1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Quán bia của box HĐTH - Các thông báo nội bộ của HĐTH -- Phòng họp riêng của TNV HĐTH - Ảnh OFFLINE

Chủ đề trong 'Hỏi đáp Tin học' bởi scouter, 01/05/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. scouter

    scouter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2003
    Bài viết:
    1.565
    Đã được thích:
    0
    Chiều Mát-xcơ-va
    Giặt xong đống quần áo, hắn refresh lại trang Hỏi đáp tin học xem có gì mới không. Thời gian gần đây hắn đã chuyển hộ khẩu sang Hỏi đáp tin học rồi, chia tay box IIR, nơi mà hắn đã gắn bó suốt 2 năm nay, chỉ còn chờ hoàn thành nốt phần thủ tục chuyển hộ khẩu thôi. Mà cũng phải thôi, ở HĐTH hắn học hỏi được rất nhiều điều, quen được nhiều bạn mới, ai cũng là người đáng để cho hắn học hỏi mà lỵ. Hơn thế nữa, có một chuyện mà hắn phải cảm ơn cái box này rất nhiều, cảm ơn cả cậu em kết nghĩa đã làm hỏng cái ổ cứng SATA 160GB rồi mượn nick của hắn để post bài thắc mắc nữa, hề hề...
    Trong những việc lặt vặt, hắn ghét nhất là giặt quần áo, kế đến là rửa bát. Nhưng mà ghét đến mấy thì cũng phải làm thôi, hết quần áo sạch rồi mà. Mà giặt quần áo tiêu tốn khá nhiều năng lượng, kalo, được đấy, hề hề. Hắn đang giảm cân. Nhớ lại một hôm cách đây khoảng nửa tháng, có một cô gái kêu hắn là "chàng béo", hắn cười khì, thế rồi hắn soi mình trong gương, thầm nghĩ "Đúng là béo thật". Chứ còn gì nữa, Cao 1m49 mà nặng tới 100kg, không những béo mà còn có vẻ quái dị nữa, hic hic... Thế là hắn quyết tâm giảm cân, luyện tập, bớt ăn bớt uống đi. Hàng sáng hắn dậy sớm từ 7 giờ (bình thường thì 11 giờ mới thấy bình minh), rồi hắn xuống sân chạy bộ, sau đó thì online. Cứ cách 1-2 tiếng hắn lại tập hít đất, tập thở, tập vặn mình, nhào lộn, thiết bản kiều, bẻ tay bẻ chân một lần. Hắn còn định bụng khi nào về sẽ đi bơi nữa, phải quyết tâm luyện bơi **** cho bằng được. Hắn nhớ lại cách đây 9 tháng hắn còn bơi chìm lặn nổi, thế rồi trong vòng chưa đầy 1 tháng hắn đã tập bơi được các kiểu, chỉ riêng có bơi **** thì vẫn chịu bó tay. Nhưng mà lần này thì phải tập cho bằng được, hắn quyết tâm rồi, ý chí của hắn dường như được tiếp thêm một nguồn sức mạnh tưởng chừng có thể phá núi đào sông. Hắn tự tin hơn nhiều lắm.
    Hôm nay hắn lại soi gương, rồi nhảy lên bàn cân. Hề hề, cái cân dường như thở phào nhẹ nhõm khi thấy hắn chỉ còn nặng có 64kg. Soi mình trong gương, hắn thấy mình có vẻ như hốc hác, tiều tuỵ đi nhiều... Nhưng mà thôi kệ, thà như thế còn hơn là béo ục béo ịch, béo quá người ta không thèm yêu thì chết...
  2. scouter

