1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Quán cà fê 84 P - nơi nhâm nhi các triết lí

Chủ đề trong '1984 Public' bởi chocopie2000, 17/08/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. chocopie2000

    chocopie2000 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/07/2002
    Bài viết:
    1.390
    Đã được thích:
    0
    ..hum nay định viết điều gì đo về những gì xảy ra trong tuần và những gì mới ngộ ra được ........
    tuần vừa roài được học thêm một điều là cái giá của sự bình yên và thoải mái o đơn giản chút nào......và trong cuộc sống này lắm khi người ta phải ngu ngơ ..và hồ đồ một chút ...có vậy thì mới là cuộc sống .....
    Với một người o thể kiên trì và nhẫn nại như tôi ...lại luôn muốn mọi việc phải rõ ràng và bản thân mình thoải mái ...thật là khó ......chỉ có nhận thua về mình mà thôi ... .....(Mong là o ai giống mình ..)..
  2. chocopie2000

    chocopie2000 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/07/2002
    Bài viết:
    1.390
    Đã được thích:
    0
    Ngày hôm nay ...đã có lúc tôi cảm thấy hối hận về những gì mình đã làm .....tôi tự nhận ra rằng mình đã sai ...đúng ra là không nên làm thế .... Nhưng rồi tôi lại tự hỏi ..nếu tôi làm khác đi thì liệu rằng cái gì sẽ ra ? liệu có tốt hơn bây giờ o ? hihi...đúng là một cách an ủi vòng vo và khá là zở hơi ... ...cốc cà phê của tôi hôm nay rất đen và đặc ... có lẽ lại thêm một trải nghiệm mới chăng ? Khi bạn không chắc chắn vào tình cảm của mình ..khi bạn thậm chí chưa biết đó là t hứ tình cảm gì ? tình yêu ? tình bạn ? hay kiểu thích trẻ con ...thì đứng có dại dột đâm đầu vào chuyện tình cảm ... ....hihi ...những thứ mơ hồ và cảm giác khó hiểu ...cần phải bình tĩnh mà phân loại đã nhé .....Nói ra như vậy cũng khó ..bởi lẽ con người ta hành động như mộng du vậy ...
    Cố gắng hiểu bản thân mình đi đã ...trước khi muốn thấu hiểu người khác ...nhá ...

  3. chocopie2000

    chocopie2000 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/07/2002
    Bài viết:
    1.390
    Đã được thích:
    0
    Ngày hôm nay ...đã có lúc tôi cảm thấy hối hận về những gì mình đã làm .....tôi tự nhận ra rằng mình đã sai ...đúng ra là không nên làm thế .... Nhưng rồi tôi lại tự hỏi ..nếu tôi làm khác đi thì liệu rằng cái gì sẽ ra ? liệu có tốt hơn bây giờ o ? hihi...đúng là một cách an ủi vòng vo và khá là zở hơi ... ...cốc cà phê của tôi hôm nay rất đen và đặc ... có lẽ lại thêm một trải nghiệm mới chăng ? Khi bạn không chắc chắn vào tình cảm của mình ..khi bạn thậm chí chưa biết đó là t hứ tình cảm gì ? tình yêu ? tình bạn ? hay kiểu thích trẻ con ...thì đứng có dại dột đâm đầu vào chuyện tình cảm ... ....hihi ...những thứ mơ hồ và cảm giác khó hiểu ...cần phải bình tĩnh mà phân loại đã nhé .....Nói ra như vậy cũng khó ..bởi lẽ con người ta hành động như mộng du vậy ...
    Cố gắng hiểu bản thân mình đi đã ...trước khi muốn thấu hiểu người khác ...nhá ...

