1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

"Quán Gió" nơi cảm xúc thăng hoa, nơi Hỏi đáp thắc mắc, Buôn dưa lê và thể hiện mọi chiêu thức Chém

Chủ đề trong 'Võ thuật' bởi khongaihet, 06/08/2008.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ngocchau37

    ngocchau37 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/07/2008
    Bài viết:
    73
    Đã được thích:
    0
    bác votudo này ko hiểu về em nên nói vậynhưng dù sao cũng cảm ơn bác. đây là quán gió nên em than chơi thôi chứ ko có gì. nhưng thực tế nó rất khác bác ạ,
  2. thanhdat37

    thanhdat37 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    190
    Đã được thích:
    0
    sau mấy ngày ko vô box thấy tình hình dạo này vui vẻ đáo để.
    Hôm nay vừa ở quê vợ ra. Phải nói về quê sướng thật. Ăn uống toàn đồ tự làm ra. chất lượng thì ko bàn nhưng phải nói là an toàn.
    Về đây mới thấy rằng phong trào thể dục thể thao của Nghệ An mạnh thật:
    - Bóng đá thì khỏi bàn xã nào cũng có vài sân bóng, chiều nào cũng có người đá
    - Võ thuật thì thấy ở sân UBND mấy xã có mấy bác dậy đông môn sinh phết.
    - Bóng bàn thì rất nhiều người chơi
    - Còn Bóng chuyền mới hay người người, nhà nhà chơi bóng chuyền như phụ nữ, trẻ em, thanh niên cựu chiến binh.
    Ngoài ra còn có cầu lông và một số môn khác...
    Nhìn mấy bà mấy mẹ đánh bóng chuyền hay phết, có cả giao lưu giữa các xã, các thôn. Vui thật...
  3. NavySeal

    NavySeal Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/07/2007
    Bài viết:
    479
    Đã được thích:
    0
    Hưởng ứng tinh thần "Toàn dân tập thể dục" của Bác Hồ mà.
  4. thanhdat37

    thanhdat37 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    190
    Đã được thích:
    0
  5. trungtiger

    trungtiger Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/03/2007
    Bài viết:
    1.075
    Đã được thích:
    0
    Chúc mừng sinh nhật anh Linh ( BigBroLinh )
  6. danhaiphong

    danhaiphong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/05/2006
    Bài viết:
    1.537
    Đã được thích:
    0
    A ha, chúc mừng nhé!!!
  7. danhaiphong

    danhaiphong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/05/2006
    Bài viết:
    1.537
    Đã được thích:
    0
    Trưa nay ngồi lần giở lại mấy truyện cũ, thấy hay hay nên post lại để anh em cùng thưởng thức!!!!
    http://volam.zing.vn/shxt/sangtaccuaban/volamvansi/sangtac.23.19.html
    Thiên ngoại hữu thiên,
    Nhân ngoại hữu nhân
    Trong thiên hạ mênh mông, nhân tài ắt hẳn không thiếu, song không phải lúc nào ta cũng có thể phát hiện ra họ; chỉ khi nào họ vươn vai trở mình, phô diễn tài năng thì họ mới xuất hiện với đầy đủ hào quang của mình. Trường hợp này xem ra hoàn toàn đúng với "cao thủ" madcat thuộc Long Giang. Bổn Trang xin trân trọng giới thiệu tới quí vị một bài tự sự tuyệt hay đến nỗi tưởng như nó được viết ra bởi các Tiên Sinh danh tiếng.
    Câu truyện bắt đầu từ ý niệm từ bỏ việc luyện công, dấn bước hành hiệp trượng nghĩa của một tăng nhân cấp 6X. Hãy pha một bình trà ngon, tìm một thế ngồi thoải mái và bắt đầu thưởng thức câu truyện sau
    Được danhaiphong sửa chữa / chuyển vào 13:19 ngày 19/08/2008
  8. danhaiphong