    scouter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2003
    Bài viết:
    1.565
    Đã được thích:
    0
    Chiều Mát-xcơ-va (tiếp theo)
    Rồi hắn lại ngồi phịch xuống (khổ thân cái ghế vốn đã vẹo vọ) dán mắt vào màn hình laptop. Hic, chẳng có gì mới cả. Mà không hiểu sao tâm trạng của hắn hôm nay buồn cười lắm. Vui buồn lẫn lộn. Hai ngày nay hắn chat liên tục với nhiều người, mà sao người ta hay tâm sự với hắn thế cơ chứ. Chắc cũng vì cái bản mẹt ngây thơ vô số tội cùng với phong cách giả ngây giả ngô của hắn. Chuyện... hắn vốn nổi tiếng là xì-cao-tơ - người chuyên "gặt hái" thông tin mà lỵ... Thế nhưng mà bây giờ thì buồn rồi... hắn biết quá nhiều thông tin. Có những chuyện cần phải nói cho người khác biết, thế nhưng hắn vẫn lưỡng lự. Nói ra thì khiến người ta buồn đến nỗi chết đi sống lại nhiều lần, còn không nói ra thì hắn áy náy lắm. Chậc chậc... hắn chẳng biết phải làm thế nào cả, đầu óc rối tung cả lên... Hắn mở tủ lạnh, vặn nắp một chai bia rồi ực ực ực phát hết luôn. Châm một điếu KENT 8, hắn nhìn ngọn khói bay lên uốn éo vòng vòng, cũng phức tạp lắm, giống như những gì đang ngổn ngang trong lòng hắn. Thế rồi hắn ngồi trân trân nhìn qua cửa sổ, nhìn ánh mặt trời đang lưng chừng chân trời, rồi lại nhìn về hướng Đông Nam xa xăm như có một cái gì đó, một điều gì đó rất là lạ...
    Đột nhiên hắn đứng phắt dậy, mở tủ ra mặc quần áo rồi lững thững bước xuống cầu thang. Hắn bước đi dường như theo bản năng, trong đầu rỗng tuếch, chẳng có 1 ý nghĩ nào cả. Bước ra khỏi cửa toà nhà, hắn ngẩng đầu lên trời hít một hơi dài.................... không khí mùa xuân mới thật dễ chịu làm sao... Bước thêm vài bước nữa hắn đụng phải một đàn 4 con chó hoang đang chạy tới. Sực nhớ đến 1 câu mà hắn đã từng nghe ở đâu đó: "Khi bạn gặp chó dại hay rắn độc thì bạn hãy đứng yên để cho nó cắn, vì đằng nào chạy thì nó cũng ... cắn", hắn mỉm cười và giơ tay xoa đầu lũ chó. Bọn này thấy hắn là đâu có dám cắn, chúng ngoe nguẩy đuôi xúm lại bên hắn. Hắn lại xoa đầu từng con một, vuốt ve chúng, lũ chó này đúng là thiếu thốn tình cảm, khổ thân... Ờ mà không hiểu sao hắn có một khả năng bẩm sinh thu hút chó mèo hay sao ấy. Gặp hắn lần đầu có thể một số con cũng sủa, cào cấu, nhưng lần sau là ngoan ngoãn nhảy vào lòng hắn ngay được, hề hề... Được cái hắn yêu qúy động vật. Hắn vẫn ăn thịt chó đấy, nhưng đánh chúng thì không bao giờ, có lẽ chỉ trừ phi hắn gặp nguy hiểm đến tính mạng. Thôi kệ lũ chó, hắn xoa đầu lần lượt từng con một lần nữa rồi bước đi tiếp. Hắn gặp một cái kiosk (cửa hàng nhỏ) ở dọc đường, ờ thì rẽ vào mua một chai bia vậy. Trước đây, hắn nghe nói quanh khu vực này có một cái hồ đẹp lắm, thế là hắn hỏi tên bán hàng xem đi đến đó như thế nào. Hơ hơ, tên đó lắc đầu không biết gì cả. Hắn thầm chửi "Sao cái thằng ấy dốt thế, mình không biết mới hỏi nó chứ!"... Rồi hắn lại đi tiếp, thôi thì mình tự tìm lấy vậy...
  3. scouter

