1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Quan điểm của TT về hấp dẫn.

Chủ đề trong 'Vật lý học' bởi Tran_Thang, 09/09/2010.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. FromtheStars

    FromtheStars Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    08/06/2007
    Bài viết:
    3.034
    Đã được thích:
    195
    Bỏ qua những phù phiếm của việc phải đạo mạo mũ cao trong khoa học, tiếp tục phiêu dạt vào miền tưởng tượng.
    Ta tìm hiểu xem, từ 'Trường vật lý' xuất hiện trong ngôn ngữ loài người như thế nào?
    Điều gì làm nên nội dung của nó?

    Nếu chúng ta sinh sống trong một môi trường tất thảy đều xảy ra theo 1 chu kỳ nào đó của riêng nó, chúng ta sẽ có cảm giác mọi sự vật, hiện tượng không hề thay đổi. Chu kỳ một sự vật vắng mặt rồi lại hiện diện sẽ làm cho ta thấy mọi sự vật sau khi vắng mặt lại quay trở lại chính nó. Trong khoảng thời gian sự vật vắng mặt, ta cho rằng nó đang ở một 'miền nào đó' (miền ảo) và sinh ra trong đầu óc chúng ta một 'miền ảo đối xứng' với thực tế. Thời gian tê liệt và không có hướng bởi ngày hôm qua cũng sẽ là ngày mai. Thời gian chỉ dao động lên và xuống, đi và về.
    Một sự ổn định tuyệt đối, một sự tồn tại vĩnh cửu. Trong đó cái ngày hôm qua sẽ là hôm nay và ngày mai.
    Sự tồn tại diễn ra miên viễn, không thay đổi, không phân chia. Sự vĩnh cửu của nó nằm ở tính không thay đổi về bản chất, sự đàn hồi của nó nằm ở tính có thể lặp lại và trở về. Sự tồn tại đó là một thể thống nhất, liên tục, vĩnh cửu và đàn hồi, làm nên tinh thần cho cuộc sống.

    Dựa vào nó, người ta có thể tuyên xưng về 'một sự tồn tại'.
    Tuy nhiên, tuyên bố về một sự tồn tại, phải được lược bỏ tất cả những phần hay thay đổi, giữ lại những phần cốt lõi, không thay đổi nhất của sự việc - nó chính là sự ổn định, sự có thể lập lại và kiểm chứng. Tùy thuộc vào phạm vi thực hiện nghiên cứu, tuyên bố đó phải đúng trong mọi truờng hợp khả dĩ của điều kiện (hoán vị). Nếu trong phạm vi đối tượng là vật chất phổ biến của vũ trụ, điều bản chất nhất của sự việc phải đúng trong mọi hoàn cảnh, điều kiện thay đổi của vật chất. Tức là nó phải thoát bỏ hoàn toàn sự phụ thuộc vào bất kỳ một sự việc đơn lẻ nào, nếu mỗi sự việc đơn lẻ đó được định nghĩa một cách 'rõ ràng'.
    Một cách toán học, có thể thấy, lim F(x) khi x --> vô cùng = {0} - Một thế giới siêu hình, là một miền, trong đó chỉ còn những 'quan hệ' logic tương đương trong thế giới hiện thực.
    Những miền ảo, giống như R, R^2...v.. trong thế giới siêu hình này lại được gọi là thực (thế mới lạ) bằng một quan hệ tương đương từ thế giới thực sang thế giới ảo. Tức là từ đây, ta có thể tư duy trên những ký hiệu, những khái niệm tương đương có nội dung bắt nguồn từ hiện thực (song ánh). Một sự đối xứng và ổn định tuyệt đối. Từ đó, người ta lại xây dựng miền ảo của ảo là C mà cũng áp dụng được các 'quan hệ logic' như trên thế giới hiện thực. Những miền ấy, trong toán học gọi là Trường.

    Trong vật lý, một điều không thể giống toán học được là sự xuất hiện của thời gian.
  2. FromtheStars

    FromtheStars Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    08/06/2007
    Bài viết:
    3.034
    Đã được thích:
    195
    Như đã nói ở phần trước, một sự ổn định điều hòa làm nên một sự tồn tại vĩnh cửu. Trong đó, thời gian bị tê liệt, dao động và trở về chính nó. Có người nói một cách hình tượng rằng nó 'bị cuộn lại'. Ừ, giống như cái vòng tròn, xuất phát ở một điểm và hết chu kỳ, trở về chính nó.
    Thế thì thời gian xuất hiện khi nào? Khi nhận thức của chúng ta chưa tìm ra được cái 'ổn định nhất', 'bất biến nhất' của vũ trụ. Tức là không thấy một sự vật nào ổn định một cách bất biến, ổn định và tồn tại trong 'mọi điều kiện'.
    Lúc này, không còn sự điều hòa, vòng tròn kia đã bị hở và chúng ta liền đặt câu hỏi: Chúng ta từ đâu tới? Đi đâu, về đâu? Một điểm trên vòng tròn đã bị đứt và tách thành 2 điểm A -> B.
    Chính sự hở ra của nhận thức đã bị đòi hỏi phải bổ sung của yêu câù tồn tại (vĩnh cửu). A->B là gì? Cái gì làm A -> B?
    Cái được bổ sung kia chính là một miền 'ảo', không thể biết (chừng nào còn thấy thời gian tồn tại).
    Việc chứng minh cho động lực và biểu diễn A -> B phải bắt nguồn từ cái tồn tại vĩnh cửu.
    Nó là một miền miên viễn, liên tục không đứt đoạn và siêu hình, là chất keo kết dính cho mọi sự dị biệt của sự vật. Nó không thể nắm bắt, sờ mó, mà chỉ thấy biểu hiện qua hành xử của các sự vật. Nó tồn tại như 'không tồn tại'.

