1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

QUAN ĐIỂM CỔ LONG_RẤT HAY(PHẦN 1)

Chủ đề trong 'Kiếm hiệp cốc' bởi congdaica123, 15/01/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. congdaica123

    congdaica123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2008
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    QUAN ĐIỂM CỔ LONG_RẤT HAY(PHẦN 1)

                              
    Kính chào toàn thể huynh đệ tỷ muội trong kiếm hiệp cốc. Tại hạ xưng danh là Phi Nhân Lãng Khách, lâu nay thường ẩn thân ở các wed kiếm hiệp mà không lộ thân. Dạo trước có 1 bằng hữu là Vạn Ảnh Kiếm Khách mời vào NMQ đàm đạo, nhưng ôi thôi cốc chủ đã đóng cửa. Sang bên Kimdung.chungta.com thì nghèo quá, thật hay là trong lúc tình cờ em lại đi lạc vào cốc ta. Thấy ở đây bằng hữu hoạt động sôi nổi quá em quyết định cưới vợ sinh con định cư ở đây luôn. để mở màn em xin có vài quan điểm của truyện Cổ Long .
    Hơi dài nhưng mong các bác yêu thích Cổ Long cũng như mọi người đọc ( Rất hay và bổ ích) . Mong các bác cổ vũ.
    Vì hơi dài nên em chia làm nhiều phần nha


    CỔ LONG BÀN SÁCH LƯỢC
    Chỗ nguy hiểm nhất chính là chỗ an toàn nhất.

    Ráng sức tìm cách làm cho người ta khi dễ mình, nhưng tuyệt đối đừng khi dễ kẻ địch.

    Cao thủ tương tranh chỉ đánh cú đầu mới chân chính là cú trí mệnh. Đánh một cú xong, khí thế đã suy, lòng tin tưởng nhất định giảm đi, muốn thanh thêm cũng khó.

    Bất cứ người nào dù thông minh đến đâu, trong lòng thấy sợ sẽ biến thành ngu xuẫn. Vì vậy nếu ta muốn đánh ngã người nào, cách tốt nhất là làm cho y tự mình cảm thấy sợ hãi trước, như vậy chẳng cần mình ra tay, y đã tự đánh ngã mình rồi.

    Nếu một người ngay cả chính mình còn khinh thị mình, thì làm sao còn mong người khác xem trọng mình được.

    Vũ khí có đáng sợ hay không, chủ yếu còn xem nó nằm trong tay ai. Cao thủ tỷ thí chiêu thức, vũ công hơn thua dĩ nhiên là mấu chốt của thắng bại, nhưng lúc xuất thủ, phán đoán có chính xác hay không, lại càng là nguyên tố trí mệnh hơn.

    Lấy răng đền răng, lấy máu đền máu, đấy vốn là quy luật cổ lão nhất trong giang hồ.

    Kế hoạch ty bỉ, thường thường cũng dễ thành công nhất.

    Có thể "hậu phát chế nhân", nhất định là đáng sợ hơn "tiên phát chế nhân".
                     CỔ LONG BÀN VỀ TÀI PHÚ VÀ KHOÁI LẠC
    Tác dụng của dục vọng và tài phú trên một người, giống như giấm và nước. Nước thêm chút giấm vào nhất định sẽ chua; có dục vọng và tài sản vào, một người nhất định sẽ biến ngay.

    Mình muốn kiếm nhiều tiền, phải tiêu cho nhiều vào, chỉ có người biết tiêu tiền mới kiếm được tiền.

    Trên đời này nếu có một thứ tiếng nghe còn kêu hơn cả một đỉnh vàng, đó là hai đỉnh vàng.

    Một người luôn luôn làm cho mình cười được, dĩ nhiên là không dễ dàng gì, nếu còn làm cho ngườikhác cười được, mới chân chính là vĩ đại.

    Cười, cũng như nước hoa, không những làm cho mình thơm tho, còn làm cho người khác dễ chịu. Nếu ta có thể làm cho người khác cười một tiếng, dù có làm chuyện ngu xuẩn thì có sao đâu ?

    Trên đời này, đa số người vốn sống là vì cho người khác ... có người sống vì những người mình yêu, có người vì những người mình hận ... hai hạng người này đều thống khổ như nhau. Trên đời này, vốn không có được bao nhiêu người chân chính khoái lạc.

    Con người ta lúc gặp phải khốn nạn và bất hạnh, nước mắt không giải quyết được vấn đề. Chỉ có tiếng cười mới là vũ khí tốt nhất để đối phó với khốn nạn và bất hạnh.

    Cười, thường thường là một thứ vũ khí, thậm chí còn sắc bén nhất nữa.