  4. ngocxoan000

    ngocxoan000 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2003
    Bài viết:
    104
    Đã được thích:
    0
    Khi nào bạn có thời gian ngồi và nhìn lại mình trong thời gian qua thì có lẽ bạn đã trưởng thành rất nhiều rồi đấy.
    Hay thật, hôm nay tự nhiên lại mất điện KTX, lên giảng đường thì lại chịu cảnh đất chật người đông, vào forum lại thấy nhớ nhớ, buồn buồn. Có lẽ người ta không nên tự hứa với mình làm chi cho mệt, hay là thề cũng vậy. Tự nhiên lại thấy chán con người mình quá thôi, học mãi mà chẳng biết mình đã đi được tới đâu rồi. Người ta nói là thành công = nỗ nực + tài năng + may mắn, đúng thật.
    Thời gian là vàng, không ngồi ở đây làm gì nữa, mà Choc có chiêu gì hay hay trong học tập thì phụ tui 1 tay nhé, kỳ này nghe vất vả phết rùi đây. Chậc, ước gì cho thời gian trở lại cơ chứ..........
    Chúc mọi người ai phải cố gắng vì cái gì thì đều vượt qua được. Tui chỉ hận là mình bay giờ tuổi thế này mà chưa làm nên trò trống gì cả. Và có một triết lý rất hay đó là - không ngồi than phiền làm gì, cứ làm đi rồi sẽ có nhiều thứ khác đến với ta, sống chỉ một lần và cúng chỉ làm được việc trong một lần của một cơ hội thôi.
    Được ngocxoan000 sửa chữa / chuyển vào 20:32 ngày 19/05/2005
  5. ngocxoan000

    ngocxoan000 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2003
    Bài viết:
    104
    Đã được thích:
    0
    Khi nào bạn có thời gian ngồi và nhìn lại mình trong thời gian qua thì có lẽ bạn đã trưởng thành rất nhiều rồi đấy.
    Hay thật, hôm nay tự nhiên lại mất điện KTX, lên giảng đường thì lại chịu cảnh đất chật người đông, vào forum lại thấy nhớ nhớ, buồn buồn. Có lẽ người ta không nên tự hứa với mình làm chi cho mệt, hay là thề cũng vậy. Tự nhiên lại thấy chán con người mình quá thôi, học mãi mà chẳng biết mình đã đi được tới đâu rồi. Người ta nói là thành công = nỗ nực + tài năng + may mắn, đúng thật.
    Thời gian là vàng, không ngồi ở đây làm gì nữa, mà Choc có chiêu gì hay hay trong học tập thì phụ tui 1 tay nhé, kỳ này nghe vất vả phết rùi đây. Chậc, ước gì cho thời gian trở lại cơ chứ..........
    Chúc mọi người ai phải cố gắng vì cái gì thì đều vượt qua được. Tui chỉ hận là mình bay giờ tuổi thế này mà chưa làm nên trò trống gì cả. Và có một triết lý rất hay đó là - không ngồi than phiền làm gì, cứ làm đi rồi sẽ có nhiều thứ khác đến với ta, sống chỉ một lần và cúng chỉ làm được việc trong một lần của một cơ hội thôi.
    Được ngocxoan000 sửa chữa / chuyển vào 20:32 ngày 19/05/2005
  6. bagialamcam

    bagialamcam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/08/2004
    Bài viết:
    533
    Đã được thích:
    0
    Sài Gòn lại mưa, bốc lên mùi wen thuộc, ngai ngái hơi khó chịu ... nhưng đặc trưng. Trốn vào 1 góc của Stay, mùi mưa quen thuộc như xộc thẳng vào tối tận ngóc ngách trong cơ thể. Hôm nay là ngày nối tiếp chuỗi dài gần 2 tuần lễ nằm bẹp giường vì bệnh tật!
    Lần đầu mình đến Stay là khi nào nhỉ? khá lâu rồi, từ ngày sn mình năm nào ... Nhớ lại, sn 20t của mình buồn quá. Hôm ấy, SG cũng mưa lất phất, cũng hơi đất wen thuộc. Cũng trốn vào một góc ở Stay và nhâm nhi ly cafe đặc quánh ..... 1 năm gần wa, con bé 21t là mình vẫn thế ... mình đang phấn đấu hết mình, cố lên bagia àh .....
  7. bagialamcam