    danhaiphong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/05/2006
    Bài viết:
    1.537
    Đã được thích:
    0
    Phần 2:
    Xin chào mọi người, bần tăng xin tự giới thiệu là Thiếu Lâm môn nhân, đã theo học quyền pháp Thiếu Lâm từ khi bắt đầu sơ nhập giang hồ đến nay. Đẳng cấp trung bình 65, ra ngoài đường chẳng bằng được ai nhưng đại khái cũng có bánh bao đội trên đầu, coi như hoà mình được vào các bác 6x, 7x, phi ngựa dọc ngang, nhìn qua không ai biết được.
    Võ công Thiếu Lâm mênh mông bát ngát ở đâu không biết, nhưng từ trên núi Thiếu Thất xuống tới đồng bằng Trung Hoa đại luc rồi lại xuất khẩu sang Viêt Nam bị rơi rớt quá nhiều, nên cứ thấy nhà sư ở đâu là có hai con giun quấn quanh chân ở đó. Bần tăng ngậm ngùi xài giun từ lúc vào chùa đến nay vừa mừng vừa tủi. Mừng vì hai con giun giúp cho bần tăng chơi solo được, lên level được, tiền kiếm đều đều, xài đồ xịn không phải ngửa tay đi xin hảo hữu. Tủi vì hơn tháng trời ròng rã, thấy người là thấy giun, thấy giun cũng như thấy người, việc luyện công trở nên nhàm chán vô cùng. Nhiệm vụ thì đi làm hết rồi không làm lại lần hai được nữa, buôn bán thì vô duyên với thương truờng, toàn mua đắt bán rẻ bị người đời cười chê...
    Từ khi lên 6x tới giờ, cột điểm Exp đã cao tới hơn 5 triệu. Một ngày bần tăng bỏ vào việc luyện công 2-3 tiếng xem ra cũng chẳng ăn thua. Trung bình mất 3-4 ngày mới lên được 1 cấp, rồi 6-7 ngày mới lên 1 cấp. Cứ tính như vậy thì đường xa vạn dặm, đến lúc con bần tăng lớn may ra thì có 1 char. cấp 90 di chúc để lại cho nó được.
    Luyện công bế tắc thì phải chiến đấu, hành hiệp trượng nghĩa thi thố với đời. Nghĩ vậy bần tăng mua một ba lô lương thực nước uống, thuốc men bông băng cồn gạc ra cổng Biện kiinh xem có sự việc bất bình nào thì ra tay giúp đỡ. Quả nhiên xã hội loạn lạc, giữa thanh thiên bạch nhật mà chốn kinh kỳ lại có một đám du thủ du thực đang loạn đả xà ngầu, quần nhau tung hoành ngựa hí vang lừng, người chửi thề vung vít ko coi vương pháp ra gì. Bần tăng
    bèn miệng nam mô tay lần tràng hạt đầu đội bánh bao xông vào giữa đám du côn đó, những mong lấy phật pháp từ bi để giáo hoá chúng sinh cứu vớt họ ra khỏi con đường đen tối, rửa sạch bạo lực khỏi những bàn tay đang nhuốm máu kia....
    Hỡi ôi, mới chỉ đi được ba bước bần tăng bỗng thấy người mình nửa xanh nửa vàng, xây xẩm mặt mày (chắc là bị cảm phong hàn) ngất đi lúc nào không biết. Tỉnh dậy thấy bên cạnh mình có một cụ già mặt mũi hiền từ đang đứng, dưới chân cụ có mấy cái rương chứa đồ...
    Lòng thương chúng sinh thôi thúc khôn nguôi, bần tăng gượng dậy lại lao ra cổng thành. Thấy một đại hán vóc dáng to lớn đang đuổi đánh một cô nương nhỏ bé, bần tăng chặn đuờng hắn để cho cô nương chạy thoát. Hắn bèn gườm gườm nhìn bần tăng :
    - Ê ku, muốn gì đây?
    - Tại hạ là nhà sư Thiếu lâm, không phải là ku.
    - Sư thì không có ku ah, lắm chuyện quá, thích đánh nhau ha?
    - Phật pháp vô biên lấy từ bi hỉ xả làm đầu, hảo hán lấy sức mạnh ăn hiếp nữ nhi như vậy đâu phải là hành vi của bậc chính nhân quân tử...
    - Thằng dở hơi này, lằng nhằng quá, có muốn đánh nhau thì làm một ván, không thì biến đi để ông còn chơi tiếp.
    Bần tăng nghĩ bụng, Phật tổ còn có lúc hiển lộ oai phong để trừ ma tróc quỷ, đệ tử dù bất tài cũng xin được giáo huấn kẻ thất phu lỗ mãng này để hắn chùa cái thói ỷ mạnh hiếp yếu đi.
    - Được, tôi với ông chơi 1 ván, f9 đi.
    - Ok, roài.
    Bần tăng hét lên một tiếng vang dội, bánh bao sáng rực trên đầu, hai con giun quấn quýt dưới chân lao vào đại hán. Chỉ thấy đại hán nhẹ nhàng quay ngụa lướt qua, tung ra một quả cầu xanh chết chóc. Giun của bần tăng chui hết xuống đất (vì giun vốn là giun mà), còn ngưòi bần tăng chuyển màu xanh lè, nhìn vô cùng bẩn thỉu.
    Mặc dù bị hàng trăm con trùng độc công phá phủ tạng, bần tăng vẫn nhịn đau lao vào lần nữa. Kết quả giun lại về với giun, còn Độc về với tim, tất nhiên là tim của bần tăng.
    Máu trong hành trang sắp hết, bần tăng bỗng nhớ lời các sư huynh chỉ dạy, trong trường hợp đối phương tránh né nhiều thì ta chớ tìm cách lao vào mà phải bình tĩnh tìm cách dụ đối phương, lợi dụng sơ hở đánh chặn đầu, hoặc chớp thời cơ đối phương ra đòn thì đánh trước. Bần tăng bèn đứng lại tìm cách thực hiện lời giáo huấn này. Chỉ thấy đại hán cũng dừng lại nhìn bần tăng cười cười, nhìn lại thì thấy trên đầu bần tăng đã có một cục tròn tròn màu xanh đang cháy sáng rực. Bần tăng đợi hắn lao vào để đánh chặn đầu, nhưng hắn thản nhiên đứng nhìn bần tăng không nói năng gì. Chẳng lẽ lại bảo là xin mời ông đánh tôi nên bần tăng cũng đành đứng yên nhìn hắn. Bỗng nhiên trời đất quay cuồng, bần tăng lại lăn ra ngất xỉu một lần nữa, tỉnh dậy đã thấy mình nằm gối đầu lên rương chứa đồ.....
  9. danhaiphong