    Thì ra được đau khổ vì người mình thương, cũng là một thứ sung sướng, chỉ phải là trên đời này, có mấy người hưởng thụ được cái thứ sung sướng đó ?

    Sung sướng vốn là thứ gì rất kỳ quái, không hề vì mình chia cho người khác mà bị ít đi. Có lúc ta chia nó cho mọi người càng nhiều chừng nào, mình được lại càng nhiều chừng đó.

    Nếu sung sướng là một người "bình phàm", thì nhất định đã quá hạnh phúc sung sướng rồi. "Bình phàm" từ thuở nào đến giờ, thượng đế đã ban cho ta cái quyền lợi đó, nhưng chúng ta lại bỏ bê nó, không muốn nó.

    Sung sướng nhất trên đời này, chính là người ngu muội. Bởi vì y không phải chịu đựng cái tịch mịch mà người thông minh phải trải qua, với lại, dù y thường bị người ta đùa cợt, nhưng y không vì vậy mà mất đi gì cả, cũng như người đi trêu đùa người khác thật ra cũng sẽ không lấy được gì về cho mình vậy.

                            CỔ LONG BÀN VỀ UỐNG RƯỢU
    Rượu ngon hay dở, không phải ở chính nó, mà là do bạn có tâm tình gì lúc uống.

    Một người ôm nổi thống khổ, dù rượu ngon bậc nhất thiên hạ, uống vào cũng đắng.

    Một người đàn ông khi mời người khác uống rượu mừng (hôn lễ), chính là biểu thần đời y đã bắt đầu từ từ trả nợ.

    Rượu là thứ thật kỳ diệu, lúc mình càng không muốn bị uống say, mình càng bị say lẹ, đến lúc muốn say, ngược lại say không được.

    Sống chết chuyện nhỏ, uống rượu chuyện lớn.

    Đời sống con người bao nhiêu là chuyện bất bình, chỉ muốn say sưa không tỉnh dậy, tôi hận quá đi là hận!

    Mỗi người chiến thắng xong rồi, có lúc cũng cảm thấy như ly rượu không. Rượu trong ly đã hết, người chiến thắng rồi, bao nhiêu đấu chí và dục vọng trong người, cũng như rượu trong ly, bỗng hết sạch.

    Người đã uống rượu rồi, giọng nói đặc biệt lớn hơn một tý. Bọn họ cứ ngỡ mình hạ thấp giọng lắm, nhưng người khác thì bị bọn họ la thét muốn chết luôn.

    Nghe nói rượu còn thêm đàn bà vào nữa, sẽ làm cho hạng người nào đó quên mất đi những thứ thông khổ nào đó.

    Rượu không thể giải quyết đưỢc thống khổ của người ta, nhưng làm cho người ta tự lừa gạt được mình.

    Trong phòng một người đàn ông nếu không có rượu, người đàn ông đó là thứ đàn ông gì ? Không uống rượu không thê/ là đàn ông! Dù chính y không uống, cũNg phải nên để đó cho người khác uống.

    Một người uống rượu một mình vô vị hết sức. Một người biết uống rượu và một người uống một ly là say, uống rượu với nhau cũng vô vị như vậy. Một người lẩm bẩm một mình vô vị làm sao, nhưng nói chuyện với một người ăn nói vô duyên mặt mày vô vị lại càng vô thú. Trên đời này có bao nhiêu chuyện như vậy.

    Bất kể uống rượu tỉnh lại rồi sẽ chán nản tiêu trầm ra sao, lúc uống rượu vẫn cứ khoái lạc.

    Uống rượu với một người uống không say thật là nhạt nhẻo làm sao, bởi vì một người thích uống rượu hy vọng người khác sẽ say trước mình, như vậy mới có chuyện cười để xem, cũNg khoe tài mình tửu lượng như biển.

    Đàn ông uống rượu có đàn bà bên cạnh, hình như say nhanh hơn sao đó, nhất là đàn bà đẹp.

    Một người lúc muốn say thật, sẽ say rất nhanh, bởi vì y không say cũng làm bộ say. Diệu nhất là, một người nếu muốn say, thì một hồi thu=ờng thường ngay cả y cũNg không rõ mình đang giả say hay là say thật.

    Rượu tuy có thể làm người ta sinh ra hào khí, cũng có thể làm người ta mất đi kình khí.

    Rượu là cái vỏ, như cái vỏ trên người con ốc sên, có thể để mình chui vào đó trốn. Rồi thì dù người khác có đạp lên, mình cũNg chẳng phải thấy.

    Lời nói say thường thường là lời nói thật, chỉ tiếc là người đời không thích nghe lời nói thật.

    Đánh bạc, đàn bà, rượu! Ba chuyện đó bỏ vào một nơi, còn ai có thể giữ cho đầu óc tĩnh táo ?

