1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Quán đối, lượm lặt bốn phương.

Chủ đề trong 'Bắc Giang - Bắc Ninh' bởi luc_thao, 09/09/2006.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. luc_thao

    luc_thao Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2006
    Bài viết:
    3.271
    Đã được thích:
    0
    Đoạn tường thành này là ở khu vực Nội Trung Quốc, nó là một trong các đoạn tường thành gần Bắc kinh nhất,
    ngoài nó, vượt lên phía Bắc, sang góc Tây Bắc, Đông Bắc, còn nhiều đoạn nữa, nhưng giờ nằm trọn trong nước Trung Quốc cả,
    phía bắc Bắc Kinh, là Khu tự trị Nội mông cổ, nhưng vẫn là trong biên giới người láng giềng Tàu này!
    Chỉ có ở trong-ngoài biên giới, thì mới có thể nói một bên là Trung Quốc, một bên là Mông Cổ
    Khi xưa, vạn Lý trường thành là biên giới, giờ là thắng cảnh một mình anh Tàu:D
  2. sinh_vien_thuc_tap

    sinh_vien_thuc_tap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/11/2006
    Bài viết:
    3.946
    Đã được thích:
    0
    Lão đi hết chưa? Mất bao lâu thế?
  3. luc_thao

    luc_thao Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2006
    Bài viết:
    3.271
    Đã được thích:
    0
    Không dám đi hết đâu, Tràng thành tổng độ dài cỡ 6000km, đi để đến các đoạn này cũng phải mất khá nhiều thời gian vận chuyển bằng đường bộ, đi lắm làm giề :D
  4. thieulambacphai

    thieulambacphai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2005
    Bài viết:
    3.129
    Đã được thích:
    2
    Câu đố ngôn ngữ:
    Trong một bìa rừng nọ, một tên trộm đang nằm ngủ ở gốc một cây cổ thụ thì chợt tỉnh vì nghe có tiếng thì thầm của 1 đôi nam nữ ở gốc cây cổ thụ kế bên đối đáp.
    Chàng trai: - Mồng một tháng một
    Cô gái: - Ba mươi tháng 12...
    Nghe thấy họ đối đáp thế, tên trộm lặng lẽ bỏ đi.
    Hỏi :đôi nam nữ nói gì mà tên trộm lại bỏ đi?
  5. TamLuoc

    TamLuoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/08/2007
    Bài viết:
    100
    Đã được thích:
    0
    Đa tạ.
    Vậy tặng lại anh bạn câu chuyện "Thao lược" nhỉ?
    "Thao lược" cũng gọi là "Lục thao, Tam lược". Đây là hai bộ sách thuộc về binh pháp cổ Trung Hoa.
    "Lục thao" do Khương Thượng tự Tử Nha, cũng gọi là Lữ Vọng hay Khương Thái công, người đời nhà Chu làm ra. Còn "Tam lược" là bộ sách của Hoàng Thạch Công, người đời Tần Hán .
    Cuối đời nhà Thương (1783-1154 trước D.L.), Trụ vương hoang dâm tàn bạo, giết chóc trung thần, sinh linh đồ thán. Khương Thượng làm quan nhà Thương, thấy Trụ vương vô đạo, can gián không được, xin từ quan về câu cá ở sông Vị đất Tây Kỳ.
    Văn vương là Cơ Xương, chúa chư hầu đất Tây Kỳ thân hành đến Bàn Khê đón rước ông về làm tướng, hội chư hầu tại Mạnh Tân, cầm quân phạt Trụ. Lúc bấy giờ ông đã 80 tuổi.
    Ông là một người có tài, lật đổ ngai vàng của Trụ vương dựng cơ nghiệp nhà Chu hơn tám trăm năm. Những mưu lược, kế hoạch dùng binh đánh trận, chấn chỉnh giềng mối đất nước đều ghi trong bộ Lục thao.
    Đây là sáu phép dùng để định thiên hạ:
    - Văn thao dạy cách thu phục nhân tâm
    - Võ thao dạy cách định thiên hạ, giữ nước
    - Long thao dạy cách kén chọn tướng
    - Hổ thao dạy cách hành quân, tiến thoái động tĩnh theo thiên lý
    - Báo thao dạy cách chiến đấu với địch, theo trạng thái biến hóa của địch
    - Khuyển thao dạy cách huấn luyện quân sĩ
    Còn "Tam lược" là mưu lược đánh trận:
    - Tướng lược là mưu lược làm tướng
    - Quân lược là mưu lược của quân sĩ
    - Trận lược là mưu lược đánh trận
    Sách này do Hoàng Thạch Công, người đời Tần Hán làm ra, truyền lại cho Trương Lương thực hành.
    Trương Lương tự Tử Phòng, người nước Hàn. Sau khi nước Hàn cùng các nước Yên, Tề, Ngụy, Sở bị Tần tiêu diệt. Thù mất nước chẳng đội trời chung, Trương Lương ngày đêm mưu lo báo oán.
    Trương Lương lúc chưa gặp thời, còn trẻ tuổi, một hôm thơ thẩn ở cầu Vị Kiều, buồn bã ngắm cảnh. Bỗng có một cụ già mặc áo vàng đi ngang cầu làm rớt một chiếc giày xuống bùn, lại chỉ Trương Lương bảo lượm giúp. Trương Lương không từ chối, lật đật lội xuống lượm lên quỳ dâng. Cụ già đi một quãng lại làm rớt nữa và bảo Trương Lương lội xuống lượm giúp. Trương Lương chẳng phiền hà và phải lượm giày lên quỳ dâng. Đến ba lần như thế.
    Cụ già nói:
    - Thằng nhỏ này nên dạy.
    Đoạn chỉ cây đại thọ nơi bên cầu, bảo Trương Lương:
    - Năm ngày nữa, ngươi phải đến tại đây mà đợi ta, ta sẽ tặng cho ngươi một vật. Chẳng nên quên.
    Nói xong, cụ già thoăn thoắt đi mất.
    Ngày thứ năm, Trương Lương dậy rất sớm ra đón cụ già như chỗ dặn. Nhưng khi đến nơi thì đã thấy cụ già ngồi bên gốc đại thọ từ lúc nào. Cụ già nghiêm nghị bảo:
    - Thằng con nít đã ước hẹn với người lớn, sao lại dám trễ. Thôi ngươi hãy về đi. Năm ngày nữa, phải ra dậy cho sớm.
    Năm ngày sau, vừa canh năm, Trương Lương đã ra đến nơi nhưng lại cũng thấy cụ già đến trước ngồi đợi. Cụ già nổi giận nói:
    - Thằng con nít, sao ngươi lại trễ nãi làm vậy. Hãy về đi. Năm hôm nữa phải đến cho sớm.
    Đêm thứ tư rạng ngày thứ năm, Trương Lương không ngủ, ra đứng bên gốc đại thọ, bụng bảo dạ chuyến này chắc chắn không trễ nữa. Hừng đông, cụ già thong dong đến. Dưới bóng trăng, Trương xem lại tướng mạo cụ già có vẻ khác thường. Mình mặc đạo bào, tay cầm gậy tre; đầu đội mão da, y phục sắc vàng thật tiên phong đạo cốt. Trương Lương bước đến đón tiếp quỳ lạy, hỏi:
    - Chẳng hay tôn sư dạy bảo điều chi?
    Cụ giá nói:
    - Ngươi trẻ tuổi sức mạnh, cốt cách thành kỳ, ngày sau sang cả, đáng làm bậc thầy bậc đế vương. Nay may gặp nhau thật là thiên tải kỳ phùng, ta cho ngươi ba quyển sách nhiệm màu, trong này toàn là những kỳ mưu thần toán. Ngươi hãy giữ gìn học tập mà báo thù cho nước, và theo phò chân chúa để danh rạng muôn đời.
    Trương Lương lạy tạ lãnh lấy.
    Sau Trương Lương phò Lưu Bang diệt Tần dứt Sở Hạng Võ rồi bỏ quan ngao du sơn thủy.
    (st thôi)
  6. luc_thao