    bagialamcam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/08/2004
    Bài viết:
    533
    Đã được thích:
    0
    Sài Gòn lại mưa, bốc lên mùi wen thuộc, ngai ngái hơi khó chịu ... nhưng đặc trưng. Trốn vào 1 góc của Stay, mùi mưa quen thuộc như xộc thẳng vào tối tận ngóc ngách trong cơ thể. Hôm nay là ngày nối tiếp chuỗi dài gần 2 tuần lễ nằm bẹp giường vì bệnh tật!
    Lần đầu mình đến Stay là khi nào nhỉ? khá lâu rồi, từ ngày sn mình năm nào ... Nhớ lại, sn 20t của mình buồn quá. Hôm ấy, SG cũng mưa lất phất, cũng hơi đất wen thuộc. Cũng trốn vào một góc ở Stay và nhâm nhi ly cafe đặc quánh ..... 1 năm gần wa, con bé 21t là mình vẫn thế ... mình đang phấn đấu hết mình, cố lên bagia àh .....
  8. chocopie2000

    chocopie2000 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/07/2002
    Bài viết:
    1.390
    Đã được thích:
    0
    Chà..lâu lắm roài chẳng ghé quán cà phê.... mấy lần định post cái rì đó ...nhưng lại thôi ... cứ muốn để dành ... chăm chút kĩ lưỡng một chút... mà những gì mình học được trong đời so với 20 năm tuổi thực ra đâu đã nhiều ... chẳng thể sản xuất như hàng công nghiệp ... ngày nay một bài ... ngày mai lại một bài khác ... xem ra như thế lại thành sáo rỗng mất rồi ....
    Lần này tớ xin post một số những bài viết khá thú vị ..rất tiếc chẳng phải của tớ . Không biết có ai đã đọc cuốn Nhân trường hợp chị thỏ bông của Thảo Hảo chưa nhỉ ? Đây là một cuốn sách tập hợp những bài đã đăng trong mục " Tôi nghe, đọc, xem, thấy " của báo Thể thao Văn hoá. Thực tình tớ cũng chưa đọc báo này lần nào ...Trong một lần lang thang trên phố Nguyễn Xí ..tình cớ thấy cuốn này .. Cái tựa đề lạ lùng đập ngay vào mắt ..lúc đầu còn tưởng là truyện cổ tích cho bọn trẻ con cũng nên ...tự nhiên lại có thỏ bông .. thế là tớ cầm lên ..đọc ké suốt 10 phút....lật ngay ra cái bài câu chuyện chị thỏ bông...Đọc xong thấy thú vị quá ...mà chẳng nhẽ lại đọc ké tiếp ... nhìn đến cái giá sách cũng thấy dễ chịu ..15k... ..Vậy là mua...Mua về còn phải để dành ..chẳng dám đọc nhiều một lúc ..vì sợ hết là thứ nhất .( sách chỉ có 190 trang ) ..thứ 2 là sợ mình chưa đủ ngấm ...hihi...đọc một lèo lại trượt qua đầu ..thấy hay lúc ấy mà chẳng đọng lại gì thì chán chết...
    Quảng cáo thế thôi..có thể có người nói tớ hơi quá lời từ nãy tới giờ ...nhưng thực sự đây là một cuốn sách đáng để đọc ..có những chuyện có thật ở nưóc mình mà nghe như chuyện lạ đó đây ..có những chuyện xảy ra từ đời nào roài mà bây giờ tớ mới biết ..để rồi sửng sốt và ..thở dài ...cũng có những chuyện rất bình thường ...chỉ là một chút nhức nhối trong cuộc sống mà bất cứ ai nghĩ tới cũng chạnh lòng ...
    Lúc đầu tớ định lập một topic riêng ..nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì cũng o cần phải phiền hà thế ..post trong Quán cà phê là okie roài ..Mọi người thử đọc xem nhé ....o biết có cùng cảm giác như tớ o ?.
    Tôi cũng muốn ăn cắp
    Mười năm mới lò dò từ nước ngoài về. Ở nhà chán, gặp bạn bè chán, nhắc lại chuyện cũ hồi ấy mày thích cô này, cô kia thích mày... chán chê, lại đi ăn phở nhiều bột ngọt đến mụ mị cả người, thì cuối cùng cũng cạn thú vui. Tôi bèn vào thư viện. Giờ thì mới thấy được cái lợi của việc mãi không hội nhập được vào môi trường sống nước ngoài của mình. Không có được tác phong Việt kiều, tôi mượn thẻ của đứa cháu cũng vêu vao, đen đúa và không đeo kính, bước vào thư viện, mượn sách. Nhờ có bước vào đây, tôi mới hiểu vì sao đàn ông nước nhà hay nhậu, đàn và thì bị chồng chê là kém hiểu biết, và trẻ con thì bị mắng là không giỏi bằng thế hệ trước.
    (Đọc đến đây, bạn cỏ thể đang ghét tôi, nghĩ rằng tôi lên giọng quay về dạy nước. Nhưng tôi dùa đấy, tôi không phải Việt kiều. tôi chỉ thử trêu một tí thôi, xem cái tính xấu của chúng ta, là hễ người ngoài chê là y như rằng không tiếp thu nổi).
    ở thư viện tôi đến đọc, nội quy ghi rõ :
    Sáng: Từ 7h30 đến 11h30
    Chiều: Từ 13h30 đến 16h30

