1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Quà cho mùa ....

Chủ đề trong 'Câu lạc bộ Hoa Phượng (HP Club)' bởi ngoclong80, 26/05/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ngoclong80

    ngoclong80 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/12/2002
    Bài viết:
    1.070
    Đã được thích:
    0
    Mải ôn thi. Đầu óc toàn những con số nên cũng quên mất rằng có một tháng Một đang vù vù chạy qua. Nhưng trước hết vẫn cảm ơn cô nhóc heart of fire đã ủng hộ cái chủ đề này.
    Một chút nho nhỏ quà cho mùa đông đang dần qua cái nhỉ

    Vẫn là tuyết trắng đọng thành những ụn, trồi lên khỏi cái vạt đen của đất mẹ, hay là phủ đầy cả những nhóc cây con lơ thơ trên đất. Người ta những tưởng một ụ tuyết cứng.
    Chú chó nhỏ nghịch ngợm, húc húc cái mõm vào trong cái ụn tuyết hờ đó rồi giật mình kêu oẳng vì bất ngờ. Ụn tuyết sụt xuống và tan ra.
    ....
    Hôm nay thì tuyết lại bắt đầu tan rồi. Nắng đẹp từ mấy ngày nay khiến cho cái phòng nhỏ của chúng mình không thể để kín mãi được. Nóng và thiếu không khí trầm trọng.
    Dưới kia, những mảng loang lổ của nền sân bóng đang hiện dần ra, nghệu ngã trước mùa đông đang muốn lùi dần trước thời gian qui định.
    Dù vậy, giờ này hoa điểm tuyết vẫn chưa thể nở được. Mà có lẽ, tuyết chỉ tan vậy thôi. Tan để chờ một đợt tuyết khác, và màu trắng lại phủ đầy và hoà tan mọi vật.
    ....
    Những kì thi cũng như vậy. Với mỗi người còn đang trong tuổi học sinh sinh viên như tôi, tự nhiên sau mỗi một môn thi lại là một thoáng thảnh thơi, và để lại tiếp tục vặn mình cho môn thi tiếp theo. Có khi nào nhìn một cách khách quan vào khoảng thời gian đó, mới thấy cái cảm giác đó cũng thật tuyệt vời. Nó cũng tương tự như cảm giác chờ đợi mùa xuân đến vậy. Cũng khó chịu, cũng nôn nao, cũng mong muốn.. Nhưng có một điều trái ngược, người ta lại mong mùa xuân đến nhanh và đi chậm chứ không đến chậm và đi nhanh như một môn thi...
    ....
    Một chút khí lạnh luồn qua khe cửa sổ, buông mình vào phòng. Một cảm giác lành lạnh mơn man toàn thân, căng phồng trong ***g ngực sau mỗi cái hít dài. Không khí của một sớm mai cuối mùa đông cũng tuyệt vời lắm chứ.
    ....
    Lại tiếp tục những dòng chữ, những công thức và những kì thi.
    ...Có lẽ khác với ở nhà, ta thường đón xuân bằng các kì thi.

    Ngoclong80
  2. smile_smile_

    smile_smile_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2003
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    0
    Thế là gần đến tháng 3 rồi đấy...
    Tháng 3 hoa gạo nở... chắc chỉ còn lại trong ký ức của những người đi trước. Thành phố của em cũng có hoa gạo, những ngày đi học về tháng 3, thường cố đi vòng cho xa hơn một chút để xem hoa gạo tháng 3 nó có lãng mạn như mẹ kể, có đẹp như thơ nói... Dường như cũng lâu rồi, em không còn được cái cảm giác lãng mạn ấy nữa, cũng lâu lắm rồi...
    Mùa xuân cũng đang đến độ chín rồi, nắng cũng gay hơn rồi đấy. Chẳng còn bao nhiêu thời gian nữa anh ạ. Tháng ba rồi cái nắng sẽ làm cho da xạm đi, xấu đi mất. Giá như là tháng ba của những ngày rảnh rỗi, em sẽ làm được nhiều việc lãng mạn lắm đấy.
    Lâu rồi chẳng còn hứng để làm thơ nữa. Nhiều khi muốn viết , viết cho thật nhiều , như ngày xưa, nhưng mà chẳng viết nổi. Khi lớn hơn, cuộc sống nó cũng kéo em vào cái vòng toan tính.Em sẽ khác đi với những gì anh đã từng yêu, đã từng biết đến, anh có buồn không ??? Em có trở thành một người khô khan đi không anh nhỉ ??
    Tháng ba, em nhớ anh....