    danhaiphong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/05/2006
    Bài viết:
    1.537
    Đã được thích:
    0

    Phần 3: Hành trình Ma Ha Vô Lượng.
    Cuộc gặp giữa đường.
    Lại nói bần tăng bất tỉnh nhân sự đang nằm gối đầu lên rương chứa đồ, mặc dù cơ thể như bị rút hết sinh khí nhưng vẫn nhớ văng vẳng bên tai tiếng cười tiếu ngạo của đại hán : Hahha, các người cứ tưởng ngũ hành tương khắc là ghê gớm àh, đã biết được sự lợi hại của Ngũ độc phái ta chưa....
    Thân xác mệt mỏi, linh hồn rã rời, bần tăng thất thểu rời khỏi kinh thành, tìm đường đến một ngôi cổ tự nhỏ ở phía tây thành Tương Dương, nơi có một sư huynh đang trụ trì ở đó, để trú ngụ một thời gian cho vơi nỗi sầu bi. Một mình rảo bước trên con đường thiên lý, bỗng nghe tiếng vó ngựa từ đằng xa lộp cộp, rồi bóng một tráng sĩ hiện ra. Ngựa sùi bọt mép, người nhuốm bụi đường, nhưng vẫn hiển lộ tinh anh qua dôi mắt sáng rực hàm chứa một nội công thâm hậu.
    Tráng sĩ hỏi :
    - Đại sư đi đâu mà trời sắp tối rồi còn chưa kiếm chỗ nghỉ chân?
    - Bần tăng đang tìm đường đến chùa Phật Quang, còn tráng sĩ đi đâu mà dáng vẻ phong trần vậy?
    - Tại hạ là đệ tử Thiên Vương bang level 64, theo tiếng gọi của chính nghĩa đi gia nhập đoàn quân Tống binh bảo vệ quốc gia khỏi nạn xâm lăng của người Kim.
    - Thiện tai thiện tai, tráng sĩ chí lớn hơn người, võ công xuất sắc, thật là đáng cho người ta phải khâm phục.
    Tráng sĩ cả cười nói :
    - Sao đại sư biết là ta có võ công xuất sắc?
    - Cứ nhìn vào thần khí của tráng sĩ,và thân pháp cưỡi ngựa của người là ta đoán được rồi.
    - Không dám, không dám. Võ công của tại hạ chỉ đáng làm Sơn đông mãi võ mua vui cho người thôi. Thiếu Lâm xưa nay là Thái sơn bắc đẩu võ học mới đáng kể chứ, tại hạ đã hâm mộ từ lâu? À nhân gặp đại sư giữa đường kể cũng có chút nhân duyên, không biết có thể chỉ giáo một ít võ học chính tông để tại hạ được mở rộng tầm mắt.
    - Chả giấu gì tráng sĩ, võ công bổn môn bao la bát ngát, thư tịch chất đầy Tàng kinh các, nhưng bần tăng tài hèn sức mọn từ khi vào chùa đến giờ, từ level 10 đến level 65 chỉ học được mỗi môn Hàng Long Bất Vũ thôi, không bõ để tráng sĩ chê cười.
    - Umh, đại sư chớ có khiêm nhường thái quá, đã là võ học chính tông thì chiêu thức level 10 cũng huyền ảo lắm rồi, xin chớ làm ta thất vọng.
    - Tráng sĩ làm bần tăng khó nghĩ quá. Nhưng thôi, cung kính không bằng tuân mệnh, bần tăng xin khoe cái xấu ra vậy. Mời tráng sĩ f9 đi.
    - Vâng, xin mời đại sư động thủ.
    Bần tăng bèn lên ngựa sẵn sàng, miệng tụng Nam mô, đầu đội bánh bao vàng rực, tay thủ sẵn đôi giun để quăng vào người đối thủ. Chuẩn bị xong rồi bần tăng thúc ngựa xông tới. Tráng sĩ cũng rất khẳng khái trực diện lao vào không hề tránh né.Hai bên giáp chiến, bần tăng hét lên một tiếng vang dội, rồi thi triển Hàng Long Bất Vũ, đôi giun lao ra, tiếng xé không khí thật là oai mãnh. Mắt thấy tráng sĩ cả người vàng khè vì trúng băng sát, lại bị đôi giun húc vào cả người cả ngựa ngả nghiêng như sắp chết, bần tăng đã chuẩn bị niệm câu "Ngã Phật từ bi" rồi thu chiêu về. Bỗng nhiên thấy ánh chớp loé lên, cây thương của tráng sĩ đã xuất chiêu nhanh như điện giật. Người bần tăng liền bị đông cứng lại như rơi vào băng thạch ngàn năm, máu trong người bị rút hết trong nháy mắt. Một màu đen bao trùm lấy mắt bần tăng, và tráng sĩ cùng con đường biến đi đâu mất, xung quanh bần tăng chỉ còn lại sự yên lặng của màn đêm và tiếng côn trùng kêu rả rích trong những ngọn cỏ dưới rương chứa đồ trong thành Tương Dương.
  10. danhaiphong

