1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Quan hệ chị em dâu và chị dâu em chồng

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi u06, 21/05/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. heohamngu

    heohamngu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/11/2007
    Bài viết:
    201
    Đã được thích:
    0

    Được heohamngu sửa chữa / chuyển vào 23:14 ngày 06/06/2008
  2. u06

    u06 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/03/2006
    Bài viết:
    171
    Đã được thích:
    0
  3. miudibuidoi

    miudibuidoi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/05/2007
    Bài viết:
    1.248
    Đã được thích:
    0
    ôi chị ơi, nếu nó ko ưa mình rồi thì chị đừng góp ý với nó, cũng đừng kể nể với người mà cũng giông giống như nó, bố mẹ ko bảo được, ox chị cũng ko bảo được, thì thôi chị ạ, ox chị cũng nói thế rồi, chị có thể vô tư được rồi, ko chừng nó ko ưa chị lại nói này khác với BMC chị thì còn mệt hơn đấy chị ạ...
  4. appassionata

    appassionata Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/08/2005
    Bài viết:
    433
    Đã được thích:
    0
    Tớ chẳng có chị nên ông anh lôi được 1 chị về làm chị của tớ là tớ khoái rồi. Tớ có thể ứ nghe lời ông anh (anh em tớ ít có lúc nào nói chuyện lâu được với nhau mà ko có xung đột, to tiếng dăm ba câu) nhưng lại rất nghe lời chị dâu. Cơ bản là chị dâu tớ biết điều. Cũng có đôi lúc tớ cũng nghĩ về những thiếu sót, nhược điểm của chị dâu và cũng có những lúc tớ cảm thấy buồn khi cảm thấy chị dâu có điều hiểu nhầm mình, nhưng nó không làm ảnh hưởng đến sự tôn trọng và yêu quý của tớ đối với chị ấy vì có ai là không có nhược điểm đâu, mới lại nghĩ sau này mình cũng thế, mình chắc gì đã được như chị. Tớ rất nhớ đôi mắt đỏ hoe và những giọt nước mắt của chị ấy khi đứng bên bà, mẹ chị ấy hôm cưới anh tớ. Vẫn cảm thấy xúc động khi xem lại ảnh, video. Cứ nghĩ đến cảnh sau này mình cũng ko được ở gần bố mẹ mình thường xuyên, cũng phải đối mặt với nhiều phức tạp trong gia đình mới mà mình đặt chân đến (gia đình nào chả có chuyện của gia đình ấy),... tớ cảm thấy thương chị ấy hơn.
    Có thể nói rằng, càng ở lâu với nhau thì càng phát hiện ra được nhiều ưu điểm, mặt tốt và sự cố gắng của nhau hơn. Tớ gọi đó là sự cố gắng xuất phát từ tình yêu thương được nối kết bởi quan hệ với ông anh và cháu của mình, xuất phát từ tình cảm đối với những người sống ở chung quanh. Từ thực tế ở nhà tớ, tớ cảm thấy không ngại một chút nào nếu sau này sống cùng với gia đình chồng. Có ở với nhau thì tình cảm mới gắn bó hơn được. Chỉ cần mình thực lòng quan tâm đến mọi người, coi nhau thực như ruột thịt và hãy để cuộc sống của mình trả lời cho mọi hiểu nhầm.
    Chị dâu tớ ko mách với ông anh tớ chuyện gì về tớ cả, tớ sai gì hoặc chị cảm thấy tớ sai gì thì chị nói luôn với tớ, nhẹ nhàng thôi, cùng lắm thì bảo tớ bướng, tớ ko được làm/nói thế nữa, xong để tớ ỉ eo thanh minh, giải thích tại sao tớ làm thế, chứ phải ông anh tớ thì tớ xong rồi, hix. Có lần sinh nhật chị ấy trùng với dịp đám cưới bạn tớ, tớ ko quên nhưng mải giúp bạn nên cũng chẳng chuẩn bị gì cả, thường là tớ vẫn nhớ và mua hoa về bày trong nhà và chúc mừng bằng lời vì chị tớ cũng chẳng quen tổ chức hay quan trọng quà cáp gì, hơn nữa khi ấy tớ còn đi học, anh tớ vẫn hay cho tiền nên tớ ngại mua quà cho chị mà ko phải tiền của mình làm ra lắm. Chị tớ vẫn bình thường nhưng anh tớ hôm sau thì ra mặt giận tớ lắm, nói riêng với tớ, bảo tớ là đứa chả biết quan tâm đến ai cả, sinh nhật tớ thì chị lo cho chu đáo, chị quan tâm bao nhiêu thứ mà sinh nhật chị thì tớ cứ nhong nhong đi chơi, cười nói như không. Lúc đầu thì nghĩ trách ông anh ghê lắm, nói thế khác gì một gáo nước lạnh dội xuống đầu tớ mà tớ quý chị ấy thực mà, phải cái hôm đó bận thôi, chứ tớ có quên đâu. Dù rằng cú ông anh lắm nhưng tớ chưa bao giờ nghĩ chị ấy lại nói với ông anh về tâm trạng của chị (giả sử có thế). Sau thì nghĩ lại thấy mình cũng sai, chị hôm đó đáng ra có thể ở lại bên nhà ngoại để mừng sinh nhật bên gia đình chị vì hôm đó là cuối tuần rồi nhưng chị đã về nhà tớ, bên nhà chị thì mọi người ko tổ chức gì cả mà về đến nhà tớ, trong nhà một lọ hoa cũng không có, mọi người vẫn nhắc đến sinh nhật chị nhưng vẫn ai cũng như bình thường cả, có lẽ nếu tớ là chị ấy, tớ cũng cảm thấy chạnh lòng. Bài học rút ra sau chuyện này với tớ là hãy biết thể hiện sự quan tâm của mình hơn với mọi người.
    Được appassionata sửa chữa / chuyển vào 18:20 ngày 24/05/2008
  5. anabas84