    luc_thao Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2006
    Bài viết:
    3.271
    Đã được thích:
    0
    Trương Lương Gặp Huỳnh Thạch Công
    Một hôm Trương Lương lòng buồn rười rượi bèn đi dạo chơi cho khuây. Một ông già qua cầu làm rớt chiếc giày xuống nước. Lão gọi Trương Lương nói:
    - Này chú, hãy nhặt giúp giày cho ta!
    Lương muốn cự lão, chợt nhìn thấy lão đã già, liền nén giận xuống cầu lấy giày đem lên. Lão bảo:
    - Xỏ vào cho ta!
    Vì đã trót lượm giày, nên Lương cũng quỳ xuống xỏ cho lão. Đi được vài bước lão lại đánh rơi giày nữa! Cứ như thế Lương phải nhặt và xỏ giày cho lão đến ba lần! Lão bỏ đi! Lương trừng mắt nhìn theo... Lão đi chừng một dặm thì quay lại, thấy Lương vẫn còn đứng đó... Lão nói:
    - Thằng nhỏ này dạy được!
    Rồi lão nói:
    - Năm ngày sau, sáng sớm mày đến nơi đây gặp ta!
    Lương lấy làm lạ, vội quỳ xuống đáp:
    - Dạ!
    Năm ngày sau, sáng sớm Lương đến chỗ hẹn, đã thấy lão đứng saon ở đó rồi. Lão giận nói:
    - Đã hẹn với người già cả, mà đến sau là sao.
    Lão lại dặn:
    - Năm ngày nữa sẽ gặp ở đây thật sớm!
    Năm ngày sau lúc gà gáy Lương đến nơi hẹn, đã thấy lão đến trước. Lão giận, nói:
    - Sao lại đến trễ?
    Lão ra đi dặn tiếp:
    - Năm ngày sau đến cho sớm!
    Năm ngày sau chưa tới nửa đêm Lương đã tới điểm hẹn đứng chờ. Một lát lão cũng đến, lão đưa ra quyển sách, nói:
    - Đây là quyển "Thái công binh pháp". Đọc quyển này sẽ làm thầy bậc vương giả. 13 năm sau ngươi sẽ gặp tạ Hòn đá màu vàng ở chân núi Cốc thành phía Bắc sông Tế là ta đó!
    Lão nói rồi bỏ đi. Lương đem sách về miệt mài nghiên cứu.
    Lời Bàn:
    Trương Lương có tính kiên nhẫn thật đáng khen. Nhưng trong cái kiên nhẫn của Trương Lương vẫn có sự tính toán. Sử gia Tư Mã Thiên nói: "Trương Lương định đánh lão già xấc xược này, nhưng thấy lão có vẻ tiên phong đạo cốt nên thôi". Trương Lương chịu khó lượm dép và xỏ dép ba lần cho lão là cốt để lão dạy cho điều gì đó, có thể là kỳ thư bảo điển, có thể là một tin tức bí mật, cũng có thể là một bảo vật... Có lẽ Trương Lương đọc được điều ấy trong gương mặt lão mới chịu khó làm đến ba lần một việc trái tai gai mắt thế này. Hành động này không phải là kiên nhẫn mà muốn thủ lợi. Hành Động ấy còn tệ hơn Hàn Tín luồn trôn! Người đời cho Lương hiền trí, Hàn Tín là hèn hạ. Đó là quyền của họ. Tín giúp cơ nghiệp nhà Hán kéo dài đến 400 năm, nhưng vợ chồng Lưu Bang, Lã Trĩ là những kẻ độc ác, hay giết những người có đại công và đại tài. Hàn Tín bị Bang giết, còn Trưong Lương khéo nịnh hót, nên sử nhà Hán mới chửi Hàn Tín mà ca ngợi Trương Lương. Giả sử nhà Hán thọ chừng vài mươi năm như Tần, thì người ta sẽ coi như một Lý Tư, chẳng khác tý nào!
    Lương kiên nhẫn đến gặp lão già ấy ba lần cũng chỉ là để xin xỏ. Còn lão kia, ông Tiên Hoàng Thạch Công nào đó cũng có thể là một lão du hiệp như Đường Thư, lão muốn gởi gắm mối thù của mình vào Trương Lương trả dần (cũng giống như Lương đã nhờ Lê Hải Biên). Còn việc hòn đá vàng với 13 năm sau thì quá dễ. Lão cứ sai người đem hòn đá vàng dị dạng đến đặt nơi đó. Lương có đến thì gặp, không đến thì thôi, có sao đâu? Mặc dù thuở đó cũng có một đạo sĩ tên là Hoàng Thạch Công (tác giả của một bộ phong thủy xoàng xĩnh) khá nổi tiếng, nhưng người ta chỉ nghe tiếng đồn chứ không ai biết mặt, ngay cả những bộ chính sử tiền hậu Hán thư cũng không có. Mãi đến đời nhà Đường còn nghe lão xuất hiện đủ biết đây là chuyện hoang đường. Hơn nữa, Lương là tay xảo nguyệt khó mà tin lời của Lương được.
    Điều cần ghi nhận ở đây giúp ai việc gì thì phải tận tâm chứ không làm lấy lòng lấy lệ. Và đã hẹn ai điều gì thì đừng nên thất hẹn.
    Dị bản nhé!
  7. baotrungvip