    danhaiphong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/05/2006
    Bài viết:
    1.537
    Đã được thích:
    0
    Phương trượng nói gì?
    Qua một đêm màn trời chiếu đất ở Tương Dương thành, bần tăng như lột xác thành con người mới. Sáng hôm sau tỉnh dậy, bỏ qua ý định đến với sư huynh, bần tăng quay trở về chùa Thiếu lâm, gom hết đồ đạc đến gặp Từ Nhân Phương trương.
    - Bạch Phương trượng, con xin cầu kiến!
    - Chuyện gì vậy con, muốn góp 5 vạn lượng để trùng tu tượng Phật à?
    - Dạ không, vinh dự này xin được nhường lại cho các sư đệ, con đến đây hôm nay xin phép được đốt chùa!
    - Ặc ặc, con điên rồi sao, đốt chùa thì Vinagame thu tiền bằng cái gì?
    - Thưa sư phụ, Thiếu lâm ta mang tiếng võ học Bắc đẩu với lại Thái sơn, mà nay đệ tử Thiếu Lâm ra ngoài tỉ thí hai trận thua cả hai tâm phục khẩu phục, vậy võ công của Thiếu Lâm là hữu danh vô thực không xứng đáng có mặt trên giang hồ nữa, chùa không đốt đi thì còn để đấy làm gì?
    - Hừ hừ, con chớ có nóng nảy, hãy kể lại đầu đuôi sự việc ta nghe xem đã.
    Bần tăng bèn kể lại chi tiết những gì đã xảy ra. Nghe xong Phương trượng cả cười bảo:
    - Võ công con mang ra thi thố là võ công nhập môn, chỉ đáng dùng để giết heo đánh chó, thi đấu với người khác sao được. May còn có Như Lai Thiên Diêp trấn phái nên còn tri trì được một hiệp, chứ không nửa chiêu con cũng đã thua rồi.
    - Thưa sư phụ, vậy phải làm sao?
    - Võ công của Thiếu lâm đâu chỉ có Hàng Long Bất Vũ, không lẽ bao nhiêu tuyệt chiêu khác ta truyền dạy con đều quên hết rồi sao? Nếu lấy Ma Ha Vô Lượng đánh với Ngũ độc, Long Trảo Hổ Trảo cự với Thiên Vương, lẽ nào còn sợ là không chống nổi?
    - Bạch thầy, con chưa quên, nhưng các đại sư huynh đều bảo là những võ công đó không dùng được, lên cấp thì chậm, tiền kiếm ít tiêu nhiều, nghèo hơn cả Cái bang.
    - Hắc hắc, vậy các con muốn gì đây? Nếu trên đời này có võ công gì luyện dễ, tiền nhiều, đánh nhau chắc thắng thì ta đã học lấy để xưng hùng làm bá chủ võ lâm roài, việc gì phải ở cái chùa nhỏ này mà làm phương trượng của những thằng đầu đất như các con? Về nghiên cứu lại võ học Thiếu lâm đi, rồi hãy đến đây gặp ta.

