1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Quan hệ Việt - Mỹ

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi bravo0412, 16/03/2011.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Freedom_Fighter

    Freedom_Fighter Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    28/03/2011
    Bài viết:
    725
    Đã được thích:
    0
    Sự thật 'đau lòng' về 'Đô thành Sài Gòn' xưa


    "Về cơ bản, miền Nam Việt Nam là sản phẩm do Mỹ tạo ra" - là kết luận một cách không úp mở trong Tài liệu mật Lầu Năm Góc.

    Sau khi loại Bảo Đại khỏi vũ đài chính trị Nam Việt Nam, Ngô Đình Diệm ký sắc lệnh 143-NV ngày 22/10/1956 đổi "đô thành Sài Gòn - Chợ Lớn” thành “Đô thành Sài Gòn".

    Diệm tiếp tục ra sắc lệnh số 74-TTP ngày 23-3-1959 ấn định quy chế quản trị Sài Gòn: Tổng thống trực tiếp bổ nhiệm Đô trưởng và các quận trưởng trong đô thành. Bốn ngày sau, Diệm lại ra nghị định số 110-NV chia lại các quận. Từ sáu quận, Sài Gòn được chia thành tám quận: các quận 1, 2, 3 giữ như cũ, song quận 4 (cũ) chia đôi thành quận 5 và quận 8; quận 5 (cũ) chia thành quận 6 và quận 7; quận 6 (cũ) đổi tên thành quận 4. Toàn đô thành có 41 phường..
    Lối sống Mỹ “đàn áp”
    Trong những năm đầu sau Hiệp định Genève, từ 1955 đến 1960, Mỹ viện trợ cho Diệm gần 2 tỷ USD. Dưới tác động của viện trợ Mỹ, kinh tế của Sài Gòn phát triển khá nhanh theo chiều hướng kinh tế hàng hóa tư bản chủ nghĩa. Đồng thời, Mỹ cũng buộc ngụy quyền Sài Gòn phải mua hàng của Mỹ rồi bán hàng đó mà lấy tiền trả lương cho công chức, binh lính... khiến hàng sản xuất trong nước không cân sức với hàng ngoại nhập.
    Được Mỹ cố vấn và tài trợ, chính quyền Diệm đáp lại những nguyện vọng của nhân dân bằng đàn áp, khủng bố. Diệm đề ra "quốc sách tố Cộng" (11-4-1955), dụ số 6 (11-1-1956) thành lập các trại tập trung để an trí những người bị xem là "nguy hại cho quốc phòng và an ninh", luật 10/59(6-5-1959) lập các tòa án quân sự đặc biệt chỉ xử hai mức án: tử hình và khổ sai chung thân. Tài liệu mật của Lầu Năm Góc ghi: "Trong cái gọi là chiến dịch tố Cộng bắt đầu từ mùa hè 1955, có từ 5 đến 10 vạn người bị bắt vào các trại giam". Đó là những người yêu nước, trước đây đã kháng chiến giành độc lập tự do, nay tiếp tục đấu tranh cho hòa bình thống nhất. Đặc biệt, nhiều cán bộ lãnh đạo Khu ủy Sài Gòn - Chợ Lớn - Gia Định lần lượt bị Mỹ - Diệm bắt giết như Trần Quốc Thảo, Nguyễn Trọng Tuyển, Đoàn Văn Bơ...