    Đó là những nội dung của khái niệm 'Trường vật lý'.

    Nếu tư duy theo kiểu ánh xạ thì ảnh của thời gian lên trường này là {0} (Vì nó là một miền liên tục, và có thể xem là một điểm, cùng một tính chất và dính liền điểm A với B. (tương tự trong cơ kết cấu gọi chỗ giao nhau đầu các thanh là 'nút' - một khái niệm có tính chất nào đó tuyệt đối).

    Vậy, không gian và thời gian xác định trên trường này như thế nào?

    Có thể nhìn nhận, do tính chất nối liền, liên hệ mọi sự dị biệt, ta có thể thấy điểm xuất hiện của 'sự dị biệt' là không thể tách rời khỏi liên hệ của trường này. Như những cái cây, từ lúc sinh trưởng đến lúc trưởng thành là không thể tách rời khỏi mặt đất vậy. Vấn đề được đặt ra là, điều gì tạo ra tại một điểm của trái đất một cái cây hoa hồng chứ không phải một cây ổi? Các nhà sinh học đổi cho nguyên nhân là do 'Gien". Các nhà Phật giáo thì gọi là 'duyên khởi', Tây giáo thì gọi là do 'God'. Tất tần tật tuy khác màu sắc nhưng đều quy về một yếu tố tinh thần - một ý niệm về sự vĩnh cửu. Dưới mắt một nhà khoa học thì đó là một cấu hình - một sự lựa chọn hay khả năng của tự nhiên. Nó là một 'hạt giống' hay là 'một trong những cây đũa thần'. Các nhà toán học thì trừu tượng thành các 'cấu trúc' của tổ hợp. Tức là nó thuộc về khả năng, thuộc tính của tự nhiên.
  3. day.dreamer

    day.dreamer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/12/2010
    Bài viết:
    1
    Đã được thích:
    0
    Gửi Tran_Thang: bạn nên học một course về General Relativity đi. Tôi thấy bạn đang trở thành Bùi Minh Trí version 2.0.

    Gửi FromtheStars: bác phản biện rất hay. Khi nào có thời gian tôi sẽ bàn về hấp dẫn để tranh luận với bác
  4. FromtheStars

    FromtheStars Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    08/06/2007
    Bài viết:
    3.034
    Đã được thích:
    195
    :)>-
    !!!!
  5. FromtheStars

    FromtheStars Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    08/06/2007
    Bài viết:
    3.034
    Đã được thích:
    195
    Nếu các Bạn 'thích' thì tớ 'nhích'....! [:D]
  6. Omicron

    Omicron Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/12/2010
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    cho em hỏi là:

    9,99999...=10
    9+ 0.99999...=10
    9+3.0.3333...=10
    9+3.(1/3)=10
    9+1=10
    10=10( gt đúng)!!!!!
    @@
    Vậy toán học đúng hay sai?
  7. FromtheStars

    FromtheStars Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    08/06/2007
    Bài viết:
    3.034
    Đã được thích:
    195
    Nói tới 'cấu trúc' là nói tới hệ thống của nó.
    Nó là một không gian và mọi người sẽ chú ý tới hệ cơ sở của nó vậy.
    Giống như trên một thửa ruộng, người nông dân sẽ tư duy: Nuôi con gì, trồng con gì?
  8. FromtheStars

    FromtheStars Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    08/06/2007
    Bài viết:
    3.034
    Đã được thích:
    195
    Đó là phép 'xấp xỉ' thôi.
    Tạm chấp nhận với nhau như vậy để đổi lấy vấn đề thực dụng.
    Không ai bỏ thời gian để chờ mua đúng một cân thịt của bà bán hàng.
    Bạn đã nghe chuyện 2 chú gấu chia nhau một mẩu pho mát chưa?
    Chuẩn của nó là những giá trị trên phải viết dưới dạng phân số: a/b
  9. werty98

    werty98 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    17/06/2003
    Bài viết:
    7.659
    Đã được thích:
    4.642
    0.999999..... = 1 là đẳng thức đúng, không phải xấp xỉ gì cả.
  10. FromtheStars

    FromtheStars Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    08/06/2007
    Bài viết:
    3.034
    Đã được thích:
    195
    Giá trị này tiệm cận 10 sao gọi là đẳng thức?
    Một cách lý tưởng phải lấy giới hạn.
    Lúc đó giá trị 10 là giới hạn chứ không phải là chính biểu thức đó.

Chia sẻ trang này