    ...
    Được smile_smile_ sửa chữa / chuyển vào 19:36 ngày 20/02/2004
  3. ngoclong80

    ngoclong80 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/12/2002
    Bài viết:
    1.070
    Đã được thích:
    0

    Đêm buông xuống sau một ngày vội vã. Cơn mưa phùn hối hả dồn dòng người mau nhịp bước hướng về nơi họ đang muốn đến. Có kẻ tới công sở làm việc, có kẻ thì trên đường hướng về cái ấm cúng của bếp lửa gia đình và có kẻ vẫn âm thầm lặng bước trên con đường dải những bậc đá của ngôi trường Đại học.
    Chẳng biết có phải là mưa xuân hay không nữa. Chiếc ô che trên đầu chỉ hơi ướt một chút thôi. Có giọt nước nào thả nhẹ nhàng xuống đất. Bên cạnh thằng bạn lại ướt như chuột lột.
    Chẳng biết có phải là mùa xuân không nữa. Hôm nay thấy mấy bà già đứng bán hoa dưới đường ngầm đã cầm trong tay những chùm hoa nhỏ trắng tinh :Hoa điểm tuyết, nhưng họ lại run lên từng hồi. Chắc chẳng phải tại áo mỏng đâu. Lạnh đấy. Vẫn mùa đông mà.
    ...........
    Vẫn âm thầm những giọt mưa giăng. Lặng lẽ lắm. Bản Concerto Pour Une Jeune Fille dịu dặt càng tăng thêm sự trầm lắng của không gian. Có một ai đó đang trầm ngâm để nghĩ về một người con gái chăng? Hoặc chỉ là một chút huyền hoặc sau một ngày hối hả. Mặc kệ, bản nhạc bùng lên, đầy cao trào. Nhưng vẫn còn gì đó dìu dặt, buồn sâu lắng lắm.
    Chắc chỉ là cơn mưa ngẩn ngơ của mùa đông thôi.
    Chiếc dù ướt hơn vì phải dầm mưa và cũng vì mưa nặng hạt hơn một chút thì phải. Có khi bản nhạc chẳng biết được mưa nặng hạt hơn đâu. Vẫn chỉ là những giăng tớ trước mắt và không một tiếng động. Chìm vào trong đó là một ý nghĩ xa vời.
    ....
    Về đây nghe em, về đây nghe em.
    Về đây mặc áo the đi guốc mộc
    Kẻ chuyện tìn bằng lời ca dao
    ...
    Bản nhạc chợt đổi.
    Chỉ là chút ngớ ngẳn của mưa cuối đông mà thôi.

    Ngoclong80
  4. 14117641

    14117641 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2004
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    Nắng nửa mùa, vừa nóng, vừa hanh... nhưng vẫn có đôi chút gió lạnh. Những con thuyền nhỏ nhoi bị sóng xô, cứ chập chờn, chập chờn như cánh ****. Chụm vào nhau, rồi lại tách ra, lại chụm lại. Trông chúng còn có sức sống hơn nhiều con người tội nghiệp đang sống trên bờ kia. Sóng càng to, chúng càng nhấp nhô nhiều, sóng nhỏ, chúng lại dập dềnh, dập dềnh.
    Nước rút đi, để lại một cửa sông toàn bùn và những mảnh lưới rách của ngư dân vứt lại. Những con cáy chạy tung tăng, chúng có vẻ vui sướng lắm, cả những con cá mà người ta vẫn gọi là cá lác nữa, nhìn chúng nhảy, bơi và chọi nhau, hay thật, những cái vây lưng dương lên như cờ. Mà người cũng thế nhỉ? Chỉ khác một điều, cá chọi nhau thì tương thẳng vào mặt nhau, người thì cứ rình rình quay đi là đánh trộm.. hic hic... tai quái thật.
  5. ngoclong80

