1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Quán "tâm tình"

Chủ đề trong 'Những người thích đùa' bởi hoanghontimbiec85, 06/10/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. baby_snocker

    baby_snocker Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/11/2002
    Bài viết:
    1.733
    Đã được thích:
    0
    T.T.KH là ai?
    T.T.Kh. với những câu thơ xót xa cảm động:
    Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
    ái ân lạt lẽo của chồng tôi
    Và từng thu chết, từng thu chết
    Vẫn giấu trong tim một bóng người...
    Vậy T.T.Kh. là ai? Nam hay nữ? Bút danh này chỉ thấy ghi ở ba bài thơ đăng trong Tiểu thuyết thứ bảy và một bài trên báo Phụ nữ, rồi thôi, không thấy xuất hiện nữa.
    Ông Hoài Thanh, năm 1941, có soạn cuốn Thi nhân Việt Nam cũng trích dẫn T.T.Kh. với lời ghi chú: "Sau khi bài thơ kia đăng rồi, xóm nhà văn bỗng xôn xao, đến mấy người nhất quyết T.T.Kh. chính là người yêu của mình. Và người ta đã phê bình rất náo nhiệt. Có kẻ không ngần ngại cho những bài thơ ấy là những áng thơ kiệt tác...".
    Hôm nay xin công bố với bạn đọc, một thông tin chúng tôi được biết về T.T.Kh. Người kể còn sống, mà T.T.Kh. cách đây bốn năm vẫn còn gặp. Chúng tôi thấy cần phải công bố ngay vì nó có lợi cho việc là văn học sử sau này.
    Số là vào dịp hội đền Bà Tấm năm nay (Kỷ Tỵ, 1989), chúng tôi rủ nhau sang Phú Thụy dự hội. Cùng đi có nhà thơ Lương Trúc thuộc lớp thơ trước Cách mạng tháng Tám, năm nay đã 74 tuổi (tên thật là Phạm Quang Hòa), bạn thân với các nhà thơ Thâm Tâm, Nguyễn Bính và Trần Huyền Trân. Chính bài Tống biệt hành Thâm Tâm viết tặng Phạm Quang Hòa khi đi hoạt động cách mạng. Nguyễn Bính cũng có bài thơ tặng Phạm Quang Hòa mở đầu bằng hai câu:
    Tôi và anh: Bính và Hòa
    ở đây xa chị, xa nhà, xa em...
    Và đây kết thúc bằng hai câu:
    Đây là giọt lệ phân ly
    Ngày mai tôi ở, anh đi, bao giờ...?
    Nhà thơ Lương Trúc là người cung cấp tư liệu, và tất nhiên ông sẽ sẵn sàng chịu trách nhiệm về họ tên tác giả Hai sắc hoa ti-gôn được công bố dưới đây. Cùng nghe hôm đó với tôi có nhà thơ Trần Lê Văn và nhà thơ Tú Sót.
    T.T.Kh. tên thật là Trần Thị Khánh, người yêu của Thâm Tâm. Hai người yêu nhau, nhưng biết không lấy được nhau, hẹn giữ kín mối tình, để đỡ phiền đến gia đình của nhau sau này. Cô Khánh đọc Tiểu thuyết thứ bảy in truyện ngắn Hoa ti-gôn của Thanh Châu (số tháng 9-1937) xúc động, tự thổ lộ câu chuyện riêng bằng bài thơ Hai sắc hoa ti-gôn và gửi đăng Tiểu thuyết thứ bảy.
    Bài thơ in ra gây xôn xao trong làng văn chương như ông Hoài Thanh ghi nhận. Tiếp đó để giải thích lý do viết bài Hai sắc hoa ti-gôn, T.T.Kh. gửi đến Tiểu thuyết thứ bảy một bài nữa, với tiêu đề là Bài thơ thứ nhất và viết tặng riêng Thâm Tâm bài thơ Đan áo.
    Lại càng xôn xao, nhiều người cho là nam giới giả danh, nhiều người nhận là người yêu của mình, trong số này có nhà thơ Nguyễn Bính.
    Thâm Tâm hồi ấy còn trẻ, với tính hiếu thắng của tuổi trẻ, ông đã gửi báo Phụ nữ đăng bài thơ Đan áo để minh chứng với thiên hạ rằng T.T.Kh. chính là người yêu của mình. Tất nhiên không có sự đồng ý của T.T.Kh.
    Và thế là T.T.Kh. giận, cô viết bài thơ lấy tiêu đề Bài thơ cuối cùng gửi đăng ở Tiểu thuyết thứ bảy, vừa hờn vừa giận đầy yêu thương, và cũng từ đấy T.T.Kh. "tắt lịm" trên thi đàn.
    Sau này, Thâm Tâm có viết một bài thơ dài để trả lời T.T.Kh. bài Các anh, (tập thơ mới của Thâm Tâm, nhà xuất bản Văn học 1987, có in bài Các anh nhưng đây chỉ mới trích một phần).
    Lời bàn: Có người viết hàng trăm bài thơ, in hơn chục tập thơ, mà không gây được mộ vang hưởng nào trong nghệ thuật thơ. T.T.Kh. viết bốn bài, có bài đã gây được vang hưởng.
    Thơ hay đâu cần nhiều.
    Phê-lích ác-ve (Félix Arvers, 1806-1850) chỉ nhờ bài Tình tuyệt vọng mà tên tuổi được ghi trong văn học sử Pháp. Mới hay trong "lãnh địa" nghệ thuật, số lượng chỉ là cái không đáng kể. T.T.Kh. cần phải đợc xem xét và đáng giá như một tác giả của dòng thơ lãng mạn trước Cách mạng tháng Tám. Điều đó không có gì là quá đáng.
    Được biết T.T.Kh. về sống ở Thanh Hóa đã bốn năm nay, không biết bây giờ bà còn hay mất, nhưng cứ xin phép cho chúng tôi được công bố điều bí mật trên vì nghĩ rằng:
    Thời gian đi đã dài, nhà thơ Thâm Tâm đã mất, ông nhà cũng quy tiên. Vả lại, cũng vì công việc của văn sử học, nếu đã tìm ra tác giả của một tác phẩm nổi tiếng thì dù đắn đo đến đâu rồi cũng phải công bố.
    Hoàng Tiến
    (Nhân dân Chủ nhật số 23 tháng 7-1989)​
  2. baby_snocker