    Bần tăng nghe Phương trượng chỉ giáo xong, nghĩ bụng mình nóng nảy đòi đốt chùa quả là cũng chưa có chỗ đúng đắn, lại giật mình toát mồ hôi, vì nếu đã lỡ tay làm bậy chẳng phải không còn cơ hội bỏ tối tìm sáng nữa ư? Vội vàng giở hành trang ra lục tìm những võ công bí kíp đã được truyền dạy qua nhiều lần làm nhiệm vụ mà trước đến giờ chưa hề dùng tới, quả nhiên thấy lẫn giữa mấy miếng oản khô, và nắm xôi ăn giở là một chồng bí kíp mốc meo, giấy đã vàng bợt và bị gián cắn thủng lỗ chỗ.
    Bần tăng vừa gặm nốt nắm xôi, vừa lật lại từng trang bí kíp, càng đọc càng thấy toát mồ hôi. Quả thật võ công Thiếu lâm bao la huyền ảo vô cùng, môn nào cũng oai mãnh, chiêu nào cũng dữ dội, so với Hàng Long Bất Vũ thật là mặt trăng mặt trời chiếu sáng thi với đom đóm vậy. Sư Tử Hống uy nghiêm, thét vang một tiếng quân thù ngất xỉu, Bất Động Minh Vương chỉ đứng im mà đánh bách phát bách trúng, Long Trảo Hổ Trảo sát thương ghê người, Ma Ha Vô Lương đánh ra chấn động không gian... Toàn là những võ công cao cấp nhưng ít được dùng tới, chỉ bởi vì đường đi khó khăn mà lòng người lại hay ngại khó. Võ công cao cường khó luyện ít tiền, sao bằng dùng võ công cấp thấp dễ chơi mà giàu có? Bần tăng càng nghĩ càng thấy xấu hổ cho mình, làm người xuất gia mà ham phú quý, lại thích hơn người level đứng trên thiên hạ. Bỏ khó chọn dễ, đâu phải hành vi của bậc trượng phu!
    Toạ thiền suy nghĩ suốt một đêm rách cả tấm bồ đoàn đã cũ, bần tăng quyết tâm hoán nhật dời nguyệt, đẩu chuyển tinh di, thay đổi hẳn con người, suy nghĩ và võ công của mình. So sánh trong những bí kíp đọc lại, thấy rằng Long Hổ Trảo sát thương tuy mạnh, nhưng phải đi bộ chiến đấu, mà người tu hành mặc thiền bào vướng víu chạy lóc cóc như vậy có vẻ không hợp lắm với khí độ của một cao tăng, bần tăng bèn chọn Ma Ha Vô Lượng là võ công cưỡi ngựa đánh Đao để dốc lòng tinh tiến. Phật Pháp có câu: buông Đao đồ sát là thành Phật, nghĩ bụng lúc nào muốn thành Phật chỉ cần vứt cậy đao đi, như vậy chẳng tiện lắm ư?
    Nghe nói có vùng đất phương xa gọi là Tẩy Tuỷ đảo, nơi có thể thoát thai tạo cốt, gột rửa võ công và thay thế thành tựu, bần tăng bèn thu xếp hành lý rời chùa tìm đến xa phu của Biện Kinh thành.
    - Mô Phật, chào bác xa phu.
    - Nhà ngươi muốn dùng xe đi đâu?
    Bụng nghĩ thằng cha này thật thiếu lễ độ, tuy nhiên bần tăng vẫn nhũn nhặn nói tiếp:
    - Tại hạ muốn đi đảo Tẩy Tuỷ.