    [​IMG]
    Chợ Bến Thành xưa. Ảnh tư liệu Để thực hiện ý đồ xâm lược, Mỹ không tìm đâu ra đất trống giữa đô thành đông dân để lập doanh trại, một mặt Mỹ thuê một số khách sạn ở những khu vực "an ninh" (thường là ở các quận trung tâm của Sài Gòn), mặt khác chi tiền cho các nhà thầu xây dựng mới một số cao ốc. Quân Mỹ đổ vào Sài Gòn càng đông thì các cao ốc xây cho Mỹ thuê mọc lên càng nhiều. Chỉ riêng đường Trần Hưng Đạo đã có khoảng mười cao ốc từ 5 đến 10 tầng mọc lên bên cạnh những ngôi nhà trệt hay hai, ba tầng xây dựng từ trước. “Nhiều biệt thự, cao ốc giữa Sài Gòn biến thành nơi ăn ở và làm việc cho đủ loại cố vấn và nhân viên Mỹ, tất cả đều được canh phòng cẩn mật, người dân Sài Gòn không được phép lại gần”. (Sách Lịch sử Việt Nam)
    Để thu hút thanh niên Mỹ tham gia vào cuộc hiến tranh xâm lược Việt Nam, Chính phủ Mỹ dành cho họ nhiều ưu đãi về vật chất. Lương tháng của một binh nhất Mỹ là 90 đôla (sau tăng lên 95 đôla), nghĩa là bằng thu nhập bình quân của một người Sài Gòn trong một năm. Chưa hết, nhờ mua đi bán lại hàng PX (hàng được Chính phủ Mỹ trợ giá), thu nhập của lính Mỹ ở miền Nam Việt Nam tăng lên gấp nhiều lần lương chính thức. Do đó, họ mặc sức tiêu pha gây đảo lộn trong sinh hoạt kinh tế - xã hội của thành phố.

    Giữa lúc đại đa số nhân dân lao động, trí thức... vật lộn hết sức khó khăn với đời sống hằng ngày do vật giá không ngừng leo thang, thì một bộ phận trong dân cư thành phố trở nên giàu có nhanh chóng. Đó là những người sống bằng những nghề phục vụ cho các nhu cầu ăn ở, đi lại, chơi bời... của lính viễn chinh, từ những chủ thầu cung cấp hàng hóa và dịch vụ cho lính Mỹ, những người làm sở Mỹ... đến bọn ma cô, gái điếm, gái nhảy, gái tắm hơi, gái bán "bar"... Sự phân hóa về kinh tế đó dẫn tới sự đảo lộn các bậc thang giá trị truyền thống trong xã hội: "thứ nhất là sở Mỹ, thứ nhì là gái đĩ, thứ ba bọn ma cô, thứ tư tướng tá ngụy".
    ‘Mỹ đã biến Sài Gòn thành một ổ điếm’
    Để "giúp vui" cho đạo quân viễn chinh, Mỹ - Thiệu cho phép mở cửa hàng loạt snack bars, phòng tắm hơi, hộp đêm, tiệm nhảy và nhất là nhà chứa, nhan nhản khắp Sài Gòn, đặc biệt là xung quanh các cư xá Mỹ. Thị trường mại dâm, gọi một cách nôm na là "chợ heo", được Mỹ - Thiệu công khai hóa và hợp pháp hóa. Năm 1966, từ Sài Gòn về, Thượng nghị sĩ Mỹ William Fulbright nhận xét: "Mỹ đã biến Sài Gòn thành một ổ điếm". Câu nói đó tuy có xúc phạm đến thể diện và danh tiếng của thành phố, song đã phản ánh một thực tế đau lòng. Một tạp chí xuất bản ở Sài Gòn mô tả: "Tại chợ heo đó, hằng ngày có hai ba trăm người con gái Việt Nam đứng sắp hàng... cho lính Mỹ đến chọn dắt đi. Với một nắm đôla trong tay, lính Mỹ thật là nhiều tự do: tự do phá hoại văn hóa Việt Nam".

    Lối sống dâm ô trụy lạc, không chỉ là hậu quả tất nhiên của sự có mặt của hàng ngàn, hàng vạn lính viễn chinh đú đởn và lắm tiền, nó còn nằm trong chủ trương thâm độc của Mỹ - Thiệu muốn sa đọa hóa thanh niên Việt Nam hòng làm cho giới trẻ quên đi hoàn cảnh đất nước đang bị xâm lược, quay lưng lại với nghĩa vụ đối với dân tộc.