    baby_snocker Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/11/2002
    Bài viết:
    1.733
    Đã được thích:
    0
    Ờ thôi thì ủng hộ em tím, mấy bữa nữa mới vào làng được nên thôi hôm nay tranh thủ vác mấy cái bài viết về bà TTKh dán hộ em tím sáng mai em ấy đến chắc sung sướng lắm.
    T. T. Kh.: Tác Già 1
    T. T. Kh. là tên tắt của một nữ sĩ xuất hiện trên Tiểu Thuyết Thứ Bảy xuất bản tại Hà Nội vào khoảng tháng 9 năm 1937, sau bài Hoa ti-gôn chuyện ngắn của ký giả Thanh Châu.
    Nữ sĩ gởi đến cho nhà báo trên một bài thơ nhan đề là Bài thơ thứ nhất, kế một bài nữa là bài Hai sắc hoa ti-gôn. Cả hai, đều ký bút hiệu là T. T. Kh.
    Lời thơ rất nhẹ nhàng, rất lâm ly cảm động, khiến có người đã không ngần ngại phê bình cho là những thi phẩm kiệt tác. Và cũng vì T. T. Kh. là ai, không có nhà thơ văn nào biết được, nên có ngươ `i đã tự nhận là người yêu của mình, nhất là tác giả chuyện ngắn Hoa ti gôn.
    Thế rồi, từ đó trở đi, người ta không còn được đọc bài nào của T. T. Kh. Nữ sĩ chỉ có hai bài đã đăng trên báo, nhưng hai bài ấy cũng như tên tác giả, mỗi lần nhắc đến không mấy ai không biết.
    Nhưng thật T. T. Kh. chẳng phải là người yêu của ông nào trong Tiểu Thuyết Thứ Bảy. Nữ sĩ chính là Trần Thị Khánh, một nữ sinh nhà ở phố Sinh Từ, Hà Nội, có tâm hồn thơ lắm. Nữ sĩ có yêu một thanh niên, hai người đã cùng đi lại, hứa sẽ thành hôn, nhưng nửa chừng vì sự ép buộc của gia đình, nữ sĩ đành phải hát khúc chia ly, về làm vợ một người khác tên Nghiêm, làm công cho một hãng buôn n ọ.
    Nữ sĩ không phải chỉ có hai bài ấy thôi mà còn hai bài nữa là Bài thơ đan áo và Bài thơ cuối cùng, với một bài của người yêu trả lời chưa hề công bố mà tôi sẽ trích dưới đây.
    Một điều nữa, chúng ta cũng nên biết là sau khi đem hết tâm hồn và nước mắt trút cả vào mấy bài ấy để khóc mối tình ngang trái kia, T. T. Kh. không còn trở lại thi đàn nữa, và nay cũng như người đã thuộc về dĩ vãng.
    Phạm Thanh
  3. hoanghontimbiec85