    scouter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2003
    Bài viết:
    1.565
    Đã được thích:
    0
    Chiều Mát-xcơ-va (tiếp theo)
    Rồi hắn lại ngồi phịch xuống (khổ thân cái ghế vốn đã vẹo vọ) dán mắt vào màn hình laptop. Hic, chẳng có gì mới cả. Mà không hiểu sao tâm trạng của hắn hôm nay buồn cười lắm. Vui buồn lẫn lộn. Hai ngày nay hắn chat liên tục với nhiều người, mà sao người ta hay tâm sự với hắn thế cơ chứ. Chắc cũng vì cái bản mẹt ngây thơ vô số tội cùng với phong cách giả ngây giả ngô của hắn. Chuyện... hắn vốn nổi tiếng là xì-cao-tơ - người chuyên "gặt hái" thông tin mà lỵ... Thế nhưng mà bây giờ thì buồn rồi... hắn biết quá nhiều thông tin. Có những chuyện cần phải nói cho người khác biết, thế nhưng hắn vẫn lưỡng lự. Nói ra thì khiến người ta buồn đến nỗi chết đi sống lại nhiều lần, còn không nói ra thì hắn áy náy lắm. Chậc chậc... hắn chẳng biết phải làm thế nào cả, đầu óc rối tung cả lên... Hắn mở tủ lạnh, vặn nắp một chai bia rồi ực ực ực phát hết luôn. Châm một điếu KENT 8, hắn nhìn ngọn khói bay lên uốn éo vòng vòng, cũng phức tạp lắm, giống như những gì đang ngổn ngang trong lòng hắn. Thế rồi hắn ngồi trân trân nhìn qua cửa sổ, nhìn ánh mặt trời đang lưng chừng chân trời, rồi lại nhìn về hướng Đông Nam xa xăm như có một cái gì đó, một điều gì đó rất là lạ...
    Đột nhiên hắn đứng phắt dậy, mở tủ ra mặc quần áo rồi lững thững bước xuống cầu thang. Hắn bước đi dường như theo bản năng, trong đầu rỗng tuếch, chẳng có 1 ý nghĩ nào cả. Bước ra khỏi cửa toà nhà, hắn ngẩng đầu lên trời hít một hơi dài.................... không khí mùa xuân mới thật dễ chịu làm sao... Bước thêm vài bước nữa hắn đụng phải một đàn 4 con chó hoang đang chạy tới. Sực nhớ đến 1 câu mà hắn đã từng nghe ở đâu đó: "Khi bạn gặp chó dại hay rắn độc thì bạn hãy đứng yên để cho nó cắn, vì đằng nào chạy thì nó cũng ... cắn", hắn mỉm cười và giơ tay xoa đầu lũ chó. Bọn này thấy hắn là đâu có dám cắn, chúng ngoe nguẩy đuôi xúm lại bên hắn. Hắn lại xoa đầu từng con một, vuốt ve chúng, lũ chó này đúng là thiếu thốn tình cảm, khổ thân... Ờ mà không hiểu sao hắn có một khả năng bẩm sinh thu hút chó mèo hay sao ấy. Gặp hắn lần đầu có thể một số con cũng sủa, cào cấu, nhưng lần sau là ngoan ngoãn nhảy vào lòng hắn ngay được, hề hề... Được cái hắn yêu qúy động vật. Hắn vẫn ăn thịt chó đấy, nhưng đánh chúng thì không bao giờ, có lẽ chỉ trừ phi hắn gặp nguy hiểm đến tính mạng. Thôi kệ lũ chó, hắn xoa đầu lần lượt từng con một lần nữa rồi bước đi tiếp. Hắn gặp một cái kiosk (cửa hàng nhỏ) ở dọc đường, ờ thì rẽ vào mua một chai bia vậy. Trước đây, hắn nghe nói quanh khu vực này có một cái hồ đẹp lắm, thế là hắn hỏi tên bán hàng xem đi đến đó như thế nào. Hơ hơ, tên đó lắc đầu không biết gì cả. Hắn thầm chửi "Sao cái thằng ấy dốt thế, mình không biết mới hỏi nó chứ!"... Rồi hắn lại đi tiếp, thôi thì mình tự tìm lấy vậy...
  4. scouter