    ngoclong80 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/12/2002
    Bài viết:
    1.070
    Đã được thích:
    0
    Có lẽ cũng bởi vì bài viết ngay trên của bạn "toàn số" (Nick quái quỉ gì mà khó nhớ thế, bao nhiêu là số. Thôi thì chấp nhận cái nick mới "nhiều số" vậy nhá), cho nên chợt nảy ra trong đầu ngoclong80 một hình ảnh rất đẹp. Hình ảnh của những chồi non của mùa đông. Thử nhé.

    Mầm sống
    Ngày hôm qua vẫn đang là mùa đông. Và tất nhiên, ngày hôm kia và vài ba ngày trước cũng vậy, cũng thuộc về tuyết rơi và gió lạnh. Chẳng biết là nhiệt độ ngoài trời là bao nhiêu nữa, chỉ biết rằng khi cổ quấn chặt cái khăn, tay đeo cái găng tay dày cộm, không run lên vì lạnh nữa, nhưng trước những bước chân những tảng nước đã bị mùa đông ép lại thành một dạng mà dân Vật lý vô tình kêu là ...chất rắn.
    Tuyết vẫn thỉnh thoảng vung từng hồi hoa trắng vào không gian. Đôi khi chỉ dừng lại đủ để cho những mảng trắng đó hoá nước giúp cho mùa đông dễ dàng đóng đá chúng. Trơn và cũng cứng lắm.
    Vẫn mỗi ngày lóc cóc tàu xe cùng với chiếc cặp đến trường để muốn quên bẵng đi mùa đông đến từ lúc nào. Và có phải chính bởi vậy mà ta cũng quên không nhẩm tính bao giờ mùa xuân mới đến.
    Có thể vô tình trong đường hầm một bà già đang run run, tay cầm những bó hoa điểm tuyết. Hay là một chị chàng digan tay cầm một bó ô, miệng dao hàng như loa vỡ. Ngoài trời vẫn tuyết vậy thôi.
    Nhưng hôm nay có cái gì đó lạ lắm. Có lẽ ta không thể nhận ra được nếu như tuyết không vô tình tan như bao nhiêu lần ngừng rơi khác. Đó là một biển xanh hay đúng hơn là những điểm xanh đang nhú lên trên nên đất đen ẩm. Mùa xuân?
    Cái bảng trên có ghi "Đừng giẫm qua đường ranh giới này. Vì nơi này chúng tôi đã gieo mầm hạt" đã bị tuyết phủ từ lâu hoặc là ai đó nghịch ngợm nhổ đi mất cách đây cũng tới hơn một tháng rồi. Thành ra việc không giẫm lên mấy "luống hoa" đó đã thành thói quen khiến người ta quên đi mất ai đó đã từng gieo mầm lên đó.
    Vẫn là hôm nay thôi. Vẫn là ngày tiếp theo của ngày hôm qua như là ngày hôm kia vậy. Đối với kẻ mỗi ngày lại lóc cóc tàu xe đến trường, hay công sở thì nó vẫn là ngày này của tuần trước. Chỉ có đối với thiên nhiên, đối với chú chim đang co ro trong tổ vì tránh tuyết, hay với rặng hoa "mưa vàng" đang phủ đầy tuyết trắng là không phải vậy. Nó là báo hiệu của đổi mùa.
    Cho dù ngày mai tuyết lại rơi, lại lạnh, nhưng tia hi vọng mà mùa xuân đem đến đã vô tình phổ vào cung nhạc xanh của những chồi non.
    Và ta lại hỏi: "Không biết người ươm những mầm non kia nghĩ gì khi nhìn thấy thành quả của mình ?". Phải chăng ở đây cũng vậy, mùa xuân vẫn là mùa của hi vọng, của mầm tin và sức sống đang vươn trào?
    Hay chỉ là một thói quen.
    Hoặc là một nghĩa vụ.
    Chắc chắn một điều là cô ấy sẽ mừng lắm.