    và chỉ cấp thẻ cho những người có công ăn việc làm đàng hoàng, có cơ quan chứng nhận, hoặc không thì cũng phải là sinh viên, học sinh; tức toàn là bọn không thể đến thư viện vào cái giờ thư viện mở cửa được.
    Nội quy ngặt nghèo trái khoáy khiến thư viện trở thành một chốn riêng của bọn mọt sách ( cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, cả về phương diện con người lẫn côn trùng). Vắng vẻ tới mức các chị thủ thư coi đây như một chốn không người, bàn với nhau chuyện con tao tuần sau thi rồi, con mày thi chưa; chuyện mẹ chồng tao hôm qua đi ăn giỗ bị ngã sái cả chân...
    Cho nên, cách đây 2 tháng, đọc cái tin một anh nhân viên thư viện ăn cắp sách tuồn ra ngoài, không phải để bán theo kiểu giấy vụn, mà để bán theo diện sách quý, cho các nhà sách cũ, thì tôi thấy thế..cũng được.
    Ăn cắp đành rằng là xấu, tôi biết chứ. Nhưng dẹp cái chuyện anh nhân viên kia bỏ tiền bán sách vào túi riêng kia qua một bên, thì cái hành động của anh này tôi lại nghĩ có thể là ...đáng khích kệ, nếu chỉ xét theo phương diện chuyện một vật từ-vô-dụng-sang-hữu-dụng.
    Ít ra, nhờ có anh, mấy bộ tạp chỉ cổ mới có cơ được người yêu sách sờ tời một cách tự do.( Bạn sẽ chặn lại, bảo tôi "*********" rồi, sách đang nằm trong thư viện công, chui vào tủ sách riêng, người dân không được đọc sách một cách bình đẳng nữa, đáng khích lệ sao?)
    Thật ra, cái lý của tôi dựa trên một bài báo cách đây năm năm cảu ai đó mà tôi được đọc: cảnh người người sánh vai trong nhà sách, trước những đầu sách mới, và phải móc tiền ra mua, hoàn toàn không phản ánh được tình trạng " bình đẳng trước sách". Chỉ khi nào, sau giờ hành chính, anh thợ máy ham đọc đã tắm rửa thơm tho được ngồi đàng hoàng trong thư viện; chị kế toán trốn người yêu có thể lẩn quẩn giữa các kệ sách đến tận 10h tối, hoặc anh kỹ sư thất nghiệp không có nhiệm sở nào ( nhận đóng dấu làm thẻ ) vẫn giết thời gian được cả ngày dài trong thư viện..., thì khi đó chúng ta hãy nói là có sự bình đẳng trước sách. Đằng này, hệt như những truyện thần thoại luôn luôn có ba cửa ải ngăn hiệp sĩ đi tìm công chúa, gần như thư viện cũng có sự bất hợp lý của nội quy là con rồng phun lửa thứ nhất, thủ thư khó tính là bầy rồng khạc lửa thứ hai, sự lề mề của thủ thư khi đi tìm sách là cú quật đuôi của con rồng thứ ba. Sách như gái già trong nhà đá, thà đưọc một chủ bất lương rình lúc rồng ngủ thì kéo ra ngoài, còn hơn cao sang bất đắc dĩ không hít được khí trời.
    Thế cho nên, thưa anh ăn trộm sách. Giờ thì an hẳn đã y án, nhưng tôi chắc anh đang ngậm ngùi.
    Anh ngậm ngùi cho cái thân anh. Ai bảo anh ăn cắp. Lại ăn cắp cái thứ cồng kềnh, ai ( ngoại trừ thư viện) có được cũng khoe ra, tự hào, nên dễ lộ. Tôi thì tôi ngậm ngùi cho cả anh và đám sách kia. Phải như anh chỉ ăn cắp và đem đến phát không cho các nhà sách cũ, thì anh đã là hiệp sĩ. Và đám sách kia, nếu nhanh chân một tẹo, thì đã thoát khỏi thư viện, giang hồ tơi tả ngoài chợ đời một tí, mà được tiếp xúc với nhiều người, nhiều giới, cũng còn hơn.
    Have fun
  9. nguthat