    scouter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2003
    Bài viết:
    1.565
    Đã được thích:
    0
    Chiều Mát-xcơ-va (tiếp theo)
    Cuối cùng hắn cũng tìm ra. Ui cha.... đẹp thật, đẹp mê hồn. Hồ ấy không rộng lớn như hồ Tây, nhưng đẹp lắm. Nó dài dài như một khúc sông bị cắt 2 đầu, có một cây cầu hình bán nguyệt bắc ngang nối liền 2 bờ. Bờ hồ thoai thoải cỏ xanh mơn mởn. Bên bờ hồ là hàng cây liễu rủ, cành liễu đâm chồi non trông thật là thích mắt. Những cành dương liễu uốn mình theo gió như làn sóng, thơ mộng cực kỳ. Mặt hồ lấp lánh phản chiếu ánh mặt trời màu cam đỏ. Hắn nhìn mặt hồ, rồi lại nhìn mặt trời. Hắn nhìn mãi, nhìn mãi, mặt trời dường như không tròn vành vạnh như ban ngày, mà hơi méo mó, bất chợt còn lộ lên ánh sáng xanh nữa chứ. Hê hê, nhìn thẳng mặt trời mãi không thấy lóa .... là hội người mù 100%. Đùa vậy thôi, lúc đó hắn cứ đứng trân trân mình mặt trời. Ánh mắt hắn thẳng, sắc, dường như có thể vượt qua hàng trăm ngàn cây số xuyên thủng quả cầu lửa to lớn kia. Còn ánh mặt trời thì sao? À, ánh mặt trời cũng soi thẳng vào mắt hắn, dường như cũng xuyên qua đôi mắt - cửa sổ tâm hồn hắn (trước đó hắn đã bỏ kính ra) để soi rọi sâu vào tâm hồn hắn, sâu thẳm nơi đáy lòng hắn. Khà khà... ở nơi đó có một điều chỉ có hắn biết và mặt trời biết mà thôi. Có lẽ hắn sẽ không bao giờ nói ra điều đó, dù rằng đó là điều vô cùng tốt đẹp...
    Thôi kệ điều đó đi, cũng có thể sau này hắn sẽ nói với người ấy, trong một buổi chiều cũng đẹp như chiều nay. Kệ, để tính sau, bây giờ cứ tận hưởng vẻ đẹp thiên nhiên này đi đã. Cỏ xanh mơn mởn, làn mây ửng hồng, cành liễu đung đưa, chồi non hé nhú, nụ hoa hé mở, mặt nước xanh trong, đàn cá bơi lượn... Hơ hơ, trong đầu hắn thấp thoáng một bài thơ. Nhưng mà thôi, chẳng làm thơ làm gì. Hắn vốn sở trường thơ Đường, thất ngôn bát cú, mà đặc trưng của thể loại thơ này là khổ bốn câu thứ nhất tả cảnh, khổ bốn câu thứ hai diễn tả nội tâm, cảm xúc, nói lên lòng mình. Cảnh đẹp thì ở ngay trước mắt mình đây rồi. Nhưng còn cảm xúc... chậc chậc, nghĩ đến đó hắn cảm thấy hơi chạnh lòng... Thôi không làm thơ nữa vậy...
    Trên bờ là những hàng ghế đá. Hè hè, trên ghế đá tất nhiên là có người rồi. Mà người ngồi trên ghế đá tất nhiên không phải là trẻ con, lại càng không phải là các cụ già tập ngồi thiền. Đó là thanh niên. Cụ thể hơn, đó là những đôi yêu nhau. Xờiii... thì mùa xuân là mùa của tình yêu mà lỵ. Trông họ mới tình cảm làm sao... Trong khung cảnh mới lãng mạn làm sao... Hic, điều đó lại càng làm hắn chạnh lòng hơn nữa. Người ta cầm tay nhau, đi dạo, hôn nhau... Ờ, hắn cũng cầm tay con gái rồi, and more, hôn con gái rồi. Hê hê, nhưng những cô gái đó là bạn của hắn. Hắn sống ở nước ngoài nhiều, mà người nước ngoài người ta tự nhiên lắm, coi đó là chuyện bình thường, bạn bè cầm tay sóng vai nhau, hôn nhau là chuyện bình thường ở huyện. Chẹp... thành thử hắn chưa bao giờ có cảm giác rung động, cảm giác hạnh phúc khi cầm tay con gái, thậm chí kể cả khi hôn người ta. Ôi giời ơi, bất chợt hắn lại thèm cái cảm giác ấy chứ. Hê hê, nhưng mà thật tội nghiệp cho hắn, hiện giờ thì đó chỉ có thể là một giấc mơ mà thôi...