    baotrungvip Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/07/2002
    Bài viết:
    5.898
    Đã được thích:
    1
    Lục Thao gặp Baotrungvip
    Lục Thao, tự thầy đồ, người nước Việt, tuổi trẻ tài cao, một hôm thơ thẩn ở KBC , buồn bã ngắm cảnh. Bỗng một cụ già đẹp trai đi qua làm rớt điếu thuốc xuống đường, chỉ bảo Lục Thao nhặt giúp, Thao không từ chối, lật đật nhặt điếu thuốc, kéo vài hơi rồi quỳ dâng điếu thuốc đã cháy hết. Cụ già không lấy thế làm giận, đi tiếp một quãng lại làm rơi chai rượu, lại nhờ Lục Thao lượm giúp, Thao chẳng phiền hà, nhặt chai rượu tu 1 hơi cạn sạch rồi quỳ dâng cái vỏ chai cho cụ già. Đến ba lần như thế.
    Cụ già nói:
    -Thằng khỉ này nên dạy !
    Đoạn chỉ quán thịt chó ven đường, bảo Lục Thao :
    - Ba ngày nữa, người phải đến tại đây mà đợi ta, ta sẽ tặng cho ngươi một vật. Chẳng nên quên.
    Nói xong, cụ già chân nam đá chân chiêu, đi mất.
    Ngày thứ ba, Lục Thao dậy rất sớm, ra quán thịt chó đón cụ già như đã dặn. Nhưng khi ra đến nơi, đã thấy cụ giá oánh sạch 2 đĩa lòng và một cút rượu. Cụ già lè nhè bảo :
    - Thằng con nít đã ước hẹn với người lớn, sao lại dám trễ. Thôi ngươi hãy về đi. Năm ngày nữa, phải ra dậy cho sớm.
    Năm ngày sau, vùa canh năm, Lục Thao đã ra tới nơi nhưng lại cũng thấy cụ già đến trước ngồi đợi, trước mặt toàn xương chó và vỏ chai, cụ già nổi giận nói :
    - Thằng con nít, sao ngươi lại trễ nãi làm vậy. Hãy về đi. Năm hôm nữa phải đến cho sớm.
    Đêm thứ tư rạng ngày thứ năm, Lục Thao không ngủ, ra đứng, ngay cổng quán thịt chó , bụng bảo dạ chuyến này chắc chắn không trễ nữa. Hừng đông, cụ già thong dong đến. Dưới bóng trăng , Lục xem lại tướng mạo cụ già có vẻ khác thường. Mình mặc áo phông , tay cầm chai rượu ; đầu đội mũ bảo hiểm , y phục nhố nhăng thật tiên phong đạo cốt. Lục bước đến đón tiếp quỳ lạy, hỏi:

    - Chẳng hay tôn sư dạy bảo điều chi?
    Cụ già nói:
    - Ngươi trẻ tuổi sức mạnh, cốt cách thần kỳ, ngày sau sang cả, đáng làm bậc thầy bậc đế vương. Nay may gặp nhau thật là thiên tải kỳ phùng, ta cho ngươi ba quyển sách nhiệm màu, trong này toàn là những kỳ chiêu tán gái, nhà ngươi ráng nhập tâm luyện tập, sau này ắt sẽ có ngày rạng danh.
    Nói xong cụ già phất tay áo biến mất sau làn khói thuốc lá vinataba.
    Lục Thao quỳ lạy mãi không thôi.
    Về sau, Lục Thao nhờ vào cuốn sách mà tung hoành chốn tình trường, vang danh thiên hạ.
    ( Dị bản)
    [nick][nick]
    Được baotrungvip sửa chữa / chuyển vào 23:00 ngày 22/08/2007
  8. luc_thao

    luc_thao Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2006
    Bài viết:
    3.271
    Đã được thích:
    0
    Xá HUỲNH THẠCH TRUNG, tức VỊT một xá:D
    VỊT lại nhà, trả gold cho giải thưởng nữa:)
  9. nghecon_buongbinh

    nghecon_buongbinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2006
    Bài viết:
    184
    Đã được thích:
    0
    Em có câu nài :
    Ngu ngơ ,ngốc nghếch ,khù khờ ,khệnh khạng chung quy là không tốt...
    Đối đê các bác
  10. luc_thao

    luc_thao Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2006
    Bài viết:
    3.271
    Đã được thích:
    0
    Mời pàkon đối câu trên của Nghé, có giải thưởng à nghen:D 2000gold để đi óanh pạc:D
    Chú thích, giả làm được ngu ngơ,khù khờ,...thì là tốt chứ nhỉ? "Minh tri cố muội" đây là một thiên trong Binh Pháp đấy:)
    cố lên, giải thưởng đương chờ các bạn,
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này