    anabas84 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/05/2008
    Bài viết:
    169
    Đã được thích:
    0
    Không có ai lấy chồng mà mình lại ít tuổi hơn em gái chồng ạ?
  6. ruada8x

    ruada8x Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/02/2007
    Bài viết:
    69
    Đã được thích:
    0
    Tớ đây,tớ ít tuổi nhất nhà chồng,ít hơn cả đứa út ít nhà chồng.
    Nhưng kệ,mình là chị cơ mà,sống như chị thì chúng nó sẽ coi mình là chị
  7. lacoste_vn

    lacoste_vn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/02/2008
    Bài viết:
    1.516
    Đã được thích:
    0
    cái quan trọng là cách sống của mình đối với nhà chồng thôi, chứ tuổi tác hok quan trọng lắm. Làm dâu với mọi người con gái đều hok đơn giản chút nào
  8. anabas84

    anabas84 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/05/2008
    Bài viết:
    169
    Đã được thích:
    0
    Mình có đủ tiêu chuẩn này đới. Dưng mà mình vừa kí hợp đồng dài vô thời hạn với đối tác khác rồi.
  9. give_me_your_heart_now

    give_me_your_heart_now Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/02/2002
    Bài viết:
    2.620
    Đã được thích:
    0
    Hơ, chẳng bù với nhà mình. Mẹ chồng còn bảo chẳng hỉu sao nó bênh chị dâu nó thế. Đi ăn thì mình toàn lừa để ăn tranh của em, về nhà bố mẹ k để ý là nó giấu đồ ăn... Nói chung là còn quá chị em ruột cơ.
  10. tdung83

    tdung83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2007
    Bài viết:
    474
    Đã được thích:
    0
    Chả bù cho em, cô em chồng kém có 1 tuổi thôi, cơ mà ẩm ương ko chịu nổi. Đang yên đang lành cũng có thể nhăn nhó, khó chịu, đá thúng đụng nia (mà chả ai làm gì đâu nhá), thỉnh thoảng lại thế. Mình cũng bít trước là tính khó chiều nên chả làm gì gây xích mích, quan tâm đúng như tính cách của mình. Trước khi vợ chồng mình cưới, nó bình thường vui vẻ lắm. Đến khi vợ chồng mình cưới xong rùi nó tự nhiên trở mặt 180 độ, quay ra khó chịu này nọ, coi mình chả ra gì (mà nói thật là em chả làm gì, chả hiểu sao nó lại thế các bác ạ).
    Đúng là ở trong chăn mới bít chăn có giận, vẫn bít nàh nào chả có cái lọ cái chai, cơ mà nếu 1 bên cứ nhịn mãi cũng ko ổn. Cuộc sống muốn hài hoà phải có sự cố gắng cả 2 bên chứ, phải ko ạ?

Chia sẻ trang này