    Được scouter sửa chữa / chuyển vào 02:29 ngày 05/05/2004
  5. scouter

    scouter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2003
    Bài viết:
    1.565
    Đã được thích:
    0
    Chiều Mát-xcơ-va (tiếp theo)
    Cuối cùng hắn cũng tìm ra. Ui cha.... đẹp thật, đẹp mê hồn. Hồ ấy không rộng lớn như hồ Tây, nhưng đẹp lắm. Nó dài dài như một khúc sông bị cắt 2 đầu, có một cây cầu hình bán nguyệt bắc ngang nối liền 2 bờ. Bờ hồ thoai thoải cỏ xanh mơn mởn. Bên bờ hồ là hàng cây liễu rủ, cành liễu đâm chồi non trông thật là thích mắt. Những cành dương liễu uốn mình theo gió như làn sóng, thơ mộng cực kỳ. Mặt hồ lấp lánh phản chiếu ánh mặt trời màu cam đỏ. Hắn nhìn mặt hồ, rồi lại nhìn mặt trời. Hắn nhìn mãi, nhìn mãi, mặt trời dường như không tròn vành vạnh như ban ngày, mà hơi méo mó, bất chợt còn lộ lên ánh sáng xanh nữa chứ. Hê hê, nhìn thẳng mặt trời mãi không thấy lóa .... là hội người mù 100%. Đùa vậy thôi, lúc đó hắn cứ đứng trân trân mình mặt trời. Ánh mắt hắn thẳng, sắc, dường như có thể vượt qua hàng trăm ngàn cây số xuyên thủng quả cầu lửa to lớn kia. Còn ánh mặt trời thì sao? À, ánh mặt trời cũng soi thẳng vào mắt hắn, dường như cũng xuyên qua đôi mắt - cửa sổ tâm hồn hắn (trước đó hắn đã bỏ kính ra) để soi rọi sâu vào tâm hồn hắn, sâu thẳm nơi đáy lòng hắn. Khà khà... ở nơi đó có một điều chỉ có hắn biết và mặt trời biết mà thôi. Có lẽ hắn sẽ không bao giờ nói ra điều đó, dù rằng đó là điều vô cùng tốt đẹp...
    Thôi kệ điều đó đi, cũng có thể sau này hắn sẽ nói với người ấy, trong một buổi chiều cũng đẹp như chiều nay. Kệ, để tính sau, bây giờ cứ tận hưởng vẻ đẹp thiên nhiên này đi đã. Cỏ xanh mơn mởn, làn mây ửng hồng, cành liễu đung đưa, chồi non hé nhú, nụ hoa hé mở, mặt nước xanh trong, đàn cá bơi lượn... Hơ hơ, trong đầu hắn thấp thoáng một bài thơ. Nhưng mà thôi, chẳng làm thơ làm gì. Hắn vốn sở trường thơ Đường, thất ngôn bát cú, mà đặc trưng của thể loại thơ này là khổ bốn câu thứ nhất tả cảnh, khổ bốn câu thứ hai diễn tả nội tâm, cảm xúc, nói lên lòng mình. Cảnh đẹp thì ở ngay trước mắt mình đây rồi. Nhưng còn cảm xúc... chậc chậc, nghĩ đến đó hắn cảm thấy hơi chạnh lòng... Thôi không làm thơ nữa vậy...
    Trên bờ là những hàng ghế đá. Hè hè, trên ghế đá tất nhiên là có người rồi. Mà người ngồi trên ghế đá tất nhiên không phải là trẻ con, lại càng không phải là các cụ già tập ngồi thiền. Đó là thanh niên. Cụ thể hơn, đó là những đôi yêu nhau. Xờiii... thì mùa xuân là mùa của tình yêu mà lỵ. Trông họ mới tình cảm làm sao... Trong khung cảnh mới lãng mạn làm sao... Hic, điều đó lại càng làm hắn chạnh lòng hơn nữa. Người ta cầm tay nhau, đi dạo, hôn nhau... Ờ, hắn cũng cầm tay con gái rồi, and more, hôn con gái rồi. Hê hê, nhưng những cô gái đó là bạn của hắn. Hắn sống ở nước ngoài nhiều, mà người nước ngoài người ta tự nhiên lắm, coi đó là chuyện bình thường, bạn bè cầm tay sóng vai nhau, hôn nhau là chuyện bình thường ở huyện. Chẹp... thành thử hắn chưa bao giờ có cảm giác rung động, cảm giác hạnh phúc khi cầm tay con gái, thậm chí kể cả khi hôn người ta. Ôi giời ơi, bất chợt hắn lại thèm cái cảm giác ấy chứ. Hê hê, nhưng mà thật tội nghiệp cho hắn, hiện giờ thì đó chỉ có thể là một giấc mơ mà thôi...

