1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Quán Văn box Hà Tây

Chủ đề trong 'Hà Tây' bởi leo_queen_8x, 08/11/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. changtraidenluc0h

    changtraidenluc0h Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/06/2006
    Bài viết:
    393
    Đã được thích:
    0
    Gái Sơn Tây sống Tây Sơn,Tây Sơn vẫn Sơn Tây!
  2. Cungchiase

    Cungchiase Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2006
    Bài viết:
    252
    Đã được thích:
    1
    Quán Văn mấy hôm rồi chả có ai đến thăm. Còn sân Văn Quán thì hình như vưỡn đông vui thì phải.
    Quán Văn, Văn Quán hai Văn, Quán
  3. leo_queen_8x

    leo_queen_8x Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/04/2006
    Bài viết:
    2.361
    Đã được thích:
    0
    Hạc giấy
    Lâu rồi quên mất khái niệm hạc giấy. Hôm trước đi mua quà Giáng Sinh cho Ct, thấy có những quyển giấy gấp hạc, chợt nhớ ra có một thời mình từng say mê gấp hạc, cho một điều ước không phải của mình.
    Không hiểu sao hình ảnh hạc giấy rất ấn tượng, mong manh và lãng mạn nhưng lại ẩn chứa trong nó một sức mạnh. Bởi vốn bản thân hạc đã là loài yếu ớt, mỏng manh (mình hạc xương mai, chỉ những người gầy gò ốm yếu, như dáng con hạc và xương cây mai), lại còn là hạc bằng giấy thì lại càng mỏng mảnh hơn nữa. Thế nhưng từ lâu đã lưu truyền một truyền thuyết rằng một nghìn con hạc giấy sẽ mang đến cho chủ nhân một điều ước biến thành hiện thực.
    Mà conngười thì thường muốn những điều mình ao ước sẽ trở thành hiện thực, chỉ khi đó mới cảm thấy thỏa mãn, chứ không bao giờ nghĩ rằng cuộc sống đã cho mình đủ đầy những gì cần thiết. Vậy nên phong trào g ấp hạc giấy rộ lên, rồi chìm xuống, rồi chờ thời gian, như một đốm than hồng có thể sẵn sàng cháy thành ngọn lửa chứ không bao giờ tắt lịm hẳn đi.
    Có một thời, mình từng say sưa cắt cắt đếm đếm, gấp từng con hạc nhỏ xíu đầy màu sắc. ba đứa không hòa thuận, nhưng chẳng hiểu sao thời gian đó lại "một lòng" đến thế. Cặm cụi mò mẫm... Nhưng không gấp đủ một nghìn con. Chỉ 999 con thôi. Cho vào hai cái lọ thật to mang đến cho người được tặng
    "Chúng tớ thực sự mong một điều ước của cậu sẽ thành hiện thực. NHưng thực ra những thành công của mình đều fải có sự nỗ lực từ bản thân chứ không fải do người khác mang đến, Vì thế cậu hãy gấp nốt con hạc giấy còn lại, để có thể thành công nhé"
    KHông biết cậu bạn có gấp nốt một con hạc giấy để biến điều ước của cậu thành hiện thực hay không. Mà ũcng chẳng rõ là liệu cậu có tin trong hai cái lọ to đùng kia chính xác là 999 con hạc giáy hay không (cắt bao nhiêu tờ, gập bao nhiêu con, fải note lại để có thể có con số chính xác như vậy).... Quá lâu rồi không còn liên lạc, từ ngày cậu ấy đến một vùng đất khác..... Hai trong số ba người bạn đã lập gia đình, nhưng chắc chắn rằng cả 3 người đều còn nhớ đến câu chuyện hạc giấy. Chỉ có điều, khi gặp nhau, họ còn nhiều điều để nói với nhau hơn là ôn lại kỷ niệm. Những kỉ niệm dù xanh rêu nhưng luôn có hơi ấm lạ kỳ....
  4. _anh_yeu

    _anh_yeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2004
    Bài viết:
    6.781
    Đã được thích:
    0
    Dự án in tập thơ phá sản rùi, chả thành viên nào thèm tham gia, đành thôi vậy.
    Rút lại lời đã nói
  5. _anh_yeu