    hoanghontimbiec85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/04/2006
    Bài viết:
    6.073
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn anh Baby-snocker đã dán bài báo này ở quán cho mọi người tham khảo. Em xin dán "bài thơ cuối cùng" trong chùm 4 bài này nha!
    TTKH
    Bài thơ cuối cùng
    Anh ạ, tháng ngày mau quá nhỉ !
    Một mùa thu cũ một lòng đau
    Ba năm ví biết anh còn nhớ
    Em đã câm lời có nói đâu
    Ðã lỡ thôi rồi chuyện biệt ly
    Càng khơi càng thấy lụy từng ly
    Trách ai đem cánh "ti-gôn" ấy
    Mà viết tình em được ích gì ?
    Chỉ có ba người đọc thơ riêng
    Bài thơ "đan áo" của chồng em
    Bài thơ đan áo nay rao bán
    Cho khắp người đời thóc mách xem
    Là giết đời nhau đấy biết không ?
    Dưới giàn hoa máu tiếng mưa rung
    Giận anh tôi viết dòng dư lệ
    Là chút dư hương điệu cuối cùng
    Từ nay anh hãy bán thơ anh
    Và để yên tôi với một mình
    Những cánh hoa lòng, hừ đã ghét
    Thì đem mà đổi lấy hư vinh
    Ngang trái đời hoa đã úa rồi
    Từng mùa gió lạnh sắc hương rơi
    Buồng nghiêm thơ thẩn hồn eo hẹp
    Ði nhớ người, không muốn nhớ lời
    Tôi oán hờn anh mỗi phút giây
    Tôi run sợ viết bởi rồi đây
    Nếu không yên được thì tôi chết
    Ðêm hỡi, làm sao tối thế nầy !
    Năm lại, năm qua cứ muốn yên
    Mà phương trời nhớ chẳng làm quên
    Và người vỡ lỡ duyên thầm kín
    Lại chính là anh, anh của em
    Tôi biết làm sao được hỡi trời!
    Giận anh không nỡ nhớ không thôi
    Mưa buồn mưa hắt trong lòng ướt
    Sợ quá đi anh, có một người...

  4. hoanghontimbiec85

    hoanghontimbiec85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/04/2006
    Bài viết:
    6.073
    Đã được thích:
    0
  5. hoanghontimbiec85

    hoanghontimbiec85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/04/2006
    Bài viết:
    6.073
    Đã được thích:
    0
    Pác chắc mới đến làng mình, pác cứ ngồi ngắm cảnh đọc thơ nghe nhạc nhá! Pác qua album làng mình nhìn mặt Tím em cho rõ à! Mà cám ơn lời khen của pác dành cho 2 đứa em nhá! Chúc pác lát về ngủ ngon nha!
  6. xml_q84

    xml_q84 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    17/07/2004
    Bài viết:
    1.943
    Đã được thích:
    0
    "...Ngoài trời mưa gió xôn xao
    Ai đem khoá chết chim vào ***g nghiêm
    Ai đem lễ giáo giam em
    Sống hờ trọn kiếp trong duyên trái đời..."
    Thích nhất 4 câu này
  7. hoanghontimbiec85

    hoanghontimbiec85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/04/2006
    Bài viết:
    6.073
    Đã được thích:
    0
  8. hoanghontimbiec85

    hoanghontimbiec85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/04/2006
    Bài viết:
    6.073
    Đã được thích:
    0
    Hát một bài cho dễ ngủ nèo
    HEAVEN
    Oh, thinkin?T about all younger years
    There was only you and me were
    Young and wild and free, now nothin?T can
    Take you away from me, we?Tve been dow
    That road before, but that?Ts over now
    You keep me comin?T back over now
    Baby you?Tare all that I want
    When you?Tre lyin?T here in arms
    I?Tm findin?T it hard to believe
    We?Tre in heaven, and love is all
    That I need, and I found it there
    In your heart, it isn?Tt too hard
    Too see, we?Tre in heaven
    Oh! Once in your life, you find someone
    Who will turn your world arround
    Bring you up when you?Tre fiilin?T dow
    Yeah, nothin?T could change what you mean
    To me, oh there?Ts lots that could say
    But just hold me now!
    ?~Cause our love will light the way.
    I?Tve been waitin?T for so long
    For somethin?T to arrive
    For love to come along
    Now uor dreams are comin?T true
    Through the good timesand the bad
    Yeah, I?Tll be standin?T there by you.
    ***********************************