    Được scouter sửa chữa / chuyển vào 02:29 ngày 05/05/2004
  6. scouter

    scouter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2003
    Bài viết:
    1.565
    Đã được thích:
    0
    Chiều Mát-xcơ-va (tiếp theo và hết)
    thôi, đoạn này xoá rồi. Những điều đó ngoài bản thân mình ra thì hắn chỉ có thể nói cho người trong trái tim hắn biết thôi
    ]
    Bây giờ hắn cũng buồn ngủ rồi. Hắn say rồi, hơ hơ... 11 chai bia chứ ít gì? Có lẽ hắn sẽ đi ngủ. Sáng mai thức dậy, hắn sẽ bắt đầu một ngày mới..........
    Mát-xcơ-va, 4-5/5/2004

    Được scouter sửa chữa / chuyển vào 03:38 ngày 05/05/2004
    Được scouter sửa chữa / chuyển vào 03:42 ngày 05/05/2004
    Được scouter sửa chữa / chuyển vào 04:02 ngày 05/05/2004
    Được scouter sửa chữa / chuyển vào 04:07 ngày 05/05/2004
  7. scouter

    scouter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2003
    Bài viết:
    1.565
    Đã được thích:
    0
    Chiều Mát-xcơ-va (tiếp theo và hết)
    thôi, đoạn này xoá rồi. Những điều đó ngoài bản thân mình ra thì hắn chỉ có thể nói cho người trong trái tim hắn biết thôi
    ]
    Bây giờ hắn cũng buồn ngủ rồi. Hắn say rồi, hơ hơ... 11 chai bia chứ ít gì? Có lẽ hắn sẽ đi ngủ. Sáng mai thức dậy, hắn sẽ bắt đầu một ngày mới..........
    Mát-xcơ-va, 4-5/5/2004

    Được scouter sửa chữa / chuyển vào 03:38 ngày 05/05/2004
    Được scouter sửa chữa / chuyển vào 03:42 ngày 05/05/2004
    Được scouter sửa chữa / chuyển vào 04:02 ngày 05/05/2004
    Được scouter sửa chữa / chuyển vào 04:07 ngày 05/05/2004
  8. Alpha5