    _anh_yeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2004
    Bài viết:
    6.781
    Đã được thích:
    0
    Bài nài là đi thuổng về này:
    Xin em đừng về lại con đường quen. Cho đến ngày có người dắt tay em qua đó. Mùa đông về nhớ quàng khăn kẻo gió. Đừng chạm vào cây phong đỏ phía không anh. Đừng nghe bài Con đường màu xanh, đừng thắp nến một mình nữa nhé.
    Ta bồi hồi thấy lại bóng hình xưa. Những thảm cỏ xanh và những bờ biển vắng. Những buổi chiều vàng tràn trề ánh nắng. Những đêm đông chỉ còn lại hai người. Những ánh nến nhiều màu lung linh xa xôi. Ta đã yêu em trong mùa gió. Bản tình ca của ngày xưa bỏ ngỏ. Chuyện 3 người. Ta đợi nước triều lên.
    Có phải vì ta hay quên? Có phải vì ta mang nhiều thay đổi? Có phải ta đã qua thời nông nổi? Không ai trả lời. Ai biết? Ai tin? Có những tháng ngày bình yên, những tháng ngày đẹp như trong cổ tích. Ta đã chờ bóc tàn bao cuộn lịch. Cảm xúc đã về và cảm xúc đi qua. Cái lệch múi giờ của những kẻ đi xa. Ta đã vá lành vết thương nhói lòng nơi qúa khứ. Nhưng ta không hiểu mình vừa đi qua ngọn lửa. Lửa đốt vết thương thành những miếng da lừa.
    Ta lại một mình đi giữa trời mưa. Trong vòng tay em nồng nàn say đắm. Ta thấy mình như một gã lừa tình câm lặng. Ta vẫy vùng. Vị ngọt những bờ môi. Ta thấy ta là thằng đàn ông tồi. Nhưng em tin tình yêu của em sẽ xoa mềm tất cả. Nước đến bao giờ sẽ làm mềm được đá? Ta khù khờ nào có biết gì đâu.
    Một thời để nhớ, một thời để quên. Bài nhạc Trịnh không bao giờ nghe lại. Ta vẫn nhớ một bờ sông ấm nồng mùi cỏ dại. Những nét chữ vội vàng, em cất giữ thật lâu. Em không tin mùa xuân đã qua cầu, có hai người đã chia tay như thế. Ta nhớ rõ một buổi chiều đẫm lệ, em chạy trốn chính mình trong khoảng trống nhỏ nhoi. Ta nhìn em gắng cười lại với đời, và lặng im dõi theo từng bước chân bé bỏng...
    Ta giật mình vì cái đầu lạnh lùng đã qua bao con sóng. Để thấy mình đang biến thành một thứ khí trơ, ta đã quen dằn lòng gạt bỏ những vần thơ. Những tiếng thở dài rơi vào đêm lặng lẽ. Ta biết mùa thu vẫn đi về rất nhẹ, mùa thu nào cho em?
  6. raulgonzalet