    Hớ hớ hớ. Lại dài mất roài.
    Ngoclong80
  6. smile_smile_

    smile_smile_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2003
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    0
    ặ, nhỏằng tặỏằYng ngặỏằi 'Ê " xuỏƠt giĂ tòng phu ". Thôi thơ cỏằ' thêm chút ưt.

    Trỏằi trỏằY lỏĂnh, gió mạa 'ông bỏc lỏĂi vỏằ. Chỏc 'Ây là cĂi rât " nàng BÂn " 'Ây.
    Không khư 'ỏưm cĂi rât cỏằĐa trỏằi 'ông dạ rỏng 'ông 'Ê qua. Màu trỏằi hôm nay cô 'ỏãc màu xĂm lỏĂnh. Nhỏằng cÂy bàng non trỏằ. lỏằTc xanh rỏằn nhỏằ bâ trong nhỏằng chiỏc lĂ 'ỏằ ỏằ'i chặa chỏằt hỏằ'i hỏÊ 'i, bỏằ>t lỏng 'ỏằng 'i. CĂi duy nhỏƠt có thỏằf lỏãng lỏĂi, 'ó là hỏằ"n ngặỏằi. Thỏ nhặng có mỏƠy tÂm hỏằ"n gỏãp 'ặỏằÊc nhau giỏằa khoỏÊng lỏãng ỏƠy... Thỏ mỏằ>i có sỏằ cô 'ặĂn, phỏÊi không nhỏằ?? Thỏ giỏằ>i thơ quĂ rỏằTng, mà lòng ngặỏằi còn mênh mông hặĂn thỏ.Làm sao trĂnh 'ặỏằÊc nhỏằng lúc chỏằ? có mơnh vỏằ>i hỏằ"n mơnh 'ang nói chuyỏằ?n.
    CĂi lỏĂnh thặỏằng làm cho ngặỏằi ta thỏƠy buỏằ"n. Câng là mỏằTt cỏÊm xúc cỏằĐa con ngặỏằi thôi, làm sao trĂnh khỏằi nó 'ặỏằÊc? Chỏằ? thỏ thôi, phút buỏằ"n câng qua trong nhỏằng khoỏÊng lỏãng. Rỏằ"i ngặỏằi ta lỏĂi chơm vào dòng " thỏằi gian vô lặỏằÊng " 'ỏằf tiỏp tỏằƠc 'ón nhỏưn nhỏằng 'iỏằu khó cỏÊm nhỏưn cỏằĐa mơnh và cỏằĐa ngặỏằi.

    Gỏằưi anh khoỏÊng lỏãng cỏằĐa em. Đang ỏằY nhà, nhỏằ> anh...
    HÊy yêu em nhâ anh... Chúng mơnh là mỏằTt 'ôi thỏưt 'ỏạp, anh nhỏằ? ????
    KhoỏÊng cĂch trong tơnh yêu nhặ gió vỏằ>i lỏằưa. Gió sỏẵ thỏằ.i bạng ngỏằn lỏằưa tơnh yêu mÊnh liỏằ?t và dỏưp tỏt ngỏằn lỏằưa tơnh yêu yỏu ỏằ>t!!!!
  7. ngoclong80