    Từ chủ trương đó xuất hiện ở Sài Gòn một dòng văn học khiêu dâm trong đó các tác giả chuyên khai thác thị hiếu thấp kém của người đọc, đề cao bản năng thú tính, công khai cổ vũ cho lối sống hưởng thụ, xem việc thỏa mãn tính dục là mục đích tối thượng của cuộc đời. Bên cạnh những phim "con heo", báo chuyên in hình phụ nữ khỏa thân (như Play-boy, Penthouse, Nude...) bày bán công khai trên vỉa hè các đường Lê Lợi, Công Lý... ở ngay trung tâm thành phố, là những tiểu thuyết Yêu, Sống, Loạn... của Chu Tử, Cậu chó, Chú Tư Cầu, Đêm không cùng... của Lê Xuyên và những truyện ngắn, truyện dài khiêu dâm của các tác giả khác như Mai Thảo, Dương Nghiễm Mậu, Thụy Vũ, Túy Hồng...

    Sự có mặt của quân Mỹ cũng như chủ trương nói trên của Mỹ - Thiệu gây ra những hậu quả nghiêm trọng trong đời sống văn hóa - tinh thần của thành phố. "Sự sa đọa, sự trụy lạc trong xã hội... đã gây ra biết bao thảm cảnh gia đình, bao nhiêu đổ vỡ hạnh phúc, bao nhiêu chuyện bi đát thương tâm. Qua các báo hằng ngày, không ngày nào là không có những vụ án mạng vì tình, những vụ tự tử, đâm chém, bắn giết lẫn nhau vì giành nhau một người đẹp...".



    Chính bọn diều hâu thiểu số trong chính quyền Mỹ và bọn Ngọe Cộng Hòa là thủ phạm
  2. VixuyenND

    VixuyenND Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/05/2009
    Bài viết:
    584
    Đã được thích:
    77
    -----------------------------------------

    Đỏ: Bạn cần có thái độ đúng mực với các nhân vật lịch sử. Kể cả đối với kẻ thù cũng phải lịch sự tôn trọng họ.
    Đến những nhân vật phía đối lập như Ngô Đình Diệm trong giai đoạn đau thương nhất của lịch sử Việt Nam (10/1959) mà Bác vẫn yêu cầu mọi người khi nhắc đến phải gọi là Ông.
  3. Lie

    Lie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/12/2010
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    Thách VixuyenND dám gọi Mao chủ xị là "thằng" trước mặt quangiao đó =))
  4. VixuyenND

    VixuyenND Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/05/2009
    Bài viết:
    584
    Đã được thích:
    77
    ----------------------------------------------------

    Vái bạn cả nón^:)^^:)^^:)^^:)^^:)^^:)^ ! Mình chỉ như hạt cát trong sa mạc, chẳng có chút ý nghĩa gì đối dòng chảy lịch sử nên không dám mạo phạm.

    Nếu là nhân vật lịch sử, ghét họ lắm mình cũng chỉ dám dùng đến tên trống không để gọi như vầy thôi: Pol Pot, Hitler...
  5. Uraniumlandscape

    Uraniumlandscape Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/03/2011
    Bài viết:
    661
    Đã được thích:
    0
    Việt Nam [r2)] Mỹ...

    Việt nam: tại sao tôi phải quan hệ với các anh, một cựu thù?
    Mỹ: thế tại sao tôi phải quan hệ với anh, cũng là một cựu thù của tôi?

    Việt nam: nếu thế thì anh hãy xa ra...không có quan hệ hợp tác gì cả...
    Mỹ: bình tĩnh nào, thế giới bây giờ đã khác...sự quan hệ qua lại vẫn hay hơn là một sự khép kín...

    Việt nam: nhưng thiếu gì nước để tôi quan hệ, đâu cần đến anh...không có mợ thì chợ vẫn đông...
    Mỹ: vâng tôi biết là thế, nhưng nếu có thêm một sự quan hệ mà có lợi hơn cho đôi bên thì anh thấy thế nào?