    - Lần Tẩy tuỷ miễn phí của nhà người đã hết, tuy nhiên nhà người vẫn có thể dùng 3 viên Bảo Ngọc hoặc 6 viên Tinh hồng bảo thạch để đến đảo Tẩy tuỷ, ngươi có muốn không?
    - Ạc Ặc, bần tăng là người tu hành, lấy đâu ra ngọc với thuỷ tinh. Với lại admin bảo là có 2 lần Tẩy tuỷ, một miễn phí một mặc định, bần tăng đã dùng lần mặc định đâu mà nay lại bắt phải có ngọc mới cho đi?
    - Lần Tẩy tuỷ miễn phí của nhà người đã hết, tuy nhiên nhà người vẫn có thể dùng 3 viên Bảo Ngọc hoặc 6 viên Tinh hồng bảo thạch để đến đảo Tẩy tuỷ, ngươi có muốn không?
    - Bác không nghe rõ sao, nếu không cho đi theo quy định là tôi kiện lên Admin đó!!!
    - Lần Tẩy tuỷ miễn phí của nhà người đã hết, tuy nhiên nhà người vẫn có thể dùng 3 viên Bảo Ngọc hoặc 6 viên Tinh hồng bảo thạch để đến đảo Tẩy tuỷ, ngươi có muốn không?
    ................................
    - Lần Tẩy tuỷ miễn phí của nhà người đã hết, tuy nhiên nhà người vẫn có thể dùng 3 viên Bảo Ngọc hoặc 6 viên Tinh hồng bảo thạch để đến đảo Tẩy tuỷ, ngươi có muốn không?
    .....................
    .................
    Các thí chủ thấy đó, bần tăng ra sức thuyết phục hắn, nhưng luôn chỉ nhận được một câu trả lời cố định. Cái này cũng giống giống với việc những ý kiến trên diễn đàn thường chỉ nhận được một lời hứa chung chung : cám ơn bạn đã đóng góp ý kiến, chúng tôi xin ghi nhận xem xét và sẽ trả lời trong thời gian sớm nhât... Vì vậy bần tăng nảy ra một ý nghĩ táo bạo là, có lẽ tất cả các Mod và Min trên này đều là NPC hết đó, không tin các thí chủ cứ thử hỏi gì mà xem!!!
    Quay lại với việc đi tẩy tuỷ, bần tăng không biết làm sao để đạt được ý nguyện của mình, bèn ngậm ngùi cởi chiếc áo Đường Nghê Giáp trên người ra, ngồi ở vỉa hè rao bán, áo vừa cởi ra thì 122 sinh lực cũng bay đi theo, nhưng biết làm sao được, sự hy sinh lần này là vì một ngày mai tươi sáng hơn nên đau mấy cũng phải làm.
    Ngồi suốt nửa ngày trời, cuối cùng cò kè bớt một thêm hai, hồi lâu ngã giá áo của Bần tăng được 1 thuỷ tinh + 250v lượng, nhưng nợ lại 20v Người tu hành không biết kinh doanh, việc này cũng chẳng đổ lỗi được cho ai. Bù thêm tiền bạc trong rương mua thêm hai viên thuỷ tinh nữa với một cây Đao, cuối cùng một ngày mưa gió đầu tháng 10, bần tăng rốt cuộc cũng đặt chân lên Tẩy Tuỷ đảo.

    Một con ngựa già, một cây Đao cũ, và 5 vạn lượng giắt lưng, đó là toàn bộ gia tài của Bần tăng lúc đó.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này