    ngoclong80 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/12/2002
    Bài viết:
    1.070
    Đã được thích:
    0
    Cái này chẳng phải là quà cho mùa đâu. Một lời chúc tốt lành gửi tới chị em HPC.
    Nhân ngày 8/3, ngày mà nơi nơi đàn ông nhào vô bếp nâu săn rửa chén, thanh niên nam thì chạy ra chợ mua hoa tặng bạn gái và những cậu nhỏ thì lon ton chạy theo mẹ để chúc những lời chúc tốt đẹp, ngoclong80 xin gửi tới những cô gái của đất Hoa Phượng những nụ cười hồn nhiên, trong sáng cùng với những niềm vui cởi mở.
    Thân ái.
    (Phù phù. Từ hồi đi học đến giờ em mới viết được một câu dài như thế đấy các chị các cô ạ.)
    Ngoclong80
  8. smile_smile_

    smile_smile_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2003
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    0
    Mùa xuân cũng sắp qua rồi, xin tạm biệt mùa xuân bằng một bài thơ vậy.
    Bâng khuâng
    Tháng ba hoa gạo nở
    Đỏ trời phố rộn rã
    Tiếng cười trong ngây thơ
    Nắng thân quen đến lạ
    Mùa thì thôi hát ca
    Mưa rơi chiều tàn tạ
    Trong vắt ánh mắt nhìn
    Khung cửa sổ người xa
    Gió ngủ trên cành me
    Hiu hiu vắng quán chè
    Gật gật mái đầu xanh
    Người xa qua thật khẽ
    À! Là hương phố xanh
    Bóng rừng chiều mong manh
    Đến tìm nàng thi ca
    Những bước đi thanh thanh
    Không phải là tìm quên
    Tại vì xuân đã đến
    Hồn người xa rạo rực
    Lảng mất một cái tên
    Ừ, thì mùa xuân đi
    Chẳng phải xuân cũng vì
    Chút nắng hè rực rỡ
    Nên lưu chút tình si.

    Hãy yêu em nhé anh... Chúng mình là một đôi thật đẹp, anh nhỉ ????
    Khoảng cách trong tình yêu như gió với lửa. Gió sẽ thổi bùng ngọn lửa tình yêu mãnh liệt và dập tắt ngọn lửa tình yêu yếu ớt!!!!
  9. ngoclong80

    ngoclong80 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/12/2002
    Bài viết:
    1.070
    Đã được thích:
    0

    Ừ nhỉ, tuyết tan mất rồi. Và lại nắng nữa. Trời cũng có vẻ ấm lên và nhành lộc non mới nhú khỏi đất hôm nào nay đã đơm hai ba chiếc lá xanh biếc.
    Có kẻ say sưa ngỏ lời yêu với nắng của mùa xuân. Chẳng biết trong tâm hồn đang chứa đựng hình bóng của ai, chỉ thấy đôi tròng mắt ngập nắng, xa vời nhưng cũng lung linh lắm.
    Có lẽ phải đem một lời hát nào đó để phủ lên cái tâm trạng đang phơi phới đó. Có một thoáng xa xôi. Có một hơi thì thầm. Và có cả tất tần tật những sâu lắng của thời gian chìm vào trong đó.
    Nắng lặng lẽ. Nhưng bóng của nó in lên trên nền đất qua những cành cây khẳng khiu còn sót lại của mùa đông đã dần qua thì không thầm lặng chút nào. Vội vã nhưng cũng rất chân thật, bình dị. Nhẹ nhàng, êm ái nhưng cũng rất nồng nhiệt. Đó là nắng xuân.
    ....
    Cái kỉ niệm của hai năm hay là ba năm gì đó - có lẽ nó chẳng nên đếm bằng năm mà nó nên đếm bằng tâm trạng, bằng hồi tưởng thì đúng hơn - cả một hòn đảo nằm êm đềm giữa dòng Danuyp tráng lệ chợt bùng lên hoà tan vào màu của muôn loại hoa.
    Chẳng biết một vài năm còn sót lại ở trên cái đất này, ta còn có cơ hội để nhìn lại cái vè hửng sáng đó nữa không. Chẳng phải là không đến được đó đâu. Chỉ là không muốn.
    Nắng vẫn theo mùa ùa về cùng với những tiếng chim trong trí tưởng tượng. Ở nơi xa đó - quê nhà - chỉ cần một nhịp của mùa xuân thôi là đã thành lời hát rồi, nữa là bầy chim, tại sao chúng không hót cơ chứ.
    Ngỗn ngang quá đi mất. Niềm vui cứ thế mà thơi thới ùa vào. Tràn ngập cái khoang buồn cũng đang lấp lửng, lấp rấp. Nói ngô ngố ra một chút thì hai cái thứ hoá chất đậm nét cuộc sống đó nếu hoà trộn vào nhau thì với tỷ lệ nào nó mới gây nổ đây.
    Thôi mặc. Ngoài kia nắng vẫn buông. Những nhành hoa nhỏ bắt đầu trổ nụ. Vài hôm nữa thôi là hoa "Mưa vàng" sẽ rực cả hàng rào nhà bên cạnh. Và mùa xuân sẽ về.