    raulgonzalet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    1.414
    Đã được thích:
    0
    Sory leo nhé đọc bài của leo lại nhớ một bài viết....
    coppy lại cho mọi người
    Hạc Giấy!
    Có những món quà thật đơn giản nhưng chứa đựng biết bao chân tình. Tôi biết một chàng trai đã gấp 1.000 con hạc giấy tặng người anh yêu. Mặc dù lúc đó anh chỉ là một nhân viên quèn trong công ty, tương lai chẳng có vẻ gì xán lạn nhưng họ vẫn luôn hạnh phúc bên nhau. Rồi cho đến một hôm người yêu của anh nói rằng nàng sẽ đi Paris, sẽ không bao giờ còn có dịp gặp lại anh nữa. Nàng rất lấy làm tiếc nhưng rồi nỗi đau của chàng sẽ trở thành dĩ vãng. Hãy để cho nó ngủ yên trong ký ức của mỗi người.
    Chàng trai đồng ý nhưng trái tim tan nát. Anh lao vào làm việc quên cả ngày đêm, cuối cùng anh đã thành lập được công ty của riêng mình. Nó không chỉ giúp anh vươn đến những điều mà trước đây vì thiếu nó mà người yêu đã rời bỏ anh, nó còn giúp anh xua đuổi khỏi tâm trí mình một điều gì đó của những tháng ngày xưa cũ.
    Một ngày mưa tầm tã, trong lúc lái xe, chàng trai tình cờ trông thấy một đôi vợ chồng già cùng che chung một chiếc ô đi trên hè phố. Chiếc ô không đủ sức che cho họ giữa trời mưa gió. Chàng trai nhận ngay ra đó là cha mẹ của cô gái ngày xưa. Tình cảm trước đây anh dành cho họ dường như sống lại. Anh chạy xe cạnh đôi vợ chồng già với mong muốn họ nhận ra anh. Anh muốn họ thấy rằng anh bây giờ không còn như xưa, rằng anh bây giờ đã có thể tự mình tạo dựng một công ty riêng, đã có thể ngồi trong một chiếc xe hơi sang trọng. Vâng, chính anh, chính người mà trước đây con gái họ chối từ đã làm được điều đó.
    Đôi vợ chồng già cứ lầm lũi bước chậm rãi về phía nghĩa trang. Vội vàng, anh bước ra khỏi xe và đuổi theo họ. Và anh đã gặp lại người yêu xưa của mình, vẫn với nụ cười dịu dàng, đằm thắm nàng từng đem đến cho anh, như thể thời gian không bao giờ làm đổi thay nụ cười ấy, đang dịu dàng nhìn anh từ bức chân dung trên bia mộ. Cạnh cô là món quà của anh, những con hạc giấy ngày nào. Đến lúc này anh mới biết một sự thật: nàng đã không hề đi Paris. Nàng đã mắc phải căn bệnh ung thư và không thể qua khỏi. Nàng đã luôn tin rằng một ngày nào đó anh sẽ làm được nhiều việc, anh sẽ còn tiến rất xa trên bước đường công danh. Và nàng không muốn là vật cản bước chân anh đến tương lai của mình. Vì vậy, nàng quyết định xa anh. Nàng mong ước cha mẹ sẽ đặt những con hạc giấy lên mộ nàng, để một ngày nào đó khi số phận đưa anh đến gặp nàng một lần nữa, anh có thể đem chúng về bầu bạn.
  7. Cungchiase

    Cungchiase Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2006
    Bài viết:
    252
    Đã được thích:
    1
    Bác Adammacquanao đâu rùi. Đối lại cái câu của tui cái nhỉ:
    Mời các cao thủ tranh thủ ít thời gian. Một bữa nhậu cho 2 người (người ra câu đối và người đối)
    Đi Sơn Tây mua ít sơn ta, không có sơn ta mua sơn tây
  8. _anh_yeu

    _anh_yeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2004
    Bài viết:
    6.781
    Đã được thích:
    0
    Cungchiase có vẻ thích đối kiểu này nhỉ Vậy, bạn đối câu này trước ku Gà đi:
    Xuân Mậu Dần mần dậu
  9. Cungchiase

    Cungchiase Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2006
    Bài viết:
    252
    Đã được thích:
    1
  10. _anh_yeu

    _anh_yeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2004
    Bài viết:
    6.781
    Đã được thích:
    0
    Cũng hay đấy.
    Nhưng theo thiển ý của tớ là chưa chỉnh bởi chữ Mậu Dần nói lái lại là mần dậu. Ở đây chữ mần dậu còn có nghĩa là làm gà. Tết cổ truyền VN, nhà nào cũng phải có con gà cúng đêm giao thừa, là một món lễ trong tam sinh oản phẩm, không thể thiếu được.
    Còn trong câu đối của bạn, chữ đợi thân đối lại với mần dậu là tương đối chỉnh. Nhưng nếu theo nghĩa tớ phân tích ở trên thì câu của bạn chưa hẳn đủ ý. Chưa nói về nghĩa, chỉ cách nói lái Tân Hợi và đợi thân cũng vẫn hơi khiên cưỡng.
    Không biết có đúng thế không? Nếu được, bạn có thể đưa ra câu khác?
    PS:

Chia sẻ trang này