  9. xml_q84

    xml_q84 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    17/07/2004
    Bài viết:
    1.943
    Đã được thích:
    0
    Người đàn bà đến với đời anh sau em
    Người đàn bà đến với đời anh sau em
    Chắc phải hơn em về mọi mặt
    Vì có thế anh mới đánh đổi
    Những hạnh phúc - khổ đau - từng cóp nhặt - chúng mình!
    Người đàn bà đến với đời anh sau em
    Chắc hẳn có tình yêu mãnh liệt
    Vì thế "tiếng sét ái tình"
    Mới phá vỡ bao năm mình chung sống
    Anh của em ơi
    Em biết không thể níu giữ nữa rồi
    Khi em nhìn vào mắt anh sâu thẳm
    Em không còn giữ được ngọn lửa chính em đã thắp
    Không đâu, lời oán trách
    Dù anh đi, mang của em hạnh phúc theo mình
    Chút hy vọng vỡ tan tành đau nhức
    Kỷ niệm trĩu ngực trời đêm
    Tình yêu ấy liệu có thể lãng quên
    Em đánh rơi tim mình vào quá khứ
    Chỉ xin anh một lời nhắn nhủ
    Đừng làm đau khổ người đàn bà đến với đời anh sau em!

    (Nguyễn Thái Dương)
    Đặc trưng cho những tấm lòng cao thượng khi xảy ra một sự phản bội.
    Phải tay mấy em gái ở làng ta (ví dụ) chắc chắn ăn ngay một can axit vào giữa mặt .
  10. khongtheyeuemhon

    khongtheyeuemhon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2004
    Bài viết:
    410
    Đã được thích:
    0
    Nhân tiện nhắc đến chuyện thơ, tặng mọi người và em Tím bài thơ của mình. Dĩ nhiên là Cây nhà lá vườn thì không thể nào so sánh được với các bậc tiền bối đã lên bàn thờ rồi. Wan trọng là ở tấm lòng thôi.
    KHÔNG TÊN
    Lời tựa của mình
    Tình yêu là một trò chơi
    Kẻ thắng thì khóc, người thua lại cười
    Tình yêu như chiếc lá rơi
    Lìa cành mới biết tiếc thời còn xanh.......
    Anh đốt ngắn đời mình trong khói thuốc,
    Nỗi buồn lịm dần cùng đợt khói mong manh.
    Yêu thương, hờn ghét...tất cả bay lên lơ lửng.
    Quyện vào nhau trong đáy mắt long lanh...
    Chẳng còn gì...khi em đã xa anh...
    Em rời xa anh để đến chốn thị thành,
    Sống với những niềm vui và cả những nỗi buồn mới mẻ.
    Cười với những người không quen...
    Rồi khóc khi một mình lặng lẽ.
    Nhưng tình yêu thì muôn đời vẫn thế,
    Vẫn nhẹ nhàng xoa dịu nỗi cô đơn.
    Để mỗi lần nhớ đến lại buồn hơn.
    Em xa anh đã vừa 4 năm tròn,
    Vừa 4 năm anh mỏi mòn dõi mắt.
    Anh sẽ đợi em dù cho chiều nắng tắt,
    Dù thời gian có bằn bặt tin yêu,
    Dù đôi khi chạnh lòng bởi cô liêu.
    Anh vẫn đợi...
    Luỹ tre vẫn xanh, con đò xưa còn đó,
    Cây bưởi sau nhà vẫn ngan ngát hương đưa.
    Và những kỉ niệm xưa...như những đốm lửa.
    Thời gian là cơn gió...
    Thổi bùng lên.
    Anh vẫn đợi bởi con tim mách nhỏ,
    Rằng: "Một ngày...
    Nhất định là một ngày.....
    Em sẽ lại trở về gọn trong vòng tay anh..."

    Hãy về với anh, em nhé! Anh sẽ đợi đến khi nào có thể. Nếu không về được hãy điện thoại cho anh khỏi mất công chờ. Cầu cho em lấy được một thằng không như anh đã yêu em.

Chia sẻ trang này