    Ngàn vàng dễ có, tướng giỏi khó cầu. Người uống rượu tuy nhiều, chân chính có thể tự xưng là đại tướng, không có bao nhiêu người.

    Tôi thường cho rằng, một người còn ăn được, uống được, là người có phúc khí.

    Không uống rượu, cũNg chẳng sao, chỉ bất quá thấy ngày tháng thành ra dài hơn một chút, bạn bè hình như ít hơn đi một chút.

    Trên đời này chỉ có một thứ chất lỏng trân quý, đó là rượu. Chỉ có rượu mới làm người ta quên những chuyện không nên nghĩ tới. Mà cái bi ai nhất của con người là, cứ đi nghĩ những chuyện không nên nghĩ. Trừ "chết" ra, chỉ có rượu mới làm cho người ta quên được những chuyện đó.

    Nếu một người có thể đem cái xúc cảm và bạn bè của mình cùng cộng hưởng, dù không có rượu cũng hứng trí lắm.

    Trời nếu không thích rượu, tửu tinh không ở trên trời, đất nếu không thích rượu, đất không có tửu tuyền. Trời đất đã thích rượu, thì thích rượu không xấu hổ trời.
      CỔ LONG LUẬN CỪU HẬN
     Nếu mình đã yêu một người nào rồi, lúc hận sẽ hận y càng sâu hơn.

    Nếu trong lòng ta không có tình yêu, chỉ có cừu hận, địa ngục đang ở trong lòng ta đấy.

    Nếu trong lòng mình không có tình yêu, chính mình cũng đang ở trong địa ngục.

    Cừu hận cũng như mắc nợ vậy, mình hận người nào, cũng như chính mình đã mắc phải món nợ, trong lòng càng có nhiều cừu hận, thì mình sống trên đời này, vĩnh viễn không có ngày nào được sung sướng.

    Cừu hận, vốn là thứ tình cảm nguyên thủy, đơn thuần.

    Cừu hận là sau này, vi `vậy mỗi người đều có thể hận sai, chỉ có tình yêu mới vĩnh viễn không bị sai.

    Cừu hận đem đến cho con người, chỉ là thống khổ và hủy diệt, tình yêu mới vĩnh hằng.

    Cừu hận! có lúc thậm chí ngay cả lực lượng của tình yêu cũng không bì lại với cừu hận!

    Cừu hận không như tình yêu, cừu hận không phải là trời sinh ra.

    Cừu hận vốn không phải trời sinh, nhưng nếu cừu hận đã mọc rễ trong lòng mình rồi, trên đời này không có thứ lực lượng nào có thể nhổ nó ra khỏi.

    Cừu hận không phải là một thứ tình cảm tuyệt đối, trong ý thức của cừu hận, có lúc cũng bao gồm cả thông cảm và tôn kính. Chỉ tiếc là kẻ thù khả ái không nhiều, kẻ thù đáng được tôn kính lại càng ít hơn.

    Đố kỵ và hoài hận là thứ tình cảm cường liệt nhất trên đời, nhất là ơ" trong lòng đàn bà, còn cường liệt hơn cả tình yêu nhiều. Giữa đàn bà với nhau, đố kỵ và cừu hận vĩnh viễn không thể nào tiêu giải được. Đàn bà nếu hận một người đàn bà khác, nhất định sẽ hận cả đời.

    Yêu và hận không giống nhau nhất ở chỗ, yêu có thể làm người ta nhìn được tương lai, làm cho người ta có đầy hy vọng vào tương lai. Hận chỉ làm người ta nghĩ về quá khứ những điều thống khổ đã xảy ra.

    Người ta thường nói, yêu càng sâu hận càng dữ. Lúc yêu sâu đậm rồi, hận không thể vò nát hai người nhập vào một khối, lúc hận dữ rồi, lại hận không thể bầm nát thi thể xương cốt thành tro.

    Khoảng cách giữa hận và yêu, vốn chỉ có một đường chỉ, yêu càng đậm, hận càng cường liệt.

    Đối với một người hận mình càng làm ra vẻ không để ý gì cả, thường thường càng làm cho người đó thêm phẫn hận.

    Những bài luận này có lẽ là đề tài của những cuốn chuyện của Cổ Long.
     