    nguthat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/06/2004
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0
    Lần đầu ghé đây .Viết cái gì chắc được.
    Cả một ngày lang thang khắp phố phường Hà Nội. Vô vị như chính bản thân mình. 8h30 sáng ngủ dậy đi đi đến trung tâm Vì ngày mai ,rùi đi xem phim. Đi đến làng trẻ em Hữu Nghị. Lâu không gặp các em nhớ thật. 6h tối về đến nhà sau khi lang thang ngoài Hồ Gươm. Và ol.
    Lâu quá không đi cùng bọn bạn không được lượn ngoài đường.
    Nhớ con bạn đến không tả được. Ol gặp cô bạn. Nó sắp đi nước ngoài rùi.Buồn. Hứa với nó cứ mỗi mùa xuân đến sẽ cùng T đi nhặt hoa sưa về ép để đợi nó về. 3 năm. Lâu quá. Rùi mày cũng về .Cùng tao uống bia. Cùng dzô. Uống xong cùng khóc với nhau. Nhớ mày còn hơn nhớ con bạn tao. Tao nói thật đấy. Nhớ lắm.
    Lang thang lang thang chỉ còn mình tao lang thang những đêm mưa ở Hà Nội. Đi mãi đến lúc bảo về nhà thì mới nhận ra mình đã từng không có chỗ để mà ngủ qua đêm. Thay đổi theo những ngày lang thang không nhà cửa đó. Lạnh lẽo như đêm. Buồn như chưa bao giờ được vui. Và sống một cuộc sống như chưa từng là một thằng có lý tưởng , mơ ước...........
    Cafe càng đắng, rượu càng cay càng nhớ cảm giác lạnh lẽo........
  10. binhnx2000

    binhnx2000 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/02/2001
    Bài viết:
    840
    Đã được thích:
    0
    Giấu lỗi lòng sau một nụ cười và vui vẻ sống tiếp...Hít một hơi thật dài: Cuộc sống thật vĩ đại.

Chia sẻ trang này