    Việt nam: Lợi cái gì? anh cho tôi thêm được cái gì? kinh tế thì khủng hoảng, uy tín thì bị giảm...các anh còn nói được gì nữa...
    Mỹ: Vâng, hiện nay là thời kỳ khủng hoảng của đất nước chúng tôi...và chúng tôi đã nhìn thấy cũng như đang điều chỉnh lại. Tôi bắt tay với bạn vì quyền lợi của đất nước chúng tôi, không về kinh tế thì cũng vì quốc phòng...hoặc là cả hai. Một điều nữa là chúng tôi phục những gì các bạn đã làm qua cuộc chiến 35 năm trước. Và chúng tôi tin rằng các bạn là một dân tộc có lòng vị tha cũng như đầy nghị lực, thông minh...là những giá trị để xây dựng và hợp tác lâu bền...Và tất nhiên không chỉ có lợi cho riêng chúng tôi và cho cả các bạn, sự hợp tác sẽ mang đến một cầu nối ngoại giao, khoa học kỹ thuật, mậu dịch vững chắc hơn...bạn có thể thấy qua những nước như Nhật bản- Hàn quốc- Singapore- Đài loan...
    Bạn không cần phải theo chúng tôi về quân sự hay kỹ thuật quân sự. Trang bị vũ khí, khí tài theo chủng loại gì là hoàn toàn phụ thuộc vào khả năng cũng như sự lựa chọn của bạn. Nhưng khi chúng ta có một mối quan hệ vững chắc về mậu dịch, khoa học kỹ thuật...và khi các bạn có khó khăn, và đó chinh vấn đề và quyền lợi của tôi, của chúng ta bị tổn thương...Chắc chắn chúng tôi sẽ không đứng nhìn khi quyền lợi của chúng tôi bị tổn thương...Đây không phải là một sự bảo trợ về quân sự, chúng tôi biết bạn có đủ khả năng tự bảo vệ...chúng tôi chỉ muốn bảo vệ quyền lợi của chúng tôi...Đó chính là mối quan hệ hợp tác an ninh kinh tế toàn cầu...

    Việt nam: nghe được đấy, để tớ về nghiên cứu thêm...[r24)], Này, thế còn bia không đấy...
    Mỹ: ...tớ có Budweiser...cậu dùng thử...

    Việt nam: dùng quen Heineken rồi...thứ kia lạ chưa quen...
    Mỹ: nhưng Ken cũng là phe tớ đấy...cậu cứ hay phân biệt

    Việt nam: vậy thì ta dùng bia hơi Hà nội vậy...đỡ phân biệt...ủng hộ hàng nội địa... nhớ...
    Mỹ: Oh! ah...ừ thì...ừm, tớ cũng thích loại này...:((

    Việt nam: ...:))...nâng cốc đi rồi tớ dạy cậu nói tiếng Việt....=))

    Mỹ:....~X...:((
  6. hoalongtrang

    hoalongtrang Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    03/08/2008
    Bài viết:
    2.665
    Đã được thích:
    1.099
    Bạn có thái độ rất chững chạc, đàng hoàng của 1 người có học thức, tự trọng và biết tôn trọng người khác.
    Mình rất đồng tình với quan điểm của bạn. Thật không hay chút nào khi gọi một nhân vật lịch sử là thằng, tên,...(tên vua, tên tướng giặc, tên độc tài,...)
  7. hongsonvh

    hongsonvh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/10/2006
    Bài viết:
    1.600
    Đã được thích:
    7
    Liệu quan hệ Mỹ - Việt có thân được bằng quan hệ Mỹ - Lybia sau năm 2003 không bác?, ta có hàng nó có tiền thì ta bán hàng cho nó và ngược lại, việc quái gì ta phải uống bia với nó làm gì. Chuyện tiền nong không có tình nghĩa, mà người Mẽo cũng nói rồi " Không bạn, không thù vĩnh viễn, chỉ có quyền lợi vĩnh viễn" bác thật lòng với nó là bác hâm roài. Người Mỹ luôn tỏ ra thân thiện với bạn nhưng họ cũng xúi bẩy những kẻ chống bạn. Bác biết vừa rồi chú tùy viên ở sứ quán Mỹ bị khênh như khênh lợn ở Huế không nhỉ? nó đi kích động nổi loạn đấy.