    Alpha5 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/08/2003
    Bài viết:
    566
    Đã được thích:
    0
    Trong quán bia của HĐTH, Alpha5 và Reddman4ever đang con cà con kê bên bàn nhậu, bia bọt chè chén thoả thê đê mê.
    Hai anh em đang ngồi tỉ tê chợt thấy netsurfer di ngang qua. Alpha5 vội gọi netsurfer vào làm chầu bia gặp mặt, nhưng anh chàng ta có vẻ bối rối, cuống quýt từ chối rồi chuồn thẳng. Khó hiểu, Alpha5 ngạc nhiên quay sang Reddman4ever hỏi :
    - Ủa , netsurfer làm sao vậy. Sao qua quán bia mà không vào uống ?
    -À , Reddman4ever đáp , anh ta đang bị mắc bệnh tiểu đường, thận có vấn đề, cứ 5 phút là phải đi tè nên không dám uống bia đâu. Thôi ta cứ tiếp tục uống đi.
    Một lúc sau, đã đến hồi no bụng, Reddman4ever khà một tiếng rồi chợt nói :
    - À quên sao ta không gọi scouter nhỉ. Gọi điện đi Alpha5. Càng đông càng vui.
    Alpha5 nhấc cốc bia lên làm một hơi rồi đáp :
    - Không phải gọi đâu, scouter đang bị nhiểm Blaster đó.
    Reddman4ever trố mắt nhìn Alpha5 rồi cười sặc sụa, khiến bao bia bọt đồ nhậu suốt từ nãy giờ nhét vào đường vào thì ra đường đó.
  9. Alpha5

    Alpha5 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/08/2003
    Bài viết:
    566
    Đã được thích:
    0
    Trong quán bia của HĐTH, Alpha5 và Reddman4ever đang con cà con kê bên bàn nhậu, bia bọt chè chén thoả thê đê mê.
    Hai anh em đang ngồi tỉ tê chợt thấy netsurfer di ngang qua. Alpha5 vội gọi netsurfer vào làm chầu bia gặp mặt, nhưng anh chàng ta có vẻ bối rối, cuống quýt từ chối rồi chuồn thẳng. Khó hiểu, Alpha5 ngạc nhiên quay sang Reddman4ever hỏi :
    - Ủa , netsurfer làm sao vậy. Sao qua quán bia mà không vào uống ?
    -À , Reddman4ever đáp , anh ta đang bị mắc bệnh tiểu đường, thận có vấn đề, cứ 5 phút là phải đi tè nên không dám uống bia đâu. Thôi ta cứ tiếp tục uống đi.
    Một lúc sau, đã đến hồi no bụng, Reddman4ever khà một tiếng rồi chợt nói :
    - À quên sao ta không gọi scouter nhỉ. Gọi điện đi Alpha5. Càng đông càng vui.
    Alpha5 nhấc cốc bia lên làm một hơi rồi đáp :
    - Không phải gọi đâu, scouter đang bị nhiểm Blaster đó.
    Reddman4ever trố mắt nhìn Alpha5 rồi cười sặc sụa, khiến bao bia bọt đồ nhậu suốt từ nãy giờ nhét vào đường vào thì ra đường đó.
  10. Reddman4ever

    Reddman4ever Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    09/03/2003
    Bài viết:
    10.486
    Đã được thích:
    1.163
    Ặc ặc nhưng sau khi Reddman4ever xả hết thành quả của mấy tiếng ngồi cùng bác Alpha5 ngó lên thấy bác Alpha5 có lẽ chắc do mải cười đã tuới ướt hết cả đống cốc đã cạn để duới bàn bia với bộ mặt đỏ ngầu
    Thấy vậy Reddman4ever liền hỏi sau khi đã tỉnh hơn :
    -Ơ thế bác cũng bị giống lão Netsurfer à ?
    Alpha5 ấp úng trả lời :
    -Đâu có đó là tại cái thằng em của tớ nó buồn cuời quá nên chảy hết cả nuớc mắt đấy ...câu chuyện còn tiếp tục ..

Chia sẻ trang này