài: ?oCháu đi tu không phải là mong lọng vàng che đầu. Chỉ vì nguyện giữ thân trong sạch để tụng cho mẹ cháu một nghìn lần kinh Thuỷ Sám?. Nhớ tới mẹ, tôi bất giác đau đớn trong lòng, đứng dậy đi?
    Tôi về chùa, từ ấy không đi đâu. Thầy bảo: ?oSao con bỏ học??. Tôi nói: ?oSuối ở xa, con muốn ra triền núi đào giếng?. Tôi tự đày mình trong những nhát cuốc trên sỏi đã, đêm về tụng kinh, vẫn đôi khi chợt nghe tiếng mình khắc khoải. Có lúc nửa đêm chợt tỉnh, thấy thầy ngồi bên giường, lâm râm niệm chú. Tôi hốt hoảng vùng dậy: ?oBạch thầy?. Thầy tôi bảo: ?oCon giật mình, nói mê luôn, hất tung cả chăn?. Tôi nói: ?oCon tỉnh rồi. Rước thầy đi nghỉ, con xin ra bệ Phật niệm Cầu An?. Thầy lặng lẽ một lúc rồi bảo: ?oTâm không an, có cầu cũng vô ích?. Tôi gật đầu thú nhận. Bao nhiêu đêm, cứ chợp mắt là thấy Lan hiện ra, mảnh dẻ, thanh thoát, đầu đội chiếc mâm vàng sóng sánh nước đi thẳng đến bờ vực. Tôi nghe tiếng thét của nàng vang động cả giấc mơ, nàng nhào xuống rơi thẳng vào không gian mênh mông như chiếc lá lìa cành trứơc gió. ?oThầy ơi, nếu vào Niết bàn mà phải đạp lên một chiếc lá, Phật có làm không? Xin thầy cho con hay, trời đất nặng hơn hay chiếc là nặng hơn??. Thầy nhìn vào mắt tôi: ?oChỉ có con tự trả lời được thôi. Ngày mai con hãy về, cứ nhìn thẳng vào nghiệp duyên mà tự quyết định lòng mình?. Tôi lắc đầu: ?oThầy quên sao? Con đã thề khi nào đào xong giếng mới xuống núi?.
    Ra xuân, đường lên núi khô ráo. Hai tay tôi ướt bùn đỏ, những giọt nước đầu tiên đã ứa ra từ lòng đất sâu. Tôi chạy về chùa, định vào trình thầy nhưng người đang làm lễ. Có người thí chủ dâng hương trong bệ Phật, mùi trầm mới thơm thơm trong không gian.
    Đang giội nước rửa tay, tôi nghe có người bước đến. ?oChú Ninh!?.
    Tôi ngẩng lên. Mẹ của Lan. ?oBác lên chùa cầu cho em đi bình an. Có cái này, em nó gửi lại??. Bà đưa cho tôi một cái túi nhỏ, rồi vừa quay đi vừa đưa khăn lau mắt.
    Những dòng chữ trong thư, mảnh mai và run run như những cánh lan.
    ?oBốn trăm ngày chờ anh ở quán Tím, cuối cùng em cũng hiểu ra là mình thua cuộc. Đã đi mà chẳng tới, lẽ ra thì phải chết. Nhưng em chết thì anh làm sao yên lòng đi trọn con đường tu. Vì vậy, em đã quyết định lấy chồng xa xứ. Trong cái tùi này là cây hoàng lan con, em nguyện tìm cho anh bằng được rồi mới ra đi. Em vẫn nhớ lời anh nói, một đời anh chỉ thích hoàng lan?
    Người ta bảo là em khôn, lấy ông chồng Việt kiều đi Tây đi Mỹ cho sướng chứ thao chi chú tiểu trọc đầu. Nhưng đi Tây đi Mý không phải là chí nguyện của em. Lấy một người mình không thương, đến một nơi xa lạ với em còn khổ hơn là chết. Xin anh hãy tụng cho em một lần kinh cầu siêu thoát, một lần thôi??
    Bất giác tôi khóc. Nước mắt theo nhau lăn trên má tôi như ép cho hết những dòng tục luỵ cuối cùng. ?oCứ khóc đi con? - Thầy vỗ về khi thấy tôi luống cuống che mặt - ?oThầy chưa nghe nói gỗ đá thành Phật bao giờ?. Tôi nức nở: ?oBạch thầy, thầy có cho con trồng cây hoàng lan không??
    Thầy bảo: ?oCỏ cây vô tội, sao mình không thể bao dung??. Rồi một tay dắt tôi, một tay cầm túi cây đến bên góc vườn, thầy tự mình trồng xuống.
    Tôi tưới cây bằng nước giếng chùa. Hoàng lan lớn lên, năm này qua năm khác, nở hoa vàng mong manh. Mong manh như tất cả những gì đẹp trên thế gian.
    Tôi cầm lòng thôi thương, thôi nhớ.

    Câu chuyện có nhiều cái hay quá. Đọc xong nó mà tui thấy mình rơm rớm....^^ chắc tại mình cũng đa sầu đa cảm quá. hihihihi. nhưng thích nhất là câu cuối...."Tôi cầm lòng thôi thương, thôi nhớ..." suýt nữa thì lấy làm chứ ký rùi
      Chẳng thơm cũng thể hoa nhài, dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An
  10. Hungln

    Hungln Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    1.199
    Đã được thích:
    0

    Hì nghe bài này cũng hay phết lyrics cũng tạm được
    From the moment I met you I just knew you''d be mine
    You touched my hand
    And I knew that this was gonna be our time
    I don''t ever wanna lose this feeling
    I don''t wanna spend a moment apart
    [Chorus:]
    ''Cos you bring out the best in me, like no-one else can do
    That''s why I''m by your side, and that''s why I love you
    Every day that I''m here with you
    I know that it feels right
    And I''ve just got to be near you every day and every night
    And you know that we belong together
    It just had to be you and me
    ''Cos you bring out the best in me, like no-one else can do
    That''s why I''m by your side, and that''s why I love you
    And you know that we belong together, It just had to be you and me
    ''Cos you bring out the best in me, like no-one else can do
    That''s why I''m by your side
    ''Cos you bring out the best in me, like no-one else can do
    That''s why I''m by your side, and that''s why I love you
    ''Cos you bring out the best in me, like no-one else can do
    That''s why I''m by your side, and that''s why I love you
    Cos u bring out the best in me
    Em làm sống dậy những gì tốt đẹp nhất trong tôi dịch thế có chuối quá không nhể
    Sống học tập và chiến đấu theo gương TAP hì hì
    Don't go through life grow through life

Chia sẻ trang này