    Chính những khúc mắc giữa ta với BC lại rõ ràng và dễ giải quyết, đó là vấn đề biển đảo, ta chỉ cần tăng cường KQ-HQ đủ mạnh là ổn

    Nhưng vấn đề với Mỹ là cực kỳ phức tạp, không bao giờ người Mỹ quyên mối nhục thua trận, họ đang ru ngủ ta nhưng biết đâu một lúc nào đó họ giật ngược tóc ta lên thì sao. Người Mỹ rất giỏi trong môn xúi bẩy lật đổ, lợi dụng vấn đề nhân quyền để can thiệp vào công việc nội bộ của nước khác. Họ cũng tìm cách tuyên truyền văn hóa, lối sống đồi trụy phương Tây để phá hoại các tầng lớp thanh thiếu niên của ta... phải cảnh giác với người Mỹ và rất may là hình như QĐVN vẫn lấy người Mỹ làm đối tượng kẻ thù chính.
  8. Uraniumlandscape

    Uraniumlandscape Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/03/2011
    Bài viết:
    661
    Đã được thích:
    0
    ...hay, viết rất khá...:-bd...chuyện cậu viết cứ viết nhá, còn chuyện tớ uống bia...tớ cứ uống...[r2)]...thế nhé...
  9. quangiao

    quangiao Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    14/10/2005
    Bài viết:
    1.391
    Đã được thích:
    2.374
    Bạn viết rất chí lý, ta với Mỹ không thể nào thân thiết anh em đồng minh 1 nhà như Mỹ - Li-bi được, VN ta lại càng không thể nào quan hệ đồng minh môi hở răng lạnh như Mỹ và VNCH ngày xưa được. Mỹ ngày đó nó mang cả bom hạt nhân ra và nó cam kết vô hạn là sẽ bảo vệ VNCH với bất cứ giá nào, kéo dài bất kể bao lâu, dùng bất cứ vũ nào mà nó có, vân vân và vân vân.

    Vậy mà chỉ vì để nhận lại đám giặc lái từ khách sạn Hin-tơn Hà Nội mà nó thông đồng với VN đâm sau lưng chiến sỹ và "bức tử" VNCH tội nghiệp (cái này là mình nghe các chiến hữu bên VNCH nói nhá), thậm chí đến lúc nó chui trực thăng nó chạy thì nó sẵn sàng đạp hàng vạn lính "đồng minh VNCH" xuống biển làm mồi cho cá 1 cách không thương tiếc.

    Tóm lại VN ta phải tuân theo nguyên tắc bất di bất dịch: VN chỉ có đối tác, VN sẵn sàng làm đối tác tin cậy của bất cứ ai, VN không làm đồng minh quân sự với bất cứ ai, VN kiên quyết đập tan ngay lập tức bất cứ phần tử phản loạn nào do ngoại bang giật dây chống lại luật pháp VN!

    Cứ tuân theo nguyên tắc đó thì cố nội bọn cướp rợ ALXX và rợ Gô-loa sống lại cũng chẳng dám lao đầu vào chết ở VN như ngày xưa cha ông chúng đã làm.
  10. hoangthohoa

    hoangthohoa Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2004
    Bài viết:
    916
    Đã được thích:
    220
    Cái này đã được bác VixuyenND nhắc nhở. Nghe cái giọng điệu của bạn sao mà giống người Hán (TQ) ngày trước nhỉ. Coi mình là trung tâm của vũ trụ, các dân tộc khac xung quan đều là man di mọi rợ cả. duy có tộc người Hán là giống cao sang, chuẩn chỉnh! Vãi....[r23)]

Chia sẻ trang này