    Hớ hớ hớ. Sao viết chuối thế nhỉ.
    Ngoclong80
  10. ngoclong80

    ngoclong80 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/12/2002
    Bài viết:
    1.070
    Đã được thích:
    0

    Tự nhiên vài ngày lại gần đây, khi mà mùa đông lụi tàn theo làn nắng xuân thì chợt dây âm nhạc trong hồn ta lại như run lên vì một bài hát thật là đông:
    Chiều đông
    Sương giăng phố vắng
    Hàng cây lặng câm
    Tháp cổ mặc trầm
    Ta còn chờ ai
    Nhạt phai sắc nắng
    Heo meo tan về
    Một giấc mơ xa.
    Vẫn là nhưng âm hưởng trầm lắng của nhạc Phú Quang. Một "Lẵng đãng chiều đông Hà Nội".
    Có phải người ta thường thấy tiếc và muốn níu kéo những gì chợt trôi qua trước mắt. Thấy mình bất lực không làm được mà sinh ra những cảm giác như vậy không?
    Rõ ràng những cảm giác như vậy chẳng đến một cách chủ quan đến thế mà đột nhiên hoá thành lời bài hát. Chỉ tự nhiên thôi, những âm hưởng cứ buông ra, không nghĩ suy, không một chút trầm lắng. Và thế là vì bản nhạc mà con người trầm lặng theo, rồi cứ thế trườn sâu vào một khoảng không gian đang lầm lũi bước dần xa.
    Chợt nhớ ngày ấy
    Khi em qua góc phố một chiều
    Trao cho ta ấm làn môi lạnh
    Cơn mưa chợt hiện chợt tan....
    Bất chợt nốt nhạc rối mù, lời bài hát cũng theo thế mà lệch lạc. Những khuông tình cảm rời rạc, không muốn liền mạch. Nắng tràn vào cái khoảng mờ mờ ảo ảo đó. Lại một chút hối hả của ngày, đợi chờ khi màn đem buông xuống, hơi thở còn sót lại của mùa đông tràn lên, lời hát lại da diết.
    Khoác chiếc áo khoác mỏng. Thả bộ xuống đường. Một không gian rất xuân. Nào là mầm xanh, nào là nắng đẹp. Lại có một cô gái tóc vàng cao ráo, cũng khoác trên mình một chiếc áo khoác nhẹ, đeo kính râm và như có vẻ hướng nhìn ra xa. Dường như là người ta đợi cái giây phút xuân sang này suốt những tháng qua.
    ..........
    Gian phòng lại chìm trong bóng tối. Vô tình thôi, một nốt nhạc lại quay về. Kết thúc bằng một câu thật trầm lặng
    "Để mùa đông lạnh giá đến bơ vơ."

    Hê hê hê. Kể ra thì mình gào bài này của ông pHú Quang cũng hay ra phết. Chỉ khổ lão phòng mình, đang học phải ...bỏ đấy, chú ý lắng nghe một hồi rồi ...nhẹ nhàng lấy cái phone nghe ...đút ngay vào tai. Kha khả.
    Ngoclong80

Chia sẻ trang này