  2. Lioncouer

    Lioncouer Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/04/2004
    Bài viết:
    354
    Đã được thích:
    63
    Nhầm, tự xóa
    Được LIoncouer sửa chữa / chuyển vào 19:32 ngày 15/01/2008
  3. Lioncouer

    Lioncouer Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/04/2004
    Bài viết:
    354
    Đã được thích:
    63
    Hình như cái này đọc ở đâu rồi thì phải
  4. ckhaiphong

    ckhaiphong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/01/2008
    Bài viết:
    1.390
    Đã được thích:
    0

    Chính xác. đây là một phần trong "Cổ Long Tiểu luận" (còn được gọi là Cổ Long tự sự). tác giả của bài viết cũng chính là Cổ tiên sinh. và được đăng trong nhanmonquan mấy năm nay rồi. Sao lại lấy bài của một đại tác gia mà nhận vơ là quan điểm của mình thế nhỉ? trơ tráo. buồn không cười được.
  5. nguoiachau

    nguoiachau Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    18/10/2007
    Bài viết:
    401
    Đã được thích:
    0
    Tôi có đọc một số tác phẩm của Cổ Long tiên sinh.
    Nghe người ta đồn đại nhiều nhưng thực sự rất thất vọng về tác phẩm.
    Vâng không thể phủ nhận ông ta là người có kiến thức thâm sau về thế giới kiến hiệp về triết lí nhân sinh kiếm hiệp.
    Nhưng cách hành văn của ông không truyền tải đến được người đọc.Nó thậm chí còn tới mức thô vụng guợng ép.
    Quá nhiều đoạn đối thoại dài dòng lê thê làm mất mạch cảm xúc của người đọc.
    Nhiều nhân vật cố tạo ra có vẻ kì bí ,thần thoại ...nhưng thực ra chẳng có gì cả .Một thế giới mà trẻ con cũng nghĩ ra được .Cái đó làm cho người đọc thấy xa rời thực tế quá mức.
    Không biết có phải tại dịch giả chuyển tải không hết hay không nhưng đọc bản Việt ngữ những tác phẩm của ông ta thì thật không lấy gì làm thích thú.
  6. ckhaiphong

    ckhaiphong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/01/2008
    Bài viết:
    1.390
    Đã được thích:
    0
    Tôi có ý kiến thế này: nguoiachau đừng bao giưò đọc sách nữa. bạn đang làm hư sách đấy.
  7. Lioncouer

    Lioncouer Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/04/2004
    Bài viết:
    354
    Đã được thích:
    63
    Cho mình hỏi cái thằng "trẻ con" ấy nó ở đâu, để đến xin chữ ký cái, ngưỡng mộ quá
  8. ThuVanAmDam

    ThuVanAmDam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/01/2008
    Bài viết:
    37
    Đã được thích:
    0
    ôi zời Phi nhân với chả siêu nhân đạo bài mà nói cứ như thật ý tưởng thế nào nghe mấy câu đầu đã thấy bản chất thôi đừng ở cốc này nữa chuyển nhà đi cưng ở đây hết cơm nguội rồi
  9. Phung_Hoang_Ma

    Phung_Hoang_Ma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/08/2005
    Bài viết:
    90
    Đã được thích:
    0
    Vị Phi nhân huynh đệ này ko được phép đăng kí hộ khẩu thường trú ở cốc ta,ko hỉu tại hạ thì thế nào ạ?Chưa thấy vị nào nói gì nên tại hạ ko biết liệu tại hạ có được định cư ở đây ko các vị tiền bối?
  10. Phung_Hoang_Ma

    Phung_Hoang_Ma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/08/2005
    Bài viết:
    90
    Đã được thích:
    0
    Xin mạn phép góp ý vị tiền bối này là lần sau tiền bối ko nên chê bai đích danh 1 tác giả tác phẩm nào như thế này nữa!Dù kì thực là tại hạ cũng ko thẩm thấu được cái hay trong các tác phẩm của Cổ Long tiên sinh nhưng tại hạ cũng ko hoàn toàn đồng ý với quan điểm của huynh!Tại hạ nghĩ dù mình ko thích,ko thấy hay thì cũng ko nên chê bai như vậy vì dù sao thì cùng 1 vấn đề,1 sự việc hay 1 tác phẩm mỗi người lại có 1 cách đánh giá riêng,ko ai giống ai cả!Mà dù sao chăng nữa thì mọi sự đánh giá đều chỉ là tương đối thui,vì thế ko nên áp đặt quan điểm của minh lên người khác(hay 1 vấn đề,1 tác phẩm),ko nên cho đánh giá của mình là đúng tuyệt đối mà có thể chỉ trích,chê bai người khác(hay 1vấn đề,1 tác phẩm) như thế được!Theo thiển kiến của tại hạ thì lần sau tiền bối nếu có đánh giá thì nên đánh giá 1 cách khách quan hơn,dùng từ ngữ mang tính tương đối hơn chứ đừng nên xài những từ ngữ có tính khẳng định như " thực sự rất thất vọng, thô vụng guợng ép,Một thế giới mà trẻ con cũng nghĩ ra được..."như thế,dễ làm mất lòng người khác lem!
    Vài lời góp ý chân thành,mong đừng trách tội!

Chia sẻ trang này